Thương Thiên Phách Huyết

Chương 272: Miễn hoài

/414


Nhẹ nhàng đem văn kiện ném lên bàn, trên mặt Hứa Hải Phong hiện lên vẻ tươi cười nhàn nhạt: " Quân sư đại nhân, thám tử báo lại, đại quân của Ban Khắc La Phu Đặc đã rời đi Minh Đặng thành, hướng Ngọa Long thành chúng ta."

Tương Khổng Minh dùng tay áo lau mồ hôi trên trán, tuy quạt lông trên tay hắn vẫn không hề ngừng lại, nhưng với khí trời nóng bức như thế, tựa hồ có quạt ra cũng là không khí nóng bức. Thời khắc này, hắn thân thiết hoài niệm kiếp trước, thời đại văn minh của hắn.

Thoải mái nằm trong phòng máy lạnh, lại thích thú uống nước sinh tố trái cây mát lạnh, ân…phiêu diêu dục tiên a.

Hắn khép mắt lại, đắm chìm trong dòng hồi ức vô hạn mỹ hảo.

" Quân sư…quân sư đại nhân."

Tương Khổng Minh đột nhiên bừng tỉnh lại, lúc này mới phát giác, chính mình trong bất tri bất giác đã thất thần. Hắn có vẻ xấu hổ cười cười, da mặt còn dày hơn thành tường lộ ra vẻ tươi cười hòa thuận, hỏi: " Chủ công đang nói gì?"

Hứa Hải Phong trợn mắt, Tương Khổng Minh này, nói hắn không nhìn được đại thể, hắn lại vô cùng khôn khéo, nhưng nếu nói hắn chú tâm đại sự, đây cũng tuyệt đối không có phần hắn. Đối mặt với mình, cũng làm như thế, trong số những thuộc hạ cùng bằng hữu của mình, sợ là cũng chỉ có một mình hắn mới dám làm như vậy.

Tương Khổng Minh ngưng mắt nhìn hắn, đối với bản lãnh thân thể nóng lạnh bất xâm này vô cùng hâm mộ, cũng không biết là duyên cớ nào, Tương đại quân sư vô luận luyện thế nào cũng không thể luyện ra được chút nội lực.

Mà dù chính tay Thái Ất chân nhân tự mình ra tay, cũng bó tay hết cách, đối với thể chất đặc thù của hắn cũng đành chịu thua. Nếu không phải trước mắt lão còn đang muốn nhờ vả hắn, chỉ sợ thật muốn bắt hắn đem về mổ ra nghiên cứu.

Tiếng chân truyền vào trong tai, Hứa Hải Phong hơi có vẻ kinh ngạc ngẩng đầu nhìn ra cửa lớn.

Ngay lúc mới rồi, quân tình tiền tuyến mới nhất đã được đưa tới. Vì thế hắn cùng Tương Khổng Minh sau khi nhận được mật báo, lập tức hạ lệnh phong tỏa thư phòng, vô luận người nào cũng không cho phép một mình đến gần. Nhưng tiếng bước chân kia lại quang minh chính đại đi đến, hơn nữa nghe thanh âm, Hứa Hải Phong liền biết, đây không phải người ngoài, mà là thiếp thân hộ vệ Lâm Trường Không của Tương Khổng Minh, không khỏi cảm thấy kỳ lạ.

Chẳng lẽ huyết tửu chiến sĩ còn có thể làm trái mệnh lệnh của mình hay sao?"

" Chủ công, quân sư đại nhân." Trong tay Lâm Trường Không đang cầm một vật hình thù kỳ lạ quái trạng đi đến.

Vật kia đầu tròn đuôi nhọn, sau lưng lại có tay cầm. Phân lượng dĩ nhiên không nhẹ, nhưng đối với Lâm Trường Không mà nói, chút sức nặng ấy cũng không tạo thành ảnh hưởng gì.

Ánh mắt Hứa Hải Phong lại càng kinh ngạc, đây là thứ gì, như thế nào chưa bao giờ gặp qua. Thậm chí nghe cũng chưa từng nghe qua.

Tương Khổng Minh vốn nửa sống nửa chết nằm trên ghế dài, vừa nhìn thấy vật ấy, đột nhiên giống như bị đốt mông, nhảy bắn lên, bước nhanh tới, chỉ vào Lâm Trường Không hỏi: " Tạo xong rồi?"

Lâm Trường Không lên tiếng, nói: " Quân sư đại nhân phân phó qua, một khi làm ra, lập tức đưa tới, không được chậm trễ chút nào, cho nên thuộc hạ lập tức chạy đến."

Nghe được Lâm Trường Không nói vật này là do Tương Khổng Minh sai người tạo ra, ánh mắt Hứa Hải Phong nhìn tới, cẩn thận đánh giá thêm lần nữa, nhưng cuối cùng cũng không thu hoạch được gì.

" Thật tốt, có thứ này thì thoải mái hơn nhiều." Tương Khổng Minh không coi ai ra gì cười ha ha lên, chỉ huy Lâm Trường Không đem vật đó đặt bên cạnh bàn, ra lệnh cho hắn cầm ngay tay nắm phía sau, dùng sức xoay tròn thật mạnh.

Chuyện kỳ dị liền xảy ra, vài miếng lá thép mỏng phía trước đột nhiên xoay tròn lên thật nhanh.

Không khí lưu thông, mang đến một cơn gió vô cùng mát mẻ.

Hứa Hải Phong thất kinh, phảng phất như gặp nước sông Hoàng Hà cuộn sóng, kinh ngạc không thôi.

Tương Khổng Minh lại đang làm cái quỷ gì, lại có thể chế tạo ra được thứ này. Tuy hắn cũng không sợ không khí nóng bức mùa hè, nhưng cha mẹ hắn, huynh trưởng cùng mấy vị kiều thê không có tu vi như hắn, nếu đem vật này đưa cho bọn họ, quả nhiên là vô cùng thực dụng.

Tương Khổng Minh đang đắc ý nhìn Hứa Hải Phong, đột nhiên khuôn mặt của hắn căng thẳng. Đối với Hứa Hải Phong, thuật đọc tâm của hắn không hề tác dụng, nhưng ở chung vài năm, lại làm sao không nhìn ra ý nghĩ của hắn lúc này.

Đầu của hắn lập tức lắc lia lịa như trống bỏi, nói: " Vật này là của học sinh, nếu không mùa hè này thật không cách nào qua được. Nếu chủ công muốn, còn thỉnh tạm đợi mấy ngày khi sản phẩm mới của viện nghiên cứu lại xuất ra sau, mới đem cho ngươi."

Có chút tiếc nuối liếc mắt nhìn thứ cổ quái kia, Hứa Hải Phong hỏi: " Quân sư đại nhân, đây là vật gì?"

" Điện phong phiến."( quạt máy)Tương Khổng Minh trực tiếp nói.


/414

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status