Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 81 - Chương 74

/275


Dung Thi Thi một lần nữa bị đau, khí lực toàn thân tựa như tan hết, sức để giơ tay cũng không có. Cổ họng phát đau, thanh âm khàn khàn nhưng vẫn nghe ra nàng ta muốn nói gì.

“Văn Thi Dung rốt cuộc là ai?”

“Là ta!” Dung Thi Thi khổ sở nói.

“Tối nay ta rất hưng phấn, nếu như ngươi không thành thật hoặc trả lời chậm chễ, chờ ngươi đêm nay là cơn đau thấu xương đấy. A! Đúng rồi! Ngươi cứ yên tâm trả lời vấn đề của ta, ta sẽ không để người nào tìm đến ngươi đâu.” Thanh Linh đứng trên cao nhìn xuống Dung Thi Thi đang nằm thê thảm trên mặt đất.

Thanh Linh hỏi rất nhanh, nàng muốn làm cho đối phương có cảm giác khẩn trương, không cho đối phương một cơ hội nào. Chỉ có khi vừa nghe đến vấn đề không có chút suy tư liền trả lời, đó mới là chân thật.

“Không cần cố gắng nói láo, chuyện của ngươi, người khác không biết nhưng ta lại biết rất rõ. Mạch Sương chết như thế nào?”Thanh Linh mới vừa rồi nói rất chậm nhưng đến câu hỏi cuối lại hỏi rất nhanh.

Trên mặt Dung Thi Thi thoáng qua vẻ kinh hoàng: “Tự sát.” Thời điểm nàng ta giết Mạch Sương, nàng ta đã xác định xung quanh không có ai, người trước mặt nhất định cũng không biết.

Đang lúc nàng ta tự cho mình là đúng ngoài ý muốn lại ngửi thấy mùi Hàm Lệ, cơn đau khoan tim trong cơ thể lại phát tác.

“Ngươi thúi lắm! Mạch Sương rõ ràng chết trên tay ngươi! Ngươi thật đúng là heo chết không sợ bị hầm canh, ngươi đây là đang nghiện đau đúng không? Đừng cho là ta không biết ngươi nói láo, ta nói rồi, chuyện của ngươi người khác không biết nhưng ta biết rõ, ngươi coi lời ta nói như gió thổi qua tai đúng không?”Thanh Linh giận giữ nói.

“A….là ta giết, ngươi mau thả ta, ngươi bỏ qua cho ta đi, ô ô ô….” Dung Thi Thi khóc không thành tiếng.

Lần này, Trùy Tâm trong cơ thể Dung Thi Thi ước chừng phát tác đúng một canh giờ.

Dung Thi Thi vừa đau vừa mệt, nhiều lúc muốn cứ thế mà ngất đi. Nhưng mỗi lần nàng ta ngất là tên nam nhân kia lại đâm ngân châm vào huyệt làm nàng ta muốn ngất mà không ngất được.

Tên nam nhân này quá đáng sợ, nhất định hắn là ma quỷ! Hắn là ai? Làm sao hắn biết chuyện nàng ta giết Mạch Sương? Hắn rốt cuộc đã biết bao nhiêu?

Toàn thân cao thấp không chỗ nào là không đau, thật khó chịu, thật muốn hôn mê cho rồi.

Thanh Linh dùng chân đạp Dung Thi Thi: “Dung Thi Thi….”

“Ngươi hỏi, ngươi hỏi, lần này ta sẽ nói…sẽ nói hết.” Dung Thi Thi cắn chặt răng nói.

“Hừ, ngươi như vậy là tốt nhất, nếu không ngươi không chỉ phải chịu Trùy Tim phát tác đơn giản thế đâu.” Thanh Linh thanh âm ác độc đe dọa.

Dung Thi Thi sắp bị hành hạ đến không còn ra hình dạng người, nam nhân này thật đáng sợ. Nàng ta không rõ hắn rốt cuộc đã biết bao nhiêu, làm sao mà nàng ta còn dám nói láo?

“Dung Thi Thi và Văn Thi Dung là ai?” Thanh Linh nhanh chóng hỏi.

Ăn nhiều đau đớn rồi, Dung Thi Thi cũng không dám do dự liền trả lời: “Đều là ta.”

“Ngươi làm sao có Thất Bộ Đảo?” Cơ hồ nàng ta vừa trả lời xong Thanh Linh đã tiếp tục ra một vấn đề khác, căn bản không cho Dung Thi Thi cơ hội do dự.

“Ta tự làm.”

“Ai dạy ngươi?”

“Mạch Sương.”

“Ngươi cùng Mạch Sương từng có quan hệ như thế nào?”

“Chủ tớ.”

“Ngươi là ai?”

“Dung Thi Thi.”

“Văn Thi Dung là ai?”

“Là ta, Dung Thi Thi.”

“Ngươi lấy đâu ra Thất Bộ Đảo?”

“Tự làm.”

Thanh Linh hỏi đi hỏi lại Dung Thi Thi mấy vấn đề, đem Dung Thi Thi xoay đến chóng mặt rồi mới hỏi: “Tại sao giết Mạch Sương?”

“Muốn lập công.”

“Vì sao ngươi lại lưu lại bên cạnh Mạch Sương?”

“Chủ thượng phân phó.”

“Ngươi nguyện trung thành với tổ chức?”

“Đúng.”

“Là tổ chức nào?”

Dung Thi Thi vừa muốn mở miệng, đột nhiên sắc mặt nàng ta hoảng hốt, vẻ mặt hiện rõ vẻ kinh hoàng, môi run run: “Vấn đề này dù ta đau đến chết cũng không thể nói.”

Chủ thượng của Dung Thi Thi là thần thánh phương nào? Có thể khiến cho nàng ta nói đến tổ chức lại bày ra vẻ mặt hoảng sợ đến vậy?

“Văn Thi Dung là ai?” Thanh Linh lại tái diễn vấn đề, nhìn vẻ mặt nàng ta hoảng sợ, nàng cũng biết hiện tại cũng khó hỏi cho ra lẽ. Vậy thì nàng hỏi cái khác, để xem có thể moi từ miệng Dung Thi Thi thông tin nào khác không?

“Là ta.”

“Sau khi Mạch Sương chết, ngươi đi đâu?” Theo như Vô Ảnh nói Mạch Sương vừa chết Văn Thi Dung liền biến mất, nàng thật tò mò không biết Dung Thi Thi đi nơi nào.

“Đi chịu phạt.”

“Tại sao phải chịu phạt?”

“Làm trái ý tứ Chủ thượng.”

“Ngươi thích Hách Liên Dực sao?”

“Không thích.”

“Tại sao lại bên cạnh hắn?” Chẳng lẽ do Chủ thượng của Dung Thi Thi chỉ điểm.

“Muốn đến Tiêu Dao thành.”

Hừ, Dung Thi Thi cũng là một con hát tốt nha, không thích Hách Liên Dực nhưng cả ngày có thể cùng hắn dính một chỗ, động tới động lui hôn nhau cũng đã làm: “Hách Liên Dực có thể khiến nước ngưng thành sương, hắn luyện loại võ công gì?”

Dung Thi Thi cùng hắn cả ngày quấn lấy nhau, Hách Liên Dực công phu kì dị, nàng ta cớ nào lại không biết.

“Hàn Băng chưởng.”

“Làm sao ngươi biết?”

“ Ta đưa cho hắn luyện.”

“Ngươi lấy ở đâu bộ pháp này? Tại sao bản thân ngươi không luyện?”

“Ta từ tổ chức trộm được, luyện Hàn Băng chưởng bắt buộc phải có nội lực.” Mà nàng ta lại không có nội lực, không cách nào luyện được.

“Hách Liên Dực đã luyện được Hàn Băng chưởng?” Thanh Linh nhìn Hách Liên Dực chưa thông thạo lắm, hắn có thể chưa luyện được bao lâu.

“Không có.”

“Hàn Băng chưởng gồm mấy tầng? Hắn luyện đến tầng thứ mấy rồi?”

“Mười tầng, hắn luyện đến tầng thứ ba.”

Thanh Linh thầm giật mình, mới luyện được ba tầng mà đã có uy lực như thế, nếu hắn luyện thành chẳng phải là càng đáng sợ hơn sao?

“Hách Liên Dực tại sao lại nạp ngươi làm trắc phi?” Thanh Linh vẫn không quá tin tưởng việc Hách Liên Dực thích nàng ta.

“Bộ Hàn Băng chưởng pháp ta chỉ đưa cho hắn một phần. Hắn muốn luyện tiếp cho nên mới lấy lòng ta, nạp ta làm trắc phi.”

Rõ ràng là không thích đối phương còn ngày ngày gắn bó keo sơn, hai người này đúng là tuyệt phối.

“Ngươi vì sao muốn đi Tiêu Dao thành?”

“Muốn lấy Thánh quả.”

“Ngươi vì sao mất hết võ công?”

“Chủ thượng hạ lệnh phế.”

“Chủ thượng ngươi là nam nhân hay nữ nhân?”

“Không biết.” Dung Thi Thi trả lời rất nhanh, nhìn không giống như nói dối nhưng nói nếu ngay cả Chủ thượng của mình cũng không biết là nam nhân hay nữ nhân thật làm cho người ta khó tin.

“Làm sao ngươi không biết?”

“Mỗi lần Chủ thượng ra lệnh đều có người đến truyền lời.”

“Ngươi cùng Mạch Sương từng có quan hệ như thế nào?”

“Quan hệ chủ tớ.”

“Thánh quả Tiêu Dao thành sắp chín?”

“Đúng.”

“Làm sao ngươi biết?”

“Ta là người của Tiêu Dao thành.”Lời vừa ra khỏi miệng Dung Thi Thi liền hối hận nhưng nàng ta có thể không trả lời sao? Nàng ta có thể nói láo sao? Tên nam nhân ma quỷ này đến cả việc nàng ta giết Mạch Sương cũng biết, khó bảo toàn việc hắn không biết nàng ta là người Tiêu Dao thành.

Dung Thi Thi là người Tiêu Dao thành, chẳng có lẽ Chủ thượng của nàng ta cũng là người Tiêu Dao thành?

“Ngươi làm thế nào liên lạc với Chủ thượng ngươi.”

“Chủ thượng phái người đến.”

“Thời gian?”

“ta làm trái ý tứ Chủ thượng, ngài sẽ không phái người tới nữa?”

“Có ý gì?”

“Ta tự do.”

“Chủ thượng ngươi là người Tiêu dao thành?”

“Liên quan đến Chủ thượng ta không biết gì cả.”

“Ngươi làm trái ý Chủ thượng là có ý gì? Chủ thượng chỉ phế võ công ngươi liền dễ dàng bỏ qua?”

“Ta trộm bí kíp võ công.”

“Vấn đề tiếp?”

“Ta có đau chết cũng




/275

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status