Sau khi dùng xong điểm tâm, Cẩn Nương ngồi ngay ngắn ở Chính viện, cho gọi Lập Hạ và Lập Xuân đến hỏi: "Trước đây ai đã ở trong viên này? Ta thấy nơi đây rất sạch sẽ.”
Lập Hạ cười nói: "Theo cấp bậc thì ít nhất cũng là Phu nhân hoặc Mỹ nhân mới được ở. Tiểu thư vừa nhập phủ mà đã được đến đây, có thể thấy tương lai nhất định sẽ rất vẻ vang. Nhưng mà có chuyện nô tỳ cần phải nói, trước kia viện nầy đã từng có người ở, là một Mỹ nhân nhưng sau đó đã qua đời nên viện này cũng để trống một thời gian. Bất quá tiểu thư yên tâm, vị Mỹ nhân kia chết cũng đã bốn, năm năm. Mỗi ngày đều có người đến quét dọn và trông coi nên vẫn được giữ gìn tốt lắm. Hiện giờ người đến thì nơi này chính là của người, rất nhiều chuyện người có thể tự quyết định. Chẳng hạn như tên của viện này, nếu có chủ ý gì khác thì tiểu thư cứ nói, để nô tỳ cho người làm lại tấm biển khác."
"Vậy à, ta có thể đặt tên viện này sao?". Cẩn Nương ngược lại có điểm hưng phấn.
"Đúng vậy, tiểu thư định đổi tên? Để nô tỳ mài mực cho người." Lập hạ nói xong nhưng hai chân lại không nhúc nhích.
Cẩn Nương cũng không để ý, chỉ gật đầu rồi đi đến bàn cầm bút lên. Lệ Chi vội vàng tiến đến mài mực, còn âm thầm trừng mắt nhìn Lập Hạ. Đừng tưởng rằng là nô tỳ của Vương phủ, thì cao hơn chúng ta một cái đầu. Bất quá chỉ là một nha hoàn mà thôi.
Trong nội tâm Cẩn Nương đã có ý tưởng, chợt ngưng thần sau đó viết xuống ba chữ 【 Trầm Hương Viện 】. Tên cũng không xuất sắc cho lắm nhưng nàng lại thích.
"Chữ viết của Tiểu thư thật đẹp, Vương phi mà nhìn thấy nhất định cũng sẽ khen ngợi." Lập Hạ và Lập Xuân cùng lúc tiến lên khen.
Cẩn Nương tự giễu cười, thâm ý nhìn hai nha đầu. Các nàng chỉ nói Vương Phi khen ngợi, lại không đề cập tới Vương gia, hoặc là trước đó có người phân phó nên nhanh miệng. Hoặc là không được thân cận với Vương gia nên căn bản không biết Ngũ vương gia yêu thích cái gì.
Vì thế Cẩn Nương liền hỏi: "Lập Hạ, Lập Xuân. Các ngươi hầu hạ ở Vương phủ đến nay đã bao lâu?"
"Thưa tiểu thư, nô tỳ với Lập Hạ vào phủ cùng một thời điểm, cho tới bây giờ đã được sáu năm. Chúng nô tỳ đều là con của gia nhân trong phủ, phụ mẫu cũng đã cống hiến sức lực ở đây". Lập Xuân đáp
Những lời này, ý muốn nói cho nàng biết các nàng ở Vương Phủ là có quan hệ sao? Cẩn Nương nở nụ cười. Vào phủ sáu năm, lại không biết Ngũ vương gia chân chính yêu thích cái gì. Hoặc là Vương Phi quản lý quá chặt chẽ, còn không thì quy tắc của Ngũ vương gia rất nhiều, trừ phi là người thân cận, những người bình thường không thể biết được. Quả nhiên là Vương phủ, cùng Lục gia hoàn toàn bất đồng. Ở Lục gia, không có bí mật gì, một chút chuyện nhỏ nhặt hằng ngày cũng có thể truyền khắp phủ, ai ai cũng biết.
"Tối nay nô tỳ sẽ đi tìm quản sự, để bọn họ mau chóng đem tấm biển làm cho thật tốt ". Lập Xuân đến thổi vào giấy cho khô mực, rồi cất giữ.
Cẩn Nương gật đầu, chuẩn bị ngồi một lát, lại không nghĩ rằng lúc này Lập Xuân còn nói thêm: "Có chuyện nô tỳ đã quên nói với tiểu thư. Theo quy củ, các vị chủ tử dùng xong điểm tâm sáng rồi thì phải đi thỉnh an Vương Phi. Hôm nay tiểu thư được miễn nhưng chờ sau khi người cùng với ma ma học thật tốt những quy tắc. Về sau, sáng sớm mỗi ngày tiểu thư đều phải đi thỉnh an Vương phi."
"Học quy tắc?". Cẩn Nương ngạc nhiên, nàng còn cần phải học sao.
Lập Xuân cười nói: "Tiểu thư đừng lo lắng, mỗi người khi mới vào Vương Phủ đều buộc phải theo ma ma học. Vương Phủ lại to lớn, có rất nhiều quy củ, các tiểu thư khi ở nhà mẹ đẻ cũng chưa chắc đã học qua. Hơn nữa tương lai có chút địa vị, nếu phải vào cung thỉnh an, thì không thể đến lúc đó mới học. Cho nên những ma ma dạy về quy tắc đều là người ở trong cung, do Vương Phủ cố ý mời. Tuy rằng có chút nghiêm khắc nhưng dạy bảo rất tốt, chắc chắn sẽ có ích rất nhiều."
Có chút nghiêm khắc? Vậy nói cách khác chính là chua ngoa? Cẩn Nương thật sự lo lắng, nàng cũng không muốn học. Nhưng Lập Xuân nói đúng, Vương phủ không như Lục gia. Nếu không học tốt, về sau khẳng định sẽ làm trò cười. Hơn nữa theo như lời của nàng ta, nói không chừng tương lai có địa vị rồi, còn có cơ hội tiến cung ra mắt, cũng không thể đến khi ấy mới học.
Cẩn Nương gật đầu, "Không biết là vị ma ma nào sẽ chỉ dạy cho ta? Khi nào đến đây hay là ta phải đi qua gặp?"
"Tiểu thư đừng gấp, Quế ma ma sẽ đến nhanh thôi. Vị ma ma này chính là người phụ trách chỉ bảo cho tiểu thư, hơn nữa rất có thân phận trong các ma ma."
Cẩn Nương càng ngạc nhiên, thế này cũng quá phô trương đi, hay là quy định của Vương phủ như thế? Hiện giờ nàng không danh không phận, đầu tiên là ba vị ma ma, sau đó có bốn nha hoàn đến đây, bây giờ ngay cả một ma ma dạy học mà cũng phải qua tận nơi này, tựa hồ không hợp quy củ cho lắm. Cẩn Nương nhíu mày, "Những người vừa tiến vào phủ đều được ưu ái như vậy sao?"
Lập Xuân cùng Lập Hạ liếc nhau, Lập Hạ cười nói: "Tiểu thư nói đùa, sao có thể thế được. Tuy nhiên, so với những người khác thì tiểu thư không giốn vậy. Vì An tổng quản đã cố ý dặn dò qua, hơn nữa cụng được Vương phi cũng chấp thuận. Bằng không sao tiểu thư có thể sống trong một viện lớn thế này, đáng lý ra cũng là hai người ở cùng một viện. Giống như Ôn phu nhân bên cạnh viện của chúng ta, hai năm trước vào phủ, trước đó cũng phải ở chung một viện với Liễu mỹ nhân. Nửa năm trước, Vương phi đích thân lên tiếng, lúc này mới có một viện riêng nhưng còn chưa lớn bằng viện của tiểu thư đâu, chỉ bằng một nửa nơi này thôi."
Cẩn Nương đánh giá hai nha đầu, khó trách, vừa thấy cũng biết là đã trải qua dạy dỗ nghiêm khắc, tính tình cũng xem như lanh lợi. Hai nha hoàn dạy dỗ tốt như vậy lại phái đến bên người nàng hầu hạ, còn có một ma ma kia nữa. Không lẽ thật sự là do An tổng quản nể mặt phụ thân nên tận lực chiếu cố nàng? Nhưng mà chuyện này cũng cần Vương phi gật đầu mới được. Tại sao Vương phi chấp thuận cho nàng thể diện lớn đến như vậy? Cho tới bây giờ ngay cả mặt nàng cũng chưa gặp nữa mà. Cho nên nói tình huống này nàng không biết nguyên do ra sao.
"Tiểu thư, Quế ma ma đến đây." Nha đầu Đông Nhi tiến vào truyền lời.
Hiện tại, mọi người trong viện cũng có mặt đông đủ, nhóm ma ma không được yêu cầu, cũng không thể tiến vào trong phòng của nàng. Mọi việc sau này cũng cần phải an bài cho thích đáng, Cẩn Nương tính toán giao cho Lập Xuân cùng Lập hạ những việc quan trọng để làm. Bởi vì các nàng quen thuộc Vương Phủ, nhìn có chút bản lĩnh nên biết sắp xếp như thế nào. Hơn nữa nàng cũng nhìn ra bọn người Thôi ma ma ở trước mặt Lập Xuân, Lập Hạ nói chuyện còn phải khom lưng. Có lẽ hai nha đầu này thật sự có chút tiếng nói trong đám hạ nhân.
Về phần Lệ Chi và Anh Đào, trước hết để cho các nàng nhìn xem nhiều một chút, học hỏi từ từ. Dù sao Vương phủ bất đồng so với Lục gia, Cẩn Nương tin tưởng Lập Xuân và Lập Hạ thông minh như vậy, tuyệt đối sẽ không động đến nha đầu bên người nàng.
Suy nghĩ xong, Cẩn Nương liền phân phó xuống. Lập Xuân và Lập Hạ tất nhiên là cao hứng, đó cũng vì Cẩn Nương đang cho các nàng chút thể diện. Còn Anh Đào và Lệ Chi thì trong lòng đều ê ẩm nhưng trong trường hợp này, cũng không dám tùy tiện nói chuyện. Sau khi sắp xếp đâu đó hoàn tất, lúc này Cẩn Nương mới đi gặp Quế ma ma.
____****____
Quế ma ma ở một sương phòng chờ Cẩn Nương, thấy nàng đến, liền nhìn xoi mói, cao thấp đánh giá Cẩn Nương. Ngược lại, Cẩn Nương cũng quan sát Quế ma ma này. Độ chừng năm mươi tuổi, mặt mày cứ cau lại một chổ, nhìn bề ngoài nghiêm túc, một thân y phục màu xám, lộ vẻ già nua. Nhưng thật ra ánh mắt rất sắc bén, đôi khi có chút quá phận. Ở trên người bà nhìn không thấy một chút ôn nhu từ ái nào của nữ nhân.
Cẩn Nương cung kính hành lễ, "Bái kiến Quế ma ma, vừa rồi đang ở trong phòng phân phó vài chuyện, bởi vậy nên tới chậm. Xin Quế ma ma hãy thứ lỗi."
Quế ma ma trả lễ rồi mới lên tiếng: "Không có việc gì. Chuyện của tiểu thư quan trọng hơn. Lục tiểu thư, chúng ta bắt đầu đi."
"Tốt. Mời Quế ma ma chỉ dạy."
"Tiểu thư vừa mới tiến vào, thời điểm hành lễ. Lão nô đã nhìn kỹ, động tác không sai nhưng vẫn chưa đủ. Nếu là gặp phải Vương phi hoặc là nhóm quý nhân, phép tắc như vậy thế nào cũng bị trách tội." Đầu tiên, liền cho Cẩn Nương một chút thị uy
Anh Đào và Lệ Chi khó chịu, định mở miệng, Cẩn Nương liền ngăn lại. Sau đó lại cung kính hành lễ, "Xin ma ma chỉ dạy thêm."
Cẩn Nương cũng nhìn ra, Quế ma ma này đúng là có bản lĩnh.
"Tiểu thư yên tâm, chức trách của lão nô chính là dạy dỗ tốt cho người. Chỉ cần tiểu thư dụng tâm học, lại còn thông minh như vậy, hẳn là có thể học tốt rất nhanh."
***Giải thích của tác giả về cấp bậc trong Vương phủ:
- Nhất phẩm: Vương Phi
- Nhị phẩm Sườn phi
- Tam phẩm Thứ phi
- Tứ phẩm Phu nhân
- Ngũ phẩm Mỹ nhân
- Lục phẩm Tài tử
- Riêng Di nương và thị thiếp thì không có cấp bậc.
Lập Hạ cười nói: "Theo cấp bậc thì ít nhất cũng là Phu nhân hoặc Mỹ nhân mới được ở. Tiểu thư vừa nhập phủ mà đã được đến đây, có thể thấy tương lai nhất định sẽ rất vẻ vang. Nhưng mà có chuyện nô tỳ cần phải nói, trước kia viện nầy đã từng có người ở, là một Mỹ nhân nhưng sau đó đã qua đời nên viện này cũng để trống một thời gian. Bất quá tiểu thư yên tâm, vị Mỹ nhân kia chết cũng đã bốn, năm năm. Mỗi ngày đều có người đến quét dọn và trông coi nên vẫn được giữ gìn tốt lắm. Hiện giờ người đến thì nơi này chính là của người, rất nhiều chuyện người có thể tự quyết định. Chẳng hạn như tên của viện này, nếu có chủ ý gì khác thì tiểu thư cứ nói, để nô tỳ cho người làm lại tấm biển khác."
"Vậy à, ta có thể đặt tên viện này sao?". Cẩn Nương ngược lại có điểm hưng phấn.
"Đúng vậy, tiểu thư định đổi tên? Để nô tỳ mài mực cho người." Lập hạ nói xong nhưng hai chân lại không nhúc nhích.
Cẩn Nương cũng không để ý, chỉ gật đầu rồi đi đến bàn cầm bút lên. Lệ Chi vội vàng tiến đến mài mực, còn âm thầm trừng mắt nhìn Lập Hạ. Đừng tưởng rằng là nô tỳ của Vương phủ, thì cao hơn chúng ta một cái đầu. Bất quá chỉ là một nha hoàn mà thôi.
Trong nội tâm Cẩn Nương đã có ý tưởng, chợt ngưng thần sau đó viết xuống ba chữ 【 Trầm Hương Viện 】. Tên cũng không xuất sắc cho lắm nhưng nàng lại thích.
"Chữ viết của Tiểu thư thật đẹp, Vương phi mà nhìn thấy nhất định cũng sẽ khen ngợi." Lập Hạ và Lập Xuân cùng lúc tiến lên khen.
Cẩn Nương tự giễu cười, thâm ý nhìn hai nha đầu. Các nàng chỉ nói Vương Phi khen ngợi, lại không đề cập tới Vương gia, hoặc là trước đó có người phân phó nên nhanh miệng. Hoặc là không được thân cận với Vương gia nên căn bản không biết Ngũ vương gia yêu thích cái gì.
Vì thế Cẩn Nương liền hỏi: "Lập Hạ, Lập Xuân. Các ngươi hầu hạ ở Vương phủ đến nay đã bao lâu?"
"Thưa tiểu thư, nô tỳ với Lập Hạ vào phủ cùng một thời điểm, cho tới bây giờ đã được sáu năm. Chúng nô tỳ đều là con của gia nhân trong phủ, phụ mẫu cũng đã cống hiến sức lực ở đây". Lập Xuân đáp
Những lời này, ý muốn nói cho nàng biết các nàng ở Vương Phủ là có quan hệ sao? Cẩn Nương nở nụ cười. Vào phủ sáu năm, lại không biết Ngũ vương gia chân chính yêu thích cái gì. Hoặc là Vương Phi quản lý quá chặt chẽ, còn không thì quy tắc của Ngũ vương gia rất nhiều, trừ phi là người thân cận, những người bình thường không thể biết được. Quả nhiên là Vương phủ, cùng Lục gia hoàn toàn bất đồng. Ở Lục gia, không có bí mật gì, một chút chuyện nhỏ nhặt hằng ngày cũng có thể truyền khắp phủ, ai ai cũng biết.
"Tối nay nô tỳ sẽ đi tìm quản sự, để bọn họ mau chóng đem tấm biển làm cho thật tốt ". Lập Xuân đến thổi vào giấy cho khô mực, rồi cất giữ.
Cẩn Nương gật đầu, chuẩn bị ngồi một lát, lại không nghĩ rằng lúc này Lập Xuân còn nói thêm: "Có chuyện nô tỳ đã quên nói với tiểu thư. Theo quy củ, các vị chủ tử dùng xong điểm tâm sáng rồi thì phải đi thỉnh an Vương Phi. Hôm nay tiểu thư được miễn nhưng chờ sau khi người cùng với ma ma học thật tốt những quy tắc. Về sau, sáng sớm mỗi ngày tiểu thư đều phải đi thỉnh an Vương phi."
"Học quy tắc?". Cẩn Nương ngạc nhiên, nàng còn cần phải học sao.
Lập Xuân cười nói: "Tiểu thư đừng lo lắng, mỗi người khi mới vào Vương Phủ đều buộc phải theo ma ma học. Vương Phủ lại to lớn, có rất nhiều quy củ, các tiểu thư khi ở nhà mẹ đẻ cũng chưa chắc đã học qua. Hơn nữa tương lai có chút địa vị, nếu phải vào cung thỉnh an, thì không thể đến lúc đó mới học. Cho nên những ma ma dạy về quy tắc đều là người ở trong cung, do Vương Phủ cố ý mời. Tuy rằng có chút nghiêm khắc nhưng dạy bảo rất tốt, chắc chắn sẽ có ích rất nhiều."
Có chút nghiêm khắc? Vậy nói cách khác chính là chua ngoa? Cẩn Nương thật sự lo lắng, nàng cũng không muốn học. Nhưng Lập Xuân nói đúng, Vương phủ không như Lục gia. Nếu không học tốt, về sau khẳng định sẽ làm trò cười. Hơn nữa theo như lời của nàng ta, nói không chừng tương lai có địa vị rồi, còn có cơ hội tiến cung ra mắt, cũng không thể đến khi ấy mới học.
Cẩn Nương gật đầu, "Không biết là vị ma ma nào sẽ chỉ dạy cho ta? Khi nào đến đây hay là ta phải đi qua gặp?"
"Tiểu thư đừng gấp, Quế ma ma sẽ đến nhanh thôi. Vị ma ma này chính là người phụ trách chỉ bảo cho tiểu thư, hơn nữa rất có thân phận trong các ma ma."
Cẩn Nương càng ngạc nhiên, thế này cũng quá phô trương đi, hay là quy định của Vương phủ như thế? Hiện giờ nàng không danh không phận, đầu tiên là ba vị ma ma, sau đó có bốn nha hoàn đến đây, bây giờ ngay cả một ma ma dạy học mà cũng phải qua tận nơi này, tựa hồ không hợp quy củ cho lắm. Cẩn Nương nhíu mày, "Những người vừa tiến vào phủ đều được ưu ái như vậy sao?"
Lập Xuân cùng Lập Hạ liếc nhau, Lập Hạ cười nói: "Tiểu thư nói đùa, sao có thể thế được. Tuy nhiên, so với những người khác thì tiểu thư không giốn vậy. Vì An tổng quản đã cố ý dặn dò qua, hơn nữa cụng được Vương phi cũng chấp thuận. Bằng không sao tiểu thư có thể sống trong một viện lớn thế này, đáng lý ra cũng là hai người ở cùng một viện. Giống như Ôn phu nhân bên cạnh viện của chúng ta, hai năm trước vào phủ, trước đó cũng phải ở chung một viện với Liễu mỹ nhân. Nửa năm trước, Vương phi đích thân lên tiếng, lúc này mới có một viện riêng nhưng còn chưa lớn bằng viện của tiểu thư đâu, chỉ bằng một nửa nơi này thôi."
Cẩn Nương đánh giá hai nha đầu, khó trách, vừa thấy cũng biết là đã trải qua dạy dỗ nghiêm khắc, tính tình cũng xem như lanh lợi. Hai nha hoàn dạy dỗ tốt như vậy lại phái đến bên người nàng hầu hạ, còn có một ma ma kia nữa. Không lẽ thật sự là do An tổng quản nể mặt phụ thân nên tận lực chiếu cố nàng? Nhưng mà chuyện này cũng cần Vương phi gật đầu mới được. Tại sao Vương phi chấp thuận cho nàng thể diện lớn đến như vậy? Cho tới bây giờ ngay cả mặt nàng cũng chưa gặp nữa mà. Cho nên nói tình huống này nàng không biết nguyên do ra sao.
"Tiểu thư, Quế ma ma đến đây." Nha đầu Đông Nhi tiến vào truyền lời.
Hiện tại, mọi người trong viện cũng có mặt đông đủ, nhóm ma ma không được yêu cầu, cũng không thể tiến vào trong phòng của nàng. Mọi việc sau này cũng cần phải an bài cho thích đáng, Cẩn Nương tính toán giao cho Lập Xuân cùng Lập hạ những việc quan trọng để làm. Bởi vì các nàng quen thuộc Vương Phủ, nhìn có chút bản lĩnh nên biết sắp xếp như thế nào. Hơn nữa nàng cũng nhìn ra bọn người Thôi ma ma ở trước mặt Lập Xuân, Lập Hạ nói chuyện còn phải khom lưng. Có lẽ hai nha đầu này thật sự có chút tiếng nói trong đám hạ nhân.
Về phần Lệ Chi và Anh Đào, trước hết để cho các nàng nhìn xem nhiều một chút, học hỏi từ từ. Dù sao Vương phủ bất đồng so với Lục gia, Cẩn Nương tin tưởng Lập Xuân và Lập Hạ thông minh như vậy, tuyệt đối sẽ không động đến nha đầu bên người nàng.
Suy nghĩ xong, Cẩn Nương liền phân phó xuống. Lập Xuân và Lập Hạ tất nhiên là cao hứng, đó cũng vì Cẩn Nương đang cho các nàng chút thể diện. Còn Anh Đào và Lệ Chi thì trong lòng đều ê ẩm nhưng trong trường hợp này, cũng không dám tùy tiện nói chuyện. Sau khi sắp xếp đâu đó hoàn tất, lúc này Cẩn Nương mới đi gặp Quế ma ma.
____****____
Quế ma ma ở một sương phòng chờ Cẩn Nương, thấy nàng đến, liền nhìn xoi mói, cao thấp đánh giá Cẩn Nương. Ngược lại, Cẩn Nương cũng quan sát Quế ma ma này. Độ chừng năm mươi tuổi, mặt mày cứ cau lại một chổ, nhìn bề ngoài nghiêm túc, một thân y phục màu xám, lộ vẻ già nua. Nhưng thật ra ánh mắt rất sắc bén, đôi khi có chút quá phận. Ở trên người bà nhìn không thấy một chút ôn nhu từ ái nào của nữ nhân.
Cẩn Nương cung kính hành lễ, "Bái kiến Quế ma ma, vừa rồi đang ở trong phòng phân phó vài chuyện, bởi vậy nên tới chậm. Xin Quế ma ma hãy thứ lỗi."
Quế ma ma trả lễ rồi mới lên tiếng: "Không có việc gì. Chuyện của tiểu thư quan trọng hơn. Lục tiểu thư, chúng ta bắt đầu đi."
"Tốt. Mời Quế ma ma chỉ dạy."
"Tiểu thư vừa mới tiến vào, thời điểm hành lễ. Lão nô đã nhìn kỹ, động tác không sai nhưng vẫn chưa đủ. Nếu là gặp phải Vương phi hoặc là nhóm quý nhân, phép tắc như vậy thế nào cũng bị trách tội." Đầu tiên, liền cho Cẩn Nương một chút thị uy
Anh Đào và Lệ Chi khó chịu, định mở miệng, Cẩn Nương liền ngăn lại. Sau đó lại cung kính hành lễ, "Xin ma ma chỉ dạy thêm."
Cẩn Nương cũng nhìn ra, Quế ma ma này đúng là có bản lĩnh.
"Tiểu thư yên tâm, chức trách của lão nô chính là dạy dỗ tốt cho người. Chỉ cần tiểu thư dụng tâm học, lại còn thông minh như vậy, hẳn là có thể học tốt rất nhanh."
***Giải thích của tác giả về cấp bậc trong Vương phủ:
- Nhất phẩm: Vương Phi
- Nhị phẩm Sườn phi
- Tam phẩm Thứ phi
- Tứ phẩm Phu nhân
- Ngũ phẩm Mỹ nhân
- Lục phẩm Tài tử
- Riêng Di nương và thị thiếp thì không có cấp bậc.
/48
|