Mộ Viễn Sơn đột nhiên xông tới chính là điều mà đám tổ ủy viên không thể ngờ tới, hơn nữa bọn chúng cũng không ngờ được người được liên bang tôn xưng là Mộ lão Mộ Viễn Sơn lại có thể nói khó nghe như vậy, lại càng thấy khó tin khi Mộ Viễn Sơn mang tới một phần văn kiện.
Đến lúc Mộ Viễn Sơn rời tay khỏi bàn, mọi người đều đồng thời nhìn về phần văn kiện trên.
Nhưng tất cả đều vô cùng kĩnh hãi.
Chỉ thấy trên phần văn kiện này có mấy chữ rất to “Thư Bổ Nhiệm”
Thư bổ nhiệm này nội dung rất dài, ước chừng tới bốn năm trang, đến khi Mộ Viễn Sơn lật tới cuối, ánh mắt mọi người đều trừng như đèn ô tô, vẻ mặt khó tin vô cùng.
Từ ngày hôm nay, Tang Thiên đảm nhiệm chức vị phó hiệu trưởng thường vụ của học viện quân sự Phương Đông.
Cái này…điều này sao có thể!
Mọi người kinh hãi!
Không chỉ đám tổ ủy viên ngồi ngốc không thể tin nổi, mà đến ngay cả đám lãnh đạo học viện Phương Đông cũng ngây ra như phỗng, hai mắt trợn trừng, Tô Hàm thì không kìm được mà che miệng. Đám người tổ ủy viên chết lặng, nhìn lại Tang Thiên, bọn chúng thừa hiểu chức vụ phó hiệu trưởng thường vụ này đại biểu cho cái gì, lại càng biết, điều kiện để được đảm nhiệm chức vụ này khó khăn lớn ra sao, lúc đầu mỗi vị tộc trưởng của thế gia võ huân đều xin vào chức vụ phó hiệu trưởng này mà không được đồng ý, có thể thấy, phó hiệu trưởng thường vụ của một học viện quân sự quan trọng thế nào.
Mà hiện giờ! Thư bổ nhiệm dĩ nhiên lại bổ nhiệm một huấn luyện viên còn trẻ tuổi như vậy vào chức vụ phó hiệu trưởng thường vụ, đó là một kẻ chưa từng có vinh quang gì, không có quân hàm gì, thậm chí chưa từng huấn luyện quân đội, điều này sao có thể!
Tô Hàm có thể đảm nhiệm chức vụ phó hiệu trưởng thường vụ, nhưng phàm là những người đã điều tra về nàng, trên cơ bản đều có thể đóan ra nguyên nhân, tốt nghiệp Thánh Đường, biến mất ba năm, rồi sau đó trực tiếp lên làm phó hiệu trưởng thường vụ, mọi người ít nhiều cũng đoán được Tô Hàm là người của một trong sáu bộ thần bí kia.
Nhưng! Tên Tang Thiên này thì dựa vào cái gì mà được đảm nhiệm chức phó hiệu trưởng thường vụ?
Không ai biết cả.
Nhưng, cũng không ai có lòng nghi vấn.
Bởi vì phần thư bổ nhiệm này có một dấu ấn màu đỏ tươi làm mọi người phải hít một hơi khí lạnh.
Tang Thiên thì ngược lại, hắn tựa hồ đối với phần thư bổ nhiệm này chẳng có bất ngờ gì, thậm chỉ ngay cả lông mày cũng không thèm nhíu.
“Thế nào? Charles, thấy rõ rồi chứ? Hiện giờ Tang Thiên chính là phó hiệu trưởng thường vụ của học viện Phương Đông, có tư cách quyết định đội Thiên Kiêu Mộng không?”
Đối mặt với khí thế hùng hậu của Mộ Viễn Sơn, ánh mắt đầy ác liệt, Charles hận nghiến răng. Hồi lâu sau, hắn mới hít mạnh một hơi, cười lạnh nói: “Được lắm! Mộ Viễn Sơn, ngươi vẫn thích thể hiện như trước kia! Hay lắm!”
“Hư!” Charles lại hừ lạnh một tiếng: “Chuyện này tạm không nói nữa, chẳng qua vẫn còn một việc. Tổ ủy viên chúng ta phải điều tra rõ ràng.”
“Trước khi cử hành dự tuyển Minh Nhật Chi Tinh ngày mai, tổ ủy viên chúng ta nhất trí hoài nghi Tang Thiên và năm thành viên Thiên Kiêu Mộng tu luyện thể thuật cấm, vì thế phải lập tức tiếp nhận kiểm tra chuyên nghiệp của chúng ta.”
Charles cười lạnh, hung hăng nhìn chằm chằm Tang Thiên, trầm giọng nói: “Vì thế, tổ ủy viên chúng ta đặc biệt yêu cầu Thánh Đường đội trưởng Gia Bách Liệt đến làm thẩm phán, tin tưởng các vị sẽ không có nghi vấn gì.”
Chuyện liên quan đến đội Thiên Kiêu Mộng, ở đây chỉ có mình Tang Thiên được quyền lên tiếng.
“Đương nhiên không có nghi vấn.”
Vẻ mặt Tang Thiên rất hòa nhã, cười cười đứng dậy, xoay người rời đi.
Nhìn thấy Tang Thiên rời đi, Charles làm sao có thể bỏ qua, lão bước tới trước, quát lên với Mộ Viễn Sơn: “Thế nào? Chẳng lẽ đội Thiên Kiêu Mộng không dám tiếp nhận kiểm tra của tổ ủy viên sao? Trong lòng các ngươi chẳng lẽ có quỷ?”
Mộ Viễn Sơn lắc đầu mặc kệ, cũng xoay người rời đi.
“Thế nào? Không dám nhận kiểm tra của tổ ủy viên chúng ta sao?”
Đầu tiên thì bị tang phong khinh thường không thèm nhìn, sau lại bị cả Mộ Viễn Sơn cũng như vậy, lúc này, lửa giận của Charles đã lên đỉnh, nó sắp bộc phát, lão cố gắng áp chế lửa giận, lên tiếng gầm rú.
“Ta đại biểu tổ ủy viên đưa ra nghi vấn cho các ngươi, Mộ Viễn Sơn, ngươi thân là…” Charles tức giận gầm lên, nhưng đột nhiên lại bị một thanh âm thản nhiên cắt đứt.
“Bớt nói nhảm đi, không muốn đi kiểm tra sao? Tới trung tâm huấn luyện ngay, ta không hy vọng năm thành viên ưu tú của Thiên Kiêu Mộng phí thời gian vô ích.”
Tổ ủy viên sao có thể chịu nổi sự sỉ nhục như thế này, bọn chúng đã bao giờ phải chịu đãi ngộ như vậy, mỗi lần điều tra, đều là giáo đội của người ta đứng quy củ trước mặt tổ ủy viên. Thế mà hiện giờ dĩ nhiên tổ ủy viên phải tự chạy qua để kiểm tra?
“Tang Thiên, ngươi không chỉ vũ nhục tổ ủy viên, mà còn trắng trợn khiêu khích Thánh Đường đó.”
Lần này, lão đang nói cũng bị chặn lại, chỉ khác là lần này cắt lời lại là một đạo thanh âm rất chói tai.
“Không muốn đến thì cút cho ta!”
Tiếng kếu lớn truyền đến trong nháy mắt này, lập tức khiến mọi người choáng váng đầu óc, tai nghe chỉ thấy ông ông, phảng phất như long ngâm, truyền thẳng đến tận sâu trong linh hồn người khác.
Đội trưởng Thánh Đường Gia Bách Liệt đứng ở đó, nhìn bóng lưng đã biến mất của người thanh niên kia, trong ánh mắt đầy vẻ hoảng sợ, vốn hắn còn tưởng những lời đồn về thanh niên nay chỉ là khoa trương. Hôm nay mới thây, những lời đồn đại là thật, nhưng nói như vậy, lực chiến đấu của thanh niên kia sao có thể kinh người như vậy?
Quyền uy của tổ ủy viên trước mặt Thánh Đường chỉ là cặn bã, quyền uy của Thánh Đường mới là đều không ai dám nghi ngờ, mặc dù Tang Thiên không có nói thằng là khinh thường Thánh Đường, nhưng điều này vẫn khiến đội trưởng Gia Bách Liệt thấy khó chịu, chẳng qua lần này hắn chỉ đi hỗ trợ, căn bản là không phải ý của đám cao tầng Thánh Đường. Hắn cũng không dám lợi dụng quyền uy của Thánh Đường để đè ép Tang Thiên.
Hai mắt Charles đỏ bừng, nhưng khuôn mặt lại xanh mét, khuất nhục ngày hôm nay gấp mấy lần đã làm cho lửa giận của lão thiêu đốt, cả đời lão cũng chưa bao giờ khuất nhục nhiều như hôm nay, nhưng vẫn còn may! Ý chí của Charles vẫn còn kiên định, không bị lửa giận lấn át lý chí, lão vẫn nhẫn nại, chờ đợi, lão hòan toàn tin tưởng lần này có thể oanh sát Tang Thiên, đồng thời quét sạch danh dự của học viện quân sự Phương Đông.
Trên thao trường, lúc này đã tụ tập không ít học sinh của học viện Phương Đông.
Về việc Tang Thiên lần trước ở Thánh Roland đả thương Francis, đánh gục ngụy quân tử Thiên Dật, thi triển Hổ Gầm Chi Uy chấn thương Charles bọn họ đều đã nghe qua, đúng, bọn họ rất sùng bái, đối với vị huấn luyện viên thoạt nhìn không lớn hơn mình bao nhiêu kia sùng bái điên cuồng.
Mà lần này sau khi biết tổ ủy viên đến trường điều tra, mọi người đều đã đoán ra được lý do ở phía sau.
“Tổ ủy viên thật là con mẹ nó khốn nạn, mẹ kiếp! Ta thấy đám khốn nạn này chính là muốn trả thù riêng, đánh không được Tang huấn luyện viên thì chơi bẩn!”
“Đặc biệt là lão tạp mao Charles kia, vẻ mặt rất tiện nhân, thằng nhãi này ỷ mình là chủ nhiệm tổ ủy viên không biết bật đèn xanh cho Thánh Roland bao lần rồi, lần trước Tang huấn luyện viên dùng Hổ Gầm Chi Uy chấn cho bị thương, thằng nhãi này dĩ nhiên còn dám tới, thật là hy vọng huấn luyện viên cho nó một cái tát!”
“Mau xem, bọn họ ra rồi.”
Các học sinh vội nhìn lại, chỉ thấy mấy người lãnh đạo quen thuộc của học viện đi ra, dám người tổ ủy viên đi sau, cùng đi tới trung tâm huấn luyện, thấy thế, các học sinh đều bám theo, hy vọng là biết được chuyện gì đang xảy ra.
Trung tâm chuyên huấn luyện của đội Thiên Kiêu Mộng.
Mạc Ngôn, Vương Thiết, Cố Phỉ, Dịch Phong, Mộ Tiểu Ngư toàn bộ đều ở đây.
Đám người Mạc Ngôn nhìn thấy nhiều người tới như vậy, cả đám đều cúi chào, nhưng mà chỉ chào hỏi có ba người trong đám người tới thôi.
“Tang huấn luyện viên, Tô hiệu trưởng, Mộ viện trưởng.”
Không thèm nhìn!
Tất cả đều không thèm nhìn.
Đầu tiên là bị Tang Thiên coi khinh, sau lại bị Mộ Viễn Sơn khinh bỉ, đến giờ ngay cả mầy tiểu tử của đội Thiên Kiêu Mộng cũng không thèm nhìn đám tổ ủy viên, nếu không phải ngại vũ lực cường đại của Tang Thiên, Charles cũng không dám rat ay, đối mặt với Mộ Viễn Sơn, Charles còn có cơ chống lại, nhưng mà những tên tiểu tử kia không thèm nhìn lão, lúc này lửa giận của lão lại trào ra, lớn tiếng gào thét.
Nhưng mà không ai thèm đáp lại lão, năm thành viên của Thiên Kiêu Mộng, thì Cố Phỉ và Mộ Tiểu Ngư cúi đầu, còn Mạc Ngôn, Vương Thiết, dịch phong thì thật ra có nhìn Charles, chỉ là vẻ mặt, ánh mắt, của ba tiểu tử này như muốn nói: “Người kia là ai vậy? Có bệnh sao? Mời từ trại tâm thần ra sao?”
Tang Thiên đi tới, mỉm cười nói: “Tổ ủy viên hoài nghi các ngươi luyện tập thể thuật cấm, muốn kiểm tra, đương nhiên, các ngươi có quyền cự tuyệt.”
Tang Thiên nói lời này ý nghĩa rất rõ ràng, tổ ủy viên muốn tiến hành kiểm tra, trước tiên vẫn phải hỏi thành viên thiên kiệu mộng đồng ý không, nếu không đồng ý, đừng nói là tổ ủy viên, đến cả Thiên Vương lão tử cũng phải cút đi.
Xoát-xoát-xoát!
Đồng thời, Mộ Tiểu Ngư và Cố Phỉ ngẩng đầu lên, ngưng nhãn nhìn chằm chằm Charles, mà đám Vương Thiết cũng như vậy, ánh mắt năm người vô cùng ác liệt, toàn thân lộ ra một cỗ sát khí như có như không.
Chứng kiến biến hóa trong nháy mắt của đội Thiên Kiêu Mộng, trong mắt Mộ Viễn Sơn, ánh mắt vốn lười nhác cũng bắn ra tinh quang, thầm than, sư phụ đúng là sư phụ, mấy tiểu tử này, mới mấy tháng, vậy mà đã biến thành thế này, riêng đến luồng sát ý ác liệt kia, chỉ sợ cả chiến sĩ Thánh Đường cũng không theo kịp.
Tất nhiên, đội trưởng Thánh Đường Gia Bách Liệt tất nhiên hiểu được tầm quan trọng của sát ý này trong chiến đấu, mà đây cũng là điều mấy năm nay hắn theo đuổi, chỉ đáng tiếc, vẫn không có kết quả, vậy mà hiện giờ năm tiểu tử trước mặt lại phóng ra sáy ý như vậy, trong lòng gia bạch liệt cũng rung động đến không biết nói thế nào.
Tang Thiên này rút cục là ai? Vậy mà có thể dạy năm người này tu luyện được sát ý mà mình luôn theo đuổi, điều này, này, sao có thể chứ?
Charles cũng mặc kệ chuyện đó, lão hiện giờ chính là muốn Tang Thiên chết, khiến học viên Phương Đông mất sạch danh dự.
“Ngươi! Nói cho ta biết, các ngươi vừa rồi đang luyện tập động tác gì?”
Charles bước đến trước mặt năm thành viên Thiên Kiêu Mộng để điều tra, hắn biết rõ Vương Thiết tư tưởng đơn thuần, đôn hậu nên hỏi.
“Tang huấn luyện viên dạy ‘Kiện Thân Thập Bát Luyện’.”
“Kiện thân thập bát liên? Ồ, là thập bát luyện? Ngươi luyện một lần cho ta xem.”
Vươgn thiết mặc dù là đôn hậu, cương trực, nhưng hắn cũng không có nghĩa là ngu, hắn thấy Charles gầm rú, vì thế nhìn về phía Tang Thiên.
Tang Thiên thản nhiên gật đầu.
Vương Thiết lập tức luyện Kiện Thân Thập Bát Luyện, mười tám động tác phải nói là rất khó coi, mà khó khăn cũng càng ngày càng lớn, điều kiện thực hiện càng lúc càng cao, Gia Bách Liệt ở bên cạnh nhìn xem liên tục nhíu mày, thể thuật của liên bang có hàng ngàn hàng vạn lộai, hắn là lần đầu tiên nhìn thấy phương pháp luyện tập kỳ quái như thế này.
Nhìn thấy Vương Thiết làm ra những động tác này, ý cười trên mặt Charles càng ngày càng đậm.
Sau khi Vương Thiết làm xong cả mười tám động tác, hắn lại bắt đầu tiến hành luyện lần thứ hai, trong này ngoại trừ Tang Thiên ra, thấy vậy cơ hồ đều ngẩn người.
Đến lúc Mộ Viễn Sơn rời tay khỏi bàn, mọi người đều đồng thời nhìn về phần văn kiện trên.
Nhưng tất cả đều vô cùng kĩnh hãi.
Chỉ thấy trên phần văn kiện này có mấy chữ rất to “Thư Bổ Nhiệm”
Thư bổ nhiệm này nội dung rất dài, ước chừng tới bốn năm trang, đến khi Mộ Viễn Sơn lật tới cuối, ánh mắt mọi người đều trừng như đèn ô tô, vẻ mặt khó tin vô cùng.
Từ ngày hôm nay, Tang Thiên đảm nhiệm chức vị phó hiệu trưởng thường vụ của học viện quân sự Phương Đông.
Cái này…điều này sao có thể!
Mọi người kinh hãi!
Không chỉ đám tổ ủy viên ngồi ngốc không thể tin nổi, mà đến ngay cả đám lãnh đạo học viện Phương Đông cũng ngây ra như phỗng, hai mắt trợn trừng, Tô Hàm thì không kìm được mà che miệng. Đám người tổ ủy viên chết lặng, nhìn lại Tang Thiên, bọn chúng thừa hiểu chức vụ phó hiệu trưởng thường vụ này đại biểu cho cái gì, lại càng biết, điều kiện để được đảm nhiệm chức vụ này khó khăn lớn ra sao, lúc đầu mỗi vị tộc trưởng của thế gia võ huân đều xin vào chức vụ phó hiệu trưởng này mà không được đồng ý, có thể thấy, phó hiệu trưởng thường vụ của một học viện quân sự quan trọng thế nào.
Mà hiện giờ! Thư bổ nhiệm dĩ nhiên lại bổ nhiệm một huấn luyện viên còn trẻ tuổi như vậy vào chức vụ phó hiệu trưởng thường vụ, đó là một kẻ chưa từng có vinh quang gì, không có quân hàm gì, thậm chí chưa từng huấn luyện quân đội, điều này sao có thể!
Tô Hàm có thể đảm nhiệm chức vụ phó hiệu trưởng thường vụ, nhưng phàm là những người đã điều tra về nàng, trên cơ bản đều có thể đóan ra nguyên nhân, tốt nghiệp Thánh Đường, biến mất ba năm, rồi sau đó trực tiếp lên làm phó hiệu trưởng thường vụ, mọi người ít nhiều cũng đoán được Tô Hàm là người của một trong sáu bộ thần bí kia.
Nhưng! Tên Tang Thiên này thì dựa vào cái gì mà được đảm nhiệm chức phó hiệu trưởng thường vụ?
Không ai biết cả.
Nhưng, cũng không ai có lòng nghi vấn.
Bởi vì phần thư bổ nhiệm này có một dấu ấn màu đỏ tươi làm mọi người phải hít một hơi khí lạnh.
Tang Thiên thì ngược lại, hắn tựa hồ đối với phần thư bổ nhiệm này chẳng có bất ngờ gì, thậm chỉ ngay cả lông mày cũng không thèm nhíu.
“Thế nào? Charles, thấy rõ rồi chứ? Hiện giờ Tang Thiên chính là phó hiệu trưởng thường vụ của học viện Phương Đông, có tư cách quyết định đội Thiên Kiêu Mộng không?”
Đối mặt với khí thế hùng hậu của Mộ Viễn Sơn, ánh mắt đầy ác liệt, Charles hận nghiến răng. Hồi lâu sau, hắn mới hít mạnh một hơi, cười lạnh nói: “Được lắm! Mộ Viễn Sơn, ngươi vẫn thích thể hiện như trước kia! Hay lắm!”
“Hư!” Charles lại hừ lạnh một tiếng: “Chuyện này tạm không nói nữa, chẳng qua vẫn còn một việc. Tổ ủy viên chúng ta phải điều tra rõ ràng.”
“Trước khi cử hành dự tuyển Minh Nhật Chi Tinh ngày mai, tổ ủy viên chúng ta nhất trí hoài nghi Tang Thiên và năm thành viên Thiên Kiêu Mộng tu luyện thể thuật cấm, vì thế phải lập tức tiếp nhận kiểm tra chuyên nghiệp của chúng ta.”
Charles cười lạnh, hung hăng nhìn chằm chằm Tang Thiên, trầm giọng nói: “Vì thế, tổ ủy viên chúng ta đặc biệt yêu cầu Thánh Đường đội trưởng Gia Bách Liệt đến làm thẩm phán, tin tưởng các vị sẽ không có nghi vấn gì.”
Chuyện liên quan đến đội Thiên Kiêu Mộng, ở đây chỉ có mình Tang Thiên được quyền lên tiếng.
“Đương nhiên không có nghi vấn.”
Vẻ mặt Tang Thiên rất hòa nhã, cười cười đứng dậy, xoay người rời đi.
Nhìn thấy Tang Thiên rời đi, Charles làm sao có thể bỏ qua, lão bước tới trước, quát lên với Mộ Viễn Sơn: “Thế nào? Chẳng lẽ đội Thiên Kiêu Mộng không dám tiếp nhận kiểm tra của tổ ủy viên sao? Trong lòng các ngươi chẳng lẽ có quỷ?”
Mộ Viễn Sơn lắc đầu mặc kệ, cũng xoay người rời đi.
“Thế nào? Không dám nhận kiểm tra của tổ ủy viên chúng ta sao?”
Đầu tiên thì bị tang phong khinh thường không thèm nhìn, sau lại bị cả Mộ Viễn Sơn cũng như vậy, lúc này, lửa giận của Charles đã lên đỉnh, nó sắp bộc phát, lão cố gắng áp chế lửa giận, lên tiếng gầm rú.
“Ta đại biểu tổ ủy viên đưa ra nghi vấn cho các ngươi, Mộ Viễn Sơn, ngươi thân là…” Charles tức giận gầm lên, nhưng đột nhiên lại bị một thanh âm thản nhiên cắt đứt.
“Bớt nói nhảm đi, không muốn đi kiểm tra sao? Tới trung tâm huấn luyện ngay, ta không hy vọng năm thành viên ưu tú của Thiên Kiêu Mộng phí thời gian vô ích.”
Tổ ủy viên sao có thể chịu nổi sự sỉ nhục như thế này, bọn chúng đã bao giờ phải chịu đãi ngộ như vậy, mỗi lần điều tra, đều là giáo đội của người ta đứng quy củ trước mặt tổ ủy viên. Thế mà hiện giờ dĩ nhiên tổ ủy viên phải tự chạy qua để kiểm tra?
“Tang Thiên, ngươi không chỉ vũ nhục tổ ủy viên, mà còn trắng trợn khiêu khích Thánh Đường đó.”
Lần này, lão đang nói cũng bị chặn lại, chỉ khác là lần này cắt lời lại là một đạo thanh âm rất chói tai.
“Không muốn đến thì cút cho ta!”
Tiếng kếu lớn truyền đến trong nháy mắt này, lập tức khiến mọi người choáng váng đầu óc, tai nghe chỉ thấy ông ông, phảng phất như long ngâm, truyền thẳng đến tận sâu trong linh hồn người khác.
Đội trưởng Thánh Đường Gia Bách Liệt đứng ở đó, nhìn bóng lưng đã biến mất của người thanh niên kia, trong ánh mắt đầy vẻ hoảng sợ, vốn hắn còn tưởng những lời đồn về thanh niên nay chỉ là khoa trương. Hôm nay mới thây, những lời đồn đại là thật, nhưng nói như vậy, lực chiến đấu của thanh niên kia sao có thể kinh người như vậy?
Quyền uy của tổ ủy viên trước mặt Thánh Đường chỉ là cặn bã, quyền uy của Thánh Đường mới là đều không ai dám nghi ngờ, mặc dù Tang Thiên không có nói thằng là khinh thường Thánh Đường, nhưng điều này vẫn khiến đội trưởng Gia Bách Liệt thấy khó chịu, chẳng qua lần này hắn chỉ đi hỗ trợ, căn bản là không phải ý của đám cao tầng Thánh Đường. Hắn cũng không dám lợi dụng quyền uy của Thánh Đường để đè ép Tang Thiên.
Hai mắt Charles đỏ bừng, nhưng khuôn mặt lại xanh mét, khuất nhục ngày hôm nay gấp mấy lần đã làm cho lửa giận của lão thiêu đốt, cả đời lão cũng chưa bao giờ khuất nhục nhiều như hôm nay, nhưng vẫn còn may! Ý chí của Charles vẫn còn kiên định, không bị lửa giận lấn át lý chí, lão vẫn nhẫn nại, chờ đợi, lão hòan toàn tin tưởng lần này có thể oanh sát Tang Thiên, đồng thời quét sạch danh dự của học viện quân sự Phương Đông.
Trên thao trường, lúc này đã tụ tập không ít học sinh của học viện Phương Đông.
Về việc Tang Thiên lần trước ở Thánh Roland đả thương Francis, đánh gục ngụy quân tử Thiên Dật, thi triển Hổ Gầm Chi Uy chấn thương Charles bọn họ đều đã nghe qua, đúng, bọn họ rất sùng bái, đối với vị huấn luyện viên thoạt nhìn không lớn hơn mình bao nhiêu kia sùng bái điên cuồng.
Mà lần này sau khi biết tổ ủy viên đến trường điều tra, mọi người đều đã đoán ra được lý do ở phía sau.
“Tổ ủy viên thật là con mẹ nó khốn nạn, mẹ kiếp! Ta thấy đám khốn nạn này chính là muốn trả thù riêng, đánh không được Tang huấn luyện viên thì chơi bẩn!”
“Đặc biệt là lão tạp mao Charles kia, vẻ mặt rất tiện nhân, thằng nhãi này ỷ mình là chủ nhiệm tổ ủy viên không biết bật đèn xanh cho Thánh Roland bao lần rồi, lần trước Tang huấn luyện viên dùng Hổ Gầm Chi Uy chấn cho bị thương, thằng nhãi này dĩ nhiên còn dám tới, thật là hy vọng huấn luyện viên cho nó một cái tát!”
“Mau xem, bọn họ ra rồi.”
Các học sinh vội nhìn lại, chỉ thấy mấy người lãnh đạo quen thuộc của học viện đi ra, dám người tổ ủy viên đi sau, cùng đi tới trung tâm huấn luyện, thấy thế, các học sinh đều bám theo, hy vọng là biết được chuyện gì đang xảy ra.
Trung tâm chuyên huấn luyện của đội Thiên Kiêu Mộng.
Mạc Ngôn, Vương Thiết, Cố Phỉ, Dịch Phong, Mộ Tiểu Ngư toàn bộ đều ở đây.
Đám người Mạc Ngôn nhìn thấy nhiều người tới như vậy, cả đám đều cúi chào, nhưng mà chỉ chào hỏi có ba người trong đám người tới thôi.
“Tang huấn luyện viên, Tô hiệu trưởng, Mộ viện trưởng.”
Không thèm nhìn!
Tất cả đều không thèm nhìn.
Đầu tiên là bị Tang Thiên coi khinh, sau lại bị Mộ Viễn Sơn khinh bỉ, đến giờ ngay cả mầy tiểu tử của đội Thiên Kiêu Mộng cũng không thèm nhìn đám tổ ủy viên, nếu không phải ngại vũ lực cường đại của Tang Thiên, Charles cũng không dám rat ay, đối mặt với Mộ Viễn Sơn, Charles còn có cơ chống lại, nhưng mà những tên tiểu tử kia không thèm nhìn lão, lúc này lửa giận của lão lại trào ra, lớn tiếng gào thét.
Nhưng mà không ai thèm đáp lại lão, năm thành viên của Thiên Kiêu Mộng, thì Cố Phỉ và Mộ Tiểu Ngư cúi đầu, còn Mạc Ngôn, Vương Thiết, dịch phong thì thật ra có nhìn Charles, chỉ là vẻ mặt, ánh mắt, của ba tiểu tử này như muốn nói: “Người kia là ai vậy? Có bệnh sao? Mời từ trại tâm thần ra sao?”
Tang Thiên đi tới, mỉm cười nói: “Tổ ủy viên hoài nghi các ngươi luyện tập thể thuật cấm, muốn kiểm tra, đương nhiên, các ngươi có quyền cự tuyệt.”
Tang Thiên nói lời này ý nghĩa rất rõ ràng, tổ ủy viên muốn tiến hành kiểm tra, trước tiên vẫn phải hỏi thành viên thiên kiệu mộng đồng ý không, nếu không đồng ý, đừng nói là tổ ủy viên, đến cả Thiên Vương lão tử cũng phải cút đi.
Xoát-xoát-xoát!
Đồng thời, Mộ Tiểu Ngư và Cố Phỉ ngẩng đầu lên, ngưng nhãn nhìn chằm chằm Charles, mà đám Vương Thiết cũng như vậy, ánh mắt năm người vô cùng ác liệt, toàn thân lộ ra một cỗ sát khí như có như không.
Chứng kiến biến hóa trong nháy mắt của đội Thiên Kiêu Mộng, trong mắt Mộ Viễn Sơn, ánh mắt vốn lười nhác cũng bắn ra tinh quang, thầm than, sư phụ đúng là sư phụ, mấy tiểu tử này, mới mấy tháng, vậy mà đã biến thành thế này, riêng đến luồng sát ý ác liệt kia, chỉ sợ cả chiến sĩ Thánh Đường cũng không theo kịp.
Tất nhiên, đội trưởng Thánh Đường Gia Bách Liệt tất nhiên hiểu được tầm quan trọng của sát ý này trong chiến đấu, mà đây cũng là điều mấy năm nay hắn theo đuổi, chỉ đáng tiếc, vẫn không có kết quả, vậy mà hiện giờ năm tiểu tử trước mặt lại phóng ra sáy ý như vậy, trong lòng gia bạch liệt cũng rung động đến không biết nói thế nào.
Tang Thiên này rút cục là ai? Vậy mà có thể dạy năm người này tu luyện được sát ý mà mình luôn theo đuổi, điều này, này, sao có thể chứ?
Charles cũng mặc kệ chuyện đó, lão hiện giờ chính là muốn Tang Thiên chết, khiến học viên Phương Đông mất sạch danh dự.
“Ngươi! Nói cho ta biết, các ngươi vừa rồi đang luyện tập động tác gì?”
Charles bước đến trước mặt năm thành viên Thiên Kiêu Mộng để điều tra, hắn biết rõ Vương Thiết tư tưởng đơn thuần, đôn hậu nên hỏi.
“Tang huấn luyện viên dạy ‘Kiện Thân Thập Bát Luyện’.”
“Kiện thân thập bát liên? Ồ, là thập bát luyện? Ngươi luyện một lần cho ta xem.”
Vươgn thiết mặc dù là đôn hậu, cương trực, nhưng hắn cũng không có nghĩa là ngu, hắn thấy Charles gầm rú, vì thế nhìn về phía Tang Thiên.
Tang Thiên thản nhiên gật đầu.
Vương Thiết lập tức luyện Kiện Thân Thập Bát Luyện, mười tám động tác phải nói là rất khó coi, mà khó khăn cũng càng ngày càng lớn, điều kiện thực hiện càng lúc càng cao, Gia Bách Liệt ở bên cạnh nhìn xem liên tục nhíu mày, thể thuật của liên bang có hàng ngàn hàng vạn lộai, hắn là lần đầu tiên nhìn thấy phương pháp luyện tập kỳ quái như thế này.
Nhìn thấy Vương Thiết làm ra những động tác này, ý cười trên mặt Charles càng ngày càng đậm.
Sau khi Vương Thiết làm xong cả mười tám động tác, hắn lại bắt đầu tiến hành luyện lần thứ hai, trong này ngoại trừ Tang Thiên ra, thấy vậy cơ hồ đều ngẩn người.
/418
|