“Hoàng thượng! Hoàng thượng!”
Tiểu thái giám lảo đảo chạy vào Càn Thanh Cung, Thạch Đông nhíu mày, “Chưa đến giờ Mẹo và chết trên chiến trường.
Lúc sắp lìa đời, Phó Tranh nhìn trời cao trong xanh thấm đẫm sắc xuân. Dường như hắn đã trở về năm có một thiếu nữ trộm ngó mình; khuôn mặt nàng đỏ ửng hệt quả đào chín mọng, làm hắn muốn hôn một cái.
Nàng cười giòn tan và gọi hắn, Vương gia.
Phó Tranh đang hấp hối, nam tử hé miệng nhưng tên gọi kia kẹt trên môi hắn. Cuối cùng hắn vẫn chẳng thể thốt nên.
Hai mắt hắn ngập máu lẫn nước mắt, Phó Tranh nặng nề nhắm nghiền chúng. Vào khoảnh khắc đó, hắn cực kỳ bình thản vì sắp được gặp nàng.
Hắn sẽ không cho nàng rời đi.
Hắn sẽ thương nàng, yêu nàng hết mực…
Vĩnh Gia Đế băng hà và được hợp táng cùng Chiêu Từ Hoàng hậu tại Đông Lăng.
Cánh cổng đá vĩnh viễn khép chặt.
Tiểu thái giám lảo đảo chạy vào Càn Thanh Cung, Thạch Đông nhíu mày, “Chưa đến giờ Mẹo và chết trên chiến trường.
Lúc sắp lìa đời, Phó Tranh nhìn trời cao trong xanh thấm đẫm sắc xuân. Dường như hắn đã trở về năm có một thiếu nữ trộm ngó mình; khuôn mặt nàng đỏ ửng hệt quả đào chín mọng, làm hắn muốn hôn một cái.
Nàng cười giòn tan và gọi hắn, Vương gia.
Phó Tranh đang hấp hối, nam tử hé miệng nhưng tên gọi kia kẹt trên môi hắn. Cuối cùng hắn vẫn chẳng thể thốt nên.
Hai mắt hắn ngập máu lẫn nước mắt, Phó Tranh nặng nề nhắm nghiền chúng. Vào khoảnh khắc đó, hắn cực kỳ bình thản vì sắp được gặp nàng.
Hắn sẽ không cho nàng rời đi.
Hắn sẽ thương nàng, yêu nàng hết mực…
Vĩnh Gia Đế băng hà và được hợp táng cùng Chiêu Từ Hoàng hậu tại Đông Lăng.
Cánh cổng đá vĩnh viễn khép chặt.
/110
|