Hóa Ma vừa hiện, lập tức yêu lực giữa trời đất bị một cỗ ma khí điên cuồng đẩy ra, ma lực tung hoành ngang dọc. Ngón trỏ tay phải của Vương Lâm giống như Diêm La lấy mạng, lập tức các thân thể trong vòng trăm trượng có tiếng bang, bang. Vô số thân thể yêu binh bị ma khí chui vào liền lập tức điên cuồng tự bạo.
Các luồng huyết quang lập tức bao phủ trời đất, thân mình Vương Lâm đạp bước tiến về phía trước, mở một đường máu trong mấy vạn yêu binh thẳng đến cánh cửa thứ ba.
Một chỉ hạ xuống, tiên huyết trên mặt đất bốn phía lập tức hóa thành một con huyết long theo Hóa Ma Chỉ lao ra. Con mãng xà lớn do lão già hóa thành đang muốn ngăn cản huyết long này, trong khoảnh khắc va chạm lập tức nghe ầm một tiếng rồi thân thể đổ sụp xuống.
Hắn chết vì Hóa Ma Chỉ xuất ra.
Hóa Ma Chỉ thúc dục huyết long, lao một cái vào cánh cửa thứ ba, nghe tiếng nổ ầm ầm nổi lên, cánh cửa thứ ba sụp đổ.
Sau khi sụp đổ lại có mấy vạn yêu binh từ phía trong kéo ra, ở trong đám yêu binh này còn có năm lão già tóc bạc. Năm người này ánh mắt như điện, theo yêu binh đi ra, tập trung về phía Vương Lâm.
Vương Lâm thầm than một tiếng, lấy lực lượng của hắn đi đến lúc này đã là cực hạn, năm lão già kia mỗi người đều có tu vi không kém gì Anh Biến hậu kỳ.
Lại còn có mấy vạn yêu binh xung quanh, Vương Lâm biết tự mình muốn phá vỡ cánh cửa thứ hai chỉ có thể khiến tập trung tất cả thần thông lại rồi cuối cùng phát ra một chiêu.
Đòn tất sát do Tư Đồ Nam truyền thụ này là thần thông cực đại nhất của Vương Lâm, kinh thiên động địa, đã cực kỳ tiếp cận với hạ phẩm tiên thuật, chính là sát chiêu thứ ba của hắn.
- Yêu linh nơi này lấy binh quyền làm trọng, chính xác đúng như lời này. Nếu ta đã biết mười vạn yêu binh không kém gì Kết Đan này, mặc dù là Vấn Đỉnh tu sĩ thì cũng đồng dạng phải bại trận.
Nếu ta có hơn ngàn vạn yêu binh Kết Đan, hơn thế nữa nữa một lại có các Thống Lĩnh có trình độ tương đối, cùng phối hợp trận pháp thì mặc dù là tu sĩ Vấn Đỉnh hậu kỳ, ta cũng dám chiến đấu một trận.
Đồng dạng, nếu ta là Yêu Đế của một quận, tập hợp hàng tỉ yêu binh, phối hợp Yêu Soái, Yêu Tướng thì như vậy cho dù tu sĩ Vấn Đỉnh đạt đến Âm Dương nhị ý thì cũng đã là gì!
Vương Lâm thở dài, đối mặt với mấy vạn yêu binh lại đối mặt với năm lão già tương đương với Anh Biến hậu kỳ, hắn nâng ngón tay phải lên, nhìn như thong thả quét ngang về phía trước một vòng.
- Hoàng Tuyền!
Trong miệng Vương Lâm nhẹ nhàng nói ra hai chữ.
Hoàng Tuyền Chỉ, là sát chiêu trong số các sát chiêu, đã gần như tiếp cận đến tiên thuật bậc thấp. Mặc dù là Tư Đồ Nam, lúc trước truyền thụ thì cũng từng rất do dự.
Một chỉ điểm ra, trên không trung bỗng nhiên tối sầm lại, từng tiếng sấm sét đột nhiên xuất hiện không dứt xuyên qua bầu trời. Cùng lúc đó phần còn lại của không trung giống như bị một người lấy tay đẩy ra, một bức tranh sơn thủy cực lớn xuất hiện từ phía chân trời.
Một Hoàng tuyền chỉ này đã đem gợi lên ý cảnh thần thông của Vương Lâm, từng luồng khí xám từ bức tranh trên không trung điên cuồng khuyếch tán ra, với tốc độ khó có thể tưởng tượng, dung hợp lẫn nhau hình thành một đạo khí xám rồi biến ảo thành Hoàng Tuyền Chỉ.
Tóc Vương Lâm không gió mà bay phất phơ, trong mắt hắn sự chết chóc càng lúc càng nồng đậm, toàn thân khí xám lượn lờ cùng với Hoàng Tuyền Chỉ biến ảo trên bầu trời kia chiếu rọi lẫn nhau.
Một chỉ điểm ra, mấy vạn yêu binh vây quanh Vương Lâm gần như toàn bộ thân hình dừng lại, từng đạo khí xám từ theo đỉnh đầu bọn họ bỗng nhiên xuất ra bay nhanh dung nhập với khí xám trên không trung kia hợp vào bên trong Hoàng Tuyền Chỉ.
Cùng lúc đó, thân mình Vương Lâm bay lên không trung, cả người và Hoàng Tuyền Chỉ kia dung hợp lại, giờ khắc này, giữa đất trời chỉ còn có một chỉ này.
Một Hoàng Tuyền Chỉ!
Dung hợp Hoàng Tuyền Chỉ bên trong, cả người Vương Lâm bỗng nhiên lao ra nhằm thẳng đến cửa thứ hai tiến đến.
Năm lão già có tu vi tương đương với Anh Biến hậu kỳ kia tận trong nội tâm đã bị Hoàng Tuyền Chỉ làm chấn động, tuy vậy vẫn cắn răng lao lên, triển khai yêu lực ngăn cản.
Nhưng bọn họ hình như vẫn còn xem thường uy lực của Hoàng Tuyền Chỉ. Năm đó Vương Lâm mới ở Anh Biến trung kỳ đã thi triển Hoàng Tuyền Chỉ này liền có thể cùng với Trần Đào là Vấn Đỉnh trung kỳ chiến đấu một trận, tuy rằng thất bại nhưng một chỉ này cũng làm cho Trần Đào chấn động cực độ.
Lúc này tu vi của Vương Lâm đã đạt tới Anh Biến hậu kỳ đại viên mãn, Hoàng Tuyền Chỉ ở trong tay hắn thi triển đã đủ để uy hiếp tu sĩ Vấn Đỉnh.
Cái này mới chính thật là sát chiêu chân chính của Vương Lâm.
Một chỉ xuất ra, miệng năm lão già đều phun tiên huyết, thân hình của năm người không tự chủ được lùi về phía sau, không thể ngăn cản Vương Lâm nửa bước.
Cửa thứ hai, Vương Lâm chưa đến gần, dưới uy áp của Hoàng Tuyền Chỉ đã sụp đổ. Bên trong cánh cửa thứ hai không có yêu binh, chỉ có một người đứng đó.
Người này dáng hình thấp bé nhưng ánh mắt như điện. Trong nháy mắt lúc cửa thứ hai sụp đổ, vào một khắc sau khi Hoàng Tuyền Chỉ của Vương Lâm xuất ra, tu sĩ kia rống lên một tiếng, hai tay ở trước người bấm quyết như tu sĩ tu chân, hai tay chồng lên nhau đẩy về phía trước.
Một tiếng động giống như một cơn gió lốc thổi quét trên mặt đất lập tức quanh quẩn, nhìn thấy Hoàng Tuyền Chỉ của Vương Lâm dừng lại cách hai tay của người này ba tấc. Hai tay của người đó lúc này hình thành một quả cầu nhỏ có kích thước bằng nắm tay, quả cầu nhỏ này toàn thân màu trắng, bên trong có vô số tia chớp màu đen ầm ầm lóe ra không ngừng.
Thân hình của người thấp bé kia kiên trì được ba khắc rồi thần hình lập tức trượt dài về phía sau để lại trên mặt đất hai vệt dấu chân thật sâu, hắn cũng không phải là tự mình lùi lại mà là bị Hoàng Tuyền Chỉ của Vương Lâm đẩy lùi.
Hắn không thể không lùi, nếu tiếp tục kiên trì, tự trong lòng hắn biết rằng mình rõ ràng không thể tiếp được một chỉ này, nếu cưỡng ép chống đỡ thì chỉ có thể rơi vào kết cục toàn thân tan nát.
Một cái lùi này đã trực tiếp rời khỏi trăm trượng, người thấp bé kia quát khẽ một tiếng, mạnh mẽ dừng lại, thủ chưởng cách Hoàng Tuyền Chỉ của Vương Lâm ba tấc liền giống như một cơn lốc xoáy không ngừng hấp thu sự sống của hắn.
- Vương Thống Lĩnh. Ta là đệ nhất Đô Thống dưới trướng của Yêu Tướng đại nhân. Rốt cuộc ngươi muốn cái gì?
- Ta muốn gặp Yêu Tướng!
Thanh âm của Vương Lâm vẫn cương quyết như cũ. Trong cổng phía sau hắn, thân thể mấy vạn yêu binh lại tán xuất ra một lượng lớn khí xám, các khí xám này mạnh mẽ trong nháy mắt từ bốn phương tám hướng dung nhập vào thân thể Vương Lâm.
Đây chính là uy lực của Hoàng Tuyền Chỉ!
Lượng lớn khí xám dung nhập trong cơ thể Vương Lâm, từ đáy lòng hắn biết được mỗi một luồng khí này chính là một tính mạng. Sau khi khí xám này gia nhập vào cơ thể, Hoàng Tuyền Chỉ trong nháy mắt đạt tới đỉnh điểm.
Đỉnh điểm uy lực này thì người có vóc dáng nhỏ bé kia lập tức cảm nhận được rõ ràng, sắc mặt hắn đại biến, thân hình lại lùi về phía sau.
Lúc này đây thân hình hắn trực tiếp xô vào cánh cửa thứ nhất, chỉ nghe phịch một tiếng nổ, cánh cửa thứ nhất liền sụp đổ.
Cùng lúc đó, ngưòi có vóc dáng nhỏ bé này trong miệng phun ra một ngụm tiên huyết, thân hình bị bắn ra xa. Vào nháy mắt lúc thân hình hắn bị bắn ra, bóng dáng một người cao lớn từ bên trong cánh cửa thứ nhất bước ra. Người này không nói lời thừa ngay lập tức huy động một quyền nghênh đón Hoàng Tuyền Chỉ.
Gần như trong nháy mắt lập tức Vương Lâm cảm nhận được vô cùng rõ ràng một quyền này bên trong ẩn chứa chiến ý.
- Thập Băng Quyền ý!
Giống như cơn hồng thủy từ trời thổi quét đến, nhất băng rồi nhị băng, tam băng… trong nháy mắt Thập Băng Quyền ý điên cuồng như sóng dữ truyền đến, cơn sóng sau lại mạnh hơn cơn sóng trước.
Thất băng, bát băng, cửu băng! Quyền ý vô cùng vô tận giống như trời đất dung hợp lại cùng một chỗ ầm ầm đánh vào Hoàng Tuyền Chỉ của Vương Lâm. Vào lúc này khí xám vẫn dày đặc, trong mắt hắn vẻ chết chóc lập tức tập trung vào đệ thập băng. Chỉ nghe ầm vang một tiếng nổ, bốn phía xung quanh Vương Lâm và bóng người kia giống như cả mặt đất bị nhấc lên, nhanh chóng tản ra mạnh mẽ về bốn phía, không ngờ hình thành một tầng giống như mặt biển cuộn sóng, khuyếch tán lan ra đến mười dặm.
Vương Lâm lập tức cảm nhận được một luồng lực khó tưởng tượng được từ phía trước gào thét tiến đến nhằm vào ngón tay út hóa thành Hoàng Tuyền Chỉ, lập tức truyền đến từng hồi tiếng động răng rắc, lực từ ngón tay út này lan tỏa ra toàn thân.
Dưới luồng lực mạnh mẽ này, thân mình Vương Lâm lui về phía sau, trên mặt đất phía dưới chân hắn xuất hiện hai vết thật sâu, lùi lại một mạch hơn ba trượng, chân phải Vương Lâm đạp mạnh một cái về phía sau, thân mình lập tức ngừng lại.
Sóng gợn trong mười dặm này khuyếch tán ra, bên ngoài cổng thứ hai này thân thể của các yêu binh bị Hoàng Tuyền Chỉ hấp thu tất cả đều thành tro bụi, đồng dạng một trên mặt đất một làn sóng lớn tản ra bốn phía.
Thêm nữa, các kiến trúc lầu các trong vòng mười dặm, theo chấn động này cùng với các kết cấu và mảnh vỡ kiến trúc này sụp đổ, hình thành một luồng sóng khuyếch tán trên mặt đất ra xa.
Chỉ có mấy người có tu vi tương đương Anh Biến kỳ toàn lực chống cự lại mới từ trong cơn gió lốc may mắn thoát khỏi.
Các luồng huyết quang lập tức bao phủ trời đất, thân mình Vương Lâm đạp bước tiến về phía trước, mở một đường máu trong mấy vạn yêu binh thẳng đến cánh cửa thứ ba.
Một chỉ hạ xuống, tiên huyết trên mặt đất bốn phía lập tức hóa thành một con huyết long theo Hóa Ma Chỉ lao ra. Con mãng xà lớn do lão già hóa thành đang muốn ngăn cản huyết long này, trong khoảnh khắc va chạm lập tức nghe ầm một tiếng rồi thân thể đổ sụp xuống.
Hắn chết vì Hóa Ma Chỉ xuất ra.
Hóa Ma Chỉ thúc dục huyết long, lao một cái vào cánh cửa thứ ba, nghe tiếng nổ ầm ầm nổi lên, cánh cửa thứ ba sụp đổ.
Sau khi sụp đổ lại có mấy vạn yêu binh từ phía trong kéo ra, ở trong đám yêu binh này còn có năm lão già tóc bạc. Năm người này ánh mắt như điện, theo yêu binh đi ra, tập trung về phía Vương Lâm.
Vương Lâm thầm than một tiếng, lấy lực lượng của hắn đi đến lúc này đã là cực hạn, năm lão già kia mỗi người đều có tu vi không kém gì Anh Biến hậu kỳ.
Lại còn có mấy vạn yêu binh xung quanh, Vương Lâm biết tự mình muốn phá vỡ cánh cửa thứ hai chỉ có thể khiến tập trung tất cả thần thông lại rồi cuối cùng phát ra một chiêu.
Đòn tất sát do Tư Đồ Nam truyền thụ này là thần thông cực đại nhất của Vương Lâm, kinh thiên động địa, đã cực kỳ tiếp cận với hạ phẩm tiên thuật, chính là sát chiêu thứ ba của hắn.
- Yêu linh nơi này lấy binh quyền làm trọng, chính xác đúng như lời này. Nếu ta đã biết mười vạn yêu binh không kém gì Kết Đan này, mặc dù là Vấn Đỉnh tu sĩ thì cũng đồng dạng phải bại trận.
Nếu ta có hơn ngàn vạn yêu binh Kết Đan, hơn thế nữa nữa một lại có các Thống Lĩnh có trình độ tương đối, cùng phối hợp trận pháp thì mặc dù là tu sĩ Vấn Đỉnh hậu kỳ, ta cũng dám chiến đấu một trận.
Đồng dạng, nếu ta là Yêu Đế của một quận, tập hợp hàng tỉ yêu binh, phối hợp Yêu Soái, Yêu Tướng thì như vậy cho dù tu sĩ Vấn Đỉnh đạt đến Âm Dương nhị ý thì cũng đã là gì!
Vương Lâm thở dài, đối mặt với mấy vạn yêu binh lại đối mặt với năm lão già tương đương với Anh Biến hậu kỳ, hắn nâng ngón tay phải lên, nhìn như thong thả quét ngang về phía trước một vòng.
- Hoàng Tuyền!
Trong miệng Vương Lâm nhẹ nhàng nói ra hai chữ.
Hoàng Tuyền Chỉ, là sát chiêu trong số các sát chiêu, đã gần như tiếp cận đến tiên thuật bậc thấp. Mặc dù là Tư Đồ Nam, lúc trước truyền thụ thì cũng từng rất do dự.
Một chỉ điểm ra, trên không trung bỗng nhiên tối sầm lại, từng tiếng sấm sét đột nhiên xuất hiện không dứt xuyên qua bầu trời. Cùng lúc đó phần còn lại của không trung giống như bị một người lấy tay đẩy ra, một bức tranh sơn thủy cực lớn xuất hiện từ phía chân trời.
Một Hoàng tuyền chỉ này đã đem gợi lên ý cảnh thần thông của Vương Lâm, từng luồng khí xám từ bức tranh trên không trung điên cuồng khuyếch tán ra, với tốc độ khó có thể tưởng tượng, dung hợp lẫn nhau hình thành một đạo khí xám rồi biến ảo thành Hoàng Tuyền Chỉ.
Tóc Vương Lâm không gió mà bay phất phơ, trong mắt hắn sự chết chóc càng lúc càng nồng đậm, toàn thân khí xám lượn lờ cùng với Hoàng Tuyền Chỉ biến ảo trên bầu trời kia chiếu rọi lẫn nhau.
Một chỉ điểm ra, mấy vạn yêu binh vây quanh Vương Lâm gần như toàn bộ thân hình dừng lại, từng đạo khí xám từ theo đỉnh đầu bọn họ bỗng nhiên xuất ra bay nhanh dung nhập với khí xám trên không trung kia hợp vào bên trong Hoàng Tuyền Chỉ.
Cùng lúc đó, thân mình Vương Lâm bay lên không trung, cả người và Hoàng Tuyền Chỉ kia dung hợp lại, giờ khắc này, giữa đất trời chỉ còn có một chỉ này.
Một Hoàng Tuyền Chỉ!
Dung hợp Hoàng Tuyền Chỉ bên trong, cả người Vương Lâm bỗng nhiên lao ra nhằm thẳng đến cửa thứ hai tiến đến.
Năm lão già có tu vi tương đương với Anh Biến hậu kỳ kia tận trong nội tâm đã bị Hoàng Tuyền Chỉ làm chấn động, tuy vậy vẫn cắn răng lao lên, triển khai yêu lực ngăn cản.
Nhưng bọn họ hình như vẫn còn xem thường uy lực của Hoàng Tuyền Chỉ. Năm đó Vương Lâm mới ở Anh Biến trung kỳ đã thi triển Hoàng Tuyền Chỉ này liền có thể cùng với Trần Đào là Vấn Đỉnh trung kỳ chiến đấu một trận, tuy rằng thất bại nhưng một chỉ này cũng làm cho Trần Đào chấn động cực độ.
Lúc này tu vi của Vương Lâm đã đạt tới Anh Biến hậu kỳ đại viên mãn, Hoàng Tuyền Chỉ ở trong tay hắn thi triển đã đủ để uy hiếp tu sĩ Vấn Đỉnh.
Cái này mới chính thật là sát chiêu chân chính của Vương Lâm.
Một chỉ xuất ra, miệng năm lão già đều phun tiên huyết, thân hình của năm người không tự chủ được lùi về phía sau, không thể ngăn cản Vương Lâm nửa bước.
Cửa thứ hai, Vương Lâm chưa đến gần, dưới uy áp của Hoàng Tuyền Chỉ đã sụp đổ. Bên trong cánh cửa thứ hai không có yêu binh, chỉ có một người đứng đó.
Người này dáng hình thấp bé nhưng ánh mắt như điện. Trong nháy mắt lúc cửa thứ hai sụp đổ, vào một khắc sau khi Hoàng Tuyền Chỉ của Vương Lâm xuất ra, tu sĩ kia rống lên một tiếng, hai tay ở trước người bấm quyết như tu sĩ tu chân, hai tay chồng lên nhau đẩy về phía trước.
Một tiếng động giống như một cơn gió lốc thổi quét trên mặt đất lập tức quanh quẩn, nhìn thấy Hoàng Tuyền Chỉ của Vương Lâm dừng lại cách hai tay của người này ba tấc. Hai tay của người đó lúc này hình thành một quả cầu nhỏ có kích thước bằng nắm tay, quả cầu nhỏ này toàn thân màu trắng, bên trong có vô số tia chớp màu đen ầm ầm lóe ra không ngừng.
Thân hình của người thấp bé kia kiên trì được ba khắc rồi thần hình lập tức trượt dài về phía sau để lại trên mặt đất hai vệt dấu chân thật sâu, hắn cũng không phải là tự mình lùi lại mà là bị Hoàng Tuyền Chỉ của Vương Lâm đẩy lùi.
Hắn không thể không lùi, nếu tiếp tục kiên trì, tự trong lòng hắn biết rằng mình rõ ràng không thể tiếp được một chỉ này, nếu cưỡng ép chống đỡ thì chỉ có thể rơi vào kết cục toàn thân tan nát.
Một cái lùi này đã trực tiếp rời khỏi trăm trượng, người thấp bé kia quát khẽ một tiếng, mạnh mẽ dừng lại, thủ chưởng cách Hoàng Tuyền Chỉ của Vương Lâm ba tấc liền giống như một cơn lốc xoáy không ngừng hấp thu sự sống của hắn.
- Vương Thống Lĩnh. Ta là đệ nhất Đô Thống dưới trướng của Yêu Tướng đại nhân. Rốt cuộc ngươi muốn cái gì?
- Ta muốn gặp Yêu Tướng!
Thanh âm của Vương Lâm vẫn cương quyết như cũ. Trong cổng phía sau hắn, thân thể mấy vạn yêu binh lại tán xuất ra một lượng lớn khí xám, các khí xám này mạnh mẽ trong nháy mắt từ bốn phương tám hướng dung nhập vào thân thể Vương Lâm.
Đây chính là uy lực của Hoàng Tuyền Chỉ!
Lượng lớn khí xám dung nhập trong cơ thể Vương Lâm, từ đáy lòng hắn biết được mỗi một luồng khí này chính là một tính mạng. Sau khi khí xám này gia nhập vào cơ thể, Hoàng Tuyền Chỉ trong nháy mắt đạt tới đỉnh điểm.
Đỉnh điểm uy lực này thì người có vóc dáng nhỏ bé kia lập tức cảm nhận được rõ ràng, sắc mặt hắn đại biến, thân hình lại lùi về phía sau.
Lúc này đây thân hình hắn trực tiếp xô vào cánh cửa thứ nhất, chỉ nghe phịch một tiếng nổ, cánh cửa thứ nhất liền sụp đổ.
Cùng lúc đó, ngưòi có vóc dáng nhỏ bé này trong miệng phun ra một ngụm tiên huyết, thân hình bị bắn ra xa. Vào nháy mắt lúc thân hình hắn bị bắn ra, bóng dáng một người cao lớn từ bên trong cánh cửa thứ nhất bước ra. Người này không nói lời thừa ngay lập tức huy động một quyền nghênh đón Hoàng Tuyền Chỉ.
Gần như trong nháy mắt lập tức Vương Lâm cảm nhận được vô cùng rõ ràng một quyền này bên trong ẩn chứa chiến ý.
- Thập Băng Quyền ý!
Giống như cơn hồng thủy từ trời thổi quét đến, nhất băng rồi nhị băng, tam băng… trong nháy mắt Thập Băng Quyền ý điên cuồng như sóng dữ truyền đến, cơn sóng sau lại mạnh hơn cơn sóng trước.
Thất băng, bát băng, cửu băng! Quyền ý vô cùng vô tận giống như trời đất dung hợp lại cùng một chỗ ầm ầm đánh vào Hoàng Tuyền Chỉ của Vương Lâm. Vào lúc này khí xám vẫn dày đặc, trong mắt hắn vẻ chết chóc lập tức tập trung vào đệ thập băng. Chỉ nghe ầm vang một tiếng nổ, bốn phía xung quanh Vương Lâm và bóng người kia giống như cả mặt đất bị nhấc lên, nhanh chóng tản ra mạnh mẽ về bốn phía, không ngờ hình thành một tầng giống như mặt biển cuộn sóng, khuyếch tán lan ra đến mười dặm.
Vương Lâm lập tức cảm nhận được một luồng lực khó tưởng tượng được từ phía trước gào thét tiến đến nhằm vào ngón tay út hóa thành Hoàng Tuyền Chỉ, lập tức truyền đến từng hồi tiếng động răng rắc, lực từ ngón tay út này lan tỏa ra toàn thân.
Dưới luồng lực mạnh mẽ này, thân mình Vương Lâm lui về phía sau, trên mặt đất phía dưới chân hắn xuất hiện hai vết thật sâu, lùi lại một mạch hơn ba trượng, chân phải Vương Lâm đạp mạnh một cái về phía sau, thân mình lập tức ngừng lại.
Sóng gợn trong mười dặm này khuyếch tán ra, bên ngoài cổng thứ hai này thân thể của các yêu binh bị Hoàng Tuyền Chỉ hấp thu tất cả đều thành tro bụi, đồng dạng một trên mặt đất một làn sóng lớn tản ra bốn phía.
Thêm nữa, các kiến trúc lầu các trong vòng mười dặm, theo chấn động này cùng với các kết cấu và mảnh vỡ kiến trúc này sụp đổ, hình thành một luồng sóng khuyếch tán trên mặt đất ra xa.
Chỉ có mấy người có tu vi tương đương Anh Biến kỳ toàn lực chống cự lại mới từ trong cơn gió lốc may mắn thoát khỏi.
/2085
|