Ào ào ào!
Ba ngàn tia phất trần bắn nhanh về phía những mảnh nhỏ của bốn thanh kiếm Tru Tiên.
Trong nháy mắt, những mảnh nhỏ này được cây phất trần kia kéo lại ràng buộc với nhau, trở lại thành hình thanh kiếm.
- Cái gì?
Trong Tru Tiên Kiếm Trận truyền đến tiếng kêu sợ hãi.
Ầm!
Một tiếng nổ rung trời. Vô số mây đen trên trời cao ầm ầm đổ nát.
Vô số kiếm khí tại cương vực Thông Thiên bỗng nhiên thu lại, sau đó biến mất.
Địa hỏa xung quanh dường như cũng bị một cự lực trấn áp, không có cách nào dâng trào được nữa.
Cuộc chiến trong Tru Tiên Kiếm Trận đã dừng lại.
Một khí tức khổng lồ tỏa ra bốn phương tám hướng, chậm rãi khuếch tán, chậm rãi trực tiếp ép vào ngực mọi người.
- Khí tức này?
Sắc mặt Quỷ Cốc Tử biến đổi.
- Thông Thiên đột phá! Tổ tiên thập tứ trọng thiên!
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Meo! Khí tức thật mạnh!
Miêu Miêu kinh ngạc nói.
Xung quanh, chỉ cần người nào tới gần đều nhìn chăm chú vào bốn thanh kiếm Tru Tiên đã được cây phất trần kia tu bổ. Trong mắt mỗi người đầy chờ mong.
- Chúc mừng đạo hữu!
Bên trong truyền đến giọng nói của Tuyệt Cung Chủ.
- Chúc mừng đạo hữu!
Nhất thời, liên tiếp những tiếng chúc mừng vang lên.
Keng!
Keng!...
Trong nháy mắt bốn thanh kiếm Tru Tiên co rút lại. Ba ngàn sợi phất trần chậm rãi hòa nhập vào bên trong. Bốn thanh kiếm Tru Tiên nhỏ đi, dần dần bay về phía trung tâm.
Cảnh tượng phía trong kiếm trận hiện ra trước mặt mọi người.
Lúc này, mười bốn thánh nhân đang vây quanh một nam tử áo bào đen tóc tai bù xù ở giữa. Đó chính là Thông Thiên.
Thông Thiên nhắm mắt, đi chân trần đứng giữa hư không. Bốn thanh kiếm Tru Tiên bảo hộ xung quanh.
Quanh thân thể Thông Thiên phát ra mười bốn tia ánh sáng. Một khí tức mãnh mẽ dày đặc từ trên người Thông Thiên tan ra.
Tóc tai hắn bù xù. Trên y phục còn có rất nhiều chỗ rách nát. Trên mặt có rất nhiều vết máu. Nhưng bất kỳ hình tượng nào cũng không thể hạ thấp địa vị của Thông Thiên ở trong lòng mọi người.
Mặc dù là một đám thánh nhân, thời điểm bọn họ nhìn về phía Thông Thiên đều đầy vẻ hâm mộ.
Thập tứ trọng thiên. Hắn không phải là thánh nhân! Trong thiên hạ cũng cực kỳ ít!
Phải biết rằng, Thiên số, Sào là Tổ tiên thập ngũ trọng thiên. Thông Thiên chỉ có cách một bước, chỉ một bước!
Phù!
Hai mắt Thông Thiên mở ra, trong mắt bắn ra hai mươi bốn quang mang.
Hắn nhìn một đám thánh nhân, hít sâu một cái nói:
- Đa tạ các vị thành toàn!
- Đạo hữu khách khí!
Một đám thánh nhân lập tức nói.
Mười lăm thánh nhân, chết một.
- Mai Cao Quật chết rồi!
Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.
Diêm Xuyên gật đầu một cái. Chung quy thực lực Mai Cao Quật vẫn yếu hơn một chút.
Thông Thiên cảm kích đa tạ đám thánh nhân một hồi, sau đó lại nhìn Hồng Quân lão tổ đang đứng ở trên đỉnh núi phía xa.
Hồng Quân lão tổ đã đứng dậy.
- Đa tạ lão sư thành toàn!
Thông Thiên cung kính thi lễ nói.
Lão sư?
Vô số tu giả xung quanh đột nhiên biến sắc.
Người biết Hồng Quân thì thôi, người không nhận ra Hồng Quân, đều đưa ánh mắt nhìn về phía Hồng Quân, muốn khắc ghi hình ảnh của hắn ở trong đầu.
Lúc trước hắn dùng phất trần tu bổ bốn thanh kiếm, vô số tu giả đã biết hắn là một kẻ không tầm phàm.
Nhưng chẳng ai ngờ được, Hồng Quân trước mắt này còn là lão sư của Thông Thiên giáo chủ?
Thông Thiên hung hãn như vậy, sư phụ của hắn còn thế nào nữa?
- Lão sư?
Một đám thánh nhân cũng đưa mắt đầy ngưng trọng nhìn về Hồng Quân.
Hồng Quân nhẹ nhàng gật đầu một cái. Tiếp đó hắn ngẩng đầu nhìn lên trời.
- Sào!
Hồng Quân bỗng nhiên mở miệng nói.
Âm thanh không lớn, nhưng âm thanh truyền đi một cách quỷ dị, vang vọng khắp thiên hạ. Trong lúc nhất thời, toàn cương vực Thông Thiên đều là tiếng của Hồng Quân.
Không, không phải chỉ cương vực Thông Thiên, mà toàn thiên hạ. Trong lúc nhất thời, tất cả thiên địa trong dương gian đều vang vọng giọng nói của Hồng Quân.
Âm thanh truyền đi khắp nơi, xông thẳng tới các đại cương vực.
Trung Thiên Châu, Sa Hoàng, Quyết, Yêu Thiên Thương, đang đứng bên ngoài một đại điện.
Yêu Thiên Thương, Quyết đẩy ra một cỗ lực lượng lên trên người Sa Hoàng. Hai mắt Sa Hoàng phát ra một tia sáng với mười bốn sắc màu.
Dưới ánh hào quang, mắt Sa Hoàng nhìn phía bắc. Khoảng cách dường như cách vô hạn, nhưng Sa Hoàng vẫn có thể nhìn thấy tình hình trận chiến ở cương vực Thông Thiên.
- Hồng Quân?
Sa Hoàng ngưng trọng nói.
- Thời điểm kỷ thứ ba, Hồng Quân cũng không lộ ra trước mắt người đời!
Yêu Thiên Thương cau mày nói.
- Đúng vậy, lúc đó thực lực Hồng Quân còn mạnh hơn ta. Nhưng ta vẫn đoán không ra suy nghĩ của hắn.
Sa Hoàng cau mày nói.
- Lúc này Hồng Quân đi ra, hắn muốn làm gì?
Quyết cau mày nói.
- Không biết! Tuy nhiên lòng dạ Hồng Quân quá sâu. Hắn lộ diện như vậy thực sự rất hiếm thấy!
Sa Hoàng trầm giọng nói.
Cùng lúc đó, Nam Ngoại Châu, cương vực Hoàng Thiên.
Bên trong Hoàng Thiên Điện, Khổng Hoàng Thiên từ từ mở cửa đại điện, bước ra ngoài.
- Lão tổ tông!
Khổng Hạt Tử lập tức tiến lên.
Khổng Hoàng Thiên gật đầu một cái. Hắn đứng ở một nơi cao, mắt nhìn phía bắc.
Với khoảng cách vô hạn, nhưng dường như Khổng Hoàng Thiên liếc mắt một cái đã thấy được cảnh tượng ở cương vực Thông Thiên.
Cương vực Thông Thiên, bắt đầu từ khi Hồng Quân hô lên một tiếng kia, bầu trời liền xuất hiện vô số hoàng vân che phủ.
Ầm ầm ầm!
Hoàng vân không ngừng hội tụ.
Trong hoàng vân đột nhiên xuất hiện một khe nứt.
Khe nứt phải lớn bằng nửa cương vực Thông Thiên.
Chậm rãi, khe nứt mở ra. Một lực lượng lớn trùng kích, trong nháy mắt đã đánh thẳng vào tâm hồn của tất cả mọi người.
Rầm!
Gần như tất cả mọi người đột nhiên quỳ xuống, không có lực phản kháng.
Chỉ có người đạp lên tế đàn thiên địa, mới tránh phải quỳ lạy.
Diêm Xuyên vừa nhìn đã biết Thiên số xuất hiện. Hắn vung tay lên, tất cả thần tử bị ép quỳ xuống được đưa vào táng thiên đồng quan.
Chỉ còn lại một mình Diêm Xuyên đạp lên tế đàn sinh vị thiên địa, dẫn theo Miêu Miêu nhìn lên không trung.
Phần lớn tu giả đứng vây xem xung quanh đều quỳ xuống, nhưng cũng có một vài người đạp lên tế đàn thiên địa.
Tuy rằng Thông Thiên không có thiên địa tế đàn, nhưng giờ phút này, hắn lại miễn cưỡng ngăn cản được thiên uy khủng khiếp này.
Thông Thiên kinh ngạc nhìn lên không trung.
Một con mắt cực lớn nhìn xuống muôn dân, trong mắt dẫn theo một uy lực vô thượng.
- Kính chào Thiên số!
Một đám thánh nhân nói.
Nói xong, mọi người nhìn về phía Hồng Quân đang đứng cách đó không xa.
Dưới lực lượng cường đại đè ép như vậy, Hồng Quân lại tỏ ra rất hờ hững. Dường như hắn căn bản không chịu ảnh hưởng mấy.
- Hồng Quân?
Trong hư không vang lên âm thanh của Sào.
Hít sâu một cái, Hồng Quân gật đầu nói:
- Sào, đã đến lúc rồi. Ta tới khiêu chiến ngươi!
Hắn định khiêu chiến Thiên số sao?
Vô số tu giả đang quỳ lạy xung quanh, trên mặt nhất thời đầy vẻ kinh hãi.
Cho dù là một đám thánh nhân, lúc này cũng cảm thấy mờ mịt nhìn Hồng Quân? Bọn họ không nghe nhầm chứ?
Bản thân Sào đã là Tổ tiên thập ngũ trọng thiên. Hơn nữa Thiên số điều động lực lượng của đất trời. Sào mạnh tới mức nào, cho dù là thánh nhân cũng không dám tưởng tượng?
Bọn họ trừng con mắt nhìn chằm chằm vào Hồng Quân một hồi lâu.
Ba ngàn tia phất trần bắn nhanh về phía những mảnh nhỏ của bốn thanh kiếm Tru Tiên.
Trong nháy mắt, những mảnh nhỏ này được cây phất trần kia kéo lại ràng buộc với nhau, trở lại thành hình thanh kiếm.
- Cái gì?
Trong Tru Tiên Kiếm Trận truyền đến tiếng kêu sợ hãi.
Ầm!
Một tiếng nổ rung trời. Vô số mây đen trên trời cao ầm ầm đổ nát.
Vô số kiếm khí tại cương vực Thông Thiên bỗng nhiên thu lại, sau đó biến mất.
Địa hỏa xung quanh dường như cũng bị một cự lực trấn áp, không có cách nào dâng trào được nữa.
Cuộc chiến trong Tru Tiên Kiếm Trận đã dừng lại.
Một khí tức khổng lồ tỏa ra bốn phương tám hướng, chậm rãi khuếch tán, chậm rãi trực tiếp ép vào ngực mọi người.
- Khí tức này?
Sắc mặt Quỷ Cốc Tử biến đổi.
- Thông Thiên đột phá! Tổ tiên thập tứ trọng thiên!
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Meo! Khí tức thật mạnh!
Miêu Miêu kinh ngạc nói.
Xung quanh, chỉ cần người nào tới gần đều nhìn chăm chú vào bốn thanh kiếm Tru Tiên đã được cây phất trần kia tu bổ. Trong mắt mỗi người đầy chờ mong.
- Chúc mừng đạo hữu!
Bên trong truyền đến giọng nói của Tuyệt Cung Chủ.
- Chúc mừng đạo hữu!
Nhất thời, liên tiếp những tiếng chúc mừng vang lên.
Keng!
Keng!...
Trong nháy mắt bốn thanh kiếm Tru Tiên co rút lại. Ba ngàn sợi phất trần chậm rãi hòa nhập vào bên trong. Bốn thanh kiếm Tru Tiên nhỏ đi, dần dần bay về phía trung tâm.
Cảnh tượng phía trong kiếm trận hiện ra trước mặt mọi người.
Lúc này, mười bốn thánh nhân đang vây quanh một nam tử áo bào đen tóc tai bù xù ở giữa. Đó chính là Thông Thiên.
Thông Thiên nhắm mắt, đi chân trần đứng giữa hư không. Bốn thanh kiếm Tru Tiên bảo hộ xung quanh.
Quanh thân thể Thông Thiên phát ra mười bốn tia ánh sáng. Một khí tức mãnh mẽ dày đặc từ trên người Thông Thiên tan ra.
Tóc tai hắn bù xù. Trên y phục còn có rất nhiều chỗ rách nát. Trên mặt có rất nhiều vết máu. Nhưng bất kỳ hình tượng nào cũng không thể hạ thấp địa vị của Thông Thiên ở trong lòng mọi người.
Mặc dù là một đám thánh nhân, thời điểm bọn họ nhìn về phía Thông Thiên đều đầy vẻ hâm mộ.
Thập tứ trọng thiên. Hắn không phải là thánh nhân! Trong thiên hạ cũng cực kỳ ít!
Phải biết rằng, Thiên số, Sào là Tổ tiên thập ngũ trọng thiên. Thông Thiên chỉ có cách một bước, chỉ một bước!
Phù!
Hai mắt Thông Thiên mở ra, trong mắt bắn ra hai mươi bốn quang mang.
Hắn nhìn một đám thánh nhân, hít sâu một cái nói:
- Đa tạ các vị thành toàn!
- Đạo hữu khách khí!
Một đám thánh nhân lập tức nói.
Mười lăm thánh nhân, chết một.
- Mai Cao Quật chết rồi!
Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.
Diêm Xuyên gật đầu một cái. Chung quy thực lực Mai Cao Quật vẫn yếu hơn một chút.
Thông Thiên cảm kích đa tạ đám thánh nhân một hồi, sau đó lại nhìn Hồng Quân lão tổ đang đứng ở trên đỉnh núi phía xa.
Hồng Quân lão tổ đã đứng dậy.
- Đa tạ lão sư thành toàn!
Thông Thiên cung kính thi lễ nói.
Lão sư?
Vô số tu giả xung quanh đột nhiên biến sắc.
Người biết Hồng Quân thì thôi, người không nhận ra Hồng Quân, đều đưa ánh mắt nhìn về phía Hồng Quân, muốn khắc ghi hình ảnh của hắn ở trong đầu.
Lúc trước hắn dùng phất trần tu bổ bốn thanh kiếm, vô số tu giả đã biết hắn là một kẻ không tầm phàm.
Nhưng chẳng ai ngờ được, Hồng Quân trước mắt này còn là lão sư của Thông Thiên giáo chủ?
Thông Thiên hung hãn như vậy, sư phụ của hắn còn thế nào nữa?
- Lão sư?
Một đám thánh nhân cũng đưa mắt đầy ngưng trọng nhìn về Hồng Quân.
Hồng Quân nhẹ nhàng gật đầu một cái. Tiếp đó hắn ngẩng đầu nhìn lên trời.
- Sào!
Hồng Quân bỗng nhiên mở miệng nói.
Âm thanh không lớn, nhưng âm thanh truyền đi một cách quỷ dị, vang vọng khắp thiên hạ. Trong lúc nhất thời, toàn cương vực Thông Thiên đều là tiếng của Hồng Quân.
Không, không phải chỉ cương vực Thông Thiên, mà toàn thiên hạ. Trong lúc nhất thời, tất cả thiên địa trong dương gian đều vang vọng giọng nói của Hồng Quân.
Âm thanh truyền đi khắp nơi, xông thẳng tới các đại cương vực.
Trung Thiên Châu, Sa Hoàng, Quyết, Yêu Thiên Thương, đang đứng bên ngoài một đại điện.
Yêu Thiên Thương, Quyết đẩy ra một cỗ lực lượng lên trên người Sa Hoàng. Hai mắt Sa Hoàng phát ra một tia sáng với mười bốn sắc màu.
Dưới ánh hào quang, mắt Sa Hoàng nhìn phía bắc. Khoảng cách dường như cách vô hạn, nhưng Sa Hoàng vẫn có thể nhìn thấy tình hình trận chiến ở cương vực Thông Thiên.
- Hồng Quân?
Sa Hoàng ngưng trọng nói.
- Thời điểm kỷ thứ ba, Hồng Quân cũng không lộ ra trước mắt người đời!
Yêu Thiên Thương cau mày nói.
- Đúng vậy, lúc đó thực lực Hồng Quân còn mạnh hơn ta. Nhưng ta vẫn đoán không ra suy nghĩ của hắn.
Sa Hoàng cau mày nói.
- Lúc này Hồng Quân đi ra, hắn muốn làm gì?
Quyết cau mày nói.
- Không biết! Tuy nhiên lòng dạ Hồng Quân quá sâu. Hắn lộ diện như vậy thực sự rất hiếm thấy!
Sa Hoàng trầm giọng nói.
Cùng lúc đó, Nam Ngoại Châu, cương vực Hoàng Thiên.
Bên trong Hoàng Thiên Điện, Khổng Hoàng Thiên từ từ mở cửa đại điện, bước ra ngoài.
- Lão tổ tông!
Khổng Hạt Tử lập tức tiến lên.
Khổng Hoàng Thiên gật đầu một cái. Hắn đứng ở một nơi cao, mắt nhìn phía bắc.
Với khoảng cách vô hạn, nhưng dường như Khổng Hoàng Thiên liếc mắt một cái đã thấy được cảnh tượng ở cương vực Thông Thiên.
Cương vực Thông Thiên, bắt đầu từ khi Hồng Quân hô lên một tiếng kia, bầu trời liền xuất hiện vô số hoàng vân che phủ.
Ầm ầm ầm!
Hoàng vân không ngừng hội tụ.
Trong hoàng vân đột nhiên xuất hiện một khe nứt.
Khe nứt phải lớn bằng nửa cương vực Thông Thiên.
Chậm rãi, khe nứt mở ra. Một lực lượng lớn trùng kích, trong nháy mắt đã đánh thẳng vào tâm hồn của tất cả mọi người.
Rầm!
Gần như tất cả mọi người đột nhiên quỳ xuống, không có lực phản kháng.
Chỉ có người đạp lên tế đàn thiên địa, mới tránh phải quỳ lạy.
Diêm Xuyên vừa nhìn đã biết Thiên số xuất hiện. Hắn vung tay lên, tất cả thần tử bị ép quỳ xuống được đưa vào táng thiên đồng quan.
Chỉ còn lại một mình Diêm Xuyên đạp lên tế đàn sinh vị thiên địa, dẫn theo Miêu Miêu nhìn lên không trung.
Phần lớn tu giả đứng vây xem xung quanh đều quỳ xuống, nhưng cũng có một vài người đạp lên tế đàn thiên địa.
Tuy rằng Thông Thiên không có thiên địa tế đàn, nhưng giờ phút này, hắn lại miễn cưỡng ngăn cản được thiên uy khủng khiếp này.
Thông Thiên kinh ngạc nhìn lên không trung.
Một con mắt cực lớn nhìn xuống muôn dân, trong mắt dẫn theo một uy lực vô thượng.
- Kính chào Thiên số!
Một đám thánh nhân nói.
Nói xong, mọi người nhìn về phía Hồng Quân đang đứng cách đó không xa.
Dưới lực lượng cường đại đè ép như vậy, Hồng Quân lại tỏ ra rất hờ hững. Dường như hắn căn bản không chịu ảnh hưởng mấy.
- Hồng Quân?
Trong hư không vang lên âm thanh của Sào.
Hít sâu một cái, Hồng Quân gật đầu nói:
- Sào, đã đến lúc rồi. Ta tới khiêu chiến ngươi!
Hắn định khiêu chiến Thiên số sao?
Vô số tu giả đang quỳ lạy xung quanh, trên mặt nhất thời đầy vẻ kinh hãi.
Cho dù là một đám thánh nhân, lúc này cũng cảm thấy mờ mịt nhìn Hồng Quân? Bọn họ không nghe nhầm chứ?
Bản thân Sào đã là Tổ tiên thập ngũ trọng thiên. Hơn nữa Thiên số điều động lực lượng của đất trời. Sào mạnh tới mức nào, cho dù là thánh nhân cũng không dám tưởng tượng?
Bọn họ trừng con mắt nhìn chằm chằm vào Hồng Quân một hồi lâu.
/1446
|