Thịnh Sủng

Chương 122 - Chương 122

/137




Tô Ngọc Diệp nghe nói Vi Thiên Chân muốn đến, tự nhiên chuẩn bị một chút, lúc này bế Vi Kỳ ca nhi ở trong phòng, vừa chờ vừa nói chuyện với ma ma.

Ma ma là thị tì do Tô Ngọc Diệp mang từ Tô gia đến, đương nhiên có thể nói là tâm phúc.

Tô Ngọc Diệp nói: “Nghe phu quân nói, Chân nương đã mười lăm tuổi rồi, lúc này lên Kinh thành, chắc muốn tìm nhà chồng.”

Ma ma nói nhỏ, “Thiếu phu nhân là chị dâu của nàng ta, tự nhiên phải nhìn giúp. Nhưng mà, hiện giờ Tề Vương được thế, thiếu Tướng quân lại được Tề Vương trọng dụng, tạm giữ chức binh mã ti ở Ngũ Thành, quyền cao chức trọng, Chân nương muốn chọn một nhà tốt, cũng dễ dàng.”

Tô Ngọc Diệp gật đầu, một lúc nói: “Bàn đến, chúng ta chuyển nhà, cũng nên chuyển ra ngoài Vương phủ, lập môn hộ khác, không nên cứ chuyện gì cũng phiền toái Vương phi.”

Ma ma cười nói: “Thiếu Tướng quân nói đợi qua mùa thu rồi chuyển, thiếu phu nhân cứ yên tâm ở đi! Vả lại ca nhi còn nhỏ, dọn đến dọn đi cẩn thận bị kinh sợ.”

Vừa nói chuyện, nha đầu báo lại, nói là Vi Thiên Chân đã vào Vương phủ, qua cồng trong, gần đến bên này rồi.

Tô Ngọc Diệp vừa nghe, liền giao Vi Kỳ cho ma ma ôm, bản thân nàng chỉnh lại xiêm áo, chuẩn bị nghênh đón Vi Thiên Chân.

Vi Thiên Chân rất nhanh tiến vào, thấy Tô Ngọc Diệp, tự nhiên đi lên bái kiến, mọi người hoàn lễ gặp mặt, lúc này mới ngồi xuống.

Vi Thiên Trạch thấy cô tẩu hai người đã gặp mặt, dặn dò mấy câu, bởi vì có người tìm, rời đi rồi.

Vi Thiên Chân lại trêu chọc Vi Kỳ một chút, lấy thư tay Dương thị nhờ nàng ra, trước hết để cho người mau đưa cho Tô Ngọc Diệp xem, lại đưa lễ vật mình chuẩn bị cho Vi Kỳ lên.

Tô Ngọc Diệp nhận, vừa quan sát Vi Thiên Chân, thấy mặt mày nàng ta xinh đẹp tuyệt tần, quả nhiên như lời Vi Thiên Trạch thổi phồng lên, là một mỹ nhân, nhất thời cười nói: “Lúc đầu nghe phu quân nói, Vi gia chuyên ra tuấn nam mỹ nữ, ta còn tưởng rằng chàng phóng đại, bây giờ thấy Chân nương, tin rồi.” die,n; da.nlze.qu;ydo/nn

Mặt Vi Thiên Chân đỏ lên nói: “Tẩu tử giễu cợt gì đâu! Nói đến mỹ nhân Vi gia, trước kia đều nói, cô cô muội mới thật sự là mỹ nhân.”

Vi Thiên Chân nói cô cô, đó là Vi Thanh Mi rồi.

Tô Ngọc Diệp cười nói: “Phu nhân Trạng nguyên đúng là mỹ nhân, nhưng giờ tuổi như vậy, trang điểm một chút, đứng cạnh Vương phi, còn giống như hai tỷ muội.”

Vi Thiên Chân thử dò xét nói: “Chẳng lẽ Vương phi không hề giống cô cô muội?”

Tô Ngọc Diệp khẽ cười nói: “Tướng mạo Vương phi giống như phu nhân Thái phó, cũng là một đại mỹ nhân.” Nói xong hỏi Vi Thiên Chân, “Đi suốt một đường, có mệt mỏi?”

Vi Thiên Chân đáp, “Cũng không coi là mệt mỏi. Tẩu tử trước dẫn muọi đi bái kiến Vương gia và Vương phi đi, sau đó, lại dọn dẹp hành lý là được.”

Tô Ngọc Diệp chính là có ý đó, cười nắm tay Vi Thiên Chân, cùng nhau đi gặp Thẩm Tử Trai và Hạ Trọng Phương.

Thẩm Tử Trai hiện giờ đang ở thư phòng bàn luận chính sự với Vi Thiên Trạch, cũng không ở trong sảnh.

Hạ Trọng Phương nghe Vi Thiên Chân tới, đương nhiên để người đi nghênh đón.

Vi Thiên Chân vào sảnh, bái lạy: “Ra mắt Vương phi!”

“Mau dậy đi!” Hạ Trọng Phương cười nói một câu, sớm khiến đưa một ánh mắt cho Tiền ma ma.

Tiền ma ma liền đi đỡ Vi Thiên Chân, đưa đến trước mặt Hạ Trọng Phương.

Hạ Trọng Phương cầm tay quan sát một chút, cười nói với Tô Ngọc Diệp: “Chân nương thật xinh đẹp, ít ngày nữa bà mai sẽ đạp phá ngưỡng cửa nhà muội.”

Tô Ngọc Diệp cười nói: “Muội ấy như thế nào chứ, như vậy có thể so được với Vương phi sao?”

Hạ Trọng Phương cười nói: “Chúng ta đây là đóng kín cửa sau, khích lệ lẫn nhau sao?” Nói xong cười.

Tô Ngọc Diệp và Vi Thiên Chân cũng cười, không khí thoải mái.

Hạ Trọng Phương lại nói với Vi Thiên Chân: “Xét vai vế, chúng ta chính là biểu tỷ muội, muội đã đến rồi, cũng không cần khách khí, có gì cứ nói.”

Vi Thiên Chân thấy Hạ Trọng Phương quả nhiên thân thiết ấm áp thân thiện như trong truyền thuyết vậy, tất nhiên thở nhẹ một hơi, mới đáp: “Lúc muội tới, a cha a nương cũng nói, Vương phi là biểu tỷ, đương nhiên dễ ở chung, để cho muội không cần khẩn trương!”

Nói một lúc, Vi Thiên Chân không thấy bóng dáng của Thẩm Tử Trai, liền hỏi: “Qua cửa là khách, cũng muốn bái kiến Vương gia môt lần, không biết...”

Hạ Trọng Phương cười nói: “Hiện giờ Vương gia bận rộn, không được rảnh. Muội đi rửa mặt trước đi, đợi lát nữa tới dùng cơm, tự nhiên sẽ gặp Vương gia.” Nói xong để cho người cầm lễ ra mắt ra ngoài cho Vi Thiên Chân.

Vi Thiên Chân nói cám ơn, lại


/137

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status