“Diệp Thanh Linh, ngươi giết Đại Hoàng tử, chỉ cần ngươi ngoan ngoan giơ tay chịu trói, bản vương sẽ cầu tình giúp ngươi trước mặt Phụ Hoàng.”Hách Liên Dực lớn tiếng nói.
Cầu tình giúp nàng? Hách Liên Dực đang nói chuyện gì vậy? Lời nói của hắn lúc nào thì tin được? Thanh Linh thầm cười lạnh, không buồn phản ứng với hắn.
Cơ Khinh Hoa kinh nghiệm nghênh địch phong phú, dù tay không tấc sắt, công phu cận chiến vẫn coi như là tạm được.
Phong thủy luân chuyển, Thanh Linh đá bay kiếm của Cơ Khinh Hoa khiến nàng mất vũ khí.
Cơ Khinh Hoa tay không đánh cùng Thanh Linh qua mấy chiêu, nắm lấy được cơ hội, đoạt lấy thanh kiếm trong tay Thanh Linh, đến lượt Thanh Linh mất vũ khí.
Hách Liên Dực chứng kiến Thanh Linh rơi vào thế hạ phong, liên tục về phía sau. Muốn trốn lại không thể trốn được, cuối cùng ngã trên sườn dốc.
Cơ Khinh Hoa chẹn ngang ngực Thanh Linh, cố gắng đè nàng xuống không cho cử động, tay kia cầm đoản kiếm của Thanh Linh ra sức đâm xuống.
Thanh Linh nhanh tay lẹ mắt bắt lấy cổ tay cầm kiếm của Cơ Khinh Hoa, cố gắng ngăn cản đường đâm. Tay kia chống đỡ tay Cơ Khinh Hoa đang chẹn trước ngực nàng.
Trong mắt người ngoài, chính Cơ Khinh Hoa đang là người chế trụ Thanh Linh, mà Diệp Thanh Linh lại đang khổ sở giãy giụa.
Hách Liên Dực thở phào nhẹ nhõm nhưng lòng hắn dần trào lên cảm giác bất an. Không đúng, từ lúc hai người bắt đầu so chiêu, hắn có thể nhìn ra được công phu của Diệp Thanh Linh cao hơn Cơ Khinh Hoa rất nhiều.
Diệp Thanh Linh làm sao có thể khinh địch để Cơ Khinh Hoa chế trụ nàng? Lại nhìn chỗ Thanh Linh và Cơ Khinh Hoa, khắp nơi đều là người của Diệp Thanh Linh! Hắn và người của Cơ Khinh Hoa bị ngăn ở ngoài!
Vừa rồi Diệp Thanh Linh tàn bại chạy trốn, chẳng lẽ là…
Hách Liên Dực vội vàng xông tới lại nghe thấy thanh âm nghiêm nghị của Cơ Khinh Hoa, nàng bảo mọi người đừng tới gần.
“Hèn hạ!” Cơ Khinh Hoa mắng ra miệng, trên thực tế không phải nàng chế trụ Thanh Linh, mà chính Thanh Linh đang chế trụ nàng.
“Có thể nơi lỏng tay bổn công chúa ra không?” Cơ Khinh Hoa giận dỗi nói, mặt không một chút máu. Nàng bị Thanh Linh ra sức nắm cổ tay, nếu không phải nàng phản ứng nhanh đuổi mọi người ra xa, tay của nàng chắc chắn sẽ bị phế.
Nhìn Hách Liên Dực lùi từng bước, người của Cơ Khinh
Cầu tình giúp nàng? Hách Liên Dực đang nói chuyện gì vậy? Lời nói của hắn lúc nào thì tin được? Thanh Linh thầm cười lạnh, không buồn phản ứng với hắn.
Cơ Khinh Hoa kinh nghiệm nghênh địch phong phú, dù tay không tấc sắt, công phu cận chiến vẫn coi như là tạm được.
Phong thủy luân chuyển, Thanh Linh đá bay kiếm của Cơ Khinh Hoa khiến nàng mất vũ khí.
Cơ Khinh Hoa tay không đánh cùng Thanh Linh qua mấy chiêu, nắm lấy được cơ hội, đoạt lấy thanh kiếm trong tay Thanh Linh, đến lượt Thanh Linh mất vũ khí.
Hách Liên Dực chứng kiến Thanh Linh rơi vào thế hạ phong, liên tục về phía sau. Muốn trốn lại không thể trốn được, cuối cùng ngã trên sườn dốc.
Cơ Khinh Hoa chẹn ngang ngực Thanh Linh, cố gắng đè nàng xuống không cho cử động, tay kia cầm đoản kiếm của Thanh Linh ra sức đâm xuống.
Thanh Linh nhanh tay lẹ mắt bắt lấy cổ tay cầm kiếm của Cơ Khinh Hoa, cố gắng ngăn cản đường đâm. Tay kia chống đỡ tay Cơ Khinh Hoa đang chẹn trước ngực nàng.
Trong mắt người ngoài, chính Cơ Khinh Hoa đang là người chế trụ Thanh Linh, mà Diệp Thanh Linh lại đang khổ sở giãy giụa.
Hách Liên Dực thở phào nhẹ nhõm nhưng lòng hắn dần trào lên cảm giác bất an. Không đúng, từ lúc hai người bắt đầu so chiêu, hắn có thể nhìn ra được công phu của Diệp Thanh Linh cao hơn Cơ Khinh Hoa rất nhiều.
Diệp Thanh Linh làm sao có thể khinh địch để Cơ Khinh Hoa chế trụ nàng? Lại nhìn chỗ Thanh Linh và Cơ Khinh Hoa, khắp nơi đều là người của Diệp Thanh Linh! Hắn và người của Cơ Khinh Hoa bị ngăn ở ngoài!
Vừa rồi Diệp Thanh Linh tàn bại chạy trốn, chẳng lẽ là…
Hách Liên Dực vội vàng xông tới lại nghe thấy thanh âm nghiêm nghị của Cơ Khinh Hoa, nàng bảo mọi người đừng tới gần.
“Hèn hạ!” Cơ Khinh Hoa mắng ra miệng, trên thực tế không phải nàng chế trụ Thanh Linh, mà chính Thanh Linh đang chế trụ nàng.
“Có thể nơi lỏng tay bổn công chúa ra không?” Cơ Khinh Hoa giận dỗi nói, mặt không một chút máu. Nàng bị Thanh Linh ra sức nắm cổ tay, nếu không phải nàng phản ứng nhanh đuổi mọi người ra xa, tay của nàng chắc chắn sẽ bị phế.
Nhìn Hách Liên Dực lùi từng bước, người của Cơ Khinh
/275
|