Thứ Nữ Sủng Phi

Chương 14: Rơi xuống nước

/72


Phong Thành Vũ nói được thì làm được, quả nhiên ở ba ngày kế tiếp thường xuyên cùng Lý Viên thảo luận đến nửa đêm, thái độ còn rất chi là thật tình, quá trình kỹ càng tỉ mỉ, thật sự là làm cho nàng khổ không nói nổi.

Sờ sờ hai gò má mình giống như đều có chút tom tóp, Lý Viên sâu sắc hiểu được nếu cứ như cái dạng đi xuống, nàng chỉ sợ là sống không nổi đến lúc hồi cung.

“Lúc này là thời điểm tốt, chủ tử than thở cái gì” Cẩm Tú vui sướng cầm khăn nhẹ nhàng chà lưng cho Lý Viên.

Cảm nhận được ánh mắt sôi nổi của Cẩm Tú chú ý trên người nàng, Lý Viên không tự giác cúi thấp người chui vào trong nước.

Cẩm Tú cũng mặc kệ nàng xấu hổ ngượng ngùng, vẻ mặt vui mừng nói: “Chủ tử được Hoàng Thượng sủng ái, từ này về sau a! Cũng có cái mong chờ”

Vốn nàng rất lo lắng Hoàng Thượng đối xử với chủ tử giống lần trước vậy.

Nhưng mấy ngày nay, nàng ở bên cạnh nhìn, chủ tử đối Hoàng Thượng đã không giống như lúc mới bắt đầu nơm nớp lo sợ.

Hoàng Thượng đối với chủ tử cũng tốt hơn, hai người cuối cùng là “Tiêu tan ngại ngùng lúc trước” ! Thật sự là, a di đà phật, cám ơn trời đất.

“Khụ khụ…” Lý Viên khắp mặt đỏ bừng ho khan hai tiếng, nàng lớn tiếng nói: “Nước này có chút lạnh , Cẩm Tú ngươi đi mang bình nước nóng lại đây ”

Cẩm Tú cười bưng kín khóe môi, cao hứng đáp ứng “Vâng ———— ”

“Thật là!” Lý Viên vươn tay vỗ thật mạnh xuống mặt nước, than thở nói thầm : “Vẫn là cổ nhân mà!Lại không biết kín đáo”

Cẩm Tú cười ra cửa, vừa phân phó các cung nữ hoàn thành huấn luyện đi lấy ấm nước ấm, liền nhìn thấy Tiểu Hỉ Tử cước bộ vội vàng đi đến

Nhìn hắn vẻ mặt đầy mồ hôi to, Cẩm Tú nghi hoặc hỏi: “Làm sao vậy?”

Tiểu Hỉ Tử vội vàng nói: “Việc lớn không tốt ! An tần nương nương rơi xuống nước !”

“Rơi xuống nước?” Lý Viên không thể tin nhìn Tiểu Hỉ Tử “Sao lại thế? Người đang tốt làm sao có thể đột nhiên rơi xuống nước đâu?”

Tiểu Hỉ Tử trả lời “Hôm nay An tần nương nương cùng Khổng dung hoa đang du ngoạn Nguyệt đình bên kia cũng không biết là chuyện gì xảy ra, đột nhiên nổi lên tranh chấp có cung nữ thấy —— thấy —— ”

“Thấy cái gì?”

“Thấy là Khổng dung hoa một phen đem An tần nương nương đẩy xuống nước ”

Lý Viên nghe xong trong lòng run lên, nàng thấp giọng nói: “Cẩm Tú, mau trang điểm cho ta, ta muốn đi vấn an An tần nương nương ”

Đợi cho Lý Viên vội vàng chạy tới Chỉ lan viện của An tần, liền nhìn thấy vẻ mặt Phong Thành Vũ xanh mét, tay chắp sau lưng đứng ở trước giường, đứng phía sau hắn là vẻ mặt đầy nước mắt của Nam Cung Nhu, Liễu Thanh Tuyết thì sắc mặt tái nhợt nửa tựa vào trên người Hình mama.

Mà Khổng Tú Dung thì vạt áo rối loạn, đang quỳ dưới đất, thần sắc hoảng sợ.

Còn không đợi Lý Viên nói cái gì đó, một tiếng kêu nhẹ bỗng nhiên vang lên, chỉ thấy An tần nằm ở trên giường gỗ khắc hoa chậm rãi mở hai mắt

“Hoàng Thượng… …” Nàng như là nói mê suy yếu kêu

Phong Thành Vũ đi ra phía trước nhẹ nhàng cầm tay nàng.

“Trẫm ở đây”

An tần tái nhợt không có một tia huyết sắc, trên mặt lộ ra một chút tươi cười an tâm, nàng mang theo giọng điệu vô hạn không muốn xa rời nói: “Uyển Hoa còn tưởng rằng sẽ không còn được gặp lại Hoàng Thượng ”

Phong Thành Vũ thay nàng dịch góc chăn, ôn nhu nói: “Cố gắng dưỡng bệnh, trẫm sẽ cho ngươi một cái công đạo ”

An tần sau khi nghe được lại hơi lắc đầu “Khổng, khổng muội muội hẳn là vô tâm … Hoàng Thượng không cần, không cần…” An tần thanh âm yếu ớt, còn chưa nói xong người lại một lần nữa ngất đi.

“An tỷ tỷ ——”Nam Cung Nhu sớm ở một bên lệ rơi không ngừng đã, bổ nhào vào bên giường anh anh nức nở nói: “An tỷ tỷ a! Ô ô! Thân mình của ngươi vốn không tốt, hiện tại lại là mùa thu nước trong hồ kia lạnh lắm a! Ngươi làm thế nào chịu được a! Ô ô… An tỷ tỷ a! Ngươi thế nào thiện lương như vậy a! Thế nhưng còn muốn bao che người muốn hại chết ngươi ”

Phong Thành Vũ buông tay An tần, đứng dậy, đi tới phá trước Khổng Tú Dung đang quỳ trên mặt đất, thần sắc sợ hãi, hắn nhấc lên chân hung hăng đá một cước vào trên người Khổng Tú Dung.

“Ác phụ, ngươi mưu hại An tần còn có gì để nói”

“Hoàng Thượng, Hoàng Thượng, nô tì không có, nô tì không có a!” Khổng Tú Dung bị đá một cái té ngã, vẻ mặt nàng tuyệt vọng kêu khóc: “Nô tì, không có đẩy An tần nương nương a! Thật là tự nàng ngã xuống! Nô tì oan uổng a! Oan uổng a!”

“Khổng dung hoa ———” còn không chờ Phong Thành Vũ nói cái gì đó, Nam Cung Nhu đột nhiên đứng lên, vẻ mặt phẫn nộ chỉ trích nói: “Cung nữ thái giám hầu hạ bên cạnh Nguyệt đình đều nhìn thấy là ngươi vươn tay đẩy An tỷ tỷ —— ngươi còn muốn nói dối!”

Mắt Khổng Tú Dung oán độc nhìn Nam Cung Nhu, trên mặt hiện lên một chút giãy dụa, môi khép mở vài cái, chung quy cũng không nói gì thêm.

Nàng chỉ liên tiếp khóc liên tiếp nói là An tần tự mình rơi xuống nước cùng nàng không quan hệ.

Phong Thành Vũ sắc mặt hiện lên sự không kiên nhẫn, hắn nói: “Người tới a! Khổng Tú Dung ý đồ mưu hại An tần, hành vi phạm tội phải trách phạt, nay miễn đi vị trí dung hoa, giáng xuống tài tử ”

“Không cần a! Không cần a! Hoàng Thượng Hoàng Thượng! ! !” Khổng Tú Dung bỗng điên loạn hô to: “Nô tỳ nói, nô tỳ cái gì đều nói! ! Là Liễu quý phi, là Liễu quý phi chỉ thị nô tỳ làm, nô tỳ là bị bức bất đắc dĩ a! Hoàng Thượng Hoàng Thượng van cầu ngài tha cho nô tỳ đi!”

“Tiện nhân, dám nói xấu quý phi nương nương” Hình mama một bên tiến lên từng bước hướng tới khuôn mặt Khổng Tú Dung đánh một cái tát.

“Hoàng Thượng… …” mắt đẹp Liễu Thanh Tuyết hàm chứa nước mắt ủy khuất, nàng chậm rãi quỳ gối: “An muội muội rơi xuống nước, nô tì cảm thấy đau lòng, nhưng, thỉnh Hoàng Thượng tin tưởng nô tì. Việc này thật sự không quan hệ cùng nô tì, nô tì, nô tì, nô tì nguyện lấy cái chết để chứng minh trong sạch” dứt lời, nàng đứng dậy hướng lên tường đập tới một cái.

“Ái phi, làm cái gì vậy!” Nhấc người một cái Phong Thành Vũ liền túm được Liễu Thanh Tuyết muốn “Tự vẫn”, hắn nhướng mày trầm giọng nói: ” Tuyết nhi là loại người nào, chẳng lẽ trẫm còn không rõ ràng sao?”

“Hoàng Thượng ——” Liễu Thanh Tuyết cúi đầu cảm động vô hạn kêu một tiếng, theo sau có thể là bởi vì quá mức kích động nên thân mình mềm nhũn, liền ngã xuống trong lòng Phong Thành Vũ.

“Nương nương ————” lúc này đến phiên Hình mama nhào lên đây, nàng hét lớn: “Ngài từ nhỏ tính tình thiện lương nhất, ngay cả con kiến cũng không nhẫn tâm giết chết, hôm nay lại bị người ta nói xấu đến như vậy, nương nương đáng thương của ta a! Ngươi như thế nào chịu được!” (TT: hai chủ tớ này kẻ xướng người họa, thật hết biết -_-)

Trong đôi mắt Phong Thành Vũ hiện lên một tia sáng lợi hại, hắn lạnh giọng nói: “Khổng Tú Dung chẳng những mưu hại An tần còn ý đồ nói xấu quý phi, kéo ra ngoài, đánh hai mươi trượng”

“Buông ra, buông ra… …” Khổng Tú Dung bị cung nhân bắt lấy muốn mang ra bên ngoài, đột nhiên trở nên điên loạn từ chối.

“Các ngươi tiện nô này, còn không buông bản cung ra” nàng kêu lớn “Ta nói cho các ngươi, bản cung là nữ nhân Hoàng Thượng yêu nhất, là nữ nhất tôn quý nhất Đại Chu, bản cung về sau là phải làm quý phi, làm hoàng hậu ! ! A ha ha ha ha ———— ”

Lý Viên, quả thực không thể tin được hết thảy chuyện nhìn thấy trước mắt.

Cái thông minh khiến người yêu thích, cái nhiều tâm nhãn Khổng Tú Dung kia lại sẽ là điên phụ thần sắc điên cuồng, hồ ngôn loạn ngữ.

Đây rốt cuộc là làm sao vậy?

Lúc này sắc mặt Phong Thành Vũ không phải có thể dùng chữ phẫn nộ linh tinh để hình dung, thanh âm của hắn giống như là tử thần địa ngục giơ cao lưỡi hái.

Hắn nói: “Đánh một trăm trượng”

Lý Viên đầu ông ông, đây là muốn tươi sống đánh chết Khổng Tú Dung a!

“Hoàng Thượng… …” Lý Viên quỳ trên mặt đất theo bản năng kêu lên.

Ánh mắt Phong Thành Vũ lạnh lẽo hướng tới nàng, Lý Viên gắt gao nuốt nước miếng, lòng của nàng bởi vì sợ hãi mà kinh hoàng, thân thể của nàng bởi vì sợ hãi mà phát run, nhưng nàng vẫn ngẩng đầu lên kiên định nhìn Phong Thành Vũ, “Khổng Tú Dung, hôm nay ngôn ngữ khác thường, thần sắc có điên loạn, cùng với ngày thường cũng không giống nhau… . . . Thỉnh Hoàng Thượng… Thỉnh Hoàng Thượng…” Lý Viên gấp cũng không biết nên nói cái gì.

Phong Thành Vũ nhìn Lý Viên vô thố quỳ trên mặt đất, khóe mắt không người chú ý hơi nhảy một chút.

“Không cần nhiều lời” Phong Thành Vũ lạnh giọng nói: “Người tới a! Đem tiện phụ kia, kéo đi xuống!”

Đã sớm bị nhét vải vào miệng, Khổng Tú Dung chỉ có thể phát ra tiếng kêu ô ô thảm thiết, lập tức đã bị bốn năm cái thái giám vội vàng kéo đi ra ngoài.

Quỳ ở một bên Lý Viên kinh hồn thất đảm nhìn hết thảy trước mắt.

Chỉ cảm thấy lúc này máu mình đã hoàn toàn ngưng kết thành băng .

Nàng cảm thấy lạnh, rất lạnh, rất lạnh.

Phong Thành Vũ cũng không có ở trong này ngây ngốc bao lâu, đợi ngự y hồi bẩm xong: An tần chỉ là vì thể lực chống đỡ hết nổi mới lại té xỉu một lần nữa, sau hắn liền nhấc chân mang theo Liễu quý phi hồi Thanh Tuyết uyển.

Lúc này, trong phòng liền chỉ còn lại có Lý Viên, Nam Cung Nhu, cùng nằm ở trên giường hôn mê bất tỉnh An tần.

“Lý muội muội, ngươi không sao chứ?” Nam Cung Nhu đẩy đẩy Lý Viên còn đang quỳ ở nơi này không biết làm sao

“A? A!” Lý Viên như là bị bừng tỉnh, ngẩng đầu lên nhìn Nam Cung Nhu.

Mà Nam Cung Nhu lại dùng khăn tử bưng kín khóe mắt, nàng thương tâm nói: “Không nghĩ tới, Khổng muội muội là người ác độc như thế này. Hại An tỷ tỷ rơi xuống nước, còn khẩu xuất cuồng ngôn nói mình là quý phi, là hoàng hậu, này nhìn một người tốt như thế lại là một con điên mười phần”

Lý Viên thần sắc hoảng hốt, không yên lòng nghe.

Nam Cung Nhu xem nàng như vậy, cũng không ở lâu, khiến cho nàng đi trở về.

“Chủ tử, ngài có khỏe không!” Cẩm Tú vẻ mặt lo lắng bưng lên một ly trà an thần.

Lý Viên chậm rãi lắc đầu, lẩm bẩm nói: “Tại sao có thể như vậy!”

“Theo như nô tỳ xem, Khổng Tú Dung kia nhất định là ở trong lòng nổi lên tâm tư không nên có, ngày đêm mơ tưởng lặp lại, thế nên mới trở nên điên”

Cách nói của Cẩm Tú ở trong suy nghĩ của Lý Viên xem ra cũng không thành lập, một người, chẳng sợ nàng là cái trời sinh bệnh nhân tinh thần phân liệt, ở trước lúc nàng phát bệnh ít nhiều đều sẽ có điểm dị thường, nhưng Khổng Tú Dung một chút đều không có khuynh hướng ở phương diện này.

Nhưng mà, nàng thật sự điên rồi, nói cách khác lại làm sao có thể nói ra lời lấy mệnh của chính mình.

“Cẩm Tú” Lý Viên nói: “Ngươi đi đem Tiểu Hỉ Tử gọi tới ”

“Đều hỏi thăm rõ ràng sao?”

Tiểu Hỉ Tử cung kính hồi đáp: “Hôm nay sáng sớm, An tần nương nương đã bị Liễu quý phi nương nương triệu đến Thanh Tuyết uyển, không biết quý phi nương nương nói chút gì, dù sao An tần phi nương nương cũng là khóc mà đi ra, trên đường nàng hồi Chỉ Lan Viện lại bị Khổng dung hoa chặn lại, hai người liền cùng đi Nguyệt đình, sau đó —— An tần nương nương liền rơi vào hồ nước”

Lý Viên nghe xong nhíu mày suy ngẫm trong chốc lát “An tần nương nương bên người chẳng lẽ không có mang theo cung nữ sao ”

“Tựa hồ là Khổng dung hoa cùng với An tần nương nương nói chút bí mật gì đó, hai người đều đuổi cung nhân bên người ”

“Thật sự có người thấy Khổng dung hoa đẩy An tần sao?” Lý Viên hỏi

Tiểu Hỉ Tử gật đầu: “Ở đây ít nhất có năm vị cung nhân thấy, thực là Khổng dung hoa một phen đem An tần đẩy xuống ”

Lý Viên giật mình ngồi ở chỗ kia trầm tư không thể giải thích, Khổng Tú Dung làm sao có thể đột nhiên muốn mưu hại An tần đâu?

Chẳng lẽ, thật là Liễu quý phi chỉ thị nàng làm như vậy ?

Lý Viên nhu nhu cái trán vừa mới bắt đầu liền thấy phát đau từng đợt.

“Ai ————” hiện tại nếu điều tra xong lại có ích lợi gì đâu?

Trở mình, Tiểu Hỉ Tử báo lại: Khổng Tú Dung đã qua đời.


/72

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status