Thứ Nữ Đương Gả, Nhất Đẳng Thế Tử Phi

Chương 58 - Chương 56.2

/156


Nghe được Hạ Thính Ngưng khích lệ, Niệm Song lộ ra một cái tươi cười ngượng ngùng, sau lại bưng ấm trà đi xuống.

Người đang ngồi ở đây cũng liền bỏ qua đoạn nhạc đệm nho nhỏ này, tiếp tục nói nói cười cười ăn uống. Dùng bữa được đến một nửa, một tỳ nữ bưng nước canh tay nhất thời không ổn, nước canh tràn đầy đổ ra hắt lên trên người Hạ Thính Ngưng, làm bẩn y phục.

Tỳ nữ bưng nước canh lập tức quỳ xuống “Nhị tiểu thư tha mạng, nô tì không phải cố ý.”

Hạ Thính Ngưng nhíu nhíu mày, nhàn nhạt nói “Quên đi, ngươi đứng lên đi.”

Tù nữ quỳ trên mặt đất liên tục dập đầu nói lời cảm tạ.

Vãn Ngọc nhìn làn váy đầy những vết bẩn, nhẹ giọng nói “Tiểu thư, chỉ có thể trở về Lê viện đổi một thân y phục khác.”

Hạ Thính Ngưng gật gật đầu, nói với các vị tiểu thư đang ngồi ở đây “Thật có lỗi, ta trước thất bồi một chút.” Các vị tiểu thư ào ào gật đầu tỏ vẻ không để ý.

Hạ Thính Ngưng tao nhã đứng dậy, mang theo Vãn Ngọc cùng Lục Vu hướng Lê viện đi đến.

Chỉ chốc lát, Hạ Liên cũng nói có việc, đứng dậy cách tịch (rời khỏi bữa tiệc). Mang theo tỳ nữ vòng qua đường trải đá vụn, rẽ ngoặt đi đến khách phòng đã ước hẹn từ trước, nhìn quanh trái phải một chút liền đẩy cửa ra đi vào.

Chỉ thấy Hạ Thính Ngưng đang lẳng lặng nằm ở trên giường, Hạ Liên lộ ra một tia tươi cười đắc ý, đi đến bên giường mắt lộ ra hung quang “Hạ Thính Ngưng, ngươi không nghĩ tới đi, ngươi đúng là vẫn còn rơi đến trên tay ta.”

Quay đầu nói với một tỳ nữ bên người “Nhanh đi gọi biểu thiếu gia tới.”

Lại nói với một tỳ nữ khác “Ngươi đi cho nói cho nương ta cùng tổ mẫu đi.”

“Vâng, tiểu thư.” Hai tỳ nữ được phân phó vội vàng đi ra cửa, trong phòng cũng chỉ còn lại hai người Hạ Liên cùng Hạ Thính Ngưng nằm ở trên giường.

Hạ Liên nhịn không được trong lòng đắc ý, lòng tràn đầy đều là khoái cảm trả thù được. Bỗng nhiên lại tựa hồ nghĩ tới cái gì, nhíu mày lẩm bẩm “Kỳ quái, mấy bà tử đem các nàng mang tới đây đi đâu vậy? Mà sao cũng không thấy hai tỳ nữ bên người của tiểu tiện nhân này?”

Bên tai đột nhiên truyền đến một tiếng nói nhẹ nhàng “Ngươi muốn biết?”

Hạ Liên nhất thời hoảng hốt quay đầu đi, chỉ thấy nguyên bản Hạ Thính Ngưng hẳn là hôn mê bất tỉnh lúc này lại mở đôi mắt, đạm mạc nhìn nàng.

Hai mắt Hạ Liên trợn lên “Ngươi...” Lại chỉ còn kịp phát ra một âm liền bị người đánh lén từ phía sau, mềm yếu ngã xuống đất.

Vãn Ngọc cùng Lục Vu không biết xuất hiện từ lúc nào đang cười hì hì đứng ở phía sau Hạ Liên, trong tay hai người phân biệt cầm một cây con gỗ.

Hạ Thính Ngưng lưu loát từ trên giường xoay người xuống dưới, liếc nhìn Hạ Liên nằm trên mặt đất một cái, thản nhiên nói “Đem nàng quăng lên trên giường đi.”

Vãn Ngọc cùng Lục Vu phân biệt nâng tay chân Hạ Liên lên, không chút nào thương hương tiếc ngọc đem quăng đến trên giường đi.

Hạ Thính Ngưng cười yếu ớt ngồi ở bên bàn, trong mắt tránh qua một tia hàn quang âm lãnh, hiện tại sẽ chờ những người khác lên sân khấu .

Lí Hựu luôn luôn tại ngoại viện uống rượu chờ tin tức rốt cục chờ đến tỳ nữ bên người Hạ Liên, cười đến thập phần đáng khinh đi theo phía sau, cứ nghĩ đến lát nữa được ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, hắn liền nhịn không được hưng phấn. Ma sát tay vội vàng đi theo tỳ nữ tiếp ứng hướng nội viện đi đến.

Sau khi vòng vo bảy tám lượt, tỳ nữ rốt cục mang theo Lí Hựu đi đến chỗ khách phòng có Hạ Thính Ngưng, đẩy cửa phòng ra đi vào, Lí Hựu cũng vội vàng theo sát sau đó.

Lúc này, Vãn Ngọc cùng Lục Vu một trái một phải tránh ở một bên cùng vung gậy gỗ trong tay, đều đánh cho hai người vừa bước vào phòng một gậy. Xinh đẹp đem đối phương đánh bất tỉnh.

Hạ Thính Ngưng ngồi ở trước bàn cười nói “Làm tốt lắm, đem tỳ nữ này quăng sang một bên, đem y phục của nam tử này lột sạch quăng lên trên giường đi.” Ánh mắt lạnh lùng mâu quang đảo qua nam tử té trên mặt đất, mới vừa rồi nàng giả trang hôn nghe được Hạ Liên sai tỳ nữ đi đem biểu thiếu gia mời đến, nói vậy đây là Lí Hựu chất tử của Lí thị mà hai ngày trước Hạ Thanh Hà đã nói với nàng đi.

Vãn Ngọc cùng Lục Vu nhất thời đỏ bừng mặt, lắp bắp nói “Tiểu thư, hắn, hắn là nam nhân.” Các nàng đều là nữ nhi gia chưa gả, đi lột y phục của nam tử, này, điều này sao được.

Hạ Thính Ngưng trừng mắt nhìn “Vậy đi Lê viện gọi bà tử tới.” Nàng là một người hiện đại, đổ thật đúng không nghĩ tới vấn đề này, cũng may nơi này cách Lê viện cũng không xa, gọi một bà tử tới là được.

Lục Vu gật gật đầu, vội vàng chạy đi đem bà tử gọi tới.

Mà bên này, Lí thị cùng Hạ lão phu nhân sau khi nhận được tin tức từ tỳ nữ, cũng đều là vẻ mặt cao hứng. Tùy tiện tìm cái cớ cách tịch, thẳng đến khách phòng hậu viện mà đến.

Vừa đẩy cửa phòng ra đi vào, nhìn thấy cũng là Hạ Thính Ngưng đang lạnh nhạt ngồi trước bàn, tay cầm bút lông, không biết đang vẽ cái gì. Mà hai tỳ nữ bên người nàng cũng đều đứng ở hai bên một trái một phải hầu hạ.

Trên đất một tỳ nữ thân xiêm y màu xanh nhạt đang nằm, đúng là tỳ nữ Chi Lan bên người Hạ Liên.

Hạ lão phu nhân cùng Lí thị nhìn đến tình cảnh này, nhất thời hoảng hốt.

Lí thị càng là không thể tin xem Hạ Thính Ngưng kêu lên “Ngươi, ngươi làm sao có thể không có việc gì.” Đây là có chuyện gì, không phải nói đã đắc thủ sao, sao tiểu chân này thế nhưng còn có thể êm đẹp ngồi ở chỗ này.

Hạ Thính Ngưng ngẩng đầu nhợt nhạt cười, ánh mắt lại hết sức sắc bén nói “Ta đương nhiên không có việc gì, có việc cũng không phải là ta.”

Hạ lão phu nhân bị ánh mắt sắc bén này nhìn xem cảm thấy nhảy dựng, nhất thời có chút hoảng loạn lên.

Lí thị còn lại là bị lời nói của đối phương làm cả kinh, lời này là ý tứ gì. Chẳng lẽ...

Đột nhiên, Lí thị vội vàng kêu to lên “Liên Nhi đâu, Liên Nhi đi đâu vậy?” Tiểu chân này lại tốt đẹp ngồi ở chỗ này, Vậy Liên Nhi đi đâu vậy?

Hạ lão phu nhân bị lời nói của Lí thị nhắc tới tỉnh, cũng nghĩ thân tôn nữ để tỳ nữ đến báo tin, theo lý thuyết nàng hẳn là vẫn ở trong gian phòng này mới đúng.

Hạ Thính Ngưng tiếp tục động tác trong tay, không chút để ý nói “Gấp cái gì, nữ nhi bảo bối của bà không phải là ở chỗ kia sao.”

Hạ lão phu nhân cùng Lí thị theo ánh mắt Hạ Thính Ngưng nhìn lại, chỉ thấy trên giường lớn khách phòng sa trướng buông xuống, bên trong mơ hồ có thể thấy được hai bóng người.

Lí thị hét lên một tiếng chạy vội đi qua xốc sa trướng lên, chỉ thấy nữ nhi của bà cùng chất nhi thân mình trần trụi đang kề sát cùng nhau rất ái muội. Một màn hung hăng đánh sâu vào thần kinh của Lí thị, bà vội vàng đẩy người Lí Hựu ghé vào trên người Hạ Liênvra, vội vàng muốn tìm ycphucj mặc lại cho nữ nhi. Lại thế nào cũng tìm không thấy, liền ngay cả đệm giường cùng chăn hay một loại gì đó có thể che đều không có. Toàn bộ giường lớn trống rỗng chỉ có hai người trần truồng nằm ở nơi đó.

Hạ lão phu nhân hiển nhiên cũng bị này một màn dọa đến. Bà không nghĩ ra làm sao có thể biến thành như vậy, rõ ràng lúc này nên nằm ở trên giường hẳn là nhị nha đầu. Hiện thời lại biến thành thân tôn nữ Liên Nhi.

Lí thị tìm không thấy thứ gì có thể vì Hạ Liên che thân mình trần trụi, hai mắt màu đỏ tươi quay đầu nhìn chằm chằm Hạ Thính Ngưng nói “Tiện chân chết tiệt, ngươi đem y phục của Liên Nhi mang đi đâu vậy? Nếu Liên Nhi có nửa phần tốt xấu, ta không lột da của ngươi ra không thể.”

Rõ ràng kế hoạch của bà là làm tiện nhân này hôn mê, đem làm tới gian phòng khách này, để chất nhi của mình đến hủy danh dự của nàng ta. Đến lúc đó bà lại cùng lão phu nhân tiến vào bắt gian, có nhược điểm này,lo gì tiện chân này dám không nghe bọn họ.

Mà lúc này tiểu chân này không có việc gì, có việc cũng làLiên Nhi của mình. Lúc này bảo sao bà không hận, như thế nào không buồn.

Ánh mắt Hạ Thính Ngưng lạnh lùng bắn về phía Lí thị “Ta để cho người ta đem y phục của nàng xuất ném đi rồi, ngay cả đệm giường cùng chăn có liên quan ở nơi này cũng không để lại. Các ngươi không phải là muốn thiết kế ta sao, thế nào, không nghĩ tới đi, ta không trúng kế, ngược lại là Hạ Liên này, cùng một người nam nhân người trần truồng kề sát ở cùng nhau, về sau phải thế nào lập gia đình đây.”

Nàng cố ý sai bà tử lấy hết y phục của hai người, lại sắp xếp cho bọn họ một tư thế ái muội cực kỳ. Nàng muốn gậy ông đập lưng ông, muốn tính kế nàng, vậy nàng khiến cho nữ nhi của Lí thị nếm thử tư vị này.

Lí thị phẫn nộ không thôi, dường như phát điên la hét muốn đến giáo huấn Hạ Thính Ngưng một chút.

Hạ Thính Ngưng lạnh lùng hừ một tiếng “Ngươi tốt nhất câm miệng cho ta, ngươi tin không ta lập tức làm cho người ta hô to đem tất cả tân khách bên ngoài đều đưa tới, để cho bọn họ nhìn nữ nhi bảo bối của người không cần liêm sỉ cùng người ta tư thông thế nào.”

Muốn động nàng, Lí thị này cũng không cân nhắc xem mình đến cùng có mấy cân mấy lượng. Không đầu óc ngu xuẩn.

Lí thị bị lời nói của đối phương làm cả kinh, cũng không dám lại kêu gào, nếu như Liên Nhi bị ngoại nhân nhìn đến phó bộ dáng này, sao còn có thể sống được.

Hạ lão phu nhân vội vàng gầm Lí thị một tiếng “Còn không mau đem áo khoác cởi ra cho Liên Nhi mặc vào.” Hiện tại nhanh chóng mang theo người rời đi nơi này, bà xem ánh mắt nhị nha đầu kia thật sự khiến người hoảng sợ, lại ở lại đây còn không biết đối phương sẽ làm ra chuyện gì đến đâu.

Lí thị bị quát, vội vàng cởi áo khoác choàng lên người nữ nhi. Đúng lúc này, Hạ Liên ẩn ẩn tỉnh lại, mở mắt ra nhìn thấy mẫu thân của mình, xoa xoa chỗ đau sau đầu nói “Nương, con đây là ở đâu?”

Nàng mới vừa rồi không phải còn tại phòng khách cùng Hạ Thính Ngưng sao? Đột nhiên nhớ tới cái gì, Hạ Liên thẳng thân mình vội vàng nói “Nương, Hạ Thính Ngưng chết tiệt kiacư nhiên không bị hôn mê, con tận mắt đến nàng tỉnh lại .”

Chính là khi nói chuyện, nàng đột nhiên phát hiện không đúng, trên người sao lại lạnh lẽo như vậy, cúi đầu vừa thấy, lập tức kinh hoảng hét rầm lên. Không, nàng làm sao có thể trần trụi thân mình như vậy, không một mảnh vải che thân.

Lại liếc đến Lí Hựu nằm ở bên cạnh nàng cũng đồng dạng một thân trần trụi, Hạ Liên lại lớn tiếng kêu lên sợ hãi, sợ hãi cầm lấy áo choàng Lí thị vì nàng phủ thêm nhắm thẳng phía ngoài chạy.

Không, không, không, tại sao có thể như vậy, nàng làm sao có thể cùng Lí Hựu nằm ở trên giường, còn một kiện y phục cũng không.

Lí thị vội vàng che miệng Hạ Liên nói “Liên Nhi, đừng kêu, cẩn thận đem người bên ngoài đều đưa tới .”

Hạ Liên hoảng sợ vạn phần túm chặt áo khoác của Lí thị, trong đầu trống rỗng, tại sao có thể như vậy, tại sao có thể như vậy, sau này nàng còn muốn thế nào đi ra ngoài gặp người, về sau còn có thể có người nào muốn nàng sao.

Lí thị nằm ở bên kia giường bị tiếng kêu của Hạ Liên làm tỉnh lại, mở to mắt, lại lắc lắc đầu phát đau. Đã thấy biểu muội của mình chật vật không chịu nổi bọc một kiện áo khoác ngồi ở bên cạnh giường, liền ngay cả cô cô Lí thị cũng đứng ở một bên.

Lại vừa thấy chính mình, thế nhưng cả người trần truồng, vội vội vàng vàng che lấp nói “Cô cô, biểu muội làm sao có thể tại đây, không phải nói muốn cùng Nhị tiểu thư kia ngủ một khối sao?”

Thế nào nháy mắt liền biến thành biểu muội, hắn còn nhớ thương mĩ mạo của Hạ Thính Ngưng kia đâu, tuy rằng không thể thật sự ăn, nhưng là có thể ôm, ý dâm một chút a.

Lí thị tức giận đến quát lớn “Ngươi còn dám nói, ta còn chưa có hỏi ngươi sao lại thế này đâu, sao ngươi liền cùng biểu muội nằm cùng nhau.” Đồ vô dụng này, nhờ hắn nửa điểm việc nhỏ cũng làm không xong.

Lí Hựu nhìn trái nhìn phải nơi nơi tìm vật che đậy, nghe được câu hỏi của Lí thị, nhất thời vỗ đầu bừng tỉnh đại ngộ nói “Đúng rồi, cháu vừa vào cửa đã bị người đánh hôn mê, cháu cũng không biết đây là có chuyện gì.”

Hắn trái tìm phải tìm cũng tìm không thấy y phục của mình cùng thứ gì đó có thể che thân mình, đành phải ‘Tê’ một tiếng đem sa trướng xả xuống dưới vây đến trên người.

Hạ Thính Ngưng ngồi trên cao nhìn toàn gia này, không tiếng động nở nụ cười “Đều biết rõ ràng sự tình sao, kế tiếp, chúng ta có phải tính toán chút hay không.”

Nhưng đừng cho rằng chuyện này liền đi qua như vậy, dám tính kế nàng, cần phải có giác ngộ trả giá đại giới.

Lí thị cùng Hạ lão phu nhân ào ào quay đầu lại, Hạ Liên vẻ mặt phẫn nộ trừng hướng Hạ Thính Ngưng “Ngươi tiện nhân này, đều là ngươi tính kế ta đúng hay không, ngươi chết tiệt thấp hèn này.”

Nhất định là nàng ta tính kế nàng, bằng không nàng làm sao có thể bị người đánh choáng váng, sau khi tỉnh lại còn cùng biểu ca của mình nằm ở một chỗ.

Hạ Thính Ngưng trào phúng cười “Là ta thì thế nào, cho các ngươi tính kế ta, không cho ta tính kế các ngươi. Hừ, đã dám làm, vậy phải có đảm lượng gánh vác hậu quả, ngươi nên may mắn ta không thật sự cho ngươi vứt bỏ trong sạch, bằng không ngươi cũng chỉ có thể gả cho biểu ca không học vấn không nghề nghiệp vô dụng kia của ngươi thôi.”

Hạ Liên run run thân mình nói “Không có khả năng, ta rõ ràng thấy ngươi uống xong ly trà kia. Ngươi làm sao có thể sẽ không có chuyện gì.”

Hạ Thính Ngưng mỉm cười “Chén trà kia là ta uống lên, nhưng mà thật đáng tiếc, ta chỉ uống lên một ngụm nhỏ, thừa dịp lúc dùng khăn tay chà lau phun ra. Về phần những người mà các ngươi phái đi ở trên đường chờ sau khi ta bị dược hiệu phát tác, liền đánh bại tỳ nữ của ta đem ta mang đến đây, lúc này hẳn là còn hôn mê bất tỉnh trong bụi cỏ đâu.”

Những người này thật đúng là tính kế tốt, cố ý thu mua tỳ nữ của nàng, ở trước mặt nàng diễn trò hay. Biết nàng sẽ không uống rượu mà Hạ Liên mời, liền đem dược hạ ở trong nước trà, lại từ tỳ nữ của nàng bưng tới. Nếu không phải nàng biết y, ngửi được trong ly trà kia bỏ thêm thứ khác, chỉ sợ cũng sẽ nhận vì tỳ nữ của mình trung tâm hộ chủ, không hề phòng bị uống xong ly trà kia.

Bởi vì ly trà kia dược hiệu phát tác từ từ, những người này lại căn thời gian để tỳ nữ bưng nước canh cố ý làm bẩn váy nàng, tưởng thừa dịp trên đường mình trở về Lê viện thay y phục khi dược hiệu phát tác té xỉu, làm cho người ta đánh xỉu tỳ nữ của mình, đem ba người các nàng nhất tịnh mang đi. Nếu không phải nàng tương kế tựu kế, thời khắc mấu chốt phách hôn này mai phục tại trên đường bà tử.

Chỉ sợ hiện tại danh dự bị hao tổn nhưng chỉ có chính mình , này ác độc lão phu nhân cùng Lí thị, còn muốn ra loại này dơ bẩn biện pháp tới bắt niết nàng.

Lí thị nổi giận đùng đùng nói “Ngươi này tiểu chân, ngươi hãm hại liên nhi chuyện ta khả cùng ngươi không hoàn, ta đợi rồi trở về thu thập ngươi.” Dứt lời liền muốn đỡ Hạ Liên đứng dậy trở về phòng mặc quần áo.

Hạ Thính Ngưng cười nhạo một tiếng “Theo ta không hoàn? Lí thị, ngươi cần phải biết rõ ràng, hiện tại là ta muốn cùng ngươi không hoàn. Ngươi cho là ta sẽ không truy cứu các ngươi tính kế chuyện của ta. Ngươi vẫn là như vậy xuẩn, xuẩn đến bất trị.”

Lí thị vừa nghe lời này, nhất thời nổi trận lôi đình muốn phát tác. Lại bị Hạ lão phu nhân cấp túm ở tay áo, hung hăng trừng, này không đầu óc , đến bây giờ còn nhận không rõ tình thế, này nhị nha đầu sợ là không chịu thiện hiểu rõ.

Hạ lão phu nhân định rồi định chính mình tâm thần, châm chước mở miệng nói “Nhị nha đầu, ngươi hiện tại cũng không có việc gì, nhưng liên nhi nhưng là bị ngươi cấp tính kế. Như vậy đi, chúng ta một người đều thối lui một bước, cho nhau không truy cứu, chuyện này coi như không phát sinh qua, như thế nào?”

Hạ Thính Ngưng trong mắt hàn quang chợt lóe “Ta không sao đó là bởi vì ta cơ trí, nàng có việc đó là bởi vì nàng xứng đáng. Muốn ta không truy cứu, ngươi cảm thấy khả năng sao?”

Nói được thật đúng là thoải mái, này toàn gia không biết xấu hổ , chẳng lẽ tính kế nàng không thành công, có thể làm các nàng chưa làm qua sao.

Hạ lão phu nhân mặt trầm xuống “Vậy ngươi muốn như thế nào, ta nói cho ngươi, ta chỉ cần hiện tại lập tức mang theo bọn họ rời đi nơi này, ngươi cho dù ồn ào đi ra ngoài cũng dùng. Không chính mắt nhìn thấy ai sẽ tin tưởng, lại nói , ngươi hiện tại không phải êm đẹp không có việc gì sao, làm gì cứng rắn muốn níu chặt không tha.”

Nàng cảm thấy thập phần tức giận, này liên nhi đều đã bị này tiểu chân tính kế đến danh dự đã mất , đối phương còn tưởng thế nào. Chính mình lại không thật sự muốn hủy nàng trong sạch, dù sao người nọ là phải gả đến Tĩnh vương phủ đi , nhược thất trong sạch thế nào đều nói bất quá đi. Nàng bất quá là muốn nhượng Hựu Nhi thấy nàng




/156

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status