Đám người nương tử quản sự vẫn luôn sống ở thôn trang này, hiếm khi ra ngoài nên cũng không biết rõ mối bất hoà của Vương Phủ và Tô gia.
Trầm Tử Trai mặc dù đã dặn dò khi hắn không ở đây, có người từ kinh thành tới bái phỏng Vương Phi đều phải ngăn lại. Nhưng đám người này vẫn biết mẫu thân của Trầm Tử Trai là người Tô gia, cùng Tô Thục phi bây giờ là thân tỷ muội, vậy Tô Ngọc Diệp chính là biểu muội của hắn. Vậy, Tô Ngọc Diệp cũng tính là người lạ sao?
Quản sự nương tử suy nghĩ, cuối cùng quyết định đi hỏi ý kiến Hạ Trọng Phương để tự nàng quyết định.
Hạ Trọng Phương trầm ngâm một hồi, liền nói:" Mời nàng vào đi!"
Tô Ngọc Diệp chầm chậm đi vào thôn trang, tâm tình rất tốt nên cũng thưởng thức phong cảnh trong trang một phen, còn nói với nương tử quản sự:" Vương Phi ở chỗ này dưỡng thai cũng thật tốt"
Nương tử quản sự cười nói:" Bây giờ nắng nóng, Vương Phi lại có thai, ở Vương Phủ rất nóng bức, ăn ngủ không yên, tới nơi này, mỗi ngày trừ giờ ngọ thời gian còn lại đều có gió mát phơ phất, cũng an ổn rất nhiều."
Tô Ngọc Diệp gật đầu nói:" Vương Phi sắp sinh chưa?"
Nương tử quản sự trả lời:" Vương Phi vừa vào cửa liền mang thai, nhưng đến giờ chưa được chín tháng, có lẽ cuối tháng mới sinh, bây giờ còn hơi sớm!"
Hai người vừa đi vừa nói chuyện trong chốc lát đã tiến vào phòng khách.
Linh Chi đã sớm đi ra đón Tô Ngọc Diệp, còn cười thăm hỏi một câu, lại nói:" Hôm nay trời rất nóng, tất cả mọi người đều ở nhà cố gắng không ra khỏi cửa. Tô nương sao lại rảnh rỗi tới đây?"
Tô Ngọc Diệp cười tủm tỉm:" Vương Phủ các ngươi đang làm chuyện vui nhưng không thấy Vương Phi chủ trì. Lúc trước, ta ở Vương Phủ giúp Quận chúa quản lý phủ, cũng coi như cũng có giao tình với Vương Phi. Không đành lòng để nàng bị lừa, liền cố ý tới nói cho Vương Phi một tiếng."
" Chuyện vui? Sao Vương Phi chúng ta lại không biết?" Linh Chi kinh ngạc hỏi lại sau đó liền dẫn Tô Ngọc Diệp đi vào.
Tô Ngọc Diệp không trả lời Linh Chi, chỉ tiếp tục đi vào, đến trước ghế Hạ Trọng Phương đang ngồi, hành lễ nói ra mắt Vương Phi.
Hạ Trọng Phương thính tai, đã nghe được cuộc nói chuyện của Linh Chi và Tô Ngọc Diệp, đợi nàng hành lễ, lại ngồi xuống, liền hỏi:" Diệp nương tới nơi này, là cố ý tới nói cho ta biết Vương Phủ đang làm chuyện vui?"
Tô Ngọc Diệp Tiếu nói:" Vương Phi thật sự không biết sao?"
Hạ Trọng Phương lắc đầu nói:" Ta thật không biết." Nàng nói xong, đột nhiên có cảm giác bất an.
Tô Ngọc Diệp nhìn bụng Hạ Trọng Phương, có ý nghĩ - thương xót nhưng rất nhanh đã bỏ suy nghĩ ấy đi, giương mắt nói:" Vương gia xin thánh chỉ nạp Vương Du làm trắc phi, đã chọn được ngày lành, sáng mai Vương Du sẽ trở thành trắc phi, Vương Phi cư nhiên lại không biết chuyện này?"
Hạ Trọng Phương không dám tin, thất thanh nói:" Vương gia muốn nạp Vương Du làm trắc phi?"
Tô Ngọc Diệp nhìn phản ứng của Hạ Trọng Phương liền biết là nàng không biết, nhất thời cười nói:" Cả kinh thành đều biết, họ chỉ gạt Vương Phi đây!'
Đầu Hạ Trọng Phương oanh một tiếng, tai như ù đi không nghe thấy gì, thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh, mặt tái nhợt nói:" Ta không tin, Vương gia không phải là người như thế.". Nàng chợt nghĩ đến Tô Ngọc Diệp và mình có thù oán, không chừng là cố ý tới hại mình.
Tô Ngọc Diệp thương hại mà nhìn Hạ Trọng Phương nói:" Vương Phi Chỉ cần trở về thành, tùy tiện nghe ngóng là biết, ta cần gì cố ý chạy tới đây bịa chuyện?"
" Ta không tin!" Hạ Trọng Phương hét lên, đứng lên, dáng vẻ dữ tợn.
Linh Chi nhanh chóng tiến lên đỡ, nói:" Vương Phi không nên kích động, chuyện là thật hay giả chúng ta cũng còn chưa biết, người đừng tức giận, cẩn thận động thai khí."
Hà ma ma và Tiền bà tử đã biết tin nên nhanh chóng chạy đến, nghe được chuyện Tô Ngọc Diệp nói, vô cùng kinh ngạc, Vương gia gạt Vương Phi nạp Vương Du làm trắc phi? Đây rốt cuộc là chuyện gì a?
Tô Ngọc Diệp thấy đã đạt được mục đích, liền không muốn ở lâu thêm nữa, đứng lên nói:" Vương Phi giữa chúng ta cũng từng có giao tình, ta cố ý chạy tới đây nói cho ngươi biết, đã là tận nghĩa, Vương Phi hảo, ta xin cáo từ." Nói xong không đợi người tiễn, tự mình xoay người rời đi.
Tiền bà tử thấy Hạ Trọng Phương thất thần, sợ nàng có sơ xuất, vội cho người đi tìm Phương ngự y, Linh Chi cũng hoảng loạn, lẩm bẩm nói:" Nếu động thai khí thì như thế nào cho phải?"
Hà ma ma thấy sắc mặt Hạ Trọng Phương không tốt, tựa như không thể thở được, la lên:" Vương Phi, thở sâu, thở sâu, hít sâu hai cái là tốt rồi."
Hạ Trọng Phương hít sâu một hơi, lúc này mới hơi bình tĩnh lại, nàng không muốn tin lời của Tô Ngọc Diệp lại không thể không tin. Gần đây Trầm Tử Trai luôn hành động bất đồng, muốn nói gì đó lại thôi, đối với mình càng thêm ân cần, thì ra là muốn gạt mình nạp trắc phi hơn nữa người đó còn là Vương Du.
Không lâu sau, Phương ngự y đã chạy đến, chẩn mạch nói:" Vương Phi không nên kích động, nằm an tĩnh một lát là tốt rồi." Vừa nói lại hỏi người nào chọc tức Hạ Trọng Phương.
Hạ Trọng Phương vừa thấy Phương ngự y liền khóc nói:" Phương ngự y, Vương gia gạt ta, muốn nạp Vương Du làm trắc phi!"
Phương ngự y kinh ngạc nói:" Vương gia lần trước đã nhờ hoàng thượng thu hồi thánh chỉ trắc phi của Vương Du, hiện nay lại nạp? Không thể nào!"
Hạ Trọng Phương nghe lời này, đột nhiên lại dấy lên hi vọng, có thể Tô Ngọc Diệp cố ý tới đây bịa chuyện?
" Không được, ta phải tự mình trở về Vương Phủ một chuyến, tự mình hỏi Vương gia một chút, nếu không, ta không thể an tâm." Hạ Trọng Phương vuốt bụng, nói với Phương ngự y:" Phương ngự y, ngươi cùng ta trở về đi."
Phương ngự y khuyên nhủ:" Vương Phi, người đã động tha khí, chỉ sợ sẽ sinh non, hiện nay trở về Vương Phủ, nếu là..."
Đám người Linh Chi vừa nghe động tha, cũng bị hù dọa, trong lòng vô cùng oán giận Tô Ngọc Diệp.
Hạ Trọng Phương định thần, cắn răng nói:" Trở về Vương Phủ chờ sinh cũng tốt, tất cả các ngươi cũng theo trở về đi."
Đám người Linh Chi vội khuyên, nói sẽ phái người đi Vương Phủ xem một chút, xin Vương gia tới đây một chuyến, để Vương phi chính miệng hỏi Vương gia, đang nóng như vậy không nên bôn ba trở về thành.
Hạ Trọng Phương vẫn hạ quyết tâm phải trở về xem một chút mới có thể an tâm. Nếu lời Tô Ngọc Diệp nói là giả, dù sao mình cũng bị dọa một trận, đến lúc sinh, vừa đúng nói là sinh non. Nếu Trầm Tử Trai thừa dịp mình dưỡng thai mà nạp trắc phi, như vậy...
Hạ Trọng Phương nắm chặt tay thành nắm đấm, phân phó đám người Tiền bà tử:" Nhanh chóng thu dọn đồ đạc trở về, không nên kéo dài thời gian nữa, nếu các ngươi không trở về, tự ta sẽ về."
Mọi người khuyên không được, chỉ đành phải đi thu dọn đồ đạc, chuẩn bị xe mã.
Tề vương phủ bên kia đã giăng đèn kết hoa, không khí náo nhiệt vui mừng, chuẩn bị để hôm sau đón Vương Du vào cửa.
So với Hạ Trọng Phương, Trầm Ngọc Tiên thích Vương Du hơn một chút, cho rằng thân thể Vương Du mặc dù không tốt nhưng xuất thân hơn Hạ Trọng Phương nhiều. Bởi vậy lúc lo liệu hỉ sự cũng bỏ ra nhiều công sức hơn lúc cưới Hạ Trọng Phương.
Trầm Hương lại hơi có chút sầu lo, cùng Trầm Ngọc tiên nói nhỏ:" Quận chúa, dù sao Vương Phi cũng sắp sinh, nếu nghe được cái gì, không phải là..."
Trầm Ngọc tiên đáp:" Bây giờ nắng nóng, người nào rảnh rỗi mà cố ý tới bên ngoài thành gặp Vương Phi, nói chuyện ca ca nạp trắc phi? Mà Vương gia và Giản gia, sợ Vương Phi động thai, tự nhiên sẽ sẽ không nói cho nàng biết, còn vị di nương kia của Vương Phi cũng tự biết nặng nhẹ, sẽ đợi Vương Phi sinh xong mới nói tới."
Trầm Hương nghe nói như vậy, liền không nhiều lời nữa.
Trầm Tử Trai chỉ ở thư phòng, đối với việc phải gạt Hạ Trọng Phương nạp Vương Du làm trắc phi, rốt cuộc vẫn có chút đau lòng.
Kiều Thiệu Nguyên khuyên nhủ:" Vương gia cần gì sầu muộn? Vương Phi biết Vương gia khó xử, cũng sẽ thông cảm cho Vương gia."
Trầm Tử Trai thở dài một tiếng nói:" Bổn vương gạt nàng, là không phúc hậu, dù nàng có thể thông cảm nhưng sợ sau này trong lòng sẽ có luon có vướng mắc."
Kiều Thiệu Nguyên nói:" Vương gia, người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết."
Khi bọn họ nói chuyện, đoàn người Hạ Trọng Phương đã vào thành, hướng Vương Phủ đi đến.
Linh Chi sợ Hạ Trọng Phương nóng, vẫn lấy nước lau mặt cho nàng lại để nàng uống nhiều nước.
Hạ Trọng Phương nhắm mắt lại, nội tâm trăm mối cảm xúc ngổn ngang, thật lâu sau mới mở mắt, phân phó xe ngựa dừng lại, giao phó cho Tiền bà tử:" Mẹ đến quán trà hỏi thăm một cái, xem có phải Tề vương muốn làm chuyện vui hay không."
Tiền bà tử đi thật lâu mới trở lại, tuy nóng đến đổ mồ hôi khắp người nhưng trong lòng cảm thấy thật lạnh, đứng ở trước xe ngựa nói:" Vương Phi, ở qán trà người ta nói Vương gia ngày mai làm chuyện vui, chính là nạp nữ nhi Vương Trạng nguyên Vương Du làm trắc phi."
Một đường trở về, Hạ Trọng Phương mặc dù đã có chút tin lời của Tô Ngọc Diệp, nhưng khi nghe Tiền bà tử bẩm báo, trong đầu vẫn rầm một tiếng, đôi môi phát run nói:" Nói như vậy đây là sự thật?"
Tiền bà tử tức giận nói:" Vương Phi không nên tức giận. không đáng giá."
Hạ Trọng Phương nói không ra lời, hai tay run rẩy, ban đầu Quý Minh Xuân hưu mình, hôm nay Vương gia cũng làm ra chuyện này, mình chính là người có mệnh cô phụ (bị ruồng bỏ) sao?
Linh Chi giúp Hạ Trọng Phương xoa ngực, nói:" Vương Phi, người là chính thất, sau này thiếp thất phải một mực tôn trọng ngài, ngài không thể vì một thiếp thất mà đả thương thân thể, động thai khí a!"
Phương ngự y đã sớm giục ngựa tới đây, đưa cho Linh Chi một bình nhỏ nói:" Để cho Vương Phi ngửi một chút."
Linh Chi nhanh chóng mở nắp bình, đưa đến dưới mũi Hạ Trọng Phương, thấp giọng nói:" Vương Phi ngửi một chút."
Hạ Trọng Phương ngửi một hớp, mới hòa hoãn lại, ngồi thẳng lên, phân phó phu xe:" Trước đi hướng Giản phủ." Muốn chất vấn Vương gia, dựa vào một mình nàng thế đơn lực bạc là không được, tự nhiên cần hướng nhà mẹ cầu viện.
Phương ngự y nghe được nàng muốn tới Giản phủ cũng không cản, chỉ yên lặng đi theo.
Thái Phó phu nhân đang ở trong phủ buồn bực, thì thấy bà tử vội vàng đi vào bẩm:" Lão phu nhân, Vương Phi trở lại!"
" Phương nương trở lại? Trở về đến đâu rồi?" Thái Phó phu nhân cả kinh, hỏi:" Không phải nói ở thôn trang dưỡng thai sao? Nóng thế này lại trở lại, mong đừng động thai khí."
Bà tử nói:" Vương Phi trở về Giản phủ, đã đến bên ngoài cửa phủ."
Thái Phó phu nhân nói với bà tử:" Mau, đưa nàng đi vào, cũng đừng trúng khí trời. Trong nhà, bỏ băng đi, chỉ để chút nước đá là tốt rồi, đừng làm cho nàng bị nhiễm lạnh."
Trước khi vào Giản phủ, Hạ Trọng Phương còn an tĩnh, đợi thấy Thái Phó phu nhân, liền khóc:" Tổ mẫu, Vương gia khi dễ ta, hắn gạt ta, muốn nạp trắc phi!"
" Phương nương đừng khóc, đừng khóc, hết thảy đã có tổ mẫu!" Thái Phó phu nhân trấn an, để Hạ Trọng Phương ngồi xuống, lại để cho người bưng trà lên, hỏi một đường trở lại có quá mệt mỏi, mới nói:" Tổ mẫu đã biết tin tức này, đã cho mẫu thân ngươi đi chất vấn Vương gia một phen. Sợ ngươi biết được động thai mới gạt ngươi. Hôm nay, ngươi đã biết, muốn như thế nào, tổ mẫu sẽ giúp ngươi."
Hạ Trọng Phương cắn môi nói:" Hiện nay, ta mang thai sắp sinh, hắn không nên nạp trắc phi vào lúc này, lại càng không nên gạt ta làm ra chuyện đến quá đáng nhường này."
Trầm Tử Trai thật ra vẫn không yên lòng về Hạ Trọng Phương, mặc dù không tự mình đi một chuyến nhưng vẫn phái quản sự đi thôn trang, thuận tiện đưa một ít thức ăn qua.
Tới giờ ngọ, quản sự mồ hôi đầy người, trở lại, không kịp thay quần áo, vội vàng đi gặp Trầm Tử Trai, Hoảng sợ nói:" Vương gia, Vương Phi không có ở thôn trang, hỏi hạ nhân trong trang, họ nói người đã trở lại."
" Cái gì?" Trầm Tử Trai cả kinh thất sắc:" Trở lại? Ở đâu?"
Quản sự nói:" Sáng sớm Tô tiểu thư tới bái kiến Vương Phi, sau khi nàng đi, Vương Phi liền cho người thu dọn đồ đạc nói phải về Vương Phủ."
" Tô Ngọc Diệp?" Trầm Tử Trai vừa nghe đã hiểu rõ. Tô gia không muốn mình và Vương gia liên, cố ý để Tô Ngọc Diệp đến thôn trang nói cho Hạ Trọng Phương, để nàng trở lại ngăn mình và Vương Du thành thân!
Quản sự lại bẩm:" Đồng hành cùng Vương Phi còn có Phương ngự y cũng tất cả bà tử, a hoàn."
Trầm Tử Trai nghe được có Phương ngự y đồng hành, an tâm một chút, nói:" Mau đi tìm hiểu xem các nàng đi đến đâu?"
Quản sự nói:" Một đường trở lại, cũng không gặp người, theo lý mà nói, Vương Phi Về Vương Phủ trước ta mới đúng."
Sắc mặt Trầm Tử Trai lại thay đổi, vội vàng nói:" Mau, ngươi cho người tìm trong thành, bên ngoài thành, dò hỏi xem. Đoàn người Vương Phi trở lại, dọc đường đi, sẽ luôn có người nhìn thấy, hỏi xem các nàng đi nơi nào?"
Phương nương, ngươi cũng không thể làm việc ngốc a! Trầm Tử Trai đột nhiên hối hận, nếu Trọng Phương đã xảy ra chuyện gì, là.....
Quản sự đáp ứng rồi đi xuống, dẫn người đi tìm Hạ Trọng Phương.
Không lâu sau, đã có người tới bẩm báo:" Vương gia, Vương Phi trở về Giản phủ."
Trầm Tử Trai nghe Hạ Trọng Phương trở về Giản phủ, cũng thở vào một phen, không gặp chuyện không may là tốt rồi. Hắn nhanh chóng thay quần áo, kêu người chuẩn bị xe Mã, nói:' Vương Phi nếu ở Giản phủ, ta sẽ đi đón nàng trở lại." Về chuyện nạp trắc phi, cũng chỉ có thể nhắm mắt giải thích một phen, cầu xin nàng thông cảm.
Trầm Tử Trai đang định ra cửa thì có người đi vào bẩm:" Vương gia, Thái Phó phu nhân mang theo Vương Phi trở lại, đã đến ngoài cửa phủ."
Lúc này, Hạ Trọng Phương đã xuống xe ngựa, đứng ở nơi có bóng râm, nhận bình nước trong tay Linh Chi, uống một hớp nước, thở dài.
Người giữ cửa sớm mở cửa, ra đón nói:" Vương Phi trở lại!"
Hạ Trọng Phương không để ý tới hắn, chỉ cùng Thái Phó phu nhân nói:" Tổ mẫu, trong tay ta có một cửa hàng son phấn, mỗi tháng bạc lời cũng tương đối, nuôi sống bản thân cũng không phải là vấn đề. Chỉ là sắp sinh, bên người nhân thủ không đủ, nên cũng muốn hướng tổ mẫu mượn những người này."
Hạ Trọng Phương đã biết mấy ngày nữa nàng sẽ sinh, nhưng phong tục ở đây là nữ nhi đã xuất giá thì là không thể ở nhà mẹ chờ sinh, nàng cũng không muốn làm khó Thái Phó phu nhân, bởi vậy kiên trì trở lại Vương Phủ một chuyến, ngay trước mặt Trầm Tử Trai cùng cách, giao ước rõ ràng, nhanh chóng tìm một sở viện bên ngoài, mình nàng chờ sinh.
Hạ Trọng Phương dù sao cũng sống ở nông thôn mười mấy năm, thường thấy người nông dân một khắc trước còn đang làm việc, sau một khắc liền sinh con. Đối với chuyện mình sắp sinh cũng không đặc biệt sợ hãi.
Thái Phó phu nhân cũng lo lắng, sợ nàng có mệnh hệ gì, nhưng nàng kiên trì như vậy nên cũng đành cùng nàng tới Vương Phủ.
Rất nhanh, Phương ngự y và Giản Mộc Huyền cũng giục ngựa chạy vội tới, chuẩn bị tương trợ cho Hạ Trọng Phương.
Trầm Tử Trai vừa ra khỏi cửa phủ, thấy Hạ Trọng Phương đứng ở nơi có bóng râm, hô to:" Phương nương!"
" Vương gia!" Thanh âm Hạ Trọng Phương cứng rắn hỏi:" Nghe nói Vương gia đã xin chỉ muốn nạp Vương Du làm trắc phi, sáng mai sẽ rước dâu?"
Có Thái Phó phu nhân và đám người Giản Mộc Huyền ở bên cạnh, Trầm Tử Trai không thể đến ôm Hạ Trọng Phương, chỉ đành cười cười nói:" Vào phủ hãy nói!"
Hạ Trọng Phương đẩy cao thanh âm nói:" Vương gia trả lời một câu như vậy sẽ rất khó sao?"
Trầm Tử Trai muốn để Hạ Trọng Phương vào phủ, mới hảo hảo trấn an giải thích,lúc này thấy Hạ Trọng Phương ép hỏi, biết không đáp không được, chỉ đành phải nói:" Đúng vậy. Chẳng qua là Bổn vương có nổi khổ tâm, cũng không phải cố ý muốn lừa nàng. Trước nàng cùng ta vào phủ, Bổn vương sẽ giải thích rõ ràng cùng nàng." Vừa nói vừa muốn đến cầm tay Hạ Trọng Phương.
Hạ Trọng Phương hung hăng vung tay, hất tay hắn ra, không chút nghĩ ngợi không chút nghĩ ngợi, vung tay lên cho Trầm Tử Trai một cái tát.
" Ba " âm thanh thanh thúy vang lên, nhất thời, mọi người đều yên lặng.
Trầm Tử Trai cảm thấy trên mặt đau, có chút sững sờ, từ nhỏ đến lớn, không ai động tới hắn dù là một đầu ngón tay, chứ đừng nói bị tát như vậy.
Hạ Trọng Phương tát một cái, uất ức trong lòng cũng có chút vơi đi, ánh mắt hồng hồng, nói:" Vương gia, trước đây là ta quá ngây thơ, là ta với cao. Hiện nay ta đã biết, ta và ngươi, là không lương xứng. Kính xin Vương gia viết thư cùng cách, từ đó giữa chúng ta coi như kết thúc. Sau này, ngươi muốn thú Vương Du làm trắc phi cũng tốt, chính phi cũng được, cùng ta không quan hệ, cũng không cần lừa ta như vậy."
Thái Phó phu nhân chỉ cho là Hạ Trọng Phương nói muốn cùng cách, chẳng qua là nháo tiểu tính tình, đợi thấy Trầm Tử Trai, Trầm Tử Trai dụ dỗ mấy câu, có lẽ liền hết giận. Hiện nay thấy nàng không chỉ ... mà còn đánh Trầm Tử Trai một cái tát, có lẽ thật sự muốn cùng cách, không khỏi mở rộng tầm mắt.
Trầm Tử Trai cũng nghĩ Hạ Trọng Phương là người thiện lương, dễ nói chuyện, nếu trở lại, biết mình muốn nạp trắc phi, chỉ cần không động thai, cái khác sẽ hảo hảo thương lượng. Chẳng qua là không nghĩ tới nàng yêu cầu hòa cách.
" Phương nương, nàng có biết mình đang nói cái gì không?" Trầm Tử Trai bụm mặt, nhưng không tức giận, chỉ nói:"Nàng biết thân phận của mình không? Bổn triều không có chuyện Vương Phi yêu cầu cùng cách đâu. Mà Bổn vương bất quá là muốn nạp một trắc phi, cũng không phải là chuyện đại ác không tha, nàng cần gì làm đến mức này?"
Trái tim Hạ Trọng Phương chua xót, hốc mắt lại khô, khàn giọng nói:" Vương gia, bây giờ ngươi có thể đưa ta đến đến thôn trang dưỡng thai, mình thì nạp trắc phi, lần tới là có thể vì chuyện nào đó, hưu ta, hoặc là đem ta rời kinh thành. Nếu ngươi có nửa điểm nghĩ tới ta, có tôn trọng ta thì sao có thể nạp trắc phi lúc ta đang dưỡng thai? Trong mắt ngươi ta là cái gì? Đã là như vậy, ta cần gì phải lưu luyến vị trí Vương Phi?"
Trầm Tử Trai nghe lời của Hạ Trọng Phương, lúc này quả thật mới chính thức nóng nảy, nhìn Thái Phó phu nhân nói:" Lão phu nhân, ngài cũng giúp Bổn vương khuyên nhủ đi, cái bộ dáng này của Phương nương, thật đúng là..."
Thái Phó phu nhân cười lạnh nói:" Vương gia nạp trắc phi mà không cùng Phương nương thương nghị, cũng không nói với Giản gia một tiếng, hiện nay lại muốn ta giúp ngươi khuyên Phương nương, có đạo lý này sao?"
Trầm Tử Trai còn định nói thêm, cửa phủ lại mở ra, Trầm Ngọc Tiên đã dẫn người đi ra, nàng vừa thấy trên gương mặt Trầm Tử Trai có dấu tay, căm tức hỏi:" Ca ca, ai ăn mật gấu dám đánh ngươi như vậy?"
" Ta! "Hạ Trọng Phương tiến lên, cùng Trầm Ngọc Tiên mặt đối mặt nói:" "Là ta đánh, thế nào?"
" Tẩu tử, ngươi...." Trầm Ngọc Tiên vừa thấy bụng của Hạ Trọng Phương, cũng sợ đụng chạm nàng, lui về phía sau nửa bước nói:" Ca ca dầu gì cũng là một Vương gia, tẩu tử sao có thể động thủ? Truyền đi sẽ khiến người chê cười đây!"
Hạ Trọng Phương cười lạnh nói:" Ta ở thôn trang dưỡng thai, Vương gia ở nơi này vui rạo rực nạp phi, không sợ truyền đi ta sẽ bị chê cười? Các ngươi sợ bị người chê cười, ta thì không sợ? Các ngươi là kim quý, ta là người không lên được mặt bàn, tùy tiện lừa, buồn cười?"
" Lần đầu tiên biết tẩu tử có thể ăn nói sắc bén như vậy đấy!" Trầm Ngọc Tiên kinh ngạc, cũng cười lạnh nói:" Ngươi cũng đánh ca ca một cái tát còn không bỏ qua sao? Còn nghĩ thế nào nữa?" Nếu không phải mang thai, người đàn bà chanh chua như vậy nên đuổi đi.
Hạ Trọng Phương không hề để ý tới Trầm Ngọc tiên nữa, hướng Trầm Tử Trai nói:" Hôm nay cũng không còn sớm, Vương gia viết thư cùng cách nhanh một chút, để ta cũng đi tìm chỗ ở."
" Phương nương, cần gì như thế?" Trầm Tử Trai cố ý không nghe lời của Hạ Trọng Phương, chỉ muốn lôi kéo nàng, miệng nói:" Chúng ta vào phủ rồi nói!"
Giản Mộc Huyền đột nhiên chắn trước mặt Hạ Trọng Phương, ngăn cản, không để cho Trầm Tử Trai động vào Hạ Trọng Phương, nói:" Vương gia, tỷ tỷ chỉ muốn ngươi tôn trọng nàng, nói nhiều như vậy, Vương gia còn chưa phải tôn trọng tỷ tỷ sao?"
Hảo tiểu tử, làm loạn cái gì đây? Trầm Tử Trai đột nhiên tức giận, muốn đi lên kéo Giản Mộc Huyền ra.
Giản Mộc Huyền tất nhiên vẫn thẳng tắp đứng đó nói:" Vương gia lừa tỷ tỷ, bây giờ còn muốn đánh ta sao?"
Trầm Tử Trai quát lên:" Ngươi tránh ra, Bổn vương đang nói chuyện với Vương Phi!"
Thái Phó phu nhân sợ bọn họ xô đẩy sẽ hại Hạ Trọng Phương vội kêu Giản Mộc Huyền:" Huyền, mau tránh ra!"
Giản Mộc Huyền lúc này mới bất đắc dĩ tránh ra.
Bên kia, Phương ngự y nhìn một màn này, lắc đầu một cái. Nháo đi nháo đi, mấy ngày nữa vừa đúng nói bởi vì trận náo loạn này mà sinh non.
Trầm Tử Trai hít sâu một hơi, nuốt vào đầy bụng lửa giận, hướng Hạ Trọng Phương nói:" Phương nương, ngươi không suy tính vì mình cũng phải vì hài tử mà suy tính, nàng nhẫn tâm để cho hắn vừa sanh ra thì phụ mẫu đã cùng cách sao?"
Hạ Trọng Phương chưa trả lời, Trầm Ngọc Tiên đã cười lạnh nói:" Cùng cách? Cười chết người! Kiểu cách thì cũng không nên như vậy. Không sợ ca ca ta nhất thời xúc động, thật sự viết thư cùng cách sao? Còn là Vương Phi đã bị bỏ một lần cũng không ngại bị hưu lần thứ hai?"
" Câm miệng!" Trầm Tử Trai rống Trầm Ngọc Tiên một tiếng.
Trầm Ngọc Tiên lúc này mới phản ứng được, Hạ Trọng Phương mang thai, mọi người đều phải chịu đựng nàng.
Hạ Trọng Phương có chút ảm đạm, mình là với cao, ngay cả muốn cùng cách, bọn họ còn cho rằng mình kiểu cách!
" Vương gia, bây giờ ta rất mệt mỏi, không có khí lực nói thêm nữa. Nếu hiện nay Vương gia không tiện viết thư cùng cách, sáng mai viết cũng được. Chúng ta đi trước!" Hạ Trọng Phương khoác tay lên vai Linh Chi, thấp giọng nói:" Đỡ ta lên xe ngựa thôi, trước tới một nhà trọ ở một đêm, sáng mai tìm thêm điểm dừng chân."
" Phương nương, nàng làm sao vậy?" Trầm Tử Trai thấy sắc mặt Hạ Trọng Phương không tốt, tựa hồ khó chịu, không khỏi khẩn trương nói:" Ngày hôm nay rất nóng nàng lại xuất môn, bị cảm nắng thì làm sao bây giờ?"
" Phương nương!" Một thanh âm truyền đến đúng là Tiểu Ngọc Lan ngồi xe ngựa chạy đến.
" Di nương!" Hạ Trọng Phương quay đầu nhìn lại, kêu một câu, ánh mắt sớm đỏ, cực kỳ ủy khuất.
Tiểu Ngọc Lan giành đỡ Hạ Trọng Phương từ tay Linh Chi, nói:" Ngày đại nhiệt như vậy mà lại chạy bôn ba, nếu gặp chuyện không may thì sao?"
" Di nương, ngươi khuyên nhủ Phương nương đi, nàng muốn cùng Bổn vương cùng cách!" Trầm Tử Trai thấy Tiểu Ngọc Lan lại cho là cứu tinh đã tới, tiểu Ngọc lan này xuất thân thấp hèn, hiện nay nữ nhi thành Vương Phi, sao nàng chịu để cho nữ nhi mất đi vị trí Vương Phi?
Tiểu Ngọc Lan vừa nghe lời này, lập tức nhớ tới Vương Du, nếu Hạ Trọng Phương cùng cách, như vậy, Du nương có thể thành chính phi?
Những suy nghĩ trong đầu Tiểu Ngọc Lan nhanh chóng luân chuyển, ngoài miệng đã nói:" Vương gia, Phương nương chúng ta vốn không xứng với ngươi, cũng không làm trể nãi ngươi cưới quý nữ khác, ngươi liền viết thư cùng cách thôi!"
Trầm Tử Trai mặc dù đã dặn dò khi hắn không ở đây, có người từ kinh thành tới bái phỏng Vương Phi đều phải ngăn lại. Nhưng đám người này vẫn biết mẫu thân của Trầm Tử Trai là người Tô gia, cùng Tô Thục phi bây giờ là thân tỷ muội, vậy Tô Ngọc Diệp chính là biểu muội của hắn. Vậy, Tô Ngọc Diệp cũng tính là người lạ sao?
Quản sự nương tử suy nghĩ, cuối cùng quyết định đi hỏi ý kiến Hạ Trọng Phương để tự nàng quyết định.
Hạ Trọng Phương trầm ngâm một hồi, liền nói:" Mời nàng vào đi!"
Tô Ngọc Diệp chầm chậm đi vào thôn trang, tâm tình rất tốt nên cũng thưởng thức phong cảnh trong trang một phen, còn nói với nương tử quản sự:" Vương Phi ở chỗ này dưỡng thai cũng thật tốt"
Nương tử quản sự cười nói:" Bây giờ nắng nóng, Vương Phi lại có thai, ở Vương Phủ rất nóng bức, ăn ngủ không yên, tới nơi này, mỗi ngày trừ giờ ngọ thời gian còn lại đều có gió mát phơ phất, cũng an ổn rất nhiều."
Tô Ngọc Diệp gật đầu nói:" Vương Phi sắp sinh chưa?"
Nương tử quản sự trả lời:" Vương Phi vừa vào cửa liền mang thai, nhưng đến giờ chưa được chín tháng, có lẽ cuối tháng mới sinh, bây giờ còn hơi sớm!"
Hai người vừa đi vừa nói chuyện trong chốc lát đã tiến vào phòng khách.
Linh Chi đã sớm đi ra đón Tô Ngọc Diệp, còn cười thăm hỏi một câu, lại nói:" Hôm nay trời rất nóng, tất cả mọi người đều ở nhà cố gắng không ra khỏi cửa. Tô nương sao lại rảnh rỗi tới đây?"
Tô Ngọc Diệp cười tủm tỉm:" Vương Phủ các ngươi đang làm chuyện vui nhưng không thấy Vương Phi chủ trì. Lúc trước, ta ở Vương Phủ giúp Quận chúa quản lý phủ, cũng coi như cũng có giao tình với Vương Phi. Không đành lòng để nàng bị lừa, liền cố ý tới nói cho Vương Phi một tiếng."
" Chuyện vui? Sao Vương Phi chúng ta lại không biết?" Linh Chi kinh ngạc hỏi lại sau đó liền dẫn Tô Ngọc Diệp đi vào.
Tô Ngọc Diệp không trả lời Linh Chi, chỉ tiếp tục đi vào, đến trước ghế Hạ Trọng Phương đang ngồi, hành lễ nói ra mắt Vương Phi.
Hạ Trọng Phương thính tai, đã nghe được cuộc nói chuyện của Linh Chi và Tô Ngọc Diệp, đợi nàng hành lễ, lại ngồi xuống, liền hỏi:" Diệp nương tới nơi này, là cố ý tới nói cho ta biết Vương Phủ đang làm chuyện vui?"
Tô Ngọc Diệp Tiếu nói:" Vương Phi thật sự không biết sao?"
Hạ Trọng Phương lắc đầu nói:" Ta thật không biết." Nàng nói xong, đột nhiên có cảm giác bất an.
Tô Ngọc Diệp nhìn bụng Hạ Trọng Phương, có ý nghĩ - thương xót nhưng rất nhanh đã bỏ suy nghĩ ấy đi, giương mắt nói:" Vương gia xin thánh chỉ nạp Vương Du làm trắc phi, đã chọn được ngày lành, sáng mai Vương Du sẽ trở thành trắc phi, Vương Phi cư nhiên lại không biết chuyện này?"
Hạ Trọng Phương không dám tin, thất thanh nói:" Vương gia muốn nạp Vương Du làm trắc phi?"
Tô Ngọc Diệp nhìn phản ứng của Hạ Trọng Phương liền biết là nàng không biết, nhất thời cười nói:" Cả kinh thành đều biết, họ chỉ gạt Vương Phi đây!'
Đầu Hạ Trọng Phương oanh một tiếng, tai như ù đi không nghe thấy gì, thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh, mặt tái nhợt nói:" Ta không tin, Vương gia không phải là người như thế.". Nàng chợt nghĩ đến Tô Ngọc Diệp và mình có thù oán, không chừng là cố ý tới hại mình.
Tô Ngọc Diệp thương hại mà nhìn Hạ Trọng Phương nói:" Vương Phi Chỉ cần trở về thành, tùy tiện nghe ngóng là biết, ta cần gì cố ý chạy tới đây bịa chuyện?"
" Ta không tin!" Hạ Trọng Phương hét lên, đứng lên, dáng vẻ dữ tợn.
Linh Chi nhanh chóng tiến lên đỡ, nói:" Vương Phi không nên kích động, chuyện là thật hay giả chúng ta cũng còn chưa biết, người đừng tức giận, cẩn thận động thai khí."
Hà ma ma và Tiền bà tử đã biết tin nên nhanh chóng chạy đến, nghe được chuyện Tô Ngọc Diệp nói, vô cùng kinh ngạc, Vương gia gạt Vương Phi nạp Vương Du làm trắc phi? Đây rốt cuộc là chuyện gì a?
Tô Ngọc Diệp thấy đã đạt được mục đích, liền không muốn ở lâu thêm nữa, đứng lên nói:" Vương Phi giữa chúng ta cũng từng có giao tình, ta cố ý chạy tới đây nói cho ngươi biết, đã là tận nghĩa, Vương Phi hảo, ta xin cáo từ." Nói xong không đợi người tiễn, tự mình xoay người rời đi.
Tiền bà tử thấy Hạ Trọng Phương thất thần, sợ nàng có sơ xuất, vội cho người đi tìm Phương ngự y, Linh Chi cũng hoảng loạn, lẩm bẩm nói:" Nếu động thai khí thì như thế nào cho phải?"
Hà ma ma thấy sắc mặt Hạ Trọng Phương không tốt, tựa như không thể thở được, la lên:" Vương Phi, thở sâu, thở sâu, hít sâu hai cái là tốt rồi."
Hạ Trọng Phương hít sâu một hơi, lúc này mới hơi bình tĩnh lại, nàng không muốn tin lời của Tô Ngọc Diệp lại không thể không tin. Gần đây Trầm Tử Trai luôn hành động bất đồng, muốn nói gì đó lại thôi, đối với mình càng thêm ân cần, thì ra là muốn gạt mình nạp trắc phi hơn nữa người đó còn là Vương Du.
Không lâu sau, Phương ngự y đã chạy đến, chẩn mạch nói:" Vương Phi không nên kích động, nằm an tĩnh một lát là tốt rồi." Vừa nói lại hỏi người nào chọc tức Hạ Trọng Phương.
Hạ Trọng Phương vừa thấy Phương ngự y liền khóc nói:" Phương ngự y, Vương gia gạt ta, muốn nạp Vương Du làm trắc phi!"
Phương ngự y kinh ngạc nói:" Vương gia lần trước đã nhờ hoàng thượng thu hồi thánh chỉ trắc phi của Vương Du, hiện nay lại nạp? Không thể nào!"
Hạ Trọng Phương nghe lời này, đột nhiên lại dấy lên hi vọng, có thể Tô Ngọc Diệp cố ý tới đây bịa chuyện?
" Không được, ta phải tự mình trở về Vương Phủ một chuyến, tự mình hỏi Vương gia một chút, nếu không, ta không thể an tâm." Hạ Trọng Phương vuốt bụng, nói với Phương ngự y:" Phương ngự y, ngươi cùng ta trở về đi."
Phương ngự y khuyên nhủ:" Vương Phi, người đã động tha khí, chỉ sợ sẽ sinh non, hiện nay trở về Vương Phủ, nếu là..."
Đám người Linh Chi vừa nghe động tha, cũng bị hù dọa, trong lòng vô cùng oán giận Tô Ngọc Diệp.
Hạ Trọng Phương định thần, cắn răng nói:" Trở về Vương Phủ chờ sinh cũng tốt, tất cả các ngươi cũng theo trở về đi."
Đám người Linh Chi vội khuyên, nói sẽ phái người đi Vương Phủ xem một chút, xin Vương gia tới đây một chuyến, để Vương phi chính miệng hỏi Vương gia, đang nóng như vậy không nên bôn ba trở về thành.
Hạ Trọng Phương vẫn hạ quyết tâm phải trở về xem một chút mới có thể an tâm. Nếu lời Tô Ngọc Diệp nói là giả, dù sao mình cũng bị dọa một trận, đến lúc sinh, vừa đúng nói là sinh non. Nếu Trầm Tử Trai thừa dịp mình dưỡng thai mà nạp trắc phi, như vậy...
Hạ Trọng Phương nắm chặt tay thành nắm đấm, phân phó đám người Tiền bà tử:" Nhanh chóng thu dọn đồ đạc trở về, không nên kéo dài thời gian nữa, nếu các ngươi không trở về, tự ta sẽ về."
Mọi người khuyên không được, chỉ đành phải đi thu dọn đồ đạc, chuẩn bị xe mã.
Tề vương phủ bên kia đã giăng đèn kết hoa, không khí náo nhiệt vui mừng, chuẩn bị để hôm sau đón Vương Du vào cửa.
So với Hạ Trọng Phương, Trầm Ngọc Tiên thích Vương Du hơn một chút, cho rằng thân thể Vương Du mặc dù không tốt nhưng xuất thân hơn Hạ Trọng Phương nhiều. Bởi vậy lúc lo liệu hỉ sự cũng bỏ ra nhiều công sức hơn lúc cưới Hạ Trọng Phương.
Trầm Hương lại hơi có chút sầu lo, cùng Trầm Ngọc tiên nói nhỏ:" Quận chúa, dù sao Vương Phi cũng sắp sinh, nếu nghe được cái gì, không phải là..."
Trầm Ngọc tiên đáp:" Bây giờ nắng nóng, người nào rảnh rỗi mà cố ý tới bên ngoài thành gặp Vương Phi, nói chuyện ca ca nạp trắc phi? Mà Vương gia và Giản gia, sợ Vương Phi động thai, tự nhiên sẽ sẽ không nói cho nàng biết, còn vị di nương kia của Vương Phi cũng tự biết nặng nhẹ, sẽ đợi Vương Phi sinh xong mới nói tới."
Trầm Hương nghe nói như vậy, liền không nhiều lời nữa.
Trầm Tử Trai chỉ ở thư phòng, đối với việc phải gạt Hạ Trọng Phương nạp Vương Du làm trắc phi, rốt cuộc vẫn có chút đau lòng.
Kiều Thiệu Nguyên khuyên nhủ:" Vương gia cần gì sầu muộn? Vương Phi biết Vương gia khó xử, cũng sẽ thông cảm cho Vương gia."
Trầm Tử Trai thở dài một tiếng nói:" Bổn vương gạt nàng, là không phúc hậu, dù nàng có thể thông cảm nhưng sợ sau này trong lòng sẽ có luon có vướng mắc."
Kiều Thiệu Nguyên nói:" Vương gia, người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết."
Khi bọn họ nói chuyện, đoàn người Hạ Trọng Phương đã vào thành, hướng Vương Phủ đi đến.
Linh Chi sợ Hạ Trọng Phương nóng, vẫn lấy nước lau mặt cho nàng lại để nàng uống nhiều nước.
Hạ Trọng Phương nhắm mắt lại, nội tâm trăm mối cảm xúc ngổn ngang, thật lâu sau mới mở mắt, phân phó xe ngựa dừng lại, giao phó cho Tiền bà tử:" Mẹ đến quán trà hỏi thăm một cái, xem có phải Tề vương muốn làm chuyện vui hay không."
Tiền bà tử đi thật lâu mới trở lại, tuy nóng đến đổ mồ hôi khắp người nhưng trong lòng cảm thấy thật lạnh, đứng ở trước xe ngựa nói:" Vương Phi, ở qán trà người ta nói Vương gia ngày mai làm chuyện vui, chính là nạp nữ nhi Vương Trạng nguyên Vương Du làm trắc phi."
Một đường trở về, Hạ Trọng Phương mặc dù đã có chút tin lời của Tô Ngọc Diệp, nhưng khi nghe Tiền bà tử bẩm báo, trong đầu vẫn rầm một tiếng, đôi môi phát run nói:" Nói như vậy đây là sự thật?"
Tiền bà tử tức giận nói:" Vương Phi không nên tức giận. không đáng giá."
Hạ Trọng Phương nói không ra lời, hai tay run rẩy, ban đầu Quý Minh Xuân hưu mình, hôm nay Vương gia cũng làm ra chuyện này, mình chính là người có mệnh cô phụ (bị ruồng bỏ) sao?
Linh Chi giúp Hạ Trọng Phương xoa ngực, nói:" Vương Phi, người là chính thất, sau này thiếp thất phải một mực tôn trọng ngài, ngài không thể vì một thiếp thất mà đả thương thân thể, động thai khí a!"
Phương ngự y đã sớm giục ngựa tới đây, đưa cho Linh Chi một bình nhỏ nói:" Để cho Vương Phi ngửi một chút."
Linh Chi nhanh chóng mở nắp bình, đưa đến dưới mũi Hạ Trọng Phương, thấp giọng nói:" Vương Phi ngửi một chút."
Hạ Trọng Phương ngửi một hớp, mới hòa hoãn lại, ngồi thẳng lên, phân phó phu xe:" Trước đi hướng Giản phủ." Muốn chất vấn Vương gia, dựa vào một mình nàng thế đơn lực bạc là không được, tự nhiên cần hướng nhà mẹ cầu viện.
Phương ngự y nghe được nàng muốn tới Giản phủ cũng không cản, chỉ yên lặng đi theo.
Thái Phó phu nhân đang ở trong phủ buồn bực, thì thấy bà tử vội vàng đi vào bẩm:" Lão phu nhân, Vương Phi trở lại!"
" Phương nương trở lại? Trở về đến đâu rồi?" Thái Phó phu nhân cả kinh, hỏi:" Không phải nói ở thôn trang dưỡng thai sao? Nóng thế này lại trở lại, mong đừng động thai khí."
Bà tử nói:" Vương Phi trở về Giản phủ, đã đến bên ngoài cửa phủ."
Thái Phó phu nhân nói với bà tử:" Mau, đưa nàng đi vào, cũng đừng trúng khí trời. Trong nhà, bỏ băng đi, chỉ để chút nước đá là tốt rồi, đừng làm cho nàng bị nhiễm lạnh."
Trước khi vào Giản phủ, Hạ Trọng Phương còn an tĩnh, đợi thấy Thái Phó phu nhân, liền khóc:" Tổ mẫu, Vương gia khi dễ ta, hắn gạt ta, muốn nạp trắc phi!"
" Phương nương đừng khóc, đừng khóc, hết thảy đã có tổ mẫu!" Thái Phó phu nhân trấn an, để Hạ Trọng Phương ngồi xuống, lại để cho người bưng trà lên, hỏi một đường trở lại có quá mệt mỏi, mới nói:" Tổ mẫu đã biết tin tức này, đã cho mẫu thân ngươi đi chất vấn Vương gia một phen. Sợ ngươi biết được động thai mới gạt ngươi. Hôm nay, ngươi đã biết, muốn như thế nào, tổ mẫu sẽ giúp ngươi."
Hạ Trọng Phương cắn môi nói:" Hiện nay, ta mang thai sắp sinh, hắn không nên nạp trắc phi vào lúc này, lại càng không nên gạt ta làm ra chuyện đến quá đáng nhường này."
Trầm Tử Trai thật ra vẫn không yên lòng về Hạ Trọng Phương, mặc dù không tự mình đi một chuyến nhưng vẫn phái quản sự đi thôn trang, thuận tiện đưa một ít thức ăn qua.
Tới giờ ngọ, quản sự mồ hôi đầy người, trở lại, không kịp thay quần áo, vội vàng đi gặp Trầm Tử Trai, Hoảng sợ nói:" Vương gia, Vương Phi không có ở thôn trang, hỏi hạ nhân trong trang, họ nói người đã trở lại."
" Cái gì?" Trầm Tử Trai cả kinh thất sắc:" Trở lại? Ở đâu?"
Quản sự nói:" Sáng sớm Tô tiểu thư tới bái kiến Vương Phi, sau khi nàng đi, Vương Phi liền cho người thu dọn đồ đạc nói phải về Vương Phủ."
" Tô Ngọc Diệp?" Trầm Tử Trai vừa nghe đã hiểu rõ. Tô gia không muốn mình và Vương gia liên, cố ý để Tô Ngọc Diệp đến thôn trang nói cho Hạ Trọng Phương, để nàng trở lại ngăn mình và Vương Du thành thân!
Quản sự lại bẩm:" Đồng hành cùng Vương Phi còn có Phương ngự y cũng tất cả bà tử, a hoàn."
Trầm Tử Trai nghe được có Phương ngự y đồng hành, an tâm một chút, nói:" Mau đi tìm hiểu xem các nàng đi đến đâu?"
Quản sự nói:" Một đường trở lại, cũng không gặp người, theo lý mà nói, Vương Phi Về Vương Phủ trước ta mới đúng."
Sắc mặt Trầm Tử Trai lại thay đổi, vội vàng nói:" Mau, ngươi cho người tìm trong thành, bên ngoài thành, dò hỏi xem. Đoàn người Vương Phi trở lại, dọc đường đi, sẽ luôn có người nhìn thấy, hỏi xem các nàng đi nơi nào?"
Phương nương, ngươi cũng không thể làm việc ngốc a! Trầm Tử Trai đột nhiên hối hận, nếu Trọng Phương đã xảy ra chuyện gì, là.....
Quản sự đáp ứng rồi đi xuống, dẫn người đi tìm Hạ Trọng Phương.
Không lâu sau, đã có người tới bẩm báo:" Vương gia, Vương Phi trở về Giản phủ."
Trầm Tử Trai nghe Hạ Trọng Phương trở về Giản phủ, cũng thở vào một phen, không gặp chuyện không may là tốt rồi. Hắn nhanh chóng thay quần áo, kêu người chuẩn bị xe Mã, nói:' Vương Phi nếu ở Giản phủ, ta sẽ đi đón nàng trở lại." Về chuyện nạp trắc phi, cũng chỉ có thể nhắm mắt giải thích một phen, cầu xin nàng thông cảm.
Trầm Tử Trai đang định ra cửa thì có người đi vào bẩm:" Vương gia, Thái Phó phu nhân mang theo Vương Phi trở lại, đã đến ngoài cửa phủ."
Lúc này, Hạ Trọng Phương đã xuống xe ngựa, đứng ở nơi có bóng râm, nhận bình nước trong tay Linh Chi, uống một hớp nước, thở dài.
Người giữ cửa sớm mở cửa, ra đón nói:" Vương Phi trở lại!"
Hạ Trọng Phương không để ý tới hắn, chỉ cùng Thái Phó phu nhân nói:" Tổ mẫu, trong tay ta có một cửa hàng son phấn, mỗi tháng bạc lời cũng tương đối, nuôi sống bản thân cũng không phải là vấn đề. Chỉ là sắp sinh, bên người nhân thủ không đủ, nên cũng muốn hướng tổ mẫu mượn những người này."
Hạ Trọng Phương đã biết mấy ngày nữa nàng sẽ sinh, nhưng phong tục ở đây là nữ nhi đã xuất giá thì là không thể ở nhà mẹ chờ sinh, nàng cũng không muốn làm khó Thái Phó phu nhân, bởi vậy kiên trì trở lại Vương Phủ một chuyến, ngay trước mặt Trầm Tử Trai cùng cách, giao ước rõ ràng, nhanh chóng tìm một sở viện bên ngoài, mình nàng chờ sinh.
Hạ Trọng Phương dù sao cũng sống ở nông thôn mười mấy năm, thường thấy người nông dân một khắc trước còn đang làm việc, sau một khắc liền sinh con. Đối với chuyện mình sắp sinh cũng không đặc biệt sợ hãi.
Thái Phó phu nhân cũng lo lắng, sợ nàng có mệnh hệ gì, nhưng nàng kiên trì như vậy nên cũng đành cùng nàng tới Vương Phủ.
Rất nhanh, Phương ngự y và Giản Mộc Huyền cũng giục ngựa chạy vội tới, chuẩn bị tương trợ cho Hạ Trọng Phương.
Trầm Tử Trai vừa ra khỏi cửa phủ, thấy Hạ Trọng Phương đứng ở nơi có bóng râm, hô to:" Phương nương!"
" Vương gia!" Thanh âm Hạ Trọng Phương cứng rắn hỏi:" Nghe nói Vương gia đã xin chỉ muốn nạp Vương Du làm trắc phi, sáng mai sẽ rước dâu?"
Có Thái Phó phu nhân và đám người Giản Mộc Huyền ở bên cạnh, Trầm Tử Trai không thể đến ôm Hạ Trọng Phương, chỉ đành cười cười nói:" Vào phủ hãy nói!"
Hạ Trọng Phương đẩy cao thanh âm nói:" Vương gia trả lời một câu như vậy sẽ rất khó sao?"
Trầm Tử Trai muốn để Hạ Trọng Phương vào phủ, mới hảo hảo trấn an giải thích,lúc này thấy Hạ Trọng Phương ép hỏi, biết không đáp không được, chỉ đành phải nói:" Đúng vậy. Chẳng qua là Bổn vương có nổi khổ tâm, cũng không phải cố ý muốn lừa nàng. Trước nàng cùng ta vào phủ, Bổn vương sẽ giải thích rõ ràng cùng nàng." Vừa nói vừa muốn đến cầm tay Hạ Trọng Phương.
Hạ Trọng Phương hung hăng vung tay, hất tay hắn ra, không chút nghĩ ngợi không chút nghĩ ngợi, vung tay lên cho Trầm Tử Trai một cái tát.
" Ba " âm thanh thanh thúy vang lên, nhất thời, mọi người đều yên lặng.
Trầm Tử Trai cảm thấy trên mặt đau, có chút sững sờ, từ nhỏ đến lớn, không ai động tới hắn dù là một đầu ngón tay, chứ đừng nói bị tát như vậy.
Hạ Trọng Phương tát một cái, uất ức trong lòng cũng có chút vơi đi, ánh mắt hồng hồng, nói:" Vương gia, trước đây là ta quá ngây thơ, là ta với cao. Hiện nay ta đã biết, ta và ngươi, là không lương xứng. Kính xin Vương gia viết thư cùng cách, từ đó giữa chúng ta coi như kết thúc. Sau này, ngươi muốn thú Vương Du làm trắc phi cũng tốt, chính phi cũng được, cùng ta không quan hệ, cũng không cần lừa ta như vậy."
Thái Phó phu nhân chỉ cho là Hạ Trọng Phương nói muốn cùng cách, chẳng qua là nháo tiểu tính tình, đợi thấy Trầm Tử Trai, Trầm Tử Trai dụ dỗ mấy câu, có lẽ liền hết giận. Hiện nay thấy nàng không chỉ ... mà còn đánh Trầm Tử Trai một cái tát, có lẽ thật sự muốn cùng cách, không khỏi mở rộng tầm mắt.
Trầm Tử Trai cũng nghĩ Hạ Trọng Phương là người thiện lương, dễ nói chuyện, nếu trở lại, biết mình muốn nạp trắc phi, chỉ cần không động thai, cái khác sẽ hảo hảo thương lượng. Chẳng qua là không nghĩ tới nàng yêu cầu hòa cách.
" Phương nương, nàng có biết mình đang nói cái gì không?" Trầm Tử Trai bụm mặt, nhưng không tức giận, chỉ nói:"Nàng biết thân phận của mình không? Bổn triều không có chuyện Vương Phi yêu cầu cùng cách đâu. Mà Bổn vương bất quá là muốn nạp một trắc phi, cũng không phải là chuyện đại ác không tha, nàng cần gì làm đến mức này?"
Trái tim Hạ Trọng Phương chua xót, hốc mắt lại khô, khàn giọng nói:" Vương gia, bây giờ ngươi có thể đưa ta đến đến thôn trang dưỡng thai, mình thì nạp trắc phi, lần tới là có thể vì chuyện nào đó, hưu ta, hoặc là đem ta rời kinh thành. Nếu ngươi có nửa điểm nghĩ tới ta, có tôn trọng ta thì sao có thể nạp trắc phi lúc ta đang dưỡng thai? Trong mắt ngươi ta là cái gì? Đã là như vậy, ta cần gì phải lưu luyến vị trí Vương Phi?"
Trầm Tử Trai nghe lời của Hạ Trọng Phương, lúc này quả thật mới chính thức nóng nảy, nhìn Thái Phó phu nhân nói:" Lão phu nhân, ngài cũng giúp Bổn vương khuyên nhủ đi, cái bộ dáng này của Phương nương, thật đúng là..."
Thái Phó phu nhân cười lạnh nói:" Vương gia nạp trắc phi mà không cùng Phương nương thương nghị, cũng không nói với Giản gia một tiếng, hiện nay lại muốn ta giúp ngươi khuyên Phương nương, có đạo lý này sao?"
Trầm Tử Trai còn định nói thêm, cửa phủ lại mở ra, Trầm Ngọc Tiên đã dẫn người đi ra, nàng vừa thấy trên gương mặt Trầm Tử Trai có dấu tay, căm tức hỏi:" Ca ca, ai ăn mật gấu dám đánh ngươi như vậy?"
" Ta! "Hạ Trọng Phương tiến lên, cùng Trầm Ngọc Tiên mặt đối mặt nói:" "Là ta đánh, thế nào?"
" Tẩu tử, ngươi...." Trầm Ngọc Tiên vừa thấy bụng của Hạ Trọng Phương, cũng sợ đụng chạm nàng, lui về phía sau nửa bước nói:" Ca ca dầu gì cũng là một Vương gia, tẩu tử sao có thể động thủ? Truyền đi sẽ khiến người chê cười đây!"
Hạ Trọng Phương cười lạnh nói:" Ta ở thôn trang dưỡng thai, Vương gia ở nơi này vui rạo rực nạp phi, không sợ truyền đi ta sẽ bị chê cười? Các ngươi sợ bị người chê cười, ta thì không sợ? Các ngươi là kim quý, ta là người không lên được mặt bàn, tùy tiện lừa, buồn cười?"
" Lần đầu tiên biết tẩu tử có thể ăn nói sắc bén như vậy đấy!" Trầm Ngọc Tiên kinh ngạc, cũng cười lạnh nói:" Ngươi cũng đánh ca ca một cái tát còn không bỏ qua sao? Còn nghĩ thế nào nữa?" Nếu không phải mang thai, người đàn bà chanh chua như vậy nên đuổi đi.
Hạ Trọng Phương không hề để ý tới Trầm Ngọc tiên nữa, hướng Trầm Tử Trai nói:" Hôm nay cũng không còn sớm, Vương gia viết thư cùng cách nhanh một chút, để ta cũng đi tìm chỗ ở."
" Phương nương, cần gì như thế?" Trầm Tử Trai cố ý không nghe lời của Hạ Trọng Phương, chỉ muốn lôi kéo nàng, miệng nói:" Chúng ta vào phủ rồi nói!"
Giản Mộc Huyền đột nhiên chắn trước mặt Hạ Trọng Phương, ngăn cản, không để cho Trầm Tử Trai động vào Hạ Trọng Phương, nói:" Vương gia, tỷ tỷ chỉ muốn ngươi tôn trọng nàng, nói nhiều như vậy, Vương gia còn chưa phải tôn trọng tỷ tỷ sao?"
Hảo tiểu tử, làm loạn cái gì đây? Trầm Tử Trai đột nhiên tức giận, muốn đi lên kéo Giản Mộc Huyền ra.
Giản Mộc Huyền tất nhiên vẫn thẳng tắp đứng đó nói:" Vương gia lừa tỷ tỷ, bây giờ còn muốn đánh ta sao?"
Trầm Tử Trai quát lên:" Ngươi tránh ra, Bổn vương đang nói chuyện với Vương Phi!"
Thái Phó phu nhân sợ bọn họ xô đẩy sẽ hại Hạ Trọng Phương vội kêu Giản Mộc Huyền:" Huyền, mau tránh ra!"
Giản Mộc Huyền lúc này mới bất đắc dĩ tránh ra.
Bên kia, Phương ngự y nhìn một màn này, lắc đầu một cái. Nháo đi nháo đi, mấy ngày nữa vừa đúng nói bởi vì trận náo loạn này mà sinh non.
Trầm Tử Trai hít sâu một hơi, nuốt vào đầy bụng lửa giận, hướng Hạ Trọng Phương nói:" Phương nương, ngươi không suy tính vì mình cũng phải vì hài tử mà suy tính, nàng nhẫn tâm để cho hắn vừa sanh ra thì phụ mẫu đã cùng cách sao?"
Hạ Trọng Phương chưa trả lời, Trầm Ngọc Tiên đã cười lạnh nói:" Cùng cách? Cười chết người! Kiểu cách thì cũng không nên như vậy. Không sợ ca ca ta nhất thời xúc động, thật sự viết thư cùng cách sao? Còn là Vương Phi đã bị bỏ một lần cũng không ngại bị hưu lần thứ hai?"
" Câm miệng!" Trầm Tử Trai rống Trầm Ngọc Tiên một tiếng.
Trầm Ngọc Tiên lúc này mới phản ứng được, Hạ Trọng Phương mang thai, mọi người đều phải chịu đựng nàng.
Hạ Trọng Phương có chút ảm đạm, mình là với cao, ngay cả muốn cùng cách, bọn họ còn cho rằng mình kiểu cách!
" Vương gia, bây giờ ta rất mệt mỏi, không có khí lực nói thêm nữa. Nếu hiện nay Vương gia không tiện viết thư cùng cách, sáng mai viết cũng được. Chúng ta đi trước!" Hạ Trọng Phương khoác tay lên vai Linh Chi, thấp giọng nói:" Đỡ ta lên xe ngựa thôi, trước tới một nhà trọ ở một đêm, sáng mai tìm thêm điểm dừng chân."
" Phương nương, nàng làm sao vậy?" Trầm Tử Trai thấy sắc mặt Hạ Trọng Phương không tốt, tựa hồ khó chịu, không khỏi khẩn trương nói:" Ngày hôm nay rất nóng nàng lại xuất môn, bị cảm nắng thì làm sao bây giờ?"
" Phương nương!" Một thanh âm truyền đến đúng là Tiểu Ngọc Lan ngồi xe ngựa chạy đến.
" Di nương!" Hạ Trọng Phương quay đầu nhìn lại, kêu một câu, ánh mắt sớm đỏ, cực kỳ ủy khuất.
Tiểu Ngọc Lan giành đỡ Hạ Trọng Phương từ tay Linh Chi, nói:" Ngày đại nhiệt như vậy mà lại chạy bôn ba, nếu gặp chuyện không may thì sao?"
" Di nương, ngươi khuyên nhủ Phương nương đi, nàng muốn cùng Bổn vương cùng cách!" Trầm Tử Trai thấy Tiểu Ngọc Lan lại cho là cứu tinh đã tới, tiểu Ngọc lan này xuất thân thấp hèn, hiện nay nữ nhi thành Vương Phi, sao nàng chịu để cho nữ nhi mất đi vị trí Vương Phi?
Tiểu Ngọc Lan vừa nghe lời này, lập tức nhớ tới Vương Du, nếu Hạ Trọng Phương cùng cách, như vậy, Du nương có thể thành chính phi?
Những suy nghĩ trong đầu Tiểu Ngọc Lan nhanh chóng luân chuyển, ngoài miệng đã nói:" Vương gia, Phương nương chúng ta vốn không xứng với ngươi, cũng không làm trể nãi ngươi cưới quý nữ khác, ngươi liền viết thư cùng cách thôi!"
/137
|