Vẻ mặt Thông Thiên giáo chủ lại có phần cổ quái nhìn Diêm Xuyên ngân đồng. Bao nhiêu người chết vì tế đàn Đại Đế, chính vì muốn nhận được tế đàn Đại Đế. Bây giờ Diêm Xuyên nhận được, lại nói muốn bỏ đi sao?
Nhân thân Diêm Xuyên trầm mặc một hồi, trong mắt nhất thời cứng lại nói:
- Ảnh hưởng tới tâm tính sao?
- Tâm tính của ta bị ảnh hưởng, chứng tỏ tâm tính của ta còn chưa đủ. Tế đàn Đại Đế? Hóa thân tâm ma, đầu độc lòng ta, nhưng cũng có thể tinh luyện lòng ta, nó muốn hàng phục ta? Ta sẽ hàng phục nó!
Ánh mắt Diêm Xuyên kiên định nói.
Diêm Xuyên ngân đồng nhìn nhân thân Diêm Xuyên, cuối cùng gật đầu một cái, không tiếp tục nói gì nữa.
- Khổng Hoàng Thiên, ta đã chiếm được nghiệp vị Đại Đế. Hiện tại, ngươi tính như thế nào?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Thông Thiên, Mặc Vũ Hề, Bạch Khởi, Kim Đại Vũ có chút sững sờ.
- Ta sẽ truyền tất cả thể ngộ của ta cho ngươi!
Khổng Hoàng Thiên ở trong biển ý thức của Diêm Xuyên nói.
Vù!
Dường như trong nháy mắt, vô số hình ảnh tràn vào trong đầu Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên ở giữa không trung, bỗng nhiên không nhúc nhích.
- Sao vậy? Meo!
Miêu Miêu kinh ngạc nói.
- Không có chuyện gì, hộ pháp cho hắn!
Diêm Xuyên ngân đồng lắc đầu một cái.
Giữa không trung, quanh thân Diêm Xuyên toả sáng ánh sáng màu xanh. Thời khắc ánh sáng màu xanh toả ra, đột nhiên mái tóc dài của Diêm Xuyên biến thành màu xanh, theo gió tung bay.
Đạp lên tế đàn Đại Đế, quanh thân Diêm Xuyên tỏa ra một uy thế lớn lao.
Trên Hàm Dương Thành Đông Ngoại Châu các đó rất xa.
Ầm!
Bên trên biển mây khí vận không chỉ có có khí vận. Thậm chí trong hư không, vô số vận thế, Vận đạo, công đức đều tràn vào biển mây khí vận.
Bên trên biển mây khí vận, một đám tượng thần nhất thời tỏa ra từng đợt hào quang. Trong đó hào quang của tượng thần Diêm Xuyên bắn xa vạn trượng, phổ diệu thiên địa.
- Đây.. đây là...... !
Nhất thời, vô số bách tính, quan viên trong Hàm Dương Thành sợ hãi kêu lên.
Một vài quan viên còn cảm thấy quanh thân khoan khoái. Một lực lượng không biết tên đang tẩm bổ toàn thân. Tu vi đều dao động, dường như có thể đột phá bất cứ lúc nào.
Biển mây khí vận biến hóa tuy lớn, nhưng quần thần lại hiểu rõ, đây là chuyện tốt. Đại Trăn dường như lại thoát thai hoán cốt một lần.
Lẽ nào?
Vô số quan viên nghĩ đến một khả năng. Nhất thời tất cả đều tiến tới quảng trường Triều Thiên Điện.
Tại cửa Triều Thiên Điện, mặt Lã Bất Vi lộ vẻ vui mừng.
- Thừa tướng, chuyện gì xảy ra vậy?
Một đám quan viên đều kêu lên.
- Đến lúc này Đại Trăn đã tiến thêm một bước nữa. Chờ sau khi Thiên Đế trở về, không, chờ Đại Đế trở về, sẽ thăng cấp Thiên Giới!
Lã Bất Vi hưng phấn nói.
Ầm!
Một đám quan viên nhất thời trở nên kích động.
Trên mặt biển, ý thức của Diêm Xuyên đang toàn lực tiếp nhận tất cả thể ngộ đến từ Khổng Hoàng Thiên!
Diêm Xuyên ngân đồng luôn nhìn chằm chằm vào nhân thân Diêm Xuyên, để đề phòng xuất hiện biến cố bất ngờ xảy ra. Trong lòng bàn tay Diêm Xuyên ngân đồng cầm một vật thể nhỏ giống như não người màu xanh lam. Đó chính là thú giao hoán.
Khổng Hoàng Thiên nói chuyện thành khẩn, nhưng Diêm Xuyên cũng không thể không đề phòng.
Cũng may điều Diêm Xuyên lo lắng đã không hề phát sinh.
Qua hơn một ngày, Diêm Xuyên đột nhiên mở hai mắt ra. Thời khắc hai mắt mở ra, trong hai mắt bắn ra hai đạo hào quang mười bảy màu.
- Thập thất trọng thiên, khám phá sinh tử?
Diêm Xuyên với mái tóc dài màu xanh thở dài nói.
- Ngươi nhớ kỹ thể ngộ của ta từ từ tìm hiểu đi. Còn có thời gian nửa ngày nữa, ta để cho ngươi tự mình lĩnh hội một chút, cho ngươi nhìn thấy thập thất trọng thiên thực sự!
Âm thanh của Khổng Hoàng Thiên truyền đến.
Diêm Xuyên cau mày một hồi, cuối cùng gật đầu một cái.
- A, yên tâm. Khổng Hoàng Thiên ta còn chưa đến mức lừa ngươi. Nhớ kỹ, sau khi ta đi rồi, duy trì không để Khổng gia bị hủy diệt!
Âm thanh của Khổng Hoàng Thiên truyền đến.
- Yên tâm!
Nhân thân Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Vù!
Đột nhiên, khí chất của nhân thân Diêm Xuyên xảy ra biến hóa to lớn. Một khí thế không thể đỡ bạo phát ra. Khắp trời, trong nháy mắt có vô số Khổng Tước linh che phủ.
Hào quang mười bảy màu trong mắt Diêm Xuyên đột nhiên hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh.
- Diêm Xuyên?
Mặc Vũ Hề lo lắng nói.
Diêm Xuyên ngân đồng lập tức lắc đầu nói:
- Bây giờ hắn là Khổng Hoàng Thiên!
- A?
Mặc Vũ Hề lộ vẻ kinh ngạc.
Ý thức của Khổng Hoàng Thiên thao túng thân thể Diêm Xuyên. Hắn đưa tay ra, trường kiếm trước đó từ trong cơ thể nhô lên.
Tay cầm trường kiếm, chân đạp tế đàn Đại Đế, mắt Khổng Hoàng Thiên nhìn cương vực Trung Ương phía xa, sau đó đạp không xông thẳng tới.
- Xem cho kỹ. Đây chính là thập thất trọng thiên!
Khổng Hoàng Thiên tự nhủ.
Ầm!
Trong nháy mắt thân hình hắn đã đến cương vực Trung Ương.
Cương vực Trung Ương, cuộc đại chiến vẫn tiếp tục.
Gần như tất cả đám quân đoàn trưởng Nam Đẩu, Bắc Đẩu đều ra tay. Nhưng bọn họ lại bị bốn đại cường giả Mộng Tam Sinh, Manh Lạc, Mẫn Hoàng, Ngọc Lân ngăn lại.
Bốn hồ lô lớn đã thể hiện ra hết sự hung hãn của mình, khiến một đám quân đoàn trưởng toàn thân trọng thương.
- A!
Tham Lang bi thương phẫn nộ rống to một tiếng.
Nhưng bốn người Mộng Tam Sinh cũng cực kỳ hung hãn, căn bản không cho bọn họ tiến lên một bước.
Trên không trung, bốn đại cường giả Sát Đế, Hoàng Kim Đại Đế, Bạch Hổ Đại Đế, Huyền Vũ Đại Đế bao vây tấn công một mình Tử Vi Đại Đế.
Lúc này, Tử Vi Đại Đế tiêu hao hết tinh huyết, thực lực giảm sút rất nhiều, càng không dám lại dùng tới đại đức chi ấn.
Nhưng dù cho như thế, Tử Vi Đại Đế vẫn có thực lực ép quần hùng.
Lấy lực lượng một người, độc chiến bốn người, bốn người lần lượt bị Tử Vi Đại Đế đánh bay ra ngoài.
- Bạch Hổ, Huyền Vũ, Hoàng Kim? Ba người khốn kiếp các ngươi cũng dám đối địch với trẫm sao? Đúng là không biết tự lượng sức mình!
Tử Vi Đại Đế quát lạnh nói.
Sau khi chiến đấu một trận với Khổng Hoàng Thiên, thực lực của Tử Vi Đại Đế ít nhất đã suy yếu đi hơn nửa. Nhưng dù là như thế, bốn đại cường giả vẫn không phải là đối thủ của hắn.
- Mời bảo bối xoay người!
Sát Đế lại quát to một tiếng.
Một đạo bạch quang xông thẳng về phía Tử Vi Đại Đế.
- Chém!
Trường kiếm trong tay Tử Vi Đại Đế ầm ầm va chạm.
Ầm!
Trảm Tiên Phi Đao va đập quay trở về. Kiếm ý khổng lồ của Tử Vi Đại Đế lại ầm ầm đụng vào trên người Sát Đế.
Sát Đế nhanh chóng bị đẩy lùi lại phía sau. Nhưng Sát Đế lại không để ý lắm, tiếp tục vọt tới.
- Sát Đế? Thần giới ngươi đã mưu tính đã lâu?
Tử Vi Đại Đế lạnh lùng nói.
Nhìn bốn người mang hồ lô trên lưng phía xa, còn có Sát Đế, trong nháy mắt Tử Vi Đại Đế đã nhìn rõ tất cả.
- Không sai. Ta cần Hoàng Tuyền Lộ của ngươi!
Sát Đế không hề che giấu trầm giọng nói.
- Ha ha ha, Hoàng Tuyền Lộ? Ngươi xác định nó ở trong tay ta sao?
Tử Vi Đại Đế lạnh lùng nói.
Hai mắt Sát Đế híp lại, nhưng vẫn gật đầu nói:
- Hoàng Tuyền Lộ không hề tầm thường. Nếu như ban đầu nó thuộc về mệnh cách của ngươi, vậy sẽ vẫn thuộc về ngươi. Tuy rằng nó bị Khổng Hoàng Thiên cướp đoạt, nhưng chỉ cần Khổng Hoàng Thiên chết, nó sẽ không chịu sự chỉ huy của Khổng Hoàng Thiên, chắc chắn sẽ trở về chỗ ngươi!
Nhân thân Diêm Xuyên trầm mặc một hồi, trong mắt nhất thời cứng lại nói:
- Ảnh hưởng tới tâm tính sao?
- Tâm tính của ta bị ảnh hưởng, chứng tỏ tâm tính của ta còn chưa đủ. Tế đàn Đại Đế? Hóa thân tâm ma, đầu độc lòng ta, nhưng cũng có thể tinh luyện lòng ta, nó muốn hàng phục ta? Ta sẽ hàng phục nó!
Ánh mắt Diêm Xuyên kiên định nói.
Diêm Xuyên ngân đồng nhìn nhân thân Diêm Xuyên, cuối cùng gật đầu một cái, không tiếp tục nói gì nữa.
- Khổng Hoàng Thiên, ta đã chiếm được nghiệp vị Đại Đế. Hiện tại, ngươi tính như thế nào?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Thông Thiên, Mặc Vũ Hề, Bạch Khởi, Kim Đại Vũ có chút sững sờ.
- Ta sẽ truyền tất cả thể ngộ của ta cho ngươi!
Khổng Hoàng Thiên ở trong biển ý thức của Diêm Xuyên nói.
Vù!
Dường như trong nháy mắt, vô số hình ảnh tràn vào trong đầu Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên ở giữa không trung, bỗng nhiên không nhúc nhích.
- Sao vậy? Meo!
Miêu Miêu kinh ngạc nói.
- Không có chuyện gì, hộ pháp cho hắn!
Diêm Xuyên ngân đồng lắc đầu một cái.
Giữa không trung, quanh thân Diêm Xuyên toả sáng ánh sáng màu xanh. Thời khắc ánh sáng màu xanh toả ra, đột nhiên mái tóc dài của Diêm Xuyên biến thành màu xanh, theo gió tung bay.
Đạp lên tế đàn Đại Đế, quanh thân Diêm Xuyên tỏa ra một uy thế lớn lao.
Trên Hàm Dương Thành Đông Ngoại Châu các đó rất xa.
Ầm!
Bên trên biển mây khí vận không chỉ có có khí vận. Thậm chí trong hư không, vô số vận thế, Vận đạo, công đức đều tràn vào biển mây khí vận.
Bên trên biển mây khí vận, một đám tượng thần nhất thời tỏa ra từng đợt hào quang. Trong đó hào quang của tượng thần Diêm Xuyên bắn xa vạn trượng, phổ diệu thiên địa.
- Đây.. đây là...... !
Nhất thời, vô số bách tính, quan viên trong Hàm Dương Thành sợ hãi kêu lên.
Một vài quan viên còn cảm thấy quanh thân khoan khoái. Một lực lượng không biết tên đang tẩm bổ toàn thân. Tu vi đều dao động, dường như có thể đột phá bất cứ lúc nào.
Biển mây khí vận biến hóa tuy lớn, nhưng quần thần lại hiểu rõ, đây là chuyện tốt. Đại Trăn dường như lại thoát thai hoán cốt một lần.
Lẽ nào?
Vô số quan viên nghĩ đến một khả năng. Nhất thời tất cả đều tiến tới quảng trường Triều Thiên Điện.
Tại cửa Triều Thiên Điện, mặt Lã Bất Vi lộ vẻ vui mừng.
- Thừa tướng, chuyện gì xảy ra vậy?
Một đám quan viên đều kêu lên.
- Đến lúc này Đại Trăn đã tiến thêm một bước nữa. Chờ sau khi Thiên Đế trở về, không, chờ Đại Đế trở về, sẽ thăng cấp Thiên Giới!
Lã Bất Vi hưng phấn nói.
Ầm!
Một đám quan viên nhất thời trở nên kích động.
Trên mặt biển, ý thức của Diêm Xuyên đang toàn lực tiếp nhận tất cả thể ngộ đến từ Khổng Hoàng Thiên!
Diêm Xuyên ngân đồng luôn nhìn chằm chằm vào nhân thân Diêm Xuyên, để đề phòng xuất hiện biến cố bất ngờ xảy ra. Trong lòng bàn tay Diêm Xuyên ngân đồng cầm một vật thể nhỏ giống như não người màu xanh lam. Đó chính là thú giao hoán.
Khổng Hoàng Thiên nói chuyện thành khẩn, nhưng Diêm Xuyên cũng không thể không đề phòng.
Cũng may điều Diêm Xuyên lo lắng đã không hề phát sinh.
Qua hơn một ngày, Diêm Xuyên đột nhiên mở hai mắt ra. Thời khắc hai mắt mở ra, trong hai mắt bắn ra hai đạo hào quang mười bảy màu.
- Thập thất trọng thiên, khám phá sinh tử?
Diêm Xuyên với mái tóc dài màu xanh thở dài nói.
- Ngươi nhớ kỹ thể ngộ của ta từ từ tìm hiểu đi. Còn có thời gian nửa ngày nữa, ta để cho ngươi tự mình lĩnh hội một chút, cho ngươi nhìn thấy thập thất trọng thiên thực sự!
Âm thanh của Khổng Hoàng Thiên truyền đến.
Diêm Xuyên cau mày một hồi, cuối cùng gật đầu một cái.
- A, yên tâm. Khổng Hoàng Thiên ta còn chưa đến mức lừa ngươi. Nhớ kỹ, sau khi ta đi rồi, duy trì không để Khổng gia bị hủy diệt!
Âm thanh của Khổng Hoàng Thiên truyền đến.
- Yên tâm!
Nhân thân Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Vù!
Đột nhiên, khí chất của nhân thân Diêm Xuyên xảy ra biến hóa to lớn. Một khí thế không thể đỡ bạo phát ra. Khắp trời, trong nháy mắt có vô số Khổng Tước linh che phủ.
Hào quang mười bảy màu trong mắt Diêm Xuyên đột nhiên hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh.
- Diêm Xuyên?
Mặc Vũ Hề lo lắng nói.
Diêm Xuyên ngân đồng lập tức lắc đầu nói:
- Bây giờ hắn là Khổng Hoàng Thiên!
- A?
Mặc Vũ Hề lộ vẻ kinh ngạc.
Ý thức của Khổng Hoàng Thiên thao túng thân thể Diêm Xuyên. Hắn đưa tay ra, trường kiếm trước đó từ trong cơ thể nhô lên.
Tay cầm trường kiếm, chân đạp tế đàn Đại Đế, mắt Khổng Hoàng Thiên nhìn cương vực Trung Ương phía xa, sau đó đạp không xông thẳng tới.
- Xem cho kỹ. Đây chính là thập thất trọng thiên!
Khổng Hoàng Thiên tự nhủ.
Ầm!
Trong nháy mắt thân hình hắn đã đến cương vực Trung Ương.
Cương vực Trung Ương, cuộc đại chiến vẫn tiếp tục.
Gần như tất cả đám quân đoàn trưởng Nam Đẩu, Bắc Đẩu đều ra tay. Nhưng bọn họ lại bị bốn đại cường giả Mộng Tam Sinh, Manh Lạc, Mẫn Hoàng, Ngọc Lân ngăn lại.
Bốn hồ lô lớn đã thể hiện ra hết sự hung hãn của mình, khiến một đám quân đoàn trưởng toàn thân trọng thương.
- A!
Tham Lang bi thương phẫn nộ rống to một tiếng.
Nhưng bốn người Mộng Tam Sinh cũng cực kỳ hung hãn, căn bản không cho bọn họ tiến lên một bước.
Trên không trung, bốn đại cường giả Sát Đế, Hoàng Kim Đại Đế, Bạch Hổ Đại Đế, Huyền Vũ Đại Đế bao vây tấn công một mình Tử Vi Đại Đế.
Lúc này, Tử Vi Đại Đế tiêu hao hết tinh huyết, thực lực giảm sút rất nhiều, càng không dám lại dùng tới đại đức chi ấn.
Nhưng dù cho như thế, Tử Vi Đại Đế vẫn có thực lực ép quần hùng.
Lấy lực lượng một người, độc chiến bốn người, bốn người lần lượt bị Tử Vi Đại Đế đánh bay ra ngoài.
- Bạch Hổ, Huyền Vũ, Hoàng Kim? Ba người khốn kiếp các ngươi cũng dám đối địch với trẫm sao? Đúng là không biết tự lượng sức mình!
Tử Vi Đại Đế quát lạnh nói.
Sau khi chiến đấu một trận với Khổng Hoàng Thiên, thực lực của Tử Vi Đại Đế ít nhất đã suy yếu đi hơn nửa. Nhưng dù là như thế, bốn đại cường giả vẫn không phải là đối thủ của hắn.
- Mời bảo bối xoay người!
Sát Đế lại quát to một tiếng.
Một đạo bạch quang xông thẳng về phía Tử Vi Đại Đế.
- Chém!
Trường kiếm trong tay Tử Vi Đại Đế ầm ầm va chạm.
Ầm!
Trảm Tiên Phi Đao va đập quay trở về. Kiếm ý khổng lồ của Tử Vi Đại Đế lại ầm ầm đụng vào trên người Sát Đế.
Sát Đế nhanh chóng bị đẩy lùi lại phía sau. Nhưng Sát Đế lại không để ý lắm, tiếp tục vọt tới.
- Sát Đế? Thần giới ngươi đã mưu tính đã lâu?
Tử Vi Đại Đế lạnh lùng nói.
Nhìn bốn người mang hồ lô trên lưng phía xa, còn có Sát Đế, trong nháy mắt Tử Vi Đại Đế đã nhìn rõ tất cả.
- Không sai. Ta cần Hoàng Tuyền Lộ của ngươi!
Sát Đế không hề che giấu trầm giọng nói.
- Ha ha ha, Hoàng Tuyền Lộ? Ngươi xác định nó ở trong tay ta sao?
Tử Vi Đại Đế lạnh lùng nói.
Hai mắt Sát Đế híp lại, nhưng vẫn gật đầu nói:
- Hoàng Tuyền Lộ không hề tầm thường. Nếu như ban đầu nó thuộc về mệnh cách của ngươi, vậy sẽ vẫn thuộc về ngươi. Tuy rằng nó bị Khổng Hoàng Thiên cướp đoạt, nhưng chỉ cần Khổng Hoàng Thiên chết, nó sẽ không chịu sự chỉ huy của Khổng Hoàng Thiên, chắc chắn sẽ trở về chỗ ngươi!
/1446
|