Hứa Duy Cảnh rất nhanh liền khôi phục lại trạng thái bình thường, nàng liền đẩy nhẹ Trầm Vĩnh Lan một cái, ý bảo nàng thời điểm hiện tại không phải là lúc lưu tâm.
Trầm Vĩnh Lan thấy Hứa Duy Cảnh nhanh chóng khôi phục lại thái độ bình thường, nàng cũng áp chế sự khó chịu chua xót ở trong lòng, dù sao bản thân mình hiện tại cũng không có mối quan hệ gì để thấy khó chịu, huống hồ Trầm Lạc Phù đại khái còn không hiểu được tâm tình của An Nhã Uẩn dành cho mình.
Hứa Duy Cảnh thấy Trầm Vĩnh Lan sắc mặt đã khá hơn nhiều thì mới tiến lại phía An Nhã Uẩn và Trầm Lạc Phù chào hỏi.
“Thật là trùng hợp, hai người cũng ở đây!” Hứa Duy Cảnh cười nói, coi như bản thân mình vô tình gặp phải.
An Nhã Uẩn nhìn thấy Hứa Duy Cảnh cùng Trầm Vĩnh Lan xuất hiện liền cảm thấy hai người này giống như thêm hai cái bóng đèn, cực kỳ chướng mắt, lần trước cũng như thế lần này cũng như thế.
Trầm Lạc Phù cảm thấy xác suất gặp được Trầm Vĩnh Lan và Hứa Duy Cảnh rất cao, mới vài ngày trước và hôm nay cũng tình cờ gặp nhau được hai lần, thế nhưng nhìn cô cô nàng có vẽ như tâm trạng không được quá tốt, mặc dù khuôn mặt không nhìn thấy quá nhiều cảm xúc nhưng nàng vẫn cảm giác được áp suất không tốt tỏa ra từ người Trầm Vĩnh Lan, dù sao đi nữa cũng cùng nhau lớn lên, nàng đối với cô cô nàng coi như hỉ nộ ái ố đều rất hiểu rõ.
“Chào cô út và Hứa tiểu thư” Trầm Lạc Phù lịch sự đáp lời.
“Gọi Hứa tiểu thư thật là quá khách khí, lần trước không phải đã nói sao, cứ gọi ta là chị được rồi” Hứa Duy Cảnh đối với Trầm Lạc Phù vẫn một bộ dạng rất thân thiết.
Cô có quan hệ với cô cô ti gọi là chị dường như không tốt lắm đâu, thế nhưng Hứa Duy Cảnh cùng với chị họ là bạn bè, gọi bằng chị thì cũng không có gì là sai, tuy nhiên nàng cảm thấy Hứa Duy Cảnh tựa hồ rất coi trọng mối quan hệ với chị họ nàng.
“Uhm…” Nếu Hứa Duy Cảnh đã muốn như vậy Trầm Lạc Phù cũng không để tâm.
“Như vậy thì tốt rồi!” Hứa Duy Cảnh hướng Trầm Lạc Phù cười cực kỳ quyến rũ.
“Lạc Phù, cô ăn mặc xinh đẹp như vậy là chuẩn bị đi đâu à?” Trầm Vĩnh Lan không chú ý Hứa Duy Cảnh liền hướng đến Trầm Lạc Phù chọn mi hỏi.
“Bộ váy dạ hội này là chuẩn bị cho sinh nhật của ông ngoại thôi” Trầm Lạc Phù chân thực trả lời, nàng biết rõ đã giấu không được đành phải nói thật, đến lúc đó chỉ hy vọng Trầm Vĩnh Lan sẽ không nói lại với bà nội biết.
“À!” Trầm Vĩnh Lan không biết Trầm gia cùng An gia có xích mích gì, cho nên cũng không để trong lòng.
“Hai người cũng tới thử lễ phục sao?” An Nhã Uẩn hỏi, nàng luôn cảm thấy rằng hôm nay họ gặp mặt nhau quá là trùng hợp ngẫu nhiên. Nhưng lại cảm thấy các nàng không có lý do gì phải cố ý gặp mặt như vậy.
“Đúng vậy!” Hứa Duy Cảnh nói dối mặt không hề biến sắc, giả vờ giống như thực sự đến thử lễ phục dạ hội.
Trầm Vĩnh Lan bản thân vẫn phải đích thân chọn lễ phục, nàng chưa bao giờ cần người khác chọn lựa dùm, chính vì nàng rất tin tưởng cặp mắt thẩm mỹ của mình cho nên rất nhanh đã tìm cho mình một bộ lễ phục màu đen cực kỳ khêu gợi, sau đó liền nhanh tiến vào phòng thay đồ.
“Lạc Phù, cô đến giúp tôi khóa dây kéo một chút” Trầm Vĩnh Lan thanh âm từ phòng thay đồ truyền ra.
Trầm Lạc Phù thầm nghĩ, chuyện như thế này không phải là nên nhờ bạn gái mình làm sao? Nhưng mà người ta chỉ gọi đúng tên mình, Trầm Lạc Phù cũng đành chìu ý mà vào bên trong.
Trầm Lạc Phù vào phòng, đúng lúc vừa thấy một mảng lớn bóng lưng vô cùng khêu gợi của Trầm Vĩnh Lan lộ ra, nàng liền đi tới đứng sau lưng Trầm Vĩnh Lan kéo khóa lên, sau khi xong việc nàng chỉ muốn nhanh đi ra ngoài nhưng lại bị Trầm Vĩnh Lan kéo lại. Nàng còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Trầm Vĩnh Lan dùng thân thể áp chặt ở trên tường của phòng thay đồ, trên cơ bản phòng thay đồ không quá rộng rãi vì vậy càng khiến cho Trầm Lạc Phù cảm thấy có chút chật chội.
“Cô út…” Trầm Lạc Phù không hiểu Trầm Vĩnh Lan lúc này muốn làm cái gì, nàng chỉ cảm thấy thân thể của mình đang bị đè nặng, quá phận hơn là hai khối thịt mềm mại của Trầm Vĩnh Lan dường như cũng đang đè ép nàng, Trầm Lạc Phù không muốn để ý đến hai thỏa mềm mại kia thế nhưng hai luồng thịt ấy dường như không đàng hoàng vẫn cứ dán chặt ở trước mặt nàng, điều này làm cho Trầm Lạc Phù cảm giác rất khó chịu, cô cô nàng lúc này muốn làm cái gì đây? Nếu không phải sợ phát ra tiếng động quá lớn để người khác phát hiện ra thì Trầm Lạc Phù rất muốn dùng sức đẩy mạnh Trầm Vĩnh Lan ra.
“Cô không biết An Nhã Uẩn thích phụ nữ sao? Cô cùng với An Nhã Uẩn làm mấy chuyện thân mật như vậy cô không sợ nàng đối với cô có ý đồ sao?” Sợ người ở ngoài nghe được cho nên Trầm Vĩnh Lan dán thật gần đến lổ tai của Trầm Lạc Phụ nhẹ giọng chất vấn, lúc này hơi thở ấm áp phả vào tai Trầm Lạc Phù khiến Trầm Lạc Phù cảm giác lổ tai rất kỳ lạ, có một loại tê dại xuất hiện. Thế nhưng rất nhanh sau đó Trầm Lạc Phù bất chấp lổ tai nàng có truyền đến cảm giác gì khác thường đi nữa nàng cũng không muốn để ý vì hiện tại nàng bị những lời nói của Trầm Vĩnh Lan vừa rồi làm cho nàng cực kỳ sốc.
Chị họ cũng thích phụ nữ? Trầm Lạc Phù nghĩ đến biểu hiện vừa rồi của chị họ cùng với lúc trước quả nhiên đều rất quan tâm chăm sóc cho nàng, thật đúng là làm cho người ta phải suy nghĩ nhiều mà, bản thân Trầm Lạc Phù giờ phút này thật không biết nên phản ứng như thế nào, dù sao nàng đối với tin này thực sự cũng rất bất ngờ, nàng còn chưa nghĩ ra biện pháp để mà đối đáp lại với Trầm Vĩnh Lan.
Trầm Vĩnh Lan thấy Trầm Lạc Phù không có nhiều phản ứng, lẽ nào Trầm Lạc Phù đối với nữ nhân cũng không quá bài xích cảm giác? Nếu đã như vậy tại sao lại thân thiện với An Nhã Uẩn mà chẳng thiện cảm với mình, cái này gọi là trọng người ngoài hơn trọng người trong nhà. Trầm Vĩnh Lan dường như cũng quên mất, An Nhã Uẩn dù sao cũng là chị họ của Trầm Lạc Phù, vẫn là người trong nhà…
“Hay là, cô cũng muốn thưởng thức mùi vị của phụ nữ đây?” Trầm Vĩnh Lan kề sát tai Trầm Lạc Phù nói, Trầm Lạc Phù liền cảm giác tê dại khiến các lỗ chân lông dựng đứng lên, loại cảm giác này làm cho nàng thấy sợ hãi nhưng cũng đồng thời làm cho nàng lấy lại tinh thần, đại não của nàng ngay lập tức hoạt động lại bình thường.
Giờ phút này nàng và Trầm Vĩnh Lan ở cùng một chỗ với một tư thế mập mờ đã không nói, mà Trầm Vĩnh Lan còn kề quá sát ở lổ tai mình nói những lời nói không rõ ràng, không biết rõ Trầm Vĩnh Lan có phải hay không là đang cố ý? Chẳng lẽ Trầm Vĩnh Lan là muốn thử mình có hay không thích nữ nhân?
“Cho dù có như thế, chuyện này với cô út cũng không có quan hệ!” Trầm Lạc Phù né đầu sang một bên tránh đi hơi thở của Trầm Vĩnh Lan để lỗ tai của mình không sinh ra cảm giác kỳ quái như vừa rồi nữa.
“Cô thực sự thích An Nhã Uẩn? Nàng là chị họ của cô, cô không thể cùng nàng loạn luân!” Trầm Vĩnh Lan đoán ra được khả năng này nên tức khắc liền đưa ra ý kiến phản đối, mặc dù nàng phản đối rất hợp tình hợp lý nhưng nàng hoàn toàn quên rằng bản thân mình cũng có ý nghĩ muốn loạn luân, hơn nữa so với chị em họ thì còn muốn loạn luân hơn, điều này đúng là làm cho người ta khó chấp nhận được.
Trầm Lạc Phù nghe Trầm Vĩnh Lan nói vậy nàng liền thấy chị họ đối với mình rốt cuộc có phải hay không chỉ là có cảm tình, thật ra bản thân mình cũng không thể xác định được.. Tuy nhiên mình có thể xác định rõ ràng một điều rằng,chính là nàng tuyệt đối không có loại tình cảm đó đối với chị họ, vì vậy loạn luân hay cái gì đó nàng cũng không có khẩu vị nặng như vậy. Nếu có, thì có Trầm Vĩnh Lan mới không biết giới hạn mà nghĩ ra đi!
“Cô út yên tâm, tôi không thích phụ nữ, lại càng không có loạn luân!” Trầm Lạc Phù thể hiện rõ lập trường của mình và quả thật nàng cũng không quá thích hơi thở của Trầm Vĩnh Lan vây quanh mình, đồng thời cũng không thích Trầm Vĩnh Lan dùng ngực đè ép thân thể của nàng, càng ghét hơn việc Trầm Vĩnh Lan kề sát tai nàng nói chuyện để gây ra cảm giác kỳ lạ kia, cái gì mà mùi vị của nữ nhân, nàng mới không có hứng thú, nàng chính là muốn ngay lập tức thoát khỏi cái không gian của phòng thay đồ này.
“Uhm hũm!” Trầm Vĩnh Lan biết Trầm Lạc Phù đối với An Nhã Uẩn không có hứng thù liền có chút yên lòng, đồng thời cũng có chút mất mác
“Cô út có thể buông ra không?” Trầm Lạc Phù hỏi.
Trầm Vĩnh Lan lúc này mới không tình nguyện mà buông Trầm Lạc Phù ra.
Hứa Duy Cảnh thấy Trầm Vĩnh Lan nhờ Trầm Lạc Phù giúp đỡ liền như được gợi ý, vì vậy nàng cũng chọn một bộ dạ hội cũng khá phức tạp nếu một người mặc thì không thể nào mặc được, cần phải có sự hỗ trợ của người khác.
Vì thế khi tiền vào phòng thử y phục, Hứa Duy Cảnh đang lúc mặc bộ váy dạ hội liền tính toán gọi An Nhã Uẩn vào phòng thay đồ.
“An, cô có thể vào giúp tôi một chút không?” Hứa Duy Cảnh trong lúc thử y phục liền gọi.
An Nhã Uẩn không nghĩ muốn đi vào, nàng vốn định cho nhân viên cửa hàng vào giúp nhưng không biết có phải hay không Hứa Duy Cảnh rất mai mắn, nhân viên bán hàng ngay lập tức lại bị một khách hàng khác gọi đi, vì vậy An Nhã Uẩn cũng đành miễn cưỡng đi vào phòng thay đồ.
An Nhã Uẩn vừa đi vào liền trông thấy nữa phần trên của Hứa Duy Cảnh đều lộ ra. Không thể phủ nhận Hứa Duy Cảnh là một nữ nhân rất may mắn, điều này không thể nghi ngờ, mái tóc dài của Hứa Duy Cảnh dừng ở trước ngực vì vậy làm cho ngực nàng như ẩn như hiện cực kỳ gợi cảm, kia là khuôn mặt xinh đẹp cùng dáng người trước mặt mà An Nhã Uẩn đã rất quen thuộc. Thế nhưng giờ phút này nhìn Hứa Duy Cảnh vô cùng gợi cảm và quyển rũ khiến người khác phải xiêu lòng làm cho An Nhã Uẩn không được tự nhiên liền tránh đi tầm mắt của mình, tuy rằng nàng và Hứa Duy Cảnh cùng nhau lớn lên cũng là bạn tốt, xem như là quá quen thuộc không thể có khả năng gì có thể xảy ra được, tuy nhiên cả hai đều ở cùng một trường hợp là thích nữ nhân vì thế khi nhìn thấy đối phương lộ một nữa thân thể vẫn làm cho người khác không cảm thấy được tự nhiên, đặc biệt thân thể nữ nhân trước mắt quả thật rất mê hoặc lòng người, dù ở dưới tình huống nào cũng khiến người ta dễ dàng bị mê mị. An Nhã Uẩn đột nhiên nhớ lại, lần đầu tiên nàng nhìn thấy nữ nhân khác khỏa thân, cũng là nhìn thấy của Hứa Duy Cảnh, khi đó nàng và Hứa Duy Cảnh chỉ mới mười sáu tuổi, hai người cùng nhau đi tắm. Lúc ấy nàng mới thấy cơ thể của nữ nhân thực sự rất đẹp, dường như bắt đầu vào thời điểm ấy nàng đối với nữ nhân mới bắt đầu có hứng thú. Lúc này An Nhã Uẩn liền hoảng hốt khi thấy lại cảnh tượng của mười mấy năm trước với cảnh tượng hiện lên ở trước mắt làm cho nàng nhớ lại nàng và Hứa Duy Cảnh khi ấy cũng rất mập mờ.
Khi đó Hứa Duy Cảnh dáng vẽ thực sự rất ngây ngô, hoàn toàn không giống như với hiện tại đã trưởng thành và đầy gợi cảm như vậy. Nàng cũng nhớ,lúc đó Hứa Duy Cảnh đã chủ động kéo tay của mình đặt lên nơi mềm mại xinh đẹp kia, còn hướng dẫn mình trên cơ thể phụ nữ phải vuốt ve những chỗ nào. An Nhã Uẩn thực sự không hiểu sao bản thân mình đột nhiên lại nhớ tới những hồi ức ấy, cảnh tượng này hiển nhiên đã bị nàng quên đi mười mấy năm…An Nhã Uẩn liền lắc đầu, đem hồi ức trong đầu quăng đi, nàng thực sự không nên nhớ tới những điều ấy, nàng hiện tại hơn ai hết nên quý trọng bảo bối Trầm Lạc Phù, Hứa Duy Cảnh cho tới bây giờ không hơn không kém chỉ nên thích hợp làm bằng hữu.
Hứa Duy Cảnh thấy An Nhã Uẩn hoảng hốt, nàng thật sự cảm thấy thất vọng, nói như thế nào bản thân mình cũng là một mỹ nhân, An Nhã Uẩn không bị cám dỗ thì thôi lại còn như thế mà không để ý. Chẳng lẽ gần đây bản thân mình sức quyến rũ đã giảm đi, Trầm Vĩnh Lan ở trên giường cũng nghĩ tới người khác, nàng coi như bị đả kích đi thế nhưng bao nhiêu năm nay nàng đều cố gắng không dụ dỗ câu dẫn người khác, vất vã lắm mới được một cơ hội đối với An Nhã Uẩn mà câu dẫn, thế nhưng lúc này nàng cũng không để ý tới, thực sự làm cho nàng bực bội a! Vậy mà liền một cái gặp mặt Trầm Lạc Phù liền bị mê hoặc, được rồi, Hứa Duy Cảnh thừa nhận hiện tại bản thân mình đối với Trầm Lạc Phù rất là hâm mộ, nói đúng hơn là ghen tị, chính xác nữa là ghét a!
Vì thế lại một lần nữa Trầm Lạc Phù vô tội bị trúng đạn rồi.
Trầm Vĩnh Lan thấy Hứa Duy Cảnh nhanh chóng khôi phục lại thái độ bình thường, nàng cũng áp chế sự khó chịu chua xót ở trong lòng, dù sao bản thân mình hiện tại cũng không có mối quan hệ gì để thấy khó chịu, huống hồ Trầm Lạc Phù đại khái còn không hiểu được tâm tình của An Nhã Uẩn dành cho mình.
Hứa Duy Cảnh thấy Trầm Vĩnh Lan sắc mặt đã khá hơn nhiều thì mới tiến lại phía An Nhã Uẩn và Trầm Lạc Phù chào hỏi.
“Thật là trùng hợp, hai người cũng ở đây!” Hứa Duy Cảnh cười nói, coi như bản thân mình vô tình gặp phải.
An Nhã Uẩn nhìn thấy Hứa Duy Cảnh cùng Trầm Vĩnh Lan xuất hiện liền cảm thấy hai người này giống như thêm hai cái bóng đèn, cực kỳ chướng mắt, lần trước cũng như thế lần này cũng như thế.
Trầm Lạc Phù cảm thấy xác suất gặp được Trầm Vĩnh Lan và Hứa Duy Cảnh rất cao, mới vài ngày trước và hôm nay cũng tình cờ gặp nhau được hai lần, thế nhưng nhìn cô cô nàng có vẽ như tâm trạng không được quá tốt, mặc dù khuôn mặt không nhìn thấy quá nhiều cảm xúc nhưng nàng vẫn cảm giác được áp suất không tốt tỏa ra từ người Trầm Vĩnh Lan, dù sao đi nữa cũng cùng nhau lớn lên, nàng đối với cô cô nàng coi như hỉ nộ ái ố đều rất hiểu rõ.
“Chào cô út và Hứa tiểu thư” Trầm Lạc Phù lịch sự đáp lời.
“Gọi Hứa tiểu thư thật là quá khách khí, lần trước không phải đã nói sao, cứ gọi ta là chị được rồi” Hứa Duy Cảnh đối với Trầm Lạc Phù vẫn một bộ dạng rất thân thiết.
Cô có quan hệ với cô cô ti gọi là chị dường như không tốt lắm đâu, thế nhưng Hứa Duy Cảnh cùng với chị họ là bạn bè, gọi bằng chị thì cũng không có gì là sai, tuy nhiên nàng cảm thấy Hứa Duy Cảnh tựa hồ rất coi trọng mối quan hệ với chị họ nàng.
“Uhm…” Nếu Hứa Duy Cảnh đã muốn như vậy Trầm Lạc Phù cũng không để tâm.
“Như vậy thì tốt rồi!” Hứa Duy Cảnh hướng Trầm Lạc Phù cười cực kỳ quyến rũ.
“Lạc Phù, cô ăn mặc xinh đẹp như vậy là chuẩn bị đi đâu à?” Trầm Vĩnh Lan không chú ý Hứa Duy Cảnh liền hướng đến Trầm Lạc Phù chọn mi hỏi.
“Bộ váy dạ hội này là chuẩn bị cho sinh nhật của ông ngoại thôi” Trầm Lạc Phù chân thực trả lời, nàng biết rõ đã giấu không được đành phải nói thật, đến lúc đó chỉ hy vọng Trầm Vĩnh Lan sẽ không nói lại với bà nội biết.
“À!” Trầm Vĩnh Lan không biết Trầm gia cùng An gia có xích mích gì, cho nên cũng không để trong lòng.
“Hai người cũng tới thử lễ phục sao?” An Nhã Uẩn hỏi, nàng luôn cảm thấy rằng hôm nay họ gặp mặt nhau quá là trùng hợp ngẫu nhiên. Nhưng lại cảm thấy các nàng không có lý do gì phải cố ý gặp mặt như vậy.
“Đúng vậy!” Hứa Duy Cảnh nói dối mặt không hề biến sắc, giả vờ giống như thực sự đến thử lễ phục dạ hội.
Trầm Vĩnh Lan bản thân vẫn phải đích thân chọn lễ phục, nàng chưa bao giờ cần người khác chọn lựa dùm, chính vì nàng rất tin tưởng cặp mắt thẩm mỹ của mình cho nên rất nhanh đã tìm cho mình một bộ lễ phục màu đen cực kỳ khêu gợi, sau đó liền nhanh tiến vào phòng thay đồ.
“Lạc Phù, cô đến giúp tôi khóa dây kéo một chút” Trầm Vĩnh Lan thanh âm từ phòng thay đồ truyền ra.
Trầm Lạc Phù thầm nghĩ, chuyện như thế này không phải là nên nhờ bạn gái mình làm sao? Nhưng mà người ta chỉ gọi đúng tên mình, Trầm Lạc Phù cũng đành chìu ý mà vào bên trong.
Trầm Lạc Phù vào phòng, đúng lúc vừa thấy một mảng lớn bóng lưng vô cùng khêu gợi của Trầm Vĩnh Lan lộ ra, nàng liền đi tới đứng sau lưng Trầm Vĩnh Lan kéo khóa lên, sau khi xong việc nàng chỉ muốn nhanh đi ra ngoài nhưng lại bị Trầm Vĩnh Lan kéo lại. Nàng còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Trầm Vĩnh Lan dùng thân thể áp chặt ở trên tường của phòng thay đồ, trên cơ bản phòng thay đồ không quá rộng rãi vì vậy càng khiến cho Trầm Lạc Phù cảm thấy có chút chật chội.
“Cô út…” Trầm Lạc Phù không hiểu Trầm Vĩnh Lan lúc này muốn làm cái gì, nàng chỉ cảm thấy thân thể của mình đang bị đè nặng, quá phận hơn là hai khối thịt mềm mại của Trầm Vĩnh Lan dường như cũng đang đè ép nàng, Trầm Lạc Phù không muốn để ý đến hai thỏa mềm mại kia thế nhưng hai luồng thịt ấy dường như không đàng hoàng vẫn cứ dán chặt ở trước mặt nàng, điều này làm cho Trầm Lạc Phù cảm giác rất khó chịu, cô cô nàng lúc này muốn làm cái gì đây? Nếu không phải sợ phát ra tiếng động quá lớn để người khác phát hiện ra thì Trầm Lạc Phù rất muốn dùng sức đẩy mạnh Trầm Vĩnh Lan ra.
“Cô không biết An Nhã Uẩn thích phụ nữ sao? Cô cùng với An Nhã Uẩn làm mấy chuyện thân mật như vậy cô không sợ nàng đối với cô có ý đồ sao?” Sợ người ở ngoài nghe được cho nên Trầm Vĩnh Lan dán thật gần đến lổ tai của Trầm Lạc Phụ nhẹ giọng chất vấn, lúc này hơi thở ấm áp phả vào tai Trầm Lạc Phù khiến Trầm Lạc Phù cảm giác lổ tai rất kỳ lạ, có một loại tê dại xuất hiện. Thế nhưng rất nhanh sau đó Trầm Lạc Phù bất chấp lổ tai nàng có truyền đến cảm giác gì khác thường đi nữa nàng cũng không muốn để ý vì hiện tại nàng bị những lời nói của Trầm Vĩnh Lan vừa rồi làm cho nàng cực kỳ sốc.
Chị họ cũng thích phụ nữ? Trầm Lạc Phù nghĩ đến biểu hiện vừa rồi của chị họ cùng với lúc trước quả nhiên đều rất quan tâm chăm sóc cho nàng, thật đúng là làm cho người ta phải suy nghĩ nhiều mà, bản thân Trầm Lạc Phù giờ phút này thật không biết nên phản ứng như thế nào, dù sao nàng đối với tin này thực sự cũng rất bất ngờ, nàng còn chưa nghĩ ra biện pháp để mà đối đáp lại với Trầm Vĩnh Lan.
Trầm Vĩnh Lan thấy Trầm Lạc Phù không có nhiều phản ứng, lẽ nào Trầm Lạc Phù đối với nữ nhân cũng không quá bài xích cảm giác? Nếu đã như vậy tại sao lại thân thiện với An Nhã Uẩn mà chẳng thiện cảm với mình, cái này gọi là trọng người ngoài hơn trọng người trong nhà. Trầm Vĩnh Lan dường như cũng quên mất, An Nhã Uẩn dù sao cũng là chị họ của Trầm Lạc Phù, vẫn là người trong nhà…
“Hay là, cô cũng muốn thưởng thức mùi vị của phụ nữ đây?” Trầm Vĩnh Lan kề sát tai Trầm Lạc Phù nói, Trầm Lạc Phù liền cảm giác tê dại khiến các lỗ chân lông dựng đứng lên, loại cảm giác này làm cho nàng thấy sợ hãi nhưng cũng đồng thời làm cho nàng lấy lại tinh thần, đại não của nàng ngay lập tức hoạt động lại bình thường.
Giờ phút này nàng và Trầm Vĩnh Lan ở cùng một chỗ với một tư thế mập mờ đã không nói, mà Trầm Vĩnh Lan còn kề quá sát ở lổ tai mình nói những lời nói không rõ ràng, không biết rõ Trầm Vĩnh Lan có phải hay không là đang cố ý? Chẳng lẽ Trầm Vĩnh Lan là muốn thử mình có hay không thích nữ nhân?
“Cho dù có như thế, chuyện này với cô út cũng không có quan hệ!” Trầm Lạc Phù né đầu sang một bên tránh đi hơi thở của Trầm Vĩnh Lan để lỗ tai của mình không sinh ra cảm giác kỳ quái như vừa rồi nữa.
“Cô thực sự thích An Nhã Uẩn? Nàng là chị họ của cô, cô không thể cùng nàng loạn luân!” Trầm Vĩnh Lan đoán ra được khả năng này nên tức khắc liền đưa ra ý kiến phản đối, mặc dù nàng phản đối rất hợp tình hợp lý nhưng nàng hoàn toàn quên rằng bản thân mình cũng có ý nghĩ muốn loạn luân, hơn nữa so với chị em họ thì còn muốn loạn luân hơn, điều này đúng là làm cho người ta khó chấp nhận được.
Trầm Lạc Phù nghe Trầm Vĩnh Lan nói vậy nàng liền thấy chị họ đối với mình rốt cuộc có phải hay không chỉ là có cảm tình, thật ra bản thân mình cũng không thể xác định được.. Tuy nhiên mình có thể xác định rõ ràng một điều rằng,chính là nàng tuyệt đối không có loại tình cảm đó đối với chị họ, vì vậy loạn luân hay cái gì đó nàng cũng không có khẩu vị nặng như vậy. Nếu có, thì có Trầm Vĩnh Lan mới không biết giới hạn mà nghĩ ra đi!
“Cô út yên tâm, tôi không thích phụ nữ, lại càng không có loạn luân!” Trầm Lạc Phù thể hiện rõ lập trường của mình và quả thật nàng cũng không quá thích hơi thở của Trầm Vĩnh Lan vây quanh mình, đồng thời cũng không thích Trầm Vĩnh Lan dùng ngực đè ép thân thể của nàng, càng ghét hơn việc Trầm Vĩnh Lan kề sát tai nàng nói chuyện để gây ra cảm giác kỳ lạ kia, cái gì mà mùi vị của nữ nhân, nàng mới không có hứng thú, nàng chính là muốn ngay lập tức thoát khỏi cái không gian của phòng thay đồ này.
“Uhm hũm!” Trầm Vĩnh Lan biết Trầm Lạc Phù đối với An Nhã Uẩn không có hứng thù liền có chút yên lòng, đồng thời cũng có chút mất mác
“Cô út có thể buông ra không?” Trầm Lạc Phù hỏi.
Trầm Vĩnh Lan lúc này mới không tình nguyện mà buông Trầm Lạc Phù ra.
Hứa Duy Cảnh thấy Trầm Vĩnh Lan nhờ Trầm Lạc Phù giúp đỡ liền như được gợi ý, vì vậy nàng cũng chọn một bộ dạ hội cũng khá phức tạp nếu một người mặc thì không thể nào mặc được, cần phải có sự hỗ trợ của người khác.
Vì thế khi tiền vào phòng thử y phục, Hứa Duy Cảnh đang lúc mặc bộ váy dạ hội liền tính toán gọi An Nhã Uẩn vào phòng thay đồ.
“An, cô có thể vào giúp tôi một chút không?” Hứa Duy Cảnh trong lúc thử y phục liền gọi.
An Nhã Uẩn không nghĩ muốn đi vào, nàng vốn định cho nhân viên cửa hàng vào giúp nhưng không biết có phải hay không Hứa Duy Cảnh rất mai mắn, nhân viên bán hàng ngay lập tức lại bị một khách hàng khác gọi đi, vì vậy An Nhã Uẩn cũng đành miễn cưỡng đi vào phòng thay đồ.
An Nhã Uẩn vừa đi vào liền trông thấy nữa phần trên của Hứa Duy Cảnh đều lộ ra. Không thể phủ nhận Hứa Duy Cảnh là một nữ nhân rất may mắn, điều này không thể nghi ngờ, mái tóc dài của Hứa Duy Cảnh dừng ở trước ngực vì vậy làm cho ngực nàng như ẩn như hiện cực kỳ gợi cảm, kia là khuôn mặt xinh đẹp cùng dáng người trước mặt mà An Nhã Uẩn đã rất quen thuộc. Thế nhưng giờ phút này nhìn Hứa Duy Cảnh vô cùng gợi cảm và quyển rũ khiến người khác phải xiêu lòng làm cho An Nhã Uẩn không được tự nhiên liền tránh đi tầm mắt của mình, tuy rằng nàng và Hứa Duy Cảnh cùng nhau lớn lên cũng là bạn tốt, xem như là quá quen thuộc không thể có khả năng gì có thể xảy ra được, tuy nhiên cả hai đều ở cùng một trường hợp là thích nữ nhân vì thế khi nhìn thấy đối phương lộ một nữa thân thể vẫn làm cho người khác không cảm thấy được tự nhiên, đặc biệt thân thể nữ nhân trước mắt quả thật rất mê hoặc lòng người, dù ở dưới tình huống nào cũng khiến người ta dễ dàng bị mê mị. An Nhã Uẩn đột nhiên nhớ lại, lần đầu tiên nàng nhìn thấy nữ nhân khác khỏa thân, cũng là nhìn thấy của Hứa Duy Cảnh, khi đó nàng và Hứa Duy Cảnh chỉ mới mười sáu tuổi, hai người cùng nhau đi tắm. Lúc ấy nàng mới thấy cơ thể của nữ nhân thực sự rất đẹp, dường như bắt đầu vào thời điểm ấy nàng đối với nữ nhân mới bắt đầu có hứng thú. Lúc này An Nhã Uẩn liền hoảng hốt khi thấy lại cảnh tượng của mười mấy năm trước với cảnh tượng hiện lên ở trước mắt làm cho nàng nhớ lại nàng và Hứa Duy Cảnh khi ấy cũng rất mập mờ.
Khi đó Hứa Duy Cảnh dáng vẽ thực sự rất ngây ngô, hoàn toàn không giống như với hiện tại đã trưởng thành và đầy gợi cảm như vậy. Nàng cũng nhớ,lúc đó Hứa Duy Cảnh đã chủ động kéo tay của mình đặt lên nơi mềm mại xinh đẹp kia, còn hướng dẫn mình trên cơ thể phụ nữ phải vuốt ve những chỗ nào. An Nhã Uẩn thực sự không hiểu sao bản thân mình đột nhiên lại nhớ tới những hồi ức ấy, cảnh tượng này hiển nhiên đã bị nàng quên đi mười mấy năm…An Nhã Uẩn liền lắc đầu, đem hồi ức trong đầu quăng đi, nàng thực sự không nên nhớ tới những điều ấy, nàng hiện tại hơn ai hết nên quý trọng bảo bối Trầm Lạc Phù, Hứa Duy Cảnh cho tới bây giờ không hơn không kém chỉ nên thích hợp làm bằng hữu.
Hứa Duy Cảnh thấy An Nhã Uẩn hoảng hốt, nàng thật sự cảm thấy thất vọng, nói như thế nào bản thân mình cũng là một mỹ nhân, An Nhã Uẩn không bị cám dỗ thì thôi lại còn như thế mà không để ý. Chẳng lẽ gần đây bản thân mình sức quyến rũ đã giảm đi, Trầm Vĩnh Lan ở trên giường cũng nghĩ tới người khác, nàng coi như bị đả kích đi thế nhưng bao nhiêu năm nay nàng đều cố gắng không dụ dỗ câu dẫn người khác, vất vã lắm mới được một cơ hội đối với An Nhã Uẩn mà câu dẫn, thế nhưng lúc này nàng cũng không để ý tới, thực sự làm cho nàng bực bội a! Vậy mà liền một cái gặp mặt Trầm Lạc Phù liền bị mê hoặc, được rồi, Hứa Duy Cảnh thừa nhận hiện tại bản thân mình đối với Trầm Lạc Phù rất là hâm mộ, nói đúng hơn là ghen tị, chính xác nữa là ghét a!
Vì thế lại một lần nữa Trầm Lạc Phù vô tội bị trúng đạn rồi.
/61
|