Thục Nữ Dụ Phu

Chương 62 - Sủng Thê Cách Thứ Mười Chín

/106


Buổi tối trước ngày Chu Lãng đi, Diễn Quận vương Chu Thiêm rốt cục đã tra rõ nha hoàn vụng trộm đặt hoa hồng và xạ hương cho Lan Hinh uyển, vội vàng gọi phu thê Chu Lãng tới, cho nhi tử một công đạo.

Sau khi Chu Lãng đỡ thê tử vào cửa, chỉ thấy bóng lưng của một nha hoàn có vài phần quen thuộc đang quỳ trên mặt đất, bên cạnh còn có một vài hạ nhân hoặc quỳ hoặc đứng.

Chu Thiêm chỉ nha hoàn trên đất căm hận nói: A Lãng, đã thẩm vấn rõ ràng, chính là nha hoàn này đã gây ra chuyện xấu, hôm nay muốn đánh muốn phạt đều do con.

Tiểu phu thê quay đầu lại nhìn, đều lắp bắp kinh hãi, là người hầu Tiểu Hoàn được Chu Lãng thu lưu vừa bị đuổi đến hậu hoa viên.

Tiểu Hoàn cuống quít dập đầu: Vương gia, Tam gia, Tiểu Hoàn rất oan uổng.

Chu Thiêm lạnh giọng trách mắng: Chứng cứ vô cùng xác thực, có nhiều người làm chứng ở đây, ngươi còn có gì để nói.

Tam gia, Tam gia, hai ngày nay xác thực ta đã đi Lan Hinh uyển, nhưng ta không có làm chuyện xấu. Vì sao có nhiều người chứng minh là ta làm như vậy, Tam gia ngài tin không? Ta và phu nhân không oán không cừu, sao phải hại phu nhân? Tiểu Hoàn nhanh chóng đỏ bừng cả mặt.

Chu Lãng bảo hộ bên cạnh Tịnh Thục, đợi nàng ngồi xuống ghế, rồi đứng trước nàng, ngăn trở nguy hiểm có thể bổ nhào qua. Cả phòng nô tài này, hắn đều không thể tin, chỉ yên lặng lạnh lùng nhìn trò khôi hài này.

Vài hạ nhân liên tiếp chỉ chứng thời gian, địa điểm xuất hiện của Tiểu Hoàn, mặc dù không có ai từng nhìn thấy nàng ta bỏ thứ kia vào, nhưng rõ ràng đã đẩy nàng ta vào một vị trí không cách nào cãi lại. Tiểu Hoàn kiên trì nói mình oan uổng, không thừa nhận.

Bất luận Chu Thiêm nói gì, Quận vương phi nói gì, Tiểu Hoàn nói gì, Chu Lãng đều chỉ biểu hiện vẻ lạnh lùng, dường như chuyện này không có liên quan gì đến y, vừa như đã hiểu rõ hết thảy, chỉ còn chờ công bố đáp án.

Thật ra Chu Lãng đang chờ, y muốn xem cuối cùng Tiểu Hoàn bị xử trí thế nào, nếu như Quận vương phi chủ trương đánh chết Tiểu Hoàn, tám phần là nàng ta chỉ là người chịu tội thay. Một đứa nha hoàn thôi, là Trương Tam hay là Lý Tứ có quan trọng không? Quan trọng chính là kẻ độc ác phía sau.

Chu Thiêm tức giận trừng mắt nhìn, lạnh lùng nói: Ngươi còn không chịu nhận tội à? Nếu thú nhận kẻ chủ mưu, sẽ tạm tha cho ngươi, nếu không... loạn côn đánh chết. Nói xong, quay đầu nhìn lướt qua Quận vương phi và Nhị gia Chu Đằng.

Thôi thị cười lạnh: Vương gia nhìn ta làm gì? Ta đi thẳng ngồi ngay, ông thích xử trí thế nào thì xử trí thế ấy, không liên quan gì đến ta.

Chu Đằng đờ đẫn ngồi trên ghế, ra vẻ việc không liên quan đến mình. Ánh mắt nhìn nóc phòng, chân bắt chéo run lên một cái.

Chu Thiêm tức giận liên tục gật đầu: Được, tốt, ngươi trong sạch như vậy, đương nhiên không sợ ta nghiêm thẩm. Vậy trước tiên mang nha đầu này đánh 100 gậy, nếu không khai, thì đánh cả những người khác, đến khi có người khai mới thôi.

Tịnh Thục nhìn mà hãi hùng khiếp vía, tránh sau lưng Chu Lãng không dám nói câu nào.

Hai gia đinh rắn chắc đi lên kéo Tiểu Hoàn, nàng ta sợ tới mức nắm chặt vạt áo Chu Lãng: Tam gia, Tam gia cứu ta với.

Sắc mặt Chu Lãng không đổi, đứng chắp tay, thậm chí không cúi đầu liếc nhìn nàng ta. Tiểu Hoàn không ngờ y sẽ tuyệt tình như thế, khàn giọng hô: Tam gia, ngươi sẽ không thật sự cho rằng ta là hung thủ hại hài tử ngươi chứ.

Hai gia đinh cứng rắn trở tay, dắt


/106

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status