Thiếu Gia Ngông Cuồng

Chương 1074: Anh Không Tin Tôi Hay Là Sợ Tôi Thế

/1178




Khi anh ra ngoài, hai anh em Lâm Chính Kỳ và Lâm Vũ Nhu đã đợi rất lâu rồi.

Lâm Chính Kỳ nhìn thấy chiếc khăn quàng cổ đội của Tần Minh, còn việc tối qua anh không ở cùng em gái mình, trong lòng rất oán trách, tỏ thái độ với Tần Minh: "Cậu Tần, cậu đến hơi muộn đấy.

Nếu không đợi cậu thì chúng tôi đã đi từ lâu rồi, làm lỡ giờ lành đưa tang rất không hay."
Tần Minh vội vàng xin lỗi: "Thực xin lỗi, tối hôm qua tôi say rượu, không biết mình đã làm gì nữa, còn ngủ không biết gì.


Chúng ta xuất phát luôn đi."
Lâm Chính Kỳ nói: "Vẫn chưa niêm phong quan tài, Vũ Nhu nói rằng cậu muốn đến từ biệt, vốn dĩ tôi không muốn làm như vậy, đó là khinh nhờn người đã khuất.

Nhưng thân phận của cậu đặc biệt nên cho cậu cơ hội này."
Tần Minh trong lòng cảm động, Lâm Vũ Nhu đã giúp anh xua tan nghi hoặc.

Anh nói: "Anh không tin tôi hay là sợ tôi thế?"
Lâm Vũ Nhu đột nhiên không biết phải làm sao, nhưng Tần Minh không truy đến cùng, bước đến trước quan tài, những ngày bằng giá này không cần đến công nghệ bảo quản lạnh gì cả.

Tần Minh đẩy nắp quan tài ra liền nhìn thấy chị Bạch Anh đang lặng lẽ nằm bên trong.

Lúc đầu còn thử sức vài chiếu với anh, luôn theo sát bên cạnh Lâm Vũ Nhu, càng là người đã giúp đỡ rất nhiều trong lúc chống lại kế hoạch của Thường Hồng Hi.

Anh không khỏi nắm chặt tay, trong lòng xúc động.


Tuy rằng đã biết sự thật này từ lâu, nhưng Tần Minh vẫn bị đả kích rất lớn, để giữ bí mật cho anh đã khiến nhiều người phải mất mạng.

Tần Minh nhẹ nhàng đóng nắp quan tài lại, người nhà họ Lâm bên cạnh cũng nhanh chóng bắt đầu niêm phong quan tài.

Anh nhìn Lâm Vũ Nhu, anh biết rằng chị Bạch Anh là người đã nhìn Lâm Vũ Nhu lớn lên, cái chết của chị Bạch Anh cũng là một sự đả kích lớn đối với Lâm Vũ Nhu, có lẽ trong lòng cô ta đã kìm nén điều gì đó.

Nhưng Tần Minh không quan tâm được nhiều như vậy, anh cho rằng anh và nhà họ Lâm cuối cùng cũng không phải là người một nhà.

Leng keng~!
Đội ngũ của nhà họ Lâm oai nghiêm, rung chuông tang, đọc kinh văn để người đã khuất yên nghỉ, rắc tiền giấy và quay trở lại thể trại của nhà họ Lâm.

Tiểu đội ám sát của Tần Minh cũng đã cải trang xong từ lâu rồi, cùng đội ngũ đưa tang xuất phát.


Sau khi nhìn cả đội tiến về phía trước, Tần Minh nói với Nhiếp Hải Đường: "Hải Đường, em về đi, không phải bọn em đang tìm Phương Cửu Thông ở thành phố Đại Dung à? Đi đi, nhưng nếu không tìm được thì đừng cố, có thể ở đây chơi mấy hôm rồi về."
Nhiếp Hải Đường đã xách theo túi hành lý từ lâu rồi: "Vốn dĩ là sự phụ gọi em tới rèn luyện một chút, chủ yếu là làm nền thôi.

Bây giờ anh có việc em cũng phải đi theo anh"
“Đừng nghịch ngợm, lần này anh đi rất nguy hiểm” Tần Minh nói: “Anh không nói đùa đâu, bây giờ thân phận của anh luôn bị theo dõi.”
Nhiếp Hải Đường lại kiên trì nói: "Lần trước, em biết thân phận của anh rồi bị ba nuôi anh ép phải rời đi, kết quả là cho tới bây giờ em vẫn rất hối hận.

Tần Minh, em không muốn rời xa anh nữa."
Tần Minh nghe vậy, trong lòng mềm nhũn, nói: "Được rồi, nhưng em nhất định phải đi cạnh anh, không được bướng bỉnh, cũng không được chạy lung tung.

Đường vào núi rất khó đi, nếu cáu kỉnh thì sẽ rất dễ xảy ra chuyện.".



/1178

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status