Thốn Mang

Chương 186: Nhất xúc tức phát

/478


Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Lúc này trong lòng Tằng Thăng tràn ngập sát cơ, Lý Dương giết ái đồ lão, giết con cưng lão, lại huỷ đi nhục thể của lão. Giờ phút này lão phải đem Lý Dương giết chết!
Lão đương nhiên sẽ không mở Thái Cực Phong Nguyên đại trận. Đại trận này nếu vừa mở mà Lý Dương sử dụng độn thuật, bọn họ căn bản đuổi không kịp Lý Dương, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lý Dương bỏ chạy, do vậy bất kể thế nào đại trận không thể mở.
Trần Kiếm Phong sắc mặt biến đổi, cường ngạnh cười lạnh nói:
- Tằng Thăng trưởng lão, lẽ nào ngươi nghĩ rằng ngươi chống đỡ được mấy ngàn đạo hữu ở nơi đây? Ngươi nói không mở là không mở sao?
Theo thời gian trôi đi, người đến nơi đây càng lúc càng nhiều. Bên ngoài đại trận, hoặc ngự không, hoặc ngự kiếm, cũng có một số tu chân giả chân đạp hồ lô lần lượt nhìn Tằng Thăng trưởng lão. Nơi đây tam giáo cửu lưu, bất kể là thập đại tông phái hay là một số tu tiên giả độc lai độc vãng. Tóm lại, sau lưng những người này đại biểu cho chín phần mười thế lực tu tiên giả Côn Luân tiên cảnh.
Mấy ngàn tu tiên giả tập trung nhìn, cảm giác đó thực là phi thường khủng bố.
Trong thế tục bình thường, mấy ngàn người thường trừng mắt nhìn ngươi, đã có một cỗ áp lực rồi, đừng nói mấy ngàn tu tiên giả tu vi tinh thâm.
Với Thục Sơn kiếm phái cầm đầu, mấy ngàn tu tiên giả chờ câu trả lời của Tằng Thăng!
Nếu như không đáo ứng, có lẽ Kim Kiếm tôn giả sẽ trực tiếp một kiếm phá đại trận này. Đại trận này lực phòng ngự cũng có hạn, chỉ cần cao thủ đẳng cấp Thiên tiên đến, liền có thể phá đại trận này. Đừng nói là Kim Kiếm tôn giả đã độ qua bảy lần tán tiên thiên kiếp.
Tằng Thăng ánh mắt nheo lại, nếu như nhiều người như vậy muốn cường hành tiến vào, lão cũng không có biện pháp gì!
Đột nhiên, Tằng Thăng nghiến răng, cơ trên mặt chuyển động, lập tức cao giọng nói:
- Các vị đạo hữu, hôm nay Tằng Thăng tôi cũng không dấu cái xấu nữa, tặc từ của Tinh Cực tông này giết con của tôi, lại giết ái đồ của tôi, hiện tại không ngờ còn nhân lúc tôi không phòng bị mà đánh lén, huỷ đi nhục thể của lão phu, ha ha… Ta đường đường là cao thủ Đại Thành kỳ, ngược lại bị huỷ mất nhục thể, phải chuyển qua tu tán tiên! Cừu này hận này, tôi có thể không báo sao? Các vị đạo hữu, mọi người nói, ta có thể không báo cừu này sao? Xin các vị đạo hữu nể mặt Tằng Thăng này, Tằng Thăng suốt đời không quên!
Nói xong, Tằng Thăng cúi người một cái thật sâu.
Tất cả tu tiên giả đều sững sờ, mọi người cũng không vô lý gây náo loạn, hiện tại nghe Tằng Thăng nói đáng thương như vậy, cả đám đều nổi lên lòng trắc ẩn.
- Quả nhiên, Tằng Thăng trưởng lão quả nhiên biến thành tán tiên rồi. Ai, cao thủ Đại Thành kỳ không ngờ ngược lại tu tán tiên, không thể trách Tằng Thăng trưởng lão phát cuồng à, mọi người tạm ở bên ngoài chờ một lúc đi.
Một vị tu tiên giả cảm thán nói.
Tu tiên giả công lực không tệ một chút đều phát hiện Tằng Thăng quả nhiên biến thành tán tiên rồi, cả đám đều hiểu ra.
Đã chết con mình, đã chết ái đồ, lại bị huỷ đi nhục thân, Tằng Thăng không khai mở đại trận cũng chuyện có thể hiểu, mấy ngàn tu chân giả cũng không có cưỡng bách gì.
Bất quá, Tằng Thằng hiểu, lần này hắn đem sự tình nói ra, tin rằng trong vài ngày cả Côn Luân tiên cảnh đều sẽ biết hắn Tằng Thăng đường đường cao thủ Đại Thành kỳ, ngược lại phải tu tán tiên. Chuyện xấu này nhất định sẽ lưu truyền ngàn năm vạn năm.
Nhưng vì giết Lý Dương, Tằng Thăng đã không tiếc gì nữa.
Trần Kiếm Phong thì lại cười lạnh, Tằng Thăng này có thể qua mắt người khác, nhưng không qua mắt được Thục Sơn kiếm phái hắn!
- Kiếm Phong à, cứ vậy đi, ta thấy Lý Dương kia số chết trong đại trận rất nhỏ, ngược lại còn chiếm ưu thế. Không cần vội, cứ để tiểu tử Lý Dương chơi đùa một chút, chờ khi hắn nguy hiểm chúng ta lại tiến vào cũng không trễ.
Với thần thức của Kim Kiếm tôn giả hoàn toàn có thể nhìn thấy rõ ràng mọi tình huống.
Trần Kiếm Phong vừa nghe đại trưởng lão nói như vậy, hắn trong lòng suy nghĩ "Cũng đúng, hiện tại Lý Dương tựa hồ có phần ưu thế, không cần vội."
- Ừm, Thái Cực Phong Nguyên đại trận này, tạm thời để vậy.
Trần Kiếm Phong thản nhiên nói.
Tằng Thăng vừa nghe, nhất thời mừng rỡ, lão lo lắng nhất là Thục Sơn kiếm phái muốn tiến vào, có sự tồn tại của Kim Kiếm tôn giả, Thượng Thanh cung bọn họ ngăn cản không nổi.
- Nguyên Minh, Nguyên Thanh, chúng ta đi!
Đứng ở bên rìa Nguyên Thanh, Nguyên Minh lập tức cùng Tằng Thăng lại cùng nhau tìm kiếm Lý Dương.
Còn lúc này, Kim kiếm trên đại trận cũng bay về trong bao kiếm của Kim Kiếm tôn giả.
Tằng Thăng đi như bay, đột nhiên quay đầu nhìn mấy ngàn tu chân giả phía ngoài đại trận, cùng với cao thủ Thục Sơn kiếm phái, trong lòng có quyết định.
"Tằng Ngạn, Diệc Trang bị giết, bổn trưởng lão nhục thể bị huỷ, chỉ có thể trọng tu tán tiên, trên tay tặc tử Tinh Cực tông có Hạnh Linh Thất Sắc hoa!"
Đem tin tức này đưa vào trong truyện tấn ngọc bội, sau đó bóp nát.
Tằng Thằng cũng hiểu được, chuyện phát triển đến nước này chỉ có ba trưởng lão như lão, đã không còn trấn áp được cục diện rồi.
Trong đại điện Thượng Thanh cung.
Cung chủ Thượng Thanh cung Phụng Tân tiếp được tin tức truyện tấn ngọc bội truyền đến, nhất thời triệu tập lượng lớn đệ tử Thượng Thanh cung.
- Các vị, lần này Tằng Ngạn phát hiện được thiên tài địa bảo chính là Hạnh Linh Thất Sắc hoa!
Cung chủ Phụng Tân nói trước tiên.
Hạnh Linh Thất Sắc hoa!
Các trưởng lão Thượng Thanh cung phía dưới cùng các đệ tử hàng đầu lần lượt đều kinh ngạc, nhất thời trong đại điện huyên náo cả lên, sự trân quý của Hạnh Linh Thất Sắc hoa, những nhân vật cao tầng của Thượng Thanh cung đều hiểu rõ!
- Nhưng mà…!
Tất cả đệ tử đều yên tĩnh lại, nghe cung chủ nói.
- Nhưng mà Tằng Ngạn, Diệc Trang bị giết, Tằng Thăng trưởng lão nhục thể bị huỷ, ngược lại phải tu tán tiên!
Cung chủ Phụng Tân lạnh giọng nói.
Nhất thời đệ tử phía dưới ngây ngươi, Thượng Thanh cung là Côn Luân tiên cảnh đệ nhất đại phái, từ khi nào bị người khi dễ thành như vậy.
- Hung thủ chính là đệ tử Tinh Cực tông!
Thượng Thanh cung từ rất sớm đã nhìn Tinh Cực tông không thuận mắt, bất quá Tinh Cực tông thực lực rất mạnh, không chỉ đệ tử mạnh, hơn nữa cao thủ đẳng cấp tán tiên cũng có không ít, trong đó hùng mạnh nhất chính là "Minh Lan tam tiên". Nghe nói "Minh Lan tam tiên" này nằm xưa cùng Tầm Hoan chân nhân có tình huynh đệ.
- Phụng Tân, mang theo mấy trăm đệ tử mau lên, ta qua đó trước!
Thanh âm thanh u vang lên trong đại điện.
Tất cả đệ tử đều nhìn về phía bầu trời ngoài đại điện, chỉ thấy một lão già áo xanh dẫn theo sáu người trung niên, thoáng chốc biến mất nơi cuối chân trời.
Ngọc Minh chân nhân!
Lão già áo xanh dẫn dầu chính là Ngọc Minh chân nhân, phía sau chính là sáu vị tán tiên của Thượng Thanh cung, đương nhiên, sáu tán tiên này chỉ là một bộ phận thực lực Thượng Thanh cung mà thôi, còn có không ít tán tiên tiền bối đang bế quan! Với tốc độ của Ngọc Minh chân nhân, có lẽ một canh giờ là có thể đến kịp.
Phụng Tân nhất thời tràn đầy khí thế, tuỳ ý chọn ra mấy trăm đệ tử rồi cũng đuổi theo.
Lần này, Thượng Thanh cung tính là biểu hiện một chút cường thế của đệ nhất đại tông phái.
Tinh Cực tông thuộc về cực bắc Thiên Vân sơn mạch, cách Tiêu Diêu tiên phủ thật là quá xa xôi.
Cho dù rất sớm nhận được tin tức, nhưng mà vẫn còn trên đường phi hành.
"Hạnh Linh Thất Sắc hoa xuất thế, lên… " Đây chính là tin tức mà Lý Dương thông qua truyện tấn ngọc bội gửi cho Tinh Cực tông.
- Lần này thỉnh ba vị tiền bối ra tay, Ảo Quang cũng thật xấu hổ!
Ảo Quang chân nhân giá ngự đoa mang, bên cạnh là ba lão già tóc bạc đang ngự không phi hành, tốc độ cực nhanh khiến người cực kỳ sợ hãi.
Tinh Cực tông sở dĩ có thể trở thành đại tông phái, thế lực tiếp cận Thục Sơn kiếm phái và Thượng Thanh cung không chỉ là bản thân thực lực mạnh mẽ và đệ tử công kích cường đại, quan trọng nhất chính là siêu cấp cao thủ cũng là phi thường.
Thượng Thanh cung và Thục Sơn kiếm phái ẩn dấu thâm hậu, trong tông phái tán tiên không ít, tán tiên mạnh nhất thậm chí độ quá bảy lần tán tiên thiên kiếp.
Còn siêu cấp cao thủ Tinh Cực tông cũng không kém bao nhiêu, "Minh Lan tam tiên" ba vị cao thủ độ qua sáu lần tán tiên thiên kiếp. Năm xưa nợ Lý Tầm Hoan ân tình lớn, hơn nữa cùng Lý Tầm Hoan cảm tình thập phần tốt. Giống như huynh đệ, do vậy liền lưu lại Tinh Cực tông, hơn nữa Ảo Quang chân nhân không giống như Tầm Hoan chân nhân.
Tầm Hoan chân nhân lười kiếm cái gì cao thủ, nhưng Ảo Quang chân nhân lại đem trí lực phát dương quang đại Tinh Cực tông. Ông kiệt lực tìm kiếm một số tán tu, mời những cao thủ đẳng cấp tán tiên này đến môn phái làm khách.
Hiện tại trong Tinh Cực tông tán tiên khách khanh cũng có không ít, mạnh nhất chính là "Minh Lan tam tiên"!
- Ảo Quang không cần như thế, Thượng Thanh cung đó thực lực hùng mạnh, nhưng khi dễ một tiểu bối cũng là quá đáng. Đương nhiên trừ khi Ngọc Minh chân nhân kia xuất thủ, ba lão già chúng ta sẽ xuất thủ, "Minh Lan tam tài trận" của ba huynh đệ chúng ta cũng đã lâu không có sử dụng. Lần trước cùng Ngọc Minh chân nhân đối chiến, vẫn là chuyện của một ngàn năm trước. Lần trước ba huynh đệ chúng ta thua một lần, bất quá hơn một ngàn năm sau, thì lại không giống rồi!
Lão đại Minh Thiên trong "Minh Lan tam tiên" tự tin nói.
Lúc xưa, Ngọc Minh chân nhân độ qua sáu lần tán tiên thiên kiếp, ba huynh đệ bọn họ độ qua năm lần tán tiên thiên kiếp. Ngọc Minh chân nhân một đối ba, cuối cùng hiểm hiểm thắng được ba ngươi, bất quá cũng không có dư lực để truy kích nữa.
Nhưng hiện tại, Ngọc minh chân nhân lại độ qua một lần tán tiên thiên kiếp, công lực thâm hậu thêm một tầng, nhưng Minh Lan tam tiên, trải qua một lần tán tiên thiên kiếp, công lực ba người cũng đề cao, lúc này tái sử dụng "Minh Lan tam tài trận" để hợp kích, uy lực đề cao lên rất nhiều.
- Rửa sạch nỗi nhục lần trước!
Minh Lan tam tiên lần này đến, cũng là vì điều này.
Ảo Quang chân nhân mục quang nhìn về phương nam:
- Thượng Thanh cung? Hừ, Tinh Cực tông ta cũng không phải là dễ dàng đối phó vậy đâu! Cháu yêu của ta, cháu phải ráng kiên trì, ông nội chỉ nửa canh giờ là tới!
Liền đó bốn người hoá thành lưu quang, trong nháy mắt bay về hướng cực nam.
Bên ngoài Thái Cực Phong Nguyên đại trận!
Lưu quang!
Gần như mấy ngàn tu chân giả đều trơ mắt nhìn ra xa, một đạo lưu quang loé lên, nhất thời một người trung niên tóc bạc liền xuất hiện trong đại trận.
- Hừ, Thượng Thanh cung lá gan không nhỏ, ngay thứ của ta cũng dám cướp!
Tiêu Diêu tán nhân lạnh lùng cười.
Kim Kiếm tôn giả vừa nhìn thấy Tiêu Diêu tán nhân nhất thời kinh hãi, lão cũng độ qua bảy lần thiên kiếp, thời gian tu luyện gần tám ngàn năm, đối với đại danh của Tiêu Diêu tán nhân, lão còn hiểu rõ. Hơn nữa năm xưa khi lão vừa mới tu luyện, từng có gặp qua Tiêu Diêu tán nhân, Tiêu Diêu Tán nhân còn từng cứu qua lão một mạng.
- Tiêu Diêu tiền bối, người còn nhớ tám ngàn năm trước đồng tử hái thuốc của Thục Sơn kiếm phái không?
Thanh âm Kim Kiếm tôn giả có chút run run.
Tiêu Diêu tán nhân quay đầu nhìn, thấy Kim Kiếm tôn giả, Tiêu Diêu tán nhân rời khỏi sơn cốc số lần không nhiều, ông cứu người cũng bằng tâm tình tốt xấu, cứu người rồi cũng không nói gì, trực tiếp bỏ đi.
Nhưng mà năm xưa ông cứu một đồng tử của Thục Sơn kiếm phái, ông còn nhớ rõ, bởi vì lần đó ông độ qua tán tiên thiên kiếp lần thứ nhất nên tâm tình rất tốt, còn cùng đồng tử đó nói chuyện khá lâu.
- Ngươi chính là đồng tử Thục Sơn kiếm phái đi hái thuốc suýt té chết đó à?
Tiêu Diêu tán nhân cười nói.
Kim Kiếm tôn giả lập tức vui mừng nói:
- Đúng, đúng! Đồng tử đó chính là vãn bối, tiền bối không ngờ còn nhớ kỹ, vãn bối thực sự rất là vinh hạnh!
Tu chân giả không thích nợ người ân đức, Tiêu Diêu tán nhân cứu lấy một mạng Kim Kiếm tôn giả, Kim Kiếm Tôn giả vẫn luôn nhớ mãi, mặc dù lão muốn báo đáp ân cứu mạng, nhưng mà từ sau ngày nói chuyện đó, liền không có thấy qua Tiêu Diêu tán tiên một lần.
Lão thậm chí lo lắng Tiêu Diêu tán nhân lần tán tiên thiên kiếp nào đó thất bại.
Tiêu Diêu tán nhân không khỏi cảm thán:
- Tám ngàn năm, chớp mắt đã tám ngàn năm trôi qua, năm xưa đồng từ hái thuốc bây giờ cũng là đại nhân vật của Thục Sơn kiếm phái rồi, người ngoài đều gọi ngươi Kim Kiếm tôn giả, ta cũng thỉnh thoảng nghe qua thanh danh ngươi.
Kim Kiếm tôn giả vội vàng nói:
- Tiêu Diêu tiền bối, gọi vãn bối Kim Kiếm là được!
Lão thật không dám để Tiêu Diêu tán nhân gọi lão "Kim Kiếm tôn giả", một là Tiêu Diêu tán nhân công lực so với lão cao hơn, hai là Tiêu Diêu tán nhân lại cứu qua tính mạng lão.
Tiểu Diêu tán nhân gật đầu.
- Kim Kiếm à, Thượng Thanh cung này không ngờ bá đạo như vậy, tạo ra Thái Cực Phong Nguyên đại trận, muốn bất nghĩa tử của lão phu. Hừ hừ, ngay nghĩa tử ta cũng dám khi dễ, quả thực không muốn sống nữa rồi!
Trong mắt Tiêu Diêu tán nhân thoáng qua một tia hàn quang.
Thần thức ông sớm đã nhìn cả đại trận, ông biết lúc này Lý Dương rất thoải mái, rất là an toàn, do vậy cũng không vội.
Kim Kiếm tôn giả vừa nghe nhất thời mừng rỡ.
Đệ nhất cao thủ của Thượng Thanh cung là Ngọc Minh chân nhân cũng là tán tiên độ qua bảy lần tán tiên thiên kiếp cùng lão đấu suốt mấy ngàn năm vẫn luôn bất phân thắng bại. Nếu như Tiêu Diêu tán nhân này đứng về phía lão, vậy chuyện Thục Sơn kiếm phái đè đầu Thượng Thanh cung quả thực là dễ dàng.
- Đúng à, Thượng Thanh cung này đích xác thái quá bá đạo, vãn bối xin đi trước cứu lấy nghĩa tử tiền bối, rồi trở lại cùng Thượng Thanh cung kia lý luận một phen xem thế nào?
Kim Kiếm tôn giả lập tức nói. Vừa rồi lão còn tính không vội động thủ, nhưng mà hiện tại lại muốn giúp Tiêu Diêu tán nhân làm một số chuyện.
Một là lôi kéo Tiêu Diêu tán nhân, hai cũng là báo ân.
Tiêu Diêu tán nhân lắc đầu cười nói:
- Không cần vội đuổi theo, nghĩa tử của ta há có thể để mấy tên này bắt được? Cứ chờ xem kịch hay đi. Lý Dương nó cũng cần được tôi luyện, chờ khi nó nguy hiểm, hãy ra tay cũng không muộn!
- Vâng!
Kim Kiếm tôn giả tuân mệnh nói.
Dưới cây lớn hưởng bóng mát.
Lý Dương thích ý dựa mình vào một gốc cây đại thụ, người của Thượng Thanh cung linh thức tìm không thấy hắn, còn hắn lại tìm thấy đối phương.
- Lý Dương, con cùng bọn chúng chơi đùa đi, đừng có bận tậm gì, trời sập xuống đã có ta. Hừ hừ, Thượng Thanh cung cũng thật là to gan, ngay đồ của ta cũng muốn cướp! Lý Dương, mặc sức phóng tay!
Thanh âm Tiêu Diêu tán nhân vang lên bên tai Lý Dương.
- Nghĩa phụ!
Lý Dương đứng phắt dậy.
Yêu cầu 4 vn. eu không lấy bản dịch này! - Nhóm dịch Siêu tốc
Tập 5: Côn Luân tiên cảnh
Lý Dương trong lòng lập tức nhẹ nhõm.
Ở trong Thái Cực Phong Nguyên đại trận này, Lý Dương cho tới giờ chưa có lúc nào buông lỏng. Dù sao thì trong tam đại trưởng lão của Thượng Thanh cung tùy ý chọn một người đem so với chính mình, bản thân đều không phải là đối thủ.
Bây giờ, Tiêu Diêu tán nhân đã đến, Lý Dương liền cảm giác hoàn toàn nhẹ nhõm. "Không cần lo lắng nguy hiểm! Nếu như gặp phải nguy hiểm thì nghĩa phụ của mình nhất định sẽ không buông tay bỏ mặc mà không thèm quản tới."
"Đi, chơi đùa với đám đệ tử Thượng Thanh cung này một chút!" Lý Dương điểm chân một cái, lập tức giống như một cơn gió thổi qua, lóe lên một cái đã ở cách đó mấy trăm mét.
Nguyên Thanh trưởng lão cùng với Nguyên Minh trưởng lão chụm lại một chỗ.
- Sư đệ, hôm nay trong ba người chúng ta, ngươi là Đại Thành kì cao thủ, mà ta với Tằng Thăng sư huynh cũng đã là Tán tiên. Ngươi cũng nên cẩn thận, ngàn vạn lần đừng để bị tặc tử Tinh Cực tông đánh lén.
Nguyên Minh quay sang phía Nguyên Thanh nhắc nhở.
Nguyên Thanh cười lạnh nói:
- Sư huynh, đừng lo lắng! Tin rằng Tằng Thăng sư huynh hắn là do quá mức lơi lỏng, ta tuyệt đối sẽ không phát sinh chuyện ngoài ý muốn như vậy. Không phải chỉ là một tên đệ tử Tinh Cực tông hay sao? Đột nhiên lại khiến cho Thượng Thanh cung chúng ta không còn chút mặt mũi nào như vậy!
Nguyên Minh tán đồng nói:
- Đúng vậy, căn cứ vào quan sát của ta, hắn ngay cả Độ Kiếp kì cũng không đến. Thật không hiểu hắn như thế nào lại có thể hủy được nhục thể của Tằng Thăng trưởng lão.
Nguyên Thanh khinh thường nói:
- Tinh Cực tông chỉ là một tông phái mới nổi thôi mà, có cái bối cảnh gì chứ. Cho dù có bị tiêu diệt, Lý Tầm hoan ở tiên giới cũng không thể gây ra sóng ta gió lớn gì, Ta lúc đầu đã đề nghị Ngọc Minh chân nhân trực tiếp hủy diệt Tinh Cực tông này đi, chỉ là ngọc Minh chân nhân vẫn không quyết định chủ ý.
Đệ tử trong Thượng Thanh cung, mỗi người đều hết sực tự cao tự đại, hơn ngàn năm trở lại đây, Thượng Thanh cung đều là đệ nhất đại tông phái ở Côn Lôn tiên cảnh, đệ tử tự cao là rất bình thường. Những đệ tử này đặc biệt đối với Tinh Cực tông vô cùng thù ghét.
Ngày đó, trong khi Ảo Quang chân nhân độn kiếp, Ngọc Sinh trưởng lão của Thượng Thanh cung cũng châm chọc thẳng mặt, có thể tưởng tượng, thái độ của Thượng Thanh cung đối với Tinh Cực tông ác liệt đến mức nào. Nguyên Thanh trưởng lão đó là một trưởng lão tương đối cực đoan.
Lý lịch! Bối cảnh!
Tinh Cực tông một thứ cũng không có, không bị Thượng Thanh cung thù ghét mới lạ.
- Nguyên Minh sư huynh, chúng ta chia nhau ra bắt tên tiểu tặc Tinh Cực tông đó, như vậy sẽ nhanh hơn!
Nguyên Thanh quay về phía Nguyên Minh nói.
Nguyên Minh lập tức dặn dò:
- Ngươi phải thật cẩn thận, ngàn vạn lần đừng đi theo vết xe đổ của Tằng Thăng trưởng lão!
- Yên tâm. Nếu như hắn đến, ta nhất định sẽ khiến hắn có đi mà không có về! Nguyên Thanh khoát tay một cái, liền tách ra khỏi Nguyên Minh.
Nhưng Nguyên Thanh không hề phát hiện ra, phía sau hắn vài trăm mét vẫn có người đi theo xa xa đằng sau.
- Muốn diệt tinh cực tông của ta?
Lý Dương trên mặt có nét cười lạnh:
- Vậy ta sẽ để cho ngươi dẵm lại vào vết xe đổ của kẻ khác!
Lý Dương giống như một tia chớp, trực tiếp phóng về hướng Nguyên Thanh.
Nguyên Thanh linh thức cẩn thận tìm khắp mọi nơi, nhưng lại không cách nào phát hiện ra Lý Dương ngay phía sau hắn. Hơn nữa y cũng không hề thúc động tiên nguyên lực trong người để bảo vệ bản thân, điều này không khỏi khiến Lý Dương hưng phần. Đây không phải là để cho Lý Dương hủy đi nhục thể của hắn sao?
Lý Dương giống như một bóng u linh, bay về phía Nguyên Thanh.
Nguyên Thanh không hề có chút cảm ứng.
- Ha ha…
Đột nhiên Nguyên Thanh bật cười lớn, thân người lóe một cái, liền đã tránh sang một bên thoát khỏi sự đánh lén của Lý Dương, đồng thời sớm đã chuẩn bị tốt liền bao phủ lấy Lý Dương. Lý Dương còn không kịp có phản ứng gì, liền bị bắt được. Nguyên Thanh đắc ý nhìn Lý Dương đang kinh ngạc, trong tay hắn chính là một cái bát quái được hình thành bởi tiên nguyên lực.
- Tham Trắc thuật!
Hạng Vũ kinh ngạc kêu lên, bất đắc dĩ nói với Lý Dương:
- Lý Dương! Ai, một thứ tiểu pháp thuật tiên nhân hay dùng, bổn Bá Vương cũng quên mất, không hề nhớ tới đám người tu tiên cũng có thể sử dụng pháp thuật bậc này! Không thể trách được Hạng Vũ, hắn ở phàm nhân giới mấy ngàn năm. Hơn nữa Tham Trắc thuật này thuộc về một loại tiểu pháp thuật của tiên nhân. Hạng Vũ này là Ma giới cao thủ bình thường cũng không chú ý tới.
- Ha ha, tặc tử Tinh Cực tông, đây chính là bí pháp của Tiên giới, chuyên môn để phòng ngừa người khác đánh lén. Ngươi một khi tiến gần ta trong vòng mười mét, bát quái này liền tự động cảnh báo. Ha ha, tiểu tử, ngươi chết chắc rồi!
Nguyên Thanh dương dương đắc ý đưa bát quái hình thành từ tiên nguyên lực trên tay lên.
Lý Dương cũng không đào tẩu, trước mắt Lý Dương ngạnh phá cũng có thể ngạnh phá, chỉ là cần chút thời gian mà thôi.
- Hanh hanh, nếu như Tằng Thăng trưởng lão sớm biết lợi hại của ngươi, ngươi làm sao mà có thể thương hại được hắn? Ngươi không phải là đã hủy nhục thể của tằng Thăng trưởng lão sao? Hôm nay ta cũng có thể hủy đi cái đầu của ngươi.
Nguyên Thanh cười lạnh một tiếng.
Đao mang trong tay Lý Dương cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.
- Lý Dương, muốn phá hỏng cái này, phải liên tục phát ra mười đạo đao mang, nhưng lại phải cùng vào một chỗ, nếu như ngươi vận dụng "Phá Sơn Liệt Không", tin rằng chỉ cần hai đạo đao mang là có thể!
Thần thức của Hang vũ phân tích lợi hại rất rõ ràng.
Lý Dương tất cả đều đã chuẩn bị sẵn sàng.
Nguyên Thanh dương dương đắc ý lấy từ trong ngực ra Khí Thiểm Lôi, mười viên Khí Thiểm Lôi
- Ta cùng với Nguyên Minh sư huynh biết tiểu tử ngươi có thể chống lại được Thí Khiển Lôi. Nhưng mà Tằng Ngạn chỉ phát một khối mà thôi, nếu là mười khối Thí Khiển Lôi đồng thời phát nổ, ta không tin ngươi có thể chống cự được. Ta cũng không vội, ngươi có thể chống cự được mười khối, tiếp theo ta lại thử hai chục khối!
Nguyên Thanh có vẻ rất là đắc ý.
Hắn bố trí và biết rõ, cho dù là cao thủ Độ Kiếp kì cũng khó có thể chống đỡ được, càng không nói gì đến tiểu tử mà ngay cả Độ Kiếp kì cũng chưa đến. Mười khối Thí Khiển Lôi uy lực lớn, đồng thời công kích Lý Dương…
Đích xác với lợi hại của Lý Dương, hắn mà dùng đao mang cũng phải cần mười đạo, hơn nữa phải công kích cùng một chỗ. Nếu như sử dụng "Phá Sơn Liệt Không" vẫn phải cần tới hai đạo đao mang.
Nguyên Thanh cười đắc ý, mang mười khối Thí Khiển Lôi dùng tiên nguyên lực của bản thân khống chế ném đi. Bởi vì mười khối Thí Khiển Lôi bên ngoài đều có tiên nguyên lực của Nguyên Thanh nên không bị cản trở gì, dù sao thì đó cũng là tiên nguyên lực của chính Nguyên Thanh tự mình bố trí.
- Nguyên Thanh trưởng lão, ngươi đã bắt được tiểu tử này rồi a!
Thanh âm hưng phấn vang lên, một nhóm hai chục người là tiểu đội đệ tử của Thượng Thanh cung đã đi tới.
Trong mắt Lý Dương hiện lên một tia lãnh mang, nhìn mười khỏa Thí Khiển Lôi đang bay đến.
"Tử Cực Ma Thể huyền công" Trong đầu Lý Dương tinh thể tiểu viên cầu màu đỏ đột nhiên xoay tròn, phát ra đạo đạo quang mang màu tím.
- Oanh long!
Mười khối Thí Khiển Lôi uy lực cực lớn, tuyệt đối là cực kì hãi nhân, thậm chí vượt xa cực từ ma sát lúc đầu.
Chỉ là…
Lý Dương hôm nay nhục thể năng lượng vượt rất xa so với khi ở sa mạc châu Phi, lúc đó năng lượng chỉ là vừa quá trăm vạn tinh, hôm nay đã là hơn chín trăm vạn tinh, đã đạt tới thất cấp đỉnh phong. Hơn nữa "Tử Cực Ma Thể huyền công" có thể tự động làm giảm công kích từ bên ngoài.
- Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!…
Thí Khiển Lôi nổ mạnh ngay bên cạnh thân thể Lý Dương. Nhất thời trong cấm chế, đất đá cát bụi đều bị cuốn tung lên. Trong cơ thể Lý Dương đạo đạo quang mang màu tím không ngừng hấp thu năng lượng của Thí Khiển Lôi đang nổ hình thành đạo đạo phù hào (phù hiệu, bùa chú – vandai79) màu tím dung nhập vào trong cơ nhục của Lý Dương. "Tử Cực Ma Thể huyền công" làm giảm uy lực cùng với sức chống cự nhục thể của bản thân Lý Dương hoàn toàn chống cự được vụ nổ của mười khối Thí Khiển Lôi.
Trong mắt Lý Dương chợt lóe lên hàn quang.
- Hưu!... Hưu!...
Đồng thời hai đạo đao mang lần lượt bắn ra, xạ vào cùng một vị trí của cấm chế.
- Phá Sơn Liệt Không!
Mũi của hai đạo đao mang bắt đầu trở nên rung động, ở mỗi mũi đao mang đều xuất hiện đạo đạo sóng gợn…
- Bồng!
Trong tiếng nổ lớn của mười khối Thí Khiển Lôi, tiếng cấm chế bị oanh phá này cơ hồ chẳng được chú ý đến.
Nguyên Thanh cùng với hai mươi tên đệ tử Thượng Thanh cung phía sau hắn nhìn vụ nổ trong cấm chế cách đó hơn chục mét. Cả đám cười đắc ý, uy lực của mười khối Thí Khiển Lôi nổ thì dù là Đại Thành kì cao thủ cũng không dám ngạnh kháng.
- Sư thúc, uy lực của vụ nổ này quả nhiên rất lớn, đến cấm chế cũng bị phá hỏng! Đầu lĩnh của hai chục tên đệ tử Thượng Thanh cung quay về phía Nguyên Thanh nói.
Nguyên Thanh lặng người
- Cấm chế bị phá hỏng? không thể nào?
Nguyên Thanh còn chưa kịp có phản ứng gì, đột nhiên
- Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!…
Vô số quyền ảnh trong nháy mắt hung hăng đánh vào thân thể của Nguyên Thanh.
Lý Dương bộc phát toàn bộ sức mạnh, hơn nữa quyền đầu còn lóe lên đao mang. Nguyên Thanh vừa mới đứng ngoài xem náo nhiệt căn bản không có chút phòng ngự nào. Nhục thể của người tu tiên ở trước quyền đầu của Lý Dương, chỉ giống như một tờ giấy.
Vụ nổ ở cấm chế chỉ cách Nguyên Thanh hơn chục mét, với tốc độ của Lý Dương, khoảng cách mười mét hoàn toàn không là gì.
- A!!! Ta muốn giết ngươi!
Thanh âm bén nhọn vang lên, bên cạnh Lý Dương chợt xuất hiện một người bé tí giống như một đứa trẻ con, diện mạo giống Nguyên Thanh như đúc (đây đây là "Nguyên Anh" của Nguyên Thanh nha – vandai79). chỉ thấy hắn thét lớn rồi khống chế một cây phi kiếm đánh tới.
- Đừng mơ chạy trốn!
Hai chục tên đệ tử Thượng Thanh cung cũng phản ứng cực nhanh, ngay trong lúc Lý Dương công kích Nguyên Thanh đã lập tức bố trí đại trận hoàn toàn vây quanh Lý Dương.
Lý Dương nhìn hai chục tên đệ tử xung quanh, không kìm được cười lạnh.
- Bằng vào các ngươi cũng muốn cản ta?
Lý Dương ngửa mặt lên trời, hai tay vung lên, nhất thời đao phách trong đan điền rung động, đạo đạo đao mang từ hai tay Lý Dương giống như thiên nữ tán hoa, trực tiếp phóng ra bốn phương tám hướng, một hơi mấy trăm đạo đao mang.
Đao mang dày đặc bắn ra khắp bốn phương tám hướng, cơ hồ mỗi tên đệ tử Thượng Thanh cung đều bị vài chục đạo đao mang công kích.
Hai chục tên đệ tử này chỉ có một là Độ Kiếp kì, còn lại bất quá là nguyên anh kì mà thôi, đối mặt với đao mang của Lý Dương, bọn họ căn bản không thể đỡ được. Vỗn là muốn cậy vào ưu thế về nhân số, chỉ là Lý Dương lại nổi giận, một lần hao phí lượng lớn công lực, phát ra mấy trăm đạo đao mang.
Thân hình Lý Dương giống như phóng ra một trận mưa lê hoa châm (Bạo Vũ Lê Hoa Châm – một loại ám khí trong truyện Cổ Long - vovong).
- A!… A!… A!… A!… A!…
Hai chục tên đệ tử, mười hai tên đệ tử bị bắn thủng nguyên anh ngay tại chỗ, bảy tên đệ tử khác thân thể bị tổn thương khá nhiều, chỉ có tên đệ tử cao thủ Độ Kiếp kì là bị vài vết thương nhẹ.
Liền sau đó, Lý Dương dễ dàng chạy trốn.
Lúc này nguyên anh của Nguyên Thanh thập phần đáng thương, trong phạm vi gần ngàn dặm thì thiên địa linh khí cơ hồ đã bị Tằng Thăng hấp thu hết sạch nên hắn cũng không thể hấp thu được nữa. Hắn nhìn Lý Dương chạy trốn mà nhất thời vô cùng tức tối.
Oa… nha… nha!!!
Nguyên Thanh phẫn nộ điên cuồng, nguyên anh trong trạng thái bé tí ngửa mặt lên trời hét lớn, trên miệng phun ra tiên huyết màu vàng. Hắc Bạch song châu trên bầu trời quang mang đại biến, lập tức bay về phía Nguyên Thanh. Nguyên Thanh hai tay liên tục chỉ ra, khẩu tiên huyết màu vàng đó lập tức dung hợp với Hắc Bạch song châu.
- Phong!
Nguyên Thanh hô một tiếng, nguyên anh chỉ một ngón tay về phía Lý Dương, nhất thời hắc bạch song cầu phát ra quang hoa, nhanh chóng mang Lý Dương hoàn toàn phong trụ.
Lý Dương đứng yên, vừa rồi nổi giận đối phó với hai chục tên đệ tử Thượng Thanh cung, vừa mới chuẩn bị chạy trốn, lại bị bắt lại.
Thái Cực Phong Nguyên đại trận cỡ nhỏ.
Lúc này hắc bạch song châu hình thành một cái lưới hoàn toàn bao lấy Lý Dương, Thái Cực Phong Nguyên đại trận cỡ nhỏ.
- Lão phu đã hao phí nguyên anh kim huyết, một lần mấy trăm năm công lực bị hủy, chẳng lẽ lại không bắt được ngươi?
Nguyên anh vẻ mặt vô cùng dữ tợn. Trong sát na vừa rồi, có thể nói là Nguyên Thanh đã không tiếc cái gì, nhất thiết tiếp thu hắc bạch song châu, hơn nữa lại còn bố trí một cái Thái Cực Phong Nguyên đại trận cỡ nhỏ.
Nguyên anh kim huyết, đó là thứ tuyệt đối quan trọng, so với máu huyết trong người quý hơn rất nhiều!
- Sư đệ! Ngươi…
Nguyên Minh thân hình lóe lên, đột nhiên xuất hiện, Nguyên Thanh cũng không nói gì thêm, lập tức ngồi xuống.
- Hô hô...
Thái Cực Phong Nguyên đại trận cỡ lớn triệt tiêu, Nguyên Thanh liền có thể hấp thu thiên địa linh khí, nhất thời thiên địa linh khí điên cuồng đổ đến đây, lấy Nguyên Thanh làm trung tâm, hình thành một cơn lốc xoáy thật lớn, chỉ là gió này là do thiên địa linh khí hình thành.
Trong thời gian mười cái hô hấp, cơn gió xoáy chậm rãi tan đi.
Nguyên Thanh đã khôi phục lại hình người, chỉ là sắc mặt hắn trắng bệch, thậm chí trắng có vẻ pha thêm chút màu vàng.
- Tiêu hao hơn phân nửa nguyên anh kim huyết, mấy trăm năm khổ tu của ta xem như đã uổng phí!
Nguyên Thanh nhìn Nguyên Minh, Tằng Thăng trưởng lão mấy người bên cạnh, cười khổ. Lúc này đệ tử Thượng Thanh cung đều đã đi tới, hơn nữa tu chân giả vốn ở trong Thiên Vân trận cũng đã đi ra.
Đám tu tiên giả ở ngoài đại trận đã chạy lại đây.
Mấy ngàn tu chân giả, có người ngự trên phi kiếm, có kẻ ngự trên một đám mây, có người ngự trên ngọc địch (sáo ngọc), thiên kì bách quái, tu tiên giả che kín cả bầu trời.
- Hừ, ta xem ngươi tên tặc tử này chạy trốn như thế nào? Không đem ngươi hành hạ trăm năm, làm ngươi phải xuống a tì địa ngục, ta làm sao cam tâm được?
Nguyên Thanh quay về phía Lý Dương đang ở trong Thái Cực Phong Nguyên đại trận cỡ nhỏ nhổi giận mắng. Tằng Thăng trưởng lão ở một bên, khuôn mặt cũng vô cùng dữ tợn như vậy.
Cuộc chiến này, đệ tử Thượng Thanh cung đã chết gần hai chục người, đệ tử Độ Kiếp kì đã chết là Tằng Ngạn, Diệc Trang. Quan trọng nhất chính là hai vị trưởng lão Tằng Thăng, Nguyên Thanh cũng bị hủy đi nhục thể, Đại Thành kì cao thủ lại phải đi tu tán tiên.
Nhưng đối phương chỉ là một đệ tử Tinh Cực tông, cả Độ Kiếp kì cũng không đến.
- Kẻ nào dám bắt tôn nhi của ta!
Một tiếng hét lớn, một đạo quang mang chói mắt hung hăng đánh vào Thái Cực Phong Nguyên đại trận cỡ nhỏ ở trên.
- Oanh!
Thái Cực Phong Nguyên đại trận mà Nguyên Thanh hao phí cả nguyên anh kim huyết bố trí bị phá ngay tại chỗ, Ảo Quang chân nhân cùng với ba vị tán tiên lúc này mới xuất hiện trước mặt mọi người.
Tập 5: Côn Luân Tiên Cảnh
- Gia gia
Lý Dương thấy Ảo Quang chân nhân vừa đột nhiên xuất hiện, kinh hãi kêu lên.
Ảo Quang chân nhân nhìn Lý Dương trong lòng đau xót, Lý Dương lúc này vô cùng thê thảm, vừa rồi mười khối Thí Khiển lôi nổ mạnh, mặc dù không hại gì đến tính mệnh Lý Dương nhưng mà quần áo trên người Lý Dương đã hoàn toàn bị rách nát, còn có tro bụi của vụ nổ bám vào trên người.
Lý Dương lúc này rất giống một tên khất cái.
Ảo Quang chân nhân sau khi chứng kiến, làm sao có thể không khó chịu. Đó chính là tôn tử bảo bối của mình, là tôn tử từ nhỏ lưu lạc ở thế tục, bản thân không làm được cái gì trách nhiệm của gia gia, hôm nay tôn tử mình lại bị người của Thượng Thanh cung khi dễ.
- Thượng Thanh cung, các ngươi thật là uy phong a!
Ảo Quang chân nhân lạnh lùng nhìn người của Thượng Thanh cung.
Hôm nay Ảo Quang chân nhân đã là Đại Thành kì cao thủ, đao phách trực tiếp công kích, đến Thiên tiên cũng không nhất định là đối thủ, ba tán tiên trước mắt, ông căn bản là không để trong mắt.
(Ở trước có nói, Độ Kiếp trung kì thì độ kiếp, sau khi độ kiếp, liền trực tiếp thành Độ Kiếp hậu kì, sau đó năng lượng chậm rãi biến đổi, khi đã biến đổi thành tiên nguyên lực, đó là Đại Thành kì. Ảo Quang chân nhân trong cơ thể đều là đao phách năng lượng vô cùng tinh khiết, tốc độ biến đổi tương đối nhanh, ba năm liền từ Độ Kiếp hậu kì đạt tới Đại Thành kì.)
Ảo Quang chân nhân khi Độ Kiếp trung kì đã có thể một đao phá không, hôm nay Ảo Quang chân nhân Đại Thành kì như thế nào? Sự đáng sợ của lão thật sự là vượt quá sự tưởng tượng của con người a!
- Ảo Quang chân nhân, việc này ngươi không rõ chi tiết, lại muốn bao che sao? Tằng Thăng quát to.
Ảo Quang chân nhân cười lạnh nói:
- Không rõ sự tình? Hừ hừ, chư vị đồng đạo ở đây, các ngươi Thượng Thanh cung tam đại trưởng lão cùng với gần trăm đệ tử, động dụng Thái Cực Phong Nguyên đại trận, chính là để bắt một đứa tôn nhi của ta. Tôn nhi của ta bây giờ chính là Độ Kiếp kì cũng không đến, sự tình tin rằng mọi người đều biết đúng sai. Chẳng lẽ tôn nhi của ta sợ sống lâu, lại đấu cùng với tam đại trưởng lão các ngươi?
Sau đó mấy ngàn tu tiên giả cả đám đều âm thầm gật đầu.
Một bên là tam đại trưởng lão cùng với gần trăm đệ tử, một bên chỉ có một đệ tử Tinh Cực tông ngay cả Độ Kiếp kì cũng không đến.
Bất kể Thượng Thanh cung có nói như thế nào, chuyện này nghĩ qua đều minh bạch. Từ địa vị của Lý Dương bây giờ mà nghĩ, nếu bọn họ là Lý Dương, không ai lại ngu ngốc cùng với Thượng Thanh cung ngạnh kháng.
Tằng Thăng sắc mặt đỏ bừng, nói:
- Ảo Quang chân nhân, tôn nhi của ngươi giết Tằng Ngạn con ta, giết đồ đệ ta Diệc Trang của ta, sau đó lại hủy diệt nhục thể của ta và Nguyên Thanh, vừa rồi lại giết mười hai đệ tử, làm bị thương bảy đại đệ tử. Đó chính là sự thật rành rành trước mặt mọi người, chẳng lẽ còn có thể giảo biện? Không tin ngươi có thể hỏi tôn nhi bảo bối của ngươi!
Lý Dương tiến lên một bước.
Lúc này vải cháy lửa bay tung ra ngoài thân thể, tro bụi trên người cũng bị Lý Dương dùng đao khí trực tiếp chấn rớt. Lý Dương không còn chút thê thảm nào như vừa rồi. So với Ảo Quang chân nhân thấy lúc nãy khác biệt rất xa.
Lý Dương cười lạnh nói:
- Sự thật? Hừ hừ! Các ngươi cướp Hạnh Linh Thất Sắc hoa của ta lại còn vu hãm ngược lại là ta cướp đoạt. Trước mặt gần ngàn đồng đạo tu tiên giả lại hoa ngôn xảo ngữ, đánh lừa dư luận. Ngươi đoạt Hạnh Linh Thất Sắc hoa của ta, ta nguyên lai là chuẩn bị đến Thượng Thanh cung lý luận với ngươi. Ta đang muốn rời đi, chỉ là con ngươi Tằng Ngạn lại ngăn trở ta, ta muốn đi, hắn lại ngăn không cho ta đi. Nói cái gì thay thế giám hộ dạy giỗ ta.
Ảo Quang chân nhân lập tức nói:
- Cái gì? Giám hộ? Dạy?
Thanh âm của Ảo Quang chân nhân đột nhiên giống như tiếng sấm, vang vọng khắp trong phạm vi trăm dặm, mấy ngàn tu chân giả xung quanh tất cả đều nghe rõ ràng.
- Thượng Thanh cung các ngươi thật là uy phong a, đệ tử Tinh Cực tông của ta cho dù là sai, cũng sẽ do Tinh Cực tông quản giáo, các ngươi giám hộ? Các ngươi dạy dỗ? Quyền của các ngươi sao?
Khí thế trên người Ảo Quang chân nhân tăng vọt, áp bức Tằng Thăng mấy người không nói nên lời.
Đích xác, lúc đầu Tằng Ngạn làm như thế là đã bá đạo.
Mấy người Tằng Thăng cũng không nói gì, cho dù đã toan tính bá đạo với Tinh Cực tông, trước mặt Ảo Quang chân nhân, bọn họ bá đạo cũng không nổi.
- Giết người còn biện bạch lý do gì nữa? Thượng Thanh cung chúng ta chết nhiều như vậy, đó chính là sự thật xảy ra trước mặt mọi người, chẳng lẽ còn có giả dối? Nguyên Thanh vẻ mặt trắng bệch lạnh lùng nói, lần này có thể nói là hắn vô cùng thảm, vất vả hao phí Nguyên Anh kim huyết để vây khốn Lý Dương, nhưng lại bị đao phách của Ảo Quang chân nhân một lần phá hỏng.
Lý Dương liền nói ngay:
- Giết người?
Lý Dương ngủa mặt lên trời cười to:
- Ha ha, chỉ cần đồng đạo lúc đó ở đây, mọi người đều sẽ biết tình huống lúc đó như thế nào, là Thượng Thanh cung các ngươi ỷ vào thế lớn, chuẩn bị trực tiếp bắt lấy ta, hơn nữa Tằng Ngạn này đương trường xuất ra Thí Khiển lôi, thử hỏi, sự thật có đúng vậy không?
Nhất thời gần ngàn tu tiên giả trong Thiên Vân trận cả đám đều gật đầu.
- Đúng vậy! Lúc đó đúng là Tằng Ngạn đạo hữu đã cùng ba người nữa hợp kích đạo hữu Tinh Cực tông, hơn nữa còn phóng ra Thí Khiển lôi!
Một tu chân giả cao giọng làm chứng.
Nói đến Thí Khiển lôi, nhất thời mấy ngàn tu chân giả tất cả đều huyên náo lên.
Thí Khiển lôi, đó là bí kĩ chế luyện ra một loại phương pháp công kích dùng để đánh lén, cho dù công lực có là Độ Kiếp kì, nếu như không cẩn thận thì thân thể cũng sẽ bị hủy diệt, mà công lực cũng bị tổn hao đến mức thấp, thậm chí Nguyên Anh cũng có thể bị hủy diệt.
Thượng Thanh cung uy chấn Côn Luân tiên cảnh, không thể không tính đến Thí Khiển lôi, nhưng mà đệ tử các đại môn phái khác đối với Thí Khiển lôi này thập phần thù hận, nhất thời cục diện chuyển sang phía Lý Dương.
- Vì sao dùng đến Thí Khiển lôi, là muốn trực tiếp giết chết ta, hắn có lòng muốn giết ta, ta tại sao không thể hoàn thủ? Hơn nữa ta Độ Kiếp kì cũng không tới, Tằng Ngạn hắn đạt tới Độ Kiếp kì, là ai khi dễ ai, liếc mắt một cái là biết.
Lý Dương cười lạnh.
Lý Dương lại tiến lên một bước, thằng phía Thượng Tanh cung tam đại trưởng lão.
- Ba vị trưởng lão, ta hỏi các ngươi, chẳng lẽ ta phải để Tằng Ngạn dùng Thí Khiển lôi đánh chết ta, còn ta không thể hoàn thủ? Một khi ta hoàn thủ, chính là ta không đúng. Các ngươi đúng là có ý tứ này chứ?
Lý Dương chất vấn Thượng Thanh cung tam đại trưởng lão.
Mấy ngàn tu chân giả, tất cả đều hô lên.
- Dùng Thí Khiển lôi muốn hạ độc thủ với người khác, người khác lại không thể hoàn thủ, đây là đạo lí gì? Thượng Thanh cung các ngươi cũng quá là bá đạo đấy!
- Hừ, đúng vậy, Thượng Thanh cung này chính là bá đạo như thế, sư thúc ta chính là bị Thượng Thanh cung bọn chúng dùng Thí Khiển lôi hủy đi nhục thể, chỉ có thể tu tán tiên.
- Thí Khiển lôi này rốt cuộc đã hủy đi con đường phi thăng của bao nhiêu đồng đạo, Thượng Thanh cung này chính là bá đạo như vậy.
Mọi người đều bắt đầu chửi rủa, kỳ thật Thượng Thanh cung cũng không tồi tệ đến mức đó, đối với danh môn đại phái, nếu không phải là tình huống khẩn cấp, cũng sẽ không dùng đến Thí Khiển lôi. Bình thường đối phó với những kẻ bại hoại, mới trực tiếp dùng đến nó.
Hơn nữa đệ tử bình thường của Thượng Thanh cung cũng không có Thí Khiển lôi. Đến Tằng Ngạn khi dùng đến Thí Khiển lôi, đều dùng rất tiết kiệm. Phỏng chừng cũng chỉ có các trưởng lão mới có thể sử dụng số lượng lớn.
Bất quá, mọi người đều như vậy. Chỉ cần có mười mấy người chửi rủa, những người khác cũng sẽ theo chân.
Hơn nữa đệ tử Thượng Thanh cung vốn rất cao ngạo, đắc tội với người ta dám chắc là không ít, những tu chân giả bị đắc tội này bây giờ theo chân người ta "ném đá xuống giếng".
Nghe đám tu chân giả cao giọng chửi rủa, Thượng Thanh cung tam đại trưởng lão cùng với các đệ tử sắc mặt đều hết sức khó coi.
- Câm mồm!
Tằng Thăng quát to lên.
- Bất kể như thế nào, ngươi giết con của ta, giết ái đồ của ta, lại hủy đi nhục thể của ta. Hơn nữa lại còn giết chết hơn mười vị đệ tử của bổn cung. Chẳng lẽ ngươi còn lý do gì.
Lý Dương lạnh lùng nhìn Tằng Thăng.
- Chuyện cười!
Lý Dương hừ lạnh một tiếng, liền nói ngay:
- Chư vị đồng đạo, nghe thấy không, đều nghe rõ rồi chứ, sự thật là như thế nào? Lý Dương nhìn mấy ngàn người xung quanh, thanh âm vang vọng khắp mọi nơi.
- Dùng Thái Cực Phong Nguyên đại trận phong bế phạm vi gần mười dặm, sau đó hai vị trưởng lão Đại Thành kì cùng với một vị trưởng lão là tán tiên. Tam đại trưởng lão tới bắt ta, còn có gần trăm đệ tử Thượng Thanh cung, trong hàng đệ tử này còn có không ít cao thủ Độ Kiếp kì. Thực lực lớn như vậy, chỉ để bắt một mình ta. Ta đây một đệ tử Tinh Cực tông ngay cả Độ Kiếp kì cũng không tới!
Lý Dương nói đầy cay đắng.
Giống như bị một đám người "ngựa cao người mạnh" vây quanh. Hắn chính mình giống như chỉ là một tiểu khất cái gầy yếu.
Tu tiên giả xung quanh nghe vậy, đều nổi lên lòng trắc ẩn, đúng vậy, nhiều người như vậy vây công một người.
- Nhưng kết quả như thế nào? Hai Đại Thành kì cao thủ trong tam đại trưởng lão bị ta hủy diệt nhục thể, gần trăm đệ tử thì bị ta giết hơn chục người.
Lý Dương nhìn mọi người lớn tiếng nói:
- Ta rất tự hào, ta một mình đối mặt với nhiều người như vậy vây giết, ngược lại lại hủy diệt nhục thể hai Đại Thành kì cao thủ. Ta vì chính mình tự cảm thấy kiêu hãnh.
Thanh âm tất cả mọi người đều nghe được rất rõ ràng.
Tất cả mọi người đều âm thầm bội phục Lý Dương, một đệ tử ngay cả Độ Kiếp kì cũng không tới, bị nhiều người như vậy tới vây giết, có thể giữ được tính mạng đã là rất tốt rồi, ngược lại lại còn mang Đại Thành kì cao thủ của đối phương hủy diệt đi nhục thể. Đây là thành tựu! đây là công tích!
Kỳ thật, tất cả mọi người đều có tâm lý đồng tình với kẻ yếu.
Người mạnh giết kẻ yếu, đó là "hiếp đáp". Người yếu ngược lại chiến thắng kẻ mạnh, đó chính là chuyện vinh quang!
Ở trong lòng bọn họ, Thượng Thanh cung tam đại trưởng lão cùng gần trăm đệ tử, Lý Dương lại chỉ có một mình, Lý Dương chính là người yếu, người yếu bị kẻ mạnh vây giết, ngược lại lại thắng, ngược lại lại giết cho đối phương "người chết ngựa ngã". Mọi người sẽ không trách vấn Lý Dương cái gì, ngược lại còn kính nể hắn.
Lý Dương cười lạnh nhìn đám "nhân mã" Thượng Thanh cung.
- Tằng Thăng trưởng lão, các ngươi còn có mặt mũi nào nữa không? Lý Dương nhẹ giọng nói.
Tằng Thăng cùng một đám người trừng mắt nhìn Lý Dương, đám đệ tử tu đạo này như thế nào có thể so sánh với loại cây cỏ nơi thế tục như Lý Dương.
- Ba trưởng lão, gần trăm đệ tử, bị một tiểu nhân vật ngay cả Độ Kiếp kì cũng không tới giết cho "người chết ngựa ngã", các ngươi không thấy xấu hổ sao? Nếu là ta, ta đã sớm... Các ngươi vẫn còm mặt mũi nói với mấy ngàn đồng đạo xung quanh là các người bị khi dễ… Ha ha, cười đến chết ta mất, các ngươi tam đại trưởng lão cùng với gần trăm đệ tử bị khi dễ, bị một tên đệ tử ngay cả Độ Kiếp kì cũng không đến khi dễ. Ha ha, các ngươi là bị khi dễ, được rồi, có muốn ta đến an ủi các ngươi một chút không! Lý Dương mỉm cười nhìn đám người Tằng Thăng.
Vũ nhục!
Trần trụi là vũ nhục!
Trước mặt mấy nghìn tu tiên giả, Lý Dương đường hoàng vũ nhục!
- Phốc!
Một ngụm tiên huyết bị phun ra cao mấy trượng, Tằng Thăng trưởng lão tức giận hộc máu tại chỗ, còn cả đám đệ tử Thượng Thanh cung còn lại sắc mặt đều trở nên kích động, đều muốn ngay lập tức giết chết Lý Dương.
Nhưng tu chân giả xung quanh đều cười lạnh.
Nhiều người như vậy vây giết một tên đệ tử ngay cả Độ Kiếp kì cũng không đến, ngược lại chính mình lại bị giết đến "người ngã ngựa đổ", đây thực sự là điều ô nhục! Là chuyện vô cùng mất thể diện!
Ảo Quang chân nhân cười lên.
- Ảo Quang, tôn nhi của ngươi thật là lợi hại, ngươi nhìn tên Tằng Thăng đó xem, tức giận cũng không được!
Lão tam trong "Minh Lan tam tiên" Minh Đông quay về phía Ảo Quang chân nhân cười nói.
Đích xác, giờ phút này năng lượng trong thể nội Tằng Thăng thật sự là…
Chỉ trong có vài giờ đồng hồ, tao ngộ đầu tiên là sự đả kích khi mất đi ái đồ cùng với ái tử, sau đó lại bị hủy diệt đi nhục thể. Vừa rồi lại bị Lý Dương làm cho tức giận đến hộc máu. Nếu như lại bị vài lần kích thích nữa, nói không chừng thật sự là chết tại đương trường.
Thục Sơn kiếm phái cùng với Tiêu Diêu tán nhân một đám người ở trên không trung nhìn thấy hết thảy.
- Kim Kiếm, nghĩa tử của ta thật sự không tệ a. Ha ha, nói rất tốt, nói rất thống khoái! Nhìn lão gia hỏa Thượng Thanh cung kia tức đến hộc máu, ta thật là thống khoái! Tiêu Diêu tán nhân cười to nói, Tiêu Diêu tán nhân có thể nói là rất ít khi cười, vừa mới nghe Lý Dương chửi đám Thượng Thanh cung đó chửi cho á khẩu không nói gì được, thực sự là vô cùng sảng khoái.
Kim Kiếm tôn giả cũng gật đầu nói:
- Đúng là lợi hại a! Ha ha, Tằng Thăng hắn cũng tức giận tới hộc máu. Ha ha, Thượng Thanh cung lần này hai đại trưởng lão Đại Thành kì bị hủy diệt nhục thể phải tu tán tiên, khẳng định là sẽ truyền khắp Côn Luân tiên cảnh. Nghĩ lại sắc mặt của lão gia hỏa Ngọc Minh, ta lại thấy thống khoái!
Hai siêu cấp cao thủ ở trên không trung cười cười nói nói với nhau. Đột nhiên Tiêu Diêu tán nhân sắc mặt hơi đổi, quay đầu về phía nam.
- Kim Kiếm, đó là người của Thượng Thanh cung, tên gọi là cái gì Ngọc Minh, cũng đã tới rồi. Ta tạm thời sẽ không ra mặt, ngươi đi trước ứng phó với hắn. Để đến cuối cùng ta cùng bọn chúng tính sổ!
Tiêu Diêu tán nhân nói với Kim Kiếm tôn giả.
Kim Kiếm tôn giả trong lòng máy động, hắn chính là đối với hơi thở của Ngọc Minh chân nhân cũng không cảm nhận được chút nào, nhưng mà Tiêu Diêu tán nhân lại cũng đã biết, có thể tưởng tượng, Tiêu Diêu tán nhân công lực vượt qua hắn rất xa.
- Dạ, tiền bối yên tâm, nếu như Ngọc Minh chân nhân hắn muốn xuất thủ, ta nhất định sẽ ngăn cản hắn.
Kim Kiếm tôn giả tuân lệnh nói.
Có Tiêu Diêu tán nhân ở sau lưng, hắn còn lo lắng cái gì chứ?
Ngọc Minh chân nhân cùng lắm là ngang tay so với hắn mà thôi, hơn nữa Tiên kiếm của hắn vẫn giấu trong nguyên anh, cho tới bây giờ vẫn chưa dùng qua, vẫn chỉ dùng có thanh Kim Kiếm này, Nếu như hắn dùng Tiên kiếm, Ngọc Minh chân nhân này có phải là đối thủ của hắn hay không còn khó nói.
Sau một lúc lâu, thần thức của Kim Kiếm tôn giả cũng đã thật sự phát hiện ra tung tích của Ngọc Minh chân nhân.
- Với tốc độ của ngọc Minh chân nhân, thời gian dài như vậy, có thể đã bay được cả ngàn dặm, thần thức của Tiêu Diêu tán nhân này so với ta mạnh hơn nhiều đến mức nào, thật sự là quá kinh khủng.
Kim Kiếm tôn giả trong lòng thất kinh. Hắn vốn cũng biết, kiếm ý của Tiêu Diêu tán nhân vừa xuất ra, phỏng chừng bản thân mình cũng tâm thần dao động, sau đó liền bị giết chết. Đó tuyệt đối là chênh lệch về tâm cảnh, không có quan hệ gì đến phi kiếm.
- Hưu!...
Vài đạo lưu quang hiện lên. Ngay giữa đương trường đột nhiên xuất hiện bảy đạo nhân ảnh, Tằng Thăng trưởng lão vừa rồi còn đang mất tinh thần lúc này con mắt sáng ngời, lập tức chạy về phía lão giả đầu lĩnh áo xanh, phảng phất giống như một đứa nhỏ bị khi dễ phát hiện ra trưởng bối trong nhà.
- Đại trưởng lão, Tinh Cực tông bọn chúng khinh người quá đáng!
Ngọc Minh chân nhân nhìn qua Tằng Thăng cùng Nguyên Thanh đã biến thành tán tiên, cùng thi thể của mười mấy tên đệ tử đã chết, cùng với một đám đệ tử vừa bị Lý Dương làm cho tức giận đến nỗi mặt mũi đỏ bằng, sắc mặt nhất thời trở nên âm trầm.
Tập 5: Côn Luân Tiên Cảnh
Tằng Thăng trưởng lão lúc này đã lấy lại được bình tĩnh, khí thế cũng lên cao. Vừa rồi bởi vì Ảo Quang chân nhân cùng với Minh Lam tam tiên thực lực cường đại, Tằng Thăng cả bọn bị đẩy vào thế yếu, đối mặt với sự mắng chửi của Lý Dương, cũng không dám động thủ, cho nên mới trở thành như thế.
Bây giờ, Ngọc Minh chân nhân cùng với sáu vị tán tiên tiền bối tới rồi, còn sợ cái gì nữa chứ?
- Đại trưởng lão, gã trẻ tuổi áo đen kia chính là hung thủ đã giết chết đồ nhi của ta là Diệc Trang, lại còn giết con trai ta, Ảo Quang chân nhân này cũng công khai bênh vực cho cháu của hắn, người nhất định phải chủ trì công đạo cho ta!
Tằng Thăng trưởng lão nói nghe rất thê thảm.
Hơn nữa vừa rồi tức giận tới hộc máu, vẻ mặt của Tằng Thăng trưởng lão trông cũng trắng bệch, cùng với Nguyên Thanh trưởng lão vừa mới thổ ra Nguyên Anh kim huyết đứng một bên có thể nói là vô cùng hợp với nhau, cả hai đều trông như những tên bệnh quỷ tử. (kẻ ốm yếu lâu ngày sắp chết)
- Thực là mất mặt!
Ngọc Minh chân nhân trong lòng phẫn nộ, bạch mi dựng ngược lên, một đạo lãnh quang bắn về phía Tằng Thăng trưởng lão đang kể khổ.
Tằng Thăng trong lòng liền run lên, lập tức không dám nói gì nữa, lùi về một bên rôid nuốt một viên đan dược của mình, chậm rãi khôi phục lại hao tổn.
Ánh mắt của Ngọc Minh chân nhân chuyển hướng về phía Lý Dương lãnh liệt vô cùng.
Khí thế cường đại giống như một cơn sóng thần kinh thiên, điên cuồng xô về phía Lý Dương, Lý Dương giống như một hòn đá tảng, động cũng không động, Ngọc Minh chân nhân cũng thực là âm hiểm, hắn muốn dựa vào tinh thần cường đại không cần ra tay mà vẫn làm Lý Dương trọng thương.
Công kích bằng khí thế tâm thần, một bên phải cao hơn bên kia rất nhiều mới có hiệu quả, nếu chênh lệch không lớn thì bên kia vẫn có thể hoan toàn bảo vệ bản thân.
Theo đạo lý, Ngọc Minh chân nhân này đã vượt qua bảy lần thiên kiếp, tinh thần tương đương với Thiên Tiên trung kỳ, đối phó với một tên đệ tử mà Độ Kiếp kỳ cũng không đạt tới, thì chỉ cần phẩy tay một cái. Đáng tiếc, Lý Dương tâm thần cũng cường đại tới mức khiến cho người ta kinh hãi, hiện tại đã là Thiên Tiên đỉnh phong. Hai người chênh lệch cũng không tính là lớn.
Lý Dương mặc dù không có cách nào phản kích, nhưng tự bảo về mình thì lại rất dễ dàng.
Ngọc Minh chân nhân trừng mắt một cái, trong mắt lóe lên hàn quang "Tiểu tử này cũng có thể chống chọi lại được sao? Tâm thần quả nhiên không tệ, vậy ta phải vận dụng đại bộ phận tinh thần lực của ta rồi!" Nhất thời Ngọc Minh chân nhân giống như tâm của một cơn lốc, tinh thần lực cường đại giống như thật chất điên cuồng xô về phía Lý Dương.
- Lý Dương, hãy biểu hiện ra một chút thống khổ đi, nếu không, bí mật về tinh thần cường đại của ngươi sẽ bại lộ đó!
Hạng Vũ lập tức nhắc nhở.
Từ đầu Ngọc Minh chân nhân chỉ dùng một bộ phận nhỏ của tinh thần để áp bức Lý Dương, Lý Dương chống chọi được còn có chút khả năng. Nếu như Ngọc Minh chân nhân dùng đến đại bộ phận tinh thần lực mà Lý Dương lại vẫn chống cự được, vậy con chủ bài bài tinh thần lực cường đại của hắn sẽ có thể bị phát hiện.
Lý Dương trong lòng hiểu ra, lập tức cố ý lộ ra thần sắc thống khổ, trên mặt mồ hôi lạnh bắt đầu chảy xuống.
- Dừng tay!
Ảo Quang chân nhân giống như một thanh lợi kiếm, thân hình chợt lóe lên, liền đã tới chắn trước người Lý Dương.
- Đường đường là Đại trưởng lão của Thượng Thanh cung, lại dựa vào tâm thần lực đi áp bức một tiểu bối, ngươi không cảm thấy xấu hổ sao?
Ảo Quang chân nhân quát hỏi, đối mặt với Ngọc Minh chân nhân, Ảo Quang chân nhân vẫn dễ dàng ngăn cản được sự áp bức của tinh thần. Ảo Quang chân nhân bởi vì tu luyện Âm Dương đao phách cho nên hao phí quá nhiều thời gian, chính nhị sư đệ của hắn đã sớm phi thăng. Hắn hôm nay tuy mới đạt Đại Thành kỳ, nhưng mà đao phách tu luyện chậm, còn tinh thần tu vi đề cao lại không chậm chút nào.
Lúc đầu Ảo Quang chân nhân là người có thiên tư cao nhất trong bốn đại đệ tử của Lý Tầm Hoan, cũng là một người tu luyện lâu nhất, tâm thần tuyệt đối không thấp hơn so với nhị sư đệ đã trở thành Thiên tiên, tinh thần của lão cũng tương đương so với cao thủ cấp bậc Thiên tiên, đương nhiên không sợ Ngọc Minh chân nhân.
- Không cảm thấy đáng xấu hổ sao?
Nghe thấy câu này, Ngọc Minh chân nhân trên mặt hiện lên một tia tức giận, thân phận hắn như thế nào, không ngờ lại bị Ảo Quang chân nhân mắng chửi như vậy.
- Ảo Quang, ngươi thật muốn cản ta? Ngọc Minh chân nhân lãnh đạm nói.
Ảo Quang chân nhân cười lạnh nói:
- Ngọc Minh, cháu của ta cứ để cho ta dạy dỗ, không cần phiền đến Đại trưởng lão của Thượng Thanh cung!
Ngọc Minh cười lớn, ngón trỏ

/478

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status