Tiên Long

Chương 51: Ngươi Tu Đạo Để Làm Gì?

/115


Ngươi tu đạo để làm gì?

Câu hỏi này, trong thoáng chốc như chuông cổ ngân vang trong đầu Lý Phàm. Trong một khắc này, dường như rất nhiều những kí ức xa xưa từ trong đầu hắn ùa về.

Một Lý gia vắng vẻ neo người, một người đàn ông nắm tay một đứa bé ba tuổi, ngẩng đầu nhìn trăng mà buồn bã thở dài.

Một đứa bé năm tuổi lao vào đánh nhau với một đám trẻ con cùng thôn, vì chúng nói nó là con hoang không có mẹ.

Một đêm tuyết rơi đầy trời, một đứa bé bảy tuổi được phụ thân dắt tới Băng gia. Cuối cùng ngơ ngác nhìn bóng lưng phụ thân bỏ đi mà nước mắt chảy dài.

Một thằng bé tám chín tuổi dắt tay một cô bé nhỏ hơn một chút, lao đi trong rừng tre mà cười vang lanh lảnh.

Một thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi miệt mài luyện võ thâu đêm để nghênh đón Băng gia gia tộc tỷ võ sáng ngày mai, vì hắn không muốn làm nàng phải thất vọng.

Mưa gió đầy trời, một thiếu niên mười sáu tuổi hướng tới thiếu nữ đối diện mà gào lên bi phẫn:

"Vì sao, vì sao làm như vậy với ta?"

Một thiếu niên hai hốc mắt trống rỗng, máu tươi chảy đầy mặt nằm trên nền đất lạnh giá, trái tim dường như đang tan ra từng mảnh.

Một thanh niên mười tám mười chín tuổi cả người đầy máu, cắn răng không để mình quỳ xuống trước mặt một nam tử đầu đội kim quan.

Tất cả, tất cả! Từ những ký ức thời niên thiếu tới những việc mới xảy ra cứ giống như từng bức tranh dần dần hiện lên trong đầu Lý Phàm.

Hắn chậm rãi đi ra cạnh mép núi, cúi đầu nhìn xuống khoảng không vô tận phía dưới, hai mắt ánh lên những tâm tình vô cùng phức tạp.

Có bi thương.

Có phẫn hận.

Nhưng càng nhiều nhất là không cam lòng.

Lý Phàm khẽ hít một hơi thật sâu, theo sau chậm rãi mở miệng:

"Ta tu đạo, là để dưới gầm trời này không còn kẻ nào có thể đạp lên đầu mình mà bước."

"Ta tu đạo, là để đạp phá tất cả những trở ngại trên con đường mình đi."

"Ta tu đạo, là để báo đáp khoái ý ân cừu, nhân sinh ân oán. Để có thể ngửa mặt lên trời mà cười to thống khoái."

"Ta tu đạo, là để thế nhân này biết Lý Phàm ta không phải là một kẻ nhu nhược, không phải một tên phế vật. Ta là một nam tử hán đội trời đạp đất. Ta sẽ dừng đôi bàn tay của mình mà chứng minh cho bọn chúng, những kẻ khinh thường nhục mạ ta biết:

Động tới Lý Phàm ta, chỉ có một kết cục.. chết!"

Lý Phàm càng nói càng lớn, tới cuối cùng gần như là ngẩng đầu nhìn trời mà gầm lên vang dội. Tiếng nói của hắn, như xuyên qua tầng tầng gió lạnh trên cao mà vang vọng trong không gian nơi này, mãi không tiêu tan.

Quy lão đứng đằng sau lẳng lặng nhìn bóng lưng thanh niên trước mặt, trong mắt ánh lên một tia thất vọng rất nhỏ nhưng cũng không hề lên tiếng, để mặc cho Lý Phàm tận tình phát tiết.

Một lúc lâu sau, Lý Phàm mới từ từ quay người lại, nhìn lão nhân đối diện mình chầm chậm mở miệng:

"Tiểu tử đã trả lời ba câu hỏi của tiền bối rồi. Hiện giờ đến phiên ta hỏi ngài được chứ?"

"Ngươi hỏi đi!"

Quy lão khẽ gật đầu, phất tay đáp.

"Thứ nhất, tại sao tiểu tử lại ở đây? Thứ hai, vì sao Càn Khôn Tháp này lại ở trên tay ta? Thứ ba, tiểu tử vẫn nhớ khi đó vốn bị tên Đồng Thánh kia giết chết rồi, là tiền bối đã cứu ta sao? Và cuối cùng cũng là quan trọng nhất, tiền bối rốt cuộc là ai?"

Lý Phàm nhìn chăm chăm lão nhân một lúc, theo sau tràm giọng hỏi. Bản thân hắn đến hiện tại đối với những điều trên còn rất nhiều nghi hoặc.

Quy lão nghe Lý Phàm hỏi cũng không vội vã trả lời. Lão đi đi lại lại một lúc, dường như đang suy nghĩ cẩn thận về những vấn đề này, cuối cùng mới từ từ mở miệng:

"Điều đầu tiên, ngươi ở tại đây là do ta sử dụng sức mạnh của Càn Khôn Tháp truyền tống đến. Thứ hai, Càn Khôn Tháp ở trên tay ngươi lý do rất đơn giản, vì ngươi hiện tại đã là chủ nhân của nó."

"Cái gì?"

Lý Phàm nghe đến đây không khỏi khiếp sợ. Càn Khôn Tháp là bảo vật thần kì bậc nào, hắn từng ở bên trong nó nên biết rất rõ ràng. Chưa nói tới còn có công dụng gì khác, chỉ tính riêng việc tạo ra được chín mươi chín giới trong suy nghĩ cũng đã là siêu việt bảo vật cấp bậc nguyên bảo rồi. Mà hiện tại lại nghe được tin tức chính mình mơ mơ màng màng đã trở thành chủ nhân của nó, làm hắn nhất thời lâm vào cảm giác giống như đang nằm mơ a!

"Không cần phải ngạc nhiên như vậy. Tiểu tử ngươi chiếm được Hưng Đạo Di Thư, vì vậy chắc cũng đã biết trong người mình có một chút huyết mạch của Việt Tộc?"

Quy lão khẽ mỉm cười, hứng thú hỏi lại Lý Phàm.

"Ân."

Lý Phàm gật gật đầu cũng không phủ nhận. Đối với lão nhân thần bí trước mặt làm sao biết được điều này, hắn cũng không quá nghi hoặc. Một người có bản lĩnh đưa mình truyền tống đi xa như vậy, hơn nữa còn bình yên thoát khỏi tay Đồng Thánh, sao có thể là một người bình thường được. Hắn lúc này còn có chút hoài nghi, lão nhân trước mặt này không phải là chủ nhân của Càn Khôn Tháp chứ? Vậy tại sao hiện giờ lại nói Càn Khôn Tháp đã là của mình?

Nhưng không đợi Lý Phàm suy nghĩ nhiều, Quy lão đã tiếp tục nói:

"Ha ha! Nếu như ngươi chỉ có huyết mạch Việt Tộc, vậy cũng chưa thể nhận chủ được bảo vật như Càn Khôn Tháp này. Nhưng mà công pháp tiểu tử ngươi tu luyện lại là Táng Thiên Thánh Pháp, điều này làm cho ngươi hoàn toàn phù hợp với yêu cầu nhận chủ của Càn Khôn Tháp, vì vậy đã thành công nhận chủ nó. Thực ra ngay từ lúc ngươi bước vào Càn Khôn Tháp là đã thành công nhận chủ bảo vật này rồi."

"Nhưng vì sao việc tiểu tử tu luyện Táng Thiên Thánh Pháp lại có thể nhận chủ được Càn Khôn Tháp?"

Lý Phàm nghi hoặc hỏi. Đối với điều này hắn vẫn chưa rõ ràng. Hơn nữa hắn còn một việc chưa dám hỏi là tại sao bản thân lại tự dưng có được Táng Thiên Thánh Pháp.

Quy lão hai mắt nhìn chăm chú Lý Phàm, giống như có thể đoán được suy nghĩ của hắn lúc này vì vậy cười cười nói:

"Vấn đề này hiện tại ngươi không cần biết, bởi vì nó quá xa vời với ngươi. Cả việc ngươi có được Táng Thiên Thánh Pháp cũng vậy, tương lai khi ngươi có tu vi cao hơn tất nhiên sẽ tự biết được, còn hiện tại đối với một người chưa đạt tới Tinh Thần Biến như ngươi thì dù ta có giải thích thì cũng chỉ là mộng ảo không không mà thôi, đối với ngươi không những không có tác dụng mà còn có hại."

Lý Phàm nghe vậy cũng đành bất đắc dĩ gật gật đầu, tuy hắn còn nhiều điều chưa hiểu rõ về vấn đề này nhưng cũng đành nuốt lại vào bụng mà thôi.

"Vậy còn về tên Đồng Thánh kia thì sao? Làm sao tiền bối lại cứu được ta thoát ra ngoài? Còn nữa rốt cuộc tiền bối là ai?"

Lý Phàm tiếp tục hỏi. Nếu không hỏi về Táng Thiên Thánh Pháp thì ít nhất cũng phải biết được trong thời gian mình hôn mê rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì a.

"Cái gì đồng thánh mà ngươi nói là tên tiểu tử Tinh Thần Biến đỉnh phong kia sao? Hừ! Thực sự là một tên tuổi trẻ càn rỡ, muốn dựa vào sức mình mà phá hủy Càn Khôn Tháp đoạt lấy bảo vật ở ba tầng cuối cùng, thật sự không biết lượng sức mình."

Quy lão khẽ hừ một tiếng, bộ dáng giống như rất khinh thường kẻ kia. Lão trầm trầm nói:

"Tên tiểu tử kia muốn hủy tháp đoạt bảo, bị ta sử dụng sức mạnh của Càn Khôn Tháp phản kích lại, đem bọn hắn đánh bay ra ngoài. Chỉ là Càn Khôn Tháp trước kia chưa có người nhận chủ, linh lực tích tụ được do tự thân hấp thu thiên địa nguyên khí là không nhiều, chỉ có thể đủ vận hành chín mươi chín giới trong tháp mà thôi. Vì vậy khi ta dùng tháp tấn công kẻ kia, cũng chỉ còn sót lại năng lượng đưa ngươi truyền tống đến đây. Mà tên kia tuy nói tu vi không ra gì nhưng dù sao cũng tiếp cận Hóa Thiên Biến, mà lúc đó Càn Khôn Tháp lại không có chủ nhân, uy năng giảm mạnh. Vì vậy cần phí rất nhiều linh lực mới có thể đem hắn đánh bay. Tới hiện giờ sau khi được ngươi nhận chủ Càn Khôn Tháp đã triệt để mất sạch linh lực, đành gắn trên bàn tay phải ngươi, từ từ khôi phục lại."

Quy lão chậm rãi nói một hồi, đem hết tình cảnh lúc đó diễn giải lại một lần.

"A! Hóa ra là như vậy a. Vậy ngài là... Hà! Chẳng nhẽ ngài là..."

Lý Phàm khẽ gật gật đầu ra vẻ đã hiểu. Nhưng bỗng nhiên hắn dường như nhớ tới điều gì đó, không khỏi thất thanh hô lên.

"Ngươi đoán đúng, lão phu không phải là chủ nhân trước kia của tháp mà là thứ mà các ngươi vẫn nói chỉ tồn tại trong truyền thuyết... Lão phu là khí linh của Càn Khôn Tháp."

Quy lão khẽ cười cười, nói ra một đáp án làm Lý Phàm trợn mắt há mồm.


/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status