Đêm khuya, trên đỉnh núi Thanh Nhận cao gần ngàn thước.
Ngọn núi khổng lồ bao phủ gần nửa thành Thanh Nhận, trong đó có thể nhìn thấy loáng thoáng vài ngọn đèn dầu đang phát sáng.
Dưới ánh trăng, mấy ngàn con Biên Bức(con dơi) bay qua, càng làm tăng thêm vẻ lành lạnh.
Nếu như nhìn kỹ, giờ phút này trên đỉnh núi Thanh Nhận có một gã thanh niên nam tử đang đứng.
Nam tử này lông mày rậm, đôi mắt giống như bảo thạch lóe ánh sáng, vẻ mặt thanh niên nam tử này lộ vẻ kiên nghị, cho dù ai nhìn cũng sẽ lưu lại ấn tượng thật sâu.
Y phục của nam tử bị từng làn gió thổi làm lay động. Nam tử ngẩng đầu, nhìn ánh trăng sáng, tựa hồ như nhìn về một nơi xa xăm đang suy nghĩ cái gì...
- Cổ Qua, ngươi đã mười sáu tuổi mà không thể “Quán đỉnh’, cuộc đời này nhất định sẽ không thể trở thành võ giả được. Từ giờ trở đi, loại bỏ ra khỏi gia phả Cổ gia, cách chức làm nô bộc, linh vị phụ thân bị đưa ra khỏi từ đường…
Cho tới giờ khắc này, trong đầu Cổ Qua vẫn còn ông ông tiếng nói đó. Cảnh tượng chật vật lúc bị loại bỏ khỏi gia phả vẫn còn rõ mồn một trước mắt.
- Cứ như vậy giáng chức ta thành nô bộc sao?
Cổ Qua thu hồi nhãn thần, có chút cô đơn đưa ánh mắt nhìn linh vị phụ thân trong tay.
Trên linh vị có khắc năm chữ to “thứ xuất, Cổ Lệ Thiên ’. Đây là linh vị của phụ thân Cổ Qua, phải biết rằng có thể tiến vào từ đường Cổ gia, hơn nữa còn là thứ xuất, vậy khẳng định là vì Cổ gia lập nhiều công lao lớn .
Nhưng bởi vì Cổ Qua bị loại bỏ khỏi gia phả, linh vị phụ thân hắn cũng bị gia tộc di trừ ra ngoài.
- Phụ thân, con ở chỗ này thề, sẽ có một ngày, nhất định con sẽ để cho linh vị của người được ngự trị trên từ đường Cổ gia…
Cổ Qua nhớ rất rõ, năm đó khi phụ thân hắn hấp hối, nguyện vọng lớn nhất chính là linh vị của mình vĩnh viễn được ở lại trong từ đường. Nhưng hiện tại cư nhiên lại bị di trừ ra ngoài.
- Ngày mai chính là Tiên phái tuyển chọn đệ tử. Mặc dù hiện tại con vẫn chưa thể Quán đỉnh, nhưng lực lượng cùng tốc độ cũng đã đạt tới cực hạn của thường nhân, vẫn có cơ hội rất lớn... Đây là cơ hội giúp con thăng chức rất nhanh... Không tốt! Lão ma đầu này ra tới thật không phải lúc.
Đột nhiên, ánh mắt Cổ Qua đỏ bừng, diện mục trở nên có chút dữ tợn, thanh âm gầm nhẹ từ cổ họng của hắn không ngừng truyền ra, cố gắng nín nhịn. Cổ Qua hiển nhiên là đang khắc chế cái gì.
Một tay Cổ Qua chạm đất, ánh mắt đỏ rực phát ra lam quang mờ nhạt. Có thể thấy được, hắn cực kỳ thống khổ, hai tay nắm chặt, quỳ trên mặt đất, hai đầu gối lún thật sâu vào trong lòng đất.
Một hồi lâu, Cổ Qua mới lên tiếng nói:
- Lão ma đầu, ngươi lại tới ăn mòn tâm trí của ta. Không phải đã nói là đợi sau khi Tiên phái chọn lựa sao?
Hết sức khống chế động tác của mình, tay trái Cổ Qua run run hướng vào trong ngực móc ra.
- Ra đi.
Chỉ thấy trong lòng bàn tay Cổ Qua nâng một cái bánh xe màu lam, bánh xe cũng không lớn, chỉ dài một xích, hơn nữa hình dáng chỉ là nửa vòng tròn, trong suốt vô cùng, quanh thân tản ra khí thể màu lam thần bí. Bên trong, tựa hồ còn có mùi thơm ngào ngạt bay ra.
Quỷ dị chính là, ở giữa bánh xe này có một hạt châu màu đen hình bầu dục. Hạt châu màu đen cùng bánh xe cực kỳ không hài hòa. Hiển nhiên không phải là một thể.
Hạt châu màu đen toát ra hắc khí nhè nhẹ, tràn ngập bên trong, từ từ tạo thành một nhân hình.
- Cạc cạc, đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, bổn tiên là cao nhân Tiên giới, không phải là ma đầu.
Hư ảnh một lão đầu hèn mọn hiện ra trước mặt Cổ Qua, nhìn Cổ Qua từ trên xuống dưới.
- Không tệ! Thân thể căn bản phù hợp với yêu cầu tu luyện Phệ Quyết, bộ pháp bố trí ban đầu trong Thái Diễn Thập Nhị Đồ Sấm cũng đã đại thành... Có thể tiến hành đoạt xá rồi...
Hư ảnh nhìn Cổ Qua giống như nhìn người chết.
Cổ Qua khoanh chân ngồi dưới đất, ngũ tâm hướng về phía trước, tựa hồ bóng đen mới vừa rồi đột nhiên lao ra đã mang đến cho Cổ Qua thương tổn thật lớn.
- Lão ma đầu, ngươi mỗi lần đi ra ngoài cũng hút đi lực lượng của ta. Ngày mai ta còn muốn tham gia khảo hạch của Tiên phái, ngươi nói lời lại không giữ lời.
Cổ Qua cảm giác cực kỳ suy yếu, lấy trạng thái hiện tại của hắn, sợ rằng khảo hạch ngày mai sẽ bị thất bại.
- Ha ha... Tiểu tử Phàm trần, ngươi đúng là ngây thơ vô cùng, đáp ứng điều kiện của ngươi, là bởi vì muốn lợi dụng ngươi. Mười năm nay ngươi đã luyện tới đỉnh phong, cho nên hôm nay ta liền muốn chiếm lấy thân thể này của ngươi rồi. Ha ha…Thân thể này của ngươi chính là thân thể Tiên Thiên Phệ Linh, chính là phúc họa tương y(phúc họa liền nhau). Quả nhiên ta nhìn không lầm.
Tử Điên tôn giả âm hiểm cười cười.
Lai lịch Tử Điên tôn giả này lại hết sức bất phàm, hắn từng bằng vào Phệ Quyết hấp thu Thiên Lôi Địa Hỏa ở Tiên giới hoành hành bá đạo không xem ai ra gì. Nhưng khi hắn độ Thiên kiếp, lại kỳ tư diệu tưởng, muốn dùng Phệ Quyết hấp thu kiếp lôi, chống lại Thiên kiếp. Vừa muốn nếm thử, đã bị Thiên kiếp oanh thành mảnh vụn, may mắn nguyên thần hắn chạy thoát, lưu lạc trong không gian nhập vào bánh xe thần kỳ, linh hồn có thể bất diệt.
Mà cái hạt châu đen kia chính là khi hắn loạn lưu trong không gian, từ từ luyện chế linh hồn tạo thành nơi sống nhờ.
- Nếu như lấy thân thể Tiên Thiên Phệ Linh tu luyện Phệ Quyết, thôn phệ kiếp lôi chống lại Thiên Lôi cũng không phải là không thể. Ha ha... Ông trời thật là chiếu cố ta... Hay là nhanh chóng đoạt xá thôi.
Hắc khí trong bánh xe màu lam đột nhiên tăng mạnh, hoàn toàn đem Cổ Qua bao phủ bên trong.
- Lão ma đầu, ngươi muốn làm gì?
Thân thể Cổ Qua không kịp khôi phục hoàn toàn, muốn đứng lên, nhưng phát hiện thân thể không thể động….
Ầm…
Cổ Qua cảm giác đầu nặng nề như đụng phải thứ gì, thân thể không thể khống chế được nằm trên mặt đất.
- Tiểu tử phàm nhân, vậy mà cũng dám đấu lại với ta.
Thân thể Tử Điên tôn giả hóa thành màu đen, tựa như thực chất, đem thân thể Cổ Qua gắt gao vây khốn, từ từ treo lên giữa không trung.
Đột nhiên, hắc sắc quang mang vừa thu lại, thân thể Cổ Qua cứng đờ, thật giống như không có bất kỳ sinh khí nào.
- Ừ! Như vậy là tốt rồi, chỉ cần đem máu tươi của ngươi nhỏ vào Nạp Linh Truy nơi linh hồn ta sống nhờ, ta liền thành công hơn phân nửa rồi.
Nếu muốn đoạt xá, có hai phương thức, một loại là trực tiếp cắn nuốt linh hồn. Chính là linh hồn Tử Điên tôn giả trực tiếp đem linh hồn Cổ Qua cắn nuốt sạch sẻ. Nếu như vậy, trong linh hồn Tử Điên tôn giả sẽ có dấu vết của Cổ Qua, Tử Điên tôn giả dĩ nhiên sẽ không chọn phương thức này.
Một loại khác gọi là rỉ máu khu trục. Để cho máu tươi Cổ Qua nhỏ vào Nạp Linh Truy, linh hồn Tử Điên tôn giả sẽ trực tiếp tiến vào ý thức hải của Cổ Qua, đem linh hồn Cổ Qua đuổi đi.
- Cạc cạc, tiểu tử, bồi dưỡng ngươi mười năm, hiện tại rốt cục cũng đến lúc hồi báo rồi.
Tử Điên tôn giả hình tượng hóa ra một thanh đoản đao màu đen, nhẹ nhàng cắt một đường trên cổ tay Cổ Qua, máu tươi nhất thời trào ra.
Hình ảnh Tử Điên tôn giả vòng quanh lam sắc Nguyệt Luân, chuyển máu tươi xuống phía dưới.
Lấy máu nhận chủ, máu tươi nhỏ vào Nạp Linh Truy, liền bắn tung tóe vào lam sắc Nguyệt Luân
- Mẹ kiếp, hỏng bét! Ta làm sao lại quên mất cái này! Lam sắc Nguyệt Luân này thần bí vô cùng, ngay cả ta cũng không thăm dò rõ ràng được tác dụng của nó, hiện tại lại nhận chủ rồi. Bất quá đợi lát nữa ta đoạt xá thành công, lam sắc Nguyệt Luân này sẽ là vật trong túi của ta
Vù vù vù…
Pháp luân màu lam chuyển tới trước người Cổ Qua, tựa hồ muốn ngăn cản máu trên tay Cổ Qua.
Nhưng máu trên tay Cổ Qua vẫn tiếp tục nhỏ vào trong thạch trụy.
- Ha ha ha... Lấy máu thành công. Xem ta tiến vào ý thức hải, đem linh hồn tiểu tử này đuổi ra ngoài.
Linh hồn Tử Điên tôn giả hóa thành bảy đoàn khói đen, từ thất khiếu Cổ Qua tiến vào trong ý thức hải của hắn, bộ dáng hết sức kinh khủng.
- Ha ha ha... Không tới một canh giờ nữa, ta liền có thể chân chánh nắm giữ cỗ thân thể này. Đến lúc đó trên trời dưới đất, ta lại lần nữa tu luyện Phệ Quyết, thành tựu chân thần thân thể. Coi như là Tiên Đế cũng phải nể mặt ta ba phần. Ha ha...
Thời gian chậm rãi trôi qua, sinh cơ Cổ Qua lúc mạnh lúc yếu, hành hạ cường độ lớn như thế, linh hồn Cổ Qua giống như đã cận kề cái chết.
Trong ý thức hải của Cổ Qua, trắng xoá một mảnh, linh hồn Cổ Qua suy yếu gần như trong suốt, đã hoàn toàn tiến vào trạng thái vô ý thức.
Lúc này, linh hồn Tử Điên tôn giả đã xông vào, chắc chắn thành công ngó chừng linh hồn Cổ Qua.
- Đợi linh hồn ngươi yếu thêm một chút, ta liền đuổi đi, như vậy tiết kiệm được cho ta không ít linh hồn lực.
Đang lúc này, dị tượng xuất hiện.
Vù... Vù...
Lam sắc Nguyệt Luân bên ngoài nhất thời rung động, ở trên người Cổ Qua không ngừng tìm khe hở, tựa hồ muốn tiến vào ý thức hải của Cổ Qua. Nguyệt quang bên trong lam sắc pháp luân vô cùng đặc biệt, nhất là lúc pháp luân hình bán nguyệt này không ngừng bay múa lên xuống, linh lực xung quanh tựa hồ đều bị ngưng tụ lại.
Đột nhiên, lam sắc Nguyệt Luân bay lên, toàn thân bành trướng, đường kính cơ hồ lớn tới ba thước. Hình ảnh Nguyệt Luân khổng lồ đem thân thể Cổ Qua hoàn toàn bao bọc vào trong, mà linh khí mới vừa rồi tụ tập cùng sinh cơ tạo thành một cái xoáy cự đại không ngừng tiến vào trong thân thể Cổ Qua.
- Sao lại như vậy? Tiểu tử này làm sao lại không chết? Không đem linh hồn của hắn hành hạ chết, ta sao có thể dễ dàng đuổi đi
Tử Điên tôn giả hết sức kỳ quái. Lấy tình huống người bình thường, hắn nếu như muốn chiếm đoạt, chỉ cần dùng một phần trăm linh hồn lực là đã có thể. Nhưng thể chất Cổ Qua đặc thù, dựa theo Tử Điên tôn giả phỏng đoán, chỉ cần dùng ba mươi phần trăm linh hồn lực tiến thêm một bước đề cao thể chất Cổ Qua, sau đó đổi thành dùng mười phần trăm linh hồn lực từ bên ngoài tuyệt đối có thể hoàn thành đoạt xá.
Nhưng linh hồn lực của hắn đang không ngừng biến đổi, mặc dù nhìn như mỗi lần đều có thể nhanh chóng hoàn thành đoạt xá. Mỗi lần cũng là linh hồn Cổ Qua sắp chết, nhưng mỗi lần sinh cơ vừa tắt liền lập tức khôi phục lại.
- Đáng chết!
Tử Điên tôn giả thật sự nổi giận, lại lấy ra hai mươi phần trăm linh hồn lực, hóa thành một cổ lực lượng khổng lồ tiến vào trong não Cổ Qua. Càng lợi hại hơn chính là, hai mươi phần trăm linh hồn lực này có mười lăm phần trăm là xông về ý thức hải của Cổ Qua. Nếu quả thật thành công xông vào chỗ sâu nhất trong ý thức hải, ý thức hải của Cổ Qua chắc chắn sẽ bị mở rộng, linh hồn vì vậy vô cùng có khả năng ở trong quá trình này sẽ thoát ly khỏi thân thể, hoặc là trực tiếp bị linh hồn lực của Tử Điên tôn giả ép tách ra.
Ong ong ong...
Lam sắc Nguyệt Luân tựa hồ cảm giác được Tử Điên tôn giả gia tăng lực độ, nó liên tục lên xuống với tốc độ càng nhanh hơn. Khắp núi Thanh Nhận vô luận là cây cối hay là là sinh vật trong nháy mắt này cũng phóng thích ra một cỗ sinh cơ khổng lồ. Từng sợi sinh cơ lực màu trắng như thực chất liên tục không ngừng từ mi tâm Cổ Qua tiến vào.
Cỗ sinh cơ lực này rót vào trong linh hồn Cổ Qua, dần dần ý thức đã biến mất của Cổ Qua liền từ từ hồi phục.
- Đau quá... sao lại đau như vậy... Đây là nơi nào?
Khuôn mặt Cổ Qua nhợt nhạt. Cách đó không xa hình ảnh Tử Điên tôn giả lơ lửng, nhưng hình ảnh của hắn đã yếu đi rất nhiều.
- Tại sao? Lão ma đầu, mười năm qua, ta đã buông tha không “Quán đỉnh, vậy mà ngươi lại muốn giết ta.
Cổ Qua lúc này đã hiểu được Tử Điên tôn giả sẽ làm cái gì đối với hắn.
- Tiểu tử phàm trần, ngươi không xứng nói lời đó với ta, ngươi chịu chết đi.
Ngọn núi khổng lồ bao phủ gần nửa thành Thanh Nhận, trong đó có thể nhìn thấy loáng thoáng vài ngọn đèn dầu đang phát sáng.
Dưới ánh trăng, mấy ngàn con Biên Bức(con dơi) bay qua, càng làm tăng thêm vẻ lành lạnh.
Nếu như nhìn kỹ, giờ phút này trên đỉnh núi Thanh Nhận có một gã thanh niên nam tử đang đứng.
Nam tử này lông mày rậm, đôi mắt giống như bảo thạch lóe ánh sáng, vẻ mặt thanh niên nam tử này lộ vẻ kiên nghị, cho dù ai nhìn cũng sẽ lưu lại ấn tượng thật sâu.
Y phục của nam tử bị từng làn gió thổi làm lay động. Nam tử ngẩng đầu, nhìn ánh trăng sáng, tựa hồ như nhìn về một nơi xa xăm đang suy nghĩ cái gì...
- Cổ Qua, ngươi đã mười sáu tuổi mà không thể “Quán đỉnh’, cuộc đời này nhất định sẽ không thể trở thành võ giả được. Từ giờ trở đi, loại bỏ ra khỏi gia phả Cổ gia, cách chức làm nô bộc, linh vị phụ thân bị đưa ra khỏi từ đường…
Cho tới giờ khắc này, trong đầu Cổ Qua vẫn còn ông ông tiếng nói đó. Cảnh tượng chật vật lúc bị loại bỏ khỏi gia phả vẫn còn rõ mồn một trước mắt.
- Cứ như vậy giáng chức ta thành nô bộc sao?
Cổ Qua thu hồi nhãn thần, có chút cô đơn đưa ánh mắt nhìn linh vị phụ thân trong tay.
Trên linh vị có khắc năm chữ to “thứ xuất, Cổ Lệ Thiên ’. Đây là linh vị của phụ thân Cổ Qua, phải biết rằng có thể tiến vào từ đường Cổ gia, hơn nữa còn là thứ xuất, vậy khẳng định là vì Cổ gia lập nhiều công lao lớn .
Nhưng bởi vì Cổ Qua bị loại bỏ khỏi gia phả, linh vị phụ thân hắn cũng bị gia tộc di trừ ra ngoài.
- Phụ thân, con ở chỗ này thề, sẽ có một ngày, nhất định con sẽ để cho linh vị của người được ngự trị trên từ đường Cổ gia…
Cổ Qua nhớ rất rõ, năm đó khi phụ thân hắn hấp hối, nguyện vọng lớn nhất chính là linh vị của mình vĩnh viễn được ở lại trong từ đường. Nhưng hiện tại cư nhiên lại bị di trừ ra ngoài.
- Ngày mai chính là Tiên phái tuyển chọn đệ tử. Mặc dù hiện tại con vẫn chưa thể Quán đỉnh, nhưng lực lượng cùng tốc độ cũng đã đạt tới cực hạn của thường nhân, vẫn có cơ hội rất lớn... Đây là cơ hội giúp con thăng chức rất nhanh... Không tốt! Lão ma đầu này ra tới thật không phải lúc.
Đột nhiên, ánh mắt Cổ Qua đỏ bừng, diện mục trở nên có chút dữ tợn, thanh âm gầm nhẹ từ cổ họng của hắn không ngừng truyền ra, cố gắng nín nhịn. Cổ Qua hiển nhiên là đang khắc chế cái gì.
Một tay Cổ Qua chạm đất, ánh mắt đỏ rực phát ra lam quang mờ nhạt. Có thể thấy được, hắn cực kỳ thống khổ, hai tay nắm chặt, quỳ trên mặt đất, hai đầu gối lún thật sâu vào trong lòng đất.
Một hồi lâu, Cổ Qua mới lên tiếng nói:
- Lão ma đầu, ngươi lại tới ăn mòn tâm trí của ta. Không phải đã nói là đợi sau khi Tiên phái chọn lựa sao?
Hết sức khống chế động tác của mình, tay trái Cổ Qua run run hướng vào trong ngực móc ra.
- Ra đi.
Chỉ thấy trong lòng bàn tay Cổ Qua nâng một cái bánh xe màu lam, bánh xe cũng không lớn, chỉ dài một xích, hơn nữa hình dáng chỉ là nửa vòng tròn, trong suốt vô cùng, quanh thân tản ra khí thể màu lam thần bí. Bên trong, tựa hồ còn có mùi thơm ngào ngạt bay ra.
Quỷ dị chính là, ở giữa bánh xe này có một hạt châu màu đen hình bầu dục. Hạt châu màu đen cùng bánh xe cực kỳ không hài hòa. Hiển nhiên không phải là một thể.
Hạt châu màu đen toát ra hắc khí nhè nhẹ, tràn ngập bên trong, từ từ tạo thành một nhân hình.
- Cạc cạc, đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, bổn tiên là cao nhân Tiên giới, không phải là ma đầu.
Hư ảnh một lão đầu hèn mọn hiện ra trước mặt Cổ Qua, nhìn Cổ Qua từ trên xuống dưới.
- Không tệ! Thân thể căn bản phù hợp với yêu cầu tu luyện Phệ Quyết, bộ pháp bố trí ban đầu trong Thái Diễn Thập Nhị Đồ Sấm cũng đã đại thành... Có thể tiến hành đoạt xá rồi...
Hư ảnh nhìn Cổ Qua giống như nhìn người chết.
Cổ Qua khoanh chân ngồi dưới đất, ngũ tâm hướng về phía trước, tựa hồ bóng đen mới vừa rồi đột nhiên lao ra đã mang đến cho Cổ Qua thương tổn thật lớn.
- Lão ma đầu, ngươi mỗi lần đi ra ngoài cũng hút đi lực lượng của ta. Ngày mai ta còn muốn tham gia khảo hạch của Tiên phái, ngươi nói lời lại không giữ lời.
Cổ Qua cảm giác cực kỳ suy yếu, lấy trạng thái hiện tại của hắn, sợ rằng khảo hạch ngày mai sẽ bị thất bại.
- Ha ha... Tiểu tử Phàm trần, ngươi đúng là ngây thơ vô cùng, đáp ứng điều kiện của ngươi, là bởi vì muốn lợi dụng ngươi. Mười năm nay ngươi đã luyện tới đỉnh phong, cho nên hôm nay ta liền muốn chiếm lấy thân thể này của ngươi rồi. Ha ha…Thân thể này của ngươi chính là thân thể Tiên Thiên Phệ Linh, chính là phúc họa tương y(phúc họa liền nhau). Quả nhiên ta nhìn không lầm.
Tử Điên tôn giả âm hiểm cười cười.
Lai lịch Tử Điên tôn giả này lại hết sức bất phàm, hắn từng bằng vào Phệ Quyết hấp thu Thiên Lôi Địa Hỏa ở Tiên giới hoành hành bá đạo không xem ai ra gì. Nhưng khi hắn độ Thiên kiếp, lại kỳ tư diệu tưởng, muốn dùng Phệ Quyết hấp thu kiếp lôi, chống lại Thiên kiếp. Vừa muốn nếm thử, đã bị Thiên kiếp oanh thành mảnh vụn, may mắn nguyên thần hắn chạy thoát, lưu lạc trong không gian nhập vào bánh xe thần kỳ, linh hồn có thể bất diệt.
Mà cái hạt châu đen kia chính là khi hắn loạn lưu trong không gian, từ từ luyện chế linh hồn tạo thành nơi sống nhờ.
- Nếu như lấy thân thể Tiên Thiên Phệ Linh tu luyện Phệ Quyết, thôn phệ kiếp lôi chống lại Thiên Lôi cũng không phải là không thể. Ha ha... Ông trời thật là chiếu cố ta... Hay là nhanh chóng đoạt xá thôi.
Hắc khí trong bánh xe màu lam đột nhiên tăng mạnh, hoàn toàn đem Cổ Qua bao phủ bên trong.
- Lão ma đầu, ngươi muốn làm gì?
Thân thể Cổ Qua không kịp khôi phục hoàn toàn, muốn đứng lên, nhưng phát hiện thân thể không thể động….
Ầm…
Cổ Qua cảm giác đầu nặng nề như đụng phải thứ gì, thân thể không thể khống chế được nằm trên mặt đất.
- Tiểu tử phàm nhân, vậy mà cũng dám đấu lại với ta.
Thân thể Tử Điên tôn giả hóa thành màu đen, tựa như thực chất, đem thân thể Cổ Qua gắt gao vây khốn, từ từ treo lên giữa không trung.
Đột nhiên, hắc sắc quang mang vừa thu lại, thân thể Cổ Qua cứng đờ, thật giống như không có bất kỳ sinh khí nào.
- Ừ! Như vậy là tốt rồi, chỉ cần đem máu tươi của ngươi nhỏ vào Nạp Linh Truy nơi linh hồn ta sống nhờ, ta liền thành công hơn phân nửa rồi.
Nếu muốn đoạt xá, có hai phương thức, một loại là trực tiếp cắn nuốt linh hồn. Chính là linh hồn Tử Điên tôn giả trực tiếp đem linh hồn Cổ Qua cắn nuốt sạch sẻ. Nếu như vậy, trong linh hồn Tử Điên tôn giả sẽ có dấu vết của Cổ Qua, Tử Điên tôn giả dĩ nhiên sẽ không chọn phương thức này.
Một loại khác gọi là rỉ máu khu trục. Để cho máu tươi Cổ Qua nhỏ vào Nạp Linh Truy, linh hồn Tử Điên tôn giả sẽ trực tiếp tiến vào ý thức hải của Cổ Qua, đem linh hồn Cổ Qua đuổi đi.
- Cạc cạc, tiểu tử, bồi dưỡng ngươi mười năm, hiện tại rốt cục cũng đến lúc hồi báo rồi.
Tử Điên tôn giả hình tượng hóa ra một thanh đoản đao màu đen, nhẹ nhàng cắt một đường trên cổ tay Cổ Qua, máu tươi nhất thời trào ra.
Hình ảnh Tử Điên tôn giả vòng quanh lam sắc Nguyệt Luân, chuyển máu tươi xuống phía dưới.
Lấy máu nhận chủ, máu tươi nhỏ vào Nạp Linh Truy, liền bắn tung tóe vào lam sắc Nguyệt Luân
- Mẹ kiếp, hỏng bét! Ta làm sao lại quên mất cái này! Lam sắc Nguyệt Luân này thần bí vô cùng, ngay cả ta cũng không thăm dò rõ ràng được tác dụng của nó, hiện tại lại nhận chủ rồi. Bất quá đợi lát nữa ta đoạt xá thành công, lam sắc Nguyệt Luân này sẽ là vật trong túi của ta
Vù vù vù…
Pháp luân màu lam chuyển tới trước người Cổ Qua, tựa hồ muốn ngăn cản máu trên tay Cổ Qua.
Nhưng máu trên tay Cổ Qua vẫn tiếp tục nhỏ vào trong thạch trụy.
- Ha ha ha... Lấy máu thành công. Xem ta tiến vào ý thức hải, đem linh hồn tiểu tử này đuổi ra ngoài.
Linh hồn Tử Điên tôn giả hóa thành bảy đoàn khói đen, từ thất khiếu Cổ Qua tiến vào trong ý thức hải của hắn, bộ dáng hết sức kinh khủng.
- Ha ha ha... Không tới một canh giờ nữa, ta liền có thể chân chánh nắm giữ cỗ thân thể này. Đến lúc đó trên trời dưới đất, ta lại lần nữa tu luyện Phệ Quyết, thành tựu chân thần thân thể. Coi như là Tiên Đế cũng phải nể mặt ta ba phần. Ha ha...
Thời gian chậm rãi trôi qua, sinh cơ Cổ Qua lúc mạnh lúc yếu, hành hạ cường độ lớn như thế, linh hồn Cổ Qua giống như đã cận kề cái chết.
Trong ý thức hải của Cổ Qua, trắng xoá một mảnh, linh hồn Cổ Qua suy yếu gần như trong suốt, đã hoàn toàn tiến vào trạng thái vô ý thức.
Lúc này, linh hồn Tử Điên tôn giả đã xông vào, chắc chắn thành công ngó chừng linh hồn Cổ Qua.
- Đợi linh hồn ngươi yếu thêm một chút, ta liền đuổi đi, như vậy tiết kiệm được cho ta không ít linh hồn lực.
Đang lúc này, dị tượng xuất hiện.
Vù... Vù...
Lam sắc Nguyệt Luân bên ngoài nhất thời rung động, ở trên người Cổ Qua không ngừng tìm khe hở, tựa hồ muốn tiến vào ý thức hải của Cổ Qua. Nguyệt quang bên trong lam sắc pháp luân vô cùng đặc biệt, nhất là lúc pháp luân hình bán nguyệt này không ngừng bay múa lên xuống, linh lực xung quanh tựa hồ đều bị ngưng tụ lại.
Đột nhiên, lam sắc Nguyệt Luân bay lên, toàn thân bành trướng, đường kính cơ hồ lớn tới ba thước. Hình ảnh Nguyệt Luân khổng lồ đem thân thể Cổ Qua hoàn toàn bao bọc vào trong, mà linh khí mới vừa rồi tụ tập cùng sinh cơ tạo thành một cái xoáy cự đại không ngừng tiến vào trong thân thể Cổ Qua.
- Sao lại như vậy? Tiểu tử này làm sao lại không chết? Không đem linh hồn của hắn hành hạ chết, ta sao có thể dễ dàng đuổi đi
Tử Điên tôn giả hết sức kỳ quái. Lấy tình huống người bình thường, hắn nếu như muốn chiếm đoạt, chỉ cần dùng một phần trăm linh hồn lực là đã có thể. Nhưng thể chất Cổ Qua đặc thù, dựa theo Tử Điên tôn giả phỏng đoán, chỉ cần dùng ba mươi phần trăm linh hồn lực tiến thêm một bước đề cao thể chất Cổ Qua, sau đó đổi thành dùng mười phần trăm linh hồn lực từ bên ngoài tuyệt đối có thể hoàn thành đoạt xá.
Nhưng linh hồn lực của hắn đang không ngừng biến đổi, mặc dù nhìn như mỗi lần đều có thể nhanh chóng hoàn thành đoạt xá. Mỗi lần cũng là linh hồn Cổ Qua sắp chết, nhưng mỗi lần sinh cơ vừa tắt liền lập tức khôi phục lại.
- Đáng chết!
Tử Điên tôn giả thật sự nổi giận, lại lấy ra hai mươi phần trăm linh hồn lực, hóa thành một cổ lực lượng khổng lồ tiến vào trong não Cổ Qua. Càng lợi hại hơn chính là, hai mươi phần trăm linh hồn lực này có mười lăm phần trăm là xông về ý thức hải của Cổ Qua. Nếu quả thật thành công xông vào chỗ sâu nhất trong ý thức hải, ý thức hải của Cổ Qua chắc chắn sẽ bị mở rộng, linh hồn vì vậy vô cùng có khả năng ở trong quá trình này sẽ thoát ly khỏi thân thể, hoặc là trực tiếp bị linh hồn lực của Tử Điên tôn giả ép tách ra.
Ong ong ong...
Lam sắc Nguyệt Luân tựa hồ cảm giác được Tử Điên tôn giả gia tăng lực độ, nó liên tục lên xuống với tốc độ càng nhanh hơn. Khắp núi Thanh Nhận vô luận là cây cối hay là là sinh vật trong nháy mắt này cũng phóng thích ra một cỗ sinh cơ khổng lồ. Từng sợi sinh cơ lực màu trắng như thực chất liên tục không ngừng từ mi tâm Cổ Qua tiến vào.
Cỗ sinh cơ lực này rót vào trong linh hồn Cổ Qua, dần dần ý thức đã biến mất của Cổ Qua liền từ từ hồi phục.
- Đau quá... sao lại đau như vậy... Đây là nơi nào?
Khuôn mặt Cổ Qua nhợt nhạt. Cách đó không xa hình ảnh Tử Điên tôn giả lơ lửng, nhưng hình ảnh của hắn đã yếu đi rất nhiều.
- Tại sao? Lão ma đầu, mười năm qua, ta đã buông tha không “Quán đỉnh, vậy mà ngươi lại muốn giết ta.
Cổ Qua lúc này đã hiểu được Tử Điên tôn giả sẽ làm cái gì đối với hắn.
- Tiểu tử phàm trần, ngươi không xứng nói lời đó với ta, ngươi chịu chết đi.
/30
|