-Sẵn sàng chưa?-Hyun Woo hỏi, cô hiện tại đang ngồi trên chiếc xe lăn, anh là người đẩy, còn đứng ở hành lang
-Rồi, xuất phát.-cô hứng hởi giơ cao 1 tay lên
-Bắt đầu...-Hyun Woo nói, sau đó liền đẩy xe lăn có cô ngồi, đẩy với tốc độ rất nhanh
-Yoohoo đã quá...-cô cực vui vẻ nói, cảm giác y như lần trước đi tàu lượn ở khu vui chơi (bó tay 2 anh chị này, nhưng mà trẻ con ghê iu quá <3)
-Nè, 2 cái người kia...-y tá trong bệnh viện nhìn thấy 2 bệnh nân đặc biệt khác người đang đẩy xe lăn chạy vòng vòng trong bệnh viện lớn tiếng ngăn
-Nhanh lên đi... nhanh lên...-cô ngồi trên xe lăn giục anh
-Như ý em ngay.-anh vui vẻ đáp lại, càng đẩy nhanh hơn
{dám chắc lần sau không bệnh viện nào dám nhận 2 cái bệnh nhân này :D}
-Cụt đường rồi.-cô xụ mặt khi anh lại đẩy ngay cửa thang máy
-Hay là mình xuống dưới sân bệnh viện đi.-Hyun Woo đề nghị
-Cũng được.-cô gật đầu
-Hai cái người này, có biết đây là bệnh viện không?-y tá cuối cùng cũng đuổi kịp cả 2 trách móc
-Lần sau chúng tôi sẽ chạy chậm 1 chút.-cô lè lưỡi đáp
-Còn có lần sau sao?-y tá muốn hộc máu trước câu trả lời của cô
-À, sẽ không...-cô xua tay cười hìhì
-Hai người liệu đó, nếu tôi còn thấy 1 lần nữa thì tôi sẽ báo cho viện trưởng.-y tá hăm he
-Vậy hỏi viện trưởng các người biết là chủ bệnh viện không, rồi hãy quay lại gặp chúng tôi.-anh mở miệng nhàn nhạt, sau đó ung dung đẩy cô vào thang máy, còn y tá, ngơ như con nai vàng
Hyun Woo đẩy xe lăn trong khuôn viên nghỉ dưỡng của bệnh viện, thoạt nhìn cô và anh cứ như 1 đôi vợ chồng trẻ, trông rất xứng đôi.
-Không khí ngoài đây trong lành thật!!!-Je Jae vươn vai hít 1 hơi
-Đúng vậy, rất trong lành và mát mẻ lại yên tĩnh nữa.-Hyun Woo cũng hít 1 hơi
-Ở đây rất tốt cho bệnh nhân, tôi cũng thích quan cảnh ở đây, rất đẹp và thanh tịnh.
-Ngốc thật, bộ em muốn ở bệnh viện sao?-Hyun Woo quở trách
-Quên, không muốn ở bệnh viện đâu.-cô lè lưỡi
_Bịch
Qủa bóng từ xa lăn đến đụng trúng vào bánh xe lăn, Je Jae cuối người nhặt lên.
-Chị ơi, cho em xin lại trái banh.-1 bé trai khoảng 5-6 tuổi chạy đến kéo vạt áo cô
-Của em sao?Đây, trả em.-cô đưa quả bóng trả lại cho cậu bé
-Cảm ơn chị, chị ơi, chân chị bị gì sao?-cậu bé ngây thơ hỏi
-Không có, tại vì chị và anh mới chơi 1 trò chơi, cần phải ngồi xe lăn.-cô bật cười đáp
-Vâng, thôi chào 2 anh chị, mẹ em kêu rồi.-cậu bé nói sau đó chạy tới chỗ mẹ mình
-Trẻ còn dễ thương thật.-cô nhìn theo dáng cậu bé mà rất thích thú
-Nếu em muốn chúng ta cũng có thể sinh 1 đứa như vậy.-Hyun Woo nửa đùa nửa thật
-Ai nói tôi với anh?Khùng điên.-cô liếc anh
-Nếu em không lấy anh, sinh con cho anh, thì không ai rước em đâu.-Hyun Woo bình thản đáp
-Tôi có ở giá cũng không gả cho anh.-cô đứng dậy tràn đầy tự tin nói
-Em thấy có lần nào em hứa đều thực hiện được không?
-Anh... anh... chờ đó.-cô tức nghẹn họng, sau đó đùng đùng bỏ đi
-Anh chờ.-anh nói với theo, khóe môi cong lên 1 đường thật sâu
Je Jae hậm hực đi dọc hành lang bệnh viện trở về phòng của mình.
-Chờ, chờ, cho anh chờ đến chết luôn.-cô trút giận lên nền đất
-Dám chọc tôi, chết anh đi.
Đúng là khó mà hả giận, nhưng mà anh nói cũng đúng, trong cuộc đời này cô không lấy anh thì không ai lấy cả, nhưng mà.... áaa rắc rối quá.
Đang vò đầu bứt tóc thì cô đứng khựng lại khi thấy ai đó đứng chặn mình phía trước, cô ngẩng đầu lên, quá thật có chút khó tin vào mắt mình. Nhưng mà cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
-Rồi, xuất phát.-cô hứng hởi giơ cao 1 tay lên
-Bắt đầu...-Hyun Woo nói, sau đó liền đẩy xe lăn có cô ngồi, đẩy với tốc độ rất nhanh
-Yoohoo đã quá...-cô cực vui vẻ nói, cảm giác y như lần trước đi tàu lượn ở khu vui chơi (bó tay 2 anh chị này, nhưng mà trẻ con ghê iu quá <3)
-Nè, 2 cái người kia...-y tá trong bệnh viện nhìn thấy 2 bệnh nân đặc biệt khác người đang đẩy xe lăn chạy vòng vòng trong bệnh viện lớn tiếng ngăn
-Nhanh lên đi... nhanh lên...-cô ngồi trên xe lăn giục anh
-Như ý em ngay.-anh vui vẻ đáp lại, càng đẩy nhanh hơn
{dám chắc lần sau không bệnh viện nào dám nhận 2 cái bệnh nhân này :D}
-Cụt đường rồi.-cô xụ mặt khi anh lại đẩy ngay cửa thang máy
-Hay là mình xuống dưới sân bệnh viện đi.-Hyun Woo đề nghị
-Cũng được.-cô gật đầu
-Hai cái người này, có biết đây là bệnh viện không?-y tá cuối cùng cũng đuổi kịp cả 2 trách móc
-Lần sau chúng tôi sẽ chạy chậm 1 chút.-cô lè lưỡi đáp
-Còn có lần sau sao?-y tá muốn hộc máu trước câu trả lời của cô
-À, sẽ không...-cô xua tay cười hìhì
-Hai người liệu đó, nếu tôi còn thấy 1 lần nữa thì tôi sẽ báo cho viện trưởng.-y tá hăm he
-Vậy hỏi viện trưởng các người biết là chủ bệnh viện không, rồi hãy quay lại gặp chúng tôi.-anh mở miệng nhàn nhạt, sau đó ung dung đẩy cô vào thang máy, còn y tá, ngơ như con nai vàng
Hyun Woo đẩy xe lăn trong khuôn viên nghỉ dưỡng của bệnh viện, thoạt nhìn cô và anh cứ như 1 đôi vợ chồng trẻ, trông rất xứng đôi.
-Không khí ngoài đây trong lành thật!!!-Je Jae vươn vai hít 1 hơi
-Đúng vậy, rất trong lành và mát mẻ lại yên tĩnh nữa.-Hyun Woo cũng hít 1 hơi
-Ở đây rất tốt cho bệnh nhân, tôi cũng thích quan cảnh ở đây, rất đẹp và thanh tịnh.
-Ngốc thật, bộ em muốn ở bệnh viện sao?-Hyun Woo quở trách
-Quên, không muốn ở bệnh viện đâu.-cô lè lưỡi
_Bịch
Qủa bóng từ xa lăn đến đụng trúng vào bánh xe lăn, Je Jae cuối người nhặt lên.
-Chị ơi, cho em xin lại trái banh.-1 bé trai khoảng 5-6 tuổi chạy đến kéo vạt áo cô
-Của em sao?Đây, trả em.-cô đưa quả bóng trả lại cho cậu bé
-Cảm ơn chị, chị ơi, chân chị bị gì sao?-cậu bé ngây thơ hỏi
-Không có, tại vì chị và anh mới chơi 1 trò chơi, cần phải ngồi xe lăn.-cô bật cười đáp
-Vâng, thôi chào 2 anh chị, mẹ em kêu rồi.-cậu bé nói sau đó chạy tới chỗ mẹ mình
-Trẻ còn dễ thương thật.-cô nhìn theo dáng cậu bé mà rất thích thú
-Nếu em muốn chúng ta cũng có thể sinh 1 đứa như vậy.-Hyun Woo nửa đùa nửa thật
-Ai nói tôi với anh?Khùng điên.-cô liếc anh
-Nếu em không lấy anh, sinh con cho anh, thì không ai rước em đâu.-Hyun Woo bình thản đáp
-Tôi có ở giá cũng không gả cho anh.-cô đứng dậy tràn đầy tự tin nói
-Em thấy có lần nào em hứa đều thực hiện được không?
-Anh... anh... chờ đó.-cô tức nghẹn họng, sau đó đùng đùng bỏ đi
-Anh chờ.-anh nói với theo, khóe môi cong lên 1 đường thật sâu
Je Jae hậm hực đi dọc hành lang bệnh viện trở về phòng của mình.
-Chờ, chờ, cho anh chờ đến chết luôn.-cô trút giận lên nền đất
-Dám chọc tôi, chết anh đi.
Đúng là khó mà hả giận, nhưng mà anh nói cũng đúng, trong cuộc đời này cô không lấy anh thì không ai lấy cả, nhưng mà.... áaa rắc rối quá.
Đang vò đầu bứt tóc thì cô đứng khựng lại khi thấy ai đó đứng chặn mình phía trước, cô ngẩng đầu lên, quá thật có chút khó tin vào mắt mình. Nhưng mà cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
/124
|