Cô nghe Hoàng nói vậy, thì trên môi không nén được tiếng thở dài. Mình làm việc tốt công khia mà còn bị ngừoi ta chửi mắng, thì đừng có liên tưởng tới làm việc tốt công khai. Nhưng cô cũng cảm thấy vui mừng cho cái Nhã, cuối cùng nó cũng tìm được một người đan ông thật lòng với nó. Cả một biển người mênh mông như vậy, nó cũng đã tìm được người che chở, người có thể cho nó bờ vai vững chắc mỗi khi nó mệt mỏi sẽ tựa vào. Còn cô, có lẽ cô chưa từng dám nghĩ đến, tình yêu đối với cô quá xa xỉ Nhiều ngừoi bảo cô mất cha mẹ, thì vẫn còn người ông hiền từ, giàu có bên canh, nhưng đấy chỉ là vẻ bề ngoài. Nói thật, cô thấy nó quá giả dôi. Rốt cuộc, ngừoi ông hiền từ của cô, còn dấu cô cái gì nữa
Đang suy nghĩ miên man, thì tiếng chuông điên thoại vang lên, cô nhanh chóng bắt máy, giờ này muộn như vậy, sẽ chẳng có ai gọi ngoài Susan hoặc Zino, mà gọi là chắc chắn có chuyện chẳng lành.
- Alo, nói nhanh. Lam gấp gáp lên tiếng
- Lam, công ty chúng ta bị cháy kho số 5, những thiết kế về mọi mặt bị tung ra ngoài, và còn bị nhiều người tiêu dùng phàn nàn kêu ca rằng công ty chúng ta bán hàng kém chất lượng, hết hạn sử dụng. Cổ phiếu cũng vì đó mà sụt giảm. Đầu bên kia, Susan thở dôc lên tiếng, nghe có vẻ như cô đang chạy
- Đến ngay đi. Lam mặt tối sầm, giọng lạnh lẽo
- Ư, đến đi, gọi cái Nhã. Susan gấp gáp chạy xuống nhà xe, phóng ra ngoài đường đến công ty với tốc đo kinh hoàng
- Em chưa muốn lộ mặt, sẽ gọi cái Nhã đến. Tình hình thế nào, liên lạc với em. Cô nói nhanh chóng rồi cúp máy
Mẹ kiếp, ai dám đụng đến cô, cô sẽ nghiền nát chúng nó. Lam nhanh chóng vào trong nhà, bấm thang máy lên tầng 3 rồi mở cửa phòng Nhã, thấy Hoàng đang ngồi đấy, cô cũng chẳng còn để tâm nghĩ nhanh chóng đi lướt qua tiến bên giường gọi lớn
- Nhã, dậy đi, công ty có chuyện lớn.
- Cô nghĩ mình làm cái gì vậy hả. Hoàng gầm giọng, mạnh lanh lên tiếng.
- Công ty chúng tôi có chuyện cần xử lý, anh tránh ra đi. Cô cũng lạnh giọng, nói thẳng vào vấn đề mà không vòng vo, đôi mắt màu tím của cô bỗng long lanh, hút hồn Hoàng, anh khẽ nuốt nước bọt để bình tĩnh.
- Tránh ra. Ngừoi cô bắt đầu toả ra sát khí nặng nề.
- Bảo vệ Nhã. Anh đi ra ngoài, nói thật không phải anh sợ con nhóc mặt đầy sát khí kia,mà cho dù anh có ơ lại cũng chẳng giúp ích gì.
- Nhã dậy đi, đến công ty giải quyết chuyện. Lần nói Lam đá đa vào chân Nhã mấy cái cho con lợn kia nó tỉnh ngủ. Nhã lờ mờ mở măts thấy Lam đang mở tủ quần áo thì hỏi:
- Chuyện gì?
- Công ty có chuyện nghiêm trọng, cho cậu tất cả 15' đe có mặt công ty. Susan đang đi xe đen đay rồi. Lam vừa nói, vừa vứt bộ công sở vào người Nhã, rồi đủn cô vào nhà vệ sinh thay quần áo. 5' sau, Nhã đi ra ngoài, Lam khẽ gật gù với quần áo mình chọn rồi bảo cô xuống nhà. Lam còn phải tìm ra nguyên nhân
Nhã xuống dứoi thấy Susan vừa đỗ xịch xe trước cổng thì lao nhanh ra ngoài, ngồi vào trong xe. Susan, rồ ga phong đi, đúng lúc Lam chuẩn bị đóng cổng thì Phong về. Cô để cửa rồi đi vào nhà, về Phong về sau, và cũng có cái tính coi trời bằng vung nên dù nhìn thấy Nhã có vẻ gấp gáp đi đau, anh cũng chẳng quan tâm
Lam nhanh chóng lên nhà, mở laptop, mười bàn tay thon dài của cô lướt trên bàn phím nhanh chóng, thao tác thành thạo giúp cô truy cập, và hack các camera ở gần đấy chuyền tải thông tin về máy cô chỉ chưa đầy 2'. Cô xem kĩ đoan băng, nhưng chẳng có gì đặc biệt.
2.am sáng, dù xem đi xem lại rất nhiều lần, nhưng cô vẫn chăng tìm thấy nghi ngờ, xuống dứoi nhà cô lấy chai nước trong tủ lạnh tu một hơi đinh đi lên thì thấy Phong bước xuống. Anh gừa mới tắm xong, nên chỉ quấn chiếc khăn tắm quanh hông còn đâu bên trên để trần. Từng giọt nước từ tóc chưa lau khô của anh chảy xuống bộ ngực đầy nam tính khiến trông anh càng hấp dẫn. Nhìn cảnh đó Lam đỏ bừng mặt, đúng là dở hơi đi tăm vào lúc đêm khuyu, giọt nước rơi hết cả ra nhà. Ơ mà khoan, giọt nước, đúng đúng rồi giọt nước.
Nghĩ vậy, cô sáng mắt chạy nhanh lên tầng rồi đóng cưa phòng lại. Nếu suy luận cô đúng, thì bằng chứng đang ở ngay trước mắt mình rồi.
Đang suy nghĩ miên man, thì tiếng chuông điên thoại vang lên, cô nhanh chóng bắt máy, giờ này muộn như vậy, sẽ chẳng có ai gọi ngoài Susan hoặc Zino, mà gọi là chắc chắn có chuyện chẳng lành.
- Alo, nói nhanh. Lam gấp gáp lên tiếng
- Lam, công ty chúng ta bị cháy kho số 5, những thiết kế về mọi mặt bị tung ra ngoài, và còn bị nhiều người tiêu dùng phàn nàn kêu ca rằng công ty chúng ta bán hàng kém chất lượng, hết hạn sử dụng. Cổ phiếu cũng vì đó mà sụt giảm. Đầu bên kia, Susan thở dôc lên tiếng, nghe có vẻ như cô đang chạy
- Đến ngay đi. Lam mặt tối sầm, giọng lạnh lẽo
- Ư, đến đi, gọi cái Nhã. Susan gấp gáp chạy xuống nhà xe, phóng ra ngoài đường đến công ty với tốc đo kinh hoàng
- Em chưa muốn lộ mặt, sẽ gọi cái Nhã đến. Tình hình thế nào, liên lạc với em. Cô nói nhanh chóng rồi cúp máy
Mẹ kiếp, ai dám đụng đến cô, cô sẽ nghiền nát chúng nó. Lam nhanh chóng vào trong nhà, bấm thang máy lên tầng 3 rồi mở cửa phòng Nhã, thấy Hoàng đang ngồi đấy, cô cũng chẳng còn để tâm nghĩ nhanh chóng đi lướt qua tiến bên giường gọi lớn
- Nhã, dậy đi, công ty có chuyện lớn.
- Cô nghĩ mình làm cái gì vậy hả. Hoàng gầm giọng, mạnh lanh lên tiếng.
- Công ty chúng tôi có chuyện cần xử lý, anh tránh ra đi. Cô cũng lạnh giọng, nói thẳng vào vấn đề mà không vòng vo, đôi mắt màu tím của cô bỗng long lanh, hút hồn Hoàng, anh khẽ nuốt nước bọt để bình tĩnh.
- Tránh ra. Ngừoi cô bắt đầu toả ra sát khí nặng nề.
- Bảo vệ Nhã. Anh đi ra ngoài, nói thật không phải anh sợ con nhóc mặt đầy sát khí kia,mà cho dù anh có ơ lại cũng chẳng giúp ích gì.
- Nhã dậy đi, đến công ty giải quyết chuyện. Lần nói Lam đá đa vào chân Nhã mấy cái cho con lợn kia nó tỉnh ngủ. Nhã lờ mờ mở măts thấy Lam đang mở tủ quần áo thì hỏi:
- Chuyện gì?
- Công ty có chuyện nghiêm trọng, cho cậu tất cả 15' đe có mặt công ty. Susan đang đi xe đen đay rồi. Lam vừa nói, vừa vứt bộ công sở vào người Nhã, rồi đủn cô vào nhà vệ sinh thay quần áo. 5' sau, Nhã đi ra ngoài, Lam khẽ gật gù với quần áo mình chọn rồi bảo cô xuống nhà. Lam còn phải tìm ra nguyên nhân
Nhã xuống dứoi thấy Susan vừa đỗ xịch xe trước cổng thì lao nhanh ra ngoài, ngồi vào trong xe. Susan, rồ ga phong đi, đúng lúc Lam chuẩn bị đóng cổng thì Phong về. Cô để cửa rồi đi vào nhà, về Phong về sau, và cũng có cái tính coi trời bằng vung nên dù nhìn thấy Nhã có vẻ gấp gáp đi đau, anh cũng chẳng quan tâm
Lam nhanh chóng lên nhà, mở laptop, mười bàn tay thon dài của cô lướt trên bàn phím nhanh chóng, thao tác thành thạo giúp cô truy cập, và hack các camera ở gần đấy chuyền tải thông tin về máy cô chỉ chưa đầy 2'. Cô xem kĩ đoan băng, nhưng chẳng có gì đặc biệt.
2.am sáng, dù xem đi xem lại rất nhiều lần, nhưng cô vẫn chăng tìm thấy nghi ngờ, xuống dứoi nhà cô lấy chai nước trong tủ lạnh tu một hơi đinh đi lên thì thấy Phong bước xuống. Anh gừa mới tắm xong, nên chỉ quấn chiếc khăn tắm quanh hông còn đâu bên trên để trần. Từng giọt nước từ tóc chưa lau khô của anh chảy xuống bộ ngực đầy nam tính khiến trông anh càng hấp dẫn. Nhìn cảnh đó Lam đỏ bừng mặt, đúng là dở hơi đi tăm vào lúc đêm khuyu, giọt nước rơi hết cả ra nhà. Ơ mà khoan, giọt nước, đúng đúng rồi giọt nước.
Nghĩ vậy, cô sáng mắt chạy nhanh lên tầng rồi đóng cưa phòng lại. Nếu suy luận cô đúng, thì bằng chứng đang ở ngay trước mắt mình rồi.
/57
|