Giờ ra về, Je Jae đứng trước cổng trường đợi Hyun Woo, haizz tên này ngày nào cũng bắt cô phải đợi anh cùng về chung, có cần giám sát gắt gao vậy không?
_Ting...ting
Tiếng xe đột nhiên vang lên inh ỏi, thu hút xung quanh, Je Jae xoay người lại đã thấy chiếc BMW đen, có thể nhìn được trong xe là Hyun Woo. Mà có cần gây chú ý không, vậy mà cũng bấm còi xe inh ỏi, đồ lắm chuyện.
Anh ngồi trong xe ngoắc cô, ám chỉ lên xe. Cô cũng ngoan ngoãn lên xe, thắt dây an toàn vào.
-Tôi đưa em về nhà, em thu dọn hành lí đến nàh tôi.-anh bá đạo ra lệnh
-Không.-cô lập tức phản đối
-Chưa đến lượt em quyết định.-anh nói rồi nhấn ga chạy đi
-Nè, sao tôi lại phải đến nhà anh?-cô bĩu môi
-Để thuận tiện hơn.
-Tôi lại thấy bất tiện là khác a, không dọn có được không?-cô làm mặt cún con nhìn anh
-Nếu em muốn cầu xin tôi tha cho công ty Hyoki.-anh lãnh đạm nói
-Anh...
Cô cứng họng, chỉ nói giỡn thôi mà, có cần nghiêm trọng vậy không chứ?Đúng là đồ máu lạnh. Đột nhiên điện thoại báo có tin nhắn, là ai vậy ta?Mở lên, liền tròn mắt khi thấy người gửi tin cho cô, là anh Dong Hwa
\"Dù thế nào, anh vẫn yêu em, anh sẽ đợi em quay về\"
Tay siết chặt điện thoại, tại sao anh lại ngoan cố vậy chứ?Nên buông tay thì buông, cô đã không còn xứng với anh rồi, cớ gì cứ níu kéo làm cả hai đau khổ chứ. Phải làm sao anh mới chịu từ bỏ đây.
-Là ai vậy?-Hyun Woo nhìn thấy bộ dạng cô, liền cảm nhận có gì đó bất ổn
-Không có gì.... chỉ là tin nhắn cảu tổng đài.-cô vội nói, lời nói cũng không mạch lạc càng khiến anh nghi ngờ thêm
-Tại sao em lại lắp bắp?Đưa điện thoại đây.-anh đưa tay ra
-Không có gì thật mà... hình như sắp đến nhà tôi rồi a.-cô vội đánh trống lãng, vội giấu điện thoại đi
-Đưa đây.-anh lãnh đạm nói, nửa phần có đe dọa nha
-Không, không cần xem a. Là thông báo nhảm thôi.-cô vẫn ngoan cố, nếu anh mà thấy tin nhắn đó, chắc trời long đất lở quá
-Có đưa không?-sắc mặt anh âm u, đầy tức giận, nếu là tin nhắn của tổng tài thì có cần giấu giếm không?
-Tôi... đây.-đành ngoan ngoãn nghe lời, đưa chiếc điện thoại ra nhưng mà lại thục tới thục lui
-Em muốn sao?-câu nói đơn giản nhưng mà lấy hết dũng khí giựt lại điện thoại của cô, đành vâng lời đưa ra cho anh, chỉ cầu mong, đừng có gì xảy ra
Mở chiếc điện thoại ra, vào tin nhắn, tin đầu tiên là của Kang Dong Hwa. Thì ra cô gạt anh. Bấm nút xem, sắc mặt liền tối sầm đầy giận dữ
Cái gì mà vẫn mãi yêu em, gì mà đợi em?Tên này vẫn khôing từ bỏ ý định với cô sao?
Nhìn sắc mặt anh làm Je Jae có phần lo sợ.
-Sao không trả lời?-giọng anh đột nhiên lạnh băng, có thể làm đóng băng mọi thứ xung quanh, làm cô có phần run sợ
-Tôi nghĩ... là không cần thiết.-cô lắp bắp trả lời
-Đừng để người ta đợi chứ, người tình của em nói sẽ yêu em, đợi em, tôi nghĩ em nên đáp lại chứ.-anh nhếch mép cười
-...-nghe cũng biết anh đang mỉa mai mình, mắc gì trả lời để chọc anh thêm, cô im lặng không đáp
Nhưng mà thái độ đó của cô, anh cho rằng đang đồng ý và bất mãn với anh, càng làm cơn giận của anh ngút trời.
_Ting...ting
Tiếng xe đột nhiên vang lên inh ỏi, thu hút xung quanh, Je Jae xoay người lại đã thấy chiếc BMW đen, có thể nhìn được trong xe là Hyun Woo. Mà có cần gây chú ý không, vậy mà cũng bấm còi xe inh ỏi, đồ lắm chuyện.
Anh ngồi trong xe ngoắc cô, ám chỉ lên xe. Cô cũng ngoan ngoãn lên xe, thắt dây an toàn vào.
-Tôi đưa em về nhà, em thu dọn hành lí đến nàh tôi.-anh bá đạo ra lệnh
-Không.-cô lập tức phản đối
-Chưa đến lượt em quyết định.-anh nói rồi nhấn ga chạy đi
-Nè, sao tôi lại phải đến nhà anh?-cô bĩu môi
-Để thuận tiện hơn.
-Tôi lại thấy bất tiện là khác a, không dọn có được không?-cô làm mặt cún con nhìn anh
-Nếu em muốn cầu xin tôi tha cho công ty Hyoki.-anh lãnh đạm nói
-Anh...
Cô cứng họng, chỉ nói giỡn thôi mà, có cần nghiêm trọng vậy không chứ?Đúng là đồ máu lạnh. Đột nhiên điện thoại báo có tin nhắn, là ai vậy ta?Mở lên, liền tròn mắt khi thấy người gửi tin cho cô, là anh Dong Hwa
\"Dù thế nào, anh vẫn yêu em, anh sẽ đợi em quay về\"
Tay siết chặt điện thoại, tại sao anh lại ngoan cố vậy chứ?Nên buông tay thì buông, cô đã không còn xứng với anh rồi, cớ gì cứ níu kéo làm cả hai đau khổ chứ. Phải làm sao anh mới chịu từ bỏ đây.
-Là ai vậy?-Hyun Woo nhìn thấy bộ dạng cô, liền cảm nhận có gì đó bất ổn
-Không có gì.... chỉ là tin nhắn cảu tổng đài.-cô vội nói, lời nói cũng không mạch lạc càng khiến anh nghi ngờ thêm
-Tại sao em lại lắp bắp?Đưa điện thoại đây.-anh đưa tay ra
-Không có gì thật mà... hình như sắp đến nhà tôi rồi a.-cô vội đánh trống lãng, vội giấu điện thoại đi
-Đưa đây.-anh lãnh đạm nói, nửa phần có đe dọa nha
-Không, không cần xem a. Là thông báo nhảm thôi.-cô vẫn ngoan cố, nếu anh mà thấy tin nhắn đó, chắc trời long đất lở quá
-Có đưa không?-sắc mặt anh âm u, đầy tức giận, nếu là tin nhắn của tổng tài thì có cần giấu giếm không?
-Tôi... đây.-đành ngoan ngoãn nghe lời, đưa chiếc điện thoại ra nhưng mà lại thục tới thục lui
-Em muốn sao?-câu nói đơn giản nhưng mà lấy hết dũng khí giựt lại điện thoại của cô, đành vâng lời đưa ra cho anh, chỉ cầu mong, đừng có gì xảy ra
Mở chiếc điện thoại ra, vào tin nhắn, tin đầu tiên là của Kang Dong Hwa. Thì ra cô gạt anh. Bấm nút xem, sắc mặt liền tối sầm đầy giận dữ
Cái gì mà vẫn mãi yêu em, gì mà đợi em?Tên này vẫn khôing từ bỏ ý định với cô sao?
Nhìn sắc mặt anh làm Je Jae có phần lo sợ.
-Sao không trả lời?-giọng anh đột nhiên lạnh băng, có thể làm đóng băng mọi thứ xung quanh, làm cô có phần run sợ
-Tôi nghĩ... là không cần thiết.-cô lắp bắp trả lời
-Đừng để người ta đợi chứ, người tình của em nói sẽ yêu em, đợi em, tôi nghĩ em nên đáp lại chứ.-anh nhếch mép cười
-...-nghe cũng biết anh đang mỉa mai mình, mắc gì trả lời để chọc anh thêm, cô im lặng không đáp
Nhưng mà thái độ đó của cô, anh cho rằng đang đồng ý và bất mãn với anh, càng làm cơn giận của anh ngút trời.
/124
|