Thương Thiên Phách Huyết

Chương 254: Trừng giới (3)

/414


Đoàn người đi tới Cát phủ, Hứa Hải Phong ở bên trong xe phân phó: " Cát đại nhân, người này giao cho ngươi giải quyết, một khi thẩm vấn rõ ràng, thì cứ tiện nghi làm việc."

" Dạ…" Cát Hào Kiếm vái xuống thật sâu, từ khi hắn ra đời tới nay, còn chưa từng hành lễ cam tâm tình nguyện đến như thế, vô cùng cảm ân đái đức.

Đối với tên thế gia đệ tử đã hại chết cha mẹ huynh đệ của hắn, hắn hận thấu xương, chỉ giết kẻ chủ mưu gây tội, lại làm sao làm hắn thỏa được mối hận trong lòng, hôm nay đã có người đưa lên cửa, đương nhiên là cầu còn không được. Lúc này lòng cảm kích đối với Hứa, Tương hai người thật sự không còn bút mực nào có thể hình dung.

" Cát đại nhân." Tương Khổng Minh đột nhiên từ trong xe lộ đầu ra, dùng tay vẫy vẫy.

Cát Hào Kiếm bước lên một bước, chỉ nghe hắn nói: " Ta xem người này là một người điên, chỉ biết nói lời bậy bạ, sau khi ngươi tra rõ trắng đen, nên làm gì thì làm đó, ngoại trừ hắn, cũng đừng oan uổng thêm người tốt."

Sắc mặt Cát Hào Kiếm nghiêm túc, vội vàng nói: " Dạ, quân sư đại nhân, hạ quan đã biết."

Đưa mắt nhìn xe ngựa đi xa, trong lòng hắn có chút cảm khái.

Tương Khổng Minh khuyên răn như thế, rõ ràng là muốn hắn không nên tiết lộ ra ngoài, hắn lập tức quyết định chủ ý, muốn lấy tốc độ khoái đao trảm loạn ma nhanh chóng hiểu rõ việc này, không lưu hậu hoạn.

Khi ánh mắt hắn chuyển tới trên thế gia đệ tử đang cảm thấy đại họa trước mắt kia, sát khí cùng lửa giận trong mắt đủ để làm người ta kinh hãi. Thế gia đệ tử kia vừa chạm vào hai mắt hắn, lập tức tê liệt trên mặt đất, cũng không nói nổi một câu nào.

Cho xe trở lại trong phủ, còn chưa dừng hẳn, một gã binh lính đã đi lên bẩm cáo: " Thành chủ đại nhân, mới rồi lão thái gia truyền đến lời nhắn, thỉnh ngài đến phủ lão nhân gia một chuyến."

Hứa Hải Phong nhướng mày, nhìn phía Tương Khổng Minh, chỉ thấy hắn yên lặng gật đầu, lập tức hiểu được, liền vung tay lên, xe ngựa lại tiếp tục đi.

" Ai…Việc này quả nhiên kinh động phụ thân." Hứa Hải Phong bất đắc dĩ thở dài một tiếng.

" Chúng ta đánh chiêng gióng trống làm chỗ dựa cho Cát Hào Kiếm, lệnh đường huynh nếu còn không có động tĩnh, mới gọi là kỳ quái. Huống chi còn có người ở sau lưng trợ giúp, ra mưu ra kế, hắn sẽ tới chỗ lão thái gia cầu cứu, thì cũng chẳng có gì lạ." Tương Khổng Minh nhẹ phe phẩy quạt lông, hắn thở dài, đột nhiên hỏi: " Chủ công chơi qua mạt chược chưa?"

Hứa Hải Phong khó hiểu nhìn hắn, mạt chược là một loại trò chơi do Tương Khổng Minh sáng tạo. Từ một năm trước sau khi xuất hiện, nhanh chóng lan ra cả Ngọa Long thành, hơn nữa còn dùng tốc độ cực kỳ nhanh chóng lan tràn ra khắp nơi. Đến nay, dù là trong những sòng bạc của đại doanh phương tây, đều có thể nhìn thấy bóng dáng của nó, hơn nữa còn được cực kỳ hoan nghênh.

" Chơi qua." Hứa Hải Phong nhàn nhạt đáp.

" Cảm giác như thế nào?"

Khẽ lắc đầu, Hứa Hải Phong nói: " Không có hứng thú."

" Chủ công không thích vật ấy, cũng là chuyện đương nhiên. Học sinh phỏng chừng, chỉ cần cường giả có tư cách đặt chân lên cảnh giới tông sư, nhất định không thích trò chơi nhỏ này. Chẳng qua ngoại trừ ngài, có bao nhiêu người lại cảm thấy hứng thú với nó?"

Hứa Hải Phong trầm mặc một lát, không thể không thừa nhận nói: " Rất nhiều."

Tương Khổng Minh vỗ hai tay, nói: " Đúng vậy, vậy xin hỏi chủ công, vì sao có nhiều người lại đặc biệt thích trò giải trí này?"

" Có lẽ…" Hứa Hải Phong chần chờ chốc lát, không xác định nói: " Là bởi vì vật ấy có thể bài bạc."


/414

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status