Tiểu Thất mở mắt thở ra một ngụm khí. Chậm rãi đứng dậy đưa hai bàn tay lên quan sát. Không gian tối đen nhưng hắn vẫn nhận ra thân thể của mình đã phát sinh nhiều dị biến. Một thân thể phàm nhân được chắp vá bởi ma khí
Hấp thu ma khí một thời gian dài nhưng vẫn không cảm thấy cơ thể đã khỏe lại, có phần khỏe hơn lúc trước, Nhưng hắn cảm thấy không gian màu đen bên trong cơ thể đã lớn dần, vì lo ngại vượt qua khả năng kiểm soát của linh hồn nên hắn dừng lại việc hấp thụ ma khí
Hắn muốn kiểm chứng lại sức mạnh của ma khí, cũng như xem cơ thể đã khôi phục hoàn toàn chưa. Tiểu Thất nhắm đôi mắt tập chung thính giác nghe ngóng, thầm xác định vị trí của đám cự nhân.
Thính giác linh mẫn hơn không ít, trước giờ hắn đi lại trên đại lục không sử dụng đến hiệu quả của thủy mặc tâm pháp, vì biết trước sẽ chẳng có thú vị gì nữa. Nhưng sau khi rơi xuống địa phương này hắn đã có nhiều thông tin mới. Và cách nhìn thế giới cũng chẳng còn biết như thế nào là đẹp… là hùng vĩ. Con người của hắn dường như đã thay đổi so với lúc đầu
Tiểu Thất đề khí dùng Thủy Mặc Tâm pháp đạp lên những thi thể mà bay đi đến chỗ có cự nhân, tâm nhìn đen và tối nhưng hắn có thế xác định được vị trí
Còn chưa tới nơi hắn đã vận khí vào đôi tay. Cứ dùng khí là trong người hắn nổi lên sát tâm. Và ngược lại nổi sát ý thì ma tính trong người cũng cháy lên. Muốn dừng lại chỉ có cách đánh gục được đối thủ
Hắn hống lên gây sự chú ý của đám cự nhân và giáng một quyền lên một tên gần nhất
“ Bichchchch”
Cự nhân thân thể to lớn trượt dài về phía sau nhưng không bị ngã hay gục xuống sau một quyền. Thân thể của chúng đã phát triển đến trưởng thành nhục thể và gân cốt đã chứng và rất chắc, không còn như thời gian trước một quyền là nát cả đầu
Tiểu Thất không vì thế mà thấy thất vọng, hắn đánh một quyền mạnh cự nhân không chết, nhưng thân thể hắn cũng chẳng xi nhê, Nhục thể của hắn đã hơn hẳn lúc trước, vượt lên một tầng mới. dù sao ta cũng chẳng còn giống nhân loại
Tiểu Thất Cười đắc ý, đối thủ cũng phái mạnh mẽ thì hắn chiến đấu mới có hứng thú chứ. Có Ma khí chiến ý trong người của hắn bấy lâu luôn ở mức thấp nhất chỉ có chạy chốn nay lại dâng lên
Không có phi hoàn, nhưng hắn vẫn có thể ngưng ra khí. Hai tay đưa về trước mặt, lòng bàn tay úp vào nhau,đôi mắt hắn nhìn tên cự nhân khóa vào trong tầm mắt. Bàn tay của hắn bốc lên một làn khói đen chạy dọc từ vai ra đôi bàn tay
Bàn tay tách ra một phi hoàn màu đen không ngừng xoay tròn với tốc độ cực nhanh
“ Tử Nguyệt Đoạn Hồn”
Phi hoàn màu đen theo chỉ pháp của hắn phóng nhanh về phía trước. Lâu nay hắn không dùng chiêu này, vì dùng nó sẽ là kích sát, giết đối thủ ngay lập tức. nhưng hắn chỉ luyện ra đề phòng vạn nhất bản thân rơi vào hiểm cảnh. Chưa dùng để đối phó với cao nhân bao giờ nên chẳng biết mạnh yếu ra sao? Khi luyện tập thì sức phá hoại không bằng Tam Nguyệt Phá nhưng nó cắt đôi hòn đá mà chẳng làm nó vỡ vụn, công kích sắc bén, tấn công nhanh nên gọi nó là đoạn hồn.
Lần này sát ý nổi lên, hắn cũng đã liệu trước nên dùng luôn sát chiêu
“ Xoẹt”
Một âm thanh vang lên rồi tắt ngấm. Thay vào đó là tiếng gào rú của đám cự nhân, Mục tiêu của hắn đã bị cắt đôi, làm hắn không khỏi mỉm cười. Đám cự nhân bạo nộ hắn lại càng thích thú, thoải mái mà tung ra hết ma khí trong người, theo từng đạo công kích
Đám cự nhân không hẹn mà cùng lao tới chỗ của hắn, thân thể to lớn cộng hưởng với nhau làm mặt đất rung chuyển, thời gian trước chúng còn nhỏ, đã đánh hắn tới tả không có tàn hồn trong pháp bảo Ma Thần cứu hắn đưa sang nơi khác có lẽ đã thành thức ăn cho chúng, giờ to xác càng không thể tha cho Tiểu Thất
Thay vì bỏ chạy, khóe miệng Tiểu thất cong lên, trái tim hắn rung lên vì hưng phấn
Đôi bàn tay hắn mở ra, mỗi ngón chỉ theo một hướng, theo đó từng đạo khí màu đen ngưng thành hình ngọn lao
“ Băng Phong Kết ấn”
Đạo khí vừa rời đi, bàn tay hắn chụp lại, ngon tay đan chéo theo hình thù kỳ quái, thủ pháp này hắn nhớ lại khi Tuyết Liên Tiên Tử dùng băng công kích hắn… cũng là như vậy thì phải. Thơi gian tu ma khí hắn nhớ lại và thầm ngộ ra những lời của Băng Phong lão tổ dạy cho hắn, không có hàn khí cũng được chỉ cần khí trong người hắn đủ mạnh ngưng được khí trong thời gian, có thể khóa chân được mục tiêu
Thân thể chắp vá nhưng nhờ đó mà hắn sử dụng khí theo mười ngón tay dễ dàng hơn. Nếu có thêm hàn khí thì hắn cũng có thể hóa băng được kẻ thù
Ngọn lao cắm xuống nhưng chỉ chặn được nhất thời, cự nhân quá đông và hung hãn. Tiểu thất cũng đâu hi vọng dùng chiêu đó để kết liễu, ít ra từ khí tu ma khí, mấy kỹ xảo chiến đấu tự nhiên được học dễ dàng hơn
Ma khí dồi dào, hắn thoải mái dùng mà chẳng lo nghĩ, không có Tử Nguyệt Phi Hoàn, hắn có thể ngưng ra vũ khí để sử dụng. cánh tay duỗi ra làn khói đen theo cánh tay ngưng ra hai phi hoàn màu đen
Song hoàn trên tay, tiểu Thất lao tới đối chiến với mấy tên cự nhân. Dậm chân một cái cả người hắn tung lên trên không, hai phi hoàn theo tay của hắn không ngừng xoay tròn như lốc xoáy lươt qua đám cự nhân
Huyết nhục bị tổn thương, đám cự nhân bạo phát nộ khí vây hắn ở giữa, bắt đầu nắm lấy tất cả mọi thứ có thể ném vào người hắn, Bọn chúng ngoài nhục thể cường hãn thì chẳng có công kích nào đặc biệt, Nhưng đứng ở giữa bị ném trúng cũng rất khó chịu
Tiểu Thất xoay người, phóng ra hai phi hoàn, ngay sau đó hắn ngưng ra ba khi hoàn khác quanh người
“ Tam Nguyệt Phá”
Công kích này có sức sát thương trung bình nhưng khả năng phá hoại rất lớn
“ Vù Vù”
công kích Tam Nguyệt Phá của hắn lại biến mất trong không trung, Trong một cái chớp mắt toàn bộ cự nhân cứ như vậy mà biến mất
Tiểu Thất đứng đấy đảo mắt nhìn quanh, vẻ mặt có chút khó hiểu. Một đám cự nhân sao cứ như vậy mà biến mất không một dấu vết được. Không có kẻ địch tâm trạng hắn bình ổn trở lại, kỹ xảo dụng khí như vậy tạm ổn nhưng chiêu thức vẫn còn hạn chế
Phi hoàn công kích từ xa, cận chiến không thực sự linh hoạt. Khi chạy trốn dùng thì được. chứ bây giờ đối chiến trực diện thì phải tìm vũ khí khác, hoặc phát triển thêm chiêu thức. Một chiêu thức dùng trong khi bị vây công
…
Tiểu thất thu hồi lại khí lực, đi về phía quả cầu. giờ đã tỉnh táo hắn đã cảm nhận được nơi này trông như thế nào… Giống như một ngôi mộ tập thể vậy đủ loại thành phần, Ma Giới Mộ Địa, chắc hẳn là một cái tên thích hợp
Tàn hồn đã từng nói, muốn luyện linh hồn thì gặp hắn.
Dùng linh hồn?... Có thể dùng phép di hồn bay lên đấy? Tiểu Thất ngồi dưỡng thần, Cự nhân đã đi mất hắn không sợ kẻ làm phiền nhưng cũng ngồi ở một góc khuất mà di hồn bay lên phía trên
Càng đi đến gần cảm giác như bị quả cầu hút lại vậy, Đi thêm chút nữa liệu có thể thoát ra bên ngoài hay không, Nếu không thoát được thì hắn đang tự tìm cái chết
Đắn đo một lúc hắn quyết định bay lên thêm chút nữa. Quả cầu nhìn xa thì bé nhưng lúc này lại thấy vô cùng to lớn
Tiểu thất bị hút vào bên trong
“ Ngươi đã đến rồi… Ta tưởng ngươi sẽ bỏ đi cơ đấy”
“Ta đến luyện linh hồn”
“Ngươi không sợ không thoát ra khỏi quả cầu ư?”
“ Nếu ta nói ta bị hút vào thì sao?...Chẳng phải vẫn có người đi ra được ư”
Tàn hồn ngưng một lúc rồi nói
“Bị hút vào hay tự di vào cũng vậy? đã đến đây thì linh hồn ngươi sẽ bị tra tấn… Ngươi vượt qua thì ngươi mạnh mẽ mà rời đi, ngươi bị khuất phục không qua được thì sẽ bị cuốn theo những linh hồn oan khuất kia rồi cùng bọn chúng nhập vào một tên lâu la nào đấy”
“ Vậy sao… thế đám cự nhân sao lại biến mất rồi, chúng đi đâu?”
“ Bọn chúng được đi xuống đây, nhằm lấy được ma khí, nhưng ta chỉ cho chúng âm hồn bất tán… giờ có được rồi thì bọn chúng được đưa trở về phía bên trên, chờ ngày trở về đại lục “
Thì ra là được hai tên hậu nhân huyết tộc đem đi rồi… làm thế nào mới ra khỏi đây. Ma thôi lo vấn đề trước mặt đã, linh hồn phải tôi luyện qua thứ gì
“ Tu luyện linh hồn phải mất bao lâu mới có thể đi ra”
Tàn hồn lười biếng trả lời
“ Ngươi sẽ phải qua tra tấn ngũ hành…đưa qua hỏa ngục, đến đất băng phong, chìm trong Hắc Hải, lôi điện tra tấn… và còn… Ngươi từ từ mà tìm hiểu. ”
Xem ra còn nhiều nữa
“ Nhưng ta có lời khuyên… đừng cố gắng chống cự, cố mà hưởng thụ đi… có thể giúp ngươi vượt qua. Còn thời gian thì ta không dám nói trước…vai ngày, vài tháng, hoặc là cả năm… Đường ra tì có một nhưng ngươi không nên buông tay mà đi sang hướng khác, lạc hướng coi như là thất bại”
Tiểu thất bước về phía trước chạm tay vào quả cầu. hít một hơi nhắm mắt đưa chân chìm vào bên trong
Hấp thu ma khí một thời gian dài nhưng vẫn không cảm thấy cơ thể đã khỏe lại, có phần khỏe hơn lúc trước, Nhưng hắn cảm thấy không gian màu đen bên trong cơ thể đã lớn dần, vì lo ngại vượt qua khả năng kiểm soát của linh hồn nên hắn dừng lại việc hấp thụ ma khí
Hắn muốn kiểm chứng lại sức mạnh của ma khí, cũng như xem cơ thể đã khôi phục hoàn toàn chưa. Tiểu Thất nhắm đôi mắt tập chung thính giác nghe ngóng, thầm xác định vị trí của đám cự nhân.
Thính giác linh mẫn hơn không ít, trước giờ hắn đi lại trên đại lục không sử dụng đến hiệu quả của thủy mặc tâm pháp, vì biết trước sẽ chẳng có thú vị gì nữa. Nhưng sau khi rơi xuống địa phương này hắn đã có nhiều thông tin mới. Và cách nhìn thế giới cũng chẳng còn biết như thế nào là đẹp… là hùng vĩ. Con người của hắn dường như đã thay đổi so với lúc đầu
Tiểu Thất đề khí dùng Thủy Mặc Tâm pháp đạp lên những thi thể mà bay đi đến chỗ có cự nhân, tâm nhìn đen và tối nhưng hắn có thế xác định được vị trí
Còn chưa tới nơi hắn đã vận khí vào đôi tay. Cứ dùng khí là trong người hắn nổi lên sát tâm. Và ngược lại nổi sát ý thì ma tính trong người cũng cháy lên. Muốn dừng lại chỉ có cách đánh gục được đối thủ
Hắn hống lên gây sự chú ý của đám cự nhân và giáng một quyền lên một tên gần nhất
“ Bichchchch”
Cự nhân thân thể to lớn trượt dài về phía sau nhưng không bị ngã hay gục xuống sau một quyền. Thân thể của chúng đã phát triển đến trưởng thành nhục thể và gân cốt đã chứng và rất chắc, không còn như thời gian trước một quyền là nát cả đầu
Tiểu Thất không vì thế mà thấy thất vọng, hắn đánh một quyền mạnh cự nhân không chết, nhưng thân thể hắn cũng chẳng xi nhê, Nhục thể của hắn đã hơn hẳn lúc trước, vượt lên một tầng mới. dù sao ta cũng chẳng còn giống nhân loại
Tiểu Thất Cười đắc ý, đối thủ cũng phái mạnh mẽ thì hắn chiến đấu mới có hứng thú chứ. Có Ma khí chiến ý trong người của hắn bấy lâu luôn ở mức thấp nhất chỉ có chạy chốn nay lại dâng lên
Không có phi hoàn, nhưng hắn vẫn có thể ngưng ra khí. Hai tay đưa về trước mặt, lòng bàn tay úp vào nhau,đôi mắt hắn nhìn tên cự nhân khóa vào trong tầm mắt. Bàn tay của hắn bốc lên một làn khói đen chạy dọc từ vai ra đôi bàn tay
Bàn tay tách ra một phi hoàn màu đen không ngừng xoay tròn với tốc độ cực nhanh
“ Tử Nguyệt Đoạn Hồn”
Phi hoàn màu đen theo chỉ pháp của hắn phóng nhanh về phía trước. Lâu nay hắn không dùng chiêu này, vì dùng nó sẽ là kích sát, giết đối thủ ngay lập tức. nhưng hắn chỉ luyện ra đề phòng vạn nhất bản thân rơi vào hiểm cảnh. Chưa dùng để đối phó với cao nhân bao giờ nên chẳng biết mạnh yếu ra sao? Khi luyện tập thì sức phá hoại không bằng Tam Nguyệt Phá nhưng nó cắt đôi hòn đá mà chẳng làm nó vỡ vụn, công kích sắc bén, tấn công nhanh nên gọi nó là đoạn hồn.
Lần này sát ý nổi lên, hắn cũng đã liệu trước nên dùng luôn sát chiêu
“ Xoẹt”
Một âm thanh vang lên rồi tắt ngấm. Thay vào đó là tiếng gào rú của đám cự nhân, Mục tiêu của hắn đã bị cắt đôi, làm hắn không khỏi mỉm cười. Đám cự nhân bạo nộ hắn lại càng thích thú, thoải mái mà tung ra hết ma khí trong người, theo từng đạo công kích
Đám cự nhân không hẹn mà cùng lao tới chỗ của hắn, thân thể to lớn cộng hưởng với nhau làm mặt đất rung chuyển, thời gian trước chúng còn nhỏ, đã đánh hắn tới tả không có tàn hồn trong pháp bảo Ma Thần cứu hắn đưa sang nơi khác có lẽ đã thành thức ăn cho chúng, giờ to xác càng không thể tha cho Tiểu Thất
Thay vì bỏ chạy, khóe miệng Tiểu thất cong lên, trái tim hắn rung lên vì hưng phấn
Đôi bàn tay hắn mở ra, mỗi ngón chỉ theo một hướng, theo đó từng đạo khí màu đen ngưng thành hình ngọn lao
“ Băng Phong Kết ấn”
Đạo khí vừa rời đi, bàn tay hắn chụp lại, ngon tay đan chéo theo hình thù kỳ quái, thủ pháp này hắn nhớ lại khi Tuyết Liên Tiên Tử dùng băng công kích hắn… cũng là như vậy thì phải. Thơi gian tu ma khí hắn nhớ lại và thầm ngộ ra những lời của Băng Phong lão tổ dạy cho hắn, không có hàn khí cũng được chỉ cần khí trong người hắn đủ mạnh ngưng được khí trong thời gian, có thể khóa chân được mục tiêu
Thân thể chắp vá nhưng nhờ đó mà hắn sử dụng khí theo mười ngón tay dễ dàng hơn. Nếu có thêm hàn khí thì hắn cũng có thể hóa băng được kẻ thù
Ngọn lao cắm xuống nhưng chỉ chặn được nhất thời, cự nhân quá đông và hung hãn. Tiểu thất cũng đâu hi vọng dùng chiêu đó để kết liễu, ít ra từ khí tu ma khí, mấy kỹ xảo chiến đấu tự nhiên được học dễ dàng hơn
Ma khí dồi dào, hắn thoải mái dùng mà chẳng lo nghĩ, không có Tử Nguyệt Phi Hoàn, hắn có thể ngưng ra vũ khí để sử dụng. cánh tay duỗi ra làn khói đen theo cánh tay ngưng ra hai phi hoàn màu đen
Song hoàn trên tay, tiểu Thất lao tới đối chiến với mấy tên cự nhân. Dậm chân một cái cả người hắn tung lên trên không, hai phi hoàn theo tay của hắn không ngừng xoay tròn như lốc xoáy lươt qua đám cự nhân
Huyết nhục bị tổn thương, đám cự nhân bạo phát nộ khí vây hắn ở giữa, bắt đầu nắm lấy tất cả mọi thứ có thể ném vào người hắn, Bọn chúng ngoài nhục thể cường hãn thì chẳng có công kích nào đặc biệt, Nhưng đứng ở giữa bị ném trúng cũng rất khó chịu
Tiểu Thất xoay người, phóng ra hai phi hoàn, ngay sau đó hắn ngưng ra ba khi hoàn khác quanh người
“ Tam Nguyệt Phá”
Công kích này có sức sát thương trung bình nhưng khả năng phá hoại rất lớn
“ Vù Vù”
công kích Tam Nguyệt Phá của hắn lại biến mất trong không trung, Trong một cái chớp mắt toàn bộ cự nhân cứ như vậy mà biến mất
Tiểu Thất đứng đấy đảo mắt nhìn quanh, vẻ mặt có chút khó hiểu. Một đám cự nhân sao cứ như vậy mà biến mất không một dấu vết được. Không có kẻ địch tâm trạng hắn bình ổn trở lại, kỹ xảo dụng khí như vậy tạm ổn nhưng chiêu thức vẫn còn hạn chế
Phi hoàn công kích từ xa, cận chiến không thực sự linh hoạt. Khi chạy trốn dùng thì được. chứ bây giờ đối chiến trực diện thì phải tìm vũ khí khác, hoặc phát triển thêm chiêu thức. Một chiêu thức dùng trong khi bị vây công
…
Tiểu thất thu hồi lại khí lực, đi về phía quả cầu. giờ đã tỉnh táo hắn đã cảm nhận được nơi này trông như thế nào… Giống như một ngôi mộ tập thể vậy đủ loại thành phần, Ma Giới Mộ Địa, chắc hẳn là một cái tên thích hợp
Tàn hồn đã từng nói, muốn luyện linh hồn thì gặp hắn.
Dùng linh hồn?... Có thể dùng phép di hồn bay lên đấy? Tiểu Thất ngồi dưỡng thần, Cự nhân đã đi mất hắn không sợ kẻ làm phiền nhưng cũng ngồi ở một góc khuất mà di hồn bay lên phía trên
Càng đi đến gần cảm giác như bị quả cầu hút lại vậy, Đi thêm chút nữa liệu có thể thoát ra bên ngoài hay không, Nếu không thoát được thì hắn đang tự tìm cái chết
Đắn đo một lúc hắn quyết định bay lên thêm chút nữa. Quả cầu nhìn xa thì bé nhưng lúc này lại thấy vô cùng to lớn
Tiểu thất bị hút vào bên trong
“ Ngươi đã đến rồi… Ta tưởng ngươi sẽ bỏ đi cơ đấy”
“Ta đến luyện linh hồn”
“Ngươi không sợ không thoát ra khỏi quả cầu ư?”
“ Nếu ta nói ta bị hút vào thì sao?...Chẳng phải vẫn có người đi ra được ư”
Tàn hồn ngưng một lúc rồi nói
“Bị hút vào hay tự di vào cũng vậy? đã đến đây thì linh hồn ngươi sẽ bị tra tấn… Ngươi vượt qua thì ngươi mạnh mẽ mà rời đi, ngươi bị khuất phục không qua được thì sẽ bị cuốn theo những linh hồn oan khuất kia rồi cùng bọn chúng nhập vào một tên lâu la nào đấy”
“ Vậy sao… thế đám cự nhân sao lại biến mất rồi, chúng đi đâu?”
“ Bọn chúng được đi xuống đây, nhằm lấy được ma khí, nhưng ta chỉ cho chúng âm hồn bất tán… giờ có được rồi thì bọn chúng được đưa trở về phía bên trên, chờ ngày trở về đại lục “
Thì ra là được hai tên hậu nhân huyết tộc đem đi rồi… làm thế nào mới ra khỏi đây. Ma thôi lo vấn đề trước mặt đã, linh hồn phải tôi luyện qua thứ gì
“ Tu luyện linh hồn phải mất bao lâu mới có thể đi ra”
Tàn hồn lười biếng trả lời
“ Ngươi sẽ phải qua tra tấn ngũ hành…đưa qua hỏa ngục, đến đất băng phong, chìm trong Hắc Hải, lôi điện tra tấn… và còn… Ngươi từ từ mà tìm hiểu. ”
Xem ra còn nhiều nữa
“ Nhưng ta có lời khuyên… đừng cố gắng chống cự, cố mà hưởng thụ đi… có thể giúp ngươi vượt qua. Còn thời gian thì ta không dám nói trước…vai ngày, vài tháng, hoặc là cả năm… Đường ra tì có một nhưng ngươi không nên buông tay mà đi sang hướng khác, lạc hướng coi như là thất bại”
Tiểu thất bước về phía trước chạm tay vào quả cầu. hít một hơi nhắm mắt đưa chân chìm vào bên trong
/138
|