Ngoại trừ Thôn Thiên Vĩ Thú hai trăm trượng, còn có một con Thôn Thiên Vĩ Thú trăm trượng đi theo phía sau.
Thực lực Thất Sát cường đại. Thất Sát dẫn theo Thập Nhị Sát đều là cường giả tuyệt thế. Cho dù Thôn Thiên Vĩ Thú trăm trượng kia không ăn được thịt, cũng uống được thuốc. Nó lao thẳng đến chỗ thuộc hạ của Thất Sát.
- Ê a, ê a!
Hai con Thôn Thiên Vĩ Thú cực lớn phóng tới. Thất Sát lập tức rút kiếm chém tới.
- Trảm thiên thuật!
Thất Sát chém một kiếm về phía thần thú lớn nhất.
Một cái đuôi lớn của con thần thú thứ tám kia đột nhiên giơ lên nghênh đón.
Ầm!
Một kiếm của Thất Sát tu vi thập ngũ trọng thiên lại không giết chết được thần thú kia, chỉ khiến cho nó bay ngược lại ngàn trượng mà thôi.
- Ê a, ê a!
Thần thú lớn nhất càng hưng phấn lao về phía Thất Sát.
- Làm sao có thể như vậy được?
Thất Sát kinh ngạc nói.
Một phía khác, Thôn Thiên Vĩ Thú trăm trượng cũng xông về phía Thập Nhị Sát.
- Chết đi cho ta!
Một cường giả Địa sát tinh lại chém một kiếm tới.
Một đạo kiếm quang cắt phá hư không xông thẳng về phía Thôn Thiên Vĩ Thú.
- A ô!
Trong nháy mắt kiếm quang đã bị ăn mất!
- Cái gì?
- A ô!
Trong nháy mắt tốc độ của Thôn Thiên Vĩ Thú đã tăng vọt. Nó đã đến gần nuốt lấy Địa Sát tinh kia vào bụng.
- Thập Nhị đệ!
Một đám cường giả Địa Sát tinh kinh sợ kêu lên.
- Ê a, ê a!
Sau khi nuốt xong một cường giả Địa sát tinh, Thôn Thiên Vĩ Thú kia càng thêm hưng phấn vui vẻ.
- Nhả Thập Nhị đệ của ta ra!
Một đám cường giả Địa Sát tinh kinh sợ kêu.
Ầm!
Rất nhiều kiếm cương chém về phía Thôn Thiên Vĩ Thú trăm trượng kia. Nhưng thân thể Thôn Thiên Vĩ Thú quá mức cường hãn, trong nháy mắt đã đàn hồi kiếm cương của mọi người trở lại.
- Ê a, ê a!
Thôn Thiên Vĩ Thú vui vẻ tiếp tục nhào tới. Một cường giả Địa sát tinh trong số đó kinh sợ nhìn lên tinh không.
Hắn lập tức nhìn thấy, trong tinh không một Địa Sát tinh đột nhiên phóng ra một đạo hào quang màu đỏ, sau đó lập tức trở nên ảm đạm.
- Thập Nhị đệ đã chết? Thập nhị đệ đã bị quái vật kia tiêu hóa?
Cường giả kia nhất thời biến sắc nói.
- Thập nhị đệ là tu vi Tổ tiên thập tam trọng thiên. Tại sao có thể như vậy được?
Lại một cường giả sợ hãi nói.
- Xem kìa. Vừa nãy nó còn có kích thước trăm trượng. Sau khi nó ăn Thập Nhị đệ, nó biến thành một trăm mười trượng rồi sao?
- Nó đã biến thành lớn hơn? Nó muốn ăn chúng ta, để tăng cường chính mình sao?
- Giết nó, báo thù cho Thập Nhị đệ!
- Giết!
...
...
...
Mười một cường giả Địa Sát tinh phẫn nộ chém giết.
- Ê a, ê a!
Nhưng lúc này Thôn Thiên Vĩ Thú cũng không úy kỵ, trái lại càng lúc càng hài lòng. Nó ăn được một cường giả Địa sát tinh, dường như đã nghiện ăn. Nó nhìn thấy trước mắt có mười một cường giả Địa sát tinh khác, cũng muốn ăn vào trong miệng. Bởi vì Thôn Thiên Vĩ Thú hiểu rõ, mười một người này không chỉ là Tổ tiên thập tam trọng thiên, mà còn có thập tứ trọng thiên.
- Ê a, ê a!
Xung quanh đều vang lên những tiếng truy sát.
Thất Sát đối chiến với Thôn Thiên Vĩ Thú mạnh nhất.
Phía xa, thuộc hạ Khổng Tước Tử ở trước mặt một đám Thôn Thiên Vĩ Thú căn bản không đỡ nổi một đòn, hoàn toàn bị ăn hết.
- Cứu mạng!
- Quái vật!
- A!
...
...
...
Gần vạn tu giả rất nhanh đã bị tách ra, đồng thời bị một đám Thôn Thiên Vĩ Thú đuổi giết.
- Ê a, ê a!
Đám Thôn Thiên Vĩ Thú vui mừng đuổi theo về phía cương vực Vĩnh Hằng.
Cương vực Vĩnh Hằng có một con Thôn Thiên Vĩ Thú đã khiến nhân gian trở thành luyện ngục. Bây giờ, gần hai trăm Thôn Thiên Vĩ Thú vọt tới. Trong lúc nhất thời, cho dù Khổng Tước Tử chạy ở trước nhất, trong lòng đều cảm thấy ớn lạnh một hồi. Có thể dự đoán được, cương vực Vĩnh Hằng đã xong!
Đồng dạng, chỗ Diêm Xuyên cũng có một con Thôn Thiên Vĩ Thú lao tới.
Đó là một con Thôn Thiên Vĩ Thú lớn trăm trượng.
- Ê a, ê a!
Thôn Thiên Vĩ Thú lao thẳng tới.
Ầm!
Bạch Khởi chém tới một đao. Một đạo đao cương khổng lồ xông thẳng tới chỗ Thôn Thiên Vĩ Thú kia.
- A ô!
Thoáng một cái đao cương của Bạch Khởi đã bị Thôn Thiên Vĩ Thú nuốt vào trong bụng.
- Không tốt!
Bạch Khởi nhất thời biến sắc.
Coong!
Thần Hoàng Chuông của Kim Đại Vũ vang lên một tiếng. Sóng âm ầm ầm vang lên, cuồn cuộn xông thẳng tới.
- A ô!
Trong nháy mắt lực lượng của âm công vừa xuất hiện đã bị Thôn Thiên Vĩ Thú nuốt xuống.
- Ngang! Ngang!...
Sáu con rồng đều sợ hãi.
Diêm Xuyên bước ra, nghênh đón con Thôn Thiên Vĩ Thú kia.
Nhìn thấy Diêm Xuyên vọt tới, Thôn Thiên Vĩ Thú vô cùng vui mừng kêu lên:
- Ê a, ê a!
Hai cái đuôi cực lớn nhanh chóng đong đưa.
- Chém!
Diêm Xuyên vung tay lên, Ngọc Đế Kiếm xuất hiện. Một kiếm chém tới. Một đạo kiếm cương huyết sắc bắn nhanh tới.
- A ô!
Thoáng một cái, kiếm cương huyết sắc lại bị Thôn Thiên Vĩ Thú ăn mất.
- Khốn kiếp?
Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống.
Hai tay xuất ra một đạo bạch quang, đạo chi thủ vừa ra, một đạo chưởng cương cực lớn màu trắng xông thẳng tới.
Vù!
Đột nhiên chương cương nắm lấy một cái đuôi cực lớn.
- A ô!
Trong nháy mắt Thôn Thiên Vĩ Thú cắn đứt chưởng cương trốn thoát.
- Điều này cũng có thể ăn được sao?
Diêm Xuyên kinh ngạc nói.
- A!
Bất đắc dĩ, Diêm Xuyên nhanh chóng biến thân. Một biển máu đột nhiên xuất hiện.
Trong nháy mắt biển máu lấp kín xung quanh.
- Ê a, ê a!
Thôn Thiên Vĩ Thú hưng phấn lao về phía biển máu.
Vù!
Đột nhiên, Thôn Thiên Vĩ Thú điên cuồng hút biển máu vào. Biển máu điên cuồng tràn vào trong miệng Thôn Thiên Vĩ Thú.
- Cái này cũng có thể ăn sao?
Một con rồng ở chỗ xe rồng trợn trừng mắt cả kinh kêu lên.
- Thôn Thiên Vĩ Thú không có gì không ăn được? Quái vật!
Trong lòng Kim Đại Vũ phát lạnh nói.
Diêm Xuyên đứng mũi chịu sào, càng chứng kiến được sự quỷ dị của quái vật kia. Hắn híp mắt lại, trong lòng kinh hoàng.
- Vũ trụ trong lòng bàn tay!
Diêm Xuyên đưa tay phải ra.
Vù!
Thôn Thiên Vĩ Thú cũng không chống cự. Trong nháy mắt, nó bị kéo vào trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên.
Trong nháy mắt, lòng bàn tay Diêm Xuyên xuất hiện vô số tinh điểm vờn quanh. Những tiểu tinh điểm kia liên thông với những ngôi sao bên trên. Tinh thần lực cuồn cuộn tràn vào lòng bàn tay Diêm Xuyên.
Ầm ầm ầm!
Một hàng ngàn hàng tỉ tinh thần lực hội tụ. Trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên, dường như có hàng ngàn hàng tỉ ngôi sao va về phía Thôn Thiên Vĩ Thú, như muốn khiến Thôn Thiên Vĩ Thú tan xương nát thịt vậy.
- Ê a, ê a!
Thôn Thiên Vĩ Thú lại cực kỳ hưng phấn. Nó đột nhiên mở miệng lớn ra.
- Chết đi!
Diêm Xuyên quát lạnh một tiếng. Hàng ngàn hàng tỉ tinh lực hung hãn va vào Thôn Thiên Vĩ Thú.
- A ô!
Loáng một cái, hàng ngàn hàng tỉ tinh lực bị Thôn Thiên Vĩ Thú ăn mất!
Diêm Xuyên:... !
Đứng ở giữa không trung, cả người Diêm Xuyên đều có chút bối rối.
Ăn sao? Nhưng đây là lực lượng của những vì sao trên bầu trời. Loáng một cái nó đã ăn hết sao?
- Ê a, ê a!
Thôn Thiên Vĩ Thú vô cùng vui vẻ tiêu hóa lực lượng của những vì sao trên bầu trời kia.
Thực lực Thất Sát cường đại. Thất Sát dẫn theo Thập Nhị Sát đều là cường giả tuyệt thế. Cho dù Thôn Thiên Vĩ Thú trăm trượng kia không ăn được thịt, cũng uống được thuốc. Nó lao thẳng đến chỗ thuộc hạ của Thất Sát.
- Ê a, ê a!
Hai con Thôn Thiên Vĩ Thú cực lớn phóng tới. Thất Sát lập tức rút kiếm chém tới.
- Trảm thiên thuật!
Thất Sát chém một kiếm về phía thần thú lớn nhất.
Một cái đuôi lớn của con thần thú thứ tám kia đột nhiên giơ lên nghênh đón.
Ầm!
Một kiếm của Thất Sát tu vi thập ngũ trọng thiên lại không giết chết được thần thú kia, chỉ khiến cho nó bay ngược lại ngàn trượng mà thôi.
- Ê a, ê a!
Thần thú lớn nhất càng hưng phấn lao về phía Thất Sát.
- Làm sao có thể như vậy được?
Thất Sát kinh ngạc nói.
Một phía khác, Thôn Thiên Vĩ Thú trăm trượng cũng xông về phía Thập Nhị Sát.
- Chết đi cho ta!
Một cường giả Địa sát tinh lại chém một kiếm tới.
Một đạo kiếm quang cắt phá hư không xông thẳng về phía Thôn Thiên Vĩ Thú.
- A ô!
Trong nháy mắt kiếm quang đã bị ăn mất!
- Cái gì?
- A ô!
Trong nháy mắt tốc độ của Thôn Thiên Vĩ Thú đã tăng vọt. Nó đã đến gần nuốt lấy Địa Sát tinh kia vào bụng.
- Thập Nhị đệ!
Một đám cường giả Địa Sát tinh kinh sợ kêu lên.
- Ê a, ê a!
Sau khi nuốt xong một cường giả Địa sát tinh, Thôn Thiên Vĩ Thú kia càng thêm hưng phấn vui vẻ.
- Nhả Thập Nhị đệ của ta ra!
Một đám cường giả Địa Sát tinh kinh sợ kêu.
Ầm!
Rất nhiều kiếm cương chém về phía Thôn Thiên Vĩ Thú trăm trượng kia. Nhưng thân thể Thôn Thiên Vĩ Thú quá mức cường hãn, trong nháy mắt đã đàn hồi kiếm cương của mọi người trở lại.
- Ê a, ê a!
Thôn Thiên Vĩ Thú vui vẻ tiếp tục nhào tới. Một cường giả Địa sát tinh trong số đó kinh sợ nhìn lên tinh không.
Hắn lập tức nhìn thấy, trong tinh không một Địa Sát tinh đột nhiên phóng ra một đạo hào quang màu đỏ, sau đó lập tức trở nên ảm đạm.
- Thập Nhị đệ đã chết? Thập nhị đệ đã bị quái vật kia tiêu hóa?
Cường giả kia nhất thời biến sắc nói.
- Thập nhị đệ là tu vi Tổ tiên thập tam trọng thiên. Tại sao có thể như vậy được?
Lại một cường giả sợ hãi nói.
- Xem kìa. Vừa nãy nó còn có kích thước trăm trượng. Sau khi nó ăn Thập Nhị đệ, nó biến thành một trăm mười trượng rồi sao?
- Nó đã biến thành lớn hơn? Nó muốn ăn chúng ta, để tăng cường chính mình sao?
- Giết nó, báo thù cho Thập Nhị đệ!
- Giết!
...
...
...
Mười một cường giả Địa Sát tinh phẫn nộ chém giết.
- Ê a, ê a!
Nhưng lúc này Thôn Thiên Vĩ Thú cũng không úy kỵ, trái lại càng lúc càng hài lòng. Nó ăn được một cường giả Địa sát tinh, dường như đã nghiện ăn. Nó nhìn thấy trước mắt có mười một cường giả Địa sát tinh khác, cũng muốn ăn vào trong miệng. Bởi vì Thôn Thiên Vĩ Thú hiểu rõ, mười một người này không chỉ là Tổ tiên thập tam trọng thiên, mà còn có thập tứ trọng thiên.
- Ê a, ê a!
Xung quanh đều vang lên những tiếng truy sát.
Thất Sát đối chiến với Thôn Thiên Vĩ Thú mạnh nhất.
Phía xa, thuộc hạ Khổng Tước Tử ở trước mặt một đám Thôn Thiên Vĩ Thú căn bản không đỡ nổi một đòn, hoàn toàn bị ăn hết.
- Cứu mạng!
- Quái vật!
- A!
...
...
...
Gần vạn tu giả rất nhanh đã bị tách ra, đồng thời bị một đám Thôn Thiên Vĩ Thú đuổi giết.
- Ê a, ê a!
Đám Thôn Thiên Vĩ Thú vui mừng đuổi theo về phía cương vực Vĩnh Hằng.
Cương vực Vĩnh Hằng có một con Thôn Thiên Vĩ Thú đã khiến nhân gian trở thành luyện ngục. Bây giờ, gần hai trăm Thôn Thiên Vĩ Thú vọt tới. Trong lúc nhất thời, cho dù Khổng Tước Tử chạy ở trước nhất, trong lòng đều cảm thấy ớn lạnh một hồi. Có thể dự đoán được, cương vực Vĩnh Hằng đã xong!
Đồng dạng, chỗ Diêm Xuyên cũng có một con Thôn Thiên Vĩ Thú lao tới.
Đó là một con Thôn Thiên Vĩ Thú lớn trăm trượng.
- Ê a, ê a!
Thôn Thiên Vĩ Thú lao thẳng tới.
Ầm!
Bạch Khởi chém tới một đao. Một đạo đao cương khổng lồ xông thẳng tới chỗ Thôn Thiên Vĩ Thú kia.
- A ô!
Thoáng một cái đao cương của Bạch Khởi đã bị Thôn Thiên Vĩ Thú nuốt vào trong bụng.
- Không tốt!
Bạch Khởi nhất thời biến sắc.
Coong!
Thần Hoàng Chuông của Kim Đại Vũ vang lên một tiếng. Sóng âm ầm ầm vang lên, cuồn cuộn xông thẳng tới.
- A ô!
Trong nháy mắt lực lượng của âm công vừa xuất hiện đã bị Thôn Thiên Vĩ Thú nuốt xuống.
- Ngang! Ngang!...
Sáu con rồng đều sợ hãi.
Diêm Xuyên bước ra, nghênh đón con Thôn Thiên Vĩ Thú kia.
Nhìn thấy Diêm Xuyên vọt tới, Thôn Thiên Vĩ Thú vô cùng vui mừng kêu lên:
- Ê a, ê a!
Hai cái đuôi cực lớn nhanh chóng đong đưa.
- Chém!
Diêm Xuyên vung tay lên, Ngọc Đế Kiếm xuất hiện. Một kiếm chém tới. Một đạo kiếm cương huyết sắc bắn nhanh tới.
- A ô!
Thoáng một cái, kiếm cương huyết sắc lại bị Thôn Thiên Vĩ Thú ăn mất.
- Khốn kiếp?
Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống.
Hai tay xuất ra một đạo bạch quang, đạo chi thủ vừa ra, một đạo chưởng cương cực lớn màu trắng xông thẳng tới.
Vù!
Đột nhiên chương cương nắm lấy một cái đuôi cực lớn.
- A ô!
Trong nháy mắt Thôn Thiên Vĩ Thú cắn đứt chưởng cương trốn thoát.
- Điều này cũng có thể ăn được sao?
Diêm Xuyên kinh ngạc nói.
- A!
Bất đắc dĩ, Diêm Xuyên nhanh chóng biến thân. Một biển máu đột nhiên xuất hiện.
Trong nháy mắt biển máu lấp kín xung quanh.
- Ê a, ê a!
Thôn Thiên Vĩ Thú hưng phấn lao về phía biển máu.
Vù!
Đột nhiên, Thôn Thiên Vĩ Thú điên cuồng hút biển máu vào. Biển máu điên cuồng tràn vào trong miệng Thôn Thiên Vĩ Thú.
- Cái này cũng có thể ăn sao?
Một con rồng ở chỗ xe rồng trợn trừng mắt cả kinh kêu lên.
- Thôn Thiên Vĩ Thú không có gì không ăn được? Quái vật!
Trong lòng Kim Đại Vũ phát lạnh nói.
Diêm Xuyên đứng mũi chịu sào, càng chứng kiến được sự quỷ dị của quái vật kia. Hắn híp mắt lại, trong lòng kinh hoàng.
- Vũ trụ trong lòng bàn tay!
Diêm Xuyên đưa tay phải ra.
Vù!
Thôn Thiên Vĩ Thú cũng không chống cự. Trong nháy mắt, nó bị kéo vào trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên.
Trong nháy mắt, lòng bàn tay Diêm Xuyên xuất hiện vô số tinh điểm vờn quanh. Những tiểu tinh điểm kia liên thông với những ngôi sao bên trên. Tinh thần lực cuồn cuộn tràn vào lòng bàn tay Diêm Xuyên.
Ầm ầm ầm!
Một hàng ngàn hàng tỉ tinh thần lực hội tụ. Trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên, dường như có hàng ngàn hàng tỉ ngôi sao va về phía Thôn Thiên Vĩ Thú, như muốn khiến Thôn Thiên Vĩ Thú tan xương nát thịt vậy.
- Ê a, ê a!
Thôn Thiên Vĩ Thú lại cực kỳ hưng phấn. Nó đột nhiên mở miệng lớn ra.
- Chết đi!
Diêm Xuyên quát lạnh một tiếng. Hàng ngàn hàng tỉ tinh lực hung hãn va vào Thôn Thiên Vĩ Thú.
- A ô!
Loáng một cái, hàng ngàn hàng tỉ tinh lực bị Thôn Thiên Vĩ Thú ăn mất!
Diêm Xuyên:... !
Đứng ở giữa không trung, cả người Diêm Xuyên đều có chút bối rối.
Ăn sao? Nhưng đây là lực lượng của những vì sao trên bầu trời. Loáng một cái nó đã ăn hết sao?
- Ê a, ê a!
Thôn Thiên Vĩ Thú vô cùng vui vẻ tiêu hóa lực lượng của những vì sao trên bầu trời kia.
/1446
|