Thiên Vu

Chương 1022 - Nhân Quả.

/1351


- Các lão tổ thiên vị nhóm thái tử không phải chuyện ngyà một ngày hai. Trước kia thiên vị không quá rõ ràng, hiện tại lấy danh nghĩa thăm dò thế giới nhân gian thừa dịp xóa sổ chúng ta. Đại điện hạ, chẳng lẽ chúng ta cứ mặc kệ các lão tổ sắp đặt như vậy sao?

- Đại điện hạ, ta không thể nhịn nữa. Các lão tổ kêu chúng ta đi ngăn Trần Lạc, may mắn có Cửu Tước Tử chết thay, nhưng lần sau thì sao? Nếu Trần Lạc lại xuất hiện, các lão tổ có khi nào lại kêu chúng ta đi thăm dò không? Nếu đúng thì phải làm sao? Chúng ta không còn người để lợi dụng như Cửu Tước Tử.

Đại Thế Tử nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, hồi lâu sau lạnh nhạt nói:

- Chờ chút đi, chỉ cần vượt qua thời gian này là được. Tuy bây giờ các lão tổ nắm giữ căn nguyên thế giới nhưng không còn nhiều thời gian. Vì bọn họ biết không có nhiều thời gian nên mới sốt ruột muốn xóa sổ đám người thế giới nhân gian và trừ khử chúng ta, để nhóm thái tử thuận lợi kế thừa, ha ha...

Đại Thế Tử mở mắt ra, tiếp tục bảo:

- Sau này các lão tổ sẽ còn cho chúng ta nhiều vấn đề hóc búa khác, nên các vị hãy chuẩn bị tâm lý. Tuy nhiên vượt qua khoảng thời gian này rồi các vị hãy tin đi, ta sẽ khiến các vị trở thành người thống trị phương thế giới này!

Mọi người trong đại điện mừng rỡ, rất phấn khởi quỳ lạy. Bọn họ biết Đại Thế Tử nói được thì chắc chắn làm được, nếu không ngày xưa bọn họ không chọn theo hầu gã.

- Đại điện hạ, tiếp theo chúng ta nên làm sao?

- Chờ xem kịch vui đi.

- Xem kịch vui?

Mọi người khó hiểu hỏi:

- Kịch vui gì?

- Đương nhiên là kịch vui Nhân Quả Bia mở ra. Các ngươi nên biết lúc Nhân Quả Bia mở ra mấy vị vương tử sẽ sẽ đại biểu Vân Đoan đứng ra. Có biết tại sao các lão tổ để cho bọn họ ra mặt không?

- Các lão tổ khiến mấy vương tử đại biểu Vân Đoan tham gia Nhân Quả Bia mở ra đương nhiên vì thể hiện thiên uy hoàng tộc Vân Đoan, cũng chiêu cáo với thiên hạ phương thế giới này biết ai mới là chúa tể thật sự.

- Uy hiếp lớn nhất trong thế giới nhân gian là Gia Cát Thiên Biên, Mạc Vấn Thiên, Trần Lạc, cả ba kẻ cơ hội nhất đã bị chúng ta giải quyết. Thượng Cổ Thiên Vương Thương Vô Tà bị Đại Tước Tử xử, Thượng Cổ Địa Vương Mộ Vân không bị Đại Công Tử dọn dẹp. Những người trong Vân Đoan có thể uy hiếp chúng ta đều bị xử lý hết, còn kịch hay gì để? Dù có thì toàn là hạng người mua danh chuộc tiếng, không uy hiếp mấy vị vương tử được.

- Ta đã nói là đừng bao giờ xem thường mấy người thế giới nhân gian, đừng bao giờ.

***

Trần Lạc đi đã năm ngày, không ai biết hắn đi đâu, càng không người nào biết hiện tại hắn còn sống hay đã chết. Có người nói đây chính là điển hình Lạc gia, ngươi vĩnh viễn không biết hắn xuất hiện khi nào, lặng lẽ âm thầm, không biết khi hắn điên cuồng thì kinh thiên động địa, càng không biết lúc hắn biến mất sẽ mất tích hoàn toàn. Mười năm trước như thế, mười năm sau vẫn vậy.

Trần Lạc biến mất, hắn giết một đống người Vân Đoan, làm thịt một vị bá chủ Vân Đoan, hủy diệt một Tiểu Phật Linh giới. Hiện tại Tiểu Phật Linh giới không còn lại gì, không gian tán loạn hoàn toàn hòa vào đại thế giới, biến thành sa mạc hoang vu. Những chùa miếu từng đại biểu văn minh phật pháp cổ xua tan nát, sụp đổ, chỉ có mấy ngôi chùa còn hoàn chỉnh. Thiên Niên trà trang cũng không may mắn thoát khỏi, bị phá hoại chỉ còn lại vài ngôi nhà đổ nát.

Giữa trưa, mặt trời nóng cháy.

Tiểu Phật Linh giới mất đi vách tường không gian dung nhập vào đại thế giới không còn thời tiết thaoỉ mái tựa làn gió mát. Mặt trời gay gắt chiếu xuống hơi oi bức. Trong sân Thiên Niên trà trang đổ nát, Ngạo Phong, Lãnh Cốc, cùng một thanh niên ngồi trò chuyện. Thanh niên đẹp trai tuấn tú, im lặng thì như thanh kiếm sắc bén, cảm giác rất sắc lạnh.

Thanh niên chính là Ngạo Phong mới lành vết thương nặng.

Hôm qua Ngạo Phong tỉnh dậy, nghe chuyện của Trần Lạc làm gã rất giật mình, thật lâu sau không bình tĩnh lại được. Ngạo Phong nhắm mắt bình ổn nỗi lòng phức tạp.

Ngạo Phong nhỏ giọng nói:

- Không ngờ khi ta hôn mê xảy ra nhiều chuyện như vậy. Có biết bây giờ Lạc gia ở đâu không? e bị nguy hiểm gì không?

Lãnh Cốc, Tần Phấn đều không thể trả lời, vì hai người cũng không biết.

Tần Phấn cảm thán rằng:

- Chúng ta không cần lo cho Lạc gia, có lo cũng vô dụng. Con đường của Lạc gia chỉ mình hắn đi, không ai giúp được.

Lãnh Cốc, Ngạo Phong đồn ý.

- Chết tiệt, không biết đám khốn kiếp Vân Đoan nghĩ gì mà cứ đi học vào Lạc gia, giờ ăn trái đắng rồi. Tuy cuối cùng Trần Lạc buộc phải tạm thời rời đi nhưng bọn họ thì sao? Cũng bị tổn thất nặng, con rùa Cửu Tước Tử đã chết.

- Mục đích của bọn họ vốn không vì giết Lạc gia mà là khiến Lạc gia biến mất, dù chỉ là tạm thời thì Vân Đoan cũng được ích lợi lớn.

- Sao nói vậy?

Thần kinh của Lãnh Cốc khá thô, gã ít khi quan tâm mấy việc lớn liên quan thế cục trên thế giới.

- Đương nhiên vì Nhân Quả Bia mở ra. Lãnh Cốc, chẳng lẽ ngươi không phát hiện sao? Không chỉ Lạc gia biến mất, Gia Cát Thiên Biên, Mạc Vấn Thiên cũng mất tích.

Tần Phấn tiếp tục bảo:

- Nếu ta đoán đúng thì Ngạo Phong bị thương cũng là Vân Đoan xuống tay, mục đích là muốn hắn biến mất một thời gian, chỉ cần không thể tham gia Nhân Quả Bia mở ra đúng lúc là quá đủ.

- Đúng là như vậy.

Ngạo Phong gật đầu, nói:

- Khi ấy ta hăm dò một tòa di tích cổ trong đại vũ trụ vô tận hải nên bị thương rất nặng, vết thương linh hồn. Ta mới trở về đại thế giới đã bị đám cao thủ Vân Đoan đánh lén, khó khăn lắm mới thoát vòng vây đến Tiểu Phật Linh giới, ai dè đụng phải đám người Hạ Tử Tây. Nếu không may mắn gặp các ngươi thì e rằng Ngạo Phong ta đã... Ài.

Ngạo Phong chợt nhớ điều gì:

- Phải rồi, lúc ta từ vô tận hư không hải trở về có gặp Mộ Vân Không. Khi ấy Mộ Vân Không bị đám Vân Đoan vây công, một người trong số đó là Đại Công Tử, một trong bá chủ Vân Đoan. Chắc Mộ Vân Không cũng bị thương không nhẹ.

- Vậy là đúng rồi. Hôm trước ta nhận được tin bên Thương Vô Tà ra ngoài ý muốn, đám người thế giới nhân gian cưỡng ép phá Lang Gia hoàn cảnh vây công Thương Vô Tà. Thủ lĩnh cũng là một vị bá chủ Vân Đoan, nghe nói mặc dù Thương Vô Tà trốn thoát nhưng chỉ còn nửa cái mạng.

- Nếu Vân Đoan cũng xếp ta vào sổ đen vậy chắc không thiếu phần Tần Phấn nhà ngươi đúng không? Bọn họ không xuống tay với ngươi sao?

Tần Phấn nhún vai, cười bất đắc dĩ nói:

- Có lẽ vì ta quá may mắn hoặc không may? Ai biết được.

- Là sao?

- Lúc trước ta bị một hòa thượng điên trong Tiểu Phật Linh giới nhốt trong một ngôi chùa, Vân Đoan muốn đối phó ta cũng không tìm thấy người. Sau này nhờ Lạc gia ra tay cứu ta ra, trong Tiểu Phật Linh giới ta luôn đi chung với Lạc gia. Có Lạc gia ở, Vân Đoan không có cơ hội xuống tay với ta.

/1351

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status