Editor: Bích Thảo
Beta: Võ Nana
Không được. Hàn Thất Lục lắc đầu: Nếu như em thật sự không thích, vậy thì đổi vợ thành cô hầu gái.
Càng ghê tởm hơn!
An Sơ Hạ bĩu môi: Cái kia tốt hơn. Em không cho phép anh gọi như vậy trước mặt người khác, nếu không em sẽ đánh anh chết!
Cái yêu cầu này cũng không phải quá đáng, Hàn Thất Lục gật đầu đồng ý.
Hai người vừa nói chuyện vừa hướng Tư Đế Lan đi, thời gian trôi qua rất nhanh, lúc An Sơ Hạ ngẩng đầu lên, đã đến cửa chính của Tư Đế Lan.
Buông tay ra. An Sơ Hạ vừa nói liếc mắt một cái, tay Hàn Thất Lục vẫn đặt trên vai cô, ở trường học, mọi người sẽ xem hai người quan hệ thế nào, có tiến triển bao nhiêu không.
Nhất là..... Hàn Thất Lục ở trường Tư Đế Lan này khiến rất nhiều em gái chết mê chết mệt.
Hàn Thất Lục duỗi lưng một cái, tay cũng không khoác lên trên vai An Sơ Hạ nữa.
Đúng rồi, anh đã ăn chưa? An Sơ Hạ đột nhiên nhớ tới liền mở miệng hỏi, cô vừa ra khỏi phòng cà phê liền thấy Hàn Thất Lục đứng chờ ở cửa, ai biết anh lúc nào thì đứng ở nơi đó.
Hàn Thất Lục sửng sốt một chút, phảng phất là vừa mới định còn ăn cơm nhưng chưa kịp ăn, anh đưa tay xoa đầu An Sơ Hạ, lúc cúi người, An Sơ Hạ đã dịch chuyển người, cách anh xa một chút. Nơi này người đến người đi, cô không hy vọng bị người ta thấy.
Hàn Thất Lục bật cười: Vì em, anh ngay cả bữa trưa đều quên hết, em còn không cho phép anh hôn em một cái sao? Keo kiệt. Câu vì em này, đoán chừng là Mạn Quỳ cũng chưa từng nghe tớimột lần. An Sơ Hạ trong lòng chợt thấy vui vẻ, vui vẻ không biết từ đâu tới, không có dấu hiệu nào, giống như một trận gió tựa như du đãng thổi vào trái tim. Cả trái tim của em cũng bị tắc phải tràn đầy, giống như là muốn trướng lên.
An Sơ Hạ lẳng lặng nhìn anh chốc lát, tiếp theo hừ lạnh một tiếng: Ai kêu anh không ăn liền đứng ở cửa chờ như vậy? Cũng là đáng đời!
Cô cũng không muốn để cho Hàn Thất Lục biết trong lòng cô thật ra đang có rất nhieefy rất nhiều cảm động.
Cô hầu gái. Hàn Thất Lục cau mày: Em không biết là vừa làm cho nam nhân của mình đau lòng sao?
Hai người đang cãi vả, giọng nói Tiêu Minh Lạc đột nhiên vang lên, hai người nhất thời hướng nhìn về cửa trường học. Tiêu Minh Lạc đã chạy qua bên này, nhìn ánh mắt của anh, giống như là xảy ra việc lớn gì.
Thất Lục, tại sao mình gọi điện cậu lại không nhận? Tiêu Minh Lạc chạy nhanh đến trước mặt hai người, mở miệng liền nói: Mình cũng đã gọi cho cậu mười mấy cuộc điện thoại.
Hàn Thất Lục nghiêm nghị đứng lên, trên mặt dịu dàng cũng tất cả đều không thấy: Điện thoại di động mình để chế độ im lặng, nên không có nhìn. Đã xảy ra chuyện gì sao?
Đại sự quan trọng hơn, Tiêu Minh Lạc trực tiếp nói vào chủ đề: Mình vừa cơm nước xong trở về phòng học, thấy xe nhà cậu đi vào. Mình nghĩ ngồi bên trong là bác gái, nhưng là không nghĩ tới, lại là bác trai.
An Sơ Hạ nghe, trên mặt vẻ mặt ngẩn ngơ. Nơi này người có quyền lớn nhất là Khương Viên Viên, nhưng Khương Viên Viên không có ra mặt, Hàn Lục Hải trực tiếp ra mặt, ý vị này Hàn gia đã bắt đầu nhận ra được An Dịch Sơn không bình thường, bắt đầu có chuyển biến.
Khương Viên Viên mặc dù làm việc rất có hiệu quả, nhưng dù sao cũng không bằng Hàn Lục Hải ở trên thương trường đã va chạm nhiều được, cho nên Hàn Lục Hải mới sẽ trực tiếp tự mình xuất hiện ở Tư Đế Lan sao?
Tư Đế Lan chẳng qua là một nhà trung học tư nhân cấp đệ nhị, nhưng thực ra bên trong có rất nhiều buôn bán ích lợi. Đi học ở đây toàn là tiểu công chúa cùng tiểu thiếu gia nhà giàu, nhưng là một buôn bán tư nguyên rất lớn. Nơi này người nào làm chủ, cơ hồ liền ý nghĩa ở A thị chủ nhà là ai. Điều này cũng khó trách làm cho Hàn Lục Hải trực tiếp ra mặt.
Nghĩ thông suốt điểm này, An Sơ Hạ nên cũng không kinh ngạc.
Beta: Võ Nana
Không được. Hàn Thất Lục lắc đầu: Nếu như em thật sự không thích, vậy thì đổi vợ thành cô hầu gái.
Càng ghê tởm hơn!
An Sơ Hạ bĩu môi: Cái kia tốt hơn. Em không cho phép anh gọi như vậy trước mặt người khác, nếu không em sẽ đánh anh chết!
Cái yêu cầu này cũng không phải quá đáng, Hàn Thất Lục gật đầu đồng ý.
Hai người vừa nói chuyện vừa hướng Tư Đế Lan đi, thời gian trôi qua rất nhanh, lúc An Sơ Hạ ngẩng đầu lên, đã đến cửa chính của Tư Đế Lan.
Buông tay ra. An Sơ Hạ vừa nói liếc mắt một cái, tay Hàn Thất Lục vẫn đặt trên vai cô, ở trường học, mọi người sẽ xem hai người quan hệ thế nào, có tiến triển bao nhiêu không.
Nhất là..... Hàn Thất Lục ở trường Tư Đế Lan này khiến rất nhiều em gái chết mê chết mệt.
Hàn Thất Lục duỗi lưng một cái, tay cũng không khoác lên trên vai An Sơ Hạ nữa.
Đúng rồi, anh đã ăn chưa? An Sơ Hạ đột nhiên nhớ tới liền mở miệng hỏi, cô vừa ra khỏi phòng cà phê liền thấy Hàn Thất Lục đứng chờ ở cửa, ai biết anh lúc nào thì đứng ở nơi đó.
Hàn Thất Lục sửng sốt một chút, phảng phất là vừa mới định còn ăn cơm nhưng chưa kịp ăn, anh đưa tay xoa đầu An Sơ Hạ, lúc cúi người, An Sơ Hạ đã dịch chuyển người, cách anh xa một chút. Nơi này người đến người đi, cô không hy vọng bị người ta thấy.
Hàn Thất Lục bật cười: Vì em, anh ngay cả bữa trưa đều quên hết, em còn không cho phép anh hôn em một cái sao? Keo kiệt. Câu vì em này, đoán chừng là Mạn Quỳ cũng chưa từng nghe tớimột lần. An Sơ Hạ trong lòng chợt thấy vui vẻ, vui vẻ không biết từ đâu tới, không có dấu hiệu nào, giống như một trận gió tựa như du đãng thổi vào trái tim. Cả trái tim của em cũng bị tắc phải tràn đầy, giống như là muốn trướng lên.
An Sơ Hạ lẳng lặng nhìn anh chốc lát, tiếp theo hừ lạnh một tiếng: Ai kêu anh không ăn liền đứng ở cửa chờ như vậy? Cũng là đáng đời!
Cô cũng không muốn để cho Hàn Thất Lục biết trong lòng cô thật ra đang có rất nhieefy rất nhiều cảm động.
Cô hầu gái. Hàn Thất Lục cau mày: Em không biết là vừa làm cho nam nhân của mình đau lòng sao?
Hai người đang cãi vả, giọng nói Tiêu Minh Lạc đột nhiên vang lên, hai người nhất thời hướng nhìn về cửa trường học. Tiêu Minh Lạc đã chạy qua bên này, nhìn ánh mắt của anh, giống như là xảy ra việc lớn gì.
Thất Lục, tại sao mình gọi điện cậu lại không nhận? Tiêu Minh Lạc chạy nhanh đến trước mặt hai người, mở miệng liền nói: Mình cũng đã gọi cho cậu mười mấy cuộc điện thoại.
Hàn Thất Lục nghiêm nghị đứng lên, trên mặt dịu dàng cũng tất cả đều không thấy: Điện thoại di động mình để chế độ im lặng, nên không có nhìn. Đã xảy ra chuyện gì sao?
Đại sự quan trọng hơn, Tiêu Minh Lạc trực tiếp nói vào chủ đề: Mình vừa cơm nước xong trở về phòng học, thấy xe nhà cậu đi vào. Mình nghĩ ngồi bên trong là bác gái, nhưng là không nghĩ tới, lại là bác trai.
An Sơ Hạ nghe, trên mặt vẻ mặt ngẩn ngơ. Nơi này người có quyền lớn nhất là Khương Viên Viên, nhưng Khương Viên Viên không có ra mặt, Hàn Lục Hải trực tiếp ra mặt, ý vị này Hàn gia đã bắt đầu nhận ra được An Dịch Sơn không bình thường, bắt đầu có chuyển biến.
Khương Viên Viên mặc dù làm việc rất có hiệu quả, nhưng dù sao cũng không bằng Hàn Lục Hải ở trên thương trường đã va chạm nhiều được, cho nên Hàn Lục Hải mới sẽ trực tiếp tự mình xuất hiện ở Tư Đế Lan sao?
Tư Đế Lan chẳng qua là một nhà trung học tư nhân cấp đệ nhị, nhưng thực ra bên trong có rất nhiều buôn bán ích lợi. Đi học ở đây toàn là tiểu công chúa cùng tiểu thiếu gia nhà giàu, nhưng là một buôn bán tư nguyên rất lớn. Nơi này người nào làm chủ, cơ hồ liền ý nghĩa ở A thị chủ nhà là ai. Điều này cũng khó trách làm cho Hàn Lục Hải trực tiếp ra mặt.
Nghĩ thông suốt điểm này, An Sơ Hạ nên cũng không kinh ngạc.
/914
|