Cùng lúc đó, giữ khoảng không, bên ngoài kết giới thông vào Lam thành. Trong một chiếc phi thuyền hình chim ưng, Mooney Canter đang đứng đợi đoàn phi thuyền do gia tộc phái tới. Hắn nhìn qua hệ thống viễn thị thấy phái đoàn của gia tộc mình đã xuất hiện nơi xa xa đằng trước. Chỉ thấy đội ngũ này ước chừng khoảng bảy tám đĩa bay chuyên dụng, hình thái đồng dạng liệp ưng, tại Trác Nhã đế quốc(Trafalgar), loại hình thể đĩa bay này chính là đặc trưng đại biểu cho gia tộc Di Leith, gia tộc nắm giữ quyền thống trị cao nhất tại đế quốc này.
Mooney Canter(Mục Ni khảm đặc nhĩ) lần này tới Lam thành làm khách nhân mục đích chính yếu là bàn luận sinh ý với đại trưởng lão. Đúng lúc vừa khéo, Lam thành đang sảy ra đại sự, thậm chí có thể thay đổi một triều đại mới, Mooney Canter tuy là người rất thích xem nào nhiệt, nhưng mà hắn cũng hiểu rõ nặng nhẹ, bởi vì tại Lam thành không thể liên hệ với ngoại giới, cho nên lúc này hắn có mặt tại đây chính là lúc trước đã ước định với tộc nhân của mình, thời gian chình là chạng vạng hôm nay, do đó, Mooney canter không thể không buông tha cho niềm yêu thích xem náo nhiệt của mình, đành phải tới đây đón tiếp tộc nhân.
"Đúng là gừng càng già càng cay a! Đại trưởng lão để cho Lam Vô Phong cầu hôn, rõ ràng là tạo thế mượn cơ tạo phản chính đáng mà thôi! Ha ha... Trách không được lần này lão lại nói lớn cầm chắc giao dịch với gia tộc ta như vậy, nguyên lai bọn họ đã sớm có kế hoạch trước rồi, chậc chậc! Chỉ là không biết kết cục cuối cùng của công chúa như thế nào đây?"
Mooney canter híp mắt cười cười, rất nhanh, đoàn đĩa bay của gia tộc đã đến gần trước mặt, khoang thuyền mở ra, trước cửa đứng một đám người, bọn họ đều mang màu da xanh lục, tóc như rơm khô, tai dài nhọn hơn bình thương, đứng đầu đám người là một vị lão giả, lão giả này trên đầu đội một cái mũ đuôi cong, lão giả vận một bộ trường bào rộng thùng thình, trong tay có nắm một cây pháp trượng ước dài một thước, mặt ngoài pháp trượng này có khắc vô số ký hiệu quỷ dị, đỉnh chóp pháp trượng được khảm một khỏa tinh thạch tỏa ánh sáng nhàn nhạt dị thường.
Lão giã cúi đầu, bảy tám người Trác Nhã phía sau cũng hơi hạ thấp người, một tay đặt trước ngực, cúi đầu hành lễ.
"Bái kiến thiếu gia, Henry may mắn không làm nhục mệnh, dẫn dắt tám vị chiến sĩ tộc nhân đến đúng giờ."
"Lão Henry a, cha ta có dặn dò đặc biệt gì không?"
Lão Henry(Hanh Lợi) này là một vị quản gia trong gia tộc Di Leith, lần bàn chuyện sinh ý này có vẻ đặc thù, cho nên để ngừa vạn nhất, lão Henry chuẩn bị tự mình áp giải.
"Lão gia không có dặn dò gì thêm, chỉ hi vọng thiếu gia mau chóng đem tinh thạch an toàn trở về an quốc."
"Tốt, ta đã đàm thoại thỏa đáng với đại trưởng lão Lam thành rồi, đi theo ta."
Mooney canter cũng không muốn nói nhiều lời, hắn còn muốn nhanh chóng trở lại Lam thành để xem náo nhiệt đây, hắn thầm nghĩ, đối mặt với đại trưởng lão ti bỉ, lam công chúa có thể thỏa hiệp không? Đúng là chuyện tình làm cho người ta chờ mong a!
Mooney canter đứng trước cửa khoang thuyền của mình, lấy ra một khối lệnh bài màu lam, lệnh bài này có thể coi như là giấy thông hành để tiến vào Lam thành, cũng chỉ người nắm giữ loại lệnh bài màu lam này mới có thể mở ra thông đạo của không gian kết giới tiến vào Lam thành, tuy nhiên số lượng lệnh bài này cũng không nhiều, như một gia tộc lớn Di Leith của Trác Nhã đế quốc cũng chỉ có một khối mà thôi.
Đang muốn sử dụng lệnh bài để đả thông kết giới tiến vào Lam thành, Mooney Canter đột nhiên đình chỉ, hắn quay mắt hướng sang bên trái nhìn lại, lúc này, phía bầu trời bên trái từ phía xa xa liền xuất hiện một quần tụ phi thuyền, ước chừng khoảng năm sáu cái.
Là ai đây?
Mooney canter bĩu môi, tiếp tục sử dụng lệnh bài mở ra kết giới, mang theo nhóm đĩa bay của gia tộc tiến tới Lam thành.
Chốc lát, bọn họ đã đến trước mặt du thuyền, Mooney canter cùng với đám người lão quản gia Henry đi xuống du thuyền trên không.
"Di? Sao trên du thuyền không thấy một binh lính thủ vệ nào vậy?"
"Ha ha, lão Henry, ngươi có điều không biết, Lam thành đang phát sinh một sự tình trọng đại a."
Nói xong, Mooney canter ngước mắt nhìn chằm chằm quần tụ đĩa bay đang tiến tới du thuyền, nói tiếp:
"Ha ha, xem ra mọi việc đều rất khéo, bọn họ hình như là người của Đệ Nhị gia tộc trong liên bang."
"Nga?"
Nghe nói đến Đệ Nhị gia tộc, lão quản gia Henry cùng với đám chiến sĩ gia tộc lập tức tiến vào trạng thái đề phòng.
"Không cần thiết, Đệ Nhị gia tộc chỉ là địch nhân truy nã của Vũ Văn gia tộc, không phải địch nhân của Di Leith gia tộc chúng ta, tuy rằng Vũ Văn gia tộc chiếm cứ một nửa giang sơn thần thánh nghị hội, bất quá, chuyện tình của nhân loại bọn họ, chúng ta đâu cần nhúng tay, ha ha, để cho Vũ Văn gia tộc quản việc này đi."
"Thiếu gia, e rằng như vậy sẽ không tốt đâu, nếu như chuyện này bị Vũ Văn gia tộc biết được, bọn họ nhất định sẽ nghi ngờ Di Leith gia tộc chúng ta quan hệ với địch nhân, đến lúc đó lão gia cũng không tiện nói chuyện, dù sao Di Leith gia tộc chúng ta cũng đã tuyên đọc thần thánh hiệu mệnh, cống hiến cho thần thánh nghị hội rồi."
"Ha ha, lão Henry, gia tộc Di Leith chúng ta cống hiến cho thần thánh nghị hội không giả, nhưng không phải cống hiến cho Vũ Văn gia tộc, vả lại chúng ta tôn quý nhất vẫn là vương điện Sheng Luoer tối cao."
Lời của hắn vừa dứt, mấy chiếc đĩa bay của Đệ Nhị gia tộc đã đáp xuống trên mặt du thuyền, ba ba ba!
Cửa khoang thuyền mở ra, từ bên trong đi ra mười mấy người, cầm đầu là một vị lão giả, lão giả này mặc trường bào màu xám, sắc mặt uy nghiêm, trên lưng mang một thanh trường kiếm, đi xuống đĩa bay, lão giả đảo mắt quan sát, kinh nghi vì sao trên du thuyền lại không có một thị vệ nào của Lam thành, bất chợt, ánh mắt của lão dừng lại trên người Mooney canter.
Xẹt xẹt xet !
Tựa hồ cũng phát hiện ra thân phận đám người Trác Nhã Mooney canter, mười mấy người phía sau lão cùng đồng thời rút trường kiếm khỏi vỏ, thân kiếm ẩn hiện ký hiệu hoa văn, tản phát từng phiến hàn quang sắc bén, thoạt nhìn cũng biết đó là loại binh khí phi thường.
Lão giả vung tay áo, ý bảo mọi người không nên khinh cử vọng động.
"Nguyên lai là những cao thủ Đệ Nhị gia tộc, ha ha."
Mooney canter híp mắt mỉm cười, tiến lên mấy bước, sau đó dừng lại, rồi vươn ngón trỏ điểm điểm đầu mình, ra vẻ bộ dáng tự hỏi, cười nói:
"Ngô... Vị này hẳn là Đệ Nhị gia tộc đại danh đỉnh đỉnh Đệ Nhị Vân Phi rồi? Ân? Không biết bỉ nhân đoán có đúng không?"
Đối diện, cầm đầu Đệ Nhị Vân Phi nhìn chằm chằm Mooney canter, quát:
"Trác Nhã đế quốc, Di Leith gia tộc, Mooney canter thiếu gia, quản gia Henry, hôm nay có thể nhìn thấy hai vị bán Tinh Linh, thực làm cho lão phu kinh ngạc không nhỏ a!"
Song phương tuy rằng là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng đôi bên đều có thể một lời chỉ rõ thân phận đối phương, có thể thấy được mặt thông tin tình báo về nhau đã đạt đến trình độ cao nhất rồi.
Mooney canter đang muốn nói chuyện, lúc này, lão quản gia Henry bên cạnh lại nhắc nhở nói:
"Thiếu gia, ngươi xem phía dưới kìa."
Thuận thế nhìn lại, Mooney canter không khỏi cả kinh, chỉ thấy phía dưới đại lượng con dân Lam thành đều đang bôn tẩu chạy đến một nơi.
Đã xảy ra cái gì?
Không phải đang ở cung điện sao? Sao lại thế này? Cái phương hướng kia hình như là lam tương điện phủ mà?
Mooney canter cảm thấy nghi hoặc, không nghĩ thêm nữa, hắn vội mang theo chiến sĩ gia tộc hướng đến lam tướng điện phủ.
"Đường thúc, lam thành có phải đã xảy ra sự tình gì hay không, tại sao bọn họ lại vội vã bôn tẩu như vậy, muốn đi đâu đây?"
Đệ Nhị Vân Phi chỉ lắc đầu, hắn cũng không biết đã xảy ra cái gì.
Bởi vì Liên Bang đại địa linh mạch thiếu thốn, tinh thạch thưa thớt, mà thiên nhân tu luyện lại không thể tách rời tinh thạch được, Lam thành nắm giữ một cái linh mạch rất lớn, sản xuất ra rất nhiều tinh thạch, phục vụ nhu cầu bọn hắn, cho nên, Đệ Nhị gia tộc bọn họ vẫn thường bán giao sinh ý với Lam thành, vì giao dịch, vì lợi ích gia tộc, bọn họ không ngừng tìm kiếm hết thảy tinh thạch khác để đổi lấy tinh thạch do Lam thành sản xuất ra.
Lần này nghe nói Lam thành chuẩn bị cự tuyệt hết thảy sinh ý bán giao với Đệ Nhị gia tộc mình, cho nên, Đệ Nhị Vân Phi đành phải tự mình tiến đến hỏi rõ sự tình nguyên do.
Nhìn thấy đại lượng con dân Lam thành điên cuồng chạy hướng tới một địa phương, hắn trầm ngâm một lát, sau đó cũng dẫn theo tộc nhân gia tộc tiến đến.
...
Lam Sắc thành bảo, lam tương điện phủ.
Điện phủ lão giả, Vũ Văn Thiên Đồng, đại trưởng lão, Lam Tân Nguyệt, Lam Vô Phong cùng với đông đủ nghi trượng Lam thành đều đang đứng tại cửa lam tương điện phủ, bên ngoài đằng sau còn tụ tập lượng lớn con dân Lam thành.
Giờ phút này, hắc y thanh niên, Tang Thiên vẫn đang đứng lặng trong điện phủ, tay phải ôm chặt Lam Tình đã hôn mê, thần sắc lạnh lùng.
Lam Tình tuy rằng hôn mê, nhưng năm đạo lam ảnh quanh thân nàng vẫn đang xoay tròn bảo hộ, chỉ là bị Tang Thiên áp chế, tốc đọ xoay tròn chầm chậm mà thôi, hắc mang của Tang Thiên phát ra với u lam của Lam Tình dây dưa cùng một chỗ, hai loại năng lương va chạm kìm hãm phát ra tiếng vang bùm bùm, khiến mọi người đứng xem một trận kinh ngốc.
Không ai biết lúc trước ở trong cung điện rốt cuộc đã xảy ra cái gì, vì sao lại đột nhiên lâm vào vô tận hắc ám, vì sao hắc ám biến mất, công chúa điện hạ cùng với đám người Nhan Phi đều biến mất sau đó lại xuất hiện tại lam tướng điện phủ?
Chẳng lẽ hết thảy mọi chuyện đều có liên quan tới hắc y thanh niên này?
Đúng lúc này, đàm người đại trưởng lão tựa hồ cảm ứng được dị trạng, ngay sau đó, một đám người khoảng bảy tám tên liền xuất hiện tại chung quanh điện phủ, đúng là đám người Mooney canter cùng với lão Henry, điện phủ lão giả chỉ nhìn lướt qua, rồi vội thu hồi, ánh mắt lão giả lại đặt trên người hắc y thanh niên trước mặt, vì thanh niên này làm cho lão cảm giác phi thường mất tự nhiên, như từng quen biết.
Mooney canter nhìn thấy sự hiện diện của điện phủ lão giả, trong lòng kinh ngạc không nhỏ, đã xảy ra sự tình gì? Tại sao kinh động đến cả điện phủ lão giả Lam thành? Người bên cạnh hắn trông thật quen mặt, kia không phải...
Nghĩ đến đây, Mooney canter cũng không dám chậm trễ nửa giây, lập tức tiến lên hành lễ:
"Mooney canter bái kiến điện phủ lão giả, bái kiến Vũ Văn Thiên Đồng đại nhân."
Vô luận là điện phủ lão giả hay là Vũ Văn Thiên Đồng giờ phút này lực chú ý đều đặt ở trên người Tang Thiên, nào có tâm tư để ý tới hắn, bất quá Vũ Văn Thiên Đồng vẫn gật gật đầu coi như hồi lễ, hơn nữa còn tỏ vẻ khách khí tiếp đón, theo hắn nghĩ , đối mặt với Tang Thiên này, bên ta cao thủ càng nhiều càng tốt, mà Mooney canter cùng với lão Henry đều là bán Tinh Linh, trác nhã nhân tiến hóa thành bán Tinh Linh, theo cách nói nào đó, đặc tính chủng tộc so với thiên nhân còn mạnh mẽ hơn.
Lời bái lễ của Mooney canter truyền vào tai đại trưởng lão, Lam Tân Nguyệt, khi bọn họ nghe nến tên Vũ Văn Thiên Đồng, hai người kinh hãi không thôi, không nghĩ tới người bên cạnh điện phủ lão giả cự nhiên là một đại nhân vật thuộc Thần Thánh Nghị hội, lập tức, hai người tiến lên hành lễ.
Mooney canter đứng ở một bên, nhìn Tang Thiên đang đứng lặng trong điện phủ, trong lòng không ngừng suy tư rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì, sao mà bản thân mình chỉ ly khai trong chốc lát, đã biến thành dạng như này?
Hắn muốn hỏi, nhưng nhìn thấy sắc mặt đám người điện phủ lão giả anh nghiêm, sát khí mãnh xuất, hắn lại không dám hỏi, đồng thời hắn cũng thực nghi hoặc người Vũ Văn gia tộc tới nơi này làm cái gì, bất quá nhớ đến sự có mặt của đám người Đệ Nhị gia tộc, hắn liền cười thầm, có trò hay để xem rồi.
"Tang Thiên."
Lam Vô Phong đứng ra, chỉ mắng Tang Thiên, cười lạnh nói:
"Ngươi tính cái gì ! Chuyện tình của Lam thành chúng ta từ khi nào đến phiên ngươi động tay!"
Lam Vô Phong sao có thể quên được việc khĩ nãy Tang Thiên đã gây sỉ nhục như thế nào cho mình, y cảm thấy bản thân mình thật sự quá mức khinh địch, lúc trước nhẫn nhịn Tang Thiên, bởi vì ngại cho kế hoạch, hiện tại kế hoạch đã gần hoàn kết, y chẳng phải bận tâm điều gì nữa, tuy rằng y rất kiêng kị tu vi của Tang Thiên, bất quá ở đây còn có phụ thân của y, còn có điện phủ lão giả tọa trấn nơi này, khiến y quên đi sợ hãi, huống chi ngay cả Vũ Văn đại nhân thuộc Thân Thánh Nghị hội cũng đang ở đây, đã sớm nghe nói đến Thần Thánh Nghị hội, Lam Vô Phong cũng có ý tưởng để cho Vũ Văn đại nhân đáng giá tốt về tu vi bản thân mình.
Thiên thời địa lợi nhân hoà, Lam Vô Phong nào còn sợ hãi.
Lúc này y bộc phát ra thực lực mạnh nhất, triệu hoán Hàn Băng đao, tập trung Tang Thiên, quát lên một tiếng lớn, lướt đến.
Mooney Canter(Mục Ni khảm đặc nhĩ) lần này tới Lam thành làm khách nhân mục đích chính yếu là bàn luận sinh ý với đại trưởng lão. Đúng lúc vừa khéo, Lam thành đang sảy ra đại sự, thậm chí có thể thay đổi một triều đại mới, Mooney Canter tuy là người rất thích xem nào nhiệt, nhưng mà hắn cũng hiểu rõ nặng nhẹ, bởi vì tại Lam thành không thể liên hệ với ngoại giới, cho nên lúc này hắn có mặt tại đây chính là lúc trước đã ước định với tộc nhân của mình, thời gian chình là chạng vạng hôm nay, do đó, Mooney canter không thể không buông tha cho niềm yêu thích xem náo nhiệt của mình, đành phải tới đây đón tiếp tộc nhân.
"Đúng là gừng càng già càng cay a! Đại trưởng lão để cho Lam Vô Phong cầu hôn, rõ ràng là tạo thế mượn cơ tạo phản chính đáng mà thôi! Ha ha... Trách không được lần này lão lại nói lớn cầm chắc giao dịch với gia tộc ta như vậy, nguyên lai bọn họ đã sớm có kế hoạch trước rồi, chậc chậc! Chỉ là không biết kết cục cuối cùng của công chúa như thế nào đây?"
Mooney canter híp mắt cười cười, rất nhanh, đoàn đĩa bay của gia tộc đã đến gần trước mặt, khoang thuyền mở ra, trước cửa đứng một đám người, bọn họ đều mang màu da xanh lục, tóc như rơm khô, tai dài nhọn hơn bình thương, đứng đầu đám người là một vị lão giả, lão giả này trên đầu đội một cái mũ đuôi cong, lão giả vận một bộ trường bào rộng thùng thình, trong tay có nắm một cây pháp trượng ước dài một thước, mặt ngoài pháp trượng này có khắc vô số ký hiệu quỷ dị, đỉnh chóp pháp trượng được khảm một khỏa tinh thạch tỏa ánh sáng nhàn nhạt dị thường.
Lão giã cúi đầu, bảy tám người Trác Nhã phía sau cũng hơi hạ thấp người, một tay đặt trước ngực, cúi đầu hành lễ.
"Bái kiến thiếu gia, Henry may mắn không làm nhục mệnh, dẫn dắt tám vị chiến sĩ tộc nhân đến đúng giờ."
"Lão Henry a, cha ta có dặn dò đặc biệt gì không?"
Lão Henry(Hanh Lợi) này là một vị quản gia trong gia tộc Di Leith, lần bàn chuyện sinh ý này có vẻ đặc thù, cho nên để ngừa vạn nhất, lão Henry chuẩn bị tự mình áp giải.
"Lão gia không có dặn dò gì thêm, chỉ hi vọng thiếu gia mau chóng đem tinh thạch an toàn trở về an quốc."
"Tốt, ta đã đàm thoại thỏa đáng với đại trưởng lão Lam thành rồi, đi theo ta."
Mooney canter cũng không muốn nói nhiều lời, hắn còn muốn nhanh chóng trở lại Lam thành để xem náo nhiệt đây, hắn thầm nghĩ, đối mặt với đại trưởng lão ti bỉ, lam công chúa có thể thỏa hiệp không? Đúng là chuyện tình làm cho người ta chờ mong a!
Mooney canter đứng trước cửa khoang thuyền của mình, lấy ra một khối lệnh bài màu lam, lệnh bài này có thể coi như là giấy thông hành để tiến vào Lam thành, cũng chỉ người nắm giữ loại lệnh bài màu lam này mới có thể mở ra thông đạo của không gian kết giới tiến vào Lam thành, tuy nhiên số lượng lệnh bài này cũng không nhiều, như một gia tộc lớn Di Leith của Trác Nhã đế quốc cũng chỉ có một khối mà thôi.
Đang muốn sử dụng lệnh bài để đả thông kết giới tiến vào Lam thành, Mooney Canter đột nhiên đình chỉ, hắn quay mắt hướng sang bên trái nhìn lại, lúc này, phía bầu trời bên trái từ phía xa xa liền xuất hiện một quần tụ phi thuyền, ước chừng khoảng năm sáu cái.
Là ai đây?
Mooney canter bĩu môi, tiếp tục sử dụng lệnh bài mở ra kết giới, mang theo nhóm đĩa bay của gia tộc tiến tới Lam thành.
Chốc lát, bọn họ đã đến trước mặt du thuyền, Mooney canter cùng với đám người lão quản gia Henry đi xuống du thuyền trên không.
"Di? Sao trên du thuyền không thấy một binh lính thủ vệ nào vậy?"
"Ha ha, lão Henry, ngươi có điều không biết, Lam thành đang phát sinh một sự tình trọng đại a."
Nói xong, Mooney canter ngước mắt nhìn chằm chằm quần tụ đĩa bay đang tiến tới du thuyền, nói tiếp:
"Ha ha, xem ra mọi việc đều rất khéo, bọn họ hình như là người của Đệ Nhị gia tộc trong liên bang."
"Nga?"
Nghe nói đến Đệ Nhị gia tộc, lão quản gia Henry cùng với đám chiến sĩ gia tộc lập tức tiến vào trạng thái đề phòng.
"Không cần thiết, Đệ Nhị gia tộc chỉ là địch nhân truy nã của Vũ Văn gia tộc, không phải địch nhân của Di Leith gia tộc chúng ta, tuy rằng Vũ Văn gia tộc chiếm cứ một nửa giang sơn thần thánh nghị hội, bất quá, chuyện tình của nhân loại bọn họ, chúng ta đâu cần nhúng tay, ha ha, để cho Vũ Văn gia tộc quản việc này đi."
"Thiếu gia, e rằng như vậy sẽ không tốt đâu, nếu như chuyện này bị Vũ Văn gia tộc biết được, bọn họ nhất định sẽ nghi ngờ Di Leith gia tộc chúng ta quan hệ với địch nhân, đến lúc đó lão gia cũng không tiện nói chuyện, dù sao Di Leith gia tộc chúng ta cũng đã tuyên đọc thần thánh hiệu mệnh, cống hiến cho thần thánh nghị hội rồi."
"Ha ha, lão Henry, gia tộc Di Leith chúng ta cống hiến cho thần thánh nghị hội không giả, nhưng không phải cống hiến cho Vũ Văn gia tộc, vả lại chúng ta tôn quý nhất vẫn là vương điện Sheng Luoer tối cao."
Lời của hắn vừa dứt, mấy chiếc đĩa bay của Đệ Nhị gia tộc đã đáp xuống trên mặt du thuyền, ba ba ba!
Cửa khoang thuyền mở ra, từ bên trong đi ra mười mấy người, cầm đầu là một vị lão giả, lão giả này mặc trường bào màu xám, sắc mặt uy nghiêm, trên lưng mang một thanh trường kiếm, đi xuống đĩa bay, lão giả đảo mắt quan sát, kinh nghi vì sao trên du thuyền lại không có một thị vệ nào của Lam thành, bất chợt, ánh mắt của lão dừng lại trên người Mooney canter.
Xẹt xẹt xet !
Tựa hồ cũng phát hiện ra thân phận đám người Trác Nhã Mooney canter, mười mấy người phía sau lão cùng đồng thời rút trường kiếm khỏi vỏ, thân kiếm ẩn hiện ký hiệu hoa văn, tản phát từng phiến hàn quang sắc bén, thoạt nhìn cũng biết đó là loại binh khí phi thường.
Lão giả vung tay áo, ý bảo mọi người không nên khinh cử vọng động.
"Nguyên lai là những cao thủ Đệ Nhị gia tộc, ha ha."
Mooney canter híp mắt mỉm cười, tiến lên mấy bước, sau đó dừng lại, rồi vươn ngón trỏ điểm điểm đầu mình, ra vẻ bộ dáng tự hỏi, cười nói:
"Ngô... Vị này hẳn là Đệ Nhị gia tộc đại danh đỉnh đỉnh Đệ Nhị Vân Phi rồi? Ân? Không biết bỉ nhân đoán có đúng không?"
Đối diện, cầm đầu Đệ Nhị Vân Phi nhìn chằm chằm Mooney canter, quát:
"Trác Nhã đế quốc, Di Leith gia tộc, Mooney canter thiếu gia, quản gia Henry, hôm nay có thể nhìn thấy hai vị bán Tinh Linh, thực làm cho lão phu kinh ngạc không nhỏ a!"
Song phương tuy rằng là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng đôi bên đều có thể một lời chỉ rõ thân phận đối phương, có thể thấy được mặt thông tin tình báo về nhau đã đạt đến trình độ cao nhất rồi.
Mooney canter đang muốn nói chuyện, lúc này, lão quản gia Henry bên cạnh lại nhắc nhở nói:
"Thiếu gia, ngươi xem phía dưới kìa."
Thuận thế nhìn lại, Mooney canter không khỏi cả kinh, chỉ thấy phía dưới đại lượng con dân Lam thành đều đang bôn tẩu chạy đến một nơi.
Đã xảy ra cái gì?
Không phải đang ở cung điện sao? Sao lại thế này? Cái phương hướng kia hình như là lam tương điện phủ mà?
Mooney canter cảm thấy nghi hoặc, không nghĩ thêm nữa, hắn vội mang theo chiến sĩ gia tộc hướng đến lam tướng điện phủ.
"Đường thúc, lam thành có phải đã xảy ra sự tình gì hay không, tại sao bọn họ lại vội vã bôn tẩu như vậy, muốn đi đâu đây?"
Đệ Nhị Vân Phi chỉ lắc đầu, hắn cũng không biết đã xảy ra cái gì.
Bởi vì Liên Bang đại địa linh mạch thiếu thốn, tinh thạch thưa thớt, mà thiên nhân tu luyện lại không thể tách rời tinh thạch được, Lam thành nắm giữ một cái linh mạch rất lớn, sản xuất ra rất nhiều tinh thạch, phục vụ nhu cầu bọn hắn, cho nên, Đệ Nhị gia tộc bọn họ vẫn thường bán giao sinh ý với Lam thành, vì giao dịch, vì lợi ích gia tộc, bọn họ không ngừng tìm kiếm hết thảy tinh thạch khác để đổi lấy tinh thạch do Lam thành sản xuất ra.
Lần này nghe nói Lam thành chuẩn bị cự tuyệt hết thảy sinh ý bán giao với Đệ Nhị gia tộc mình, cho nên, Đệ Nhị Vân Phi đành phải tự mình tiến đến hỏi rõ sự tình nguyên do.
Nhìn thấy đại lượng con dân Lam thành điên cuồng chạy hướng tới một địa phương, hắn trầm ngâm một lát, sau đó cũng dẫn theo tộc nhân gia tộc tiến đến.
...
Lam Sắc thành bảo, lam tương điện phủ.
Điện phủ lão giả, Vũ Văn Thiên Đồng, đại trưởng lão, Lam Tân Nguyệt, Lam Vô Phong cùng với đông đủ nghi trượng Lam thành đều đang đứng tại cửa lam tương điện phủ, bên ngoài đằng sau còn tụ tập lượng lớn con dân Lam thành.
Giờ phút này, hắc y thanh niên, Tang Thiên vẫn đang đứng lặng trong điện phủ, tay phải ôm chặt Lam Tình đã hôn mê, thần sắc lạnh lùng.
Lam Tình tuy rằng hôn mê, nhưng năm đạo lam ảnh quanh thân nàng vẫn đang xoay tròn bảo hộ, chỉ là bị Tang Thiên áp chế, tốc đọ xoay tròn chầm chậm mà thôi, hắc mang của Tang Thiên phát ra với u lam của Lam Tình dây dưa cùng một chỗ, hai loại năng lương va chạm kìm hãm phát ra tiếng vang bùm bùm, khiến mọi người đứng xem một trận kinh ngốc.
Không ai biết lúc trước ở trong cung điện rốt cuộc đã xảy ra cái gì, vì sao lại đột nhiên lâm vào vô tận hắc ám, vì sao hắc ám biến mất, công chúa điện hạ cùng với đám người Nhan Phi đều biến mất sau đó lại xuất hiện tại lam tướng điện phủ?
Chẳng lẽ hết thảy mọi chuyện đều có liên quan tới hắc y thanh niên này?
Đúng lúc này, đàm người đại trưởng lão tựa hồ cảm ứng được dị trạng, ngay sau đó, một đám người khoảng bảy tám tên liền xuất hiện tại chung quanh điện phủ, đúng là đám người Mooney canter cùng với lão Henry, điện phủ lão giả chỉ nhìn lướt qua, rồi vội thu hồi, ánh mắt lão giả lại đặt trên người hắc y thanh niên trước mặt, vì thanh niên này làm cho lão cảm giác phi thường mất tự nhiên, như từng quen biết.
Mooney canter nhìn thấy sự hiện diện của điện phủ lão giả, trong lòng kinh ngạc không nhỏ, đã xảy ra sự tình gì? Tại sao kinh động đến cả điện phủ lão giả Lam thành? Người bên cạnh hắn trông thật quen mặt, kia không phải...
Nghĩ đến đây, Mooney canter cũng không dám chậm trễ nửa giây, lập tức tiến lên hành lễ:
"Mooney canter bái kiến điện phủ lão giả, bái kiến Vũ Văn Thiên Đồng đại nhân."
Vô luận là điện phủ lão giả hay là Vũ Văn Thiên Đồng giờ phút này lực chú ý đều đặt ở trên người Tang Thiên, nào có tâm tư để ý tới hắn, bất quá Vũ Văn Thiên Đồng vẫn gật gật đầu coi như hồi lễ, hơn nữa còn tỏ vẻ khách khí tiếp đón, theo hắn nghĩ , đối mặt với Tang Thiên này, bên ta cao thủ càng nhiều càng tốt, mà Mooney canter cùng với lão Henry đều là bán Tinh Linh, trác nhã nhân tiến hóa thành bán Tinh Linh, theo cách nói nào đó, đặc tính chủng tộc so với thiên nhân còn mạnh mẽ hơn.
Lời bái lễ của Mooney canter truyền vào tai đại trưởng lão, Lam Tân Nguyệt, khi bọn họ nghe nến tên Vũ Văn Thiên Đồng, hai người kinh hãi không thôi, không nghĩ tới người bên cạnh điện phủ lão giả cự nhiên là một đại nhân vật thuộc Thần Thánh Nghị hội, lập tức, hai người tiến lên hành lễ.
Mooney canter đứng ở một bên, nhìn Tang Thiên đang đứng lặng trong điện phủ, trong lòng không ngừng suy tư rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì, sao mà bản thân mình chỉ ly khai trong chốc lát, đã biến thành dạng như này?
Hắn muốn hỏi, nhưng nhìn thấy sắc mặt đám người điện phủ lão giả anh nghiêm, sát khí mãnh xuất, hắn lại không dám hỏi, đồng thời hắn cũng thực nghi hoặc người Vũ Văn gia tộc tới nơi này làm cái gì, bất quá nhớ đến sự có mặt của đám người Đệ Nhị gia tộc, hắn liền cười thầm, có trò hay để xem rồi.
"Tang Thiên."
Lam Vô Phong đứng ra, chỉ mắng Tang Thiên, cười lạnh nói:
"Ngươi tính cái gì ! Chuyện tình của Lam thành chúng ta từ khi nào đến phiên ngươi động tay!"
Lam Vô Phong sao có thể quên được việc khĩ nãy Tang Thiên đã gây sỉ nhục như thế nào cho mình, y cảm thấy bản thân mình thật sự quá mức khinh địch, lúc trước nhẫn nhịn Tang Thiên, bởi vì ngại cho kế hoạch, hiện tại kế hoạch đã gần hoàn kết, y chẳng phải bận tâm điều gì nữa, tuy rằng y rất kiêng kị tu vi của Tang Thiên, bất quá ở đây còn có phụ thân của y, còn có điện phủ lão giả tọa trấn nơi này, khiến y quên đi sợ hãi, huống chi ngay cả Vũ Văn đại nhân thuộc Thân Thánh Nghị hội cũng đang ở đây, đã sớm nghe nói đến Thần Thánh Nghị hội, Lam Vô Phong cũng có ý tưởng để cho Vũ Văn đại nhân đáng giá tốt về tu vi bản thân mình.
Thiên thời địa lợi nhân hoà, Lam Vô Phong nào còn sợ hãi.
Lúc này y bộc phát ra thực lực mạnh nhất, triệu hoán Hàn Băng đao, tập trung Tang Thiên, quát lên một tiếng lớn, lướt đến.
/418
|