Thứ Nữ Đương Gả, Nhất Đẳng Thế Tử Phi

Chương 61 - Chương 58

/156


Edit: voi còi

Xe ngựa hoa mỹ càng ngày càng tới gần, mãi cho đến trước mặt Hạ Tình Ngưng.

Thanh Vũ ngồi ở bên ngoài xe điều khiển ngựa thập phần lưu loát xoay người xuống xe, cung kính đối với Hạ Thính Ngưng ôm quyền nói Hạ tiểu thư.

Hạ Thính Ngưng cười nhạt nhìn đối phương gật gật đầu.

Thanh Vũ lại di chuyển tiếp theo cái ghế nhỏ đặt lên trên mặt đất cạnh xe ngựa, làm cho Hạ Thính Ngưng có thể dẫm xuống trên ghế lên xe.

Hạ Thính Ngưng khẽ nói tiếng cám ơn, bàn tay trắng nõn hơi nâng làn váy, duỗi chân đạp lên ghế. Đêm nay lúc ra cửa không có mang Vãn Ngọc, không có người có thể ở một bên đỡ nàng, lúc này cũng chỉ có thể dựa vào nàng tự mình lên xe. May mà nàng không hề giống nữ tử triều đại này, muốn lên xe ngựa đều nhất định phải người đỡ mới được.

Mà Thanh Vũ đứng ở một bên nhưng mà không thể yên tâm như thế, chỉ có thể cẩn thận nhìn chằm chằm Hạ Thính Ngưng, rất sợ đối phương mất thăng bằng té xuống.

Hắn tuy có tâm tiến lên đỡ, nhưng nam nữ thụ thụ bất thân. Huống hồ đối phương vẫn lại là thế tử phi tương lai, vậy thì càng thêm không thể đụng chạm nửa điểm. Đành phải đứng ở bên cạnh hơi chút có chút khẩn trương nhìn chằm chằm.

Hạ Thính Ngưng một cước giẫm lên lên xe ngựa, đang muốn lấy tay bấu víu thùng xe, để mượn lực đi lên .

Lúc này màn xe bị xốc lên từ bên trong rồi, Bách Lý Dung Cẩn hơi hơi khom người đi ra. Khéo léo cầm tay Hạ Thính Ngưng, hơi hơi dùng lực liền đem đối phương kéo đi lên.

Hạ Thính Ngưng nhìn Bách Lý Dung Cẩn dựa vào thậ gần, lông mày khẽ cong giương lên khóe môi, tùy ý đối phương nắm tay nàng ngồi vào trong xe.

Trong xe ấm áp, Bách Lý Dung Cẩn nhẹ nhàng lấy tay làm ấm tay mềm của Hạ Thính Ngưng, ủ nóng hỏi Đợi đã lâu rồi sao?

Hạ Thính Ngưng lắc lắc đầu, trâm cài trên tóc cũng lắc lư theo, nhẹ nhàng mím môi nói Ta mới ra, huynh đã đến.

Buổi sáng hắn phái người đưa thư tới và áo choàng, trong thư nói đến tối sau khi dùng qua bữa cơm đoàn viên sẽ đến đón nàng xuất môn, nàng mới có thể vào lúc này đi ra ngoài chờ hắn.

Bách Lý Dung Cẩn chú ý tới Hạ Thính Ngưng khoác áo choàng trên người, khóe môi gợi lên tươi cười Rất đẹp mắt.

Sáng nay dượng ban thưởng kiện áo choàng này, người thứ nhất hắn nghĩ tới đó là nàng. Quả nhiên, mặc vào trên người càng nổi bật lên nàng nhẹ nhàng động lòng người.

Hạ Thính Ngưng hơi hơi giật giật đầu, nhất thời không ý thức đối phương lời này là có ý gì. Theo ánh mắt Bách Lý Dung Cẩn nhìn đến áo khoác lông hồ gấm lông chim trên thân mình, lúc này mới hiểu rõ.

Giọng nói êm dịu nói Cái này, ta cực kỳ thích. Dung Cẩn, huynh muốn mang ta đi đâu nha?

Đôi mắt đen nhưu mực của Bách Lý Dung Cẩn loé sáng ôn nhu Đợi lát nữa nàng sẽ biết.

Lại quay đầu hơi nâng giọng nói Thanh Vũ, đi thôi.

Vâng, thế tử. Thanh Vũ lưu loát thu hồi ghế đẩu trên đất, sau đó nhảy lên xe ngựa vung mã tiên, thành thạo điều khiển xe ngựa quay đầu đi thẳng.

Sau một trận dao động, xe ngựa rốt cục ngừng lại.

Bách Lý Dung Cẩn dẫn trước xuống xe, rồi sau đó mới vươn tay vững vàng đỡ lấy Hạ Thính Ngưng.

Khi hai chân Hạ Thính Ngưng chạm đất, mới ngẩng đầu đánh giá bốn phía, trước mắt trên tửu lâu treo một khối bảng hiệu, bên trên đúng là ba chữ to 'Noãn Yên lâu'.

Điều này làm cho Hạ Thính Ngưng có chút kinh ngạc nhìn về Bách Lý Dung Cẩn bên cạnh. Đây không phải là Túy Hương lâu bị nàng thu mua ư, chỉ là hiện giờ đã bị nàng biến thành Noãn Yên lâu thứ hai rồi. Dung Cẩn mang nàng đến bên này làm chi?

Bách Lý Dung Cẩn làm như nhìn ra nghi hoặc của Hạ Thính Ngưng, vươn tay giúp nàng nắm thật chặt áo choàng trên người nói Nơi này ban đầu là 'Túy Hương lâu chỉ là hiện giờ bị đổi thành Noãn Yên lâu thứ hai. Ta bao xuống tầng cao nhất nơi này, từ chỗ này quan sát tất cả kinh đô, sẽ có một phen cảnh đẹp khác.

Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng cười, nói như vậy, hắn là đặc biệt dẫn nàng ra xem cảnh đêm rồi.

Ngoan ngoãn cất bước đi theo Bách Lý Dung Cẩn cùng vào Noãn Yên lâu, trong tửu lâu tiểu nhị cũng nhiệt tình đón chào Vị công tử này, tiểu thư, mời lên trên lầu?

Bách Lý Dung Cẩn thản nhiên nói Ta bao xuống tầng cao nhất nơi này, dẫn đường đi.

Tiểu nhị bừng tỉnh đại ngộ, liên tục cười làm lành nói Thì ra là thế, công tử mời bên này. Thì ra người đặc biệt yêu cầu bao xuống tất cả tầng cao nhất đúng là vị công tử trước mắt này nha, quả thật là khí chất phi phàm, vừa thấy liền biết phi phú tức quý.

Lúc này, Vu thúc vừa lúc từ phòng trong đi ra, sau khi nhìn thấy Bách Lý Dung Cẩn liền muốn tới nghênh tiếp tự mình chăm sóc. Lại vừa nhìn thấy Hạ Thính Ngưng bên người đối phương, thì càng là ba bước cũng hai bước vội vàng đi tới, chen lách qua một bên tiểu nhị.

Cười đến vẻ mặt rực rỡ nói Thì ra là thế tử đến đây, ngài và tiểu thư mời lên trên lầu.

Ông đã nói, Tĩnh Vương thế tử sao lại vô duyên vô cớ đặc biệt muốn bao xuống tầng cao nhất nơi này của bọn họ, thì ra là muốn mang tiểu thư cùng đi đến nha. May mắn hắn biết thế tử này là vị hôn phu tương lai của tiểu thư, nửa điểm đều không có thất lễ, hôm trước đối phương đề xuất yêu cầu này khi đó lập tức đáp ứng. Nếu không đêm nay không phải là làm trễ nải tiểu thư và thế tử một chỗ.

Bách Lý Dung Cẩn tiếp tục nắm Hạ Thính Ngưng nói Chúng ta đi thôi.

Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng gật đầu, đi theo đối phương cùng đi đến đỉnh lầu.

Tầng cao nhất cực kì rộng mở, cũng không có giống dưới lầu bày biện bàn ghế, chỉ là xếp đặt một chiếc giường La Hán nhỏ, tất cả tầng cao nhất có vẻ có chút trống trải. Từ tầng cao nhất này nhìn xuống, quả thật có thể đem cảnh đẹp toàn bộ kinh đô thu hết vào mắt.

Bách Lý Dung Cẩn quay đầu hướng Vu thúc nói Mang chút điểm tâm và thức ăn lên đây đi.

Mặc dù hắn không đói bụng, nhưng nơi này đồ ăn thực sự không tệ, có thể cho Ngưng nhi của hắn nếm thử xem.

Vu thúc mỉm cười gật đầu Được, kính xin thế tử và tiểu thư chờ.

Liền tính Tĩnh Vương thế tử không phân phó, ông cũng sẽ làm như vậy. Sao có thể để cho tiểu thư ở trong này ngồi không, đương nhiên là muốn dọn thức ăn lên, vẫn phải là đồ ăn tốt nhất mới được.

Vu thúc xoay người đi xuống phòng bếp thu xếp rồi. Hạ Thính Ngưng từ đầu tới đuôi đều không nói gì, gian chi nhánh này mấy ngày trước đã khai trương, chỉ là không tìm được chưởng quầy thích hợp, nàng liền an bài Vu thúc trước tới này trực đi, đợi khi tìm được chưởng quầy thích hợp lại thay thế.

Hạ Thính Ngưng dương lên tươi cười lôi kéo Bách Lý Dung Cẩn hướng bên cạnh giường La Hán mà đi, vươn tay liền đem bàn nhỏ trên giường chuyển xuống dưới.

Bách Lý Dung Cẩn hơi có chút kinh ngạc nhìn Hạ Thính Ngưng, hiển nhiên không biết nàng đây là muốn làm cái gì. Nhưng vẫn đưa tay nhận lấy cái bàn kia, theo đối phương đi.

Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng đem bàn thấp nhỏ bỏ lên trên giữa thảm lông trên đất, nàng mới vừa tiến vào liền chú ý đến tầng cao nhất này có một nơi phủ lên thảm lông thật dày, xem cảnh đêm đương nhiên là muốn nhìn tốt nhất, ngồi ở trên giường, ngồi thế nào cũng thấy không thoải mái.

Cho nên nàng mới đem bàn thấp trên giường La Hán di chuyển xuống, đem đặt lên thảm lông, như vậy vây quanh cái bàn ngồi ở thảm ấm áp nhìn lên cảnh đêm chắc chắn có khác một phen cảm thụ đấy.

Hạ Thính Ngưng dẫn đầu cởi giầy thêu tinh xảo, ngồi xuống thảm lông, một đôi bàn tay thon vừa lúc đặt tại trên bàn thấp.

Cười vẫy vẫy tay đối với Bách Lý Dung Cẩn, ý bảo hắn cũng ngồi xuống.

Bách Lý Dung Cẩn kinh ngạc nhìn Hạ Thính Ngưng thẳng thắn làm, không khỏi có chút bật cười. Ngưng Nhi của hắn như thế nào luôn luôn có chút cách nghĩ kỳ kỳ quái quái, không chịu ngồi ở trên giường, lại thích ngồi lên thảm.

Mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng Bách Lý Dung Cẩn vẫn làm theo ý tứ của Hạ Thính Ngưng, nhẹ nhàng cởi giày, ngồi




/156

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status