Thuẫn Kích

Chương 248: Miểu sát

/418


Tang Thiên rốt cuộc là một người như thế nào, trên thế giới này không có một người nào biết, cho dù là những người quen hắn, thậm chi là những người phụ nữ từng có quan hệ với hắn cũng không thể giải thích.

Tất cả mọi người ở đây tựa hồ đều có chút kinh ngạc khi Tang Thiên đến, không hề nghi ngờ, bọn họ tới đây đều là vì năng lượng biến dị cất giấu trong tinh thạch này, chỉ là mục đích của mọi người khác nhau mà thôi, vị bà chủ đến từ Hắc Long trấn tại sao lại ở thành phố Borlundo nhiều năm như vậy, Bạch Thiên Lạc cũng không biết, nhưng hắn rõ ràng, bà chủ cùng vương tọa dường như có một loại quan hệ hợp tác gì đó, mà hồi báo chính là, bà chủ có thể tùy thời hấp thụ năng lượng biến dị này.

Về phần Nhan Phi nói thật, người phụ nữ này xuất hiện hoàn toàn ngoài dự đoán của hắn, hắn không thể đoán ra mục đích Nhan Phi tới Borlundo này. Là vì Chiến Vân? Hay là vì năng lượng biến dị? Hoặc là vì quái vật bị trấn áp trong Thông Thiên tháp kia.

Không biết.

Bất quá, hiện tại toàn bộ lực chú ý của Bạch Thiên Lạc đều đặt trên người Tang Thiên, đối với người thanh niên bất thình lình xuất hiện này. Hắn biết được rất ít về người này, vì nguyên nhân này, cho nên mới làm cho hắn lo lắng, bởi vì hoàn toàn không thể nhìn thấu người thanh niên này, nhìn không thấu là vì hắn chính là một dòng chảy trong truyền thuyết. Hoặc là có thể dễ dàng phá hủy cái dòng chảy này. Có lẽ dòng chảy này có thể dễ dàng phá hủy bản thân, mà hòan tòan không hay biết gì.

Đông Phương Thần cũng không phải là một người dễ xúc động, nhưng từ sau khi tiến vào trong Borlundo này, hắn vô cùng khó chịu, đầu tiên là bị Phương Khôn coi thường, rồi sau đó bị bà chủ kinh bỉ, Phương Khôn thì xem như thôi đi, nhưng thận phận của bà chủ này vô cùng phức tạp, thực lực còn cường đại, Đông Phương Thần bị nghẹn một bụng đầy lửa, muốn phát tiết, nhưng lại không thể tìm ra đối thủ.

Mà lúc này hết lần này tới lần khác Tang Thiên lại xuất hiện, Đông Phương Thần tựa như một đầu mãnh hổ đói khát nhìn thấy con mồi vậy, rất là đói khát, tuy là như thế, nhưng hắn vẫn chưa ngốc đến nỗi mà lao lên giết Tang Thiên ngay tại chỗ, tâm tư của hắn cũng tương đối nhanh nhẹn. Biết rõ bà chủ bên cạnh tuyệt đối là một nhân vật rất tàn nhẫn. Mà Nhan Phi kia, tuy là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng đối với cái tên này, Đông Phương Thần cũng không xa lạ.

Tang Thiên có chút nhíu mày lại, chậm rãi đi tới bên cạnh quang cầu, anh mắt vốn đang híp lại dần dần mở ra, ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm quang cầu đang bất động nhưng lại tản ra quang mang vô cùng chói mắt.

Nhan Phi đứng đối điện, trên khuôn mặt lãnh đạm kia một đôi mắt phương đang nhìn hắn thật sâu, như muốn nhìn thấu tâm gan hắn.

Một khắc khi Tang Thiên xuất hiện, bà chủ đã lâm vào trong trầm tư, đột nhiên nàng quyến rũ cười lên:" Thật là náo nhiệt nha, Niếp Thanh Vân liệu sự như thần. Lợi dụng kế hoạch của Chiến lão tiên sinh, di chuyển năng lượng biến dị, chỉ là không biết, Niếp Thanh Vân có ngờ tới hay không, biến dị năng lượng hôm nay sẽ có nhiều người tới đoạt như vậy? Uh? Ta nói chính là vậy?"

Bà chủ cười khẽ một trận, nhìn Nhan Phi, lại cười nói:" Hiện tại nghĩ đến. Niếp Thanh Vân không nhất định liệu sự như thần, liệu sự như thần phải là Chiến lão tiên sinh mới đúng, hắn có lẽ đã sớm biết, khi năng lượng biến dị tập trung lại, Niếp Thanh Vân chắc chắn sẽ phái người tới đây, hơn nữa nhất định sẽ có người đến cướp đoạt? Ha ha, có đôi khi ta thật sự bội phục cái lão gia hỏa này, đám người chúng ta đều bị người ta chơi đùa."

Bả chủ mỉm cười, nhìn về phía Nhan Phi, nói:" Lấy thân phận cùng địa vị của tỷ tỷ, nói vậy hẳn là sớm biết quái vật trấn áp trong Thông Thiên tháp kia? Nếu như tỷ tỷ đối với quái vật kia có hứng thú. Sợ là đã sớm tới nơi này, mà tỷ tỷ cho đến ngày nay mới đến, vậy thì, làm cho tỷ tỷ cảm thấy hứng thú không phải là quái vật kia. Mà là năng lượng biến dị này? A! Thật không thể ngờ, thật sự là đáng tiếc! Lần này tỷ tỷ phải đi một chuyến tay không rồi."

Bà chủ phát ra tiếng cười khanh khách, thật sự nhìn có chút hả hê.

Đúng vậy, nếu như là Nhan Phi đoạt được, bà chủ sẽ vô cùng do dự, do dự có nên ra tay hay không, cái này đối với nàng mà nói thật sự là một lựa chọn khó khăn, động thủ, có quỷ mới biết thực lực của Nhan Phi kinh khủng như thế nào, không động thù, lại cảm thấy không cam lòng, nhưng Tang Thiên xuất hiện, lọai lựa chọn này không còn tồn tại, hơn nữa nàng cũng không cần phải do dự, bởi vì nàng biết, Tang Thiên tuyệt đối là một tên gia hỏa khủng bố, chỉ điều này thôi, liền đủ để cho nàng không dám có chút do dự.

Bạch Thiên Lạc nhíu mày lại, nhìn bà chủ thật sâu, dường như trong lúc nhất thời không thể giải thích ý nghĩa lời nói này của bà chủ, rồi sau đó nhìn lại Nhan Phi một chút. Bạch Thiên Lac càng thêm nghi hoặc, trầm nhâm một lát cũng không nghĩ ra, cho nên, Bạch Thiên Lạc tiến lên từng bước, nói.

"Không nên sinh ra tham niệm, Tang tiên sinh, lão hủ nghĩ trong Liên Bang ngươi có thể coi là thanh niên tuấn kiệt, khuyên ngươi nhanh chóng rời đi đi, miễn rước họa vào người."

Tang Thiên vẫn lẳng lặng đứng ở nơi đó. Nhìn những hạt ánh sáng trong khối quang cầu này.

Nhìn thấy Tang Thiên không có trả lời, đôi mắt khàn khàn của Bạch Thiên Lạc lập tức xuất hiện tinh quang, nhưng mà lúc này Đông Phương Thần bên cạnh hắn sắc mặt không chút thay đổi, lớn tiếng hét lên:" Tang Thiên, mọi người đều nói ngươi vô pháp vô thiên, hôm nay nhìn thấy, quả đúng như vậy, chẳng lẽ ngươi cho rằng bản thân là thiên hạ vô địch sao, dám đến cướp đoạt năng lượng biến dị của câu lạc bộ Vương Giả ta, lá gan cũng không nhỏ."

Tang Thiên cũng không thèm để ý đến, nhưng bà chủ lại phát ra tiếng cười lớn.

"Tiểu thí hài cuối cùng vẫn chỉ là tiểu thí hài, ta nhìn ngươi so với tiểu mập mạp bên cạnh còn kém xa, ánh mắt thật không tốt, cũng không biết Niếp Thanh Vân mù say sao mà lại nhận ngươi làm đồ đệ, dựa theo bối phận mà tính, hắn so với ngươi còn cao hơn hai bối phận. Ngươi lại còn ở đó mà hô to gọi nhỏ, ta thấy, hay là ngươi tốt nhất là ngậm kẹo hồ lô đi."

"Ngươi!" Bị nhạo báng trước mặt mọi người như vậy, Đông Phương Thần giận dữ. Nắm chặt hai tay, hai mắt đầy phẫn nộ, quanh người quang mang màu xích vàng bay lên tận trời, biến hóa khó lường, bị quang mang màu xích vàng bao quanh, thân thể của Đông Phương Thần trở nên vặn vẹo mơ hồ, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị.

"Oh? Dĩ nhiên là xích ma chi thế? Trách không được lại kiêu ngạo như vậy, thì ra là thế, ha ha!!"

Lửa giận dè nén đã lâu của Đông Phương Thần hoàn toàn bị bà chủ kích phát ra, chỉ vào Tang Thiên, quát:" Tang Thiên! Tiếp chiêu! Để cho ta xem một chút ngươi có phải là rất lợi hại hay không!"

Dứt lời, Đông Phương Thần mở hai tay ra, quang mang màu xích vàng quang người nhất thời hướng hai tay hắn hội tụ lại, trong nháy mắt, hai tay hắn phảng phất như một cái xỉ luân đang điên cuồng xoay tròn vậy, xoay tròn cực nhanh, biến hóa hàng vạn hàng nghìn.

"Ha ha! Xem ra Niếp Thanh Vân đối với ngươi cũng không tệ, không chỉ giao xích ma chi thế cho người, còn đem song hoàn xỉ luân cho ngươi, không tệ, không tệ!" Giờ phút này bà chủ giống như một nhà bình luận vậy.

Bạch Thiên Lạc vốn định bảo Đông Phương Thần dừng tay. Nhưng nhìn Tang Thiên vẫn bất động như trước, nghĩ lại, hắn liền không mở miệng. Có lẽ đề cho Thần thiếu gia thử dò xét thực lực của Tang Thiên cũng không tệ, thực lực của Thần thiếu gia vô cùng rõ ràng, xuất ra xích ma chi thế, cộng thêm song hoàn xỉ luân vương tọa ban cho, nếu hắn muốn trong thời gian ngắm đánh bại Thần thiếu gia cũng là vô cùng khó khăn.

Vù một tiếng.

Thân ảnh Đông Phương Thần trong nháy mắt liền biến mất, ánh sáng nhạt kéo tới, khí thế của xích ma chi thế tràn ngập cả căn phòng.

Trong này ngoại trừ Chu Du Liệt cơ hồ tất cả đều là cao thủ trong cao thù, mặc dù thân ảnh của Đông Phương Thần có tốc độ cực nhanh, mắt thường căn bản không thể thấy rõ, bất quá trong mắt Nhan Phi cùng bà chủ thì lại rất bình thường, mắt thấy song hoàn xỉ luân của Đông Phương Thần sắp đánh tới, nhưng Tang Thiên vẫn không có hành động gì.

Bạch Thiên Lạc nghi hoặc về thực lực chân chính của Tang Thiên, nhưng Nhan Phi cùng bà chủ lại càng thêm nghi hoặc, bởi vì các nàng biết thân phận của Tang Thiên, cho nên vô cùng hiếu kỳ về thực lực của ngưòi này mạnh đến cỡ nào.

Một khắc lúc Tang Thiên vung tay lên, bà chủ, Nhan Phi, Bạch Thiên Lạc lập tức nhìn lại, bọn họ đều muốn biết Tang Thiên sẽ dùng chiêu gì đề ngăn cản? Nhưng mà, sau vào giây ngắn ngủi, bọn họ hoàn toàn ngẩn người ra, Tang Thiên rốt cuộc làm gì, bọn họ không có một người có thể thấy rõ, vô luận là bà chủ hay là Bạch Thiên Lạc hay là Nhan Phi đều giống nhau. Chỉ thấy rõ Tang Thiên vung tay lên, sau đó, không có sau đó. Bởi vì chiến đấu đã kết thúc, tất cả đã dừng lại.

Khí thế của xích ma chi thế mới vừa rồi còn tràn ngập cả căn phòng trong nháy mắt liền biến mất vô ảnh vô tung, Tang Thiên vẫn lẳng lặng đứng nơi đó như trước, hình như từ đầu đến cuối hắn cũng không có động, bất đồng chính là, cánh tay của hắn có chút buông xuống phía bên phải, năm ngón tay thành trảo, chụp vào một cái đầu, rõ ràng là Đông Phương Thần.

Giờ phút này, vẻ mặt của Đông Phương Thần cực kỳ hoảng sợ, quỳ rạp xuống đất, thất khiếu chảy máu không ngừng, quỳ rạp ở nơi đó không nhúc nhích.

Đã chết?

Vậy là chết sao?

Đông Phương Thần này thực lực đã đạt tới cấp 9, lại tu luyện xích ma chi thế lại có song hoàn xỉ luân, vậy là chết sao?

Miểu sát!

Phải có thực lực như thế nào mới có thể miểu sát một vị cao thù cấp 9 không gian phá phong vặn vẹo.

Bà chủ cùng Nhan Phi mặc dù biết thực lực của Đông Phương Thần tuyệt đối không phải đối thủ của Tang Thiên. Nhưng không nghĩ tới Tang Thiên dĩ nhiên lại giết chết Đông Phương Thần, lại càng không nghĩ tới Tang Thiên lại ra tay tàn nhẫn như vậy, nói cũng không nói, một chiêu lấy mạng.

"Ngươi!"

Bạch Thiên Lạc kinh hãi thất sắc, hắn vốn chỉ muốn Đông Phương Thần đi dò xét một chút về thực lực của Tang Thiên, tuyệt đối không nghĩ tới lại có kết quả như thế nào, đánh nhau phát sinh thật sự rất nhanh, đừng nói là Bạch Thiên Lạc, mà ngay cả Nhanh Phi cũng không nhìn thấy rõ. Cũng không kịp phản ứng lại.

"Hôm nay không thể tha cho ngươi được!"

Thần thiếu gia bị giết, cơ hồ làm cho Bạch Thiên Lạc không có thời gian suy nghĩ lo lắng này nọ. Hơn nữa tình hình lúc này cũng không cho phép hắn suy nghĩ nhiều, lúc này, thân hình hơi cong lại của hắn, lập tức cong lại như trường cung, giống như con báo săn vậy lao nhanh tới.

"Huyết tuyến chưởng!"

Song chưởng của Bạch Thiên Lạc đánh một hồi lên hư không, mỗi một chưởng đánh ra, trong lòng bàn tay đều xuất hiện huyết quang, huyết quanh ngưng tụ ở trên hư không, trong nháy mắt liền phân liệt thành nhiều đường nhỏ, giống như một cái lưới vậy, phát ra tiếng vang phác xích phác xích.

Tang Thiên xoay người, vung tay lên, ở trên hư không, đánh ra một chưởng, một chưởng rất là bình thường, ít nhất trong mắt của bà chủ cùng Nhan Phi là như vậy, một chưởng này chính là một chưởng hoàn tòan bình thường, nhưng mà, khi một chưởng này đối mặt với song chưởng của Bạch Thiên Lạc, không gian bên trong phòng nhất thời bị nghiền nát thành từng mảnh nhỏ, hóa thành vô tận.

Không gian bên trong phòng toàn bộ đều biến mất.

Một mảnh hắc ám, không có hư không, không có mặt đất, không có nhật nguyệt, không có thời gian.

Đây là bí kỹ gì?

Bà chủ, Nhan Phi sắc mặt đều hơi đổi, tiếp theo đó các nàng nghe thấy một âm thanh thản nhiên vang lên.

"Đây mới là huyết tuyến chưởng."

Là âm thanh của Tang Thiên.

Vừa dứt lời, trong hư không hắc ám nhất thời xuất hiện một cái huyết sắc chưởng ấn to, chưởng ấn này thật sự giống như nằm trên hư không vậy. Nhất thời, huyết sắc chưởng ấn giống như một đầu huyết sắc trường long vậy vặn vẹo, lăn tràn ra khắp hư không.


/418

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status