- Pháp bảo gì?
Thiên Cương không hiểu nói.
- Một đám đại nhân kỷ thứ hai mà chủ thượng đã thu phục. Xà Hoàng nói với mọi người, chủ thượng muốn giúp mọi người tăng cường phẩm chất của pháp bảo, muốn mượn pháp bảo dùng một lát. Kết quả, Xà Hoàng mang theo tất cả pháp bảo, vừa đi liền không thấy hình bóng!
Hạ nhân kia nói.
- Cái gì? Ta đã nói như vậy lúc nào?
Thiên Cương nhất thời quát to.
- Xà Hoàng nói như vậy!
Hạ nhân kia nói.
Thiên Cương nhất thời sững sờ ngây người tại chỗ. Dường như hắn đã nghĩ tới một khả năng. Nhưng khả năng kia lại khiến Thiên Cương dù thế nào cũng không thể tiếp nhận được.
- Không thể nào. Mắt ta sao có thể nhìn nhầm được? Xà Hoàng sẽ không phản bội ta đâu!
Thiên Cương trầm giọng nói.
Đúng lúc này, ngoài đại điện truyền tới một âm thanh.
- Sẽ không sao? A, Thiên Cương, ngươi đã bị Xà Hoàng lừa. Ta đã sớm nói cho ngươi biết, nhưng ngươi lại không chịu tin ta!
Một giọng nói truyền đến, khiến Thiên Cương đang buồn bực lại càng thêm buồn bực.
Minh Vương và Minh Thiên Hàn từ bên ngoài tiến vào đại điện.
- Ừm? Tại sao các ngươi lại đi cùng với nhau?
Thiên Cương trầm giọng nói.
- Ta đã sớm thấy được Xà Hoàng không tầm thường. Ta nhiều lần nói cho ngươi biết, ngươi lại không tin. Lần này Xà Hoàng chủ trì tất cả mọi việc trong Thiên Cương Điện, ta luôn cảm thấy không ổn. Nhưng hắn nói tất cả đều là do ngươi yêu cầu. Hiện tại ngươi đã hối hận rồi chứ?
Minh Vương khinh thường nói.
Nhìn thấy thần sắc Minh Vương, Thiên Cương vô cùng khó chịu.
- Thiên Cương đại nhân, đây là do lúc trước Minh Vương nói cho ta biết, bảo ta đi tra tin tức. Ta vận dụng tất cả hệ thống tình báo của Thiên đình Đại Hình, rốt cuộc tra ra được. Đại nhân xem qua một chút đi!
Minh Thiên Hàn đưa ra một thẻ ngọc.
Thiên Cương lập tức tiếp nhận, nhanh chóng nhìn qua.
- Thiên đình Đại Trăn, chí tôn Xà tộc? Tại phong ấn giới, Diêm Xuyên đã bày bố sẵn?
Thiên Cương kinh ngạc nói.
- Đúng!
Minh Thiên Hàn gật đầu một cái.
- Ta đã nói với ngươi, ngay cả chủ thượng còn coi trọng tên Diêm Xuyên này, hắn sao có thể là dạng người dễ đối phó được? Ta hiểu hắn rõ nhất. Người này bày bố, có lẽ không chỉ có Xà Hoàng. Bên cạnh ngươi có khả năng còn người của hắn!
Minh Vương trầm giọng nói.
- Không thể nào!
Thiên Cương kêu lên.
- Không thể nào? Không hẳn chứ? Ngươi suy nghĩ về Xà Hoàng một chút đi? Hắn không phải phản bội ngươi? Hơn nữa những năm qua, ngươi giao tất cả quyền lực của mười hai cương vực cho hắn. Người hắn đề bạt khẳng định cũng có vấn đề. Không biết chừng một lúc nào đó, bọn họ sẽ đột nhiên quay lại cắn ngược cho ngươi một cái!
Minh Vương trầm giọng nói.
Thiên Cương nhất thời biến sắc. Trong lúc nhất thời trong số những thuộc hạ của mình hắn nhất thời không biết nên tin ai, không nên tin ai.
- Để Thập Nhị Cung của ta đến giúp ngươi sắp xếp lại thuộc hạ một lần nữa đi!
Minh Vương cười nói.
- Không, ta không tin ngươi!
Thiên Cương nhất thời quát lên.
- Sao?
- Hừ, ngươi cho rằng ta không biết sao? Ngươi là nhi tử của Diêm Xuyên, Diêm Động Ân, Hừ!
- Thiên Cương, đúng vậy, ta là nhi tử của Diêm Xuyên. Nhưng ta chỉ trung thành với chủ thượng. Chủ thượng rõ ràng nhất, ta không có tình cảm! Ta chỉ có lòng tốt muốn giúp ngươi, ngươi lại không tín nhiệm ta như vậy sao?
Minh Vương trầm giọng nói.
- Ta chính là không tín nhiệm ngươi. Ta tình nguyện tin tưởng Minh Thiên Hàn hơn. Ít nhất, Minh Thiên Hàn và Diêm Xuyên có đại thù!
Thiên Cương kêu lên.
- Được, được, được. Hừ, Thiên Cương, cái tên ngu xuẩn nhà ngươi!
Minh Vương nổi giận đùng đùng bước ra khỏi đại điện.
Chỉ còn lại Minh Thiên Hàn ở lại trong đại điện.
- Ha ha, Thiên Cương, đều làm việc vì chủ nhân, ngươi cần gì phải gây ầm ĩ với Minh Vương như vậy?
Minh Thiên Hàn cười khổ nói.
- Ta chính là nhìn hắn liền thấy khó chịu, Hừ! Minh Thiên Hàn, ngươi là Thiên Đế của một quốc gia, đối với phương diện này có nghiên cứu nhất. Tiếp đó, đành phải làm phiền ngươi vậy!
Thiên Cương nói.
- Ngươi và ta đều làm việc cho chủ thượng. Ngươi đã mở miệng, tất nhiên ta sẽ tận lực!
Minh Thiên Hàn gật đầu một cái.
Cõi âm, Đại Tần Thành! Thượng thư phòng!
- Thiên Đế, Thông Thiên giáo chủ đã trở về!
Lý Tư bẩm báo nói.
- Ừm! Cuộc chiến đấu tại Nam Ngoại Châu cũng kết thúc rồi chứ?
Cương thi Diêm Xuyên hỏi.
- Vâng, Hoàng Kim Đại Đế, Sát Đế truy sát Chu Tước Đại Đế mãi cho đến tận Chu Tước Thiên Giới Nam Ngoại Châu. Chu Tước Đại Đế trọng thương. Tuy nhiên, nhờ có lực lượng của Chu Tước Thiên Giới tăng thêm, lại khiến hai người Hoàng Kim Đại Đế không thể làm gì. Cuối cùng bọn họ đành phải lựa chọn rời đi!
Lý Tư lại nói.
- Như vậy cũng được rồi. Ít nhất trong thời gian ngắn Chu Tước Đại Đế sẽ không còn có tâm tư gây loạn xung quanh!
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Thiên Đế, không biết lúc trước người mời Hoàng Kim Đại Đế tới giúp, hắn đã yêu cầu triều ta phải trả giá điều gì vậy?
Lý Tư tràn ngập hiếu kỳ nói.
Cương thi Diêm Xuyên thoáng nhìn về phía Lý Tư. Hắn hít sâu một cái, không hề che giấu nói:
- Đối phó với Tử Vi Đại Đế!
- Ồ? Tử Vi Đại Đế cường hãn như vậy sao? Cho nên hai người Hoàng Kim Đại Đế, Sát Đế cũng không dám trực tiếp mặt đối mặt? Bọn họ còn cần tìm người giúp đỡ sao?
Lý Tư kinh ngạc nói.
- Một quân đoàn trưởng của Tử Vi Đại Đế đã có tu vi thập ngũ trọng thiên. Tử Vi Đại Đế tất nhiên cường hãn!
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Nhưng... !
Lý Tư lo lắng nói.
- Không cần lo lắng, trẫm tự có suy tính!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Lý Tư gật đầu một cái.
- Hiện tại quan trọng nhất vẫn sáu cương vực cuối cùng tại Đông Ngoại Châu cõi âm. Phải tăng nhanh tiến độ, phải thật nhanh!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Thiên Đế yên tâm. Đám người Bạch Khởi đã chuẩn bị thỏa đáng. Chỉ đợi Thiên Đế ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ lại đi tới sáu cương vực kia!
Lý Tư trịnh trọng nói.
- Vậy đi thôi!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Sau một năm, tại thượng thư phòng Đại Tần Thành!
- Thiên Đế, sáu cương vực cuối cùng của Đông Ngoại Châu cõi âm đã được đưa về Đại Trăn. Từ đây, Đông Ngoại Châu cõi âm chỉ là Thiên đình Đại Trăn!
Lý Tư cười nói.
- Tốt!
Cương thi Diêm Xuyên thoả mãn gật đầu một cái.
- Thiên Đế, Bắc Ngoại Châu dương gian lại xảy ra một việc không tốt!
Lưu Cương trầm giọng nói.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Cương thi Diêm Xuyên nhìn về phía Lưu Cương hỏi.
- Thanh Long Đại Đế dẫn theo một đám thuộc hạ đi tới dương gian. Tại Bắc Ngoại Châu dương gian, bọn họ thành lập Thanh Long Thiên Giới, xảy ra xung đột với Bích Du Cung. Cuối cùng Thông Thiên giáo chủ bị ép phải rời đi!
Lưu Cương ngưng trọng nói.
- Thanh Long Đại Đế ép Thông Thiên giáo chủ phải rời đi? Hắn đã chiếm lĩnh Bắc Ngoại Châu dương gian rồi sao?
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Lưu Cương thoáng cười khổ một hồi nói.
- Vậy người của Thông Thiên thì sao?
Cương thi Diêm Xuyên hỏi tới.
- Tung tích không rõ. Tuy nhiên căn cứ vào tin tức do Hán vệ truyền đến, cuối cùng Thông Thiên dẫn theo một đám đệ tử rời đi. Thanh Long Đại Đế vẫn chưa bắt được Thông Thiên giáo chủ!
Lưu Cương trầm giọng nói.
Thiên Cương không hiểu nói.
- Một đám đại nhân kỷ thứ hai mà chủ thượng đã thu phục. Xà Hoàng nói với mọi người, chủ thượng muốn giúp mọi người tăng cường phẩm chất của pháp bảo, muốn mượn pháp bảo dùng một lát. Kết quả, Xà Hoàng mang theo tất cả pháp bảo, vừa đi liền không thấy hình bóng!
Hạ nhân kia nói.
- Cái gì? Ta đã nói như vậy lúc nào?
Thiên Cương nhất thời quát to.
- Xà Hoàng nói như vậy!
Hạ nhân kia nói.
Thiên Cương nhất thời sững sờ ngây người tại chỗ. Dường như hắn đã nghĩ tới một khả năng. Nhưng khả năng kia lại khiến Thiên Cương dù thế nào cũng không thể tiếp nhận được.
- Không thể nào. Mắt ta sao có thể nhìn nhầm được? Xà Hoàng sẽ không phản bội ta đâu!
Thiên Cương trầm giọng nói.
Đúng lúc này, ngoài đại điện truyền tới một âm thanh.
- Sẽ không sao? A, Thiên Cương, ngươi đã bị Xà Hoàng lừa. Ta đã sớm nói cho ngươi biết, nhưng ngươi lại không chịu tin ta!
Một giọng nói truyền đến, khiến Thiên Cương đang buồn bực lại càng thêm buồn bực.
Minh Vương và Minh Thiên Hàn từ bên ngoài tiến vào đại điện.
- Ừm? Tại sao các ngươi lại đi cùng với nhau?
Thiên Cương trầm giọng nói.
- Ta đã sớm thấy được Xà Hoàng không tầm thường. Ta nhiều lần nói cho ngươi biết, ngươi lại không tin. Lần này Xà Hoàng chủ trì tất cả mọi việc trong Thiên Cương Điện, ta luôn cảm thấy không ổn. Nhưng hắn nói tất cả đều là do ngươi yêu cầu. Hiện tại ngươi đã hối hận rồi chứ?
Minh Vương khinh thường nói.
Nhìn thấy thần sắc Minh Vương, Thiên Cương vô cùng khó chịu.
- Thiên Cương đại nhân, đây là do lúc trước Minh Vương nói cho ta biết, bảo ta đi tra tin tức. Ta vận dụng tất cả hệ thống tình báo của Thiên đình Đại Hình, rốt cuộc tra ra được. Đại nhân xem qua một chút đi!
Minh Thiên Hàn đưa ra một thẻ ngọc.
Thiên Cương lập tức tiếp nhận, nhanh chóng nhìn qua.
- Thiên đình Đại Trăn, chí tôn Xà tộc? Tại phong ấn giới, Diêm Xuyên đã bày bố sẵn?
Thiên Cương kinh ngạc nói.
- Đúng!
Minh Thiên Hàn gật đầu một cái.
- Ta đã nói với ngươi, ngay cả chủ thượng còn coi trọng tên Diêm Xuyên này, hắn sao có thể là dạng người dễ đối phó được? Ta hiểu hắn rõ nhất. Người này bày bố, có lẽ không chỉ có Xà Hoàng. Bên cạnh ngươi có khả năng còn người của hắn!
Minh Vương trầm giọng nói.
- Không thể nào!
Thiên Cương kêu lên.
- Không thể nào? Không hẳn chứ? Ngươi suy nghĩ về Xà Hoàng một chút đi? Hắn không phải phản bội ngươi? Hơn nữa những năm qua, ngươi giao tất cả quyền lực của mười hai cương vực cho hắn. Người hắn đề bạt khẳng định cũng có vấn đề. Không biết chừng một lúc nào đó, bọn họ sẽ đột nhiên quay lại cắn ngược cho ngươi một cái!
Minh Vương trầm giọng nói.
Thiên Cương nhất thời biến sắc. Trong lúc nhất thời trong số những thuộc hạ của mình hắn nhất thời không biết nên tin ai, không nên tin ai.
- Để Thập Nhị Cung của ta đến giúp ngươi sắp xếp lại thuộc hạ một lần nữa đi!
Minh Vương cười nói.
- Không, ta không tin ngươi!
Thiên Cương nhất thời quát lên.
- Sao?
- Hừ, ngươi cho rằng ta không biết sao? Ngươi là nhi tử của Diêm Xuyên, Diêm Động Ân, Hừ!
- Thiên Cương, đúng vậy, ta là nhi tử của Diêm Xuyên. Nhưng ta chỉ trung thành với chủ thượng. Chủ thượng rõ ràng nhất, ta không có tình cảm! Ta chỉ có lòng tốt muốn giúp ngươi, ngươi lại không tín nhiệm ta như vậy sao?
Minh Vương trầm giọng nói.
- Ta chính là không tín nhiệm ngươi. Ta tình nguyện tin tưởng Minh Thiên Hàn hơn. Ít nhất, Minh Thiên Hàn và Diêm Xuyên có đại thù!
Thiên Cương kêu lên.
- Được, được, được. Hừ, Thiên Cương, cái tên ngu xuẩn nhà ngươi!
Minh Vương nổi giận đùng đùng bước ra khỏi đại điện.
Chỉ còn lại Minh Thiên Hàn ở lại trong đại điện.
- Ha ha, Thiên Cương, đều làm việc vì chủ nhân, ngươi cần gì phải gây ầm ĩ với Minh Vương như vậy?
Minh Thiên Hàn cười khổ nói.
- Ta chính là nhìn hắn liền thấy khó chịu, Hừ! Minh Thiên Hàn, ngươi là Thiên Đế của một quốc gia, đối với phương diện này có nghiên cứu nhất. Tiếp đó, đành phải làm phiền ngươi vậy!
Thiên Cương nói.
- Ngươi và ta đều làm việc cho chủ thượng. Ngươi đã mở miệng, tất nhiên ta sẽ tận lực!
Minh Thiên Hàn gật đầu một cái.
Cõi âm, Đại Tần Thành! Thượng thư phòng!
- Thiên Đế, Thông Thiên giáo chủ đã trở về!
Lý Tư bẩm báo nói.
- Ừm! Cuộc chiến đấu tại Nam Ngoại Châu cũng kết thúc rồi chứ?
Cương thi Diêm Xuyên hỏi.
- Vâng, Hoàng Kim Đại Đế, Sát Đế truy sát Chu Tước Đại Đế mãi cho đến tận Chu Tước Thiên Giới Nam Ngoại Châu. Chu Tước Đại Đế trọng thương. Tuy nhiên, nhờ có lực lượng của Chu Tước Thiên Giới tăng thêm, lại khiến hai người Hoàng Kim Đại Đế không thể làm gì. Cuối cùng bọn họ đành phải lựa chọn rời đi!
Lý Tư lại nói.
- Như vậy cũng được rồi. Ít nhất trong thời gian ngắn Chu Tước Đại Đế sẽ không còn có tâm tư gây loạn xung quanh!
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Thiên Đế, không biết lúc trước người mời Hoàng Kim Đại Đế tới giúp, hắn đã yêu cầu triều ta phải trả giá điều gì vậy?
Lý Tư tràn ngập hiếu kỳ nói.
Cương thi Diêm Xuyên thoáng nhìn về phía Lý Tư. Hắn hít sâu một cái, không hề che giấu nói:
- Đối phó với Tử Vi Đại Đế!
- Ồ? Tử Vi Đại Đế cường hãn như vậy sao? Cho nên hai người Hoàng Kim Đại Đế, Sát Đế cũng không dám trực tiếp mặt đối mặt? Bọn họ còn cần tìm người giúp đỡ sao?
Lý Tư kinh ngạc nói.
- Một quân đoàn trưởng của Tử Vi Đại Đế đã có tu vi thập ngũ trọng thiên. Tử Vi Đại Đế tất nhiên cường hãn!
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Nhưng... !
Lý Tư lo lắng nói.
- Không cần lo lắng, trẫm tự có suy tính!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Lý Tư gật đầu một cái.
- Hiện tại quan trọng nhất vẫn sáu cương vực cuối cùng tại Đông Ngoại Châu cõi âm. Phải tăng nhanh tiến độ, phải thật nhanh!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Thiên Đế yên tâm. Đám người Bạch Khởi đã chuẩn bị thỏa đáng. Chỉ đợi Thiên Đế ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ lại đi tới sáu cương vực kia!
Lý Tư trịnh trọng nói.
- Vậy đi thôi!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Sau một năm, tại thượng thư phòng Đại Tần Thành!
- Thiên Đế, sáu cương vực cuối cùng của Đông Ngoại Châu cõi âm đã được đưa về Đại Trăn. Từ đây, Đông Ngoại Châu cõi âm chỉ là Thiên đình Đại Trăn!
Lý Tư cười nói.
- Tốt!
Cương thi Diêm Xuyên thoả mãn gật đầu một cái.
- Thiên Đế, Bắc Ngoại Châu dương gian lại xảy ra một việc không tốt!
Lưu Cương trầm giọng nói.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Cương thi Diêm Xuyên nhìn về phía Lưu Cương hỏi.
- Thanh Long Đại Đế dẫn theo một đám thuộc hạ đi tới dương gian. Tại Bắc Ngoại Châu dương gian, bọn họ thành lập Thanh Long Thiên Giới, xảy ra xung đột với Bích Du Cung. Cuối cùng Thông Thiên giáo chủ bị ép phải rời đi!
Lưu Cương ngưng trọng nói.
- Thanh Long Đại Đế ép Thông Thiên giáo chủ phải rời đi? Hắn đã chiếm lĩnh Bắc Ngoại Châu dương gian rồi sao?
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Lưu Cương thoáng cười khổ một hồi nói.
- Vậy người của Thông Thiên thì sao?
Cương thi Diêm Xuyên hỏi tới.
- Tung tích không rõ. Tuy nhiên căn cứ vào tin tức do Hán vệ truyền đến, cuối cùng Thông Thiên dẫn theo một đám đệ tử rời đi. Thanh Long Đại Đế vẫn chưa bắt được Thông Thiên giáo chủ!
Lưu Cương trầm giọng nói.
/1446
|