Đi một quãng dài Tiểu Thất và Băng Yêu đã đến nơi
Phía trước mặt là vô số ngọn núi, tất cả đều bao phủ bởi tuyết trắng, rõ ràng hắn không đi lên hướng bắc mà nơi nay cảm giác có chút lạ lùng, phía trên bầu trời những luồng khí đang không ngừng di chuyển tạo thành một vòng xoắn ốc mà một địa điểm nào đó trong mấy ngọn núi ở đây chính là trung tâm, Càng đi sâu vào bên trong Tiểu thất cảm thấy lạnh hơn bên ngoài
Tiểu thất nhìn Băng Yêu quan sát thái độ của nó xem có đang dấu hắn điều gì khi đi đến nơi này
“Nơi này hơi lạnh? Ngươi chắc nơi này có yêu nhân sinh sống?”
Tiểu thất nhấn mạnh chữ “lạnh” vì nơi này lạnh gần giống Băng Phong Chi cực. Nơi đó chỉ có Băng Phong lão tổ đến tu luyện, ngoài ra chẳng có ai là đi đến nơi đó
Băng Yêu trả lời
“Ta cũng không chắc…”
Tiểu Thất liếc khéo, Băng Yêu dụ hắn đi đến nơi này là có ý gì, Nơi này e rằng chẳng có yêu nhân sinh sống. Trời lại lạnh chẳng lẽ có tác động gì đó đến Băng Yêu làm nó khôi phục thực lực, hoặc là có một âm mưu nào đó được giăng ra đang đợi hắn đi vào
“Đừng nhìn ta như vậy… Ta không có ý gì đâu mà… Bên ngoài không có yêu nhân, nhưng bên trong lòng núi lại có Xuyên Giác Đầu… “
Tiểu thất thôi không lườm nữa, đúng là không có nhiều yêu nhân sinh sống ở bên ngoài, lời nói này có thể đúng, ngay cả ở ma vực còn sống trong hốc đá huống chi là những chỗ như thế này? Chắc là hắn lo nghĩ nhiều quá nên trách nhầm Băng Yêu hay chăng
“ Xuyên Giác đầu?“
Băng Yêu giải thích
“ từ khi yêu giới bị tuyết bao phủ, nhiều yêu nhân, yêu thú đã chọn cách chui vào lòng núi để sinh sống. Trong đó có một tộc là Xuyên Giác Đầu chuyên sinh sống ở bên trong núi đá… khả năng đào đá rất nhanh… ta nghĩ ngươi sẽ cần đến”
Tiểu thất gật gù, đây đúng là tộc mà hắn cần tìm rồi, Sửa lại Ma vực rất cần mấy tộc chuyên đào hang đá như vậy
“Vậy dẫn đường đi chứ… hoặc gọi bọn chúng ra cũng được”
“Gọi thì bọn chúng không ra đâu, với lại ta không nghĩ là chúng sợ ngươi, dù ngươi có mạnh nhưng chúng cứ chui trong hốc đá ngươi cũng đâu có làm gì được”
Tiểu thất lại gật gù, nếu chúng cứ chui rúc trong đấy thì đúng là không có cách nào bắt bọn chúng được, mà sức của hắn cũng chẳng thể phá hoại được cả ngọn núi, Tiểu thất nhìn Băng Yêu dò hỏi phương pháp thu phục Xuyên Giác Đầu
“ Ngươi có cao kiến gì không”
Dùng cặp mắt ngây thơ nhìn Tiểu Thất, băng yêu cười hì hì
“Ngươi đoán xem?”
Tiểu Thất quay sang hướng khác hít một hơi dài, chẳng nhìn nổi cái bản mặt đáng ghét của nó nữa
“ Lúc đầu ta cũng chỉ nói là dẫn đường cho ngươi thôi mà… giờ đến nơi rồi ngươi tự làm việc còn lại đi chứ”
Tiểu thất lườm thêm một cái để cảnh cáo, Nhưng hắn không quá bận tâm, bước thêm vài bước gần lại vách núi,
Âm thầm sử dụng Thủy Mặc Tâm pháp, Hắn xác định vị trí của cửa hang đang bị tuyết chôn vuifi. Hắn cúi người dùng phi hoàn gạt bớt lớp tuyết, tạo thành một hố sâu dẫn xuống phía cửa hang. Tiểu thất không khỏi ngán ngẩm khi cửa hang quá bé, chỉ có thể chui vào, chứ không dùng chân đi lại được, Điều này làm hắn nghi ngại về thể hình của Xuyên Giác Đầu
Từ dưới hố Tuyết Tiểu thất nói vọng lên
“ Ngươi chắc là Xuyên giác đầu khỏe hơn đám người sóc chứ”
Băng yêu từ phía trên nhảy xuống nhìn qua cửa hang một lượt.
‘” Nơi này nhỏ quá.. sợ là ngươi không vào được”
Tiểu Thất nhớ lại hồi mới gặp mặt Băng Yêu bèn nói
“ Hay ngươi biến ta nhỏ lại, giống như người làm với con voi đó”
“ Ý ngươi là Đại tùng?... nhưng ngươi mạnh hơn ta… phép thuất đấy không có tác dụng đâu… Trừ phi ngươi không vận khí trong người, thì có thể”
Ánh mắt Băng Yêu có vẻ ẩn chứa một tia nham hiểm, Tiểu thất không khỏi phải suy tính cẩn thận trước lời đề nghị này, Không dùng khí thì sức mạnh hắn giảm đi rất rất nhiều, còn nhục thể bị thu nhỏ lại thì chẳng phải sẽ càng bị yếu đi ư? Nếu đám Xuyên Giác Đầu to xác hơn thì hắn làm sao mà đánh lại đây?Thiên thời (thời tiết kiểu này không giống ủng hộ hắn), địa lợi ( đây là lãnh thổ của Xuyên Giác Đầu hắn không có am hiểu quá nhiều), nhân hòa ( Băng Yêu là yêu tinh đâu phải nhân, mà dù có là nhân thì mặt nó gian xảo chẳng thể nào mà tin được), Ba thứ đều không có Tiểu Thất chỉ than dài không quyết định
“Ngươi có đi vào hay không?”
“ Ta còn đang mải suy nghĩ”
Tiểu Thất dùng khí dò xét lại hệ thống lối đi trong lòng núi, linh hồn của hắn phát hiện ra bên trong khá là rộng không có nhỏ và hẹp như bên ngoài. Phía bên dưới còn có một lối đi rộng hơn, xem ra chỗ mà hắn định hcui vào chỉ là một lỗ thông gió, hoặc là cửa sổ mà thôi
Nhưng hắn vẫn giả vờ không biết gì
“ Ngươi đi vào bên trong đi, xem xét lối đi… khi nào ngươi thông thuộc thì ta sẽ đi vào”
“ Được rồi ngươi đợi ta một lúc “
Băng Yêu vui mừng vì tên tên đã đồng ý, đợi lúc nữa thu nhỏ Tiểu Thất sẽ cho hắn một bài học, mấy ngày này dám đe dọa hắn,làm khó dễ đủ đường
Thấy dáng người nhỏ con đã khuất vào trong lối đi tối tăm. Tiểu thất Thản nhiên vùi lấp cửa lối vào, rồi thong dong xuống chân núi tìm lối đi chính ở một phía khác
Trượt dài trên lớp tuyết dày, lối đi đã hiện ra phía trước, Tuy tuyết dày nhưng chưa che đi hoàn toàn cửa hang. Nhìn từ bên ngoài thì là một hốc đá không sâu, nhưng khí đi vào mới phát giác ra phía trên có lối đi thông vào bên trong. Nơi này cũng coi là khó bị phát hiện đi
Cửa hang chỉ như là che mắt yêu nhân bên ngoài, Tiểu Thất leo lên được một quãng, đi vào lòng núi, lối đi lại dốc đi xuống. Hang này không được hình thành tự nhiên, vậy phần đá đã được đào thi mang đi đâu. Tử bên ngoài nhìn qua thì chẳng thấy đống đá nào chất đống ở đó
Đường đi càng rộng dần về phía cuối đường hầm, và rồi chia ra thành nhiều nhánh, Tiểu thất đứng trước một sự lựa chọn phương hướng đều dùng Thủy Mặc Tâm Pháp dò xét một lượt. Để tránh bị lạc giữa vô số lối đi loằng ngoằng này
Với lại không gian tối tăm chẳng có ánh sáng, Phi hoàn của hắn trước giờ phát ra ánh sáng màu tím, sau khí hắn có ma khí thì đã hoàn toàn là màu đen, trong hang sâu không dùng được gì rồi. Ma việc này hắn cũng đâu chuẩn bị trước nên không có mang cái gì tạo ra lửa a
Một khắc sau
Đã đi vào hang được một lúc, Tiểu Thất đi đến một khu tương đối rộng và quan trọng nơi này có ánh sáng, Ngọn lửa màu xanh bốc lên từ những hòn đá làm hắn có cảm giác như đã gặp qua,À đúng rồi, là ở đám cưới của Tam Lang loại đá này là chất đốt ở vùng Bắc Phong, cháy được rất lâu
Xung quanh là mấy tên to béo núc ních thịt, dáng không cao lớn, tuy hơi thấp nhưng mà rất béo tốt. Giờ này còn đang tập chung ngủ với nhau quanh đống lửa
Thôi chết hắn bịt kín lối ra chắc Băng Yêu giận hắn mất, lại thiếu người thông dịch cho hắn rồi. Đúng là trong lúc làm việc thì không nên trêu đùa, giờ lại phải tự mình giải thích cho đám Xuyên Giác Đầu
Đang chìm trong giấc nồng, Tiểu Thất phóng ra phi hoàn phá vỡ vào thành hang, tạo nên âm thanh khô khốc, Nhưng chẳng có dấu hiệu nào cho thấy Tử Giác Đầu đã tỉnh giấc, Nhận thấy mình vừa làm một hành động vô nghĩa, Hắn bắt lấy phi hoàn tung thêm một chưởng vào đống lửa, làm mấy hòn đá bắn tung sang các hướng.
Mùi lông bị cháy khét xông vào mũi, Vài tên Tử Giác Đầu chợt rống lên, Tiểu Thất đã chuẩn bị tâm lý mà vẫn bất ngờ với tiếng thét vừa rồi. Bất ngờ hơn là ngọn lửa duy nhất tắt ngóm. Cả hang sâu lại chìm vào bóng tối,
Nhưng cũng may mắn, Tử Giác đầu dường như chưa nhận ra sự có mặt của Tiểu Thất, một lúc sau một ngọn lửa khác lại cháy lên, Lúc này ơhast giác Tiểu Thất đang đứng bên đó, ánh mắt phản chiếu ánh lửa đang cháy rực lóe lên, làm bọn chúng giật mình, chen lấn nhau mà chạy vào khắp các ngõ ngách
Thân thể to béo, mỗi bước chạy bụng mỡ không ngừng lun lên theo từng bước chân. Tốc độ này thì Tiểu Thất đi bộ cũng bắt được, Nhưng Hắn cũng nhanh chân chặn đường lấy một tên, Đừa Phi hoàn kề vào cổ của gã
“ May quá … thêm chút nữa là rơi đầu rồi”
Xuyên Giác Đầu giọng run run
“ Thờ thờ… tha tha tha mạng..”
Tiểu Thất thở phào, làm vẻ mặt biểu cảm
“ Ồ, ngươi biết nói chuyện… Vậy thì chúng ta dễ nói chuyện rồi”
Xuyên giác Đầu vẫn ớn lạnh Phi hoàn dí sát cổ của hắn chẳng thể nuốt nước bọt
“Ngươi… muốn làm gì… Bỏ bỏ thứ này ra đi, nguy hiểm quá”
Tiểu Thất hơi nới tay ra, lạnh lùng nói
“ Gọi hết đồng bọn của ngươi ra đây theo ta về Ma Vực”
“Ma Vực… Có chết ta cũng không đi theo ngươi tới đó”
Tiểu thất thấy vậy không ngại dí thêm phí hoàn lại gần, Hắn còn cảm thấy được nhục thể tên kia đang nứt ra dần mới nới tay lại
“ Ngươi không sợ chết sao? Ta sẽ phanh thây ngươi sau đó mang về vậy”
Xuyên Giác Đầu chột dạ
“ Ta sợ… nhưng người tìm mấy tên khác đi… ta nặng thế này người mang về sẽ mệt lắm”
Tiểu Thất Mỉm cười làm bộ mắt xuýt xoa
“ ôi… ngươi còn lo lắng cho cả ta nữa… thật cảm động. Ta có chút mủi lòng rồi đấy… Ngươi yên tâm, đám thuộc hạ của ta sẽ không để sót một miếng nào đâu”
Xuyên Giác Đầu bắt đầu la ó, nghe mà muốn nhức tai
“ Hay là ta mang ngươi cạo sạch lông trên người rồi quẳng người ra bên ngoài kia nhỉ… Bên ngoài khá là lạnh đấy…Ta nghĩ ngươi sẽ co rúm lại rồi ta sẽ tiện mang đi hơn”
“ Ngươi bị điên à… ta bị co rúm chứ có nhẹ hơn đâu, mà bị đóng băng thì càng nặng hơn, ngươi còn lâu mới mang đi được”
“ Thế à? Thôi kệ ta cứ mang ngươi ra bên ngoài đã rồi tính”
Xuyên Giác Đầu la lên
“ Đừng cạo lông của ta… ta … theo ngươi đi tới ma vực… “
“Không phải chỉ có mình ngươi… ta muốn tất cả Xuyên Giác Đầu… Chắc ngươi cũng biết ta nhanh như thế nào rồi chứ”
“ chỉ có ta, đi nhiều sẽ bị phát hiện mất”
Tiểu Thất hơi tò mò
“ Ai phát hiện… sao lại không đi được cả lũ… Ta quyết định rồi… tất cả đi theo ta.. hoặc là chết”
“ Bên ngoài có một con người tuyết nó mà phát hiện nhiều yêu nhân bỏ đi thì sẽ đuổi theo đóng băng bọn ta mất”
“Đó là người của ta… Băng Yêu không có làm gì hại các ngươi đâu”
Tiểu Thất cảm thấy không đúng, Băng Yêu có khả năng đóng băng sao chưa thấy dùng bao giờ, hay là nó dấu tài… Nhưng nó vốn sống ở phía nam mà
“Ngươi nói dối… nó ở ngoài đây suốt mà ta có thấy ngươi bao giờ đâu”
Vậy là có sự nhầm lẫm ở đây rồi, Tiểu thất đảo mắt nói bâng quơ
“ Chắc là ta nhầm…”
Xuyên Giác Đầu vội thêm
“Để trốn tránh nó và Tử giác Đầu của Ma Vực… nên mới phải sống ở một nơi trong hang sâu như thế này… Giờ bị ngươi tìm ra sau này cũng khó mà sống rồi”
Tiểu Thất đổi vẻ mặt nghiêm túc
“Ngươi khỏi lo… ma vực giờ này do ta làm chủ, chỉ cần làm thuộc hạ của ta sau này không có ai dám động đến mấy người…”
Tiểu Thất thu lại phi hoàn,
“ Còn tên bên ngoài cứ để…. cho ta nói chuyện là được”
Mấy Xuyên giác Đầu núp nghe ngóng câu chuyện thấy vậy lũ lượt kéo ra bên ngoài, da thịt núc ních dính sát vào nhau như một khối thịt khổng lồ
“ Chỉ cần tiêu diệt được tên ngoài kia thì … không chỉ Xuyên Giác đầu, các tộc yêu nhân xung quanh đây sẽ đi theo ngươi”
Tiểu thất cảm thán
“ Tên bên ngoài ghê gớm vậy sao… Ta chưa từng nghe qua… Nhưng muốn cản ta thì tên đó đụng nhầm người rồi”
Nghe khẩu khí kiểu ngạo đám Xuyên Giác Đầu hơi lưỡng lự rồi cũng xếp hàng lũ lượt đi theo Tiểu Thất, chủ yếu là hóng hớt xem tên này có bị đóng băng như mấy tên xấu số khác. Nếu quả thực họ có thể rời khỏi đây thì đi theo một thủ lĩnh như vậy cũng tốt.
Phía trước mặt là vô số ngọn núi, tất cả đều bao phủ bởi tuyết trắng, rõ ràng hắn không đi lên hướng bắc mà nơi nay cảm giác có chút lạ lùng, phía trên bầu trời những luồng khí đang không ngừng di chuyển tạo thành một vòng xoắn ốc mà một địa điểm nào đó trong mấy ngọn núi ở đây chính là trung tâm, Càng đi sâu vào bên trong Tiểu thất cảm thấy lạnh hơn bên ngoài
Tiểu thất nhìn Băng Yêu quan sát thái độ của nó xem có đang dấu hắn điều gì khi đi đến nơi này
“Nơi này hơi lạnh? Ngươi chắc nơi này có yêu nhân sinh sống?”
Tiểu thất nhấn mạnh chữ “lạnh” vì nơi này lạnh gần giống Băng Phong Chi cực. Nơi đó chỉ có Băng Phong lão tổ đến tu luyện, ngoài ra chẳng có ai là đi đến nơi đó
Băng Yêu trả lời
“Ta cũng không chắc…”
Tiểu Thất liếc khéo, Băng Yêu dụ hắn đi đến nơi này là có ý gì, Nơi này e rằng chẳng có yêu nhân sinh sống. Trời lại lạnh chẳng lẽ có tác động gì đó đến Băng Yêu làm nó khôi phục thực lực, hoặc là có một âm mưu nào đó được giăng ra đang đợi hắn đi vào
“Đừng nhìn ta như vậy… Ta không có ý gì đâu mà… Bên ngoài không có yêu nhân, nhưng bên trong lòng núi lại có Xuyên Giác Đầu… “
Tiểu thất thôi không lườm nữa, đúng là không có nhiều yêu nhân sinh sống ở bên ngoài, lời nói này có thể đúng, ngay cả ở ma vực còn sống trong hốc đá huống chi là những chỗ như thế này? Chắc là hắn lo nghĩ nhiều quá nên trách nhầm Băng Yêu hay chăng
“ Xuyên Giác đầu?“
Băng Yêu giải thích
“ từ khi yêu giới bị tuyết bao phủ, nhiều yêu nhân, yêu thú đã chọn cách chui vào lòng núi để sinh sống. Trong đó có một tộc là Xuyên Giác Đầu chuyên sinh sống ở bên trong núi đá… khả năng đào đá rất nhanh… ta nghĩ ngươi sẽ cần đến”
Tiểu thất gật gù, đây đúng là tộc mà hắn cần tìm rồi, Sửa lại Ma vực rất cần mấy tộc chuyên đào hang đá như vậy
“Vậy dẫn đường đi chứ… hoặc gọi bọn chúng ra cũng được”
“Gọi thì bọn chúng không ra đâu, với lại ta không nghĩ là chúng sợ ngươi, dù ngươi có mạnh nhưng chúng cứ chui trong hốc đá ngươi cũng đâu có làm gì được”
Tiểu thất lại gật gù, nếu chúng cứ chui rúc trong đấy thì đúng là không có cách nào bắt bọn chúng được, mà sức của hắn cũng chẳng thể phá hoại được cả ngọn núi, Tiểu thất nhìn Băng Yêu dò hỏi phương pháp thu phục Xuyên Giác Đầu
“ Ngươi có cao kiến gì không”
Dùng cặp mắt ngây thơ nhìn Tiểu Thất, băng yêu cười hì hì
“Ngươi đoán xem?”
Tiểu Thất quay sang hướng khác hít một hơi dài, chẳng nhìn nổi cái bản mặt đáng ghét của nó nữa
“ Lúc đầu ta cũng chỉ nói là dẫn đường cho ngươi thôi mà… giờ đến nơi rồi ngươi tự làm việc còn lại đi chứ”
Tiểu thất lườm thêm một cái để cảnh cáo, Nhưng hắn không quá bận tâm, bước thêm vài bước gần lại vách núi,
Âm thầm sử dụng Thủy Mặc Tâm pháp, Hắn xác định vị trí của cửa hang đang bị tuyết chôn vuifi. Hắn cúi người dùng phi hoàn gạt bớt lớp tuyết, tạo thành một hố sâu dẫn xuống phía cửa hang. Tiểu thất không khỏi ngán ngẩm khi cửa hang quá bé, chỉ có thể chui vào, chứ không dùng chân đi lại được, Điều này làm hắn nghi ngại về thể hình của Xuyên Giác Đầu
Từ dưới hố Tuyết Tiểu thất nói vọng lên
“ Ngươi chắc là Xuyên giác đầu khỏe hơn đám người sóc chứ”
Băng yêu từ phía trên nhảy xuống nhìn qua cửa hang một lượt.
‘” Nơi này nhỏ quá.. sợ là ngươi không vào được”
Tiểu Thất nhớ lại hồi mới gặp mặt Băng Yêu bèn nói
“ Hay ngươi biến ta nhỏ lại, giống như người làm với con voi đó”
“ Ý ngươi là Đại tùng?... nhưng ngươi mạnh hơn ta… phép thuất đấy không có tác dụng đâu… Trừ phi ngươi không vận khí trong người, thì có thể”
Ánh mắt Băng Yêu có vẻ ẩn chứa một tia nham hiểm, Tiểu thất không khỏi phải suy tính cẩn thận trước lời đề nghị này, Không dùng khí thì sức mạnh hắn giảm đi rất rất nhiều, còn nhục thể bị thu nhỏ lại thì chẳng phải sẽ càng bị yếu đi ư? Nếu đám Xuyên Giác Đầu to xác hơn thì hắn làm sao mà đánh lại đây?Thiên thời (thời tiết kiểu này không giống ủng hộ hắn), địa lợi ( đây là lãnh thổ của Xuyên Giác Đầu hắn không có am hiểu quá nhiều), nhân hòa ( Băng Yêu là yêu tinh đâu phải nhân, mà dù có là nhân thì mặt nó gian xảo chẳng thể nào mà tin được), Ba thứ đều không có Tiểu Thất chỉ than dài không quyết định
“Ngươi có đi vào hay không?”
“ Ta còn đang mải suy nghĩ”
Tiểu Thất dùng khí dò xét lại hệ thống lối đi trong lòng núi, linh hồn của hắn phát hiện ra bên trong khá là rộng không có nhỏ và hẹp như bên ngoài. Phía bên dưới còn có một lối đi rộng hơn, xem ra chỗ mà hắn định hcui vào chỉ là một lỗ thông gió, hoặc là cửa sổ mà thôi
Nhưng hắn vẫn giả vờ không biết gì
“ Ngươi đi vào bên trong đi, xem xét lối đi… khi nào ngươi thông thuộc thì ta sẽ đi vào”
“ Được rồi ngươi đợi ta một lúc “
Băng Yêu vui mừng vì tên tên đã đồng ý, đợi lúc nữa thu nhỏ Tiểu Thất sẽ cho hắn một bài học, mấy ngày này dám đe dọa hắn,làm khó dễ đủ đường
Thấy dáng người nhỏ con đã khuất vào trong lối đi tối tăm. Tiểu thất Thản nhiên vùi lấp cửa lối vào, rồi thong dong xuống chân núi tìm lối đi chính ở một phía khác
Trượt dài trên lớp tuyết dày, lối đi đã hiện ra phía trước, Tuy tuyết dày nhưng chưa che đi hoàn toàn cửa hang. Nhìn từ bên ngoài thì là một hốc đá không sâu, nhưng khí đi vào mới phát giác ra phía trên có lối đi thông vào bên trong. Nơi này cũng coi là khó bị phát hiện đi
Cửa hang chỉ như là che mắt yêu nhân bên ngoài, Tiểu Thất leo lên được một quãng, đi vào lòng núi, lối đi lại dốc đi xuống. Hang này không được hình thành tự nhiên, vậy phần đá đã được đào thi mang đi đâu. Tử bên ngoài nhìn qua thì chẳng thấy đống đá nào chất đống ở đó
Đường đi càng rộng dần về phía cuối đường hầm, và rồi chia ra thành nhiều nhánh, Tiểu thất đứng trước một sự lựa chọn phương hướng đều dùng Thủy Mặc Tâm Pháp dò xét một lượt. Để tránh bị lạc giữa vô số lối đi loằng ngoằng này
Với lại không gian tối tăm chẳng có ánh sáng, Phi hoàn của hắn trước giờ phát ra ánh sáng màu tím, sau khí hắn có ma khí thì đã hoàn toàn là màu đen, trong hang sâu không dùng được gì rồi. Ma việc này hắn cũng đâu chuẩn bị trước nên không có mang cái gì tạo ra lửa a
Một khắc sau
Đã đi vào hang được một lúc, Tiểu Thất đi đến một khu tương đối rộng và quan trọng nơi này có ánh sáng, Ngọn lửa màu xanh bốc lên từ những hòn đá làm hắn có cảm giác như đã gặp qua,À đúng rồi, là ở đám cưới của Tam Lang loại đá này là chất đốt ở vùng Bắc Phong, cháy được rất lâu
Xung quanh là mấy tên to béo núc ních thịt, dáng không cao lớn, tuy hơi thấp nhưng mà rất béo tốt. Giờ này còn đang tập chung ngủ với nhau quanh đống lửa
Thôi chết hắn bịt kín lối ra chắc Băng Yêu giận hắn mất, lại thiếu người thông dịch cho hắn rồi. Đúng là trong lúc làm việc thì không nên trêu đùa, giờ lại phải tự mình giải thích cho đám Xuyên Giác Đầu
Đang chìm trong giấc nồng, Tiểu Thất phóng ra phi hoàn phá vỡ vào thành hang, tạo nên âm thanh khô khốc, Nhưng chẳng có dấu hiệu nào cho thấy Tử Giác Đầu đã tỉnh giấc, Nhận thấy mình vừa làm một hành động vô nghĩa, Hắn bắt lấy phi hoàn tung thêm một chưởng vào đống lửa, làm mấy hòn đá bắn tung sang các hướng.
Mùi lông bị cháy khét xông vào mũi, Vài tên Tử Giác Đầu chợt rống lên, Tiểu Thất đã chuẩn bị tâm lý mà vẫn bất ngờ với tiếng thét vừa rồi. Bất ngờ hơn là ngọn lửa duy nhất tắt ngóm. Cả hang sâu lại chìm vào bóng tối,
Nhưng cũng may mắn, Tử Giác đầu dường như chưa nhận ra sự có mặt của Tiểu Thất, một lúc sau một ngọn lửa khác lại cháy lên, Lúc này ơhast giác Tiểu Thất đang đứng bên đó, ánh mắt phản chiếu ánh lửa đang cháy rực lóe lên, làm bọn chúng giật mình, chen lấn nhau mà chạy vào khắp các ngõ ngách
Thân thể to béo, mỗi bước chạy bụng mỡ không ngừng lun lên theo từng bước chân. Tốc độ này thì Tiểu Thất đi bộ cũng bắt được, Nhưng Hắn cũng nhanh chân chặn đường lấy một tên, Đừa Phi hoàn kề vào cổ của gã
“ May quá … thêm chút nữa là rơi đầu rồi”
Xuyên Giác Đầu giọng run run
“ Thờ thờ… tha tha tha mạng..”
Tiểu Thất thở phào, làm vẻ mặt biểu cảm
“ Ồ, ngươi biết nói chuyện… Vậy thì chúng ta dễ nói chuyện rồi”
Xuyên giác Đầu vẫn ớn lạnh Phi hoàn dí sát cổ của hắn chẳng thể nuốt nước bọt
“Ngươi… muốn làm gì… Bỏ bỏ thứ này ra đi, nguy hiểm quá”
Tiểu Thất hơi nới tay ra, lạnh lùng nói
“ Gọi hết đồng bọn của ngươi ra đây theo ta về Ma Vực”
“Ma Vực… Có chết ta cũng không đi theo ngươi tới đó”
Tiểu thất thấy vậy không ngại dí thêm phí hoàn lại gần, Hắn còn cảm thấy được nhục thể tên kia đang nứt ra dần mới nới tay lại
“ Ngươi không sợ chết sao? Ta sẽ phanh thây ngươi sau đó mang về vậy”
Xuyên Giác Đầu chột dạ
“ Ta sợ… nhưng người tìm mấy tên khác đi… ta nặng thế này người mang về sẽ mệt lắm”
Tiểu Thất Mỉm cười làm bộ mắt xuýt xoa
“ ôi… ngươi còn lo lắng cho cả ta nữa… thật cảm động. Ta có chút mủi lòng rồi đấy… Ngươi yên tâm, đám thuộc hạ của ta sẽ không để sót một miếng nào đâu”
Xuyên Giác Đầu bắt đầu la ó, nghe mà muốn nhức tai
“ Hay là ta mang ngươi cạo sạch lông trên người rồi quẳng người ra bên ngoài kia nhỉ… Bên ngoài khá là lạnh đấy…Ta nghĩ ngươi sẽ co rúm lại rồi ta sẽ tiện mang đi hơn”
“ Ngươi bị điên à… ta bị co rúm chứ có nhẹ hơn đâu, mà bị đóng băng thì càng nặng hơn, ngươi còn lâu mới mang đi được”
“ Thế à? Thôi kệ ta cứ mang ngươi ra bên ngoài đã rồi tính”
Xuyên Giác Đầu la lên
“ Đừng cạo lông của ta… ta … theo ngươi đi tới ma vực… “
“Không phải chỉ có mình ngươi… ta muốn tất cả Xuyên Giác Đầu… Chắc ngươi cũng biết ta nhanh như thế nào rồi chứ”
“ chỉ có ta, đi nhiều sẽ bị phát hiện mất”
Tiểu Thất hơi tò mò
“ Ai phát hiện… sao lại không đi được cả lũ… Ta quyết định rồi… tất cả đi theo ta.. hoặc là chết”
“ Bên ngoài có một con người tuyết nó mà phát hiện nhiều yêu nhân bỏ đi thì sẽ đuổi theo đóng băng bọn ta mất”
“Đó là người của ta… Băng Yêu không có làm gì hại các ngươi đâu”
Tiểu Thất cảm thấy không đúng, Băng Yêu có khả năng đóng băng sao chưa thấy dùng bao giờ, hay là nó dấu tài… Nhưng nó vốn sống ở phía nam mà
“Ngươi nói dối… nó ở ngoài đây suốt mà ta có thấy ngươi bao giờ đâu”
Vậy là có sự nhầm lẫm ở đây rồi, Tiểu thất đảo mắt nói bâng quơ
“ Chắc là ta nhầm…”
Xuyên Giác Đầu vội thêm
“Để trốn tránh nó và Tử giác Đầu của Ma Vực… nên mới phải sống ở một nơi trong hang sâu như thế này… Giờ bị ngươi tìm ra sau này cũng khó mà sống rồi”
Tiểu Thất đổi vẻ mặt nghiêm túc
“Ngươi khỏi lo… ma vực giờ này do ta làm chủ, chỉ cần làm thuộc hạ của ta sau này không có ai dám động đến mấy người…”
Tiểu Thất thu lại phi hoàn,
“ Còn tên bên ngoài cứ để…. cho ta nói chuyện là được”
Mấy Xuyên giác Đầu núp nghe ngóng câu chuyện thấy vậy lũ lượt kéo ra bên ngoài, da thịt núc ních dính sát vào nhau như một khối thịt khổng lồ
“ Chỉ cần tiêu diệt được tên ngoài kia thì … không chỉ Xuyên Giác đầu, các tộc yêu nhân xung quanh đây sẽ đi theo ngươi”
Tiểu thất cảm thán
“ Tên bên ngoài ghê gớm vậy sao… Ta chưa từng nghe qua… Nhưng muốn cản ta thì tên đó đụng nhầm người rồi”
Nghe khẩu khí kiểu ngạo đám Xuyên Giác Đầu hơi lưỡng lự rồi cũng xếp hàng lũ lượt đi theo Tiểu Thất, chủ yếu là hóng hớt xem tên này có bị đóng băng như mấy tên xấu số khác. Nếu quả thực họ có thể rời khỏi đây thì đi theo một thủ lĩnh như vậy cũng tốt.
/138
|