Liễu Uyển Nhi bị Tử Quyên đưa tới phòng Tô Lực Hằng. Không biết căn phòng năm đó của cô có được giữ nguyên,hy vọng nó vẫn như cũ: “Chị Tử Quyên,em muốn về phòng mình.” “Tiểu Tiểu,đây là phòng mới của em.” “Nhưng chúng em vừa ly hôn.” “Đây là ý đại ca.” Ngụ ý cô chỉ tuân lệnh làm việc. Tử Quyên đang chuẩn bị rời đi lại bị gọi: “Chị Tử Quyên,em có thể dùng điện thoại gọi ông ngoại không?” Cô muốn biết rõ tình trạng hiện tại của anh Thiểu Đình. “Điện thoại trong nhà đã bị cắt ,đại ca ra lệnh không cho chị đưa em điện thoại di động.” Ý là cô bị hạn chế hành động tự do. Tử Quyên nhìn ánh mắt bất lực của Liễu Uyển Nhi,không nhịn được mở miệng: “Tiểu Tiểu,em hãy cùng đại ca nói chuyện rõ ràng,thật ra thì trong lòng anh ấy vẫn có em.” Dứt lời liền đẩy cửa ra. Tinh tế nghĩ lời của Tử Quyên. Nếu như trong lòng hắn thật sự có cô tại sao không để ý cảm giác của cô đối xử anh Thiểu Đình cùng ông ngoại như thế? Nếu như trong lòng hắn thật sự có cô tại sao trước đoạt cưới cô sau lại ép cô ly hôn? Nếu như trong lòng hắn thật sự có cô tại sao giam cầm cô hạn chế hành động của cô? Nhớ tới những thứ này Liễu Uyển Nhi trong lòng không khỏi có chút oán hận Tô Lực Hằng. Nhìn gian phòng trống rỗng,hay nghĩ trước chút nữa sao đối mặt với hắn. Hiện tại quan hệ giữa cô và hắn rất hỗn loạn,cô rốt cuộc nên xem hắn là chú hay chồng trước đây? Đợi một hồi cũng không thấy người đàn ông kia trở về phòng,mệt mỏi một ngày Liễu Uyển Nhi chịu không nổi bắt đầu buồn ngủ. Khi Tô Lực Hằng đi vào phòng,nhìn thấy cô bé vẫn đang mặc áo cưới,nằm nghiêng ngủ say trên giường. Lặng lẽ đến gần cô,nhẹ nhàng xoa mái tóc của cô,si ngốc nhìn cô,cô dâu của hắn,bà xã cả đời của hắn. Hôm nay khi hắn đi vào giáo đường nhìn thấy cô đứng trước đài,vẻ đẹp của cô làm hắn cảm xúc mênh mông,một khắc đó hắn kiên định mình muốn bảo vệ cô cả đời. Nhưng khi người giám chứng hỏi cô có đồng ý trở thành vợ của hắn hay không,cô chậm chạp không muốn,hắn tức giận;khi hắn cầm hiệp nghị ly hôn muốn cô ký lên,cô dứt khoát ký,hắn lại tức giận. Nhưng những thứ vụn vặt này không đáng kể,tình yêu dành cho cô đã sớm áp đảo tất cả oán hận cùng lửa giận,chẳng qua vì mặt mũi hắn hi vọng cô có thể tự mình đến trước mặt hắn,nói cho hắn biết thật ra trong lòng cô cũng có hắn nhưng nhóc con chết tiệt này thủy chung đần độn suốt ngày chỉ biết lo lắng người đàn ông khác không hề đặt hắn trong lòng. Haizz,khi nào cô mới có thể chấp nhận người chồng hợp pháp này đây? Trong giấc mộng Liễu Uyển Nhi cảm giác có bàn tay to ấm áp đang nhẹ vỗ về cô,thật dịu dàng,thật thoải mái. Từ từ mở mắt,trong mơ màng có một ánh mắt dịu dàng đang nhìn chăm chú vào cô. Người đàn ông kia vĩnh viễn không nhìn cô như vậy,trong lòng có chút mất mác. “Anh Thiểu Đình.” Nhẹ nhàng hô một tiếng, hắn đến đây lúc nào? Mà câu gọi đó khiến ánh mắt dịu dàng trong nháy mắt biến mất đổi thành hai ngọn lửa hừng hừng thiêu đốt. Liễu Uyển Nhi mở to hai mắt,thảm,là hắn. Chồng trước của cô!
/202
|