Chương 141: Nếu nói khó chịu, chính là như thế! (2 )
Vốn chỉ bôi thuốc, vẫn là chỗ cấm, như vậy thẳng thắn nhìn nhau, bầu không khí đã vô cùng ái muội rồi!
Thế nhưng là hết lần này tới lần khác, cô lại giống như lẩm bẩm, thỉnh thoảng kêu hai tiếng, kêu cho xương cốt của người đàn ông cũng có thể rã rời.
Tịch Giản Cận không nhịn được trong lòng nén giận, giờ này thấy cô không yên, không nhịn được trừng mắt nhìn cô, nói một câu: "Em nói em là một cô gái, có thể rụt rè một chút hay không, tương lai ai dám lấy em!"
"Rụt rè? Rụt rè làm sao?" Bạc Sủng Nhi giống như nghe được chuyện thật buồn cười, ha ha cười ra tiếng: "Anh không cảm thấy chúng ta cùng làm... . . từ mười hai giờ liên tục làm tới ba lần, trở thành tích lũy toàn bộ, còn khiến em bị sốt cao nằm viện, Tiểu Tịch... . . . Tối hôm qua anh, cũng không rụt rè ... . . . Nhìn như đói khát thật lâu... . . ."
Trên mặt Tịch Giản Cận ửng đỏ, nghiêng đầu, nhanh chóng bôi cho cô ít thuốc cuối cùng.
Ngón tay Bạc Sủng Nhi chỉ ở bên môi, giống như suy nghĩ cái gì, đột nhiên nhìn Tịch Giản Cận, giống như cười mà không phải cười nói: "Tiểu Tịch, anh mới vừa nói không ai dám cưới em sao?"
Tịch Giản Cận không để ý đến Bạc Sủng Nhi, ai biết bên trong đầu cô, lại nghĩ ra cái tinh tinh cổ quái gì.
Bạc Sủng Nhi cười nâng chân nhỏ, thọc vào nửa người dưới của Tịch Giản Cận: "Tiểu Tịch, đã không có người cưới em... . . . Vậy anh cưới em đi... . . ."
Động tác Tịch Giản Cận thoa thuốc, trong nháy mắt ngừng lại trên da thịt của cô.
Anh hơi rũ trong mắt xuống, nhìn như nhìn chằm chằm bắp đùi trắng như tuyết của cô, thế nhưng ánh mắt, lại mang theo vài phần lãnh ý.
Vẻ mặt cũng có chút ngưng trọng.
Ánh mắt Bạc Sủng Nhi, rõ ràng chợt lóe bi thương, chỉ là thoáng qua một cái, tốc độ rất nhanh, căn bản không có bất kỳ thay đổi cảm xúc, cô liền nhẹ nhàng cười, âm điệu chậm vô cùng: "Em chỉ đùa giỡn với anh thôi... . . . Như vậy chỉ có cô gái nói được, cô gái không biết rụt rè giống em như thế, làm sao có thể không có phẩm chết?"
"Bạc Cẩm em, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, còn không có gì là không có được, không đáng dùng thân thể, vây lấy một người đàn ông... . . . Cho nên, buổi tối hôm qua, chỉ là nam nữ trưởng thành đoạt được... . . . Em còn không đến mức bời vì lần đầu tiên cho anh, liền đổ thừa cho anh cả đời... . . ."
/1178
|