Hắn la lớn:
- Con thỏ heo kia, mau tỉnh dậy cho anh._hắn đang hô hấp nhân tạo cho nó.
- Gia, em ko sao chứ, sao ngốc quá z?_ anh ôm chầm lấy cô, dùng áo khoác của anh khoác lên ng cô.
- Em ko sao._cô ho sặc sụa
- Còn nói ko sao._anh trách yêu cô
- Hì hì, Linh...Linh ko sao chứ?_ cô ngó qua nó
- Khánh đang hô hấp nhân tạo cho Linh._ Thiên tl
Còn con Lam, nó chạy lại Khánh giải thích.
- Anh Khánh, em ko có...Linh tự té xuống...._ả khóc sướt mướt.
Hắn quay qua, đẩy ả ra xa, trợn mắt nhìn ả, đôi mắt lạnh lùng đáng sợ, vai ả run lên.
- Nếu Linh xảy ra chuyện gì, tôi thề, ngày mai cô sẽ ko bao giờ thấy đc ánh mặt trời.
Ả giật mình, khóc oà: - Anh....em...
Gia đứng dậy, kéo tay Lam:
- Cô bị điếc hay sao? Tôi đã nói Linh ko biết bơi, cô còn ác độc đẩy nó xuống._cô tiến 1 bước, ả lùi 1 bước.
- Tôi...tôi xl_ả run run ko dám nhìn thẳng cô.
- Xl? Cô nghĩ xl là xong hay sao?_lại tiến tới.
- Vậy cô muốn gì??_ả tl
- Cô nhìn đằng sau xem.
Ả xoay qua
- A... A.... A
Cô đẩy nhẹ Lam, ả tưởng mình rơi xuống nước, nhắm tịt mắt. Nhưng sao ả ko có cảm giác gì, ả mở mắt, tay ả đang bị tay đó níu lại, là Gia.
- Tớ...tớ biết cậu ko làm vậy đâu mà._ả thở phào nhẹ nhõm.
- Vậy sao??_nói rồi cô thả tay, kéo chân ả.
Tủm...
Tiếp nước đầy hoành tráng. May là ả biết bơi, nếu ko thì....
Cô lại quay qua 3 con kia
- Các cô....muốn giống vậy à??
- Chúng tôi xl_tụi nó đồng thanh rồi liền vắt chân lên cổ mà chạy.
- Thỏ heo.... Em tỉnh rồi sao_ hắn la lên, ôm chầm lấy nó vui mừng.
- Linh, ko sao chứ, làm tớ hết hồn_Gia nói
- Ko sao là tốt rồi, về thôi._Thiên nói.
Nó ko còn sức mà tl, chỉ ho sặc sụa.
Hắn nhấc bổng nó lên, bồng nó ra khỏi đây.
- Thả...thả tôi xuống._nó mơ màng nói.
- Nằm im, ko thì biết tay anh
Nó im lặng, tim đập liên hồi, nó đang dâng trào cảm xúc vui mừng. Hắn lo cho cô vậy sao? Nó rút đầu vào lòng ôm chặt hắn. Hắn nhìn cô khẽ cười mỉm.
4 ng bước ra từ hồ bơi, mình đều ướt như chuột lột.
Xung quanh nhìn họ thắc mắc, nhưng lại rất ngưỡng mộ 2 nàng.
- Em sướng ha, nặng như heo mà bắt anh bồng như vậy_hắn cười đắc chí.
- Ai cần, thả em xuống, em có chân tự...._chưa dứt câu, môi nó đã bị môi hắn khoá chặt
- um....bỏ...ra_nó đẩy anh ra nhưng sức đã cạn kiệt.
- Anh đã cảnh báo em, ai kêu ko nghe, nằm im đó cho anh._hắn thả môi nó ra nói.
Mặt nó đỏ như trái gấc, tim như muốn nổ tung.
- E hèm... 2 ng nổi bật quá đấy_Thiên lên tiếng, tay thì đang dìu Gia
- Suỵt... Anh im lặng chút coi. Ngta đang hạnh phúc._Gia nói
- Em cũng muốn như vậy sao??_anh cuối sát đầu cô cười nói.
Mặt cô đỏ lên, tay đẩy anh ra xa
- Anh ko đc đến gần em._cô xua xua tay.
Anh lại tiến sát cô hơn.
- Từ hôm bữa anh đưa em từ bar về. Anh đã nghiện mất rồi..._đôi mắt đen tối nhìn cô
- Nghiện...nghiện gì?_cô hỏi lại
- Hôn em_nói rồi anh càng tiến gần cô hơn.
- A.... A...._đẩy anh ra, cô chạy lại Linh.- Ko học nữa, chúng ta về thôi.
- Hahaha_anh cười sặc sụa, nhìn mặt cô đỏ au trông xinh vô cùng.
- À, đúng rồi. Tối nay mẹ tớ về quê, cậu qua nhà tớ ngủ đi._nó cười tươi.
- Ok, tối gặp, tớ lạnh quá, về trc đây._cô quay qua Khánh- Đưa cậu ấy về cẩn thận, nếu ko...._Gia đưa nắm đấm lại gần mặt Thiên.
- Biết rồi, 2 ng làm bạn thân là đúng rồi đấy._hắn cười cười.
- Cậu nói gì??_Thiên lại giơ nắm đấm.
- Ko. Tớ đưa con Thỏ Heo này về trc, bye..._ko giọt lẹ là bị đánh hội đồng.
- Gia, để anh đưa em về._anh chạy nhanh lại cô.
Cô giật mình lùi lại mấy bước:
- Ko, anh về trc đi.
Anh cố nhịn cười, chắc cô lại nghĩ đến chuyện lúc nãy.
Cô càng né, anh càng tiến. Kéo cô lại gần, ôm eo cô, khuôn mặt lại cúi sát mặt cô
- Em tl đi, hay em sợ anh.....
Cô dùng sức đẩy anh ra nhưng uổng công.
- Em....em sợ gì chứ??_cô lắp bắp tl.
- Vậy lên xe, nếu ko...hậu quả tự gánh.
- Anh...anh uy hiếp em_cô bĩu môi
- Đối phó vs em như vậy mới đc_ anh cười man rợ.
-----(•=•)------
- Thả em xuống đi, em khoẻ rồi._Linh vùng vẫy trên tay hắn.
- Em im lặng 1 chút đi, gần đến xe anh rồi_hắn vừa đi vừa nói.
- Z lát anh đưa em đến tiệm caffe đi_nó nhìn anh.
- Ko, em ko thể đi trong tình trạng như vậy._hắn bồng cô lên xe.
- Nhưng....
- Ko nhưng nhị gì hết_hắn chở nó về nhà.
~~~~~~^¥^~~~~~
7h30 tối, tại nhà Linh
Cốc.... Cốc.... Cốc
- Sao đến sớm vậy Gia_Nó vọng ra, đi ra mở cửa.
Rầm
Sét đánh xẹt qua mặt nó, mở to mắt ngu ngơ.
- Anh....anh làm gì ở đây??_nó hỏi.
Hắn bước tới gần nó, nó lùi xuống, vấp chân ngã nhào xuống ghế salong, hắn ôm chầm lấy cô, nở nụ cười sát gái.
- Haizzz, nụ cười sát gái của anh chỉ làm điên đảo mấy con mê trai thôi, ko có tác dụng với em đâu._nó lắc đầu nói.
- Vậy sao??_nói rồi hắn lại dùng môi mình chiếm lấy môi nó ko cho nó thoát, nó cũng ôm anh, ko có ý định tránh né.
1'....3'....5'....
Hắn buông đôi môi nó ra
- Vậy cái này có tác dụng chứ?_hắn chọc nó
- Con thỏ heo kia, mau tỉnh dậy cho anh._hắn đang hô hấp nhân tạo cho nó.
- Gia, em ko sao chứ, sao ngốc quá z?_ anh ôm chầm lấy cô, dùng áo khoác của anh khoác lên ng cô.
- Em ko sao._cô ho sặc sụa
- Còn nói ko sao._anh trách yêu cô
- Hì hì, Linh...Linh ko sao chứ?_ cô ngó qua nó
- Khánh đang hô hấp nhân tạo cho Linh._ Thiên tl
Còn con Lam, nó chạy lại Khánh giải thích.
- Anh Khánh, em ko có...Linh tự té xuống...._ả khóc sướt mướt.
Hắn quay qua, đẩy ả ra xa, trợn mắt nhìn ả, đôi mắt lạnh lùng đáng sợ, vai ả run lên.
- Nếu Linh xảy ra chuyện gì, tôi thề, ngày mai cô sẽ ko bao giờ thấy đc ánh mặt trời.
Ả giật mình, khóc oà: - Anh....em...
Gia đứng dậy, kéo tay Lam:
- Cô bị điếc hay sao? Tôi đã nói Linh ko biết bơi, cô còn ác độc đẩy nó xuống._cô tiến 1 bước, ả lùi 1 bước.
- Tôi...tôi xl_ả run run ko dám nhìn thẳng cô.
- Xl? Cô nghĩ xl là xong hay sao?_lại tiến tới.
- Vậy cô muốn gì??_ả tl
- Cô nhìn đằng sau xem.
Ả xoay qua
- A... A.... A
Cô đẩy nhẹ Lam, ả tưởng mình rơi xuống nước, nhắm tịt mắt. Nhưng sao ả ko có cảm giác gì, ả mở mắt, tay ả đang bị tay đó níu lại, là Gia.
- Tớ...tớ biết cậu ko làm vậy đâu mà._ả thở phào nhẹ nhõm.
- Vậy sao??_nói rồi cô thả tay, kéo chân ả.
Tủm...
Tiếp nước đầy hoành tráng. May là ả biết bơi, nếu ko thì....
Cô lại quay qua 3 con kia
- Các cô....muốn giống vậy à??
- Chúng tôi xl_tụi nó đồng thanh rồi liền vắt chân lên cổ mà chạy.
- Thỏ heo.... Em tỉnh rồi sao_ hắn la lên, ôm chầm lấy nó vui mừng.
- Linh, ko sao chứ, làm tớ hết hồn_Gia nói
- Ko sao là tốt rồi, về thôi._Thiên nói.
Nó ko còn sức mà tl, chỉ ho sặc sụa.
Hắn nhấc bổng nó lên, bồng nó ra khỏi đây.
- Thả...thả tôi xuống._nó mơ màng nói.
- Nằm im, ko thì biết tay anh
Nó im lặng, tim đập liên hồi, nó đang dâng trào cảm xúc vui mừng. Hắn lo cho cô vậy sao? Nó rút đầu vào lòng ôm chặt hắn. Hắn nhìn cô khẽ cười mỉm.
4 ng bước ra từ hồ bơi, mình đều ướt như chuột lột.
Xung quanh nhìn họ thắc mắc, nhưng lại rất ngưỡng mộ 2 nàng.
- Em sướng ha, nặng như heo mà bắt anh bồng như vậy_hắn cười đắc chí.
- Ai cần, thả em xuống, em có chân tự...._chưa dứt câu, môi nó đã bị môi hắn khoá chặt
- um....bỏ...ra_nó đẩy anh ra nhưng sức đã cạn kiệt.
- Anh đã cảnh báo em, ai kêu ko nghe, nằm im đó cho anh._hắn thả môi nó ra nói.
Mặt nó đỏ như trái gấc, tim như muốn nổ tung.
- E hèm... 2 ng nổi bật quá đấy_Thiên lên tiếng, tay thì đang dìu Gia
- Suỵt... Anh im lặng chút coi. Ngta đang hạnh phúc._Gia nói
- Em cũng muốn như vậy sao??_anh cuối sát đầu cô cười nói.
Mặt cô đỏ lên, tay đẩy anh ra xa
- Anh ko đc đến gần em._cô xua xua tay.
Anh lại tiến sát cô hơn.
- Từ hôm bữa anh đưa em từ bar về. Anh đã nghiện mất rồi..._đôi mắt đen tối nhìn cô
- Nghiện...nghiện gì?_cô hỏi lại
- Hôn em_nói rồi anh càng tiến gần cô hơn.
- A.... A...._đẩy anh ra, cô chạy lại Linh.- Ko học nữa, chúng ta về thôi.
- Hahaha_anh cười sặc sụa, nhìn mặt cô đỏ au trông xinh vô cùng.
- À, đúng rồi. Tối nay mẹ tớ về quê, cậu qua nhà tớ ngủ đi._nó cười tươi.
- Ok, tối gặp, tớ lạnh quá, về trc đây._cô quay qua Khánh- Đưa cậu ấy về cẩn thận, nếu ko...._Gia đưa nắm đấm lại gần mặt Thiên.
- Biết rồi, 2 ng làm bạn thân là đúng rồi đấy._hắn cười cười.
- Cậu nói gì??_Thiên lại giơ nắm đấm.
- Ko. Tớ đưa con Thỏ Heo này về trc, bye..._ko giọt lẹ là bị đánh hội đồng.
- Gia, để anh đưa em về._anh chạy nhanh lại cô.
Cô giật mình lùi lại mấy bước:
- Ko, anh về trc đi.
Anh cố nhịn cười, chắc cô lại nghĩ đến chuyện lúc nãy.
Cô càng né, anh càng tiến. Kéo cô lại gần, ôm eo cô, khuôn mặt lại cúi sát mặt cô
- Em tl đi, hay em sợ anh.....
Cô dùng sức đẩy anh ra nhưng uổng công.
- Em....em sợ gì chứ??_cô lắp bắp tl.
- Vậy lên xe, nếu ko...hậu quả tự gánh.
- Anh...anh uy hiếp em_cô bĩu môi
- Đối phó vs em như vậy mới đc_ anh cười man rợ.
-----(•=•)------
- Thả em xuống đi, em khoẻ rồi._Linh vùng vẫy trên tay hắn.
- Em im lặng 1 chút đi, gần đến xe anh rồi_hắn vừa đi vừa nói.
- Z lát anh đưa em đến tiệm caffe đi_nó nhìn anh.
- Ko, em ko thể đi trong tình trạng như vậy._hắn bồng cô lên xe.
- Nhưng....
- Ko nhưng nhị gì hết_hắn chở nó về nhà.
~~~~~~^¥^~~~~~
7h30 tối, tại nhà Linh
Cốc.... Cốc.... Cốc
- Sao đến sớm vậy Gia_Nó vọng ra, đi ra mở cửa.
Rầm
Sét đánh xẹt qua mặt nó, mở to mắt ngu ngơ.
- Anh....anh làm gì ở đây??_nó hỏi.
Hắn bước tới gần nó, nó lùi xuống, vấp chân ngã nhào xuống ghế salong, hắn ôm chầm lấy cô, nở nụ cười sát gái.
- Haizzz, nụ cười sát gái của anh chỉ làm điên đảo mấy con mê trai thôi, ko có tác dụng với em đâu._nó lắc đầu nói.
- Vậy sao??_nói rồi hắn lại dùng môi mình chiếm lấy môi nó ko cho nó thoát, nó cũng ôm anh, ko có ý định tránh né.
1'....3'....5'....
Hắn buông đôi môi nó ra
- Vậy cái này có tác dụng chứ?_hắn chọc nó
/42
|