Vô luận là Mê Tung Thiểm Thước Bộ hay là Mãnh Hổ Xuất Lung cùng với động tác nghiêng người xoay tròn ba trăm sáu mươi độ đều là những động tác có độ rất cao trong kỹ thuật Cách Đấu, muốn đem những động tác này đánh ra một cách hoàn mỹ, nhất định phải luyện tập thành thục ngày qua ngày năm qua năm, hơn nữa đánh ra được những động tác này thực lực cường độ thân thể của bản thân cũng yêu cầu tương đối cao, nếu ương ngạnh thử làm những động tác này, chỉ có thể nhận lấy một kết cục gãy xương, hoặc sứt đầu mẻ trán.
Nếu như nói, Ước Hàn đem mười chiêu thức có độ khó cao, xâu chuỗi lại thành một động tác liên hoàn, dĩ nhiên làm cho người ta cảm thấy kính nể.
Như vậy, Tang Thiên cũng đem mười chiêu thức có độ khó cao này đánh ram cũng lưu loát như nước chảy mây trôi, không có.. chút cảm giác ngưng trệ nào, thật giống như mười động tác này vốn dĩ đã là một chỉnh thể hoàn mỹ, thực tại làm cho người ta không thể nào tưởng tượng nổi.
Chẳng lẽ… Vị tân giáo luyện này, thực sự là người đến từ Cấm Địa trong truyền thuyết hay sao? Nghĩ đến, cũng chỉ có người trẻ tuổi bước ra từ bên trong Cấm Địa mới có thể lợi hại tới mức như vậy mà thôi.
Trận này, cho dù không ai tuyên bố, nhưng các học viên cũng rõ ràng, ai thắng ai thua.
Biểu hiện của Tang Thiên quả thực nằm ngoài dự đoán của Tây Đức Ni, lúc trước biết được Mộ Viễn Sơn tiến cử hắn tới, Tây Đức Ni đã cảm giác được Tang Thiên tuyệt đối không phải là một người đơn giản, nhưng trăm triệu lần hắn cũng không thể nghĩ tới cái gã tiểu tử bộ dáng vô hại cả người lẫn vật kia, không ngờ so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn lợi hại hơn.
Chẳng lẽ, hắn thực sự là người đến từ Cấm Địa sao?
Không có khả năng!
Mặc dù có chút không dám xác định, nhưng Tây Đức Ni lại biết, đương thời những người biết được vị trí của địa phương được gọi là Cấm Địa trong truyền thuyết cũng không có mấy người, ngay cả thủ lĩnh cũng không thể biết. Nhưng hắn không đến từ trong Cấm Địa, vậy hắn là ai? Niên kỷ còn nhỏ vậy mà đã lợi hại đến bậc này sao?
Nghi hoặc lại nối tiếp nghi hoặc, Tây Đức Ni sao có thể dễ dàng bỏ qua, lạnh giọng quát.
- Tốt lắm! Người trẻ tuổi quả thật không tệ, ta rất tán tưởng ngươi, nhưng không biết phương pháp phá giải chiêu thức của ngươi thì như thế nào.
Tây Đức Ni dùng ngữ điệu âm dương quái khí nói xong, liếc mắt nhìn vào giáo luyện viên ở bên trái hắn một cái, nói:
- Áo Luân, lần này tới ngươi ra thử nghiệm.
Áo Luân, trong học viện quân sự Đông Phương là giáo luyện Cách Đấu cao cấp, xuất thân là bộ đội vương bài của Liên Bang, cấp bậc thiếu uý, có lẽ tại học viện quân sự Đông Phương, Áo Luân không phải là một vị giáo luyện có lực công kích mạnh nhất, bất quá, các học viên cũng biết, hắn am hiểu nhất chính là một vs một, hơn nữa chiến đấu lực đã đạt tới cấp 4, nghe nói cường độ lực lượng của người đã đã muốn tiếp cận cấp 5.0, quả thật là một gã mãnh tướng.
Áo Luân ước chừng hoen ba mươi tuổi, bước tới giữa hội trường, dừng trước mặt Tang Thiên, nói:
- Vừa rồi tài bắt chước của ngươi thật khiến cho ta kinh ngạc, hy vọng ở phương diện phá chiêu, ngươi cũng sẽ cho ta một trận bất ngờ, tiếp chiêu !
Áo Luân xuất thân là vương bài bộ đội, công kích đi theo lộ tuyến cương mãnh, một phút đồng hồ đã đánh ra hơn mười chiêu thức, chiêu thức uy mãnh, quyền đánh ra nhanh như gió, phong mang gào rít điên cuồng.
- Tây Đức Ni có phải là có cừu oán cùng Tang Thiên hay không a? Không ngờ lại cử Áo Luân, bậc thầy về phương diện phá chiêu, thật sự là quá vô sỉ.
- Nói là phá chiêu, biến chiêu, mà lại không thể chủ động công kích, Tang Thiên lần này có qua được chăng.
Đương kim hiện nay, đúng là thời kỳ đỉnh phong của thể thuật Cách Đấu, trên inte lại có kênh video cho mọi người cùng chiêm ngưỡng, nhưng giả thuyết về đấu kỹ vẫn còn nhiều vấn đề bất cập, khiến cho mỗi người đối với đấu kỹ Cách Đấu đều có một bộ lý giải cho riêng bản thân mình.
Một phút, ba phút, năm phút đồng hồ trôi qua.
- Sao lại thế này? Áo Luân đạo sư tấn công không giống so với lúc đầu, có vẻ miễn cưỡng hơn rất nhiều, hơn nữa tốc độ cũng chậm dần?
- Đúng a! Áo Luân đạo sư làm sao vậy?
Các học viên đệ tử trong hội trường của học viên quân sự Đông Phương, dù sao cũng mới chỉ có khoảng tầm hai mươi tuổi, vô luận là kiến thức hay lịch duyệt vẫn còn rất kém. Bất quá, những lão giáo luyện đang ngồi xem về phương diện này đều là những người già dặn, bọn họ biết, Áo Luân công kích không phải là chậm, mà là bắt đầu trở nên đình trệ, do dự, bị động.
Trên hội trường, Áo Luân lúc mới đầu công kích như bão táp dần dần biến thành đình trệ, mỗi lần sử ra một chiêu hắn đều rất do dự, rồi lại giống như bị động, không ra cái bộ dáng gì, nhóm giáo luyện đang ngồi xem nghi hoặc vạn phần, bọn họ tuy rằng có thể nhìn ra, nhưng là vẫn không biết nguyên nhân cụ thể, Áo Luân tấn công như thế nào lại biến thành bị động vậy? Chẳng lẽ lại là Tang Thiên? Nhưng thuỷ chung Tang Thiên đều không có công kích lại, luôn luôn phòng ngự, phá chiêu, tại sao lại có thể như vậy…….
Là đương sự, Áo Luân có khổ mà không nói được, trong lòng đang vạn phận kinh hãi, bởi vì mỗi lần hắn ra chiêu, người trẻ tuổi ở trước mặt này dường như đã biết trước, hơn nữa càng làm cho hắn khó có thể tin chính là người trẻ tuổi này nhìn thì giống như là đang phá chiêu, nhưng mỗi một lần phá chiêu, hắn đều phong toả hết những lộ tuyến tấn công của chiêu thức này, chính là bởi vì như thế, khiến cho Áo Luân căn bản là không biết xuất thủ như nào, bởi vì trong mắt hắn lúc này, người thanh niên trước mặt đã đem lộ tuyến phong toả, hắn muốn ra chiêu nhưng lại không có cách nào.
Ngồi ở trên đài chủ tịch, mặt kiều của Tô Hàm sớm đã không có biểu tình gì, lúc trước nàng đã từng tấn công qua Tang Thiên, kết quả hoàn mỹ, làm cho người khác khó có thể chấp nhận nổi, mặc dù những người ở đây đều nhìn không ra, nhưng nàng đã từng cùng Tang Thiên chiến đấu qua một lần, hiểu rõ năng lực của Tang Thiên về phương diện này cơ hồ rất biến thái, chứng kiến Áo Luân ra chiêu trở nên phi thường do dự, nàng đã hiểu, Áo Luân khẳng định cũng giống mình như lúc trước, rơi vào cạm bẫy phòng thủ mà Tang Thiên bày ra.
Ngồi ở bên cạnh Tô Hàm, Tây Đức Ni sắc mặt có vẻ không được tốt cho lắm, phi thường không tốt, trong vành mắt trũng sâu, một đôi con người màu lam sắc loé ra những tia quang mang lạnh lùng, chứng kiến Áo Luân ra chiêu càng ngày càng do dự, hắn biết mình đã xem nhẹ thực lực của người trẻ tuổi này rồi, cái gã trẻ tuổi cường đại này, để cho trí nhớ của hắn không thể nào.
Đánh giá thấp Tang Thiên, biểu hiện cảu Tang Thiên lần này vượt qua ngoài dự liệu của hắn, đồng thời cũng làm rối loạn kế hoạch ban đầu của Tây Đức Ni.
Khiến cho Tây Đức Ni không thể không cúi đầu trầm tư.
Hồi lâu, hắn ngẩng đầu, vung tay lên, quát:
- Áo Luân, dừng tay.
Nếu tiếp tục đánh, chỉ sợ các vị học viên đệ tử sẽ nhìn ra manh mối, không bằng kêu ngừng tay, như vậy các vị học viên đệ tử đối với kết quả trận đấu cũng là mơ hồ không hiểu.
- Tang Thiên, vừa rồi biểu hiện của ngươi đối với mô phỏng, phá chiêu, năng lực phòng ngự cũng miễn cưỡng coi như là có thể, bất quá, nếu muốn đảm nhiệm giáo luyện cho Thiên Chi Kiêu Mộng, chỉ là như vậy vẫn còn chưa đủ, ngươi tuổi quá nhỏ, khuyết thiếu nhiều kinh nghiệm chiến đấu, như vậy đi, hiện tại ta quyết định, Tang Thiên và Ước Hàn hai người đồng thời sẽ cùng đảm nhiệm chức giáo luyện cho đội Thiên Chi Kiêu Mộng.
Vừa dứt lời, thanh âm của Tô Hàm đã truyền đến.
- Ta không đồng ý, giáo luyện của Thiên Chi Kiêu Mộng chỉ có thể một người đảm nhiệm.
Tô Hàm rất rõ ràng vì sao Tây Đức Ni lại làm như vậy, hơn nữa nàng hiểu rõ mục đích lần này của lão, một năm trước nàng đã không thèm để ý đến dư luận bên ngoài mà từ chối Ước Hàn, một năm sau, hôm nay, sao có thể để cho Tây Đức Ni được đắc ý?
Tuy nhiên, đúng lúc này, lại có một đạo thanh âm lại truyền đến.
- A ha! Tây Đức Ni phó hiệu trưởng tôn kính, nếu ngài muốn quyết định lựa chọn giáo luyện viên cho Thiên Chi Kiêu Mộng đội, không biết lời nói của thành viên trong Mộng chi đội chúng ta có được coi là có trọng lượng hay không đây?
Từ trong đám người đi ra là một thanh niên, người thanh niên này khuôn mặt tươi cười, mặc một bộ đồng phục mới tinh, tóc có chút ẩm ướt giống như vừa mới chải đầu qua, không cần nhìn, nghe thấy thanh âm này cơ hồ cũng đã nhận ra, người này tuyệt đối là Tiếu Diện Hổ Dịch Phong.
Tây Đức Ni nhìn Dịch Phong, cũng cười rộ lên, nghe nói lần trước khi Tô Hàm giới thiệu tân giáo luyện viên thì Dịch Phong, Mạc Ngôn, Cố Phỉ đã lập tức tuyên bố rời khỏi Mộng chi đội, hơn nữa lần này mở ra thông đạo của khu trung tâm huấn luyện, năm người đi ra đều bẩn thỉu hôi hám, tựa hồ năm người này đối với hành vi của Tang Thiên rất là không hài lòng a?
- Đương nhiên có thể
Tây Đức Ni mỉm cười chờ đợi.
Mà Tô Hàm có chút lo lắng, lúc trước Tang Thiên đánh ngất ba người Dịch Phong, chính nàng đã tận mắt chứng kiến, sau này tuy rằng cả ba người đã quay lại, nhưng cũng là do Tang Thiên bày ra cái mưu mô chước quỷ gì, hơn nữa ngày hôm qua còn nghe Dạ Nguyệt nói, ngày đầu tiên bế quan huấn luyện, Dịch Phong nằm trên mặt đất co quắp, Cố Phỉ thì quỳ rạp xuống mặt đất mà khóc, Mạc Ngôn, Mộ Tiểu Ngư, Vương Thiết ba người đều đã trực tiếp hôn mê đi.
Trời!
Tô Hàm không dám tiếp tục nghĩ nữa, nàng cơ hồ không thể tưởng tượng được điều sắp xảy ra, bây giờ, năm cái tên gia hoả này tuyệt đối là hận không thể rút xương lóc da ăn thịt được Tang Thiên.
Tang Thiên a Tang Thiên! Ta không phải nói qua cho anh, mấy ngày hôm nay hãy thành thật nhẫn nhịn đi một chút, vì cái gì mà anh muốn bế quan huấn luyện, mà anh huấn luyện thì huấn luyện, vì cái gì mà lại muốn chà đạp bọn chúng, vừa nghĩ tới cái mùi trên người của đám Dịch Phong khi bước chân ra khỏi phòng huấn luyện, Tô Hàm cảm thấy thật là đâu đầu, thắng lợi đã ở ngay trước mắt, lần này…
Các học viên ôm nhau xem kịch vui, chăm chú quan sát thái độ của Dịch Phong, trong lòng thầm nghĩ, không hổ là Dịch Phong, nơi nào có náo nhiệt ắt hẳn nơi đó sẽ có hắn. Trên đài chủ địch, Tô Hàm, cùng đám người Tây Đức Ni, ánh mắt đều nhìn chăm chú vào Dịch Phong, cùng chờ đợi câu trả lời của hắn, phảng phất như câu trả lời của Dịch Phong trực tiếp có quan hệ đến người được chọn làm giáo luyện cho Thiên Chi Kiêu Mộng đội.
Dịch Phông không có trả lời, người trả lời chen vào chính là một người khác, mặc đồng phục màu đen, bề ngoài lạnh lùng giống như một tảng băng, bất luận không có kẻ nào có thể tới gần được.
- Giáo luyện viên cho Thiên Chi Kiêu Mộng, ta chỉ nhận biết có Tang giáo luyện, bất luận là kẻ khác đến, đều không có tư cách, nếu hắn đi, ta thôi học, ai dám phủ định năng lực huấn luyện của Tang Thiên, ta sẽ phủ định lại cả nhà của hắn!
Nếu như nói, Ước Hàn đem mười chiêu thức có độ khó cao, xâu chuỗi lại thành một động tác liên hoàn, dĩ nhiên làm cho người ta cảm thấy kính nể.
Như vậy, Tang Thiên cũng đem mười chiêu thức có độ khó cao này đánh ram cũng lưu loát như nước chảy mây trôi, không có.. chút cảm giác ngưng trệ nào, thật giống như mười động tác này vốn dĩ đã là một chỉnh thể hoàn mỹ, thực tại làm cho người ta không thể nào tưởng tượng nổi.
Chẳng lẽ… Vị tân giáo luyện này, thực sự là người đến từ Cấm Địa trong truyền thuyết hay sao? Nghĩ đến, cũng chỉ có người trẻ tuổi bước ra từ bên trong Cấm Địa mới có thể lợi hại tới mức như vậy mà thôi.
Trận này, cho dù không ai tuyên bố, nhưng các học viên cũng rõ ràng, ai thắng ai thua.
Biểu hiện của Tang Thiên quả thực nằm ngoài dự đoán của Tây Đức Ni, lúc trước biết được Mộ Viễn Sơn tiến cử hắn tới, Tây Đức Ni đã cảm giác được Tang Thiên tuyệt đối không phải là một người đơn giản, nhưng trăm triệu lần hắn cũng không thể nghĩ tới cái gã tiểu tử bộ dáng vô hại cả người lẫn vật kia, không ngờ so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn lợi hại hơn.
Chẳng lẽ, hắn thực sự là người đến từ Cấm Địa sao?
Không có khả năng!
Mặc dù có chút không dám xác định, nhưng Tây Đức Ni lại biết, đương thời những người biết được vị trí của địa phương được gọi là Cấm Địa trong truyền thuyết cũng không có mấy người, ngay cả thủ lĩnh cũng không thể biết. Nhưng hắn không đến từ trong Cấm Địa, vậy hắn là ai? Niên kỷ còn nhỏ vậy mà đã lợi hại đến bậc này sao?
Nghi hoặc lại nối tiếp nghi hoặc, Tây Đức Ni sao có thể dễ dàng bỏ qua, lạnh giọng quát.
- Tốt lắm! Người trẻ tuổi quả thật không tệ, ta rất tán tưởng ngươi, nhưng không biết phương pháp phá giải chiêu thức của ngươi thì như thế nào.
Tây Đức Ni dùng ngữ điệu âm dương quái khí nói xong, liếc mắt nhìn vào giáo luyện viên ở bên trái hắn một cái, nói:
- Áo Luân, lần này tới ngươi ra thử nghiệm.
Áo Luân, trong học viện quân sự Đông Phương là giáo luyện Cách Đấu cao cấp, xuất thân là bộ đội vương bài của Liên Bang, cấp bậc thiếu uý, có lẽ tại học viện quân sự Đông Phương, Áo Luân không phải là một vị giáo luyện có lực công kích mạnh nhất, bất quá, các học viên cũng biết, hắn am hiểu nhất chính là một vs một, hơn nữa chiến đấu lực đã đạt tới cấp 4, nghe nói cường độ lực lượng của người đã đã muốn tiếp cận cấp 5.0, quả thật là một gã mãnh tướng.
Áo Luân ước chừng hoen ba mươi tuổi, bước tới giữa hội trường, dừng trước mặt Tang Thiên, nói:
- Vừa rồi tài bắt chước của ngươi thật khiến cho ta kinh ngạc, hy vọng ở phương diện phá chiêu, ngươi cũng sẽ cho ta một trận bất ngờ, tiếp chiêu !
Áo Luân xuất thân là vương bài bộ đội, công kích đi theo lộ tuyến cương mãnh, một phút đồng hồ đã đánh ra hơn mười chiêu thức, chiêu thức uy mãnh, quyền đánh ra nhanh như gió, phong mang gào rít điên cuồng.
- Tây Đức Ni có phải là có cừu oán cùng Tang Thiên hay không a? Không ngờ lại cử Áo Luân, bậc thầy về phương diện phá chiêu, thật sự là quá vô sỉ.
- Nói là phá chiêu, biến chiêu, mà lại không thể chủ động công kích, Tang Thiên lần này có qua được chăng.
Đương kim hiện nay, đúng là thời kỳ đỉnh phong của thể thuật Cách Đấu, trên inte lại có kênh video cho mọi người cùng chiêm ngưỡng, nhưng giả thuyết về đấu kỹ vẫn còn nhiều vấn đề bất cập, khiến cho mỗi người đối với đấu kỹ Cách Đấu đều có một bộ lý giải cho riêng bản thân mình.
Một phút, ba phút, năm phút đồng hồ trôi qua.
- Sao lại thế này? Áo Luân đạo sư tấn công không giống so với lúc đầu, có vẻ miễn cưỡng hơn rất nhiều, hơn nữa tốc độ cũng chậm dần?
- Đúng a! Áo Luân đạo sư làm sao vậy?
Các học viên đệ tử trong hội trường của học viên quân sự Đông Phương, dù sao cũng mới chỉ có khoảng tầm hai mươi tuổi, vô luận là kiến thức hay lịch duyệt vẫn còn rất kém. Bất quá, những lão giáo luyện đang ngồi xem về phương diện này đều là những người già dặn, bọn họ biết, Áo Luân công kích không phải là chậm, mà là bắt đầu trở nên đình trệ, do dự, bị động.
Trên hội trường, Áo Luân lúc mới đầu công kích như bão táp dần dần biến thành đình trệ, mỗi lần sử ra một chiêu hắn đều rất do dự, rồi lại giống như bị động, không ra cái bộ dáng gì, nhóm giáo luyện đang ngồi xem nghi hoặc vạn phần, bọn họ tuy rằng có thể nhìn ra, nhưng là vẫn không biết nguyên nhân cụ thể, Áo Luân tấn công như thế nào lại biến thành bị động vậy? Chẳng lẽ lại là Tang Thiên? Nhưng thuỷ chung Tang Thiên đều không có công kích lại, luôn luôn phòng ngự, phá chiêu, tại sao lại có thể như vậy…….
Là đương sự, Áo Luân có khổ mà không nói được, trong lòng đang vạn phận kinh hãi, bởi vì mỗi lần hắn ra chiêu, người trẻ tuổi ở trước mặt này dường như đã biết trước, hơn nữa càng làm cho hắn khó có thể tin chính là người trẻ tuổi này nhìn thì giống như là đang phá chiêu, nhưng mỗi một lần phá chiêu, hắn đều phong toả hết những lộ tuyến tấn công của chiêu thức này, chính là bởi vì như thế, khiến cho Áo Luân căn bản là không biết xuất thủ như nào, bởi vì trong mắt hắn lúc này, người thanh niên trước mặt đã đem lộ tuyến phong toả, hắn muốn ra chiêu nhưng lại không có cách nào.
Ngồi ở trên đài chủ tịch, mặt kiều của Tô Hàm sớm đã không có biểu tình gì, lúc trước nàng đã từng tấn công qua Tang Thiên, kết quả hoàn mỹ, làm cho người khác khó có thể chấp nhận nổi, mặc dù những người ở đây đều nhìn không ra, nhưng nàng đã từng cùng Tang Thiên chiến đấu qua một lần, hiểu rõ năng lực của Tang Thiên về phương diện này cơ hồ rất biến thái, chứng kiến Áo Luân ra chiêu trở nên phi thường do dự, nàng đã hiểu, Áo Luân khẳng định cũng giống mình như lúc trước, rơi vào cạm bẫy phòng thủ mà Tang Thiên bày ra.
Ngồi ở bên cạnh Tô Hàm, Tây Đức Ni sắc mặt có vẻ không được tốt cho lắm, phi thường không tốt, trong vành mắt trũng sâu, một đôi con người màu lam sắc loé ra những tia quang mang lạnh lùng, chứng kiến Áo Luân ra chiêu càng ngày càng do dự, hắn biết mình đã xem nhẹ thực lực của người trẻ tuổi này rồi, cái gã trẻ tuổi cường đại này, để cho trí nhớ của hắn không thể nào.
Đánh giá thấp Tang Thiên, biểu hiện cảu Tang Thiên lần này vượt qua ngoài dự liệu của hắn, đồng thời cũng làm rối loạn kế hoạch ban đầu của Tây Đức Ni.
Khiến cho Tây Đức Ni không thể không cúi đầu trầm tư.
Hồi lâu, hắn ngẩng đầu, vung tay lên, quát:
- Áo Luân, dừng tay.
Nếu tiếp tục đánh, chỉ sợ các vị học viên đệ tử sẽ nhìn ra manh mối, không bằng kêu ngừng tay, như vậy các vị học viên đệ tử đối với kết quả trận đấu cũng là mơ hồ không hiểu.
- Tang Thiên, vừa rồi biểu hiện của ngươi đối với mô phỏng, phá chiêu, năng lực phòng ngự cũng miễn cưỡng coi như là có thể, bất quá, nếu muốn đảm nhiệm giáo luyện cho Thiên Chi Kiêu Mộng, chỉ là như vậy vẫn còn chưa đủ, ngươi tuổi quá nhỏ, khuyết thiếu nhiều kinh nghiệm chiến đấu, như vậy đi, hiện tại ta quyết định, Tang Thiên và Ước Hàn hai người đồng thời sẽ cùng đảm nhiệm chức giáo luyện cho đội Thiên Chi Kiêu Mộng.
Vừa dứt lời, thanh âm của Tô Hàm đã truyền đến.
- Ta không đồng ý, giáo luyện của Thiên Chi Kiêu Mộng chỉ có thể một người đảm nhiệm.
Tô Hàm rất rõ ràng vì sao Tây Đức Ni lại làm như vậy, hơn nữa nàng hiểu rõ mục đích lần này của lão, một năm trước nàng đã không thèm để ý đến dư luận bên ngoài mà từ chối Ước Hàn, một năm sau, hôm nay, sao có thể để cho Tây Đức Ni được đắc ý?
Tuy nhiên, đúng lúc này, lại có một đạo thanh âm lại truyền đến.
- A ha! Tây Đức Ni phó hiệu trưởng tôn kính, nếu ngài muốn quyết định lựa chọn giáo luyện viên cho Thiên Chi Kiêu Mộng đội, không biết lời nói của thành viên trong Mộng chi đội chúng ta có được coi là có trọng lượng hay không đây?
Từ trong đám người đi ra là một thanh niên, người thanh niên này khuôn mặt tươi cười, mặc một bộ đồng phục mới tinh, tóc có chút ẩm ướt giống như vừa mới chải đầu qua, không cần nhìn, nghe thấy thanh âm này cơ hồ cũng đã nhận ra, người này tuyệt đối là Tiếu Diện Hổ Dịch Phong.
Tây Đức Ni nhìn Dịch Phong, cũng cười rộ lên, nghe nói lần trước khi Tô Hàm giới thiệu tân giáo luyện viên thì Dịch Phong, Mạc Ngôn, Cố Phỉ đã lập tức tuyên bố rời khỏi Mộng chi đội, hơn nữa lần này mở ra thông đạo của khu trung tâm huấn luyện, năm người đi ra đều bẩn thỉu hôi hám, tựa hồ năm người này đối với hành vi của Tang Thiên rất là không hài lòng a?
- Đương nhiên có thể
Tây Đức Ni mỉm cười chờ đợi.
Mà Tô Hàm có chút lo lắng, lúc trước Tang Thiên đánh ngất ba người Dịch Phong, chính nàng đã tận mắt chứng kiến, sau này tuy rằng cả ba người đã quay lại, nhưng cũng là do Tang Thiên bày ra cái mưu mô chước quỷ gì, hơn nữa ngày hôm qua còn nghe Dạ Nguyệt nói, ngày đầu tiên bế quan huấn luyện, Dịch Phong nằm trên mặt đất co quắp, Cố Phỉ thì quỳ rạp xuống mặt đất mà khóc, Mạc Ngôn, Mộ Tiểu Ngư, Vương Thiết ba người đều đã trực tiếp hôn mê đi.
Trời!
Tô Hàm không dám tiếp tục nghĩ nữa, nàng cơ hồ không thể tưởng tượng được điều sắp xảy ra, bây giờ, năm cái tên gia hoả này tuyệt đối là hận không thể rút xương lóc da ăn thịt được Tang Thiên.
Tang Thiên a Tang Thiên! Ta không phải nói qua cho anh, mấy ngày hôm nay hãy thành thật nhẫn nhịn đi một chút, vì cái gì mà anh muốn bế quan huấn luyện, mà anh huấn luyện thì huấn luyện, vì cái gì mà lại muốn chà đạp bọn chúng, vừa nghĩ tới cái mùi trên người của đám Dịch Phong khi bước chân ra khỏi phòng huấn luyện, Tô Hàm cảm thấy thật là đâu đầu, thắng lợi đã ở ngay trước mắt, lần này…
Các học viên ôm nhau xem kịch vui, chăm chú quan sát thái độ của Dịch Phong, trong lòng thầm nghĩ, không hổ là Dịch Phong, nơi nào có náo nhiệt ắt hẳn nơi đó sẽ có hắn. Trên đài chủ địch, Tô Hàm, cùng đám người Tây Đức Ni, ánh mắt đều nhìn chăm chú vào Dịch Phong, cùng chờ đợi câu trả lời của hắn, phảng phất như câu trả lời của Dịch Phong trực tiếp có quan hệ đến người được chọn làm giáo luyện cho Thiên Chi Kiêu Mộng đội.
Dịch Phông không có trả lời, người trả lời chen vào chính là một người khác, mặc đồng phục màu đen, bề ngoài lạnh lùng giống như một tảng băng, bất luận không có kẻ nào có thể tới gần được.
- Giáo luyện viên cho Thiên Chi Kiêu Mộng, ta chỉ nhận biết có Tang giáo luyện, bất luận là kẻ khác đến, đều không có tư cách, nếu hắn đi, ta thôi học, ai dám phủ định năng lực huấn luyện của Tang Thiên, ta sẽ phủ định lại cả nhà của hắn!
/418
|