Thứ Nữ Đương Gả, Nhất Đẳng Thế Tử Phi

Chương 103 - Chương 93

/156


Hạ Thính Ngưng mang theo Vãn Ngọc đi vào phòng trong Lê viện, Thủy thị vừa vặn tỉnh ngủ, nhìn thấy nữ nhi vào nhà, trên mặt không khỏi lộ ra một chút tươi cười, hướng nàng vẫy tay ý bảo đến bên mình.

Hạ Thính Ngưng khóe môi loan loan chậm rãi đi thong thả đến bên người Thủy thị ngồi xuống, vươn tay tiếp nhận áo khoác trên tay tỳ nữ phủ thêm cho bà, nhẹ giọng hỏi “Nương, mới vừa rồi ngủ ngon giấc không?”

Thủy thị tươi cười vẻ mặt nhu hòa, vỗ nhẹ nhẹ tay của Hạ Thính Ngưng, trong mắt tràn đầy từ ái nói “Tốt, khó được con trở về một lần, nương biết con ở phu gia qua được tốt, tất nhiên là cái gì cũng tốt.”

Hạ Thính Ngưng câu môi cười “Nương cứ yên tâm tốt lắm, Dung Cẩn đối đãi con vô cùng tốt, công công bà bà cũng không khó hầu hạ, nữ nhi có rảnh sẽ nhiều trở về thăm ngài.”

Nàng chỉ mới rời đi mẫu thân ba ngày, liền khiến mẫu thân sinh ra như vậy. Đều là nữ nhi gả đi ra ngoài như bát nước hắt đi ra ngoài, nhưng mẫu thân đối với nàng vẫn giống như trước đây.

Trong lòng Hạ Thính Ngưng không khỏi khe khẽ thở dài: Đáng thương tấm lòng phụ mẫu khắp thiên hạ, người làm phụ mẫu đối với tử nữ luôn luôn có chút lo lắng chưa xong.

Thủy thị nghe xong lời nói của Hạ Thính Ngưng, trên mặt bất giác lộ ra tươi cười vui mừng, trước mắt nhu hòa nói “Con có tâm là được rồi, làm tức phụ nhà người ta, đã không thể lại từ tính tình của con đến. Cũng may thế tử này thật là tốt, nương nhìn ra được, hắn quả thật rất yêu thương con.”

Bằng không cũng sẽ không tự hạ thấp địa vị gọi một người thiếp thất như bà là nhạc mẫu, phải biết rằng ở trên danh nghĩa, phu nhân mới là người đảm đương nổi câu xưng hô này, đối phương làm như vậy, nói vậy nguyên nhân cũng là bởi vì nữ nhi.

Nghĩ vậy, Thủy thị không khỏi cúi đầu thở dài, trong lòng lại rất là an ủi, nhất thời dường như lại nghĩ tới chút gì, ngẩng đầu tiếp tục nói với Hạ Thính Ngưng: “Ngưng Nhi, nương xem thế tử sinh được vô cùng tốt, chỉ bộ dáng khí chất này cũng là nhân trung long phượng. Trước mắt người ở bên ngoài xem ra, hắn là ma ốm kéo phá nát thân mình, tất nhiên là không có người gấp gáp cùng con tranh đoạt, nhưng ngày sau thân mình hắn tốt lên, con cần đề phòng nhiều hơn.”

Lời nói này của Thủy thị có thể nói là thâu tâm đào phế, ở bà xem ra, một khi thân mình nữ tế (con rể) cực tốt, dựa vào gia thế bối cảnh của hắn cùng trong tay có quyền thế, những người làm sao sẽ không nghĩ đem nữ nhi gả đi qua, đến lúc đó cadi ghế thế tử phi của Ngưng Nhi không phải nguy ngập nguy cơ sao. Dù sao Hạ phủ cũng chỉ là cái Tứ phẩm quan gia, sao có thể cùng nhóm quan to hiển quý trong kinh đô này đánh đồng đâu, bà lo lắng nữ nhi sẽ bởi vậy mà chịu thiệt nha.

Hơn nữa hôm nữ tế đến đón dâu ngày đó, tuy bà có gặp qua một mặt, nhưng lúc đó cũng liền nhìn lên hướng trên lưng ngựa như vậy, nào có hôm nay nhìn đến rõ ràng như vậy. Ngày đó kia thoáng nhìn, bà liền biết nữ tế này phong tư phi phàm, hôm nay lại nhìn kỹ như vậy, càng cảm thấy bất đồng với thường nhân, lộ ra một thân quý khí, thế nào xem đều là người tốt để chọn làm hôn phu nha.

Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng mím môi cười “Con biết đến, nương. Nữ nhi sẽ không cho người khác thừa cơ lợi dụng.”edit: voi còi

Đối với điều này, nàng nhưng là không lo lắng, Dung Cẩn đã nguyện ý hứa hẹn, vậy nàng tự nhiên cũng nguyện ý tin tưởng hắn, huống hồ ở nàng xem ra, Dung Cẩn cũng đều không phải cái loại ngụy quân tử ruồng bỏ hứa hẹn. Nhưng mà tín nhiệm về tín nhiệm, nàng cũng sẽ không bởi vậy mà không có chuẩn bị, dù sao có câu nói cho cùng: ‘Không sợ tặc trộm, chỉ sợ tặc nhớ thương’. Nếu một cái không chú ý, không cẩn thận làm cho người ta thiết kế đi, vậy đã có thể không tốt.

Thủy thị thân thiết gật đầu cười cười, còn nói một chút nữa, Hạ Thính Ngưng có thế này đưa ra chính mình nên trở về vương phủ.

Thủy thị vội vàng muốn đứng dậy đưa nữ nhi, nhưng bị Hạ Thính Ngưng ngăn lại, chỉ cần bà nghỉ ngơi là được, đợi khi nào mình rảnh rỗi liền trở về thăm bà.

Ra cửa phòng, Hạ Thính Ngưng có thế này mang theo tỳ nữ hướng đại sảnh đi đến, Bách Lí Dung Cẩn cùng Hạ Tử Vân vẫn ở trên bàn cờ đánh cờ, bàn cờ vẫn sạch sẽ như cũ, Hạ Tử Vân vẫn tiếp tục đón nhận bại trận, đáng giá an ủi là, hắn lần này cũng tính không phải lấy thảm bại kết thúc.

Thu hồi quân cờ, Hạ Tử Vân chớp đôi mắt nhìn Hạ Thính Ngưng nói “Tỷ, tỷ muốn cùng tỷ phu đi trở về sao?” Lúc này thời gian qua được thật là nhanh,

/156

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status