Thương Trường Đại Chiến

Chương 0291

/1180


Thương Trường Đại Chiến

Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng

Quyển 3: Hành trình tới Liên Xô.

------oo0oo-----

Chương 291: Sự sắp đặt tiếp theo.

Nhóm dịch Quan Trường

Nguồn: metruyen

TĐột nhiên ông Đặng dừng lại khiến Lục Thiếu Hoa không kịp phản ứng, hắn sửng sốt nói:

-Sao ạ?.

Một lúc lâu sau tinh thần hắn mới hồi phục lại, vội vàng nói:

- Ngài có vấn đề gì nữa ạ?

- Ừ, đây là một chuyện riêng thôi. Chẳng những khiến tôi rất hứng thú mà cũng rất nhiều người khác thấy hứng thú.

Ông lão dừng lại một chút, nói:

- Cậu mấy năm trước đầu tư vào thị trường chứng khoán Nhật Bản, rốt cục đã thu về được bao nhiêu tiền?

Lục Thiếu Hoa được một trận cười gượng, nhìn vào mắt ông Đặng, hắn không khó nhìn thấy ông lão thật sự rất hứng thú với vấn đề này đồng thời cũng có cảm giác hưng phấn, ngẫm lại hắn hiểu ngay, do ông cụ đã trải qua những ngày tháng chiến tranh, trong lòng còn chút thù hận với Nhật Bản, vậy mà Lục Thiếu Hoa lại tới Nhật Bản gây sóng gói ở đó, tuy rằng chỉ trên thị trường chứng khoán nhưng coi như là trả thù khiến ông lão tự nhiên cảm thấy hứng thú.

Bây giờ Lục Thiếu Hoa chỉ có nói một vài con số thôi, nhưng chỉ con số này cũng khiến người thế hệ trước cảm thấy rất hứng thú, ông lão là một trong số đó, Tăng Kiến Quốc ở bên cạnh cũng cảm thấy rất hứng thú, dù sao đây cũng là một cách trả thù Nhật Bản. Kiếm được nhiều hay ít tiền liên quan đến trình độ trả thù cao hay thấp.

Ông cụ chờ đợi khiến cho Lục Thiếu Hoa không thể cự tuyệt, nhưng lúc này hắn không muốn lộ ra bí mật, lập tức hắn rơi vào thế khó xử. Hắn nghĩ lại, lấy thực lực hôm nay của hắn với việc nhận ông Đặng làm ‘ông nội’ ngày hôm nay để có thêm chút cứng rắn, mạnh mẽ hậu thuẫn, bí mật tài chính cũng trở thành không quan trọng.

Trong lòng hắn không định che giấu, hắn nói chi tiết:

-Cụ thể ngay lúc đó là bốn ngàn hai trăm triệu đô la.

- Bốn ngàn hai trăm triệu?

Ông cụ hoảng sợ trước con số này, rồi lầu bầu nói:

- Là đô la sao?

Ông cụ bị hù dọa đến mức phải mở miệng, Tăng Kiến Quốc tất nhiên cũng không tránh khỏi kinh ngạc, Tăng Kiến Quốc vốn từng có thông tin vào năm khủng hoảng chứng khoán, Lục Thiếu Hoa kiếm được nhiều lắm là hai ngàn triệu đô la, nhưng đáp án chân thật hiện tại lại gấp hai lần so với dự tính của ông ta, điều đó khiến ông ta nhảy dựng lên.

- Dạ.

Lục Thiếu Hoa vẻ mặt rất bình thản, dường như xem hai con số này cũng như nhau.

Sự bình thản của Lục Thiếu Hoa lúc này lọt vào tầm mắt ông Đặng khiến trong lòng ông lão đánh giá hắn cao hơn vài phần, gặp người khác thì chắc chắn sẽ tự cao tự đại ngay. Nhưng ông lão trong lòng không nghĩ vậy, trực giác cho ông biết Lục Thiếu Hoa không ngại ngùng gì khi nói về chuyện tiền bạc.

Bốn ngàn hai trăm triệu đối với Lục Thiếu Hoa tái sinh quả thật không nhiều lắm, so với uy tín lâu năm của dòng họ lâu đời mà nói, hắn không biết gì cả, khoảng cách hơi giống như một đứa trẻ với một ông già năm nay trăm tuổi, cách nhau một khoảng thời gian quá dài.

Ông lão cũng không nhiều lời, xoay người nói một câu:

- Có rảnh thì lên thủ đô một chút.

Sau đó ông bước nhanh. Lục Thiếu Hoa cũng tiễn ông xuống dưới lầu, đợi cho đến khi ông ngồi trên chiếc xe số một chậm rãi rời khỏi nơi đó.

Đứng ở giữa cửa tòa nhà, ngây người nhìn đoàn xe xếp thành hàng dài rời khỏi. ánh mắt Lục Thiếu Hoa vẫn như cũ, không có phản ứng, ánh mắt nhìn về phía xa xa, vẻ mặt bình tĩnh như bị điểm huyệt.

-Đi xa rồi.

Không biết khi nào, Chử Lỗi đứng cạnh Lục Thiếu Hoa nói nhỏ.

- Ừ, đúng là đi xa rồi.

Lục Thiếu Hoa cũng phục hồi tinh thần lại.

- Quay về văn phòng đi, tôi có chút việc muốn nói với anh.

Không lâu sau, hai người trở lại văn phòng của Chử Lỗi, vừa vào cửa đã thấy bốn người bọn Lý Thượng Khuê dường như đang nói chuyện gì, vừa nói vừa cười, khiến Lục Thiếu Hoa có cảm giác kỳ lạ, phải biết rằng bốn người bọn họ bình thường đều có vẻ mặt lạnh lùng, ít khi biểu lộ cảm xúc.

- Anh Lý, đang nói chuyện gì vậy?

Lục Thiếu Hoa hỏi.

- Ồ, chỉ chuyện gẫu thôi mà, chính là bạn gái Trương Thanh Vân muốn tới Thâm Quyến gặp anh ta, họ sắp kết hôn.

Lý Thượng Bản nói xong còn nhìn Trương Khánh Vân với vẻ trêu chọc.

Trương Khánh Vân vẫn đóng vai trò là lái xe, Lục Thiếu Hoa cũng không biết nhiều, chỉ biết hắn vốn xuất thân từ quân ngũ, sau khi ra quân hồi hương về nhà theo cha mẹ trồng trọt, sau được Trần Quốc Bang liên hệ rồi tới làm lái xe cho Lục Thiếu Hoa ngay.

- Chuyện tốt đấy nhỉ.

Lục Thiếu Hoa trên mặt không giấu được vẻ cao hứng, lập tức lại có chút áy náy, hắn làm ông chủ nhưng dường như chưa quan tâm đúng mức tới vệ sĩ của mình, hắn liền nhìn thoáng qua Trương Khánh Vân, thấy vẻ mặt anh ta đỏ bừng bèn nói:

- Anh Trương, như vậy đi, đừng chạy tới chạy lui theo tôi nữa, tôi sẽ bảo anh Quốc Bang bố trí công việc ổn đinh cho anh tại Thâm Quyến này.

- Như vậy sao được chứ? Tôi là lái xe của anh mà.

- Đừng nói nữa anh Trương, tôi đã sắp xếp rồi.

Lục Thiếu Hoa không đợi Trương Vân Khánh nói hết câu, đối với những người đã kết hôn, hắn không muốn bọn họ làm vệ sĩ cạnh mình, như vậy thật quá nguy hiểm. Hắn chuyển đề tài, hỏi:

- Vợ anh trình độ thế nào?

- Dạ, tôi cũng không rõ lắm, lúc ấy là mới học trung học, sau đó tôi tham gia quân ngũ, có tốt nghiệp hay không tôi cũng không biết.

Trương Khánh Vân đáp.

- Ừ, vậy cũng không tồi.

Lục Thiếu Hoa nói, sự thật cũng là nếu như ở thời kỳ này mà học trung học rồi thì quả thật là cũng là người có kiến thức rồi:

- Thế này vậy, sắp xếp cho chị ấy vào làm việc tại tập đoàn luôn đi.

Nói xong, Lục Thiếu Hoa quay đầu lại hướng về phía Chữ Lỗi nói:

- Anh Lỗi, đến lúc đó anh sắp xếp một chút nhé.

- Được, không thành vấn đề.

Chữ Lỗi cười nói.

- Việc ấy, việc ấy…

Trương Khánh Vân trên mặt rất ngượng ngùng.

Lục Thiếu Hoa biết Trương Khánh Vân muốn nói gì đó, hắn liền chặn ngay lại:

- Thôi đừng nói nữa, đến lúc chuẩn bị kết hôn thì nhớ cho nói tôi biết một tiếng.

Cứ như vậy, chuyện Trương Khánh Vân đã nói xong, Lục Thiếu Hoa chỉ cần cùng Trần Quốc Bang nói một tiếng là xong. Về chuyện ít đi một người vệ sĩ, Lục Thiếu Hoa tin tưởng vào sự sắp xếp của Trần Quốc Bang.

Tìm chỗ ngồi xuống xong, Lục Thiếu Hoa vẻ mặt nghiêm túc, bắt đầu bàn về chuyện tập đoàn:

- Anh Chữ, chuyện hôm nay ngài Đặng đến thị sát nhất định ngày mai sẽ được giật tít trên các báo và các phương tiện truyền thông khác. Chúng ta cũng không thể chỉ dựa vào lần này tạo thế mà còn phải đốt thêm lửa nữa.

- Ý định của tôi là như thế này, đặc biệt chuyện ô tô, hiện tại vừa mới hơi manh mối, còn phải tuyên truyền để đẩy mạnh thanh thế.

Chữ Lỗi nói ý tưởng trong lòng mình ra.

- Ô tô tất nhiên phải tiếp tục quảng cáo, nhưng vấn đề là bây giờ chúng ta chưa hề chính thức sản xuất.

Ngừng một chút, Lục Thiếu Hoa lại nói tiếp:

- Cho nên việc tiếp theo là quảng cáo đồng thời bắt đầu tăng sản lượng sản xuất.

- Vâng.

Chữ Lỗi gật đầu, trên mặt lộ vẻ khó xử:

- Phải sản xuất thì không có vấn đề gì, nhưng chuyện tuyển công nhân thì đúng là nan giải.

- Tôi hiểu, vừa rồi tôi cũng có nói chuyện với ông Đặng về khó khăn này, ông ta trả lời là sẽ hỗ trợ nhưng cần chờ một thời gian nữa mới có kết quả.

Lục Thiếu Hoa miêu tả sơ lược việc đó một chút rồi nói tiếp:

- Nhưng chúng ta hiện tại cũng phải tự lực, thời gian chính là tiền bạc, phải nhanh chóng tuyển mộ những công nhân bình thường, bồi dưỡng một số kiến thức về kỹ thuật sau đó từng bước đưa vào sản xuất.

- Tốt lắm, ngày mai tôi sẽ bắt đầu sắp xếp việc tuyển mộ.

Chữ Lỗi nghiêm túc nói.

- Có thể, ngày mai có thể bắt đầu tuyển mộ, nhưng anh có nghĩ tới biện pháp dùng để tuyển mộ chưa?

Lục Thiếu Hoa hỏi ngược lại.

Lục Thiếu Hoa hỏi hắn một câu hỏi có vẻ ngớ ngẩn, Chử Lỗi không nén được ngẩng đầu nhìn Lục Thiếu Hoa một cái, nhưng anh ta lại thấy vẻ mặt tươi cười của Lục Thiếu Hoa như mọi khi. Anh ta biết rằng lời nói của Lục Thiếu Hoa hoàn toàn không đơn giản như vậy, mà chắc chắn sẽ có một hàm ý khác.

Lục Thiếu Hoa đúng là có ý khác, nếu dựa theo biện pháp tuyển mộ bình thường thì không biết đến bao giờ mới có thể tuyển được đủ nhân công. Cũng không chờ Chử Lỗi trả lời, Lục Thiếu Hoa liền nói tiếp:

-Tin tức về ô tô phỏng chừng buổi sáng ngày mai mới có thể đưa tin. Như vậy chiều mai tập đoàn chúng ta tổ chức một buổi họp báo, tin rằng đã có tin tức buổi sáng thì đến lúc đó sẽ có rất nhiều phóng viên đến, anh có thể thông qua buổi họp báo để nói về thông tin tuyển mộ luôn.

- Ôi!

Một lát sau, Chữ Lỗi thở dài nói:

- Sao tôi lại ngu ngốc đến như vậy? Có phóng viên giúp chúng ta quảng cáo việc tuyển mộ, chắc chắn ở Thâm Quyến này sẽ có rất nhiều người quan tâm.

- Ha hả, hiểu được là tốt rồi.

Lục Thiếu Hoa cười ha ha, hắn rất vừa lòng với phản ứng của Chử Lỗi:

- Đúng rồi, công ty chúng ta đưa ra mức tiền lương trả cho công nhân cao một chút thì khi đó mới có sức hấp dẫn một chút, dù sao tập đoàn chúng ra bây giờ cũng chưa phô trương thanh thế ra ngoài, trong mắt người khác chỉ là một công ty chưa có tiếng tăm gì.

- Được rồi, tôi sẽ sắp xếp.

Chữ Lỗi tiếp tục đồng ý.

Kỳ thật Lục Thiếu Hoa còn chưa nói hết, phải đưa ra mức tiền lương cao hơn một chút mới có thể lấy được lòng người, lấy bổi cảnh đất nước hiện nay, lương công nhân quá thấp, hầu như không đủ sống, cho nên nếu có thể vào làm trong một công ty lương cao như vậy, công nhân sẽ rất phấn khởi, khi đó sẽ cống hiến hết mình.

- Chuyện này cứ thế nhé.

Lục Thiếu Hoa gõ tay xuống bàn, tuy nhiên không biết vì sao hắn cảm thấy còn lo lắng một chút. Chử Lỗi tuy rằng đã làm việc ở công ty cũng khá lâu, quản lý công ty có trật tự đâu ra đấy nhưng nếu công ty dần phô trương thanh thế thì khó khăn cũng sẽ tăng lên, sợ rằng sẽ quá sức quản lý của Chử Lỗi.

- Anh Lỗi, công ty sắp mở rộng, áp lực sẽ tăng nhiều với anh đó, anh cố gắng lên nhé.

- Tôi biết, tôi cũng đang muốn nói với anh về việc này.

Dừng một chút, Chử Lỗi nói:

- Công ty càng mở rộng thì càng lớn mạnh, tôi sợ rằng lúc đó một mình tôi đảm đương không nổi

Chưa xong, Chử Lỗi nói xong nhìn thoáng qua Lục Thiếu Hoa, thấy hắn dùng ánh mắt ra hiệu cho mình tiếp tục, Chử Lỗi nói tiếp:

- Tôi nghe nói anh ở Hong Kong có một tập đoàn Phượng Hoàng rất lớn, anh có thể nghĩ cách điều một số người có kinh nghiệm cùng đến đây hỗ trợ không?

Lục Thiếu Hoa khẽ mỉm cười, lời nói của Chữ Lỗi hợp với ý hắn, vốn hắn cũng định sắp xếp một số người ở Hong Kong đến đây, chỉ sợ Chử Lỗi nghĩ này nghĩ nọ nên Lục Thiếu Hoa không nói thẳng:

- Ừ, chờ tôi gọi điện thoại qua Hong Kong, bảo họ điều qua đây một số người giúp anh. Ừ, đúng rồi, công ty bên Hong Kong có điều lệ chế độ rất rõ ràng, tôi sẽ dựa vào đó mà đưa qua đây.

Nói chuyện chơi, điều lệ chế độ là do Lục Thiếu Hoa tự mình chế định ra, làm sao có thể kém được.

- Vâng, mong anh sắp xếp nhanh chóng cho. Nói thật, tôi đã cảm thấy rất áp lực, chỉ có điều không nói ra thôi.

Chử Lỗi vẻ mặt thoải mái nói.

-Tốt lắm, cứ như vậy đi, anh sắp xếp buổi họp báo ngày mai nhé, tôi đi tìm anh Quốc Bang có chuyện.

Nói xong, Lục Thiếu Hoa đẩy ghế đứng lên, quay sang bọn Lý Thượng Khuê nói:

- Chúng ta qua bên kia đi.


/1180

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status