Sáng hôm sau, màng đêm đen tối qua đã tản ra nhường đường cho ánh mặt trời chiếu xuống, làm cho mọi vật muôn màu tươi tốt hơn. Đáng ra sự vật vẫn yên tĩnh như thường nhưng bỗng tiếng chuông đồng hồ báo thức reo lên:
- Thiên Anh xinh đẹp, dễ thương và mập như heo dậy đi..... ( Tiếng nói trong chuông báo thức là của Bảo nha, vì mún làm nó vui nên đã tặng cho nó vào sinh nhật lần thứ 15 và tiếng nói ấy khiến cho nó si mê và mau tỉnh hơn )
Tiếng chuông báo thức làm cho nó tỉnh dậy và còn đang mơ màng. Sau buổi đi chơi tối qua, chắc là còn dư âm nên nó mắt cứ nhắm chặt lại và không muốn dậy. Nhưng nó lại giật mình và hét toáng lên :
- Ôi trời ơi, hôm nay là ngày khai giảng trường mà mình quên mất. Nếu trễ học chắc mình chết quá.... Ahhhhhh !!
Sau một hồi dàn vặt bản thân xong, nó cũng lao vào WC mà làm vệ sinh cá nhân . Chỉ trong vòng 5 phút nó đã xong tất cả ( thật là ghê gớm ) và chạy nhanh xuống phòng bếp, cầm qua loa 1 ổ bánh mì vừa chạy vừa ăn. Và người quản qia của nó thấy thế liền réo theo:
- Tiểu thư ăn chi mà ít rứa ?? Lỡ như ông chủ phạt tôi thì sao ?? Tiểu thư ơi. Cô có nghe tôi nói mô ??
Người quản gia vì là con lai Bắc-Nam nên nói chuyện tiếng này cứ lẫn đến tiếng kia. Và khi nó nghe giọng của bà thì cũng hét lên:
- Mô có sao đâu, ba mà phạt gì thì bà cứ nói với con. Thôi con phải đi học rồi, chiều gặp bà sao nhớ !!
Nó cũng nói tiếng lai lai giống bà, khiến bà hơi cười, rồi cũng chạy đi ra xe đang có người tài xế thân cận với mình nhất. Và thế là chiếc xe phóng đi chở nó tới trường. Mà ngôi trường nó đang học là trường danh giá nhất ở trong khu vực Đông Nam Á này - nơi hội tụ tất cả các bạn học sinh từ mọi nước khác nhau. Đó là trường Auto Space - ngôi trường với lối thiết kế vừa cổ diển vừa Châu Âu. Sau khi chiếc xe chở nó tới trường xong thì nó bước xuống xe và đi vào phòng hiệu trưởng để nhận lớp. Và lớp nó học là lớp 12A1 - lớp chuyên của trường Auto Space này. Nói là 12A1 vì trường được chia theo thành 4 khối, mỗi khối là 1 " sự ra đời " riêng. Và điều đặc biệt ở nơi đây là từng khối đều có 1 hội trưởng hội học sinh riêng, khác với những trường khác. Và điều đó đôi khi cũng có lợi mà cũng có hại :))
......
Lúc vào lớp, nó là tâm điểm của mọi sự chú ý của tất cả mọi người. Jenifer thấy nó xong liền la lên:
- Ahhh, con múm của tao. Lâu ngày không gặp mày vẫn " xấu" như xưa mà. Hahaaahaaaa !!! Cơ mà.... I very miss you, baby !!
Và sau khi định hình xong nó nhìn con nhỏ bạn thân của mình mà khóc không ra nước mắt. Vì tự nhiên la lên làm nó còn giật mình huống chi là người khác. Nhưng ra nó cũng nhảy cẩng lên và ôm nhào lấy nhỏ bạn thân đã lâu không gặp sau 2 tháng hè dài đằng đẵng. ( Tác giả: Bó tay chuỵ lun. Mới 1' trước còn nói cười không xong mà giờ đây tự nhiên cũng cảm động không ngớt. Sax !! )
Và thế là 2 đứa nó lại tiếp tục ngồi chung với nhau như những năm trước đây. ( ôi, ta thật sự rất ngưỡng mộ tình cảm của 2 chuỵ. Ahihii !! ) và cứ như thế cho đến lúc tan trường và ra về.
......
Lúc về nhà xong, bước vào nhà, nó không thể tin được, anh qua nhà nó và anh nhìn nó với cặp mắt dịu dàng đầy tình thương, rồi cười bảo:
- Tối nay đi ăn với anh nha. Anh đãi em vì chúc mừng em ngày đầu đi học. Hahaaa !!
Nó còn đang ngẩn người vì quá bất ngờ nên đứng hình 1 tí. Sau khi trở lại bình thường xong thì nó lại đứng hình tiếp để tiếp thu lời nói vừa rồi của anh. Rồi cũng bình thường lại và gật đầu như con robot..... Anh khi nhìn thấy nó lúc đó chỉ cười và lại nói:
- Em nhanh lên đi, thay đồ nhanh lên. Anh chờ em đó. - Anh thúc nó
Nghe thấy thế nó liền 1 phát chạy lên lầu khiến anh thấy chống cả mặt. Và nó tắm trong thời gian khá nhanh, anh chỉ chờ nó trong vòng 10' mà thôi. Và thế là cả hai đi đến 1 nhà hàng khá nổi tiếng_ tên là Remind. Khi đã vào bàn rồi anh gọi món cùng kêu 1 chai rựơu vang chúc mừng. Anh và cô cưs như thế, nói chuyện với nhau rất vui vẻ. Và đáng lẽ là cuộc vui còn dài nhưng không ngờ vì bị sự bất cẩn của anh mà làm cho không khí bắt đầu u ám. Anh bất cẩn ở chỗ nào??? Anh bất cẩn vì đã có quá nhiều "bạn gái" để đi đâu cũng phải thý, anh bất cẩn vì đã làm cho trái tim vốn đang lành mạnh kia bị rách 1 mảng và đang từ từ rỉ máu xuống và điều đó cũng làm cho anh hối hận. Và đây cũng là lần đầu tiên anh có sự bất cẩn như thế. Và Người con gái đang nói đến lại là người yêu cũ của anh. Cô ta vì thấy anh nên đã vui mừng mà chạy đến và ngồi trên đùi anh, nói lời ngọt ngào với anh rồi dùng bộ ngực mềm mại cọ xát vào người anh. Nhưng vì cô không để ý thấy cô gái ngồi đối diện anh nên đã có hành động lỗ mãng ấy. Và khuôn mặt của cô gái ấy vốn tươi sáng, vui cười thoải mái, nhưng h lại trở nen âm u, đen tối. Thấy cảnh trước mặt mình thật buồn nôn và khó chịu nên cô đã bỏ chạy ra ngoài. Vừa chạy cô vừa khóc. Tiếng khóc của cô hình như đã cảm động đến ông trời thì phải. Khi nước mắt cô chảy đột nhiên trời bỗng mưa. Và điều đó không khiến cô có cảm giác an ủi hơn mà là cảm thấy đau hơn. Cứ thế cô lang thang trên đường, không về nhà. Mãi đến sáng cô mới về và chuẩn bị đồ đi học...... Còn anh thì sau vụ việc đó đã suy nghĩ hoài, suy nghĩ mãi làm cách nào để có thể khiến cô hết buồn......
Và họ sẽ ra sao sau vụ việc lần này?? Liệu họ có thể như trước không?? Nếu muốn biết thì mọi người hãy chờ n~ chap sau nhá !! :)) yêu mọi người nhiều. Và ta cũng khá là có lỗi vì giờ này mới có chap mới. Mong mọi người đừng giận ta nhe !!
P/s: Sẵn tiện giới thiệu với mọi người lun :
Jenifer là bạn thân của nó từ mấy năm qua . Jenifer có tính tình và ngoại hình khá giống nó. Nên tớ ko cần phải giới thiệu nhiều nha. :D
- Thiên Anh xinh đẹp, dễ thương và mập như heo dậy đi..... ( Tiếng nói trong chuông báo thức là của Bảo nha, vì mún làm nó vui nên đã tặng cho nó vào sinh nhật lần thứ 15 và tiếng nói ấy khiến cho nó si mê và mau tỉnh hơn )
Tiếng chuông báo thức làm cho nó tỉnh dậy và còn đang mơ màng. Sau buổi đi chơi tối qua, chắc là còn dư âm nên nó mắt cứ nhắm chặt lại và không muốn dậy. Nhưng nó lại giật mình và hét toáng lên :
- Ôi trời ơi, hôm nay là ngày khai giảng trường mà mình quên mất. Nếu trễ học chắc mình chết quá.... Ahhhhhh !!
Sau một hồi dàn vặt bản thân xong, nó cũng lao vào WC mà làm vệ sinh cá nhân . Chỉ trong vòng 5 phút nó đã xong tất cả ( thật là ghê gớm ) và chạy nhanh xuống phòng bếp, cầm qua loa 1 ổ bánh mì vừa chạy vừa ăn. Và người quản qia của nó thấy thế liền réo theo:
- Tiểu thư ăn chi mà ít rứa ?? Lỡ như ông chủ phạt tôi thì sao ?? Tiểu thư ơi. Cô có nghe tôi nói mô ??
Người quản gia vì là con lai Bắc-Nam nên nói chuyện tiếng này cứ lẫn đến tiếng kia. Và khi nó nghe giọng của bà thì cũng hét lên:
- Mô có sao đâu, ba mà phạt gì thì bà cứ nói với con. Thôi con phải đi học rồi, chiều gặp bà sao nhớ !!
Nó cũng nói tiếng lai lai giống bà, khiến bà hơi cười, rồi cũng chạy đi ra xe đang có người tài xế thân cận với mình nhất. Và thế là chiếc xe phóng đi chở nó tới trường. Mà ngôi trường nó đang học là trường danh giá nhất ở trong khu vực Đông Nam Á này - nơi hội tụ tất cả các bạn học sinh từ mọi nước khác nhau. Đó là trường Auto Space - ngôi trường với lối thiết kế vừa cổ diển vừa Châu Âu. Sau khi chiếc xe chở nó tới trường xong thì nó bước xuống xe và đi vào phòng hiệu trưởng để nhận lớp. Và lớp nó học là lớp 12A1 - lớp chuyên của trường Auto Space này. Nói là 12A1 vì trường được chia theo thành 4 khối, mỗi khối là 1 " sự ra đời " riêng. Và điều đặc biệt ở nơi đây là từng khối đều có 1 hội trưởng hội học sinh riêng, khác với những trường khác. Và điều đó đôi khi cũng có lợi mà cũng có hại :))
......
Lúc vào lớp, nó là tâm điểm của mọi sự chú ý của tất cả mọi người. Jenifer thấy nó xong liền la lên:
- Ahhh, con múm của tao. Lâu ngày không gặp mày vẫn " xấu" như xưa mà. Hahaaahaaaa !!! Cơ mà.... I very miss you, baby !!
Và sau khi định hình xong nó nhìn con nhỏ bạn thân của mình mà khóc không ra nước mắt. Vì tự nhiên la lên làm nó còn giật mình huống chi là người khác. Nhưng ra nó cũng nhảy cẩng lên và ôm nhào lấy nhỏ bạn thân đã lâu không gặp sau 2 tháng hè dài đằng đẵng. ( Tác giả: Bó tay chuỵ lun. Mới 1' trước còn nói cười không xong mà giờ đây tự nhiên cũng cảm động không ngớt. Sax !! )
Và thế là 2 đứa nó lại tiếp tục ngồi chung với nhau như những năm trước đây. ( ôi, ta thật sự rất ngưỡng mộ tình cảm của 2 chuỵ. Ahihii !! ) và cứ như thế cho đến lúc tan trường và ra về.
......
Lúc về nhà xong, bước vào nhà, nó không thể tin được, anh qua nhà nó và anh nhìn nó với cặp mắt dịu dàng đầy tình thương, rồi cười bảo:
- Tối nay đi ăn với anh nha. Anh đãi em vì chúc mừng em ngày đầu đi học. Hahaaa !!
Nó còn đang ngẩn người vì quá bất ngờ nên đứng hình 1 tí. Sau khi trở lại bình thường xong thì nó lại đứng hình tiếp để tiếp thu lời nói vừa rồi của anh. Rồi cũng bình thường lại và gật đầu như con robot..... Anh khi nhìn thấy nó lúc đó chỉ cười và lại nói:
- Em nhanh lên đi, thay đồ nhanh lên. Anh chờ em đó. - Anh thúc nó
Nghe thấy thế nó liền 1 phát chạy lên lầu khiến anh thấy chống cả mặt. Và nó tắm trong thời gian khá nhanh, anh chỉ chờ nó trong vòng 10' mà thôi. Và thế là cả hai đi đến 1 nhà hàng khá nổi tiếng_ tên là Remind. Khi đã vào bàn rồi anh gọi món cùng kêu 1 chai rựơu vang chúc mừng. Anh và cô cưs như thế, nói chuyện với nhau rất vui vẻ. Và đáng lẽ là cuộc vui còn dài nhưng không ngờ vì bị sự bất cẩn của anh mà làm cho không khí bắt đầu u ám. Anh bất cẩn ở chỗ nào??? Anh bất cẩn vì đã có quá nhiều "bạn gái" để đi đâu cũng phải thý, anh bất cẩn vì đã làm cho trái tim vốn đang lành mạnh kia bị rách 1 mảng và đang từ từ rỉ máu xuống và điều đó cũng làm cho anh hối hận. Và đây cũng là lần đầu tiên anh có sự bất cẩn như thế. Và Người con gái đang nói đến lại là người yêu cũ của anh. Cô ta vì thấy anh nên đã vui mừng mà chạy đến và ngồi trên đùi anh, nói lời ngọt ngào với anh rồi dùng bộ ngực mềm mại cọ xát vào người anh. Nhưng vì cô không để ý thấy cô gái ngồi đối diện anh nên đã có hành động lỗ mãng ấy. Và khuôn mặt của cô gái ấy vốn tươi sáng, vui cười thoải mái, nhưng h lại trở nen âm u, đen tối. Thấy cảnh trước mặt mình thật buồn nôn và khó chịu nên cô đã bỏ chạy ra ngoài. Vừa chạy cô vừa khóc. Tiếng khóc của cô hình như đã cảm động đến ông trời thì phải. Khi nước mắt cô chảy đột nhiên trời bỗng mưa. Và điều đó không khiến cô có cảm giác an ủi hơn mà là cảm thấy đau hơn. Cứ thế cô lang thang trên đường, không về nhà. Mãi đến sáng cô mới về và chuẩn bị đồ đi học...... Còn anh thì sau vụ việc đó đã suy nghĩ hoài, suy nghĩ mãi làm cách nào để có thể khiến cô hết buồn......
Và họ sẽ ra sao sau vụ việc lần này?? Liệu họ có thể như trước không?? Nếu muốn biết thì mọi người hãy chờ n~ chap sau nhá !! :)) yêu mọi người nhiều. Và ta cũng khá là có lỗi vì giờ này mới có chap mới. Mong mọi người đừng giận ta nhe !!
P/s: Sẵn tiện giới thiệu với mọi người lun :
Jenifer là bạn thân của nó từ mấy năm qua . Jenifer có tính tình và ngoại hình khá giống nó. Nên tớ ko cần phải giới thiệu nhiều nha. :D
/7
|