Không để ý Đồng nương ngăn trở, Tiết Thần rất nhanh đã tìm tới viện Xá Nhân, tổng quản Hồ Toàn của viện Xá Nhân nghe nói đại tiểu thư đích thân đến, vội vàng thu hồi gói thuốc lá to, giắt vào thắt lưng, khập khiễng chạy ra đón.
Đi tới trước mặt Tiết Thần, đầu tiên là nhìn nhìn Đồng nương đứng ở sau lưng nàng, Tiết Thần hơi hơi quay đầu, dư quang nơi khóe mắt thấy Đồng nương đang sử dụng ánh mắt gì đó với hắn, sau khi trao đổi ánh mắt xong, Hồ Toàn mới lại gần hành lễ với Tiết Thần nói:
Tiểu thư đại giá quang lâm, không biết là có chuyện gì?
Tiết Thần không có trả lời ngay, mà lại nhếch môi, như thể đang tò mò, nhìn quanh bốn phía của viện Xá Nhân một lần, tất cả ánh mắt của hạ nhân đều tề tụ tới đây, Tiết Thần đoan trang cười một tiếng, nói với Hồ Toàn: Ta đến xem hai nha hoàn phạm tội, thường ngày ta đối đãi các nàng không tệ, thế nhưng các nàng lại thừa dịp ta không ở đó mà trộm đồ của ta, nói như thế nào ta cũng muốn hỏi.
Hồ Toàn liếc nhìn Đồng nương, sau đó mới cười gật đầu nói: Đáng ra việc này không nên làm phiền tiểu thư hỏi đến, nhưng nếu tiểu thư đã đến rồi, muốn gặp hai tiện tỳ kia, ta sẽ cho người gọi đến. Mời tiểu thư vào bên trong ngồi.
Tiết Thần không có trả lời, mà là quay đầu nhìn thoáng qua Đồng nương, sau đó mới nói: Không được, nơi này rất tốt, Đồng nương, ngươi chuyển cái ghế lại đây cho ta, ta sẽ ngồi nơi này.
Đồng nương ngẩn người, sau đó trong lòng không khỏi giận dữ, bà ta thân là quản sự trong viện của thái thái, lúc thái thái còn sống cũng rất khách khí với bà ta, chưa từng có người coi bà ta như nô tỳ mà sai sử, thường ngày tiểu thư này đối với bà ta cũng hết sức kính trọng, sao hôm nay lại như vậy?
Tiểu thư, ngồi nơi này không tốt sao. Vẫn là tiến...
Lần thứ tư Tiết Thần ngắt lời Đồng nương trong ngày, nói: Không, nơi này thoải mái, liền ngồi nơi này.
Tuy rằng trong lòng bất mãn, nhưng Đồng nương cũng biết tuy rằng tuổi Tiết Thần còn nhỏ, nhưng dù sao cũng là tiểu thư, chính mình không nên cùng nàng chấp nhặt, quay đầu tùy tay gọi một hạ nhân ở trong viện Xá Nhân, bảo hắn mang chiếc ghế từ trong phòng ra, Tiết Thần như cười như không nhìn bà ta, nhưng cũng không nói cái gì, để hai nha hoàn Đồng nương mang đến là Thủy Thanh cùng Thủy Tú đỡ ngồi xuống ghế.
Một lát sau, Hồ Toàn liền dẫn hai tiểu nha hoàn bị trói gô, bị chặn miệng đi tới, hai mắt Tiết Thần chăm chú nhìn, mơ hồ nhớ lại được chút kí ức, nàng nhớ rõ Khâm Phượng thích mặc đồ đỏ, nha hoàn bên trái không ngừng giãy dụa đang mặc hồng y, đây chính là Khâm Phượng, người bên cạnh gắt gao trừng mắt nhìn
Đi tới trước mặt Tiết Thần, đầu tiên là nhìn nhìn Đồng nương đứng ở sau lưng nàng, Tiết Thần hơi hơi quay đầu, dư quang nơi khóe mắt thấy Đồng nương đang sử dụng ánh mắt gì đó với hắn, sau khi trao đổi ánh mắt xong, Hồ Toàn mới lại gần hành lễ với Tiết Thần nói:
Tiểu thư đại giá quang lâm, không biết là có chuyện gì?
Tiết Thần không có trả lời ngay, mà lại nhếch môi, như thể đang tò mò, nhìn quanh bốn phía của viện Xá Nhân một lần, tất cả ánh mắt của hạ nhân đều tề tụ tới đây, Tiết Thần đoan trang cười một tiếng, nói với Hồ Toàn: Ta đến xem hai nha hoàn phạm tội, thường ngày ta đối đãi các nàng không tệ, thế nhưng các nàng lại thừa dịp ta không ở đó mà trộm đồ của ta, nói như thế nào ta cũng muốn hỏi.
Hồ Toàn liếc nhìn Đồng nương, sau đó mới cười gật đầu nói: Đáng ra việc này không nên làm phiền tiểu thư hỏi đến, nhưng nếu tiểu thư đã đến rồi, muốn gặp hai tiện tỳ kia, ta sẽ cho người gọi đến. Mời tiểu thư vào bên trong ngồi.
Tiết Thần không có trả lời, mà là quay đầu nhìn thoáng qua Đồng nương, sau đó mới nói: Không được, nơi này rất tốt, Đồng nương, ngươi chuyển cái ghế lại đây cho ta, ta sẽ ngồi nơi này.
Đồng nương ngẩn người, sau đó trong lòng không khỏi giận dữ, bà ta thân là quản sự trong viện của thái thái, lúc thái thái còn sống cũng rất khách khí với bà ta, chưa từng có người coi bà ta như nô tỳ mà sai sử, thường ngày tiểu thư này đối với bà ta cũng hết sức kính trọng, sao hôm nay lại như vậy?
Tiểu thư, ngồi nơi này không tốt sao. Vẫn là tiến...
Lần thứ tư Tiết Thần ngắt lời Đồng nương trong ngày, nói: Không, nơi này thoải mái, liền ngồi nơi này.
Tuy rằng trong lòng bất mãn, nhưng Đồng nương cũng biết tuy rằng tuổi Tiết Thần còn nhỏ, nhưng dù sao cũng là tiểu thư, chính mình không nên cùng nàng chấp nhặt, quay đầu tùy tay gọi một hạ nhân ở trong viện Xá Nhân, bảo hắn mang chiếc ghế từ trong phòng ra, Tiết Thần như cười như không nhìn bà ta, nhưng cũng không nói cái gì, để hai nha hoàn Đồng nương mang đến là Thủy Thanh cùng Thủy Tú đỡ ngồi xuống ghế.
Một lát sau, Hồ Toàn liền dẫn hai tiểu nha hoàn bị trói gô, bị chặn miệng đi tới, hai mắt Tiết Thần chăm chú nhìn, mơ hồ nhớ lại được chút kí ức, nàng nhớ rõ Khâm Phượng thích mặc đồ đỏ, nha hoàn bên trái không ngừng giãy dụa đang mặc hồng y, đây chính là Khâm Phượng, người bên cạnh gắt gao trừng mắt nhìn
/24
|