Tiên Ngục

Chương 970: Lôi kiếp của ngươi, tính ta cái rắm! (thượng)

/1505


Tô Triệt nắm giữ Tiên Ngục, dù sao đều là đặc thù, không cần như Tu Tiên Giả khác, đối với bản thân tu hành là cực kỳ nghiêm khắc, cực kỳ chăm chỉ, nỗ lực nỗ lực hơn vạn năm, cảnh giới tư tưởng mới có thể siêu thoát phàm tục, được Thiên Đạo tán thành.

Bất quá, dù vậy, Tô Triệt nhắc tới tròn ba ngày, cũng không có cảm giác được, thượng thiên phản ứng ra sao, chẳng lẽ là...

- Lão thiên gia có phải là quá bận, nhất thời nửa khắc không quan tâm ngươi được a?

Lão Hắc vừa mới ăn no xongg, ở trong Tiên Ngục nửa nằm ở trên một cái ghế thật lớn, buồn chán thầm nói:

- Chủ nhân có phải là đem suy nghĩ trong lòng ngươi, lớn tiếng hô lên. Hắn mới có thể nghe được.

Tô Triệt lười cùng hắn phét lác, ánh mắt chuyển tới khỏa ngân sắc viên cầu thật lớn kia, trong lòng suy nghĩ: có thể bởi vì nơi này hoàn cảnh đặc thù, không thích hợp để ta chịu đựng khảo nghiệm thiên kiếp hay không?

Nghĩ đến liền làm, thân hình Tô Triệt khẽ động, tức khắc rời khỏi không gian nơi này, đồng thời, bằng tốc độ nhanh nhất bay ra khỏi Lôi Thần Điện.

Quả nhiên là đoán đúng!

Mới vừa ra tới, Tô Triệt liền cảm giác được, thiên kiếp của chính mình sẽ đến!

Tô Triệt theo đó thầm nghĩ:

- Cả tòa Lôi Thần Điện dùng để dùng để phong bế không gian kia, vì bảo hộ ngân sắc viên cầu không bị thương hại, bên trong khẳng định bố trí trận pháp nào đó cực kỳ cao minh, ngay cả thiên kiếp cảm ứng cũng có thể cắt đứt ở bên ngoài được. Không có gì bất ngờ xảy ra cả tòa Lôi Thần Điện, cả Lôi Đình Tinh, hẳn là xuất từ thủ bút của một đỉnh cấp cường giả nào đó, tương tự như Vu Thần... Tấn chức Độ Kiếp kỳ sở muốn đối mặt trận đầu thiên kiếp khảo nghiệm, nhất định sẽ lôi kiếp!

Điểm này, mỗi một Tu Tiên Giả đều là như vậy, Tô Triệt cũng không ngoại lệ.

- Trên Lôi Đình Tinh độ lôi kiếp, là tốt, hay là xấu đây?

Vừa nghĩ đến chuyện này. Tô Triệt không khỏi cười.

Vốn là Lôi Đình Tinh khắp nơi đều có thiên lôi, lại bộc phát ra một hồi lôi kiếp cỡ nào đây?

Trên Lôi Đình Tinh vốn là thiên lôi đông đúc, dưới hoàn cảnh như vậy xuất hiện lôi kiếp, rất có khả năng dị thường mãnh liệt, gần như là lửa cháy đổ thêm dầu.

Sở dĩ Tô Triệt còn có thể cười được, hơn nữa thần sắc thoải mái, chỗ dựa trong lòng đương nhiên đến từ Đại Lạc Lôi Thuật.

Đại Lạc Lôi Thuật chính là đại đạo thuật của Tiên Giới, hóa giải lôi kiếp thế gian, mà hẳn thì rất thành thạo. Nguyên nhân chính là như thế, lôi kiếp mà người khác cũng có thể vượt qua, mình có đủ nhiều ưu thế như vậy, nếu như còn không độ qua được, chỉ có thể dùng hai từ phế vật để đánh giá.

Tô Triệt mới từ trong Lôi Thần Điện đi ra, trên đỉnh đầu liền xuất hiện một đoàn kiếp vân dày đặc, chỉnh thể màu nâu đen, bên trong có tất cả màu sắc lôi điện, phát ra ánh sáng mơ hồ lập loè.

Bằng vào Đại Lạc Lôi Thuật, Tô Triệt có thể rõ ràng cảm ứng được lôi điện chi lực trong đó, trong nội tâm nói với lão Hắc:

- Căn cứ quy mô đoàn kiếp vân này để phán đoán, hẳn là lục trọng lôi kiếp.

Theo như thường quy mà nói, lúc tấn chức Độ Kiếp kỳ, tu tiên giả gặp phải kiếp nạn khảo nghiệm, không ngoại lệ đều là lôi kiếp; nhưng thông thường mà nói, phần lớn là trình độ rất nhẹ tam trọng lôi kiếp.

Tam trọng lôi kiếp, chỉ chính là mỗi một trọng chín đạo thiên lôi, tổng cộng cần chịu đựng hai mươi bảy đạo thiên lôi khảo nghiệm.

Lục trọng lôi kiếp, chính là năm mươi bốn đạo thiên lôi khảo nghiệm, chỉ có một chút tu tiên giả nhân quả hơi nặng, mới có thể ở lúc trùng kích Độ Kiếp kỳ, gặp phải khảo nghiệm nghiêm trọng như thế. Nói trắng ra là, cũng lộ ra chút ít ý tứ thượng thiên trừng phạt.

- Chủ nhân, xem ra, nhân quả của ngươi rất nặng a!

Lão Hắc trầm giọng thở dài.

- Đây là khẳng định !

Sắc mặt Tô Triệt ngưng trọng, trong nội tâm trả lời:

- Mặc dù ta không chủ động làm ác, nhưng mà Khải Nguyên Tinh bị hủy diệt, trận kiếp số này của Linh giới, đều có quan hệ trực tiếp cùng ta, trên người của ta gánh vác nhân quả, không nặng mới là lạ! Trước mắt chỉ đụng phải lục trọng lôi kiếp, lão thiên gia đã là phi thường chiếu cố ta rồi. . .

Người sống trên đời, rất nhiều chuyện đều là thân bất do kỷ. Bây giờ quay đầu lại nhìn xem, mặc dù trên lưng có nhân quả lớn lao, Tô Triệt cũng là không hối hận, nếu như có thể làm lại từ đầu, hắn cũng sẽ làm như vậy.

Tô Triệt đã sớm thừa nhận, mình có tư tâm rất nặng, cực độ khuyết thiếu loại cao thượng lấy đại cục làm trọng mà hy sinh cái tôi kia.

Lão Hắc cười nói:

- Chủ nhân, may mắn ngươi không có cao thượng như vậy, nếu không, ta đây làm khí linh, có lẽ đã xong đời.

Nói xong câu này, lão Hắc lại nói:

- Lúc trước, Tiên Ngục bảo tháp không lựa chọn một ác nhân, cũng không lựa chọn một đại thiện nhân, trở thành chủ nhân của nó, hết lần này tới lần khác chọn trúng tiểu nhân vật có đủ tư tâm như ngươi, trong chuyện này, cũng là có nguyên nhân. Chủ nhân, ngươi có từng nghĩ tới đạo lý trong này không?

- Nghĩ tới!

Trong lòng Tô Triệt cười nói:

- Cho nên nói, ta không hối hận.

Răng rắc!

Chủ tớ hai người nói chuyện phiếm, đồng thời đạo thiên lôi thứ nhất đã chậm lại, kim sắc lôi điện, thời điểm trong lòng Tô Triệt nói ra 'ta cũng không hối hận', chuẩn xác đánh vào người hắn.

Thân hình Tô Triệt chấn động, toàn thân tê dại, lại chăm chú cắn răng, không rên một tiếng.

Một đạo thiên lôi này, Tô Triệt không có chọn lựa bất luận biện pháp phòng ngự gì, giống như thích chịu ngược đãi, hoàn toàn là rộng mở nghênh đón nó buông xuống.

Hô!

Lôi điện chi lực cuồng bạo điên cuồng tàn sát bừa bãi trong người một phen, Tô Triệt hộc ra một ngụm khói trắng nhàn nhạt, trong nội tâm còn nói giỡn cùng lão Hắc:

- Nhìn xem a, lão thiên gia cũng cho rằng, ta nói có đạo lý.

- Cắt!

Lão Hắc ở trong Tiên Ngục mãnh liệt khoát tay chặn lại:

- Này còn dùng sét đánh ngươi?

- Ha ha, nên đánh!

Tô Triệt ngửa mặt lên trời mà cười, nhìn kiếp vân phía trên, trong mắt lại là một mảnh bình thản.

Kiếp lôi trước tam trọng, uy lực yếu kém, Tô Triệt tính toán không chống cự, chỉ dùng nhục thân ngạnh kháng. Làm như vậy, đương nhiên không phải là vì luyện thể, nếu muốn luyện thể, trên Lôi Đình Tinh có rất nhiều thiên lôi, không cần phải cầm kiếp lôi làm thí nghiệm.

Sở dĩ làm như vậy, là vì Tô Triệt ôm tâm tính hối lỗi, dùng kiếp lôi chi lực, chém giết một ít tâm ma vốn là không nhiều lắm trong lòng mình.

Chịu vài đạo kiếp lôi như vậy, có thể hối lỗi được sao? Có thể xóa sạch tất cả khuyết điểm trước kia đi sao?

Tô Triệt biết rõ: đương nhiên là không thể!

Này chỉ là một cảm nhận trong tâm lý mình mà thôi, tận khả năng làm trong nội tâm không thẹn, không hối hận, về phần người khác nghĩ thế nào, căn bản không trọng yếu.

Thử hỏi, bên trong tu tiên giới, có mấy tu tiên giả có thể làm được thân không nhân quả, một điểm tội lỗi cũng không có?

Ma tu giết người vô số, đồng dạng cũng có thể vượt qua thiên kiếp, đồng dạng có thể phi thăng Tiên Giới. . .

Đây là tu tiên, mà không phải tu đạo thuần túy!

Oanh! Oanh! Oanh. . .

/1505

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status