Người một nhà ăn tối xong, Lộ Lê cho con trai nhỏ và con gái ăn, con gái quá hiếu động, ngồi xuống không đến mười giây đã bắt đầu nhích tới nhích lui, khi còn nhỏ anh nó an tĩnh nghe lời hơn nhiều.
Tần Nguyên mói hai tuổi đã bắt đầu học cách chăm sóc các em, em gái không ăn cơm, nó ở một bên dỗ.
Lúc này uy nghiêm của anh trai Tần Nguyên còn chưa hiển hiện ra, Tần Y căn bản không nghe nó, tiếp tục rầm rì, không biết đang hừ cái gì.
“Em gái, mau ăn cơm.” Tần Nguyên vây quanh nó, trong miệng nhắc mãi không ngừng, còn cầm thìa để ở bên miệng em gái.
Đại khái em gái cảm thấy phiền, vung tay lên, thìa bay ra, cơm bên trong cũng đổ
Tần Nguyên không vui, chạy đến trước mặt Lộ Lê mách, “Cha, em gái không chịu ăn cơm.”
Lộ Lê cũng không cho nó ăn được, lúc nãy định cho con gái ăn trước, giải quyết phiền toái trước, kết quả nó sống chết không ngoan ngoãn lại, đành phải cho đứa em trai tuổi nhỏ đã vô cùng lãnh khốc, lúc nên ăn sẽ ăn, lúc nên uống sẽ uống ăn trước.
Lúc con trai nhỏ ăn cơm cũng lạnh mặt, tuy nhiên chỉ cần Lộ Lê đưa thìa đến bên miệng nó, miệng nhỏ sẽ tự động mở ra, xụ mặt cũng phải ăn no mới có sức làm.
Lộ Lê đặc biệt thích con trai nhỏ ‘ ngoan ngoãn ‘, nhất là khi nhìn nó lạnh mặt giống hệt Tần Vũ, cảm thấy vô cùng buồn cười.
Tuy nhiên cũng không thể mặc kệ con gái, vì thế vươn chân chạm vào Tần Vũ đang xem tin tức, “Con gái anh không chịu ăn cơm, anh cho nó ăn đi.”
Tần Vũ nhìn con gái đang ở dưới sô pha bò lên bò xuống, trêи mặt mất kiên nhẫn, Lộ Lê tiếp tục thúc giục, hắn mới gật gật. Soái Soái lập tức đưa đồ ăn lại cho hắn, vô cùng ân cần, “Phụ thân, đây là bữa tối của em.”
Tần Vũ trầm mặt tiếp nhận chén, Soái Soái buông tay chạy đến bên người cha, tránh ở phía sau cha nhìn phụ thân.
Phụ thân, thật đáng sợ.
Lộ Lê nhìn cảnh này rất muốn cười, tuy nhiên y nhịn xuống, tiếp tục thúc giục hắn, “Anh nhanh lên, đừng chờ gì nữa, con bé này đã ăn từ lúc 3 giờ, bây giờ đã 7 giờ rồi.”
Tần Vũ ném thìa xuống, cánh tay duỗi ra, nâng con gái từ trêи mặt đất lên đùi.
Đột nhiên bay lên không, con bé sửng sốt một chút, lập tức giãy giụa, trong miệng kêu nha nha nha không ngừng, muốn bò xuống từ trêи đùi hắn.
Tần Vũ muốn đè nó lại, lại sợ lực đạo quá lớn, làm nó thương, đến lúc đó Lộ Lê chắc chắn sẽ không vui, vô cùng bực bội, dứt khoát buông chén, nhấc con bé lên không trung, vẻ mặt âm u nhìn chằm chằm con gái, cũng không nói lời nào, đôi mắt lạnh băng đặc biệt đáng sợ.
Con bé càng giãy giụa càng yếu, chu miệng, đôi mắt ngập nước, cuối cùng oa một tiếng bật khóc.
Khóc một phút đồng hồ sau, phát hiện đối thủ thờ ơ, lập tức hiểu ra sách lược này không dùng được với người trước mắt, con bé lập tức dời mục tiêu, hốc mắt mang nước nhìn về phía cha, trông có vẻ nhu nhược đáng thương.
Trong nháy mắt Lộ Lê mềm lòng, nhưng mà, y nhịn xuống, “Khả Khả, con nghe lời, ngoan ngoãn ăn cơm, bằng không phụ thân con sẽ tức giận, khi tức giận rất đáng sợ, con cũng thấy rồi.”
Cha thương yêu mình nhất cũng mặc kệ mình, con bé quay đầu nhìn kẻ gọi là phụ thân này, héo tai rũ đầu, nước mắt nóng bỏng nhỏ giọt, nện trêи đùi Tần Vũ, quần ướt từng chút một.
Tần Vũ buông nó xuống, cầm lấy chén múc một thìa đưa đến miệng nó, thanh âm lạnh lẽo, “Ăn.”
Lộ Lê nhịn không được muốn bảo Tần Vũ dịu dàng một chút, thì con bé lại mở miệng ăn.
Tiếp đó, con bé cũng không dám quậy nữa, Tần Vũ đút nó ăn bao nhiêu, nó sẽ ăn mấy nhiêu, trong lúc đó không hề lộn xộn nữa, ngoan như ảo giác.
“Cha, phụ thân thật lợi hại, em gái ngoan ngoãn ăn cơm.” Soái Soái vừa kinh ngạc cảm thán vừa sùng bái nhìn phụ thân cao lớn.
“Phụ thân con lúc nào cũng vô cùng lợi hại, sau khi trưởng thành con cũng phải lợi hại như vậy.” Lộ Lê nói xong lại bổ sung một câu, “Tính cách thì đừng giống phụ thân.”
“Con cũng muốn trở thành người lợi hại như phụ thân.” Soái Soái gật gật đầu.
Lộ Lê sờ sờ đầu nó, “Ngoan.”
Tần Vũ cho ăn hiệu suất rất cao, Lộ Lê vốn dĩ đã cho ăn trước, nhưng vẫn bị đuổi kịp, hai đứa nhỏ cơm nước xong là bắt đầu mệt.
Buổi chiều ba giờ mấy đứa nhỏ ăn cơm xong, đến bây giờ còn chưa ngủ, con gái tinh lực tràn đầy cũng bắt đầu nghiêng đầu.
Lộ Lê và Tần Vũ mỗi người ôm một đứa đến phòng cách vách họ.
Từ khi có Soái Soái, phòng trống cách vách đổi thành phòng cho trẻ em, có cặp sinh đôi long phượng, từ đầu là ngủ cùng Lộ Lê, bây giờ Tần Vũ đã trở lại, bọn nó cũng nên đổi chỗ, tạm thời ngủ chung phòng với anh trai.
Ngày mai lại đổi một phòng khác cho hai đứa, miễn cho nửa đêm anh trai bị em gái đánh thức, con trai nhỏ tỉnh lại đều an an tĩnh tĩnh nhìn chị quậy phá.
An trí xong hai đứa, lại an bài một người hầu ở bên trong trông nom, Lộ Lê dỗ con trai lớn ngủ mới trở về phòng.
Lúc đang tắm Tần Vũ xông vào, hai người ở trong phòng tắm làm một lần, lại tiếp tục chiến đấu trêи giường, làm đến nửa đêm, Tần Vũ mới buông tha y, cảm giác cách vách có thanh âm, Lộ Lê muốn dậy đi xem, lại bị ấn về giường, cái thứ phát tiết xong vẫn ngo ngoe rục rịch như cũ chọc vào người y, như đang cảnh cáo, nếu còn có tinh lực, vậy lại đến một phát.
Trong nháy mắt Lộ Lê tiến vào trạng thái ngủ say.
Sáng ngày hôm sau, Lộ Lê vẫn dậy đúng giờ, đang chuẩn bị cùng Tần Vũ đến hoa viên chạy bộ, Soái Soái cũng ngủ dậy, nhìn bọn họ muốn chạy bộ, nó cũng muốn đi.
Cha con ba người từ cổng lớn bắt đầu chạy, Tần Vũ bước nhanh, chỉ chốc lát bọn họ đã chậm hơn hắn một quãng xa, hắn cũng không chờ bọn họ, tự chạy một mình.
Vì Lộ Lê phối hợp với tốc độ của Soái Soái, chỉ có thể chậm rãi chạy, trong chốc lát, cảm giác phía sau có một trận gió thổi tới, hai cha con quay đầu lại thì nhìn thấy Tần Vũ chạy tới, mới qua chưa được bao lâu, cũng may, y đã quen với tốc độ của Tần Vũ.
Sau đó, Tần Vũ luôn duy trì cách hai mươi mấy giây chạy qua người bọn, rồi lại nhanh chóng biến mất.
Một giờ sau, con trai lớn chạy thở hồng hộc, Lộ Lê cũng không chạy nữa, hai người trở lại phòng khách, lúc này Tần Vũ đã trở về, đang ở trêи bàn ăn.
Hai đứa em cũng đã tỉnh, được người hầu bế xuống.
Tần quản gia bảo phòng bếp xếp đồ ăn cho bọn họ, Lộ Lê cho con trai nhỏ ăn như cũ, con gái lại giao cho Tần Vũ.
Vừa đến trước mặt Tần Vũ, con gái an tĩnh như gà, chờ ăn xong bữa sáng, lập tức gấp không chờ nổi bò đi.
Đúng là vật này khắc vật kia, bất luận kẻ nào tới trước mặt Tần Vũ, đều sẽ ngoan ngoãn vô cùng, Lộ Lê nghĩ thầm, về sau Tần Vũ chính là pháp bảo để đối phó với con gái.
“Lát nữa anh phải đến vương cung.” Tần Vũ chờ y ăn xong mới nói.
“Vừa trở về đã phải đến vương cung?” Lộ Lê rút khăn giấy lau miệng, khó trách y tò mò, trước kia Tần Vũ trở về cũng không đến vương cung.
Tần Vũ ừ một tiếng.
Lộ Lê hỏi: “Đến vương cung làm gì?”
Tần Vũ nói: “Quốc vương tìm anh, đại khái muốn hỏi việc hành tinh Giant, việc này cũng liên quan đến Solo đế quốc.”
“Hóa ra là như vậy.”
Tần Vũ đến vương cung, Lộ Lê đành phải ở nhà cùng ba đứa nhỏ, phụ thân đáng sợ vừa đi, đứa thứ hai lập tức quậy vô cùng, bị Lộ Lê uy hϊế͙p͙ sau này sẽ đưa con bé cho phụ thân trông, con bé mới an tĩnh một chút.
Đứa thứ ba đặc biệt ngoan, tự mình một bên chơi, một bên phóng khí lạnh, đứa thứ hai cảm thấy nó rất giống phụ thân, không thích chơi với nó, túm lấy đứa lớn đến một bên chơi, còn cố ý ở trước mặt nó khoe có người chơi cùng, đứa thứ ba hoàn toàn xem thường.
Lộ Lê cảm thấy quan sát ba đứa hằng ngày đã đủ hết một buổi sáng.
Tần Vũ đến vương cung trực tiếp đến gặp quốc vương bệ hạ, trêи đường gặp Brian, Brian nói với hắn quốc vương triệu kiến hắn là bởi vì Bob nói vài lời không nên nói, bảo hắn chuẩn bị tâm lý, phụ vương có khả năng sẽ mượn cơ hội nói gì đó. Khi gặp quốc vương bệ hạ, Bob cũng ở đây, trước khi hắn đến hai cha con không biết đã nói gì, quốc vương trông rất nghiêm túc, chờ hắn đi vào mới mở miệng.
“Tần Vũ, lần này hành động ở hành tình Giant, ngươi hẳn phải nói với ta trước mới đúng.” Quốc vương không lộ ra vẻ mặt ôn hoà thường ngày, mở miệng chất vấn.
“Việc này rất trọng đại, người nên biết càng ít càng tốt.” Tần Vũ nhìn chằm chằm quốc vương bệ hạ, trong ánh mắt không có chút tình cảm nào, chỉ có lạnh
nhạt việc công xử theo phép công.
Quốc vương không thích nhìn thẳng vào hắn, cảm thấy hắn như cỗ máy lạnh băng, “Vậy ngươi cũng nên nói một tiếng với ta, hành tinh Giant bất đồng với La Tử tinh.”
Tần Vũ không có kiên nhẫn nghe đống đạo đức giả như thật đó, “Sau lưng thế lực buôn người Thiên Long không đơn giản, người phía sau màn là người cầm quyền ở tinh hệ nào đó, thiết lập rất nhiều cứ điểm ở R tinh hệ, bồi dưỡng những kẻ bị bắt cóc để xếp vào các vị trí quan trọng ở Vinh Diệu đế quốc, nếu không thể đào ra bọn chúng ra, tương lai sẽ tạo thành hậu quả không thể vãn hồi với Vinh Diệu đế quốc.”
Quốc vương cả kinh, nghĩ lúc trước Tần nguyên soái bắt được những kẻ ẩn núp ở bộ chính trị, đối phương giấu mình nhiều năm như vậy, sở dĩ không bị phát hiện, là bởi vì người nọ là người R tinh hệ, gia thế trong sạch, không có vết nhơ.
Nếu người như vậy còn rất nhiều, có khả năng đều được đế quốc xem trọng, ủy nhiệm những chức vụ quan trọng, thậm chí, vương cung cũng có người bọn họ, nếu thật sự như vậy, một khi ngày nào đó bùng nổ, ảnh hưởng rung chuyển có thể tưởng tượng ra. Suy nghĩ cho an toàn của chính mình, quốc vương ban đầu định dằn mặt lại biến thành ủng hộ, tỏ vẻ Tần Vũ cứ thoải mái mà làm.
“Phụ vương, không phải ngài muốn cảnh cáo hắn sao?” Tần Vũ vừa đi, Bob lúc nãy không chen miệng vào được không thoải mái hỏi.
“Tần Vũ nói cũng không sai, con đã quên rồi sao, em thứ tư của con sở dĩ bị châm ngòi chuốc thuốc cho dì con, vì bị kẻ nào không biết lừa gạt xúi giục mới có thể phạm phải sai lầm như vậy, ai biết người như vậy còn ở vương cung hay không, Tần Vũ làm như vậy cũng được, ít nhất có thể bảo đảm chúng ta an toàn.” Ở điểm này, quốc vương vẫn ỷ lại vào Tần Vũ, năng lực của hắn rất giỏi.
Mười ngày sau, Tần Sương rốt cuộc đã trở lại từ hành tinh Giant.
Hành tinh Giant hợp nhất không khó như trong tưởng tượng, bởi vì nơi đó là đại bản doanh của Thiên Long trêи R tinh hệ, trêи tinh cầu chỉ có thế lực của đại mỹ nhân, còn lại chín phần mười là cư dân bản địa của tinh cầu, một đám người khổng lồ cao hơn ba mét.
Đừng nhìn bọn họ cao, bọn họ đều không phải phần tử hiếu chiến, vì Phù Cừ và bọn họ nước giếng không phạm nước sông, cho nên hai bên vẫn chưa phát sinh xung đột.
Biết được quân đội đế quốc muốn quản lí hành tinh Giant, đám người khổng lồ cảm thấy cũng chẳng khác gì khi Phù Cừ quản lý tinh cầu này, cho nên không phản kháng, người giao tiếp vừa đến, Tần Sương chạy ngay về “Em mệt muốn chết, em đã nói loại việc này không thích hợp để em làm, đúng là lao động số khổ, lúc trước ở hành tinh Giant sướиɠ hơn nhiều, ăn ngon uống tốt, còn có thể đùa giỡn mỹ nhân.” Tần Sương vừa về đến nhà đã rót mình hai cốc nước.
“Mỹ nhân gì, không phải là nữ đầu mục của Thiên Long chứ?” Lộ Lê mơ hồ nghe thấy Tần Vũ nhắc tới, nhưng tình huống đại khái không hiểu biết rõ lắm.
“Chính là cô ta, lớn lên rất đẹp, anh cả sai em giả vờ làm Vu Thiên Minh tiếp cận cô ta, còn phải giống tên háo sắc biến thái nhìn thấy đại mỹ nữ thì hai mắt sáng lên, đầu óc toàn là kéo người lên giường.” Cho dù đã lĩnh hội, Tần Sương cũng không thể lý giải những kẻ nhìn thấy mỹ nữ là đi không nổi.
Lộ Lê trêu ghẹo: “Có mỹ nữ cho em chạm vào, cho em nhìn ngắm, còn không hài lòng?”
“Chị dâu, đó là mỹ nhân rắn rết đó, lại nói cô ta không chỉ tiếp mình em, tâm tư gì cũng chẳng còn, có đẹp cũng không được, tuy nhiên nói thật, người xác thật rất đẹp, cô ta là người phụ nữ đẹp nhất em gặp.”
Tần Sương làm vẻ mặt chỉ có thể hiểu ngầm, không thể nói thành lời.
“Thật sự đẹp như vậy sao?” Lộ Lê hơi hoài nghi.
“Là sự thật.” Tần Sương sợ y tức giận, lại giải thích một câu, “Đáng tiếc mỹ nhân cũng không chạy thoát khỏi mị lực của anh cả, tuy nhiên chị dâu cứ yên tâm, trước nay anh cả không thèm nhìn người phụ nữ kia.”
“Nữ đầu mục kia thích anh cả của em?” Thanh âm Lộ Lê cao lên.
Lúc này Tần Sương mới nhận ra mình vừa nói lỡ miệng.
Tần Nguyên mói hai tuổi đã bắt đầu học cách chăm sóc các em, em gái không ăn cơm, nó ở một bên dỗ.
Lúc này uy nghiêm của anh trai Tần Nguyên còn chưa hiển hiện ra, Tần Y căn bản không nghe nó, tiếp tục rầm rì, không biết đang hừ cái gì.
“Em gái, mau ăn cơm.” Tần Nguyên vây quanh nó, trong miệng nhắc mãi không ngừng, còn cầm thìa để ở bên miệng em gái.
Đại khái em gái cảm thấy phiền, vung tay lên, thìa bay ra, cơm bên trong cũng đổ
Tần Nguyên không vui, chạy đến trước mặt Lộ Lê mách, “Cha, em gái không chịu ăn cơm.”
Lộ Lê cũng không cho nó ăn được, lúc nãy định cho con gái ăn trước, giải quyết phiền toái trước, kết quả nó sống chết không ngoan ngoãn lại, đành phải cho đứa em trai tuổi nhỏ đã vô cùng lãnh khốc, lúc nên ăn sẽ ăn, lúc nên uống sẽ uống ăn trước.
Lúc con trai nhỏ ăn cơm cũng lạnh mặt, tuy nhiên chỉ cần Lộ Lê đưa thìa đến bên miệng nó, miệng nhỏ sẽ tự động mở ra, xụ mặt cũng phải ăn no mới có sức làm.
Lộ Lê đặc biệt thích con trai nhỏ ‘ ngoan ngoãn ‘, nhất là khi nhìn nó lạnh mặt giống hệt Tần Vũ, cảm thấy vô cùng buồn cười.
Tuy nhiên cũng không thể mặc kệ con gái, vì thế vươn chân chạm vào Tần Vũ đang xem tin tức, “Con gái anh không chịu ăn cơm, anh cho nó ăn đi.”
Tần Vũ nhìn con gái đang ở dưới sô pha bò lên bò xuống, trêи mặt mất kiên nhẫn, Lộ Lê tiếp tục thúc giục, hắn mới gật gật. Soái Soái lập tức đưa đồ ăn lại cho hắn, vô cùng ân cần, “Phụ thân, đây là bữa tối của em.”
Tần Vũ trầm mặt tiếp nhận chén, Soái Soái buông tay chạy đến bên người cha, tránh ở phía sau cha nhìn phụ thân.
Phụ thân, thật đáng sợ.
Lộ Lê nhìn cảnh này rất muốn cười, tuy nhiên y nhịn xuống, tiếp tục thúc giục hắn, “Anh nhanh lên, đừng chờ gì nữa, con bé này đã ăn từ lúc 3 giờ, bây giờ đã 7 giờ rồi.”
Tần Vũ ném thìa xuống, cánh tay duỗi ra, nâng con gái từ trêи mặt đất lên đùi.
Đột nhiên bay lên không, con bé sửng sốt một chút, lập tức giãy giụa, trong miệng kêu nha nha nha không ngừng, muốn bò xuống từ trêи đùi hắn.
Tần Vũ muốn đè nó lại, lại sợ lực đạo quá lớn, làm nó thương, đến lúc đó Lộ Lê chắc chắn sẽ không vui, vô cùng bực bội, dứt khoát buông chén, nhấc con bé lên không trung, vẻ mặt âm u nhìn chằm chằm con gái, cũng không nói lời nào, đôi mắt lạnh băng đặc biệt đáng sợ.
Con bé càng giãy giụa càng yếu, chu miệng, đôi mắt ngập nước, cuối cùng oa một tiếng bật khóc.
Khóc một phút đồng hồ sau, phát hiện đối thủ thờ ơ, lập tức hiểu ra sách lược này không dùng được với người trước mắt, con bé lập tức dời mục tiêu, hốc mắt mang nước nhìn về phía cha, trông có vẻ nhu nhược đáng thương.
Trong nháy mắt Lộ Lê mềm lòng, nhưng mà, y nhịn xuống, “Khả Khả, con nghe lời, ngoan ngoãn ăn cơm, bằng không phụ thân con sẽ tức giận, khi tức giận rất đáng sợ, con cũng thấy rồi.”
Cha thương yêu mình nhất cũng mặc kệ mình, con bé quay đầu nhìn kẻ gọi là phụ thân này, héo tai rũ đầu, nước mắt nóng bỏng nhỏ giọt, nện trêи đùi Tần Vũ, quần ướt từng chút một.
Tần Vũ buông nó xuống, cầm lấy chén múc một thìa đưa đến miệng nó, thanh âm lạnh lẽo, “Ăn.”
Lộ Lê nhịn không được muốn bảo Tần Vũ dịu dàng một chút, thì con bé lại mở miệng ăn.
Tiếp đó, con bé cũng không dám quậy nữa, Tần Vũ đút nó ăn bao nhiêu, nó sẽ ăn mấy nhiêu, trong lúc đó không hề lộn xộn nữa, ngoan như ảo giác.
“Cha, phụ thân thật lợi hại, em gái ngoan ngoãn ăn cơm.” Soái Soái vừa kinh ngạc cảm thán vừa sùng bái nhìn phụ thân cao lớn.
“Phụ thân con lúc nào cũng vô cùng lợi hại, sau khi trưởng thành con cũng phải lợi hại như vậy.” Lộ Lê nói xong lại bổ sung một câu, “Tính cách thì đừng giống phụ thân.”
“Con cũng muốn trở thành người lợi hại như phụ thân.” Soái Soái gật gật đầu.
Lộ Lê sờ sờ đầu nó, “Ngoan.”
Tần Vũ cho ăn hiệu suất rất cao, Lộ Lê vốn dĩ đã cho ăn trước, nhưng vẫn bị đuổi kịp, hai đứa nhỏ cơm nước xong là bắt đầu mệt.
Buổi chiều ba giờ mấy đứa nhỏ ăn cơm xong, đến bây giờ còn chưa ngủ, con gái tinh lực tràn đầy cũng bắt đầu nghiêng đầu.
Lộ Lê và Tần Vũ mỗi người ôm một đứa đến phòng cách vách họ.
Từ khi có Soái Soái, phòng trống cách vách đổi thành phòng cho trẻ em, có cặp sinh đôi long phượng, từ đầu là ngủ cùng Lộ Lê, bây giờ Tần Vũ đã trở lại, bọn nó cũng nên đổi chỗ, tạm thời ngủ chung phòng với anh trai.
Ngày mai lại đổi một phòng khác cho hai đứa, miễn cho nửa đêm anh trai bị em gái đánh thức, con trai nhỏ tỉnh lại đều an an tĩnh tĩnh nhìn chị quậy phá.
An trí xong hai đứa, lại an bài một người hầu ở bên trong trông nom, Lộ Lê dỗ con trai lớn ngủ mới trở về phòng.
Lúc đang tắm Tần Vũ xông vào, hai người ở trong phòng tắm làm một lần, lại tiếp tục chiến đấu trêи giường, làm đến nửa đêm, Tần Vũ mới buông tha y, cảm giác cách vách có thanh âm, Lộ Lê muốn dậy đi xem, lại bị ấn về giường, cái thứ phát tiết xong vẫn ngo ngoe rục rịch như cũ chọc vào người y, như đang cảnh cáo, nếu còn có tinh lực, vậy lại đến một phát.
Trong nháy mắt Lộ Lê tiến vào trạng thái ngủ say.
Sáng ngày hôm sau, Lộ Lê vẫn dậy đúng giờ, đang chuẩn bị cùng Tần Vũ đến hoa viên chạy bộ, Soái Soái cũng ngủ dậy, nhìn bọn họ muốn chạy bộ, nó cũng muốn đi.
Cha con ba người từ cổng lớn bắt đầu chạy, Tần Vũ bước nhanh, chỉ chốc lát bọn họ đã chậm hơn hắn một quãng xa, hắn cũng không chờ bọn họ, tự chạy một mình.
Vì Lộ Lê phối hợp với tốc độ của Soái Soái, chỉ có thể chậm rãi chạy, trong chốc lát, cảm giác phía sau có một trận gió thổi tới, hai cha con quay đầu lại thì nhìn thấy Tần Vũ chạy tới, mới qua chưa được bao lâu, cũng may, y đã quen với tốc độ của Tần Vũ.
Sau đó, Tần Vũ luôn duy trì cách hai mươi mấy giây chạy qua người bọn, rồi lại nhanh chóng biến mất.
Một giờ sau, con trai lớn chạy thở hồng hộc, Lộ Lê cũng không chạy nữa, hai người trở lại phòng khách, lúc này Tần Vũ đã trở về, đang ở trêи bàn ăn.
Hai đứa em cũng đã tỉnh, được người hầu bế xuống.
Tần quản gia bảo phòng bếp xếp đồ ăn cho bọn họ, Lộ Lê cho con trai nhỏ ăn như cũ, con gái lại giao cho Tần Vũ.
Vừa đến trước mặt Tần Vũ, con gái an tĩnh như gà, chờ ăn xong bữa sáng, lập tức gấp không chờ nổi bò đi.
Đúng là vật này khắc vật kia, bất luận kẻ nào tới trước mặt Tần Vũ, đều sẽ ngoan ngoãn vô cùng, Lộ Lê nghĩ thầm, về sau Tần Vũ chính là pháp bảo để đối phó với con gái.
“Lát nữa anh phải đến vương cung.” Tần Vũ chờ y ăn xong mới nói.
“Vừa trở về đã phải đến vương cung?” Lộ Lê rút khăn giấy lau miệng, khó trách y tò mò, trước kia Tần Vũ trở về cũng không đến vương cung.
Tần Vũ ừ một tiếng.
Lộ Lê hỏi: “Đến vương cung làm gì?”
Tần Vũ nói: “Quốc vương tìm anh, đại khái muốn hỏi việc hành tinh Giant, việc này cũng liên quan đến Solo đế quốc.”
“Hóa ra là như vậy.”
Tần Vũ đến vương cung, Lộ Lê đành phải ở nhà cùng ba đứa nhỏ, phụ thân đáng sợ vừa đi, đứa thứ hai lập tức quậy vô cùng, bị Lộ Lê uy hϊế͙p͙ sau này sẽ đưa con bé cho phụ thân trông, con bé mới an tĩnh một chút.
Đứa thứ ba đặc biệt ngoan, tự mình một bên chơi, một bên phóng khí lạnh, đứa thứ hai cảm thấy nó rất giống phụ thân, không thích chơi với nó, túm lấy đứa lớn đến một bên chơi, còn cố ý ở trước mặt nó khoe có người chơi cùng, đứa thứ ba hoàn toàn xem thường.
Lộ Lê cảm thấy quan sát ba đứa hằng ngày đã đủ hết một buổi sáng.
Tần Vũ đến vương cung trực tiếp đến gặp quốc vương bệ hạ, trêи đường gặp Brian, Brian nói với hắn quốc vương triệu kiến hắn là bởi vì Bob nói vài lời không nên nói, bảo hắn chuẩn bị tâm lý, phụ vương có khả năng sẽ mượn cơ hội nói gì đó. Khi gặp quốc vương bệ hạ, Bob cũng ở đây, trước khi hắn đến hai cha con không biết đã nói gì, quốc vương trông rất nghiêm túc, chờ hắn đi vào mới mở miệng.
“Tần Vũ, lần này hành động ở hành tình Giant, ngươi hẳn phải nói với ta trước mới đúng.” Quốc vương không lộ ra vẻ mặt ôn hoà thường ngày, mở miệng chất vấn.
“Việc này rất trọng đại, người nên biết càng ít càng tốt.” Tần Vũ nhìn chằm chằm quốc vương bệ hạ, trong ánh mắt không có chút tình cảm nào, chỉ có lạnh
nhạt việc công xử theo phép công.
Quốc vương không thích nhìn thẳng vào hắn, cảm thấy hắn như cỗ máy lạnh băng, “Vậy ngươi cũng nên nói một tiếng với ta, hành tinh Giant bất đồng với La Tử tinh.”
Tần Vũ không có kiên nhẫn nghe đống đạo đức giả như thật đó, “Sau lưng thế lực buôn người Thiên Long không đơn giản, người phía sau màn là người cầm quyền ở tinh hệ nào đó, thiết lập rất nhiều cứ điểm ở R tinh hệ, bồi dưỡng những kẻ bị bắt cóc để xếp vào các vị trí quan trọng ở Vinh Diệu đế quốc, nếu không thể đào ra bọn chúng ra, tương lai sẽ tạo thành hậu quả không thể vãn hồi với Vinh Diệu đế quốc.”
Quốc vương cả kinh, nghĩ lúc trước Tần nguyên soái bắt được những kẻ ẩn núp ở bộ chính trị, đối phương giấu mình nhiều năm như vậy, sở dĩ không bị phát hiện, là bởi vì người nọ là người R tinh hệ, gia thế trong sạch, không có vết nhơ.
Nếu người như vậy còn rất nhiều, có khả năng đều được đế quốc xem trọng, ủy nhiệm những chức vụ quan trọng, thậm chí, vương cung cũng có người bọn họ, nếu thật sự như vậy, một khi ngày nào đó bùng nổ, ảnh hưởng rung chuyển có thể tưởng tượng ra. Suy nghĩ cho an toàn của chính mình, quốc vương ban đầu định dằn mặt lại biến thành ủng hộ, tỏ vẻ Tần Vũ cứ thoải mái mà làm.
“Phụ vương, không phải ngài muốn cảnh cáo hắn sao?” Tần Vũ vừa đi, Bob lúc nãy không chen miệng vào được không thoải mái hỏi.
“Tần Vũ nói cũng không sai, con đã quên rồi sao, em thứ tư của con sở dĩ bị châm ngòi chuốc thuốc cho dì con, vì bị kẻ nào không biết lừa gạt xúi giục mới có thể phạm phải sai lầm như vậy, ai biết người như vậy còn ở vương cung hay không, Tần Vũ làm như vậy cũng được, ít nhất có thể bảo đảm chúng ta an toàn.” Ở điểm này, quốc vương vẫn ỷ lại vào Tần Vũ, năng lực của hắn rất giỏi.
Mười ngày sau, Tần Sương rốt cuộc đã trở lại từ hành tinh Giant.
Hành tinh Giant hợp nhất không khó như trong tưởng tượng, bởi vì nơi đó là đại bản doanh của Thiên Long trêи R tinh hệ, trêи tinh cầu chỉ có thế lực của đại mỹ nhân, còn lại chín phần mười là cư dân bản địa của tinh cầu, một đám người khổng lồ cao hơn ba mét.
Đừng nhìn bọn họ cao, bọn họ đều không phải phần tử hiếu chiến, vì Phù Cừ và bọn họ nước giếng không phạm nước sông, cho nên hai bên vẫn chưa phát sinh xung đột.
Biết được quân đội đế quốc muốn quản lí hành tinh Giant, đám người khổng lồ cảm thấy cũng chẳng khác gì khi Phù Cừ quản lý tinh cầu này, cho nên không phản kháng, người giao tiếp vừa đến, Tần Sương chạy ngay về “Em mệt muốn chết, em đã nói loại việc này không thích hợp để em làm, đúng là lao động số khổ, lúc trước ở hành tinh Giant sướиɠ hơn nhiều, ăn ngon uống tốt, còn có thể đùa giỡn mỹ nhân.” Tần Sương vừa về đến nhà đã rót mình hai cốc nước.
“Mỹ nhân gì, không phải là nữ đầu mục của Thiên Long chứ?” Lộ Lê mơ hồ nghe thấy Tần Vũ nhắc tới, nhưng tình huống đại khái không hiểu biết rõ lắm.
“Chính là cô ta, lớn lên rất đẹp, anh cả sai em giả vờ làm Vu Thiên Minh tiếp cận cô ta, còn phải giống tên háo sắc biến thái nhìn thấy đại mỹ nữ thì hai mắt sáng lên, đầu óc toàn là kéo người lên giường.” Cho dù đã lĩnh hội, Tần Sương cũng không thể lý giải những kẻ nhìn thấy mỹ nữ là đi không nổi.
Lộ Lê trêu ghẹo: “Có mỹ nữ cho em chạm vào, cho em nhìn ngắm, còn không hài lòng?”
“Chị dâu, đó là mỹ nhân rắn rết đó, lại nói cô ta không chỉ tiếp mình em, tâm tư gì cũng chẳng còn, có đẹp cũng không được, tuy nhiên nói thật, người xác thật rất đẹp, cô ta là người phụ nữ đẹp nhất em gặp.”
Tần Sương làm vẻ mặt chỉ có thể hiểu ngầm, không thể nói thành lời.
“Thật sự đẹp như vậy sao?” Lộ Lê hơi hoài nghi.
“Là sự thật.” Tần Sương sợ y tức giận, lại giải thích một câu, “Đáng tiếc mỹ nhân cũng không chạy thoát khỏi mị lực của anh cả, tuy nhiên chị dâu cứ yên tâm, trước nay anh cả không thèm nhìn người phụ nữ kia.”
“Nữ đầu mục kia thích anh cả của em?” Thanh âm Lộ Lê cao lên.
Lúc này Tần Sương mới nhận ra mình vừa nói lỡ miệng.
/298
|