Thương Thiên Phách Huyết

Chương 319: Man nhân (3)

/414


Hàn huyên cùng bọn họ chốc lát, Hứa Hải Phong xem thời gian đã đến, ánh mắt của hắn quét một vòng trong đại sảnh, đột nhiên cười nói: " Canh Dương đại ca, lần này tiểu đệ đi theo chân nhân tới đây, mang theo chút lễ vật nho nhỏ, thỉnh đại ca cười nạp."

Thái Ất chân nhân mỉm cười, trong lòng biết Hứa Hải Phong lập uy đã xong, lúc này đã tới lúc thi ân.

Canh Dương đánh giá Hứa Hải Phong từ trên xuống dưới, nhìn thấy hai tay hắn trống trơn, nghĩ rằng hắn chỉ mang đến một chút châu báu gì đó mà thôi. Tuy thứ đó hắn không cần, nhưng đem bán cho người Hán cũng có thể đổi lại được một chút lương thực về.

Hơn nữa tính tình Man nhân trực sảng, đối với quà tặng của bằng hữu cũng không quá để ý, chỉ nói: " Đa tạ huynh đệ."

Hứa Hải Phong đứng lên nói: " Thỉnh Canh Dương đại ca."

Canh Dương lạ lùng đứng lên theo, hỏi: " Huynh đệ muốn làm gì?"

Vẻ mặt Hứa Hải Phong kinh ngạc nói: " Đương nhiên phải đi lấy lễ vật."

Canh Dương a một tiếng, thế mới biết vừa rồi hắn đã đoán sai.

Đi theo Hứa Hải Phong ra ngoài cửa trại, nơi đó vẫn đứng hai trăm Hắc Kỳ quân võ trang hạng nặng, ánh mắt Canh Dương đảo qua, vẫn hoàn toàn không nhìn thấy được gì.

Hứa Hải Phong cất cao giọng nói: " Triết Biệt, mang đội trở về, đem lễ vật lên đây."

Triết Biệt lên tiếng, mang theo đội ngũ xoay người rời đi, Tần Dũng đành đi theo sau lưng hắn, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: " Sao lại không đánh nữa."

Hắn phất phất cây đại thụ trong tay, tựa hồ cảm giác có chút xứng tay, thiếu mất hai đồng sư tử, vậy thì dùng nó tạm thời thay thế, vác lên trên vai, đi theo phía sau mọi người. Một đoạn đường hùng hùng hổ hổ rời đi.

Sắc mặt Canh Dương có chút trắng bệch, những lời của Tần Dũng hắn nghe được hoàn toàn rõ ràng. Năng lực của người này đã vượt ra ngoài phạm vi của một mãnh tướng, hắn vạn vạn không muốn trở thành kẻ địch của người kia.

Hiệu suất làm việc của Triết Biệt rất cao, trên sự thật, ngoại trừ Hầu Hài cùng Tần Dũng, những huyết tửu chiến sĩ phát triển khác đều có tốc độ làm việc rất nhanh.

Mà hai người này rõ ràng là thiếu đi một chút cân não, hậu quả nếu để cho bọn họ đi chỉ huy đội ngũ, thường thường sẽ là hỏng bét. Trong lòng Hứa Hải Phong cũng buồn bực, Hầu Hài không thông nhân tình xã giao, điều này không thể trách hắn.

Nhưng Tần Dũng, lúc đầu người này còn biết nên tiến lui ra sao, nhưng sau khi thập tam thái bảo của hắn luyện tới cảnh giới tối cao, cả người phảng phất như đều thay đổi. Chẳng lẽ môn công phu kia phải lấy trí lực để trả giá hay sao.

Một loạt huyết tửu chiến sĩ bưu hãn lưng đeo bao lớn bao nhỏ quà tặng đi lên. Động tác của bọn họ tỉnh nhiên thứ tự, chia làm hai đội, một đội đem đồ vật sắp xếp ngay cửa trại, xong xuôi mới đi xuống.

Nhân số tuy nhiều, nhưng không tỏ vẻ bối rối hỗn loạn.

Sắc mặt Canh Dương càng ngày càng kinh ngạc. Những người này đi lên, mỗi người một bao, hơn một ngàn người, đợi khi mọi người đều đặt xuống xong, trước cửa trại đồ vật đã chất đầy như núi.

Năm ngàn người, năm ngàn con ngựa, tuy mọi người mang đồ vật cũng không tính là nhiều, nhưng hợp cùng một chỗ, đó chính là một số lượng phi thường khổng lồ.

Vì thứ này, Tương Khổng Minh cũng là phí nhiều khổ tâm, đã hao tổn một phen khí lực. Nếu không phải sớm chuẩn bị, trong lúc gấp gáp, tuyệt đối là không khả năng.

" Canh Dương huynh, nơi này có chút lễ vật nho nhỏ, mong cười nạp."

Hứa Hải Phong đầy mặt mỉm cười, nét tươi cười của hắn lộ ra cảm tình chân thành, làm cho lòng người sinh hảo cảm.

" Cái này…Hứa huynh đệ, trong này là vật gì vậy?"

Tuy đối với Man tộc mà nói, tiếp nhận quà tặng của bằng hữu cũng không là việc gì xấu hổ, nhưng số lượng lễ vật như thế thì đừng nói là hắn, cho dù là đại trưởng lão lấy lịch duyệt nhân sinh hơn bảy mươi năm, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.

Sau cửa trại, đã sớm tụ tập đám người rậm rạp, động tĩnh lớn như vậy không muốn chấn kinh lòng người chỉ sợ là không có khả năng, nếu vô danh đạo trưởng tới, vậy nói rõ Hứa Hải Phong là bạn không phải địch, kế hoạch triệt thoái gì đó liền hoàn toàn hủy bỏ, cảnh giới cũng buông lỏng rất nhiều.

Khi Hắc Kỳ quân đưa lên lễ vật, đầu tiên là tiểu hài tử đi ra xem náo nhiệt, theo sau người lớn cũng chen chúc đến xem, cho đến khi nhìn thấy những bao đồ vật chất như núi, trong mắt mỗi người đều là vẻ kinh ngạc vô cùng.

" Đại khái là chút dược liệu, lương thực, muối…còn có một chút vải vóc, tuy không đáng giá tiền, nhưng cũng là một chút tâm ý của tiểu đệ mà thôi." Bạn đang xem tại


/414

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status