Thịnh Thế Phong Hoa

Chương 162: Sẽ lựa chọn ai?

/241


“Hoàng Phủ gia chủ, đa tạ ngươi cho tới này đều chiếu cố.Kế tiếp là muốn phiền toái ngươi.” Bạch Phong Hoa cười nói, “Cho dù trong tay ta có thần khí, nhưng người khác như trước không phục ta.Nay Minh Chủ ngươi tới làm, ngươi như trước đem ta là khách nhà người.Chúng ta đều nghe hiệu lệnh của ngươi.”

Hoàng Phủ Thành sửng sốt, như thế nào cũng không nghĩ tới Bạch Phong Hoa gọi hắn tới là vì nói chuyện này.

“Không cần từ chối, Hoàng Phủ gia chủ, vị trí này trừ ngươi ra, không ai thích hợp hơn ngươi.” Bạch Phong Hoa mỉm cười, “Ta biết Hoàng Phủ gia chủ tò mò cũng nghi hoặc một số việc.Kỳ thật đó cũng không trọng yếu, quan trọng là, lại phong ấn đại môn Ma giới, mà ta sau khi làm xong, sẽ rời đi.Sẽ không đối với địa vị Hoàng Phủ Gia các ngươi cùng thế lực khác tạo thành uy hiếp gì.”

“Không, ta không phải ý này.” Hoàng Phủ Thành xua tay nói.

“Mặc kệ có phải hay không, tóm lại, đợi hết thảy khôi phục, các ngươi Hoàng Phủ Gia như trước là thế gia đứng đầu trên đại lục này.” Bạch Phong Hoa rõ ràng nhất Hoàng Phủ Thành muốn cái gì nhất.Một câu này, kỳ thật đã là hứa hẹn rất nhiều.Nam Cung gia hiện tại đối với Hoàng Phủ gia là uy hiếp lớn nhất.Nam Cung Vân có được thần khí lại là sư huynh Bạch Phong Hoa, mà thế lực phía sau lưng Bạch Phong Hoa, mọi người đều xem được.Hiện tại Bạch Phong Hoa nói những lời này, tảng đá trong lòng Hoàng Phủ Thành cuối cùng thả xuống dưới.

Hoàng Phủ Trác đứng ở một bên, mặt không chút thay đổi, vẫn duy trì trầm mặc.

Hoàng Phủ Thành nghe được Bạch Phong Hoa nói những lời này, ngẩng đầu nhìn hướng về Nam Cung Vân, Nam Cung Vân nhưng là vẻ mặt lạnh nhạt, cũng không có cái biểu tình gì.Sau khi cảm giác được Hoàng Phủ Thành đang nhìn về hắn, hắn mới quay đầu nhìn Hoàng Phủ Thành, thản nhiên nói: “Ngươi không cần hoài nghi.Ý của nàng, chính là ý của ta.”

Hoàng Phủ Thành nghe được Nam Cung Vân nói toạc ra suy nghĩ của mình, có chút ngượng ngùng, nét mặt già nua hơi đỏ lên: “Nam Cung gia chủ, ta, ta không phải cái suy nghĩ kia.”

“Hoàng Phủ gia chủ, tóm lại, kế tiếp ngươi liền hiệu lệnh quần hùng đi.Chúng ta sẽ nghe theo ngươi an bài.” Bạch Phong Hoa mỉm cười, “Cứ như vậy đi.”

Hoàng Phủ Thành chần chờ trong giây lát, cuối cùng vẫn gật gật đầu.Bạch Phong Hoa một câu cuối này hắn nghe hiểu, cứ như vậy đi. Đây là hạ lệnh tiễn khách.Hoàng Phủ Thành cáo từ rời đi, ra lều trại lại nhìn đến hai cái nam tử tuyệt đại còn đang đánh đến ‘kinh thiên động địa’.Rất nhiều người từ trong lều trại đi ra, ở xa xa vây xem.

“Đúng rồi, tỷ a, tỷ hiện tại có thể nói thôi.Nói tỷ gần đây rốt cuộc chuyện gì xảy ra, gặp được cái gì a?” Bạch Tử Mặc hưng phấn hỏi.

“Ở chỗ thủ giới giả tăng lên thực lực.Đệ cũng thấy đấy.” Bạch Phong Hoa buông tay, “Về phần hai vị này.Đều là ta xuất quan về sau gặp được.” Bạch Phong Hoa đem chuyện hai người kia từ từ nói ra.

Thời điểm truyền tống, Tiểu Điệp bị thất lạc, rơi xuống một cái địa phương xa lạ, mỗi ngày kêu trời cao không đáp lại.Nàng trông mong Vô Song nhưng không có thấy bóng dáng, mặc kệ nàng kêu như thế nào, đều không có người để ý tới.Một cái thịt sâu đô đô, không có năng lực gì, chỉ có dựa vào thong thả mấp máy di chuyển vị trí.Dựa vào tốc độ kia của nàng, trên trăm năm cũng không có đi đến bên người Bạch Phong Hoa a.Đã đói bụng, muốn tìm đồ ăn cũng không có.Đang ở thời điểm đói hết sức, trên bầu trời bỗng truyền đến một tiếng kêu to, Tiểu Điệp tràn ngập hy vọng ngẩng đầu nhìn lên, liền nhìn thấy một con chim Ưng hung ác với ánh mắt sắc nhọn cùng cái mỏ dài.

Tiểu Điệp nhất thời bị dọa trợn mắt há hốc mồm, ngay cả kêu đều quên luôn, cuối cùng mới hồi phục lại tinh thần, lộn nhào thân mình núp dưới phiến lá cây, tránh thoát một kiếp này.Kế tiếp, Tiểu Điệp mới bắt đầu cuộc sống cực khổ của sâu bọ.Không có đồ ăn, chỉ có uống sương sớm mới đỡ đói, ngủ cũng không an ổn, tùy thời phòng các loại động vật lấy sâu làm đồ ăn.

Ở một buổi tối, nàng đã đói đến đầu choáng váng hoa mắt, trong lòng vô cùng tưởng niệm Bạch Phong Hoa_ máu, còn có người bên cạnh luôn mang theo độc dược.Đang hết sức hoa mắt, bỗng nhiên ngửi được một cỗ mùi thơm, nhúc nhích thân mình đi a đi a, liền trực tiếp từ trên ngọn cây ngã xuống.Một khối đan dược thật lớn, thơm quá.Tiểu Điệp há mồm liền cắn, bỗng nhiên cảm thấy một cỗ tầm mắt lạnh như băng đang nhìn nàng.Nàng ngẩng đầu nhìn, mới chạm phải đôi con ngươi xinh đẹp lãnh đến cực hạn.

Sát khí! Một cỗ sát khí từ đôi tròng mắt kia bắn đi ra.Tiểu Điệp run run, ngẩng đầu lắp bắp nói: “Này, thực xin lỗi.Ta thật sự là quá đói, cho nên mới như vậy.”

Tiểu Điệp lời vừa nói ra, cỗ sát khí lập tức biến mất, thay vào đó là ánh mắt nghi hoặc cùng tò mò.

“Là ngươi, đang nói chuyện?” Một cái thanh âm dễ nghe rơi vào trong lỗ tai Tiểu Điệp.

“Ân.” Tiểu Điệp nghi hoặc nhìn người trước mắt này, không nhìn không biết, vừa thấy dọa nhảy dựng. Người trước mắt, là một thiếu niên siêu cấp xinh đẹp a! Xinh đẹp khiến cho khóe miệng nàng nhỏ dãi cũng không biết.

“Tiểu Sâu, ngươi rất đói bụng? Ngươi ăn cái này?” Thiếu niên quét ánh mắt nhìn về phía đan dược Tiểu Điệp đang ôm.

Tiểu Điệp tội nghiệp gật gật đầu, “Ta đã ba ngày chưa ăn gì.”

“Vậy, ngươi ăn đi.” Thiếu niên chợt nở nụ cười, nụ cười kia, quả thật giống như gió Xuân lướt nhẹ qua mặt, làm cho Tiểu Điệp xuân tâm nhộn nhạo.

Gió nhẹ nhàng thổi qua, lá rụng bay tán loạn ở chung quanh một người một con trùng, đây là cuộc gặp gỡ bất ngờ giữa Tiểu Điệp cùng Vị Ngữ.Ở thời điểm Tiểu Điệp nghèo túng bất lực nhất, Vị Ngữ cho nàng ấm áp cùng giúp đỡ.

Cái thời điểm đó, Vị Ngữ cũng đã chiếm được thần khí.

Mà Tao Bao Vương gia càng đơn giản hơn.Hắn ở bên đại lục kia nhàm chán, chạy tới đại lục bên này tìm đoàn người Bạch Phong Hoa.Ở hắn nhận thức, chỉ cần dính dáng đến Bạch Phong Hoa, sẽ có chuyện rất thú vị xuất hiện. Mà khi hắn đi vào phiến đại lục này không lâu, khi xuyên qua một mảnh núi rừng, bị Tràng Hận chủy thủ nhận thức làm chủ.

Sau, Bạch Phong Hoa bỗng nhiên xuất hiện, tìm được hắn.Tiếp theo Bạch Phong Hoa mang theo hắn, lại tìm được Vị Ngữ cùng Tiểu Điệp.Tiểu Điệp nhìn thấy Bạch Phong Hoa, lệ nóng doanh tròng, gặp được người thân a.Bổ nhào lên, ôm lấy ngón tay Bạch Phong Hoa chính là một phát cắn, mút độc tố trong cơ thể Bạch Phong Hoa.Vẫn là hương vị này, mỹ vị nhân gian a.

“Vì sao tỷ có thể chuẩn xác tìm được bọn họ?” Bạch Tử Mặc nhíu mày, ngẩng đầu nhìn bên ngoài lều trại, hai người kia còn đang đánh nhau.

“Bởi vì… “ Bạch Phong Hoa hơi chút do dự, vẫn là tỉ mỉ khai báo, “Bởi vì ta có thể hoàn toàn khống chế Tiểu Tiện Tiện.Ta có thể thông qua hắn cảm ứng chỗ thần khí khác.”

Trường Không kiếm hơn run run đứng lên, Bạch Phong Hoa bắn đạn Trường Không kiếm, cười nói: “Như thế nào, không phục? Tiểu Tiện Tiện tên này rất êm tai.”

“Tỷ, tỷ có thể nghe hiểu Trường Không kiếm nói?” Bạch Tử Mặc kinh ngạc hỏi.

Bạch Phong Hoa gật gật đầu.

“Ta còn muốn dùng sức mạnh tứ đại thần thú, để bọn họ giúp phong ấn đại môn Ma giới.” Bạch Phong Hoa nhìn Thiên Dược Đỉnh ở trong lều trại.Thời điểm đem Thiên Dược Đỉnh cùng Chuyển Sinh Thạch hợp lại là lúc nên để hai thần khí này tìm được chủ nhân.Kế tiếp, tìm đại môn Ma giới, phóng thích Tứ đại thần thú, lại phong ấn đại môn Ma giới.Còn có lấy máu Hỏa Điêu kia, vì mình giải độc.A, không, Bạch Phong Hoa tà ác nhíu mày, hẳn là trước phóng thích lấy màu Hỏa Điêu, trước giải độc rồi nói sau.

Trường Không kiếm bỗng nhiên chủ động từ bên hông Bạch Phong Hoa bay tới mặt trên của Thiên Dược Đỉnh.Bạch Phong Hoa đem Chuyển Sinh Thạch toàn bộ lấy đặt ở trên mặt bàn.Còn bộ phận thiếu, quả nhiên Lâu Bạch Y đã thu thập đủ, những cái này là do Lâu Bạch Y mang tới.

“Trường Không kiếm bây ở mặt trên làm cái gì?” Bạch Tử Mặc nghi hoặc nhìn Trường Không kiếm trôi nổi ở giữa không trung.

“Hắn tự nói với thần khí, nếu nghĩ nhận thức người ngoài làm chủ, liền hủy diệt bọn họ, trực tiếp cắn nuốt.” Bạch Phong Hoa buông tay giải thích.Uy hiếp! Đây đích xác là uy hiếp a! Uy hiếp thần khí, giọng điệu còn ‘vân đạm phong khinh’ như vậy.Bạch Phong Hoa quả nhiên chính là chủ nào vật như vậy.Đây là mọi người giờ phút này đều đồng thời nghĩ đến.Bạch Phong Hoa chưa bao giờ nghĩ tính để người khác đoạt được thần khí.Thập đại thần khí tập hợp, ý nghĩa phi phàm.Giao cho những người khác nàng tuyệt không tín nhiệm.

Mọi người co rút khóe miệng, đây có phải rất xấu hay không, rất bá đạo?

Người hiện tại trong phòng, chính là An Thiếu Minh, Mộ Dung Âm Sinh, Hoàng Phủ Trác, Lâu Băng Nhi, còn có Thượng Quan Oánh Nhi còn đang hôn mê.Này có hai thần khí, sẽ nhận thức ai làm chủ đây?

“Đi thôi, triệu hồi mọi người.Để hai thần khí bắt đầu nghi thức nhận chủ.” Bạch Phong Hoa giảo hoạt cười, “Chúng ta tốt xấu cũng muốn lấy đức thu phục lòng người, tất cả mọi người cạnh tranh công bằng.”

Mọi người mắt trợn trắng, Bạch Phong Hoa nói những lời này cũng không đỏ mặt.Còn nói lấy đức thu phục lòng người, còn cạnh tranh công bằng? Đều lấy Trường Không kiếm đi uy hiếp, còn nói cái gì công bằng?

Rất nhanh, mọi người đều được triệu hồi đến chỗ đất trống, Tao Bao Vương gia cùng Vị Ngữ đình chỉ đánh nhau, hai người phân biệt đứng ở trái phải Bạch Phong Hoa, thường thường mắt lạnh liếc nhìn đối phương.Tiểu Điệp trừng cặp mắt đậu xanh nhỏ cũng giúp Vị Ngữ trừng Tao Bao Vương gia.

“Các ngươi quan tâm nhất, thần khí nhận chủ.” Bạch Phong Hoa lời ít mà ý nhiều, trực tiếp đem Dược Thiên Đỉnh cùng Chuyển Sinh Thạch đặt ở trung tâm.Ngay sau đó, hai luồng thất thải quang manh hiện ra, khiến người không mở được mắt ra.Hào quang chói lọi, ở trên không hiện ra thất thải quang manh Thiên Dược Đỉnh, còn một cái trôi nổi giữa không trung chính là Lưu Tinh Bảo Thạch.

Thiên Dược Đỉnh rất nhiều người không ôm hy vọng,bởi vì họ không phải luyện dược sư, cũng biết được nghi thức Thiên Dược Đỉnh nhận chủ cũng là nhận luyện dược sư là chính.Mà ở đây cao cấp luyện dược sự, một người là Bạch Phong Hoa, một người là Nam Cung Vân.Hai người bọn họ có hy vọng lớn nhất, đương nhiên còn có một ít sơ cấp luyện dược sư cũng ở trong đó, bọn họ đều là nóng bỏng nhìn Thiên Dược Đỉnh.Dù sao Bạch Phong Hoa cùng Nam Cung Vân mỗi người đều có một thần khí, bọn họ vẫn có hy vọng có được Thiên Dươc Đỉnh.Mà ánh mắt dừng trên Chuyển Sinh Thạch, so với Thiên Dược Đỉnh nhiều hơn.

Chuyển Sinh Thạch bồng bềnh ở giữa không trung hiện ra hình sáu cạnh, lóe ra hòa quang đẹp đẽ làm cho lòng người lay động.Chuyển Sinh Thạch năng lực nghịch thiên, mọi người đều biết.Nhưng bọn họ chỉ biết Chuyển Sinh Thạch có thể làm cho người sống lại hai lần, nhưng không biết điều kiện hà khắc trong đó.Chuyển Sinh Thạch nếu muốn cứu sống người, đầu tiên người chết đi thi thể phải được bảo tồn hoàn hảo, tiếp theo quan trọng hơn một chút, thì đó là phải có người tình nguyện chết thay, hơn nữa là cam tâm tình nguyện.Nếu không phải là cam tâm tình nguyện, Chuyển Sinh Thạch có được người cũng sẽ trừng phạt, mà người nghĩ sẽ sống lại, vĩnh viễn không có khả năng sống lại được.

Hiện tại, hai kiện thần khí đều xuất hiện ở ngay trước mặt mọi người.

Này, hai cái thần khí, sẽ lựa chọn ai làm chủ nhân?

Trong lúc nhất thời, vạn người nhìn chăm chú.

/241

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status