Giới thiệu nhân vật:
Harry Potter: 18 tuổi, trông cực kì đẹp trai, người lại, thân hình to lớn, tóc đen, mắt xanh, mũi cao da trắng như men xứ và đặc biệt là trông rất giống Kin. Cực kì thông minh, tính cách vui vẻ, hòa đồng, dễ gần nhưng cũng chững trạc, chín chắn, hiểu chuyện, có thể nhìn thấu được người khác. Rất giỏi võ, là thiên tài trong việc điều hành, đã tốt nghiệp đại học, học trên nó một khóa. IQ 240, anh sở hữu đồng thời điều khiến hàng nghìn khách sạn và resort lớn trải khắp thế giới.
t/g: Hihi,xin lỗi nha, mình là fan Harry Potter nên lấy luôn thần tượng!!
END
Tại San Francisco
-Á…….
Người đàn ông ôm mặt đau đơn, người phụ nữ cầm con dao dính đầy máu đưa lên miếng liếm thử, cười nửa miệng:
-Máu của ngươi, mặn quá.
Những người theo bà ta cùng với người đàn ông vừa nãy rùng mình sợ hãi, người phụ nữa này không phải là người mà là ác quỷ khát máu. Người phụ nữ giơ dao trước mặt ông ta, ông ta sợ hãi nói:
-Xin đừng giết tôi, làm ơn đừng giết tôi….
-Những người biết chuyện đó, đều phải chết.
“PHẬP”
-Á……..
Người đàn ông la lên rồi ngã gục xuống đất, người phụ nữ ra lệnh cho những người theo mình:
-Dọn dẹp đi
Bà ta bước đi, quay lại nhìn cái xác mỉm cười “Ông là người cuối cùng rồi”
……………
10 ngày sau
Nó mệt mỏi mở mắt, ngồi dậy và cầm điện thoại lên “Lại một năm nữa”.
Sau khi VSCN xong, nó xuống phòng bếp, mọi người đang ăn sáng, nó ngồi xuống vị rí của mình, rồi quay sang Kin nói:
-Anh Kin, lát anh sang Anh Quốc cùng em.
-Sao vậy?? Có chuyện gì?? –Kin ngạc nhiên
-Anh cứ biết vậy là được rồi.
Nó nói rồi đứng dậy trong khi chưa ăn gì, Kin nhìn Anna, Mary, Bảo Ngọc ý muốn hỏi nhưng 3 người chỉ lắc đầu, chợt Anna nói:
-Như vậy càng tốt chứ sao, chúng ta sẽ làm cho Sarah bất ngờ luôn.
-Đúng ha. –Bảo Ngọc
-Mà… hình như hôm nay ngoài sinh nhật Sarah, hình như là ………
Kin chợt nhớ ra điều gì đó, nhưng Mary chen ngang:
-Anh nhớ giữ chân nó nha, đừng để nó biết kế hoạch của chúng ta.
-Nó là ai vậy??
Nó đi xuống, mặc đồ đen từ đầu đến chân, Mary vội nói:
-Là Layla ý mà, tụi này định đến chỗ Layla chơi mà không nói với nó.
-Anh Kin, anh còn chưa chuẩn bị ạ, mặc đồ đen, cavat trắng nha.
Nó quay sang Kin, Kin gật đầu rồi lên phòng thay đồ.
Đúng lúc đó, Kelvin và hắn bước vào, nhìn nó, Kelvin hỏi:
-Em định đi đâu vậy???
-Anh. –Nó
-Sao lại đi tới đó?? Có chuyện gì à?? –Kelvin
Nó không trả lời, quay sang nhìn hắn nói:
-Thay đồ đi, sang Anh cũng em.
-Anh cùng phải đi sao?? –Hắn ngạc nhiên
-Đúng vậy. –Nó
-Mày đi thay đồ đi, tao chuẩn bị cho mày rồi.
Ken từ trên đi xuống, vứt cho hắn bộ lễ phục màu đen, áo sơ mi trắng cùng với cavat đen. Hắn không nói gì, đi vào phòng thay đồ. Một lúc sau, Kin từ trên phòng đi xuống, hắn cũng bước ra, Kin nhìn hắn nói:
-Bộ tóc của mày, không hợp cho lắm nhỉ.
Hắn bất giác sờ lên tóc của mình rồi nhìn nó, nó nhìn nhưng không nói gì, nhìn đồng hồ rồi nói:
-Đi thôi, muộn rồi đó.
-Việc còn lại nhờ 4 người nha. Ken
-Ok, cứ giao cho tụi này.
Kelvin nhe răng cười, nó nhìn thắc mắc định quay lại hỏi nhưng lại bị hắn kéo đi.
Tại Anh Quốc
Hai chiếc xe của hắn và Kin đi tới một khu vườn rộng lớn, ở ngoài cổng có mấy người bảo vệ canh giữ, xung quay có hàng rào sắt cao bao bọc, nơi đây được bao phủ toàn bộ bởi hoa lan với đủ thức màu sắc khác nhau. Mùi hương của hoa lan tỏa khắp nơi khiến cho người khác cảm thấy dễ chịu, nhưng đối với nó thì…. Kin nhìn nó lo ngại:
-Không phải em bị dị ứng với hoa lan à??
Nó không nói gì, Ken thấy vậy vội nói:
-Toàn bộ hoa ở đây đều do Sarah tạo nên, nó đã loại bỏ hương khiến nó bị dị ứng rồi.
-Toàn bộ đều do em trồng sao??? Tại sao chứ??? –Kin ngạc nhiên
-Vì đây là một nơi vô cùng quan trọng.
Nó nói, Kin và hắn nhìn hai người thắc mắc, chợt ba nó đi tới, nhìn thấy bọn nó, ông tiến tới vui mừng nói:
-Các con tới rồi à?? Vậy thì cùng vào thăm mẹ con luôn đi.
Kin và hắn nghe xong thì ngạc nhiên, Kin lắp bắp:
-Kh…không…l…lẽ..h..hôm….n…nay…l…là….
-Là ngày mẹ em mất à?? –Hắn
Nó gật nhẹ đầu rồi đi vào trong, 4 người kia đi vào theo.
Trước mộ của mẹ nó có rất nhiều hoa hồng trắng và hoa lan trắng, nó lắc đầu nói:
-Lại đến sau rồi.
-Chỗ hoa này của ai vậy?? –Kin ngạc nhiên
-Của mấy người trong bang, ở tập đoàn, họ tới đây thăm mẹ.
Nó nói rồi đặt bó hoa hồng trắng của mình ở khoảng trống ngay phía trước ngôi mộ, ba nó cũng đặt hoa gần đó, nó ngồi xuống bên cạnh và nói:
-Mẹ ơi, hãy nhìn xem, năm nay con dẫn ai đến thăm mẹ nè!! Con đã từng hứa với mẹ là sẽ có một ngày, con sẽ dẫn anh Kin cùng với ba đến thăm mẹ.?? Con gái của mẹ sẽ không buồn nữa đâu, con sống rất vui vẻ mẹ ạ, bây giờ bên cạnh con có rất nhiều bạn. Và đặc biệt bây giờ con đã có King, anh ấy đã hứa rồi, anh ấy sẽ luôn ở bên cạnh con, mẹ hãy nhìn xem, con gái của mẹ chọn khéo lắm phải không?? Mẹ cũng đừng buồn nha, mẹ sẽ không phải cô đơn lâu nữa đâu…..
Nó nói rất nhiều, rất lâu, nước mắt không ngừng chảy, Kin đi tới đánh vào lưng nó mắng:
-Nhóc con, nói vui vẻ mà nước mắt nước mũi tùm lum thế hả??
-Hôm nay còn ít đó nha, chứ mọi lần trước mỗi lần đến ngày nay là anh phải đứng bên cạnh nó đến nỗi tê hết chân luôn, phải lau hết mấy bịch khăn giấy, mấy chiếc khăn tay. Thế nên mỗi lần anh đều phải mang theo rất nhiều khăn, đề phòng trường hợp hết nè.
Ken tuôn ra một chàng, nó nhìn anh bằng ánh mắc sắc hơn dao khiến Ken rùng người, Kin xoa đầu nó:
-Nhóc con, em vẫn mít ướt như ngày nào nhỉ??
-Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời mà!! Mít ướt mãi mãi chỉ là mít ướt mà thôi, anh nhớ có lần em khóc nhem hết cả một cái áo của Harry, khiến nó rất tức giận và phải bỏ luôn kìa. -Ken
“Bôp”
Từ đâu một viên đá bay tới chọi trúng đầu Ken, Ken ôm đầu nhìn xung quanh tức giân nói:
-Thằng nào dám chọi đá vào tao vậy??
-Mày có cần phải nói quá vậy không?? Tao đâu có tức giận chỉ là phải bỏ cái áo đó đi thôi, nhưng cũng nhờ tao mà mày thoát được đó.
Harry đi tới, trên tay cầm một bó hoa hồng trắng, nó vui mừng nói:
-Anh tới rồi à??
-Tất nhiên phải tới chứ, những năm trước anh tới muộn để không bị em ăn vạ, không ngờ lần này lại gặp. Còn đây chắc là ngài James phải không?? –Harry nhìn nó cười rồi quay sang ba nó
-Đúng vậy, đâu là ba tôi. –Kin
-Chào, tôi là Harry, là bạn của Ken và Sarah. –Harry cúi đầu chào
-Chào cậu, cảm ơn vì đã luôn quan tâm đến con gái tôi. –Ba nó
Harry cười, rồi anh đi tới, nhìn cảnh tượng trước mắt thì lắc đầu ngao ngán nói:
-Có phải mua nhiều hoa đến vậy không?? Nhiều tới mức không biết để đâu nữa rồi nè
Harry đặt bó hoa gần đó, chạm tay lên ảnh mẹ nó và nói:
-Cô ơi, cháu đến rồi nè, nhưng bây giờ cháu không phải là cây dựa cho Sarah nữa vì đã có tên King kia rồi, cháu vui lắm cô. Cô ở dưới đó hãy luôn vui vẻ nha.
-Tên đó, có vẻ thân với mẹ em nhỉ??
Hắn mãi mới nói một câu, Harry đi tới, cười:
-Tất nhiên rồi, năm nào cũng tới mà. (rồi quay sang nhìn nó) Coi em kìa, lại khóc nữa phải không?? Mỗi lần đến thăm mẹ là mỗi lần hao hụt kinh tế.
Nó tức giận quay đi chỗ khác, mọi người bật cười, Ken nói:
-Đúng là chỉ có Harry mới có thể chọc cười con nhóc này thôi.
-Cũng nhờ tao mà mày mấy lần thoát tội và tao cũng mấy lần suýt chết đó. –Harry
-Tao biết rồi, cảm ơn mày. –Ken
-À!! Sarah này…
Kin định quay sang hỏi nó điều gì đó nhưng đã không thấy nó đâu, Kin nói:
-Không biết đi đâu rồi, cả tên King cũng đi luôn.
-Chắc là đi tới chỗ ba anh Gin đó, hai người mất cũng ngày mà. –Ken
-Hay chúng ta về trước đi, cũng muộn rồi, còn phải chuẩn bị tiệc nữa chứ. –Kin
-Các con về trước đi, ba muốn nói chuyện với mẹ con một chút.
Ông James nói, Ken, Kin và Harry gật đầu rồi đến sân bay, trở về Việt Nam.
……
Tại chỗ nó và hắn
-Sarah, chúng ta đi thăm ai vậy??
Nó và hắn đang ở nghĩa trang, nơi có hàng ngàn ngôi mộ bằng đá trắng và có hình cây thánh giá, chợt nó dừng lại, đặt bó hoa cúc màu trắng xuống. Hắn cúi xuống nhìn kĩ hơn, rồi quay sang hỏi nó:
-Của ai vậy??
-Chú Charles, ba anh Gin. –Nó
Hắn gật đầu, nó ngồi cạnh ngôi mộ nói:
-Chú Charles, bây giờ con đã có người bảo vệ rồi, chú không phải lo lắng cho con nữa đâu. Người đã làm hại chú và mẹ con, con nhất định bắt bà ta phải trả giá. Anh Gin sống tốt lắm, anh ấy giúp con rất nhiều, anh luôn chăm sóc con, xem ra ngược lại với việc chú nhờ rồi (mỉm cười). Ở trên đó, chú hãy chăm sóc mẹ giúp con nha, hai người sẽ không phải cô đơn lâu nữa đâu…..
Hắn nhìn nó đầy hoài nghi, định hỏi nhưng có người đi tới, Gin nhìn thấy nó mỉm cười nói:
-Em tới sớm thế.
-Sớm?? Trời quá trưa rồi, sao lại nói là sớm được. –Nó
Gin nhìn đồng hồ rồi cười ngại, nó nói:
-Chuyện ở tập đoàn Trần gia thế nào rồi?? Ổn chứ??
-Mọi việc đều suôn sẻ, còn bên đó ổn không?? –Gin
-Tốt. –Nó
-Vậy thì ổn rồi. –Gin cười
-Cảm ơn anh.
Nó nói, hắn và Gin ngạc nhiên quay sang nhìn nó rồi chợt mỉm cười, Gin xoa đầu nó nói:
-Ngốc, cảm ơn gì chứ?? Em thay đổi nhiều nhỉ??
-Thay đổi gì chứ, tôi đi về trước đây.
Nó đỏ mặt vội đi, hắn cũng đi theo, Gin ở đó cười lớn tiếng khiên nó càng ngại hơn.
Đi được một quãng, hắn hỏi nó:
-Vừa nãy em nói, sẽ không để mẹ em và chú Charles cô đơn là ý gì vậy??
-À, không có gì đâu. –Nó giật mình
-Vậy sao em lại giật mình?? –Hắn
-Có à??? –Nó ngạc nhiên
-Có đó, nhóc con. –Hắn kí nhẹ đầu nó
-Sao lại gọi em là nhóc con, em chỉ nhỏ hơn anh 1 tuổi thôi đó. –Nó
-Nhìn em đi, cao có một mẩu, không là nhóc con thì là siêu mẫu chắc?? –Hắn
-Cũng được 1m68 đó nha. –Nó
-1m68 à, lùn quá đó, kém anh hơn 20cm lận. –Hắn xoa đầu nó
-Kệ em chứ?? Rồi em sẽ cao thêm!! Anh cao bao nhiêu mà giám nói?? –Nó
-1m89.
Hắn vỗ ngực tự đắc, nó tức giận lườm hắn, rồi nói:
-Cao quá thành dị đó, bình thường như em thôi là được rồi. –Nó
-Nhóc con, không phải tự an ủi đâu, em không cao được nữa đâu, nào phát triển quá rồi mà. Hơn nữa, em và Kin cũng gần tuổi nhau, mà Kin quá cao nên em thấp là điều đương nhiên. –Hắn
-Cứ đợi đó nha.
Nó dỗi quay mặt đi hướng khác, hắn phì cười rồi quay sang nó dỗ dành:
-Thôi được rồi, đừng dỗi nữa, để anh đưa em đi chơi đâu đó nha, phải tự thưởng cho mình một ngày nghỉ đi chứ?? Vùi đầu mãi trong đống công việc sẽ chóng già đó!!
Nó quay sang nhìn hắn, mỉm cười gật đầu.
Sau đó hắn và nó đi đến công viên, rồi đi ăn kem.
Tại quán kem xxx ở Anh
-Coi em kìa, có phải ăn nhiều vậy không?? Sẽ bị đau họng đó.
Hắn lắc đầu nhìn nó, trước mặt nó bây giờ là rất nhiều loại kem khác nhau với đủ thứ mùi vị, nó nói:
-Còn anh thì đừng có hớp hồn con gái nhà người ta nữa.
Hắn nhìn xung quanh, mọi ánh mặt đều đang đổ dồn về phía hắn, hắn nói:
-Tại sao trong đây lại toàn nữ vậy?? Em ghen à??
-Vớ vẩn, ai ghen chứ??
Nó đỏ mặt rồi cắm cúi ăn kem, hắn nhìn nó phì cười. Chợt nhớ đến những lời Ken nói với hắn, năm nào cũng vậy, cứ đến ngày này, nó đi thăm mẹ và Charles xong là nhốt mình trong phòng mấy hôm liền, ai gọi cũng không chịu ra, không chịu ăn uống gì.
Sau khi ăn kem xong, nó nhìn đồng hồ rồi nói:
-Muộn rồi, về thôi, em muốn về Việt Nam trước khi trời tối.
-Được thôi, vậy đi máy bay riêng đi, như vậy sẽ tiện hơn đó. –Hắn
-Vâng.
Nó gật đầu, sau đó hai người trở về Việt Nam bằng máy bay riêng dành cho hoàng gia Anh.
Harry Potter: 18 tuổi, trông cực kì đẹp trai, người lại, thân hình to lớn, tóc đen, mắt xanh, mũi cao da trắng như men xứ và đặc biệt là trông rất giống Kin. Cực kì thông minh, tính cách vui vẻ, hòa đồng, dễ gần nhưng cũng chững trạc, chín chắn, hiểu chuyện, có thể nhìn thấu được người khác. Rất giỏi võ, là thiên tài trong việc điều hành, đã tốt nghiệp đại học, học trên nó một khóa. IQ 240, anh sở hữu đồng thời điều khiến hàng nghìn khách sạn và resort lớn trải khắp thế giới.
t/g: Hihi,xin lỗi nha, mình là fan Harry Potter nên lấy luôn thần tượng!!
END
Tại San Francisco
-Á…….
Người đàn ông ôm mặt đau đơn, người phụ nữ cầm con dao dính đầy máu đưa lên miếng liếm thử, cười nửa miệng:
-Máu của ngươi, mặn quá.
Những người theo bà ta cùng với người đàn ông vừa nãy rùng mình sợ hãi, người phụ nữa này không phải là người mà là ác quỷ khát máu. Người phụ nữ giơ dao trước mặt ông ta, ông ta sợ hãi nói:
-Xin đừng giết tôi, làm ơn đừng giết tôi….
-Những người biết chuyện đó, đều phải chết.
“PHẬP”
-Á……..
Người đàn ông la lên rồi ngã gục xuống đất, người phụ nữ ra lệnh cho những người theo mình:
-Dọn dẹp đi
Bà ta bước đi, quay lại nhìn cái xác mỉm cười “Ông là người cuối cùng rồi”
……………
10 ngày sau
Nó mệt mỏi mở mắt, ngồi dậy và cầm điện thoại lên “Lại một năm nữa”.
Sau khi VSCN xong, nó xuống phòng bếp, mọi người đang ăn sáng, nó ngồi xuống vị rí của mình, rồi quay sang Kin nói:
-Anh Kin, lát anh sang Anh Quốc cùng em.
-Sao vậy?? Có chuyện gì?? –Kin ngạc nhiên
-Anh cứ biết vậy là được rồi.
Nó nói rồi đứng dậy trong khi chưa ăn gì, Kin nhìn Anna, Mary, Bảo Ngọc ý muốn hỏi nhưng 3 người chỉ lắc đầu, chợt Anna nói:
-Như vậy càng tốt chứ sao, chúng ta sẽ làm cho Sarah bất ngờ luôn.
-Đúng ha. –Bảo Ngọc
-Mà… hình như hôm nay ngoài sinh nhật Sarah, hình như là ………
Kin chợt nhớ ra điều gì đó, nhưng Mary chen ngang:
-Anh nhớ giữ chân nó nha, đừng để nó biết kế hoạch của chúng ta.
-Nó là ai vậy??
Nó đi xuống, mặc đồ đen từ đầu đến chân, Mary vội nói:
-Là Layla ý mà, tụi này định đến chỗ Layla chơi mà không nói với nó.
-Anh Kin, anh còn chưa chuẩn bị ạ, mặc đồ đen, cavat trắng nha.
Nó quay sang Kin, Kin gật đầu rồi lên phòng thay đồ.
Đúng lúc đó, Kelvin và hắn bước vào, nhìn nó, Kelvin hỏi:
-Em định đi đâu vậy???
-Anh. –Nó
-Sao lại đi tới đó?? Có chuyện gì à?? –Kelvin
Nó không trả lời, quay sang nhìn hắn nói:
-Thay đồ đi, sang Anh cũng em.
-Anh cùng phải đi sao?? –Hắn ngạc nhiên
-Đúng vậy. –Nó
-Mày đi thay đồ đi, tao chuẩn bị cho mày rồi.
Ken từ trên đi xuống, vứt cho hắn bộ lễ phục màu đen, áo sơ mi trắng cùng với cavat đen. Hắn không nói gì, đi vào phòng thay đồ. Một lúc sau, Kin từ trên phòng đi xuống, hắn cũng bước ra, Kin nhìn hắn nói:
-Bộ tóc của mày, không hợp cho lắm nhỉ.
Hắn bất giác sờ lên tóc của mình rồi nhìn nó, nó nhìn nhưng không nói gì, nhìn đồng hồ rồi nói:
-Đi thôi, muộn rồi đó.
-Việc còn lại nhờ 4 người nha. Ken
-Ok, cứ giao cho tụi này.
Kelvin nhe răng cười, nó nhìn thắc mắc định quay lại hỏi nhưng lại bị hắn kéo đi.
Tại Anh Quốc
Hai chiếc xe của hắn và Kin đi tới một khu vườn rộng lớn, ở ngoài cổng có mấy người bảo vệ canh giữ, xung quay có hàng rào sắt cao bao bọc, nơi đây được bao phủ toàn bộ bởi hoa lan với đủ thức màu sắc khác nhau. Mùi hương của hoa lan tỏa khắp nơi khiến cho người khác cảm thấy dễ chịu, nhưng đối với nó thì…. Kin nhìn nó lo ngại:
-Không phải em bị dị ứng với hoa lan à??
Nó không nói gì, Ken thấy vậy vội nói:
-Toàn bộ hoa ở đây đều do Sarah tạo nên, nó đã loại bỏ hương khiến nó bị dị ứng rồi.
-Toàn bộ đều do em trồng sao??? Tại sao chứ??? –Kin ngạc nhiên
-Vì đây là một nơi vô cùng quan trọng.
Nó nói, Kin và hắn nhìn hai người thắc mắc, chợt ba nó đi tới, nhìn thấy bọn nó, ông tiến tới vui mừng nói:
-Các con tới rồi à?? Vậy thì cùng vào thăm mẹ con luôn đi.
Kin và hắn nghe xong thì ngạc nhiên, Kin lắp bắp:
-Kh…không…l…lẽ..h..hôm….n…nay…l…là….
-Là ngày mẹ em mất à?? –Hắn
Nó gật nhẹ đầu rồi đi vào trong, 4 người kia đi vào theo.
Trước mộ của mẹ nó có rất nhiều hoa hồng trắng và hoa lan trắng, nó lắc đầu nói:
-Lại đến sau rồi.
-Chỗ hoa này của ai vậy?? –Kin ngạc nhiên
-Của mấy người trong bang, ở tập đoàn, họ tới đây thăm mẹ.
Nó nói rồi đặt bó hoa hồng trắng của mình ở khoảng trống ngay phía trước ngôi mộ, ba nó cũng đặt hoa gần đó, nó ngồi xuống bên cạnh và nói:
-Mẹ ơi, hãy nhìn xem, năm nay con dẫn ai đến thăm mẹ nè!! Con đã từng hứa với mẹ là sẽ có một ngày, con sẽ dẫn anh Kin cùng với ba đến thăm mẹ.?? Con gái của mẹ sẽ không buồn nữa đâu, con sống rất vui vẻ mẹ ạ, bây giờ bên cạnh con có rất nhiều bạn. Và đặc biệt bây giờ con đã có King, anh ấy đã hứa rồi, anh ấy sẽ luôn ở bên cạnh con, mẹ hãy nhìn xem, con gái của mẹ chọn khéo lắm phải không?? Mẹ cũng đừng buồn nha, mẹ sẽ không phải cô đơn lâu nữa đâu…..
Nó nói rất nhiều, rất lâu, nước mắt không ngừng chảy, Kin đi tới đánh vào lưng nó mắng:
-Nhóc con, nói vui vẻ mà nước mắt nước mũi tùm lum thế hả??
-Hôm nay còn ít đó nha, chứ mọi lần trước mỗi lần đến ngày nay là anh phải đứng bên cạnh nó đến nỗi tê hết chân luôn, phải lau hết mấy bịch khăn giấy, mấy chiếc khăn tay. Thế nên mỗi lần anh đều phải mang theo rất nhiều khăn, đề phòng trường hợp hết nè.
Ken tuôn ra một chàng, nó nhìn anh bằng ánh mắc sắc hơn dao khiến Ken rùng người, Kin xoa đầu nó:
-Nhóc con, em vẫn mít ướt như ngày nào nhỉ??
-Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời mà!! Mít ướt mãi mãi chỉ là mít ướt mà thôi, anh nhớ có lần em khóc nhem hết cả một cái áo của Harry, khiến nó rất tức giận và phải bỏ luôn kìa. -Ken
“Bôp”
Từ đâu một viên đá bay tới chọi trúng đầu Ken, Ken ôm đầu nhìn xung quanh tức giân nói:
-Thằng nào dám chọi đá vào tao vậy??
-Mày có cần phải nói quá vậy không?? Tao đâu có tức giận chỉ là phải bỏ cái áo đó đi thôi, nhưng cũng nhờ tao mà mày thoát được đó.
Harry đi tới, trên tay cầm một bó hoa hồng trắng, nó vui mừng nói:
-Anh tới rồi à??
-Tất nhiên phải tới chứ, những năm trước anh tới muộn để không bị em ăn vạ, không ngờ lần này lại gặp. Còn đây chắc là ngài James phải không?? –Harry nhìn nó cười rồi quay sang ba nó
-Đúng vậy, đâu là ba tôi. –Kin
-Chào, tôi là Harry, là bạn của Ken và Sarah. –Harry cúi đầu chào
-Chào cậu, cảm ơn vì đã luôn quan tâm đến con gái tôi. –Ba nó
Harry cười, rồi anh đi tới, nhìn cảnh tượng trước mắt thì lắc đầu ngao ngán nói:
-Có phải mua nhiều hoa đến vậy không?? Nhiều tới mức không biết để đâu nữa rồi nè
Harry đặt bó hoa gần đó, chạm tay lên ảnh mẹ nó và nói:
-Cô ơi, cháu đến rồi nè, nhưng bây giờ cháu không phải là cây dựa cho Sarah nữa vì đã có tên King kia rồi, cháu vui lắm cô. Cô ở dưới đó hãy luôn vui vẻ nha.
-Tên đó, có vẻ thân với mẹ em nhỉ??
Hắn mãi mới nói một câu, Harry đi tới, cười:
-Tất nhiên rồi, năm nào cũng tới mà. (rồi quay sang nhìn nó) Coi em kìa, lại khóc nữa phải không?? Mỗi lần đến thăm mẹ là mỗi lần hao hụt kinh tế.
Nó tức giận quay đi chỗ khác, mọi người bật cười, Ken nói:
-Đúng là chỉ có Harry mới có thể chọc cười con nhóc này thôi.
-Cũng nhờ tao mà mày mấy lần thoát tội và tao cũng mấy lần suýt chết đó. –Harry
-Tao biết rồi, cảm ơn mày. –Ken
-À!! Sarah này…
Kin định quay sang hỏi nó điều gì đó nhưng đã không thấy nó đâu, Kin nói:
-Không biết đi đâu rồi, cả tên King cũng đi luôn.
-Chắc là đi tới chỗ ba anh Gin đó, hai người mất cũng ngày mà. –Ken
-Hay chúng ta về trước đi, cũng muộn rồi, còn phải chuẩn bị tiệc nữa chứ. –Kin
-Các con về trước đi, ba muốn nói chuyện với mẹ con một chút.
Ông James nói, Ken, Kin và Harry gật đầu rồi đến sân bay, trở về Việt Nam.
……
Tại chỗ nó và hắn
-Sarah, chúng ta đi thăm ai vậy??
Nó và hắn đang ở nghĩa trang, nơi có hàng ngàn ngôi mộ bằng đá trắng và có hình cây thánh giá, chợt nó dừng lại, đặt bó hoa cúc màu trắng xuống. Hắn cúi xuống nhìn kĩ hơn, rồi quay sang hỏi nó:
-Của ai vậy??
-Chú Charles, ba anh Gin. –Nó
Hắn gật đầu, nó ngồi cạnh ngôi mộ nói:
-Chú Charles, bây giờ con đã có người bảo vệ rồi, chú không phải lo lắng cho con nữa đâu. Người đã làm hại chú và mẹ con, con nhất định bắt bà ta phải trả giá. Anh Gin sống tốt lắm, anh ấy giúp con rất nhiều, anh luôn chăm sóc con, xem ra ngược lại với việc chú nhờ rồi (mỉm cười). Ở trên đó, chú hãy chăm sóc mẹ giúp con nha, hai người sẽ không phải cô đơn lâu nữa đâu…..
Hắn nhìn nó đầy hoài nghi, định hỏi nhưng có người đi tới, Gin nhìn thấy nó mỉm cười nói:
-Em tới sớm thế.
-Sớm?? Trời quá trưa rồi, sao lại nói là sớm được. –Nó
Gin nhìn đồng hồ rồi cười ngại, nó nói:
-Chuyện ở tập đoàn Trần gia thế nào rồi?? Ổn chứ??
-Mọi việc đều suôn sẻ, còn bên đó ổn không?? –Gin
-Tốt. –Nó
-Vậy thì ổn rồi. –Gin cười
-Cảm ơn anh.
Nó nói, hắn và Gin ngạc nhiên quay sang nhìn nó rồi chợt mỉm cười, Gin xoa đầu nó nói:
-Ngốc, cảm ơn gì chứ?? Em thay đổi nhiều nhỉ??
-Thay đổi gì chứ, tôi đi về trước đây.
Nó đỏ mặt vội đi, hắn cũng đi theo, Gin ở đó cười lớn tiếng khiên nó càng ngại hơn.
Đi được một quãng, hắn hỏi nó:
-Vừa nãy em nói, sẽ không để mẹ em và chú Charles cô đơn là ý gì vậy??
-À, không có gì đâu. –Nó giật mình
-Vậy sao em lại giật mình?? –Hắn
-Có à??? –Nó ngạc nhiên
-Có đó, nhóc con. –Hắn kí nhẹ đầu nó
-Sao lại gọi em là nhóc con, em chỉ nhỏ hơn anh 1 tuổi thôi đó. –Nó
-Nhìn em đi, cao có một mẩu, không là nhóc con thì là siêu mẫu chắc?? –Hắn
-Cũng được 1m68 đó nha. –Nó
-1m68 à, lùn quá đó, kém anh hơn 20cm lận. –Hắn xoa đầu nó
-Kệ em chứ?? Rồi em sẽ cao thêm!! Anh cao bao nhiêu mà giám nói?? –Nó
-1m89.
Hắn vỗ ngực tự đắc, nó tức giận lườm hắn, rồi nói:
-Cao quá thành dị đó, bình thường như em thôi là được rồi. –Nó
-Nhóc con, không phải tự an ủi đâu, em không cao được nữa đâu, nào phát triển quá rồi mà. Hơn nữa, em và Kin cũng gần tuổi nhau, mà Kin quá cao nên em thấp là điều đương nhiên. –Hắn
-Cứ đợi đó nha.
Nó dỗi quay mặt đi hướng khác, hắn phì cười rồi quay sang nó dỗ dành:
-Thôi được rồi, đừng dỗi nữa, để anh đưa em đi chơi đâu đó nha, phải tự thưởng cho mình một ngày nghỉ đi chứ?? Vùi đầu mãi trong đống công việc sẽ chóng già đó!!
Nó quay sang nhìn hắn, mỉm cười gật đầu.
Sau đó hắn và nó đi đến công viên, rồi đi ăn kem.
Tại quán kem xxx ở Anh
-Coi em kìa, có phải ăn nhiều vậy không?? Sẽ bị đau họng đó.
Hắn lắc đầu nhìn nó, trước mặt nó bây giờ là rất nhiều loại kem khác nhau với đủ thứ mùi vị, nó nói:
-Còn anh thì đừng có hớp hồn con gái nhà người ta nữa.
Hắn nhìn xung quanh, mọi ánh mặt đều đang đổ dồn về phía hắn, hắn nói:
-Tại sao trong đây lại toàn nữ vậy?? Em ghen à??
-Vớ vẩn, ai ghen chứ??
Nó đỏ mặt rồi cắm cúi ăn kem, hắn nhìn nó phì cười. Chợt nhớ đến những lời Ken nói với hắn, năm nào cũng vậy, cứ đến ngày này, nó đi thăm mẹ và Charles xong là nhốt mình trong phòng mấy hôm liền, ai gọi cũng không chịu ra, không chịu ăn uống gì.
Sau khi ăn kem xong, nó nhìn đồng hồ rồi nói:
-Muộn rồi, về thôi, em muốn về Việt Nam trước khi trời tối.
-Được thôi, vậy đi máy bay riêng đi, như vậy sẽ tiện hơn đó. –Hắn
-Vâng.
Nó gật đầu, sau đó hai người trở về Việt Nam bằng máy bay riêng dành cho hoàng gia Anh.
/75
|