Hắc y nam tử thầm mắng, nếu biết trước tình hình chưa thể nắm chắc được phần thắng thế này, chi bằng chuồn đi càng sớm càng tốt, không nên ở lại nơi này, lãng phí thời gian. Truyện Tiên Nghịch
Vương Lâm ánh mắt chợt lóe, vừa rồi kiếm vỡ xuất ra một đạo hàn quang lao thẳng vào người, còn ở trên không trung hắc hỏa cũng lấy hết sức rơi xuống, hắn phải lấy Sinh chi lạc ấn hóa thành ba tầng bảo vệ, mới có thể chống cự nổi lưỡng đạo thần thông kết hợp công kích.
Chỉ có điều, dù sao Hắc y nam tử cũng là tu sĩ Anh Biến hậu kỳ đại viên mãn, tu vi cao cường, tiên lực ngưng thật, Vương Lâm không thể sánh bằng. Lưỡng đạo thần thông cũng tuyệt đối không phải pháp thuật cũng tầm thường. Bởi vậy, tuy Vương Lâm chống cự được, nhưng ba đạo Sinh chi lạc ấn cũng có một đạo bị sụp đổ, tiêu tan không còn!
Sinh chi lạc ấn của Vương Lâm là bảo vật bảo hộ sinh mệnh. Hắn mưu khổ lâu như vậy cũng chỉ có được ba cái. Vậy mà bị Hắc y nam tử phá hủy mất một cái, với Vương Lâm mà nói, cực kì tiếc nuối. Nên lúc đó, mặt hắn đằng đằng sát khí.
Lúc này, nhìn thấy đối phương thất bại trở ra. Vương Lâm hai mắt chợt lóe ra một tia hàn quang, liền giẫm chân tại chỗ bay lên, tiếp tục truy kích. Tay phải hắn vỗ túi trữ vật, Côn Cực Tiên xuất hiện trên tay.
Vương Lâm cầm roi tiên trong tay truy kích, bỗng nhiên vung roi lên, rồi nghe thấy mấy tiếng kêu trong hư không truyền đến. Lập tức roi tiên kéo dài tựa như một con thuồng luồng màu đen, chạy dài hướng về phía Hắc y nam tử. Không gian bỗng chuyển động điên cuồng.
Hắc y nam tử sắc mặt âm trầm, xoay nhanh người, quay lại dùng tay phải chộp lấy roi tiên, miệng quát:
- Thật không biết phân biệt tốt xấu. Hôm nay La mỗ thay Tôn sư dạy thêm cho ngươi một bài học.
Hắn túm lấy roi tiên trong nháy mắt, năm ngón chụm lại. Lập tức, năm điểm đỏ xuất hiện, di động theo sự múa may tay phải của hắn, trông thật quỷ dị.
Lúc này, nếu nhìn từ xa, sẽ không còn thấy Hắc y nam tử mà chỉ còn thấy năm điểm màu đỏ di chuyển.
Rồi nhanh như chớp, cả năm điểm đồng loạt điên cuồng tiến thẳng về Côn Cực Tiên, bắt lấy roi tiên trong nháy mắt. Trên năm ngón tay của Hắc y nam tử phát ra những tuyến ánh sáng. Những ánh sáng này đan xen vào nhau liên tiếp, giống như tấm lưới năm sao Phong ấn.
- Cấm
Hắc y nam tử hô to.
Vương Lâm nhếch miệng lộ ra một tia cười lạnh, chẳng lo lắng gì về roi tiên, ngược lại còn bước chân lên đạp mạnh, thuấn di về phía Hắc y nam tử.
Ngay lúc Vương Lâm vừa thuấn di thì Hắc y nam tử cũng tiến tới bắt lấy roi tiên. Hắn còn chưa dứt tiếng gầm nhẹ, đã thấy từ đỉnh roi tiên xuất hiện một đạo hắc mang, nhanh như chớp bao phủ toàn bộ roi tiên.
Cùng lúc đó, hào quang màu đen kia lan tới tay phải Hắc y nam tử. Trong nháy mắt, Hắc y nam tử đột nhiên kêu thảm một tiếng, phía trên tay phải không ngờ truyền ra tiếng động, từng trận khói trắng từ đó phát ra.
Hắc y nam tử lập tức buông tay, mắt lộ vẻ khiếp sợ. Hắn biết rằng, huyết sắc ngũ sát của mình chính là chuyên dùng để chống lại cấm pháp, một khi sử dụng, chuyên để phong ấn pháp bảo của kẻ thù. Hắn tu đạo nhiều năm như vậy, khi sử dụng chưa hề có một lần sai lầm, lần này chính là lần đầu.
Hắn thầm nghĩ, không thể tiếp tục chiến đấu, vừa buông tay ra, ý định rút lui thật nhanh. Nhưng đúng lúc này, Côn Cực Tiên bỗng nhiên vung lên, lấy góc độ muời phần, phức tạp, quất mạnh. Ngay lập tức, một âm thanh trong trẻo vang lên, Hắc y nam tử lui ra phía sau, nhưng vẫn bị roi đánh trúng.
Roi vừa kéo xuống, Hắc y nam tử sắc mặt tái nhợt, hai mắt lộ ra hào quang kì dị.
- Pháp bảo chuyên đả thương nguyên thần !!
Hắc y nam tử thở sâu, không thể dừng lại, hắn tiếp tục lao ra. Chỉ có điều, khi hắn lui ra phía sau, trong hư không xuất hiện một trận vặn vẹo.Vương Lâm thuấn di mà đến, hoàn toàn đuổi kịp người này.
Hắc y nam tử ánh mắt chợt lóe, hừ lạnh một tiếng, liền há mồm phun ra một đạo khí đen. Hắc khí vừa bay ra, lập tức điên cuồng di chuyển, trực tiếp bao phủ quanh người của Vương Lâm.
Sau đó, hai mắt của Hắc y nam tử lập tức lóe lên, không có nửa giây dừng lại, hắn liền chui vào phía trong yêu linh khí lãng, nhanh chóng biến mất trong vô ảnh.
Vương Lâm vừa xuất hiện, liền bị Hắc y nam tử phun ra màn sương đen tràn ngập. Trong màn sương đen này ẩn chứa chất độc, Vương Lâm thần thức đảo qua, lập tức cảm giác được sự đau đớn.
Hắn không do dự, tay phải bấm tay niệm thần chú, trong miệng nhẹ thở:
- Phong
Lập tức một trận gió quái lạ không biết từ đâu xuất hiện, mây đen ùn ùn kéo đến, phá vỡ màn sương đen. Lỗ hổng này vừa xuất hiên liền lập tức khép kín lại, nhưng trong nháy mắt đó, Vương Lâm biến thành làn mây nhẹ, theo đó nhanh chóng lao ra.
Sau khi hiện ra, trong lòng hắn có chút kiêng nể đối với Hắc y nam tử. Người này pháp thuật vô cùng, hiển nhiên còn có pháp bảo chưa sử dụng. Sở dĩ rút đi là vì biết qua tên tuổi của mình, biết mình từng đánh một trận với tu sĩ Vấn Đỉnh, tuy thua nhưng có vô số pháp bảo.
“ Hắc y nam tử tuy không biết là người môn phái nào nhưng hắn có thể vào được nơi này, không chừng hắn là người ở Thiên Vận Tinh. Do vậy, hắn sẽ biết đã là đệ tử của Thiên Vận Tử thì ắt sẽ có pháp bảo bảo hộ sinh mệnh. Đây không phải là bí mật. Trong thâm tâm hắn chắc đã nhận ra thân phận của ta, hắn muốn giết ta không được nên mới tìm kế rút lui ” Vương Lâm thầm nghĩ trong đầu với rất nhiều câu hỏi. Truyện Tiên Nghịch
“Người này không thể lưu lại được.”Vương Lâm lóe lên tia hàn quang trong mắt, tiếp tục đuổi sát theo.
Hai người một trước một sau, trong đêm tối điên cuồng xuyên qua bên trong yêu linh khí lãng.
Càng chạy sâu vào trong Yêu linh khí lãng thì lại càng xuất hiện yêu linh vật cao cấp, có thể biến thành trăm nghìn vạn dạng. Tuy nhiên chỉ còn duy nhất chiếc sừng trên đỉnh đầu là không biến đổi.
Căn cứ vào số lượng sừng khác nhau này cũng thấy sức mạnh của yêu linh rất chêch lệch.
Chỗ mà Vương Lâm và Hắc y nam tử đang ở cũng không phải là ở trung tâm của yêu linh khí lãng, mà là ở bên rìa cho nên ở đây cấp bậc của yêu linh vật đều không phải là rất cao. Đây là nguyên nhân hắc y nam tử có thể sinh tồn ở đây để hấp thụ yêu lực.
Trên đường hai người rượt đuổi, thường xuyên có yêu linh vật biến ảo mà ra. Những yêu linh này không cao nên cứ xuất hiện là bị hai người giơ tay nhấc chân tiêu diệt sạch sẽ.
Mỗi một yêu linh bị tiêu diệt là một đạo yêu khí bị người chết hấp thu.
Truyện Tiên Nghịch
Hắc y nam tử đang chạy nhanh, bỗng chau mày, thân hình vặn qua một bên, giống như không có xương sống, trông thật quỷ dị. Đúng lúc này, một đạo hắc mang lóe ra sát ngay bên người y.
Hắc y nam tử hừ nhẹ một tiếng, khôi phục thân hình như bình thường, thần thức đảo qua thấy Vương Lâm đang đuổi theo sau.
“Thật là không biết tốt xấu ra sao, Vương Lâm bám sau giống như tủy nhập vào xương, thật là phiền toái. Nhất là khi hắn dùng loan đao, tốc độ quá nhanh. Nếu như ta không có sự chuẩn bị trước, e rằng đã ăn đủ. Nếu không chắc chắn rằng hắn có pháp bảo phòng thân, hôm nay ta đã không quản thân phận của hắn, nhất định sẽ giết chết hắn và nuốt yêu tinh này rồi.” Hắc y nam tử sắc mặt âm trầm, hừ lạnh một tiếng, hai tay bấm niệm thần chú. Theo đó, bốn phía xung quang hắn Yêu linh khí lãng không ngờ đều tản ra, giống như không còn muốn tiếp cận.
Trên tay của Hắc y nam tử lại xuất hiện từng trận khói màu đen trống rỗng, lượn lờ bốn phía. Hắn thở sâu, tay phải nhấn nhẹ vào ngực một cái. Lòng bàn tay của hắn vừa đặt lên ngực, lập tức phía trên, một làn khói màu đen lượn lờ, điên cuồng theo lòng bàn tay chui vào ngực hắn.
Hắc y nam tử lộ ra vẻ thống khổ trên mặt, bên trong hai mắt hiện ra từng đạo tơ máu, thoạt nhìn trông hắn cực kỳ dữ tợn, giống như đang chịu đựng đau đớn tột độ.
Cứ như thế, làn khói màu đen kia không ngừng chui vào cơ thể hắn. Cuối cùng hắn không kìm nổi, ngửa mặt lên trời rít gào giận dữ.
Tiếng gào thét chấn động đất trời. Lúc này, Yêu linh khí lãng ở bốn phía không ngờ bị đánh văng ra cả trăm trượng. Từ trên cao nhìn xuống có thể thấy, Hắc y nam tử như ở trong trạng thái chân không, xung quang bao vây bởi Yêu linh khí lãng.
Yêu linh khí lãng như bị cả vạn con ngựa gào thét, xuyên qua, bị đánh tan tành, lộ ra một khoảng trống rộng chừng trăm trượng.
Lúc này Vương Lâm đã đuổi kịp, hắn đang dừng bên ngoài khoảng trống, ánh mắt lạnh như băng, lắc đầu nhìn lại.
Hắc y nam tử vẫn đứng ở giữa trung tâm khoảng không, ngẩng đầu nhìn Vương Lâm, chậm rãi nói:
- Chính ngươi muốn chết!
Nói xong, hắn nâng tay trái lên, chỉ về phía Vương Lâm. Từ trên tay hắn xuất hiện một đạo khói màu đen, như vô số xúc tu, nhanh chóng lượn lờ.
- Ma cấm, thiên quỷ đệ tứ tôn (thứ bốn tôn), hiện!
Hắn vừa nói xong, trên mắt bỗng co rúm, khổ sở. Trong mắt tơ máu lộ ra càng nhiều, làn da xuất hiện gân xanh, nổi lên nhiều nốt mụn sần sùi, trông thật quỷ dị.
Có vô số lực kì dị từ ngực Hắc y nam tử điên cuồng xuất hiện, từ cánh tay phải chảy vào bên trong cánh tay trái. Phía trên tay trái có vô số xúc tu mấp máy đứng lên, lấy tốc độ cực nhanh, biến thành mười Quỷ ảnh màu đen quái dị.
Quỷ ảnh trên tay trái hiện ra, hắn lập tức ngửa mặt lên trời rít gào nhưng không truyền ra âm thanh gì, không một tiếng động, nhưng khiến cho Yêu linh khí lãng bốn phía lập tức bị đẩy ra xa trăm trượng.
Vương Lâm lùi lại phía sau, âm thanh kia không thể nghe bằng tai nhưng nguyên thần vẫn cảm giác được, nghe rõ một tiếng thét long trời lở đất.
- Đuổi!
Hắc y nam tử gầm nhẹ một tiếng. Mặc dù chỉ một chữ nhưng mơ hồ như có chiến âm xuất hiện, đủ thấy được hiện tại y đang phải chịu đựng đau đớn tới mức nào.
Hắn nói vừa dứt, Quỷ ảnh trong tay trái lập tức khẽ động, theo tay hắn bay ra, nhe răng cười. Bên trong hai mắt của Qủy ảnh tràn trề hàn quang, chĩa thẳng vào Vương Lâm, lấy tốc độ cực nhanh lao tới.
Vương Lâm ánh mắt chợt lóe, trong tâm trí khẽ động, kiếm tiên lập tức xuất hiện, gập lại làm đôi, vừa lúc Quỷ ảnh đang há mồm to, lập tức kiếm quang lao ra, Quỷ ảnh liền nuốt luôn thanh kiếm.
Về phần loan đao, cũng vừa nhoáng một cái, xuyên thấu quỷ ảnh, không hề có chút tác dụng. Mặc dù đang tấn công bản thể của Hắc y nam tử, nhưng giờ phút này từ trên thân thể đối phương tản mát ra vô số tơ mảnh màu đen, nồng đậm khuếch tán vây quanh thân thể, nên loan đao cũng không thể bay vào gần.
Vương Lâm ánh mắt chợt lóe, vừa rồi kiếm vỡ xuất ra một đạo hàn quang lao thẳng vào người, còn ở trên không trung hắc hỏa cũng lấy hết sức rơi xuống, hắn phải lấy Sinh chi lạc ấn hóa thành ba tầng bảo vệ, mới có thể chống cự nổi lưỡng đạo thần thông kết hợp công kích.
Chỉ có điều, dù sao Hắc y nam tử cũng là tu sĩ Anh Biến hậu kỳ đại viên mãn, tu vi cao cường, tiên lực ngưng thật, Vương Lâm không thể sánh bằng. Lưỡng đạo thần thông cũng tuyệt đối không phải pháp thuật cũng tầm thường. Bởi vậy, tuy Vương Lâm chống cự được, nhưng ba đạo Sinh chi lạc ấn cũng có một đạo bị sụp đổ, tiêu tan không còn!
Sinh chi lạc ấn của Vương Lâm là bảo vật bảo hộ sinh mệnh. Hắn mưu khổ lâu như vậy cũng chỉ có được ba cái. Vậy mà bị Hắc y nam tử phá hủy mất một cái, với Vương Lâm mà nói, cực kì tiếc nuối. Nên lúc đó, mặt hắn đằng đằng sát khí.
Lúc này, nhìn thấy đối phương thất bại trở ra. Vương Lâm hai mắt chợt lóe ra một tia hàn quang, liền giẫm chân tại chỗ bay lên, tiếp tục truy kích. Tay phải hắn vỗ túi trữ vật, Côn Cực Tiên xuất hiện trên tay.
Vương Lâm cầm roi tiên trong tay truy kích, bỗng nhiên vung roi lên, rồi nghe thấy mấy tiếng kêu trong hư không truyền đến. Lập tức roi tiên kéo dài tựa như một con thuồng luồng màu đen, chạy dài hướng về phía Hắc y nam tử. Không gian bỗng chuyển động điên cuồng.
Hắc y nam tử sắc mặt âm trầm, xoay nhanh người, quay lại dùng tay phải chộp lấy roi tiên, miệng quát:
- Thật không biết phân biệt tốt xấu. Hôm nay La mỗ thay Tôn sư dạy thêm cho ngươi một bài học.
Hắn túm lấy roi tiên trong nháy mắt, năm ngón chụm lại. Lập tức, năm điểm đỏ xuất hiện, di động theo sự múa may tay phải của hắn, trông thật quỷ dị.
Lúc này, nếu nhìn từ xa, sẽ không còn thấy Hắc y nam tử mà chỉ còn thấy năm điểm màu đỏ di chuyển.
Rồi nhanh như chớp, cả năm điểm đồng loạt điên cuồng tiến thẳng về Côn Cực Tiên, bắt lấy roi tiên trong nháy mắt. Trên năm ngón tay của Hắc y nam tử phát ra những tuyến ánh sáng. Những ánh sáng này đan xen vào nhau liên tiếp, giống như tấm lưới năm sao Phong ấn.
- Cấm
Hắc y nam tử hô to.
Vương Lâm nhếch miệng lộ ra một tia cười lạnh, chẳng lo lắng gì về roi tiên, ngược lại còn bước chân lên đạp mạnh, thuấn di về phía Hắc y nam tử.
Ngay lúc Vương Lâm vừa thuấn di thì Hắc y nam tử cũng tiến tới bắt lấy roi tiên. Hắn còn chưa dứt tiếng gầm nhẹ, đã thấy từ đỉnh roi tiên xuất hiện một đạo hắc mang, nhanh như chớp bao phủ toàn bộ roi tiên.
Cùng lúc đó, hào quang màu đen kia lan tới tay phải Hắc y nam tử. Trong nháy mắt, Hắc y nam tử đột nhiên kêu thảm một tiếng, phía trên tay phải không ngờ truyền ra tiếng động, từng trận khói trắng từ đó phát ra.
Hắc y nam tử lập tức buông tay, mắt lộ vẻ khiếp sợ. Hắn biết rằng, huyết sắc ngũ sát của mình chính là chuyên dùng để chống lại cấm pháp, một khi sử dụng, chuyên để phong ấn pháp bảo của kẻ thù. Hắn tu đạo nhiều năm như vậy, khi sử dụng chưa hề có một lần sai lầm, lần này chính là lần đầu.
Hắn thầm nghĩ, không thể tiếp tục chiến đấu, vừa buông tay ra, ý định rút lui thật nhanh. Nhưng đúng lúc này, Côn Cực Tiên bỗng nhiên vung lên, lấy góc độ muời phần, phức tạp, quất mạnh. Ngay lập tức, một âm thanh trong trẻo vang lên, Hắc y nam tử lui ra phía sau, nhưng vẫn bị roi đánh trúng.
Roi vừa kéo xuống, Hắc y nam tử sắc mặt tái nhợt, hai mắt lộ ra hào quang kì dị.
- Pháp bảo chuyên đả thương nguyên thần !!
Hắc y nam tử thở sâu, không thể dừng lại, hắn tiếp tục lao ra. Chỉ có điều, khi hắn lui ra phía sau, trong hư không xuất hiện một trận vặn vẹo.Vương Lâm thuấn di mà đến, hoàn toàn đuổi kịp người này.
Hắc y nam tử ánh mắt chợt lóe, hừ lạnh một tiếng, liền há mồm phun ra một đạo khí đen. Hắc khí vừa bay ra, lập tức điên cuồng di chuyển, trực tiếp bao phủ quanh người của Vương Lâm.
Sau đó, hai mắt của Hắc y nam tử lập tức lóe lên, không có nửa giây dừng lại, hắn liền chui vào phía trong yêu linh khí lãng, nhanh chóng biến mất trong vô ảnh.
Vương Lâm vừa xuất hiện, liền bị Hắc y nam tử phun ra màn sương đen tràn ngập. Trong màn sương đen này ẩn chứa chất độc, Vương Lâm thần thức đảo qua, lập tức cảm giác được sự đau đớn.
Hắn không do dự, tay phải bấm tay niệm thần chú, trong miệng nhẹ thở:
- Phong
Lập tức một trận gió quái lạ không biết từ đâu xuất hiện, mây đen ùn ùn kéo đến, phá vỡ màn sương đen. Lỗ hổng này vừa xuất hiên liền lập tức khép kín lại, nhưng trong nháy mắt đó, Vương Lâm biến thành làn mây nhẹ, theo đó nhanh chóng lao ra.
Sau khi hiện ra, trong lòng hắn có chút kiêng nể đối với Hắc y nam tử. Người này pháp thuật vô cùng, hiển nhiên còn có pháp bảo chưa sử dụng. Sở dĩ rút đi là vì biết qua tên tuổi của mình, biết mình từng đánh một trận với tu sĩ Vấn Đỉnh, tuy thua nhưng có vô số pháp bảo.
“ Hắc y nam tử tuy không biết là người môn phái nào nhưng hắn có thể vào được nơi này, không chừng hắn là người ở Thiên Vận Tinh. Do vậy, hắn sẽ biết đã là đệ tử của Thiên Vận Tử thì ắt sẽ có pháp bảo bảo hộ sinh mệnh. Đây không phải là bí mật. Trong thâm tâm hắn chắc đã nhận ra thân phận của ta, hắn muốn giết ta không được nên mới tìm kế rút lui ” Vương Lâm thầm nghĩ trong đầu với rất nhiều câu hỏi. Truyện Tiên Nghịch
“Người này không thể lưu lại được.”Vương Lâm lóe lên tia hàn quang trong mắt, tiếp tục đuổi sát theo.
Hai người một trước một sau, trong đêm tối điên cuồng xuyên qua bên trong yêu linh khí lãng.
Càng chạy sâu vào trong Yêu linh khí lãng thì lại càng xuất hiện yêu linh vật cao cấp, có thể biến thành trăm nghìn vạn dạng. Tuy nhiên chỉ còn duy nhất chiếc sừng trên đỉnh đầu là không biến đổi.
Căn cứ vào số lượng sừng khác nhau này cũng thấy sức mạnh của yêu linh rất chêch lệch.
Chỗ mà Vương Lâm và Hắc y nam tử đang ở cũng không phải là ở trung tâm của yêu linh khí lãng, mà là ở bên rìa cho nên ở đây cấp bậc của yêu linh vật đều không phải là rất cao. Đây là nguyên nhân hắc y nam tử có thể sinh tồn ở đây để hấp thụ yêu lực.
Trên đường hai người rượt đuổi, thường xuyên có yêu linh vật biến ảo mà ra. Những yêu linh này không cao nên cứ xuất hiện là bị hai người giơ tay nhấc chân tiêu diệt sạch sẽ.
Mỗi một yêu linh bị tiêu diệt là một đạo yêu khí bị người chết hấp thu.
Truyện Tiên Nghịch
Hắc y nam tử đang chạy nhanh, bỗng chau mày, thân hình vặn qua một bên, giống như không có xương sống, trông thật quỷ dị. Đúng lúc này, một đạo hắc mang lóe ra sát ngay bên người y.
Hắc y nam tử hừ nhẹ một tiếng, khôi phục thân hình như bình thường, thần thức đảo qua thấy Vương Lâm đang đuổi theo sau.
“Thật là không biết tốt xấu ra sao, Vương Lâm bám sau giống như tủy nhập vào xương, thật là phiền toái. Nhất là khi hắn dùng loan đao, tốc độ quá nhanh. Nếu như ta không có sự chuẩn bị trước, e rằng đã ăn đủ. Nếu không chắc chắn rằng hắn có pháp bảo phòng thân, hôm nay ta đã không quản thân phận của hắn, nhất định sẽ giết chết hắn và nuốt yêu tinh này rồi.” Hắc y nam tử sắc mặt âm trầm, hừ lạnh một tiếng, hai tay bấm niệm thần chú. Theo đó, bốn phía xung quang hắn Yêu linh khí lãng không ngờ đều tản ra, giống như không còn muốn tiếp cận.
Trên tay của Hắc y nam tử lại xuất hiện từng trận khói màu đen trống rỗng, lượn lờ bốn phía. Hắn thở sâu, tay phải nhấn nhẹ vào ngực một cái. Lòng bàn tay của hắn vừa đặt lên ngực, lập tức phía trên, một làn khói màu đen lượn lờ, điên cuồng theo lòng bàn tay chui vào ngực hắn.
Hắc y nam tử lộ ra vẻ thống khổ trên mặt, bên trong hai mắt hiện ra từng đạo tơ máu, thoạt nhìn trông hắn cực kỳ dữ tợn, giống như đang chịu đựng đau đớn tột độ.
Cứ như thế, làn khói màu đen kia không ngừng chui vào cơ thể hắn. Cuối cùng hắn không kìm nổi, ngửa mặt lên trời rít gào giận dữ.
Tiếng gào thét chấn động đất trời. Lúc này, Yêu linh khí lãng ở bốn phía không ngờ bị đánh văng ra cả trăm trượng. Từ trên cao nhìn xuống có thể thấy, Hắc y nam tử như ở trong trạng thái chân không, xung quang bao vây bởi Yêu linh khí lãng.
Yêu linh khí lãng như bị cả vạn con ngựa gào thét, xuyên qua, bị đánh tan tành, lộ ra một khoảng trống rộng chừng trăm trượng.
Lúc này Vương Lâm đã đuổi kịp, hắn đang dừng bên ngoài khoảng trống, ánh mắt lạnh như băng, lắc đầu nhìn lại.
Hắc y nam tử vẫn đứng ở giữa trung tâm khoảng không, ngẩng đầu nhìn Vương Lâm, chậm rãi nói:
- Chính ngươi muốn chết!
Nói xong, hắn nâng tay trái lên, chỉ về phía Vương Lâm. Từ trên tay hắn xuất hiện một đạo khói màu đen, như vô số xúc tu, nhanh chóng lượn lờ.
- Ma cấm, thiên quỷ đệ tứ tôn (thứ bốn tôn), hiện!
Hắn vừa nói xong, trên mắt bỗng co rúm, khổ sở. Trong mắt tơ máu lộ ra càng nhiều, làn da xuất hiện gân xanh, nổi lên nhiều nốt mụn sần sùi, trông thật quỷ dị.
Có vô số lực kì dị từ ngực Hắc y nam tử điên cuồng xuất hiện, từ cánh tay phải chảy vào bên trong cánh tay trái. Phía trên tay trái có vô số xúc tu mấp máy đứng lên, lấy tốc độ cực nhanh, biến thành mười Quỷ ảnh màu đen quái dị.
Quỷ ảnh trên tay trái hiện ra, hắn lập tức ngửa mặt lên trời rít gào nhưng không truyền ra âm thanh gì, không một tiếng động, nhưng khiến cho Yêu linh khí lãng bốn phía lập tức bị đẩy ra xa trăm trượng.
Vương Lâm lùi lại phía sau, âm thanh kia không thể nghe bằng tai nhưng nguyên thần vẫn cảm giác được, nghe rõ một tiếng thét long trời lở đất.
- Đuổi!
Hắc y nam tử gầm nhẹ một tiếng. Mặc dù chỉ một chữ nhưng mơ hồ như có chiến âm xuất hiện, đủ thấy được hiện tại y đang phải chịu đựng đau đớn tới mức nào.
Hắn nói vừa dứt, Quỷ ảnh trong tay trái lập tức khẽ động, theo tay hắn bay ra, nhe răng cười. Bên trong hai mắt của Qủy ảnh tràn trề hàn quang, chĩa thẳng vào Vương Lâm, lấy tốc độ cực nhanh lao tới.
Vương Lâm ánh mắt chợt lóe, trong tâm trí khẽ động, kiếm tiên lập tức xuất hiện, gập lại làm đôi, vừa lúc Quỷ ảnh đang há mồm to, lập tức kiếm quang lao ra, Quỷ ảnh liền nuốt luôn thanh kiếm.
Về phần loan đao, cũng vừa nhoáng một cái, xuyên thấu quỷ ảnh, không hề có chút tác dụng. Mặc dù đang tấn công bản thể của Hắc y nam tử, nhưng giờ phút này từ trên thân thể đối phương tản mát ra vô số tơ mảnh màu đen, nồng đậm khuếch tán vây quanh thân thể, nên loan đao cũng không thể bay vào gần.
/2085
|