Thương Thiên Phách Huyết

Chương 411: Từ biệt

/414


Năm đầu tiên của tân triều Đại Hán.

Hứa Hải Phong dưới sự chú ý của vạn dân, đăng cơ làm hoàng đế.

Ngày đăng cơ nam bắc nhất thống, thiên hạ bách tộc đến chúc mừng, trở thành đại sự kiện oanh động một thời khắp đại lục.

Tân đế Hứa Hải Phong tiếp nạp lời đề nghị của Tương Khổng Minh, vẫn không thay đổi quốc hào, danh xưng Đại Hán, được lưu danh thiên cổ, trọn đời truyền dương.

Theo sau, Hứa Hải Phong đại xá thiên hạ, trong những tiếng khen ngợi âm thầm chậm rãi thi hành những hạng cải cách nằm trong dự định.

Sau khi trải qua đại nạn, dân cư Đại Hán giảm mạnh, các tệ nạn cũng do lòng người đã quen, khó thể giải quyết.

Thừa dịp kỳ ngộ khó được này, Tương Khổng Minh nhậm chức thừa tướng, chẳng qua ngoài ý nghĩ mọi người chính là, hắn cũng không hề buông mạnh chân tay, đại triển hồng đồ.

Bởi vì hắn thật sâu biết được, cải cách cũng không khả năng lập tức thực hiện, trước mắt những quan viên có thể sử dụng đều xuất thân từ con cháu thế gia, cho dù Tương Khổng Minh có kế hoạch, cũng tuyệt đối không vì thế mà trêu chọc thiên hạ nổi giận.

Từ từ giải quyết, đây là câu nói thường xuyên đọng trên miệng Tương Khổng Minh, mà hắn cũng đang vì mục tiêu này mà không ngừng nỗ lực.

Sau khi giam lỏng đông đảo tộc trưởng thảo nguyên, Tương Khổng Minh càng nhanh chóng thực hiện hành động phân hóa các bộ lạc thảo nguyên. Chỉ đợi khi cục diện ổn định, cho dù những người này có trở về đại thảo nguyên, cũng sẽ không làm gợi lên nổi sóng gió nào nữa.

Không có bất cứ ai ngoan ngoãn phun ngược trở ra miếng thịt béo trong miệng, cho dù là huynh đệ hay con cháu cũng sẽ không làm thế.

Một ngày nọ, Hứa Hải Phong cùng các kiều thê đi dạo trong ngự hoa viên, tuy nói chính vụ bề bộn, nhưng hắn vẫn luôn nhớ kỹ câu nói của Tương Khổng Minh, kẻ làm đế vương, không cần có tài, chỉ cần biết cách nhìn người, là có thể đổi lại thời đại hòa bình thịnh thế.

Cho nên, Hứa Hải Phong mới có rất nhiều thời gian nhàn rỗi.

Nhìn bông tuyết bay tán loạn một mảnh mịt mờ, trong lòng Hứa Hải Phong đột nhiên sáng sủa, trong lòng chợt động, nhìn ra phương bắc, không khỏi hiện ra thần sắc kinh ngạc.

" Bệ hạ, ngài…"

Ở bên cạnh hắn, Đường Nhu Nhi luôn hiểu ý người nhẹ giọng hỏi.

Hứa Hải Phong đưa tay vỗ nhẹ lên vai nàng, nói: " Sư phụ nàng tới."

" Sư phụ?" Đường Nhu Nhi vừa vui vừa sợ kêu lên.

Ngày trước khi quyết chiến Tây Kinh, Lê Ngạn Ba dùng một tiếng huýt sáo dài, mời Thác Hà Đế ra khỏi thành, hai người chạy suốt trăm dặm, từ đó về sau đi mãi không quay về, không còn tung tích.

Vô luận là Hứa Hải Phong, hay đám người Đường Nhu Nhi, đều nghĩ rằng một đôi lão oan gia dây dưa suốt mấy chục năm đã đồng quy vu tận.

Không ngờ trong mấy tháng sau, một trong tam đại tông sư thuộc những lão tiền bối Đại Hán, không ngờ lại quang lâm kinh sư Đại Hán.

Thân hìn chớp động một trận, Hứa Hải Phong cầm tay Đường Nhu Nhi, nhẹ nhàng nhảy lên nóc nhà, quang minh chính đại hướng ngoài thành chạy đi.

Hai người bọn họ cũng không cố ý ẩn tàng hành tung, quân sĩ thủ vệ phía dưới tự nhiên là nhìn thấy rõ ràng. Chẳng qua chỉ cần nhìn thấy long bào màu vàng trên người Hứa Hải Phong, cho dù là người ngu ngốc, cũng biết gia hỏa to gan lớn mật này là ai.

Cả đám người trợn mắt há hốc mồm, không biết nên làm lễ ra mắt, hay cần phải ngăn trở, đối mặt vị hoàng đế như vậy, thật đúng là một chuyện vô cùng đau đầu. Truyện được copy tại


/414

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status