-‘ Nếu như ông không gái gú, thì mẹ tôi sẽ không hư hỏng, gia đình tôi sẽ không tan nát, em gái tôi sẽ không phải đau lòng, vì vậy hôm nay tôi và ông sẽ cùng chết, tôi sẽ lấy máu ông tế cho mẹ tôi, tôi cũng sẽ không sống để không phải tự dằn vặt mình, tôi cũng sẽ chết để trả lại máu cho ông, dong máu bẩn thỉu của ông đang chảy trong người tôi khiến tôi ghê tởm nó’. Nói xong anh bắn súng vào tim ông ta, đồng thời cũng đưa sung lên tim mình, khẽ nói:
-‘ Lam Nhi của anh. Vĩnh biệt.’ Nước mắt anh khẽ rơi, rồi bùm một tiếng súng nổ đinh tai nữa
Sáng hôm sau dậy, đã thấy mình nằm trên một căn phòng xa lạ, Lam không khỏi ngạc nhiên, quay sang đang thấy ông nội cười trìu mến, nhưng không thấy anh hai, lòng liền dâng lên một dự cảm chẳng lành:
-‘ Ông nội, anh hai con đâu, còn cả ba và mẹ nữa.’ Cô nhíu mày hỏi
Ông nội nghe vậy, trong nháy mắt đau lòng, hôm qua Thiên Hàn có gọi cho ông và kể nghe sự tình và cũng sẽ xuống mồ cùng họ. Thiên Hàn cũng nói đừng kể cho Lam Nhi biết, nhưng nhìn đôi mắt thơ ngây này ông không thể nói dối. Thôi vậy, đau một lần. Ông liền kể hết sự việc cho Lam nghe, nghe xong hai đôi mắt đẫm lệ, nhớ tơi lời anh hai dặn, là vậy sao, đó là lời vĩnh biệt sao, cô lặng lẽ rơi nước mắt. Ông thấy vậy liền rời khỏi phòng để cho Lam có không gian yên tĩnh, cả tuần cô ngồi trong đó.
Một sang, cô ra khỏi phòng, khuôn mặt đã trở nên lạnh lung vô cảm, cô không còn vô tư như ngày trước nữa. Anh hai, anh bảo em phải mạnh mẽ, được, em sẽ mạnh mẽ, em sẽ tìm người câu dẫn cha, em tìm thằng khốn nạn dã câu dẫn mẹ, cho chúng nó chết không được mà sống cũng không xong, anh hai à, yên nghỉ nhé. Cô xuống lầu và yêu cầu ông phải đưa cô lại thăm ngôi nhà cũ và hi vọng ông biến cô thành một sát thủ hang đầu, cô không muốn yêu đuối, lúc đầu ông có ý định phản đối nhưng thấy Lam rút khẩu sung và đưa lên thái dương ở trên đầu, ông thấy vậy thì hơi hoảng và gật đầu đồng ý. Thật sự ông rất đau lòng, ông không muốn con bé chịu bất cứ khổ đau nào cả.
Vậy là từ đấy, Lam bắt đầu vào việc tập luyện để trở thành sát thủ. Rồi một buổi tối, ông nội của Lam đưa về một bé gái ở cô nhi viện, ông nói:
-‘ Lam, từ nay, đây sẽ là bạn của con, con bé chưa có tên nên con đặt tên cho nó nhé.’
Nói xong ông đủn Nhã về phía trước rồi mỉm cười đôn hậu:
-‘ Con đừng lo, từ ngày mai con sẽ lên lớp học sát thủ với Lam. Ta lên phòng nghỉ trước.’
Lam nhìn cô bé từ đầu đến chân, vì ông nội đã dạy cho cô cách nhìn người vậy nên cô gái này là một người tốt, biết suy nghĩ không, tính cách lại dịu dàng ôn hòa, sau này chắc chắn trở thành một mĩ nhân:
-‘ Chào, tôi tên là Phong Thiên Lam,bạn sẽ tên là Lục Ân Nhã, phòng của bạn đối diện với phòng của tôi trên lầu 3, ngày mai sau khi tập luyện xong tôi sẽ gọi người mua quần áo cho bạn.’ Nói xong, Lam liền dẫn Nhã lên lầu.
Lam và Nhã từ hổi 5 tuổi đã thân thiết với nhau nên chúng rất hiểu nhau, ông nghĩ sau này hai đứa lớn lên chắc chắn sẽ làm điên đảo chúng sinh vì vẻ đẹp trời phú của mình.
-‘ Lam Nhi của anh. Vĩnh biệt.’ Nước mắt anh khẽ rơi, rồi bùm một tiếng súng nổ đinh tai nữa
Sáng hôm sau dậy, đã thấy mình nằm trên một căn phòng xa lạ, Lam không khỏi ngạc nhiên, quay sang đang thấy ông nội cười trìu mến, nhưng không thấy anh hai, lòng liền dâng lên một dự cảm chẳng lành:
-‘ Ông nội, anh hai con đâu, còn cả ba và mẹ nữa.’ Cô nhíu mày hỏi
Ông nội nghe vậy, trong nháy mắt đau lòng, hôm qua Thiên Hàn có gọi cho ông và kể nghe sự tình và cũng sẽ xuống mồ cùng họ. Thiên Hàn cũng nói đừng kể cho Lam Nhi biết, nhưng nhìn đôi mắt thơ ngây này ông không thể nói dối. Thôi vậy, đau một lần. Ông liền kể hết sự việc cho Lam nghe, nghe xong hai đôi mắt đẫm lệ, nhớ tơi lời anh hai dặn, là vậy sao, đó là lời vĩnh biệt sao, cô lặng lẽ rơi nước mắt. Ông thấy vậy liền rời khỏi phòng để cho Lam có không gian yên tĩnh, cả tuần cô ngồi trong đó.
Một sang, cô ra khỏi phòng, khuôn mặt đã trở nên lạnh lung vô cảm, cô không còn vô tư như ngày trước nữa. Anh hai, anh bảo em phải mạnh mẽ, được, em sẽ mạnh mẽ, em sẽ tìm người câu dẫn cha, em tìm thằng khốn nạn dã câu dẫn mẹ, cho chúng nó chết không được mà sống cũng không xong, anh hai à, yên nghỉ nhé. Cô xuống lầu và yêu cầu ông phải đưa cô lại thăm ngôi nhà cũ và hi vọng ông biến cô thành một sát thủ hang đầu, cô không muốn yêu đuối, lúc đầu ông có ý định phản đối nhưng thấy Lam rút khẩu sung và đưa lên thái dương ở trên đầu, ông thấy vậy thì hơi hoảng và gật đầu đồng ý. Thật sự ông rất đau lòng, ông không muốn con bé chịu bất cứ khổ đau nào cả.
Vậy là từ đấy, Lam bắt đầu vào việc tập luyện để trở thành sát thủ. Rồi một buổi tối, ông nội của Lam đưa về một bé gái ở cô nhi viện, ông nói:
-‘ Lam, từ nay, đây sẽ là bạn của con, con bé chưa có tên nên con đặt tên cho nó nhé.’
Nói xong ông đủn Nhã về phía trước rồi mỉm cười đôn hậu:
-‘ Con đừng lo, từ ngày mai con sẽ lên lớp học sát thủ với Lam. Ta lên phòng nghỉ trước.’
Lam nhìn cô bé từ đầu đến chân, vì ông nội đã dạy cho cô cách nhìn người vậy nên cô gái này là một người tốt, biết suy nghĩ không, tính cách lại dịu dàng ôn hòa, sau này chắc chắn trở thành một mĩ nhân:
-‘ Chào, tôi tên là Phong Thiên Lam,bạn sẽ tên là Lục Ân Nhã, phòng của bạn đối diện với phòng của tôi trên lầu 3, ngày mai sau khi tập luyện xong tôi sẽ gọi người mua quần áo cho bạn.’ Nói xong, Lam liền dẫn Nhã lên lầu.
Lam và Nhã từ hổi 5 tuổi đã thân thiết với nhau nên chúng rất hiểu nhau, ông nghĩ sau này hai đứa lớn lên chắc chắn sẽ làm điên đảo chúng sinh vì vẻ đẹp trời phú của mình.
/57
|