Thời Gian Cùng Anh Triền Miên

Chương 43: Thẻ này em xài tùy ý.

/3043


Chương 43: Thẻ này em xài tùy ý.

"Dạ thưa thiếu gia. Tôi sẽ coi chừng bọn họ cẩn thận, tuyệt đối không khiến thiếu phu nhân tức giận." Vú Trương là người nhanh trí, cũng là người duy nhất hiểu rõ tính tình người trước mặt.

Hai người hầu kia bà định đuổi ra ngoài, không nghĩ tới thiếu gia lại tự xử lý họ.

Mang đi đâu thì bà không biết, nhưng có thể khẳng định, hai người họ không có kết quả tốt.

Những người khác thấy vú Trương lên tiếng, nhưng bởi vì quy định ở Lục gia, lúc này cũng không dám ba mồm bảy miệng nhao nhao lên.

Chỉ dám gật đầu bày tỏ quyết tâm của mình.

Lục Dục Thần hài lòng thu mắt, nhìn về phía Đường Tâm Lạc.

"Tâm Lạc, đây là người làm ở biệt thự, người cao nhất là vú Trương, sau này có bất cứ vấn đề gì thì nói với bà ấy."

Âm thanh của Lục Dục Thần trầm thấp mà du dương, nghe hai chữ "Tâm Lạc" trong miệng anh, Đường Tâm Lạc cảm thấy cả hai tai mình nóng lên.

Cô gật đầu, không nghĩ gì nhiều: "Được rồi, em hiểu rồi."

Tròng mắt đen sâu không lường trước được dời khỏi mặt cô, lúc này Đường Tâm Lạc mới thở phào nhẹ nhỏm.

Người làm nhanh chóng trở về vị trí, vú Trương tự mình chuẩn bị đồ ăn, vừa rồi thức ăn bị nguội, bây giờ đã được hâm nóng.

Vú Trương cũng lấy lòng Đường Tâm Lạc, thái độ của thiếu gia đối với cô không bình thường, người làm các cô đương nhiên phải nịnh hót thiếu phu nhân. Nhưng mà, quy định ở Lục gia rất nghiêm khắc, bà cũng không dám nhiệt tình quá mức. Bạn muốn đọc full liên hệ : tttukidmh@gmail.com 

Chẳng qua là lúc Đường Tâm Lạc không để ý thì lén quan sát, thừa dịp báo cho bà phu nhân biết.

Đường Tâm Lạc cũng không biết mình đang bị người khác quan sát, chỉ quy củ ngồi ăn cơm.

Thấy Lục Dục Thần không nói thêm gì nữa, cô cũng không hỏi nhiều, ngoan ngoãn ngồi ăn cơm một bên.

Hôm nay, cô cũng hiểu được Lục Dục Thần muốn làm gì.

Anh giúp cô lập uy.

Nhưng mà, cô vẫn không hiểu rõ vì sao thái độ của anh lại chuyển nhanh như vậy.

Đường Tâm Lạc lặng lẽ quan sát Lục Dục Thần ngồi kế bên, ánh mắt anh trầm thấp, đường nét tinh xảo tuấn tú đã bớt đi phần lạnh lùng so với lúc dạy dỗ người làm.

Nhưng chỉ trong chốc lát, khí chất lạnh lùng vô tình của anh cũng bao phủ cô.

Thật không thể  công nhận, không thể rèn luyện được, đây là thói quen của thế gia trăm năm.

Đường Tâm Lạc thấy tầm mắt nhìn thẳng của Lục Dục Thần, trong lòng có rất nhiều nghi vấn nhưng không dám nói ra.

Trong phút chốc, bữa cơm với bầu không khí ngột ngạt buồn tẻ này kết thúc.

Sau khi ăn xong, Lục Dục Thần dẫn cô tới phòng sách ngồi.

Đường Tâm Lạc đoán được đại khái anh muốn nói gì với cô.

Tới phòng sách, Lục Dục Thần để cô tùy ý ngồi, anh thì ngồi ở ghế salon bọc da thật.

Đường Tâm Lạc ngồi đối diện anh.

Lục Dục Thần thấy cô giống như nàng dâu nhỏ ngồi đối diện mình, môi không nhịn được mỉm cười.

Anh vỗ vào chỗ trống bên cạnh mình: "Qua đây, chỗ đó xa quá."

Đường Tâm Lạc do dự mấy giây, hay là thuận ý anh qua đó gồi, mà trong lòng không nhịn được mắng, đúng là lạ đời, rõ ràng bảo cô tùy ý ngồi.

Ngồi cạnh Lục Dục Thần, đáy mắt Đường Tâm Lạc có chút thâm sâu cảnh giác.

Lục Dục Thần chỉ nhìn một cái thì biết cô đang nghĩ gì.

Nụ cười ở khóe miệng anh sâu hơn, cả người lười biếng dựa vào phía sau một chút, đôi chân dài bắt chéo lên, đôi mắt thâm sâu khó lường.

Lấy một chiếc thẻ đen ném lên người Đường Tâm Lạc.

"Mật khẩu là sinh nhật anh, sáu chữ số, tiền trong đó em cứ xài thoải mái."



/3043

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status