Thục Nữ Dụ Phu

Chương 53 - Sủng Thê Cách Thứ Mười

/106


Dùng xong bữa tối, Cửu vương phi cười tủm tỉm nói: Để cho A Lãng và Tịnh Thục đưa ta trở về, các ngươi cũng sớm nghỉ ngơi đi.

Cao Bác Viễn đi tới bên cạnh bà, dịu dàng nói: Ta đưa muội trở về, ngày mai bọn nó sẽ đến bái phỏng cũng không muộn.

Tuy Cửu vương phi không quá tình nguyện, nhưng không tiện làm ông mất mặt. Hai người sóng vai ra cửa, hai bóng dáng bị ánh trăng kéo dài dưới đất.

Bác Viễn ca ca, đã nhiều năm rồi, chuyện cũ nên quên đi, cần gì làm khó mình thế chứ? Cửu vương phi sâu kín nói.

Những năm trước đây ta nghĩ bản thân đã buông xuống, nhưng gần đây tuổi càng cao, vết thương cũ trên người thường xuyên tái phát, ta cảm thấy không biết lúc nào sẽ đến chỗ Diêm vương gia trình diện. Càng như vậy, càng nhớ tới chuyện khi còn bé, mong có thể trở lại quá khứ, trùng sinh một lần. Y Y, nếu có thể trở lại khi trước, ta nhất định không cho muội đến Kinh thành, không cho muội gặp hắn... Nếu không có Ô Long thi án, chúng ta sẽ thuận lý thành chương ở cùng nhau. Nói đến chuyện thương tâm, giọng Cao Bác Viễn càng lạnh lẽo, hơi nước đọng trên mắt, bóng dáng đứng chắp tay càng lộ vẻ cô độc.

Huynh... Cửu vương phi cũng có vài phần nghẹn ngào, nhưng không thể tiếp nhận phần thâm tình khắc cốt ghi tâm này. Trên đời không có nếu như, cũng không có trùng sinh. Duyên phận giữa ta và chàng ấy đã là thiên định, Bác Viễn ca ca, huynh biết khi ta còn bé chỉ xem huynh là thân đại ca, không có tình yêu nam nữ.

Cao Bác Viễn thê lương gật đầu: Biết, ta đương nhiên biết, nhưng mà, nếu chúng ta thành phu thê, cảm tình của muội đối với ta chắc chắn sẽ thay đổi.

Aiz! Ta nói mà huynh không thông, nếu huynh còn như vậy, ta sẽ không gặp huynh nữa.

Đừng, Y Y... Ta đã hơn 40 tuổi, đã sắp gần đất xa trời, đời này ta có thể gặp muội mấy lần chứ? Muội ác với ta như vậy sao? Cao Bác Viễn rưng rưng nhìn về phía bà, Cửu vương phi thở dài, cúi đầu thật sâu, không khỏi bước nhanh hơn.

Mới ra cửa đại môn, đã thấy Cửu vương tới, mỉm cười, trong tay nâng một con thỏ nhỏ bằng gỗ.

Cửu vương phi như thấy cứu tinh, chạy như bay đến, ôm lấy cánh tay Cửu vương: Chàng về rồi.

Ừ, được một món đồ tốt này, cho nàng xem thử có thích không? Cửu vương như hiến vật quý nâng đến trước mặt bà. Quan viên địa phương muốn hối lộ Cửu vương cũng là một chuyện khó, kim ngân tài bảo ông không thiếu, mỹ nhân ông càng không muốn, những năm nay mọi người cũng tìm đường một con đường, chỉ có tặng đồ mà Cửu vương phi thích, ông mới vui vẻ nhận lấy.

Cửu vương phi lấy đến thưởng thức, phát hiện tai thỏ có thể cử động, chọc một chút thì miệng sẽ phun một cây gỗ nhỏ, chân trước kêu lách tách, trên lưng đột nhiên nứt ra, mọc ra một đôi cánh. Con thỏ này thật kỳ lạ quá.

Cửu vương vòng tay qua eo bà, ôm ái thê vào lòng đi về phía trước: Đây là thỏ có cơ quan, nghe nói do hậu nhân Lỗ Ban tạo ra, mỗi một chỗ đều có cơ quan, đủ cho nàng chơi mấy ngày.

Cao Bác Viễn nhìn một đôi tựa sát nhau dần đi xa, cho đến khi vào cổng Liễu phủ cũng không thấy nữa, mới phẫn nộ trở về phòng. Phu nhân Mạnh thị thấy trượng phu đi vào, vội vàng đứng dậy bưng trà nóng lên bàn, tay giơ lên cao: Phu quân xin dùng trà.

Cao Bác Viễn liếc mắt nhìn thê tử cúi thấp đầu, giơ cao chén trà, trong lòng hơi áy náy, Mạnh thị không có lỗi gì, cử án tề mi, tương kính như tân, bà vẫn quy củ thủ lễ. Nhưng mà, nếu muốn sủng ái bà, ông không làm được.

Ông nhận chén trà, uống vài hớp, để lại trên bàn: An bài tắm rửa đi, phi khoái mã vài ngày, cũng mệt mỏi rồi.

Mạnh thị vội vàng dặn dò người chuẩn bị nước nóng, giúp trượng phu cầm tẩm y ra ngoài, Cao Bác Viễn nhận lấy một mình đến phòng tắm. Trong phòng tắm này có một hồ tắm hình hoa sen, năm đó cố ý xây dựng cho muội ấy. Năm ấy nàng mười lăm tuổi sắp cập kê, Cao Bác Viễn làm xong mọi thứ chuẩn bị cưới nàng làm vợ, bao gồm xây dựng một hồ tắm đặc biệt, có thể dễ dàng cho hai người cùng tắm. Nhưng đã nhiều năm như vậy, trong bồn tắm vẫn chỉ có một người.

Mạnh thị tuyệt đối không thể làm ra chuyện như cùng tắm với trượng phu, hơn nữa ông cũng không muốn cho bà tắm cùng, trong lòng muốn, chỉ có ánh trăng sáng kia mà thôi.

Tắm xong ra ngoài, Cao Bác Viễn đi thẳng lên


/106

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status